Biên soạn: Đức Uy
---
Ồ? Còn có khách mời sao! Vũ Lân, không giới thiệu cho chúng ta một chút? Chấn Hoa mỉm cười nói.
Đường Vũ Lân cung kính nói: Sư bá, đây là bạn học của con, Cổ Nguyệt. Cổ Nguyệt, vị này chính là Sư bá của ta, vị đại thúc này là bạn của Sư bá.
Thân phận của Chấn Hoa, Đường Vũ Lân đã sớm nói với Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt cũng tiến lên hành lễ, Kính chào ngài, miện hạ.
Chấn Hoa nhìn Cổ Nguyệt, lại nhìn một chút Đường Vũ Lân, nơi đáy mắt lóe lên một vẻ đầy ám muội, Ta còn tưởng rằng tiểu tử nhà ngươi suốt ngày chỉ biết tu luyện đoán tạo thôi đấy, không nghĩ tới mặt tình cảm cũng không tệ nha! Rất tốt, rất tốt! Ngồi đi, tiểu cô nương, đừng gò bó, cứ coi nơi này như là nhà của chính mình.
Cảm nhận được sự thân thiện của Chấn Hoa, trên mặt Cổ Nguyệt cũng không khỏi lộ ra nét mỉm cười, hướng về vị Thần Tượng này, gật đầu.
Đường Vũ Lân không nhịn được nói: Sư bá, thời điểm vừa nãy con đến, ở Thiên Đài (bãi đậu Cơ Giáp) có nhìn thấy một chiếc Cơ Giáp màu đỏ! Quá đẹp! Đáng tiếc không nhìn thấy được toàn cảnh. Cái đó là của ai vậy? Là của ngài sao? Với địa vị của một vị Thần Tượng như Chấn Hoa, nắm giữ một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp là rất bình thường.
Ngay cả giá trị của Hắc Cấp Cơ Giáp đã cao như vậy, càng không cần phải nói tới Hồng Cấp Cơ Giáp. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể chi trả nổi, dù cho là cường giả cấp độ Hồn Đấu La, cũng là như vậy.
Khiến Đường Vũ Lân bất ngờ chính là, Chấn Hoa mỉm cười lắc đầu, Không, không phải là của ta.
Đường Vũ Lân nhất thời cảm thấy có chút thất vọng. Nếu như bộ Hồng Cấp Cơ Giáp kia là của Sư bá, hắn còn có cơ hội đi xem. Không phải là của Sư bá, vậy thì khó khăn rồi!
Đúng rồi, tiểu tử ngươi làm sao lại lái Cơ Giáp đến? Ngươi còn có thời gian rảnh rỗi luyện tập lái Cơ Giáp? Chấn Hoa có chút ngạc nhiên hỏi.
Đường Vũ Lân nói: Từ nhỏ con đã yêu thích Cơ Giáp. Vũ lão sư nói, Đấu Khải Sư là có thể đồng thời làm Cơ Giáp Sư, hai bên cũng không mâu thuẫn. Vì lẽ đó con muốn thử xem, ở tại học viện đặt làm riêng chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này.
Chấn Hoa mỉm cười lắc đầu, Hắn nói đúng là không sai, thế nhưng, ngươi đã quên một chuyện. Tinh lực của con người là có hạn. Nếu như chỉ là Hoàng Cấp Cơ Giáp, đúng là không thành vấn đề. Nhưng mà Cơ Giáp muốn tiếp tục thăng cấp lên trên cũng không phải dễ dàng như vậy! Tử Cấp Cơ Giáp ta phỏng chừng ngươi cũng còn có thể chịu đựng được, nhưng tương lai đến Hắc Cấp Cơ Giáp thì lại không đơn giản như vậy.
