Lúc bọn hắn gặp được tổ đối thủ khác đã đánh bại đối phương một cách dễ dàng.
Lớp trưởng, có muốn dừng lại một lát không? Thường Kiếm Dật đề nghị.
Thường Kiếm Dật có làn da trắng nõn, tính cách hắn cũng rất ôn hòa, bình thường trong lớp luôn bất hiển sơn bất lộ thủy, nên rất nhiều người cảm thấy vì hắn sở cùng một tổ với Lữ Thiên Tầm nên mới có thể đứng đầu danh sách.
Nhưng Lữ Thiên Tầm không cho là như vậy, bởi vì hắn được tuyển tới đây cùng Thường Kiếm Dật là từ cùng một phân viện, hắn biết rõ nâng lực của Thường Kiếm Dật. Hơn nữa, súc phán đoán của Thường Kiếm Dật cũng rất mạnh mẽ, tuyệt đối là một hồn sư khống chế hệ ưu tú.
Trong lớp thiếu niên năng động, trừ Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi thì tinh thần lực của Thường Kiếm Dật cũng rất cao, tám mươi điểm, xếp thứ ba.
Tốt. Lữ Thiên Tầm dừng bước lại. Mặc dù hắn vẫn có chút nóng lòng cầu thành nhưng cũng rất biết nghe người khác đề nghị. Ngược lại là Diệp Linh Đồng có chút không vừa ý mà nói: Chúng ta tiêu hao cũng không lớn, hoàn toàn có thể tiếp tục, đánh bại một tổ nữa rồi nghỉ ngơi cũng không muộn a?
Thường Kiếm Dật cười híp mắt nói: Không thể nói như vậy. Trong cái mê cung này chúng ta cũng không biết sẽ phải gặp bao nhiêu đối thủ. Nếu gặp hai tổ cùng lúc thì sao? Chúng ta là tổ mạnh nhất lớp, chẳng may bọn hắn vây công chúng ta thì làm sao bây giờ? Tuy thực lực của mọi người có chênh lệch nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều. Vẫn nên hoãn một chút, bảo trì trạng thái tốt nhất, có như vậy thì gặp tình huống như thế nào cũng có thể xử lý tốt.
Ừm, nghe Kiếm Dật đi. Chúng ta phải cam đoan có thể lấy được chức quán quân. Lữ Thiên Tầm làm ra một lựa chọn chính xác. Hắn có thể trở thành lớp trưởng của lớp thiếu niên năng động cũng không chỉ vì thực lực.
Diệp Linh Đồng mặc dù có chút không muốn nhưng vẫn gật đầu: Ồ, bên kia có một đống đá, hay vẫn là ngõ cụt, qua bên kia là tốt rồi.
Lữ Thiên Tầm cùng Thường Kiếm Dật đều ngoảnh theo hướng tay nàng chỉ mà nhìn lại, quả nhiên bên phía kia có một đống đá vụn rất lớn.
Ừm, đi qua bên kia.
Phía sau đống đá.
Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong, ba người nghệt mặt ra mà nhìn nhau. Khoảng cách từ chỗ bọn hắn tới ngã tư đường cũng không xa, nên bọn hắn cũng đã nghe rất rõ ràng về cuộc nói chuyện của nhóm Lữ Thiên Tầm.
Đây là cái loại vận khí gì vậy?
Trốn tránh cũng có thể gặp được đối thủ mạnh nhất lớp...
Tuy hiện tại Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đã rất có lòng tin đối với chính mình, hoặc là nói bọn hắn rất có lòng tin về Lam Hiên Vũ, nhưng dù sao thì kia cũng là Lữ Thiên Tầm a, hồn lực đã tiếp cận tới gần hai mươi cấp, cao hơn bọn hắn không chỉ một chút, huống chi tổ hắn còn có Diệp Linh Đồng cùng Thường Kiếm Dật.
Ba đối với ba, có chút khó.
Thế nhưng ba người đối phương cũng đã hướng tới phía này mà đi rồi, hơn nữa lại là một cách đi rất cảnh giác. Làm sao bây giờ? Lam Hiên Vũ hít sâu một hơi, hai tay hắn phác ra hình dạng một cánh cửa với Tiền Lỗi, ý bảo hắn bắt đầu triệu hoán, rồi quay sang khẽ gật đầu với Lưu Phong.
Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn Lam Ngân Thảo đồng thời phóng thích, vòng lại bao trùm lấy hai tay hắn. Tránh không khỏi thì chỉ còn cách chiến đấu! Tiền Lỗi không dám chần chờ, lập tức phóng xuất ra triệu hoán Kim tiền mà bắt đầu triệu hoán.
Triệu Hoán Chi Môn xuất hiện, Lam Hiên Vũ lấy tay trái bắt lấy khung cửa, phụ trợ hắn triệu hoán. Bên kia, Lưu Phong cũng đã phóng xuất ra Bạch Long thương, dưới sự tăng phúc của Lam Hiên Vũ cũng đã hoàn thành triệu hoán ra mắt rồng, mà ba người Lữ Thiên Tầm cũng đã đến gần.
Đúng lúc này, từ trong Triệu Hoán Chi Môn truyền tới một giọng nói rất thanh thúy mà quen thuộc.
Không rảnh!
Lam Hiên Vũ, Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều lập tức hóa đá. Mà bên kia đống đá, Lữ Thiên Tầm, Diệp Linh Đồng cùng Thường Kiếm Dật cũng đã nghe được thanh âm này, bước chân của ba người lập tức ngừng lại.
Không rảnh.... Rõ ràng không rảnh...
Không hề nghi ngờ, thanh âm này đến từ Đống Thiên Thu. Còn có cái gì tốt hơn Đống Thiên Thu đã vượt qua hai mươi cấp đây? Bốn đối ba, bọn hắn vẫn có sự nắm chắc chiến thắng ba người Lữ Thiên Tầm rất lớn đấy.
Thế nhưng một tiếng Không rảnh này của Đống Thiên Thu đã làm hy vọng của bọn chúng tan vỡ. Đừng nói là đánh lén, thậm chí giờ còn trực tiếp bại lộ trước khi xuất thủ. Hơn nữa, không thể triệu hoán thành công cũng có nghĩa là Tiền Lỗi đã mất tác dụng.
Trong kế hoạch là bốn đối ba thì giờ lập tức biến thành hai đối ba.
Nháy mắt sau đó, hai mắt Lữ Thiên Tầm liền phát sáng lên, trong miệng hắn phát ra một tiếng gào thét, thân thể lập tức biến lớn, một cái hồn hoàn màu vàng bay lên từ dưới chân.
Chính là võ hồn của hắn, Hoàng Kim Sư Vương!
Thân hình đã bành trướng của hắn lập tức vọt tới trước, ngang nhiên mà vọt tới đống đá, song quyền đồng thời đánh ra.
Diệp Linh Đồng cũng phóng xuất ra võ hồn Thiên Cương Long của mình, Thiên Bá thể phóng thích mà theo sát phía sau.
Bọn hắn đã phối hợp huấn luyện ba tháng nay, nên vừa thấy Lữ Thiên Tầm khẽ động Diệp Linh Đồng cũng đã biết rõ hắn muốn làm gì.
Tình huống bên kia còn không rõ, nhưng hòn đá là gần ngay trước mắt, bọn hắn có thể va chạm vào hòn đá này trước, rồi dùng chính hòn đá làm vũ khí, áp chế đối phương, sau đó sẽ quyết định phương thức công kích.
Mà bên kia, ngay sau khi Lam Hiên Vũ ý thức được không ổn hắn cũng làm ra phản ứng ngay tức khắc, hắn kéo mạnh Lưu Phong một phát rồi ném thẳng hắn về phía trước, lực lượng đến từ Kim văn Lam Ngân Thảo đã cho Lưu Phong trực tiếp lướt qua đống đá mà đến sát đỉnh hang. Mà ngay sau khi Lam Hiên Vũ ném hắn đi thì hai tay lập tức cầm lấy cự phủ, rồi đột nhiên chém về phía trước.
