Ánh mắt Tiền Lỗi sáng lên: Đúng vậy! Có đạo lý. Ta cũng hiểu, Tinh Thần Lực càng mạnh triệu hoán sẽ càng dễ dàng. Hơn nữa, hiện tại dù không có ngươi phụ trợ ta cũng vẫn có thể triệu hoán ra hồn thú có đẳng cấp cao hơn xưa. Đây chính là vì chỉn thể tu vi ta tăng lên. Ta cho mình một cái mục tiêu trước là đạt năm trăm điểm Tinh Thần Lực, hồn lực ba mươi cấp, tranh thủ trong một năm cố gắng làm được!
Bất quá, hắn vừa mới nói hết mục tiêu thì mặt liền xụ xuống: Thế nhưng tăng Tinh Thần Lực không thể dựa vào ý chí, chỉ có thể dựa vào minh tưởng hoặc không ngừng sử dụng. Thật sự là...
Lưu Phong liếc mắt: Ngươi còn ngại mình tăng Tinh Thần Lực tăng chậm thì ta đây làm sao bây giờ? Ngươi chính là quá biếng nhác, dùng Triệu Hoán Chi Môn nhiều một chút chẳng phải được rồi sao, dùng trong hiện thực không tốt thì chẳng lẽ không có thể tới Đấu La thế giới luyện tập sao?
Tiền Lỗi mở to hai mắt mà nhìn hắn: Ta lười biếng? Ngươi có biết tinh thần suy yếu có bao nhiêu khó chịu không hả? Cái loại cảm giác cực độ suy yếu đó quả thực như muốn chết, đầu đau muốn nứt không nói, hơn nữa ngay cả chút khí lực cũng chẳng dùng nổi, dường như cả người đều không phải của mình nữa rồi, so với hồn lực tiêu hao thì nó không biết khó chịu gấp bao nhiêu lần. Năng lực của các ngươi đều không quá liên quan tới Tinh Thần Lực, vì vậy mới không xuất hiện tình huống Tinh Thần Lực tiêu hao quá độ. Nhưng mỗi lần ta triệu hoán thid mức tiêu hao Tinh Thần Lực luôn vượt xa hồn lực. Ngươi đứng đấy nói chuyện mà không đau thắt lưng à!
Lưu Phong hừ một tiếng: Chính là vì thống khổ mới càng hữu hiệu. Dù ngươi thừa nhận hay không thừa nhận thì nếu ngươi cố gắng một chút đã sớm đã đột phá đến Linh Hải Cảnh?
Tiền Lỗi nhếch miệng nhưng cũng không phản bác nữa. Trên thực tế, đúng thật là hắn rất không thích cái loại cảm giác cực độ suy yếu này! Hơn nữa, một khi tinh thần của hắn suy yếu tới trình độ nhất định sẽ không khống chế được hồn thú mình triệu hoán, lúc đó còn có thể bị hồn thú phản phệ. Cho nên bình thường hắn cũng không dám để tinh thần lực đạt đến trạng thái tiêu hao. Nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, vì Lưu Phong nói rất có đạo lý, nếu mỗi lần đều dùng phương thức tiêu hao để luyện tập thì tốc độ tăng Tinh Thần Lực của hắn nhất định sẽ hơn nhiều.
Lam Hiên Vũ vỗ vỗ bả vai Tiền Lỗi mà cười: Nếu chỉ là trong lớp thiếu niên năng động, chúng ta lại ở một chỗ thì năng lực này của ngươi cũng đủ dùng, nhưng nếu ngươi muốn tiến vào Sử Lai Khắc, hơn nữa còn có thể đứng vững được ở đó thì ngươi phải hung ác với chính mình một chút mới được.
Nói đến đây, vẻ tươi cười của Lam Hiên Vũ đột nhiên biến thành cười khổ.
Tiền Lỗi có chút tò mò mà nói: Ngươi làm sao vậy? Sao có chút không vui.