Sau khi Cơ Giáp đạt đến trình độ nhất định, nhất định phải phù hợp với bản thân Hồn Sư, mới có thể phát huy ra uy năng chân chính. Thứ này cần có thời gian dài rèn luyện, đồng thời phải chân chính tham dự vào bên trong quá trình chế tạo, còn phải không ngừng điều chỉnh và thử nghiệm. Chắc chắn sẽ cần thời gian không ngắn hơn so với ngươi chế tác Đấu Khải. Tuy rằng Đấu Khải Sư đỉnh cấp cũng sẽ lựa chọn nắm giữ Cơ Giáp, nhưng đây đều là sau khi bọn họ ở trên phương diện Đấu Khải rất khó có thể tiến bộ, mới sẽ lựa chọn như vậy. Ở độ tuổi này của ngươi, vẫn là nên tận lực không để phân tâm. Chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này thì thôi không sao, nhưng không nên xâm nhập quá sâu. Cơ Giáp cũng có rất nhiều chỗ mê người, thâm nhập vào sâu, ta sợ ngươi không cách nào tự kiềm chế được. Vẫn là nên mau chóng trở thành Đấu Khải Sư, mới là con đường chính đạo.
Nghe xong Chấn Hoa giảng giải, Đường Vũ Lân không khỏi sợ hãi cả kinh, đúng đấy! Sư bá nói có đạo lý, chính mình trước đó mình cũng không hề cân nhắc ở phương diện này, chủ yếu là bởi vì Đấu Hồn Đường có 11 tiếng tăng thêm để giúp cho mình có thời gian luyện tập. Nhưng Cơ Giáp muốn đạt đến tầng thứ càng cao hơn, đúng là cần phải có nhiều tinh lực mới được.
Sư bá, con đã hiểu rồi. Chiếc Cơ Giáp này của con chủ yếu là để thay cho đi bộ, con sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian ở phương diện này. Ngài yên tâm đi!
Chấn Hoa khẽ mỉm cười, Bất quá, hiểu thêm một ít về Cơ Giáp cũng không có gì sai. Với tiến độ hiện tại của ngươi, chỉ cần tu luyện đều đều, Đấu Khải sẽ không phải là vấn đề quá lớn. Tương lai vẫn có khả năng sau khi ngươi đạt đến cực hạn của Đấu Khải, lại hướng về Cơ Giáp tiếp tục phát triển. Ngươi muốn xem bộ Cơ Giáp màu đỏ kia một chút?
Đường Vũ Lân nhất thời hưng phấn, gật đầu liên tục.
Chấn Hoa mỉm cười nói: Vậy ta liền thay chủ nhân của Cơ Giáp làm chủ, dẫn ngươi đi xem. Mở rộng tầm mắt một chút cũng không có gì không tốt. Đi thôi!
Vừa nói, ông ta vừa đứng lên đi ra ngoài.
Đầu bếp đại thúc cũng đứng lên, mỉm cười nói: Ngươi đúng là thứ biết khoe đồ của người khác!
Chấn Hoa cười ha ha, đẩy cửa đi ra.
Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt đi theo ở phía sau. Vừa nghĩ tới có thể được quan sát một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp, trong lòng hắn liền tràn ngập phấn khởi. Thậm chí ngay cả Cổ Nguyệt cũng lộ ra ánh mắt đầy khát vọng.
Hồng Cấp Cơ Giáp, chính là tồn tại đỉnh cao sừng sững đại lục đấy!
Vào thang máy, Đường Vũ Lân hướng về Chấn Hoa hỏi: Sư bá, ngài không có Hồng Cấp Cơ Giáp sao?
Chấn Hoa lắc đầu một cái, Ta có một bộ Hắc Cấp Cơ Giáp. Chờ sau này ngươi tìm hiểu sâu về Cơ Giáp sẽ hiểu thôi. Muốn chế tạo Hồng Cấp Cơ Giáp là một quá trình nhọc nhằn đến mức nào! Tinh thần của ta đại đa số đều đặt ở trên Đoán Tạo Thuật. Không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở Hồng Cấp Cơ Giáp. Chủ yếu là sợ chính mình sẽ mê muội. Một khi tiến vào lĩnh vực của Hồng Cấp Cơ Giáp, phát triển không có điểm cuối. Hết thảy Hồng Cấp Cơ Giáp Sư mà ta biết, không có một ai mà không mê say tiếp tục khai phá, tìm hiểu.