Oanh —
Hòn đá bị cự phủ va chạm bị một chém này đánh bay. Trên không trung, Lưu Phong như một đạo bạch sắc thiểm điện mà rơi xuống, hắn không có công kích Lữ Thiên Tầm cùng Diệp Linh Đồng ở ngay phía trước, mà tìm tới Thường Kiếm Dật ở phía sau.
Lưu Phong cùng Lam Hiên Vũ đều rất rõ ràng, hai đối với ba, phần thắng của bọn họ là tuyệt đối không lớn, Lữ Thiên Tầm cũng không phải là hạng người bình thường, bởi vậy bọn hắn chỉ có thể giải quyết một người trước rồi tính tiếp.
Dưới sự tăng phũ của Kim văn Lam Ngân Thảo, có thể nói là Lưu Phong đã toàn lực ứng phó. Thường Kiếm Dật chỉ thấy một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống thì Bạch Long thương đã đến trước mặt hắn.
Vừa lúc đó, hồn hoàn trên người Thường Kiếm Dật cũng bạo phát. Có thể trở thành thành viên của tổ mạnh nhất lớp thiếu niên năng động thì chẳng lẽ hắn lại bình thường?
Sau lưng Thường Kiếm Dật xuất hiện một cái hư ảnh hình tượng người, nhìn qua có chút giống hắn cùng hắn, nhưng thập phần cứng ngắc. Một tầng sáng trắng nhàn nhạt phóng xuất ra từ hư ảnh đó, trực tiếp trùm lên người Thường Kiếm Dật.
Cảm giác đầu tiên của Lưu Phong là tất cả mọi thứ trước mắt đều trở nên chậm chạp vài phần. Tuy nháy mắt sau đó liền khôi phục bình thường, nhưng chỉ nhiêu đó cũng đã cho Thường Kiếm Dật đủ thời gian. Thường Kiếm Dật nghiêng đầu, miễn cưỡng tránh đi Bạch Long thương, hắn bước sang bên cạnh nửa bước. Nhưng chỉ sau một khắc, Bạch Long thương lại đã đâm vào đầu hắn, trực tiếp đính hắn xuống mặt đất.
Đau quá a!
Trong khảo hạch, cảm giác đau bị điều chỉnh xuống còn có năm phần trăm, mặc dù như vậy nhưng cái cảm giác bị xuyên này cũng vẫn đau không kém, đến mức nước mắt Thường Kiếm Dật cũng phải chảy xuống. Lưu Phong đang chuẩn bị bổ thêm một nhát, nhưng lúc này hắn lại nghe được một tiếng rống phấn nộ như sấm rền.
Ngao — trong chốc lát, Lưu Phong chỉ cảm thấy đại não là một mảnh vù vù. Dù đã dưới sự tăng phúc của Lam Hiên Vũ nhưng một cái chớp mắt này vẫn là trước mắt biến thành màu đen, gần như động tác rút Bạch Long thương lên hắn cũng không thể hoàn thành.
Hoàng Kim Sư Tử hống! Đệ nhất hồn kỹ của Lữ Thiên Tầm!
Bản thân võ hồn hoàng kim sư vương của Lữ Thiên Tầm cực kỳ cường đại, là một võ hồn đỉnh cấp chân chính. Mặc dù không mang huyết mạch cường đại của loài rồng hay loài phượng, nhưng cái Hoàng Kim Sư Vương này của hắn là loại mạnh nhất trong những võ hồn loài sư tử. Một tiếng Hoàng Kim Sư Tử rống xuất hiện ở đường hành lang hẹp dài này có thể bao trùm phạm vi cực lớn. Tinh thần lực của Lưu Phong vốn đã không quá mạnh mẽ, nên khi vừa chịu ảnh hưởng hắn lập tức trở nên uể oải.
Tiền Lỗi bên kia thì hai tay ôm đầu, thống khổ mà ngồi xổm xuống. Tuy tinh thần lực của hăn cao, nhưng cái Hoàng Kim Sư Tử rống này lại không chỉ trùng kích vào tinh thần lực mà còn có trùng kích bằng sóng âm cường đại, vậy thì làm sao hắn chịu đựng được đây?
Chỉ một lát này cũng đã làm cho Lưu Phong cùng Tiền Lỗi mất đi sức chiến đấu trong một khoảng thời gian.
