Tống Lâm cũng không có ý định muốn quét ngang liên quân lớp năm nhất – năm hai tại buổi giao lưu năm nay. Quá mức chèn ép người ta cũng không tốt. Vì lẽ đó, trận đầu, cô cử đi Ngô Duệ là người có sức chiến đấu nằm trong 5 thứ hạng đầu của lớp. Đương nhiên, coi như là vậy, dưới cái nhìn của cô, phía năm nhất – năm hai muốn chiến thắng Ngô Duệ, cũng là vô cùng khó khăn.
Thái Lão bước tới một bước trên hư không, chỉ thấy một đạo ánh bạc lóe qua, bà đã rơi vào trên đài thi đấu.
Học viên hai bên tham gia trận đấu đơn đầu tiên ra sân.
Hai đạo nhân ảnh đồng thời từ hai bên Luận Bàn Lôi phóng người lên, nhất thời gây nên một tràng hoan hô của học viên các lớp đến quan chiến.
Ngô Duệ nhẹ nhàng rơi xuống đất. Hắn có tướng mạo nho nhã, một bộ dáng dấp nhẹ như mây gió, một tay đặt ở trước người, một tay chắp sau lưng, tóc được chải chuốt cẩn thận tỉ mỉ, khẽ mỉm cười, còn hướng về dưới đài vẫy vẫy tay. Hắn vốn có tính cách thích thể hiện, nếu như không phải học viện không cho phép xuất hiện tình cảm học trò tại Ngoại viện, chỉ sợ hắn đã sớm không nhàn rỗi như vậy.
Nguyên Ân Dạ Huy vững vàng rơi vào trên Luận Bàn Lôi, nàng ngày hôm nay vẫn như trước là trang phục nam trang, thoạt nhìn không có một chỗ nào xuất chúng. Nhưng nàng vừa lên đài, lớp năm hai bên này, nhất thời hoan hô vang dội.
Lớp năm ba, Ngô Duệ! Ngô Duệ mặt hướng về Nguyên Ân, khẽ mỉm cười, lộ ra một cái răng trắng. Ánh mắt không hề có chút khiêu khích, cũng không có miệt thị, hắn chỉ nỗ lực để mình duy trì nụ cười đẹp trai nhất của mình.
Lớp năm hai, Nguyên Ân Dạ Huy! Nguyên Ân thản nhiên nói.
Ngô Duệ cười nói: Lớp trưởng lớp năm hai à! Ta đã nghe nói qua người, Song Sinh Võ Hồn, rất lợi hại. Cố lên nha!
Nguyên Ân Dạ Huy không hé răng.
Ngô Duệ nói: Nếu như không kiên trì được cũng đừng quá miễn cưỡng. Yên tâm, học trưởng sẽ thủ hạ lưu tình. Dù sao chúng ta cũng là bạn học mà. Sau này ngươi phải cố gắng nỗ lực, cũng sẽ có thể đạt đến độ cao này như ta.
Dưới đài.
Tống Lâm hối hận rồi, hối hận vì đã đưa cái tên lắm mồm này ra sân ngay trận đầu. Cái tên này đúng là có thực lực, nhưng lại yêu thích nói lải nhải, yêu thích tỏ vẻ soái ca, yêu thích thể hiện trước mặt một đám “con dân ngu muội”. Lúc này, có cơ hội thể hiện ở ngay trước mặt học viên của 6 lớp, hiển nhiên là không nhịn được.
Câm miệng, ngươi làm sao lại nói nhảm nhiều như vậy! Thái Lão hơi nhướng mày, trực tiếp cắt ngang lời hắn.
Ặc… Thái Lão, em chỉ biểu đạt một chút tình thân ái với học đệ mà thôi!
Thái Lão lườm hắn một cái, Thi đấu… bắt đầu!!
Học đệ, cẩn thận nha... Ngô Duệ miệng còn đang đùa, Nguyên Ân Dạ Huy cũng đã động.