Lam Hiên Vũ cười khổ nói:Tốt xấu gì thì ngươi cũng có cơ hội lựa chọn, còn ta thì ngay cả cơ hội này cũng không có, căn bản là không cần ta tự hung ác với chính mình, Quý lão sư cùng ngân lão sư đã sớm giúp ta làm rồi.
Ha ha ha ha! Tiền Lỗi cùng Lưu Phong vừa nghe hắn vừa nói như vậy đều cười ha hả. Mỗi ngày Lam Hiên Vũ quay về ký túc xá bọn hắn đều thấy rõ, đôi khi thật sự là bò về, thậm chí vừa về đến phòng liền hãm người mê man. Mấy lần hai người bọn họ đều đã ngủ, khi Lam Hiên Vũ về tới hắn đã quá mệt mỏi, trực tiếp té trên mặt đất mà ngủ cả đêm, thẳng đến sáng ngày thứ hai mới bị phát hiện, có thể nghĩ hắn là đã gặp phải khổ luyện như thế nào.
Chúng ta đều nên cố gắng. Nếm trải trong khổ đau. Hiên Vũ nói rất đúng, muốn đặt chân được ở Sử Lai Khắc thì nhất định chúng ta phải trả giá thêm nữa mới được. Lưu Phong rất nhanh nắm chạy hai tay, ánh mắt trở nên kiên định dị thường.
Niên kỷ của bọn hắn cũng không lớn, mặc dù biết cố gắng nhưng các học viên khác bên người cũng đều rất cố gắng, nên bọn hắn cũng không thể thấy thành quả của mình quá rõ ràng. Nhưng sau khi cầm được cái chức quán quân này, Lưu Phong đã rất xúc động. Hắn đã nhận được khối hồn cốt đầu tiên, có khối hồn Ngân Nguyệt Lang này, hắn có thể cảm nhận được mức tăng thực lực của mình một cách rõ ràng.
Đây là cái gì mang đến? Chính là thành tích vô địch hải tuyển mang đến đấy. Cái này có nghĩa là gì, là càng cố gắng sẽ trở nên càng cường đại, cứ thế mãi sẽ có thể kéo ra chênh lệch. Tựa như việc một học viên mười tuổi mặc dù đang là một học viên đỉnh cấp tại Thiên La tinh, thế nhưng hắn đến Sử Lai Khắc học viện vẫn phải có chênh lệch. Càng cố gắng mới có thể đi càng xa, kinh nghiệm cùng cấp độ đồng học là không cách nào học được hết, chỉ tích lũy xuống mới có thể tạo ra chênh lệch cực lớn.
Cho nên khối hồn cốt cánh tay phải kia đã thành một nguồn khích lệ cực lớn đối với Lưu Phong, tựa như lúc trước Lam Hiên Vũ tận mắt thấy Nhạc công tử một cước giẫm nổ chiến hạm vậy, bọn hắn đều đã có động lực cùng mục tiêu. Chỉ khi chính thức đem hết toàn lực cố gắng rồi có một ngày quay đầu nhìn lại, lúc đó mới biết cố gắng của mình vó ý nghĩa tới cỡ nào.
Chúng ta tiếp tục thôi. Tiền Lỗi lại lần nữa mở ra Triệu Hoán Chi Môn. Cứ như vậy, bọn hắn cứ một đường mà tiến về phía trước, trên đường cũng gặp phải một ít hồn thú nhưng cũng không quá cường đại, sau khi giải quyết liền tiếp tục đi tới.
Khi màn đêm buông xuống, ba người cũng đoán được hẳn là bọn hắn đã vào sâu chừng hai mươi cây số trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Tiền Lỗi tiêu hao là lớn nhất, bởi vì hắn vẫn luôn triệu hoán. Lúc này, hắn trực tiếp khoanh chân mà ngồi dưới một cây đại thụ nghỉ ngơi. Lam Hiên Vũ cùng Lưu Phong thủ hộ ở bên cạnh, thay phiên nghỉ ngơi.