Lớp trưởng, có muốn dừng lại một lát không? Thường Kiếm Dật đề nghị.
Thường Kiếm Dật có làn da trắng nõn, tính cách hắn cũng rất ôn hòa, bình thường trong lớp luôn bất hiển sơn bất lộ thủy, nên rất nhiều người cảm thấy vì hắn sở cùng một tổ với Lữ Thiên Tầm nên mới có thể đứng đầu danh sách.
Nhưng Lữ Thiên Tầm không cho là như vậy, bởi vì hắn được tuyển tới đây cùng Thường Kiếm Dật là từ cùng một phân viện, hắn biết rõ nâng lực của Thường Kiếm Dật. Hơn nữa, súc phán đoán của Thường Kiếm Dật cũng rất mạnh mẽ, tuyệt đối là một hồn sư khống chế hệ ưu tú.
Trong lớp thiếu niên năng động, trừ Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi thì tinh thần lực của Thường Kiếm Dật cũng rất cao, tám mươi điểm, xếp thứ ba.
Tốt. Lữ Thiên Tầm dừng bước lại. Mặc dù hắn vẫn có chút nóng lòng cầu thành nhưng cũng rất biết nghe người khác đề nghị. Ngược lại là Diệp Linh Đồng có chút không vừa ý mà nói: Chúng ta tiêu hao cũng không lớn, hoàn toàn có thể tiếp tục, đánh bại một tổ nữa rồi nghỉ ngơi cũng không muộn a?
Thường Kiếm Dật cười híp mắt nói: Không thể nói như vậy. Trong cái mê cung này chúng ta cũng không biết sẽ phải gặp bao nhiêu đối thủ. Nếu gặp hai tổ cùng lúc thì sao? Chúng ta là tổ mạnh nhất lớp, chẳng may bọn hắn vây công chúng ta thì làm sao bây giờ? Tuy thực lực của mọi người có chênh lệch nhưng cũng không chênh lệch quá nhiều. Vẫn nên hoãn một chút, bảo trì trạng thái tốt nhất, có như vậy thì gặp tình huống như thế nào cũng có thể xử lý tốt.
Ừm, nghe Kiếm Dật đi. Chúng ta phải cam đoan có thể lấy được chức quán quân. Lữ Thiên Tầm làm ra một lựa chọn chính xác. Hắn có thể trở thành lớp trưởng của lớp thiếu niên năng động cũng không chỉ vì thực lực.
Diệp Linh Đồng mặc dù có chút không muốn nhưng vẫn gật đầu: Ồ, bên kia có một đống đá, hay vẫn là ngõ cụt, qua bên kia là tốt rồi.
Lữ Thiên Tầm cùng Thường Kiếm Dật đều ngoảnh theo hướng tay nàng chỉ mà nhìn lại, quả nhiên bên phía kia có một đống đá vụn rất lớn.
Ừm, đi qua bên kia.
Phía sau đống đá.
Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong, ba người nghệt mặt ra mà nhìn nhau. Khoảng cách từ chỗ bọn hắn tới ngã tư đường cũng không xa, nên bọn hắn cũng đã nghe rất rõ ràng về cuộc nói chuyện của nhóm Lữ Thiên Tầm.
Đây là cái loại vận khí gì vậy?
Trốn tránh cũng có thể gặp được đối thủ mạnh nhất lớp...
Tuy hiện tại Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đã rất có lòng tin đối với chính mình, hoặc là nói bọn hắn rất có lòng tin về Lam Hiên Vũ, nhưng dù sao thì kia cũng là Lữ Thiên Tầm a, hồn lực đã tiếp cận tới gần hai mươi cấp, cao hơn bọn hắn không chỉ một chút, huống chi tổ hắn còn có Diệp Linh Đồng cùng Thường Kiếm Dật.
Ba đối với ba, có chút khó.
Thế nhưng ba người đối phương cũng đã hướng tới phía này mà đi rồi, hơn nữa lại là một cách đi rất cảnh giác. Làm sao bây giờ? Lam Hiên Vũ hít sâu một hơi, hai tay hắn phác ra hình dạng một cánh cửa với Tiền Lỗi, ý bảo hắn bắt đầu triệu hoán, rồi quay sang khẽ gật đầu với Lưu Phong.