Đúng đấy! Hồng Cấp Cơ Giáp có thể nói là Độc Dược Cơ Giáp cũng không quá đáng. Đầu bếp đại thúc thở dài một tiếng nói rằng.
Đường Vũ Lân vừa nghe bọn họ nói như thế, trong lòng lại càng thêm hiếu kỳ. Ngay cả sư bá của mình cũng không dám dễ dàng đi thử nghiệm chế tác Hồng Cấp Cơ Giáp, vậy đến tột cùng là có bao nhiêu chỗ đặc thù đây? Xem ra, nó rất có khả năng còn mạnh mẽ hơn cả trong truyền thuyết nữa đấy!
Một lần nữa quay trở lại Thiên Đài.
Chấn Hoa đi ở trước nhất, đi đến vị trí chuyên để đậu Hồng Cấp Cơ Giáp.
Cũng không biết ông ta điều khiển thế nào, cửa cuốn tự động mở ra.
Cơ Giáp bắt đầu lộ ra phần bắp đùi. Lần này đến gần hơn, có thể thấy được càng thêm rõ ràng hơn.
Phần đùi Cơ Giáp là những đường trang trí hoa lệ. Bên trên Cơ Giáp màu đỏ tươi, có từng đạo hoa văn màu vàng sậm. Cơ Giáp là do rất nhiều bộ phận tạo thành, mà chiếc Cơ Giáp màu đỏ trước mặt này nhìn qua, những bộ phận cấu thành nên nó, hình như có vẻ ít hơn Cơ Giáp bình thường một chút. Như phần nối giữa mắt cá và bàn chân, tựa hồ cũng không có mấu nối gì, cứ như tự gắn liền thành một thể. Tiếp tục hướng lên trên, nhìn vào bắp vế, bắp đùi.
Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện, bộ Hồng Cấp Cơ Giáp tuy nói là Cơ Giáp, nhưng lại giống như một con người phóng lớn. Vóc người thon dài, tỉ lệ cơ thể vô cùng tương tự với nhân loại, bản thể đỏ tươi, nhưng ngoại trừ phần hoa văn màu vàng sậm kia ra, cũng không có trang bị gì đặc biệt hoa lệ, cũng không có đặc biệt nhiều giáp trụ.
Nhưng Đường Vũ Lân lại cũng phát hiện, với trình độ Đoán Tạo Sư của hắn, vậy mà không nhìn ra chiếc Cơ Giáp trước mặt này là dùng chất liệu gì mà tạo thành.
Chuyện này chỉ có thể mang một ý nghĩa duy nhất, chính là kim loại chế tạo nên chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này vượt xa trình độ Linh Đoán. Vì lẽ đó, ngay cả là kim loại gì, hắn cũng không đoán ra được.
Rốt cục, chiếc Cơ Giáp màu đỏ hoàn toàn hiện ra ở trước mặt bọn họ.
Cơ Giáp cao khoảng chừng 6 mét, so với Cơ Giáp bình thường nhìn qua khéo léo hơn nhiều lắm, cũng nhẹ nhàng hơn nhiều lắm. Kỳ dị chính là, trên người Cơ Giáp Đường Vũ Lân không nhìn thấy bất kỳ vũ khí hay trang bị nào tồn tại. Toàn thể cực hoa lệ, mềm mại.
Cơ Giáp bình thường nhìn qua có mười phần cảm giác của máy móc, mà chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này nhìn qua lại như là một nhân loại mặc áo giáp được phóng to kích thước mà thôi.