Trong mô phỏng khoang thuyền có một chỗ tốt, chính là dịch dinh dưỡng của mô phỏng khoang thuyền sẽ trực tiếp cung cấp cho cơ thể, căn bản là không cần ăn cơm hay uống nước cũng sẽ không có cảm giác đói khát trong Đấu La thế giới
Thời hạn thi đấu tuyển chọn tổng cộng bảy ngày. Khi thấy ngày đầu tiên đã sắp đi qua, bọn hắn cũng không gặp phải phiền toái gì quá lớn. Chỉ có một lần gặp đàn thú, ba người bò lên trên cây là tránh được. Bọn hắn cũng không đụng phải tổ nào khác. Mặc dù có một trăm tổ tham dự tuyển chọn nhưng đối với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm to như vậy thì trăm tổ cũng không coi vào đâu.
Sáng sớm ngày thứ hai, ba người cũng đã khôi phục tinh lực.
Khi Tiền Lỗi đang chuẩn bị lần nữa mở ra Triệu Hoán Chi Môn lại bị lam năm vũ ngăn trở.
Không triệu hoán sao? Tiền Lỗi nghi hoặc nói.
Lam Hiên Vũ hơi nhíu đôi mày: Ngày hôm qua có chút quá bình tĩnh, các ngươi có cảm giác gì bất an không?
Tiền Lỗi nghi hoặc nói: Không có a! Cảm giác của ta nhạy cảm như vậy, cũng không có phát hiện nguy hiểm gì a!
Lưu Phong nói: Không phải nguy hiểm, là bất an. Ngươi đừng quên, phương thức lần thi đấu tuyển chọn này là phải thu hoạch thành tích tốt nhất, Chỉ có thể là xâm nhập rừng rậm, tận khả năng đánh chết hồn thú mới có thể đạt được nhiều điểm tích lũy. Ngày hôm qua chúng ta vẫn luôn một mực cẩn thận mà tiến lên, cũng không có vào quá sâu. Điều này có nghĩa là điểm tích lũy của chúng ta sẽ không quá nhiều. Như vậy thì tình huống hiện tại của các tổ khác là thế nào đây? Chúng ta cũng không rõ lắm. Nói cách khác, rất có thể điểm tích lũy của chúng ta đã rớt lại phía sau. Mà cuối cùng lại chỉ có mười thứ hạng đầu tên mới có thể thắng, nếu chúng ta cứ để rớt lại phía sau như vậy thì rất có thể sẽ bị loại bỏ. Hiên Vũ nói bất an hẳn là cái này a.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu, mà Tiền Lỗi lại có chút ngẩn người mà nhìn Lưu Phong, hắn nghi hoặc nói: Sao đột nhiên ngươi lại thông minh như vậy hả?
Lưu Phong chỉ chỉ đầu của mình: Giỏi quan sát cùng suy nghĩ, học Hiên Vũ đấy. Ngươi nghĩ ai cũng ngây ngây ngốc ngốc như ngươi sao?
Tiền Lỗi giận dữ: Sao ngươi dám chửi ta?
Lưu Phong cười nói: Đây khoa trương giúp ngươi. Người ngốc có phúc.
Tiền Lỗi nói: Ngươi mới ngốc!
Tốt rồi, chúng ta lên đường đi. Lưu Phong mở đường ở phía trước, vẫn là trận hình ngày hôm qua, hôm nay chúng ta thử tăng thêm tốc độ một chút xem sẽ gặp phải hồn thú như thế nào. Tiền Lỗi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng triệu hoán bất cứ lúc nào. Từ tình huống ngày hôm qua mà xem thì chúng ta không thể cẩn thận quá mức rồi. Lần thi đấu tuyển chọn này, rất có thể họ muốn khảo nghiệm tinh thần mạo hiểm cùng năng lực ứng biến trong quá trình mạo hiểm. Gan lớn, thận trọng, thực lực, ứng biến, ta đoán mấy phương diện này sẽ là trọng điểm. Đương nhiên còn phải xem vận khí...
