- Tiểu tạp chủng, ngươi đem tiểu ma nữ kia giấu ở nơi nào, nói ra, có lẽ lão phu sẽ tha cho ngươi một mạng!
Đợi cho khoảng cách ngắn lại, Huyền Chân phát hiện trong lòng Tiêu Thần trống không, trong lòng nhất thời một trận lãnh lẽo, vừa rồi hắn phát hiện khí tức Tiêu Thần rồi vội vã đuổi theo nhưng không tinh tế cảm ứng rõ.
Nếu mà Lý Tiểu Nghệ đào thoát, hành động hôm nay của hắn hoàn toàn thất bại, cho dù giết Tiêu Thần, chờ hắn vẫn là con đường chết.
- Ha ha, lão già kia, lần này sợ là không được như ngươi mong muốn, ngay tại lúc ngươi đuổi theo ta, Lý Tiểu Nghê đã sớm chạy xa, cho dù là ta hiện nay cũng không biết nàng ở đâu.
Tiêu Thần trong lòng vừa động. mặt lộ ra vẻ mỉa mai, lớn tiếng cười nhạo.
- Ngươi.. Ngươi…
Huyền Chân nghe thế, mắt tối sầm, linh lực trong cơ thể thiếu chút bạo tẩu, ánh mắt lập tưc hóa đỏ.
- Tiểu tạp chủng, mặc dù lão phu phải chết không nghi ngờ, cũng phải đem ngươi tóm lại, tra tấn, rút gân hút tủy, khiên ngươi muốn chết cũng không được.
Âm thanh oán độc từ xa xa truyền đến, Tiêu Thần nhịn không được phát lạnh trong lòng, Huyền Chân này sợ là hận không thể uống máu, ăn thịt hắn. Bất quá giờ phút này hắn vẫn không thể không tiếp tục chọc giận hắn, nếu lấy hắn đa mưu túc trí, tinh thần phục hồi sợ là có thể nghe ra sơ hở trong lời nói của mình.
- Hắc hắc, lão già khẩu khí không nhỏ, muốn giết ta, cũng phải nhìn ngươi có bản lĩnh đuổi theo hay không!
- Tiểu tạp chủng, ngươi đáng chết!
Quả nhiên Huyền Chân kia nghe vậy càng thêm nổi giận, trên người linh lực càng phát ra càng nóng nảy, cũng khiến độn tốc hắn lần thứ hai gia tăng vài phần.
Tiêu Thần trong lòng cả kinh, khoảng cách giữa hai người đúng là rất nhanh bị rút gần hơn đến hai mươi trượng.
- Tiểu tạp chủng, chạy đâu!
Huyền Chân đưa tay vỗ, một đạo pháp quyết đánh ra, biến thành một bàn tay linh lực lớn, trực tiếp chụp về phía trước.
Tiêu Thần tóc gáy dựng đứng( lông tơ chổng ngược ^^), không chút chần chờ, lật tay rút ra hơn mười cái phù lụ: Hỏa cầu thuật, Thủy châm thuật, Khốn thuật, vân vân…, tạp nham dị thường, rót linh lực vào trong đó ném ra ngoài.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Hơn mười cái phù đồng thời bốc cháy, phóng thích uy lực, dù Huyền Chân cũng giật mình trong lòng, không thể độn tốc chậm lại, về phần bàn tay linh lực kia từ lúc va chạm cũng đã bị chấn nát.
Trải qua đình đốn một chút, độn quang Tiêu Thần chợt hiện, khoảng cách giữa hai người, lần thứ hai bị kéo giãn hơn trăm trượng.
Huyền Chân mắt lộ vẻ nổi giận, độn quang trên người tái khởi, tiếp tục truy kích.
Hai người trước sau đuổi bắt^^ mỗi khi khoảng cách bị kéo đến hai mươi trượng, Tiêu Thân sẽ lấy ra một đống phù lục, rót linh lực, quăng hết ra sau, phù lục phi thường tạp nham, chồng chất uy lực không thể khing thường, mỗi lần đều bức bánh Huyền Chân tạm dừng độn quang, khoảng cách hai người lại bị kéo giãn một khoảng lớn.
Sau khi vài lần như vậy, Huyền Chân bạo rống liên tục, cũng là không có biện pháp, bất quá sát khí trong mắt cũng càng phát ra nông đạm, gần như ngưng tụ thành thực thể.
Nửa ngày sau, tại chỗ núi rừng xanh tươi củi đốt, hai đạo độn quang, một trước một sau xuyên qua phía chân trời, điên cuồng hướng xa xa phóng đi, hai người cách mặt đất mấy chục thước, mang theo sóng gió thật lớn, hình thành những thụ sóng cuồn cuộn
Tiêu Thần lại xuất ra vài viên Bồi nguyên đan từ túi trữ vật ăn vào, trên mặt lộ vẻ cười khổ, ở phường thị trên núi đổi lấy hơn ngàn trương phù lục cấp thấp, trừ bỏ tiêu hao trong Thập vạn hoang sơn, cuối cùng tại đây trong thời gian ngắn làm tiêu hao hết sạch, còn thừa lại đều là một ít cao cấp bùa chú.