Kim văn Lam Ngân Thảo cùng ngân văn Lam Ngân Thảo đồng thời phóng thích, vòng lại bao trùm lấy hai tay hắn. Tránh không khỏi thì chỉ còn cách chiến đấu! Tiền Lỗi không dám chần chờ, lập tức phóng xuất ra triệu hoán Kim tiền mà bắt đầu triệu hoán.
Triệu Hoán Chi Môn xuất hiện, Lam Hiên Vũ lấy tay trái bắt lấy khung cửa, phụ trợ hắn triệu hoán. Bên kia, Lưu Phong cũng đã phóng xuất ra Bạch Long thương, dưới sự tăng phúc của Lam Hiên Vũ cũng đã hoàn thành triệu hoán ra mắt rồng, mà ba người Lữ Thiên Tầm cũng đã đến gần.
Đúng lúc này, từ trong Triệu Hoán Chi Môn truyền tới một giọng nói rất thanh thúy mà quen thuộc.
Không rảnh!
Lam Hiên Vũ, Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều lập tức hóa đá. Mà bên kia đống đá, Lữ Thiên Tầm, Diệp Linh Đồng cùng Thường Kiếm Dật cũng đã nghe được thanh âm này, bước chân của ba người lập tức ngừng lại.
Không rảnh.... Rõ ràng không rảnh...
Không hề nghi ngờ, thanh âm này đến từ Đống Thiên Thu. Còn có cái gì tốt hơn Đống Thiên Thu đã vượt qua hai mươi cấp đây? Bốn đối ba, bọn hắn vẫn có sự nắm chắc chiến thắng ba người Lữ Thiên Tầm rất lớn đấy.
Thế nhưng một tiếng Không rảnh này của Đống Thiên Thu đã làm hy vọng của bọn chúng tan vỡ. Đừng nói là đánh lén, thậm chí giờ còn trực tiếp bại lộ trước khi xuất thủ. Hơn nữa, không thể triệu hoán thành công cũng có nghĩa là Tiền Lỗi đã mất tác dụng.
Trong kế hoạch là bốn đối ba thì giờ lập tức biến thành hai đối ba.
Nháy mắt sau đó, hai mắt Lữ Thiên Tầm liền phát sáng lên, trong miệng hắn phát ra một tiếng gào thét, thân thể lập tức biến lớn, một cái hồn hoàn màu vàng bay lên từ dưới chân.
Chính là võ hồn của hắn, Hoàng Kim Sư Vương!
Thân hình đã bành trướng của hắn lập tức vọt tới trước, ngang nhiên mà vọt tới đống đá, song quyền đồng thời đánh ra.
Diệp Linh Đồng cũng phóng xuất ra võ hồn Thiên Cương Long của mình, Thiên Bá thể phóng thích mà theo sát phía sau.
Bọn hắn đã phối hợp huấn luyện ba tháng nay, nên vừa thấy Lữ Thiên Tầm khẽ động Diệp Linh Đồng cũng đã biết rõ hắn muốn làm gì.
Tình huống bên kia còn không rõ, nhưng hòn đá là gần ngay trước mắt, bọn hắn có thể va chạm vào hòn đá này trước, rồi dùng chính hòn đá làm vũ khí, áp chế đối phương, sau đó sẽ quyết định phương thức công kích.
Mà bên kia, ngay sau khi Lam Hiên Vũ ý thức được không ổn hắn cũng làm ra phản ứng ngay tức khắc, hắn kéo mạnh Lưu Phong một phát rồi ném thẳng hắn về phía trước, lực lượng đến từ Kim văn Lam Ngân Thảo đã cho Lưu Phong trực tiếp lướt qua đống đá mà đến sát đỉnh hang. Mà ngay sau khi Lam Hiên Vũ ném hắn đi thì hai tay lập tức cầm lấy cự phủ, rồi đột nhiên chém về phía trước.
Oanh —
Hòn đá bị cự phủ va chạm bị một chém này đánh bay. Trên không trung, Lưu Phong như một đạo bạch sắc thiểm điện mà rơi xuống, hắn không có công kích Lữ Thiên Tầm cùng Diệp Linh Đồng ở ngay phía trước, mà tìm tới Thường Kiếm Dật ở phía sau.