Bất quá, hắn vừa mới nói hết mục tiêu thì mặt liền xụ xuống: Thế nhưng tăng Tinh Thần Lực không thể dựa vào ý chí, chỉ có thể dựa vào minh tưởng hoặc không ngừng sử dụng. Thật sự là...
Lưu Phong liếc mắt: Ngươi còn ngại mình tăng Tinh Thần Lực tăng chậm thì ta đây làm sao bây giờ? Ngươi chính là quá biếng nhác, dùng Triệu Hoán Chi Môn nhiều một chút chẳng phải được rồi sao, dùng trong hiện thực không tốt thì chẳng lẽ không có thể tới Đấu La thế giới luyện tập sao?
Tiền Lỗi mở to hai mắt mà nhìn hắn: Ta lười biếng? Ngươi có biết tinh thần suy yếu có bao nhiêu khó chịu không hả? Cái loại cảm giác cực độ suy yếu đó quả thực như muốn chết, đầu đau muốn nứt không nói, hơn nữa ngay cả chút khí lực cũng chẳng dùng nổi, dường như cả người đều không phải của mình nữa rồi, so với hồn lực tiêu hao thì nó không biết khó chịu gấp bao nhiêu lần. Năng lực của các ngươi đều không quá liên quan tới Tinh Thần Lực, vì vậy mới không xuất hiện tình huống Tinh Thần Lực tiêu hao quá độ. Nhưng mỗi lần ta triệu hoán thid mức tiêu hao Tinh Thần Lực luôn vượt xa hồn lực. Ngươi đứng đấy nói chuyện mà không đau thắt lưng à!
Lưu Phong hừ một tiếng: Chính là vì thống khổ mới càng hữu hiệu. Dù ngươi thừa nhận hay không thừa nhận thì nếu ngươi cố gắng một chút đã sớm đã đột phá đến Linh Hải Cảnh?
Tiền Lỗi nhếch miệng nhưng cũng không phản bác nữa. Trên thực tế, đúng thật là hắn rất không thích cái loại cảm giác cực độ suy yếu này! Hơn nữa, một khi tinh thần của hắn suy yếu tới trình độ nhất định sẽ không khống chế được hồn thú mình triệu hoán, lúc đó còn có thể bị hồn thú phản phệ. Cho nên bình thường hắn cũng không dám để tinh thần lực đạt đến trạng thái tiêu hao. Nhưng hắn không thừa nhận cũng không được, vì Lưu Phong nói rất có đạo lý, nếu mỗi lần đều dùng phương thức tiêu hao để luyện tập thì tốc độ tăng Tinh Thần Lực của hắn nhất định sẽ hơn nhiều.
Lam Hiên Vũ vỗ vỗ bả vai Tiền Lỗi mà cười: Nếu chỉ là trong lớp thiếu niên năng động, chúng ta lại ở một chỗ thì năng lực này của ngươi cũng đủ dùng, nhưng nếu ngươi muốn tiến vào Sử Lai Khắc, hơn nữa còn có thể đứng vững được ở đó thì ngươi phải hung ác với chính mình một chút mới được.
Nói đến đây, vẻ tươi cười của Lam Hiên Vũ đột nhiên biến thành cười khổ.
Tiền Lỗi có chút tò mò mà nói: Ngươi làm sao vậy? Sao có chút không vui.
Lam Hiên Vũ cười khổ nói:Tốt xấu gì thì ngươi cũng có cơ hội lựa chọn, còn ta thì ngay cả cơ hội này cũng không có, căn bản là không cần ta tự hung ác với chính mình, Quý lão sư cùng ngân lão sư đã sớm giúp ta làm rồi.
