Dịch: Đức Thành
Lam Hiên Vũ tán thành: Chỉ sợ tinh thần lực của hắn chính là mạnh nhất trong tất cả những thí sinh tới đây. Đệ tử như vậy cũng phải tham gia khảo hạch sao?
Lam Mộng Cầm tức giận nói: Nói không chừng chỉ là đến làm màu. Cố ý đến tham gia khảo hạch chủ yếu là để khoe khoang thực lực của hắn.
Lam Hiên Vũ đột nhiên có chút muốn cười, oán thầm nói: Đừng nói hắn như vậy chứ, chỉ sợ ngươi cũng là tình huống tương tự a.
Ngay cả Băng Thiên Lương cũng nhận được thông báo miễn khảo hạch, vậy thì tại sao Lam Mộng Cầm mạnh hơn hắn lại không được sự ưu đãi này chứ? Những đứa con cưng của trời như bọn hắn, chỉ sợ tất cả đều mang tâm tư đi khảo hạch để chứng minh thực thực.
Đống Thiên Thu nói: Nếu ta dùng Băng Triều để mê hoặc hắn thì sao? Băng Triều của ta có tác dụng quấy nhiễu nhất định đối với Tinh Thần Lực.
Lam Hiên Vũ nói: Nếu tiếp theo không phải phương thức sàn thi đấu này, vậy hẳn là chiêu đó của chúng ta là có thể đấy.
Đống Thiên Thu nhìn Lam Hiên Vũ một cái, tất nhiên nàng biết rõ hắn đang nói cái gì, chính là Võ Hồn dung hợp kỹ Thâm Lam Ngưng Thị.
Lúc trước, ngay cả hồn thú vạn năm cũng bị Thâm Lam Ngưng Thị định trụ trong nháy mắt. Tuy bản thân Nguyên Ân Huy Huy rất mạnh, nhưng năng lực thân thể thì chắc chắn không có khả năng so với hồn thú vạn năm. Mà hắn còn thuộc dạng viễn trình công kích, hẳn là lực phòng ngự sẽ không thể quá mạnh. Một khi bị đông cứng thì mọi chuyện đơn giản rồi.
Đống Thiên Thu yên lặng gật gật đầu, trong lúc vô hình, dường như hai người lại tăng thêm vài phần ăn ý.
Lam Mộng Cầm nghi ngờ mà nhìn Lam Hiên Vũ, lại nhìn về Đống Thiên Thu: Các ngươi cứ mập mờ bí hiểm cái gì đấy?
Lam Hiên Vũ mỉm cười, Đống Thiên Thu thấp giọng nói: Lát về ta sẽ nói cho ngươi. Hiện tại chỉ mong sau đó sẽ không phải là sàn thi đấu như hôm nay.
Lam Hiên Vũ mỉm cười nói: Thật ra cũng không cần quá lo lắng về tên kia. Vì hắn có một cái khuyết điểm chí mạng, đó là quá tự đại. Tuy thực lực của hắn mạnh mẽ, nhưng bất luận cường giả nào cũng phải có sơ hở, với cái tính cách đó của hắn thì lại càng dễ dàng cho chúng ta nắm bắt được điểm sơ hở, một kích chiến thắng.
Lam Mộng Cầm nói: Vậy mỏi mắt mong chờ thôi. Ta cảm thấy tuy tên kia tự đại nhưng cũng rất giảo hoạt, ghét nhất là mấy loại người này, tại sao còn đẹp hơn cả nữ sinh bọn ta như vậy chứ? Ngươi cũng thế, nếu không phải Thiên Thu đẹp hơn ngươi thì ta thật muốn đánh cả ngươi. Hừ hừ.
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Lam Hiên Vũ nhìn nhìn Đống Thiên Thu, Đống Thiên Thu lại lườm hắn một cái rồi mới chịu quay người bước đi.
Tiền Lỗi gãi gãi đầu: Ta có chút không hiểu nổi con gái rồi. Đây là ghen ghét sao? Thế nhưng làm sao lại có cái kiểu ghen ghét vô lý như vậy chứ?