Nó cũng không có khí tức mạnh mẽ nào tản mát ra, nhưng những đường trang trí kia lại khiến nó nhìn như là một tác phẩm nghệ thuật. Dù cho là người có tiêu chuẩn thẩm mỹ cực kỳ cao, cũng không cách nào tìm ra được nửa điểm tỳ vết.
Đây chính là cái được gọi là Thần Cấp Cơ Giáp - Cơ Giáp màu đỏ đấy!
Chấn Hoa đi tới bên cạnh Đường Vũ Lân, khẽ mỉm cười, nói: Có phải là không nhìn ra chỗ đặc thù nào không?
Đường Vũ Lân theo bản năng gật gật đầu.
Tiểu Hồng. Đúng lúc này, thanh âm trầm thấp của đầu bếp đại thúc vang lên ở bên cạnh họ.
Sau một khắc, chiếc Cơ Giáp màu đỏ kia lại đột nhiên động đậy.
Hết thảy hoa văn màu vàng sậm trên người nó tất cả đều sáng lên, trang bị màu đỏ tươi được làm nổi bật lên, óng ánh long lanh.
Chủ nhân, ngài tới rồi. Có gì muốn dặn dò? Giọng nữ nhẹ nhàng từ trên người Tiểu Hồng truyền đến.
Nó biết nói?
Đường Vũ Lân giật mình nhìn về phía đầu bếp đại thúc.
Đầu bếp đại thúc tiến lên vài bước, Không có gì, có hai vị tiểu bằng hữu có chút tò mò về ngươi, ta dẫn bọn họ tới xem một chút. Ngươi hãy bày ra một chút điểm khác biệt giữa ngươi và Cơ Giáp phổ thông đi!
Tuân lệnh, chủ nhân.
---
Ồ? Còn có khách mời sao! Vũ Lân, không giới thiệu cho chúng ta một chút? Chấn Hoa mỉm cười nói.
Đường Vũ Lân cung kính nói: Sư bá, đây là bạn học của con, Cổ Nguyệt. Cổ Nguyệt, vị này chính là Sư bá của ta, vị đại thúc này là bạn của Sư bá.
Thân phận của Chấn Hoa, Đường Vũ Lân đã sớm nói với Cổ Nguyệt, Cổ Nguyệt cũng tiến lên hành lễ, Kính chào ngài, miện hạ.
Chấn Hoa nhìn Cổ Nguyệt, lại nhìn một chút Đường Vũ Lân, nơi đáy mắt lóe lên một vẻ đầy ám muội, Ta còn tưởng rằng tiểu tử nhà ngươi suốt ngày chỉ biết tu luyện đoán tạo thôi đấy, không nghĩ tới mặt tình cảm cũng không tệ nha! Rất tốt, rất tốt! Ngồi đi, tiểu cô nương, đừng gò bó, cứ coi nơi này như là nhà của chính mình.
Cảm nhận được sự thân thiện của Chấn Hoa, trên mặt Cổ Nguyệt cũng không khỏi lộ ra nét mỉm cười, hướng về vị Thần Tượng này, gật đầu.
Đường Vũ Lân không nhịn được nói: Sư bá, thời điểm vừa nãy con đến, ở Thiên Đài (bãi đậu Cơ Giáp) có nhìn thấy một chiếc Cơ Giáp màu đỏ! Quá đẹp! Đáng tiếc không nhìn thấy được toàn cảnh. Cái đó là của ai vậy? Là của ngài sao? Với địa vị của một vị Thần Tượng như Chấn Hoa, nắm giữ một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp là rất bình thường.
Ngay cả giá trị của Hắc Cấp Cơ Giáp đã cao như vậy, càng không cần phải nói tới Hồng Cấp Cơ Giáp. Đây không phải là thứ mà người bình thường có thể chi trả nổi, dù cho là cường giả cấp độ Hồn Đấu La, cũng là như vậy.