Ha ha ha ha! Tiền Lỗi cùng Lưu Phong vừa nghe hắn vừa nói như vậy đều cười ha hả. Mỗi ngày Lam Hiên Vũ quay về ký túc xá bọn hắn đều thấy rõ, đôi khi thật sự là bò về, thậm chí vừa về đến phòng liền hãm người mê man. Mấy lần hai người bọn họ đều đã ngủ, khi Lam Hiên Vũ về tới hắn đã quá mệt mỏi, trực tiếp té trên mặt đất mà ngủ cả đêm, thẳng đến sáng ngày thứ hai mới bị phát hiện, có thể nghĩ hắn là đã gặp phải khổ luyện như thế nào.
Chúng ta đều nên cố gắng. Nếm trải trong khổ đau. Hiên Vũ nói rất đúng, muốn đặt chân được ở Sử Lai Khắc thì nhất định chúng ta phải trả giá thêm nữa mới được. Lưu Phong rất nhanh nắm chạy hai tay, ánh mắt trở nên kiên định dị thường.
Niên kỷ của bọn hắn cũng không lớn, mặc dù biết cố gắng nhưng các học viên khác bên người cũng đều rất cố gắng, nên bọn hắn cũng không thể thấy thành quả của mình quá rõ ràng. Nhưng sau khi cầm được cái chức quán quân này, Lưu Phong đã rất xúc động. Hắn đã nhận được khối hồn cốt đầu tiên, có khối hồn Ngân Nguyệt Lang này, hắn có thể cảm nhận được mức tăng thực lực của mình một cách rõ ràng.
Đây là cái gì mang đến? Chính là thành tích vô địch hải tuyển mang đến đấy. Cái này có nghĩa là gì, là càng cố gắng sẽ trở nên càng cường đại, cứ thế mãi sẽ có thể kéo ra chênh lệch. Tựa như việc một học viên mười tuổi mặc dù đang là một học viên đỉnh cấp tại Thiên La tinh, thế nhưng hắn đến Sử Lai Khắc học viện vẫn phải có chênh lệch. Càng cố gắng mới có thể đi càng xa, kinh nghiệm cùng cấp độ đồng học là không cách nào học được hết, chỉ tích lũy xuống mới có thể tạo ra chênh lệch cực lớn.
Cho nên khối hồn cốt cánh tay phải kia đã thành một nguồn khích lệ cực lớn đối với Lưu Phong, tựa như lúc trước Lam Hiên Vũ tận mắt thấy Nhạc công tử một cước giẫm nổ chiến hạm vậy, bọn hắn đều đã có động lực cùng mục tiêu. Chỉ khi chính thức đem hết toàn lực cố gắng rồi có một ngày quay đầu nhìn lại, lúc đó mới biết cố gắng của mình vó ý nghĩa tới cỡ nào.
Chúng ta tiếp tục thôi. Tiền Lỗi lại lần nữa mở ra Triệu Hoán Chi Môn. Cứ như vậy, bọn hắn cứ một đường mà tiến về phía trước, trên đường cũng gặp phải một ít hồn thú nhưng cũng không quá cường đại, sau khi giải quyết liền tiếp tục đi tới.
Khi màn đêm buông xuống, ba người cũng đoán được hẳn là bọn hắn đã vào sâu chừng hai mươi cây số trong Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.
Tiền Lỗi tiêu hao là lớn nhất, bởi vì hắn vẫn luôn triệu hoán. Lúc này, hắn trực tiếp khoanh chân mà ngồi dưới một cây đại thụ nghỉ ngơi. Lam Hiên Vũ cùng Lưu Phong thủ hộ ở bên cạnh, thay phiên nghỉ ngơi.