Lưu Phong cùng Lam Hiên Vũ đều rất rõ ràng, hai đối với ba, phần thắng của bọn họ là tuyệt đối không lớn, Lữ Thiên Tầm cũng không phải là hạng người bình thường, bởi vậy bọn hắn chỉ có thể giải quyết một người trước rồi tính tiếp.
Dưới sự tăng phũ của Kim văn Lam Ngân Thảo, có thể nói là Lưu Phong đã toàn lực ứng phó. Thường Kiếm Dật chỉ thấy một đạo bạch quang từ trên trời giáng xuống thì Bạch Long thương đã đến trước mặt hắn.
Vừa lúc đó, hồn hoàn trên người Thường Kiếm Dật cũng bạo phát. Có thể trở thành thành viên của tổ mạnh nhất lớp thiếu niên năng động thì chẳng lẽ hắn lại bình thường?
Sau lưng Thường Kiếm Dật xuất hiện một cái hư ảnh hình tượng người, nhìn qua có chút giống hắn cùng hắn, nhưng thập phần cứng ngắc. Một tầng sáng trắng nhàn nhạt phóng xuất ra từ hư ảnh đó, trực tiếp trùm lên người Thường Kiếm Dật.
Cảm giác đầu tiên của Lưu Phong là tất cả mọi thứ trước mắt đều trở nên chậm chạp vài phần. Tuy nháy mắt sau đó liền khôi phục bình thường, nhưng chỉ nhiêu đó cũng đã cho Thường Kiếm Dật đủ thời gian. Thường Kiếm Dật nghiêng đầu, miễn cưỡng tránh đi Bạch Long thương, hắn bước sang bên cạnh nửa bước. Nhưng chỉ sau một khắc, Bạch Long thương lại đã đâm vào đầu hắn, trực tiếp đính hắn xuống mặt đất.
Đau quá a!
Trong khảo hạch, cảm giác đau bị điều chỉnh xuống còn có năm phần trăm, mặc dù như vậy nhưng cái cảm giác bị xuyên này cũng vẫn đau không kém, đến mức nước mắt Thường Kiếm Dật cũng phải chảy xuống. Lưu Phong đang chuẩn bị bổ thêm một nhát, nhưng lúc này hắn lại nghe được một tiếng rống phấn nộ như sấm rền.
Ngao — trong chốc lát, Lưu Phong chỉ cảm thấy đại não là một mảnh vù vù. Dù đã dưới sự tăng phúc của Lam Hiên Vũ nhưng một cái chớp mắt này vẫn là trước mắt biến thành màu đen, gần như động tác rút Bạch Long thương lên hắn cũng không thể hoàn thành.
Hoàng Kim Sư Tử hống! Đệ nhất hồn kỹ của Lữ Thiên Tầm!
Bản thân võ hồn hoàng kim sư vương của Lữ Thiên Tầm cực kỳ cường đại, là một võ hồn đỉnh cấp chân chính. Mặc dù không mang huyết mạch cường đại của loài rồng hay loài phượng, nhưng cái Hoàng Kim Sư Vương này của hắn là loại mạnh nhất trong những võ hồn loài sư tử. Một tiếng Hoàng Kim Sư Tử rống xuất hiện ở đường hành lang hẹp dài này có thể bao trùm phạm vi cực lớn. Tinh thần lực của Lưu Phong vốn đã không quá mạnh mẽ, nên khi vừa chịu ảnh hưởng hắn lập tức trở nên uể oải.
Tiền Lỗi bên kia thì hai tay ôm đầu, thống khổ mà ngồi xổm xuống. Tuy tinh thần lực của hăn cao, nhưng cái Hoàng Kim Sư Tử rống này lại không chỉ trùng kích vào tinh thần lực mà còn có trùng kích bằng sóng âm cường đại, vậy thì làm sao hắn chịu đựng được đây?
Chỉ một lát này cũng đã làm cho Lưu Phong cùng Tiền Lỗi mất đi sức chiến đấu trong một khoảng thời gian.
/295
|