Nàng bình thường vốn là người thuộc dạng kiệm lời kiệm ngữ, tất cả đều dùng hành động nói chuyện. Chân trái đột nhiên giẫm lên mặt đất một cái, cả người liền bắn lên như đạn pháo, đang ở không trung, đột nhiên biến lớn. Đệ tam hồn kỹ, Kim Cương Thái Thản.
Mắt thấy thân ảnh ở trước mặt mình cấp tốc biến lớn lên, Ngô Duệ không khỏi trợn to hai mắt, vừa phóng thích Võ Hồn của mình, vừa không nhịn được nói ra: Ta phi!! Thật lớn, thật lớn!
Nguyên Ân Dạ Huy từ giữa trời tung một quyền, hung hãn đập xuống. Nắm đấm còn chưa tới, một luồng ác phong vậy mà đã phả thẳng vào mặt.
Khống Chế Hệ khắc Cường Công Hệ. Sự tự tin của Ngô Duệ đối với mình vẫn là rất đủ, ở trước mặt hắn, ánh sáng lóe lên, một quyển sách có màu xanh lam liền xuất hiện ở trước người.
Trang sách tự nhiên chuyển động, mở ra tờ thứ nhất, nhất thời, vô số dây leo từ này bên trong quyển sách này chen chúc mà ra, nhanh chóng hướng về Nguyên Ân Dạ Huy triển khai quấn quanh.
Những dây leo này có màu xanh thẫm, mỗi một cây đều vô cùng tráng kiện.
Thân hình của Nguyên Ân Dạ Huy khổng lồ như vậy, căn bản cũng không có khả năng né tránh. Mà trên thực tế, nàng cũng không hề có ý định né tránh. Nắm đấm vẫn như trước đánh về phía Ngô Duệ, cả người cũng nhảy vào bên trong dây leo.
Không sáng suốt đâu, học đệ! Ngô Duệ ngoài miệng nói vậy, nhưng quyển sách trong tay lại lật thêm một tờ, ánh sáng lóe lên, hắn cứ như vậy biến mất không còn tăm hơi. Một cái chớp mắt tiếp theo đã xuất hiện ở ngoài 10 mét, tránh thoát khỏi một đòn của Nguyên Ân Dạ Huy. Mà từng cây dây leo thô to này, cũng đã quấn quanh lên thân thể Nguyên Ân Dạ Huy.
Thực vật, không gian? Hai loại thuộc tính?
Đường Vũ Lân nhìn Ngô Duệ trên đài, trong mắt lộ ra một ít kinh ngạc. Loại Võ Hồn này đến tột cùng là có đặc tính gì?
Võ Hồn của hắn là Thiên Thư, cũng không phải là Nguyên Tố Chưởng Khống, mà là có thể chứa đựng một ít năng lực. Mỗi một cái Hồn Hoàn có thể làm cho thiên thư nhiều thêm một tờ để chứa đựng hồn kỹ. Dây Leo, Thuấn Di đều là như vậy. Phương hướng phát triển của hắn là Khống Chế Hệ. Loại Võ Hồn này không biết đường nào mà lần, năng lực rất có khả năng thiên mã hành không. Chỉ cần chứa đựng tốt, phối hợp thật tốt, sẽ rất khó đối phó. Thanh âm lạnh như băng của Vũ Trường Không đưa ra lời giải thích đối với Thiên Thư.
Đường Vũ Lân lúc này mới chợt hiểu, Đấu La Đại Lục, Võ Hồn quả nhiên là không thiếu cái lạ!
Nguyên Ân Dạ Huy rất rõ ràng đã rơi vào phiền phức. Sau khi từng cây từng cây dây leo quấn quanh cơ thể của nàng, liền cấp tốc siết chặt, nhìn qua so với dây leo Lam Ngân Thảo của Đường Vũ Lân hung hăng hơn nhiều.
Hừ! Nguyên Ân Dạ Huy tức giận hừ một tiếng, đệ nhất Hồn Hoàn trên người nàng sáng lấp lóa, Thái Thản Chi Lực *!