Trong mô phỏng khoang thuyền có một chỗ tốt, chính là dịch dinh dưỡng của mô phỏng khoang thuyền sẽ trực tiếp cung cấp cho cơ thể, căn bản là không cần ăn cơm hay uống nước cũng sẽ không có cảm giác đói khát trong Đấu La thế giới
Thời hạn thi đấu tuyển chọn tổng cộng bảy ngày. Khi thấy ngày đầu tiên đã sắp đi qua, bọn hắn cũng không gặp phải phiền toái gì quá lớn. Chỉ có một lần gặp đàn thú, ba người bò lên trên cây là tránh được. Bọn hắn cũng không đụng phải tổ nào khác. Mặc dù có một trăm tổ tham dự tuyển chọn nhưng đối với Tinh Đấu Đại Sâm Lâm to như vậy thì trăm tổ cũng không coi vào đâu.
Sáng sớm ngày thứ hai, ba người cũng đã khôi phục tinh lực.
Khi Tiền Lỗi đang chuẩn bị lần nữa mở ra Triệu Hoán Chi Môn lại bị lam năm vũ ngăn trở.
Không triệu hoán sao? Tiền Lỗi nghi hoặc nói.
Lam Hiên Vũ hơi nhíu đôi mày: Ngày hôm qua có chút quá bình tĩnh, các ngươi có cảm giác gì bất an không?
Tiền Lỗi nghi hoặc nói: Không có a! Cảm giác của ta nhạy cảm như vậy, cũng không có phát hiện nguy hiểm gì a!
Lưu Phong nói: Không phải nguy hiểm, là bất an. Ngươi đừng quên, phương thức lần thi đấu tuyển chọn này là phải thu hoạch thành tích tốt nhất, Chỉ có thể là xâm nhập rừng rậm, tận khả năng đánh chết hồn thú mới có thể đạt được nhiều điểm tích lũy. Ngày hôm qua chúng ta vẫn luôn một mực cẩn thận mà tiến lên, cũng không có vào quá sâu. Điều này có nghĩa là điểm tích lũy của chúng ta sẽ không quá nhiều. Như vậy thì tình huống hiện tại của các tổ khác là thế nào đây? Chúng ta cũng không rõ lắm. Nói cách khác, rất có thể điểm tích lũy của chúng ta đã rớt lại phía sau. Mà cuối cùng lại chỉ có mười thứ hạng đầu tên mới có thể thắng, nếu chúng ta cứ để rớt lại phía sau như vậy thì rất có thể sẽ bị loại bỏ. Hiên Vũ nói bất an hẳn là cái này a.
Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu, mà Tiền Lỗi lại có chút ngẩn người mà nhìn Lưu Phong, hắn nghi hoặc nói: Sao đột nhiên ngươi lại thông minh như vậy hả?
Lưu Phong chỉ chỉ đầu của mình: Giỏi quan sát cùng suy nghĩ, học Hiên Vũ đấy. Ngươi nghĩ ai cũng ngây ngây ngốc ngốc như ngươi sao?
Tiền Lỗi giận dữ: Sao ngươi dám chửi ta?
Lưu Phong cười nói: Đây khoa trương giúp ngươi. Người ngốc có phúc.
Tiền Lỗi nói: Ngươi mới ngốc!
Tốt rồi, chúng ta lên đường đi. Lưu Phong mở đường ở phía trước, vẫn là trận hình ngày hôm qua, hôm nay chúng ta thử tăng thêm tốc độ một chút xem sẽ gặp phải hồn thú như thế nào. Tiền Lỗi, ngươi chuẩn bị sẵn sàng triệu hoán bất cứ lúc nào. Từ tình huống ngày hôm qua mà xem thì chúng ta không thể cẩn thận quá mức rồi. Lần thi đấu tuyển chọn này, rất có thể họ muốn khảo nghiệm tinh thần mạo hiểm cùng năng lực ứng biến trong quá trình mạo hiểm. Gan lớn, thận trọng, thực lực, ứng biến, ta đoán mấy phương diện này sẽ là trọng điểm. Đương nhiên còn phải xem vận khí...
/295
|