Khiến Đường Vũ Lân bất ngờ chính là, Chấn Hoa mỉm cười lắc đầu, Không, không phải là của ta.
Đường Vũ Lân nhất thời cảm thấy có chút thất vọng. Nếu như bộ Hồng Cấp Cơ Giáp kia là của Sư bá, hắn còn có cơ hội đi xem. Không phải là của Sư bá, vậy thì khó khăn rồi!
Đúng rồi, tiểu tử ngươi làm sao lại lái Cơ Giáp đến? Ngươi còn có thời gian rảnh rỗi luyện tập lái Cơ Giáp? Chấn Hoa có chút ngạc nhiên hỏi.
Đường Vũ Lân nói: Từ nhỏ con đã yêu thích Cơ Giáp. Vũ lão sư nói, Đấu Khải Sư là có thể đồng thời làm Cơ Giáp Sư, hai bên cũng không mâu thuẫn. Vì lẽ đó con muốn thử xem, ở tại học viện đặt làm riêng chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này.
Chấn Hoa mỉm cười lắc đầu, Hắn nói đúng là không sai, thế nhưng, ngươi đã quên một chuyện. Tinh lực của con người là có hạn. Nếu như chỉ là Hoàng Cấp Cơ Giáp, đúng là không thành vấn đề. Nhưng mà Cơ Giáp muốn tiếp tục thăng cấp lên trên cũng không phải dễ dàng như vậy! Tử Cấp Cơ Giáp ta phỏng chừng ngươi cũng còn có thể chịu đựng được, nhưng tương lai đến Hắc Cấp Cơ Giáp thì lại không đơn giản như vậy.
Sau khi Cơ Giáp đạt đến trình độ nhất định, nhất định phải phù hợp với bản thân Hồn Sư, mới có thể phát huy ra uy năng chân chính. Thứ này cần có thời gian dài rèn luyện, đồng thời phải chân chính tham dự vào bên trong quá trình chế tạo, còn phải không ngừng điều chỉnh và thử nghiệm. Chắc chắn sẽ cần thời gian không ngắn hơn so với ngươi chế tác Đấu Khải. Tuy rằng Đấu Khải Sư đỉnh cấp cũng sẽ lựa chọn nắm giữ Cơ Giáp, nhưng đây đều là sau khi bọn họ ở trên phương diện Đấu Khải rất khó có thể tiến bộ, mới sẽ lựa chọn như vậy. Ở độ tuổi này của ngươi, vẫn là nên tận lực không để phân tâm. Chiếc Hoàng Cấp Cơ Giáp này thì thôi không sao, nhưng không nên xâm nhập quá sâu. Cơ Giáp cũng có rất nhiều chỗ mê người, thâm nhập vào sâu, ta sợ ngươi không cách nào tự kiềm chế được. Vẫn là nên mau chóng trở thành Đấu Khải Sư, mới là con đường chính đạo.
Nghe xong Chấn Hoa giảng giải, Đường Vũ Lân không khỏi sợ hãi cả kinh, đúng đấy! Sư bá nói có đạo lý, chính mình trước đó mình cũng không hề cân nhắc ở phương diện này, chủ yếu là bởi vì Đấu Hồn Đường có 11 tiếng tăng thêm để giúp cho mình có thời gian luyện tập. Nhưng Cơ Giáp muốn đạt đến tầng thứ càng cao hơn, đúng là cần phải có nhiều tinh lực mới được.
Sư bá, con đã hiểu rồi. Chiếc Cơ Giáp này của con chủ yếu là để thay cho đi bộ, con sẽ không lãng phí quá nhiều thời gian ở phương diện này. Ngài yên tâm đi!