* Sức mạnh của người khổng lồ Titan
Cánh tay tráng kiện hữu lực thoáng giãy dụa mãnh liệt, cùng với đó là thanh âm xé rách liên tiếp vang lên, những cây dây leo này mau chóng bị chấn đứt.
Kim Cương Thái Thản lại thêm Thái Thản Chi Lực. Từ sức mạnh thuần túy mà nói, ở Ngoại viện của Sử Lai Khắc học viện, người có thể sánh ngang cùng với Nguyên Ân Dạ Huy, cũng chỉ có Đường Vũ Lân lúc sử dụng Hoàng Kim Long Thể.
Sức lực thật lớn, học đệ thật mạnh mẽ. Lại tới nữa này! Lại là một đống lớn dây leo chen chúc mà ra, số lượng lần này so với lần trước càng nhiều hơn, phô thiên cái địa nhào về phía Nguyên Ân Dạ Huy.
Chiến thuật của Ngô Duệ rất đơn giản, thân là Khống Chế Hệ Hồn Sư, hắn chỉ cần vẫn khống chế được Nguyên Ân Dạ Huy, tiêu hao hồn lực của nàng là đủ. Khi hồn lực của nàng tiêu hao hầu như không còn, vậy là hắn đã thắng rồi! Đương nhiên, nếu như trực tiếp khống chế đối phương bỏ cuộc trên đài thi đấu, dĩ nhiên là càng đơn giản hơn.
Ngô Duệ không ngừng nói chuyện, đây cũng không phải tùy tiện nói cho vui. Trong ngôn ngữ bao hàm sự quấy rầy, làm đối phương tức giận …rất nhiều dụng ý khác. Ngô Duệ vốn vô cùng giảo hoạt, dựa vào Thuấn Di, ở trên chiến trường hắn có năng lực sinh tồn rất mạnh.
Nguyên Ân Dạ Huy hừ lạnh một tiếng, từ hư không lại tung một quyền, đánh thẳng về phía Ngô Duệ. Đối với dây leo quấn quanh trên người, nàng chỉ không ngừng lôi kéo, tránh né.
Không Khí Pháo trong nháy mắt đã tới, Ngô Duệ cũng sợ hết hồn. Nhưng trang sách trong tay hắn tự động nhảy chuyển, ở trước mặt hắn đột nhiên có thêm một chiếc gương.
Một cái chớp mắt tiếp theo, ngay khi Không Khí Pháo sắp đến trước mặt hắn lại đột nhiên quay lại, bắn ngược về phía Nguyên Ân Dạ Huy.
Kính Tượng Phản Xạ.
Đệ tam hồn kỹ của Ngô Duệ. Loại hồn kỹ này nếu như biết ứng dụng thỏa đáng ở trong đoàn đội chiến, có thể đem lại tác dụng vô cùng to lớn.
Không Khí Pháo bắn ngược về phía mình, Nguyên Ân Dạ Huy bị dây leo ảnh hưởng, độ linh hoạt của thân thể có hạn, chỉ có thể tung thêm một quyền, hóa giải Không Khí Pháo của mình.
Lúc này, từ góc độ quan chiến mà xem, Nguyên Ân Dạ Huy đã rơi vào bên trong nhịp điệu của Ngô Duệ. Khống Chế Hệ Hồn Sư khắc chế Cường Công Hệ Hồn Sư, điều này vốn là không thể nghi ngờ.
Tròng mắt Nguyên Ân Dạ Huy chợt lóe sáng, thân thể đột nhiên cấp tốc thu nhỏ lại. Tiếp đó, một chùm hỏa diễm màu tím than đột nhiên từ trên người nàng bay lên, dây leo chung quanh mau chóng bị thiêu đốt, hóa thành tro tàn.
Thân hình thu nhỏ lại, chỉ có một thân quần áo co giãn bó sát người, hình tượng nam nhân ban đầu cấp tốc được chuyển hóa, lộ ra dung nhan tuyệt mỹ.
