- Hãn Hải đại lục! Hãn Hải đại lục! Làm sao có thể đến nơi này!
Bên trong độn quang, Tiêu Thần mặt trầm như nước, không nói được một lời.
Hạo Hãn đại lục, Hãn Hải đại lục, Bột Hải đại lục cùng với Đông Huyền châu, theo sách cổ ghi lại chính là ba siêu cấp đại lục cùng một hòn đảo thần bí, chia cắt bởi đại dương, khoảng cách hàng tỉ dặm, cho dù là Nguyên Anh tu sĩ cũng không thể bay xuyên qua đại dương tới một đại lục khác! Có lẽ chỉ có cường giả Bất Trụy trong truyền thuyết tại Nhân Gian Giới mới có thể miễn cưỡng làm được điểm này.
Cho nên, biết bao năm tháng dài dằng dặc tới nay, những đại lục truyền thuyết này chỉ tồn tại trong sách cổ, Tiêu Thần cũng là vô tình giở sách biết được những nơi này.
- Ngày đó chúng ta xé rách không gian chạy trốn thì Mộc gia lão tổ cùng Quỷ đạo Hắc Phong lão quỷ liên hợp ra tay, ta tự bạo một giọt Ma Tổ máu huyết mới ngăn được hai người bọn hắn, khả năng là lúc đó đã ảnh hưởng tới truyền tống không gian.
Bên trong nguyên thần của Tiêu Thần vang lên thanh âm của Ngu Cơ.
- Ta vốn tưởng rằng cho dù xuất hiện việc lệch khỏi quỹ đạo một ít, cũng sẽ không quá xa, ai ngờ lại đi tới một đại lục khác!
Tiêu Thần trong lòng rối loạn, vốn tưởng rằng sau khi thương thế khôi phục, liền có thể âm thầm trở về Tiêu thành xem xét tình thế, không nghĩ tới tình huống như hiện nay. Đi qua đại dương? Tuy rằng Tiêu Thần tự nhận thực lực không tệ, nhưng cũng không cho rằng có thể làm được chuyện tình Nguyên Anh tu sĩ cũng không thể hoàn thành!
- Đáng chết, hiện tại đang ở Hãn Hải đại lục, muốn trở lại Hạo Hãn đại lục, không biết muốn tới năm nào tháng nào!
- Không được, ta nhất định phải mau chóng nghĩ biện pháp trở về, khẳng định có biện pháp!
Tiêu Thần nhíu chặt mày, trong mắt đầy thần sắc lo lắng.
- Đệ đệ, hiện tại đệ sốt ruột cũng không có cách nào, vốn dựa theo chúng ta tưởng tượng là sẽ điều tra rõ vị trí hiện giờ sau đó lặng lẽ trở về, nhưng hiện tại xem ra, lấy tu vi của đệ việc này tuyệt đối không thể làm được.
Thanh âm Ngu Cơ có chút ngưng trọng vang lên.
- Về bốn khối đại lục trong Nhân Gian Giới, trong trí nhớ ta mơ hồ có chút ấn tượng, tiêu chuẩn tu chân ở Hãn Hải đại lục này so với Hạo Hãn đại lục cao hơn một tầng thứ, nói cách khác, thực lực tu sĩ nơi này cường đại hơn rất nhiều, thậm chí số lượng Nguyên Anh tu sĩ cũng sẽ không quá ít, lấy tu vi hiện tại của đệ, sợ là muốn xuất hiện nguy cơ.
- Cho nên, trước tiên đệ không cần lo lắng làm thế nào trở lại Hạo Hãn đại lục, nên lập tức bế quan tu luyện, chuẩn bị ngưng kết Kim Đan đi! Lấy thực lực bây giờ của đệ, sau khi ngưng kết Kim Đan, nguyên thần tu vi chắc chắn sẽ lần thứ hai tăng vọt, đến lúc đó dù đối mặt Nguyên Anh tu sĩ, cũng có vài phần thực lực tự bảo vệ mình, ít nhất sẽ không giống như hiện tại làm miếng thịt cho người ta cắn xé.
Tiêu Thần nghe vậy hít một hơi thật sâu, nhắm mắt chốc lát rồi mở ra, trong đôi mắt thần sắc đã hoàn toàn bình tĩnh lại, nói:
- Tỷ tỷ nói không sai, chỉ có giữ được tánh mạng mới có thể có cơ hội trở về!
- Một khi đã như vậy, đệ sẽ tại phạm vi Hải Vực này tìm một nơi tu luyện, chờ khi đạt tới Kim Đan cảnh giới sẽ tiếp tục đi tới Hãn Hải đại lục.
Vừa mới Trúc Cơ, đã muốn trùng kích Kim Đan cảnh giới! Loại chuyện này, trăm ngàn năm qua sợ là cũng chỉ có một mình Tiêu Thần có thể làm được, dù sao giờ phút này nguyên thần hắn có thể so với Kim Đan viên mãn Giả Anh tu sĩ, trong pháp lực cơ thể cũng đạt tới cảnh giới Kim Đan sơ kỳ, trùng kích Kim Đan cảnh giới, tự nhiên là chuyện một sớm một chiều!
Ngưng kết Kim Đan, từ đó về sau liền xem như tiến vào hàng ngũ, cao giai tu sĩ thọ nguyên pháp lực tùy theo đó mà tăng vọt.
Nhưng tu sĩ muốn Kết Đan, cần trải qua Thiên kiếp khảo nghiệm. Độ Kiếp là lúc cực kỳ nguy hiểm, một khi bị quấy nhiễu, cho ngươi thần thông kinh người pháp lực thâm hậu, cũng hẳn phải chết không thể nghi ngờ! Tại Hãn Hải đại lục Tiêu Thần lẻ loi một mình, cho nên nếu ngưng kết Kim Đan tại hải vực hoang vu, tính an toàn không thể nghi ngờ sẽ tăng lên rất nhiều.