Chấn Hoa khẽ mỉm cười, Bất quá, hiểu thêm một ít về Cơ Giáp cũng không có gì sai. Với tiến độ hiện tại của ngươi, chỉ cần tu luyện đều đều, Đấu Khải sẽ không phải là vấn đề quá lớn. Tương lai vẫn có khả năng sau khi ngươi đạt đến cực hạn của Đấu Khải, lại hướng về Cơ Giáp tiếp tục phát triển. Ngươi muốn xem bộ Cơ Giáp màu đỏ kia một chút?
Đường Vũ Lân nhất thời hưng phấn, gật đầu liên tục.
Chấn Hoa mỉm cười nói: Vậy ta liền thay chủ nhân của Cơ Giáp làm chủ, dẫn ngươi đi xem. Mở rộng tầm mắt một chút cũng không có gì không tốt. Đi thôi!
Vừa nói, ông ta vừa đứng lên đi ra ngoài.
Đầu bếp đại thúc cũng đứng lên, mỉm cười nói: Ngươi đúng là thứ biết khoe đồ của người khác!
Chấn Hoa cười ha ha, đẩy cửa đi ra.
Đường Vũ Lân và Cổ Nguyệt đi theo ở phía sau. Vừa nghĩ tới có thể được quan sát một chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp, trong lòng hắn liền tràn ngập phấn khởi. Thậm chí ngay cả Cổ Nguyệt cũng lộ ra ánh mắt đầy khát vọng.
Hồng Cấp Cơ Giáp, chính là tồn tại đỉnh cao sừng sững đại lục đấy!
Vào thang máy, Đường Vũ Lân hướng về Chấn Hoa hỏi: Sư bá, ngài không có Hồng Cấp Cơ Giáp sao?
Chấn Hoa lắc đầu một cái, Ta có một bộ Hắc Cấp Cơ Giáp. Chờ sau này ngươi tìm hiểu sâu về Cơ Giáp sẽ hiểu thôi. Muốn chế tạo Hồng Cấp Cơ Giáp là một quá trình nhọc nhằn đến mức nào! Tinh thần của ta đại đa số đều đặt ở trên Đoán Tạo Thuật. Không thể lãng phí quá nhiều thời gian ở Hồng Cấp Cơ Giáp. Chủ yếu là sợ chính mình sẽ mê muội. Một khi tiến vào lĩnh vực của Hồng Cấp Cơ Giáp, phát triển không có điểm cuối. Hết thảy Hồng Cấp Cơ Giáp Sư mà ta biết, không có một ai mà không mê say tiếp tục khai phá, tìm hiểu.
Đúng đấy! Hồng Cấp Cơ Giáp có thể nói là Độc Dược Cơ Giáp cũng không quá đáng. Đầu bếp đại thúc thở dài một tiếng nói rằng.
Đường Vũ Lân vừa nghe bọn họ nói như thế, trong lòng lại càng thêm hiếu kỳ. Ngay cả sư bá của mình cũng không dám dễ dàng đi thử nghiệm chế tác Hồng Cấp Cơ Giáp, vậy đến tột cùng là có bao nhiêu chỗ đặc thù đây? Xem ra, nó rất có khả năng còn mạnh mẽ hơn cả trong truyền thuyết nữa đấy!
Một lần nữa quay trở lại Thiên Đài.
Chấn Hoa đi ở trước nhất, đi đến vị trí chuyên để đậu Hồng Cấp Cơ Giáp.
Cũng không biết ông ta điều khiển thế nào, cửa cuốn tự động mở ra.
Cơ Giáp bắt đầu lộ ra phần bắp đùi. Lần này đến gần hơn, có thể thấy được càng thêm rõ ràng hơn.
Phần đùi Cơ Giáp là những đường trang trí hoa lệ. Bên trên Cơ Giáp màu đỏ tươi, có từng đạo hoa văn màu vàng sậm. Cơ Giáp là do rất nhiều bộ phận tạo thành, mà chiếc Cơ Giáp màu đỏ trước mặt này nhìn qua, những bộ phận cấu thành nên nó, hình như có vẻ ít hơn Cơ Giáp bình thường một chút. Như phần nối giữa mắt cá và bàn chân, tựa hồ cũng không có mấu nối gì, cứ như tự gắn liền thành một thể. Tiếp tục hướng lên trên, nhìn vào bắp vế, bắp đùi.