Một đôi cánh chim màu đen được triển khai ở sau lưng, ngọn lửa của Ám Hắc Ma Kiếm bập bùng. Hầu như chỉ là một cái chớp nhá, thân hình nàng đã đến trước mặt Ngô Duệ.
Võ Hồn Đọa Lạc Thiên Sứ, bản thân vốn có đặc tính của Cường Công và Mẫn Công Hệ.
Bà mịa, chuyển giới, nam biến thành nữ! Ngô Duệ hét lên một tiếng, thuấn di một cái, lần thứ hai thoát ly. Cùng lúc đó, trang sách của hắn một lần nữa biến hóa. Một vệt kim quang lóng lánh từ trên trời giáng xuống, trực tiếp rơi vào trên người Nguyên Ân Dạ Huy.
Tình cảnh quái quỷ xuất hiện, trên thân thể Nguyên Ân Dạ Huy, cấp tốc tách ra thêm một phân thân của nàng. Nhưng mà thân ảnh này ngoại trừ không có ánh mắt linh động như Nguyên Ân Dạ Huy, những thứ còn lại đều giống y hệt hình tượng hiện tại của nàng, giống như đúc!
Phục Khắc! Đệ tứ hồn kỹ của Ngô Duệ.
Dựa vào Thuấn Di, Quấn Quanh, Kính Tượng Phản Xạ, Phục Khắc, tứ đại kỹ năng Khống Chế Hệ này, Ngô Duệ mới có thể ngồi vững vàng ở vị trí Khống Chế Hệ Chiến Hồn Sư của lớp năm ba, đồng thời có cơ hội rất lớn sẽ tiến vào Nội viện trong tương lai.
Đối mặt với một “Nguyên Ân” khác, Nguyên Ân Dạ Huy cũng hơi sửng sốt một chút. Thủ đoạn của cái tên này cũng thật đúng là tầng tầng lớp lớp mà! Nhưng từ kinh nghiệm chiến đấu phong phú, nàng biết, loại hồn kỹ như Phục Khắc này, sức chiến đấu so với bản thể sẽ nhỏ yếu hơn nhiều. Bằng không, thứ này không chỉ đơn giản gọi là hồn kỹ mà thôi…
Ám Hắc Ma Kiếm kéo ngang một đường, thân thể Nguyên Ân Dạ Huy đột nhiên trở nên hơi hư huyễn. Ám Hắc Ma Kiếm trong tay mang theo tầng tầng kiếm ảnh. Cùng lúc đó, một tầng Hắc Ám Thiên Mạc đột nhiên từ trên người nàng tỏa ra ra, bao trùm toàn trường.
“Phục Chế Thể” nắm giữ toàn bộ hồn kỹ của Nguyên Ân Dạ Huy, nhưng thực lực chỉ ở khoảng 60% của nàng. Nếu như tương lai Ngô Duệ có thể đem đẳng cấp của hồn kỹ tăng lên tới cấp độ Hắc Sắc Hồn Hoàn màu đen, vậy thì có thể đạt đến 80%. Nếu như là Thập Vạn Niên Hồn Hoàn màu đỏ, thậm chí có thể đạt đến 90%. Nhưng hiện tại hiển nhiên là không được.
Phục Chế Thể này chủ yếu là để giúp hắn tranh thủ thời gian, tìm kiếm cơ hội khác.
Cùng một lúc khi Phục Chế Thể xuất hiện, lượng lớn dây leo lần thứ hai ùa lên. Hắc Ám Thiên Mạc cũng cùng một lúc hạ xuống.
Ở bên trong Hắc Ám Thiên Mạc, Thuấn Di sẽ phải chịu ảnh hưởng ở một trình độ rất lớn, bởi vì bất luận hắn thuấn di đến nơi nào, đều sẽ ngay lập tức bị Nguyên Ân Dạ Huy phát hiện.
/614
|