- Đợi ta ngưng kết Kim Đan, tiếp tục nghĩ biện pháp trở lại không muộn!
Trong lòng quyết định, độn quang trên người Tiêu Thần chợt lóe, thay đổi phương hướng, hướng chỗ sâu trong hải nội bay đi.
. . . . .
Trên không trung một đạo thanh sắc cầu vồng lao nhanh như tên bắn, dừng trên một hoang đảo quanh năm phủ kín sương mù, độn quang thu liễm, lộ ra trong đó một thanh sam tu sĩ.
- Ân, xung quanh hoang đảo này thiên nhiên hình thành vô số lốc xoáy, có thể làm bình chướng, hơn nữa sương mù nồng đậm, thật là một chỗ thật tốt để bế quan.
Tiêu Thần hơi trầm ngâm, thần thức quét ngang một lần trên hoang đảo, trên mặt lập tức lộ ra vẻ hài lòng.
Hưu!
Thân ảnh hóa thành một đạo cầu vồng, nháy mắt lướt vào sương mù dày đặc biến mất không thấy gì nữa.
Bên trong sương mù, hoang đảo cũng không lớn, tổng thể hình bầu dục, có một tòa núi nhỏ, giờ phút này Tiêu Thần đang đứng trên đỉnh núi.
- Nơi này không tệ, có thể mở động phủ.
Tiêu Thần khẽ gật đầu, ống tay áo vung lên, một đạo kiếm khí nháy mắt đánh ra, bắn vào quả núi nhỏ.
Sau khi Trúc Cơ, Tiêu Thần thi triển pháp quyết uy lực đại tăng, dưới nguyên thần thao tác, thậm chí có thể mơ hồ khống chế chút ít ngoại giới linh lực! Loại cảm giác này tuy rằng cực nhạt, cũng cực kỳ khiến người khác mê muội, hình như vạn vật khắp thế gian này đều ở trong lòng bàn tay!
Thao tác thiên địa linh lực, chính là đại thần thông Nguyên Anh tu sĩ mới có, nhưng Tiêu Thần giờ phút này, đã muốn đụng chạm đến một chút da lông, việc này nếu là lan truyền ra ngoài, sẽ dấy lên một trận kinh đào hãi lãng (sóng to gió lớn) ở trong Tu Chân giới.
Oanh long long!
Bất quá trong khoảnh khắc, tại đây nơi sườn núi, một tòa động phủ đơn giản đã được tạo thành.
- Hiện giờ ta tùy tay đánh ra pháp quyết, uy lực sợ là có thể so với Kim Đan trung kỳ tu sĩ, có thể khống chế chút ít thiên địa linh lực, hẳn đây là ưu đãi khi đạt tới cảnh giới luyện khí cực hạn đi.
Tiêu Thần thoáng trầm tư, trong lòng cũng là không thể xác định, liền chỉ có thể nghĩ như vậy.
Chờ trong giây lát cho tro bụi tan hết, Tiêu Thần mới từng bước bước ra, thân ảnh dừng bên ngoài động phủ.
- Nơi này chính là chỗ ta Kết Đan, để phòng ngừa vạn nhất, còn cần bố trí một phen.
Tiêu Thần từ trước đến nay cẩn thận, cho dù nơi này ít ai lui tới, hắn cũng sẽ không khinh thường.
Đưa tay vỗ trên trữ vật, xuất ra một bộ trận kỳ.
Trận kỳ này lớn nhỏ gồm bốn mươi chín lá cờ, toàn thân phát ra kim ngân sắc, từng tia sát khí chậm rãi tán phát ra. Trận kỳ này tạo thành đại trận, tên là Canh Kim Tuyệt Diệt trận, là Tiêu Thần từ trong Mộc gia thí luyện giới diệt sát đám tu sĩ xui xẻo đoạt được, uy lực cực kỳ bất phàm, đủ để ngăn cản Kim Đan tu sĩ oanh kích nửa canh giờ!
Giờ phút này vì phòng ngừa vạn nhất, Tiêu Thần tự nhiên là không chút do dự đem xuất ra.
- Đi!
Vươn tay tung lên, bốn mươi chín lá cờ nhất thời rời tay bay đi, dung nhập động phủ xung quanh động phủ rồi biến mất không thấy gì nữa. Thần thức đảo qua, Tiêu Thần vừa lòng gật đầu. Giờ phút này trận kỳ đã bày ra, một khi nhận thấy được tu sĩ từ bên ngoài đến sẽ tự động sinh ra vô tận canh kim kiếm khí giảo sát đối phương, cho dù là Kim Đan hậu kỳ tu sĩ, nếu muốn phá khai chỉ sợ là cũng phí một phen tay chân.
Đem trận kỳ bố trí thật tốt, Tiêu Thần hơi trầm ngâm, lại bày thêm một bộ trận pháp bên ngoài Canh Kim Tuyệt Diệt trận, có thể ngăn cả thần thức tra xét, lúc này mới vừa lòng gật đầu, nhanh chóng đi vào động phủ.
Bởi vì ngưng kết Kim Đan không biết cần hao phí bao lâu, cho nên lần này mở động phủ Tiêu Thần cũng hao phí thêm chút tâm tư, làm một ít bàn ghế đá, mặt khác cũng vì Ngu Cơ mà phân chia phòng tu luyện. Dù sao lần này hắn muốn ngưng kết Kim Đan, Ngu Cơ không hề thích hợp ở lại trên người hắn, để tránh phát sinh việc ngoài ý muốn.
/1071
|