Đường Vũ Lân kinh ngạc phát hiện, bộ Hồng Cấp Cơ Giáp tuy nói là Cơ Giáp, nhưng lại giống như một con người phóng lớn. Vóc người thon dài, tỉ lệ cơ thể vô cùng tương tự với nhân loại, bản thể đỏ tươi, nhưng ngoại trừ phần hoa văn màu vàng sậm kia ra, cũng không có trang bị gì đặc biệt hoa lệ, cũng không có đặc biệt nhiều giáp trụ.
Nhưng Đường Vũ Lân lại cũng phát hiện, với trình độ Đoán Tạo Sư của hắn, vậy mà không nhìn ra chiếc Cơ Giáp trước mặt này là dùng chất liệu gì mà tạo thành.
Chuyện này chỉ có thể mang một ý nghĩa duy nhất, chính là kim loại chế tạo nên chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này vượt xa trình độ Linh Đoán. Vì lẽ đó, ngay cả là kim loại gì, hắn cũng không đoán ra được.
Rốt cục, chiếc Cơ Giáp màu đỏ hoàn toàn hiện ra ở trước mặt bọn họ.
Cơ Giáp cao khoảng chừng 6 mét, so với Cơ Giáp bình thường nhìn qua khéo léo hơn nhiều lắm, cũng nhẹ nhàng hơn nhiều lắm. Kỳ dị chính là, trên người Cơ Giáp Đường Vũ Lân không nhìn thấy bất kỳ vũ khí hay trang bị nào tồn tại. Toàn thể cực hoa lệ, mềm mại.
Cơ Giáp bình thường nhìn qua có mười phần cảm giác của máy móc, mà chiếc Hồng Cấp Cơ Giáp này nhìn qua lại như là một nhân loại mặc áo giáp được phóng to kích thước mà thôi.
Nó cũng không có khí tức mạnh mẽ nào tản mát ra, nhưng những đường trang trí kia lại khiến nó nhìn như là một tác phẩm nghệ thuật. Dù cho là người có tiêu chuẩn thẩm mỹ cực kỳ cao, cũng không cách nào tìm ra được nửa điểm tỳ vết.
Đây chính là cái được gọi là Thần Cấp Cơ Giáp - Cơ Giáp màu đỏ đấy!
Chấn Hoa đi tới bên cạnh Đường Vũ Lân, khẽ mỉm cười, nói: Có phải là không nhìn ra chỗ đặc thù nào không?
Đường Vũ Lân theo bản năng gật gật đầu.
Tiểu Hồng. Đúng lúc này, thanh âm trầm thấp của đầu bếp đại thúc vang lên ở bên cạnh họ.
Sau một khắc, chiếc Cơ Giáp màu đỏ kia lại đột nhiên động đậy.
Hết thảy hoa văn màu vàng sậm trên người nó tất cả đều sáng lên, trang bị màu đỏ tươi được làm nổi bật lên, óng ánh long lanh.
Chủ nhân, ngài tới rồi. Có gì muốn dặn dò? Giọng nữ nhẹ nhàng từ trên người Tiểu Hồng truyền đến.
Nó biết nói?
Đường Vũ Lân giật mình nhìn về phía đầu bếp đại thúc.
Đầu bếp đại thúc tiến lên vài bước, Không có gì, có hai vị tiểu bằng hữu có chút tò mò về ngươi, ta dẫn bọn họ tới xem một chút. Ngươi hãy bày ra một chút điểm khác biệt giữa ngươi và Cơ Giáp phổ thông đi!
Tuân lệnh, chủ nhân.
/614
|