Cảm giác được sau lưng Huyền Chân càng tới gần, Tiêu Thần chớp mắt, khóe miệng lộ ra vẻ cười lạnh.
- Ân, sao thế, tiểu tập chủng lần này lại không tung phù?
Khoảng cách hai người lần nữa bị rút ngắn trong vòng mười trượng, Huyền Chân theo bản năng thu liễm độn quang cũng không có phát hiện phù phô thiên cái địa mà đến, trong lòng không khỏi lộ ra vài phần nghi hoặc.
Trên đường đi, hắn không nhớ rõ Tiêu Thần đã lấy ra ít nhiều bao nhiêu phù lục, nhưng ít nhất cũng phải hơn ngàn tấm, tuy đều là phù cấp thấp nhưng cùng cộng lại cũng là một số lượng linh thạch xa xỉ, hắn thậm chí thầm đoán, Tiêu Thần sợ là cũng thuộc hàng đệ tử trung tâm.
- Tiểu tạp chủng phù lục cấp thấp có nhiều như thế, không đạo lý nào lại ngay cả phù cao cấp cũng không có. Không thể nào, chắc chắn hắn có âm mưu.
Huyền Chân rung mình, độn quang chậm rãi, thủy chung không tiến vào mười trượng xung quanh Tiêu Thần.
- Ách, lão già kia quả nhiên xảo trá, bất quá dù thế nào, cũng chết trong kinh ngạc trên tay ta!
Tiêu Thần trong lòng khẽ động, hiểu rõ vừa rồi là Huyền Chân băn khoăn, lập tức có đối sách.
Một lát sau, độn quang Tiêu Thần từ từ quay lại, trong mắt càng mơ hồ vẻ kích động, linh lực dao động toàn thân, đều trở nên hỗn loạn.
- Chẳng lẽ tiểu tạp chủng không có âm mưu, mà là đã đến đường cùng?
Huyền Chân trong lòng vừa động, độn tốc tăng nhanh tiến nhập vào trong vòng mười trượng quanh Tiêu Thần, ánh mắt tinh tế quan sát biến hóa.
Quả nhiên, ánh mắt Tiêu Thần lộ ra vẻ vui mừng khó hiểu, tuy rằng chỉ lướt qua nhưng không thoát khỏi ánh mắt Huyền Chân.
- Tiểu tạp chủng quả nhiên có âm mưu, bất quá muốn đối phó với lão phu, hỏa hầu của ngươi còn kém một chút.
Huyền Chân trong tay không chút dấu vết nặn ra một cái pháp quyết, không ngừng hướng Tiêu Thần tiếp cận.
- Ha ha. Lão già, chết cho tiểu gia!
Tiêu Thần dồn đạp quy đầu, rốt cuộc Huyền Chân cánh mười trượng đột nhiên ra tay. Ba đạo phù âm ầm về phía sau quăng ra, tuy chưa bùng nổ nhưng dao động linh lực mạnh mẽ mờ rít kia, cũng không thể coi thường.
Ánh mắt Huyền Chân ngưng tụ, nghĩ lại mà thấy sợ, xem xét uy áp ba cái phù phát ra ít nhất có thể tương đương một kích toàn lực của tu sĩ Trúc Cơ trung ky, nếu là bất ngờ không có phòng bị, chỉ sợ hắn sẽ chịu thiệt thòi lớn tại đây.
- Hảo tạp chủng xảo quyệt, tận lực yếu thế hi vọng lão phu mất cảnh giác, sau đó đánh bất ngờ khiến ta trọng thương, cuối cùng trốn chạy! Bất quá lão phu thành tinh nhiều năm, tâm tính trí tuệ ngươi như thế nào có khả năng so sánh@
Trong lòng Huyền Chân cười lạnh, pháp quyết trên tay nháy mắt phát ra, vòng tròn trong cơ thể nháy mắt xuất hiện, đón gió bành trướng lớn một trượng, đem hắn bảo hộ chặt chẽ bên trong.
Oanh!
Oanh!
Oanh!
Ba phù nổ tung, nhất thời tự động sinh ra vô số hơi nước, sau đó hơi nước biến hóa hình thành vô số thủy châm mảnh như lông trâu dài chừng tam tấc ùn ùn vọt về phía sau.
Thủy châm phù lục cao cấp!
Thủy châm đánh vào vòng tròn phía trên, nhất thời phát ra đạo thanh âm phốc phốc liên miên không dứt, linh quang vòng tròn lóe ra, lung lay, Huyền Chân vội đưa linh lực vào, lúc này mới ổn định trở lại.
- Tiểu tạp chủng, lần này ta xem ngươi còn thủ đoạn gì nữa!
Thủy châm thuật cao cấp tán đi, Huyền Chân đem vòng tròn cầm trên tay, trên mặt cười dữ tợn, nhìn thấy Tiêu Thần kia nai vàng ngơ ngác đứng nguyên một chỗ, tựa hồ bị dọa ngốc, từng bước một đi thẳng về phía trước.
Tiêu Thần nghe được lời ấy, giống như là tỉnh lại từ trong mộng, trên mặt cực độ sợ hãi, độn quang trên người lóe lên, liền muốn chạy trốn.
/1071
|