Lưu Phong kéo kéo hắn: Trở về tu luyện đi, lâm trận mới mài gươm.
Bọn hắn không biết một điều, ngay khi mình vừa về tới nhà khách thì Tiếu Khải đã dẫn đầu tất cả trọng tài mà tụ tập lại với nhau.
Y Y, mấy tiểu tử kia là ngươi phụ trách, nói một chút đi, xảy ra chuyện gì vậy? Tiếu Khải mang vẻ mặt tò mò mà nhìn Lăng Y Y
Về tình huống của Nguyên Ân Huy Huy thì thực ra bọn hắn đã sớm biết, lúc này cũng không có ai cảm thấy kinh ngạc vì hắn là ngũ hoàn Hồn Vương. Mà điều chính thức làm bọn hắn phải giật mình lại là Lam Hiên Vũ, bởi vì ngay cả nhãn lực của bọn hắn cũng không thể biết cuối cùng là chuyện gì xảy ra, không ai biết Lam Hiên Vũ đã thắng như thế nào.
Viện trưởng cũng đã chú ý tới tên nhóc Lam Hiên Vũ này, huyết mạch rất đặc thù. Bác sĩ Trương Thần Vũ chen vào một câu.
Lăng Y Y có chút bất đắc dĩ nói: Ta cũng không hiểu là tình huống như thế nào. Ta chỉ biết Lam Hiên Vũ là một tên rất am hiểu sáng tạo kỳ tích. Các ngươi đừng nhìn hắn thực lực không được tốt lắm, ngay cả tên Băng Thiên Lương mạnh nhất Thiên La Tinh cũng bị hắn tính kế. Lần trước Lăng Thiên học viện thiếu chút nữa là bị diệt toàn quân rồi. Nếu không thì làm sao một đội ngũ chỉ có nhị hoàn như bọn hắn lại có thể dùng cái vị trí đứng đầu Thiên La Tinh mà tấn cấp đây?
Nếu muốn nói tới điểm đặc thù của hắn, ta cảm thấy hẳn là huyết mạch. Huyết mạch của hắn rất đặc thù, lúc ấy hắn vừa tiếp xúc với công kích của đối phương liền làm Võ Hồn của đối phương mất tác dụng. Nói cách khác, trong khoảnh khắc đó thì khí téc song phương đã được nối liền lại ở một chỗ.
Trương Thần Vũ nói: Lúc trước ta tiến hành nghiên cứu máu của hắn, đúng là vô cùng đặc thù. Ngay cả Viện trưởng cũng công nhận điểm này. Máu của hắn thậm chí có thể trực tiếp hấp thu sinh mệnh lực, sau đó lại chạy trốn như là có trí khôn vậy. Viện trưởng nói, huyết mạch của hắn hẳn là huyết mạch loài rồng phi thường cường đại. Cho dù trong những võ hồn chân long cũng là tồn tại hàng đầu. Hơn nữa hắn còn là song sinh Võ Hồn, có lẽ là đủ cả hai loại huyết mạch Chân Long. Cho nên, nếu hôm nay đối thủ của hắn có võ hồn loài rồng thì cũng không quá kỳ quái, huyết mạch bị áp chế cũng là điều bình thường.
Không, không bình thường! Tiếu Khải nói: Coi như là võ hồn loài rồng sẽ bị áp chế, nhưng dưới tình huống tu vi đối thủ cách xa hắn như vậy thì cũng không thể bị áp chế đến nỗi tán loạn Võ Hồn mới đúng. Huống chi võ hồn của ba tên kia cũng không phải loài rồng, mà đó là võ hồn loại hải dương hiếm thấy, ngay cả võ hồn loại hải dương cũng bị áp chế đến loại trình độ đó, đây quả thực không cách nào tưởng tượng. Tiểu tử Lý Hãn đã tứ hoàn mà vẫn như thế. Nếu quả thật đó là huyết mạch sinh ra áp chế, như vậy thì lại càng kì quái, không phải Võ Hồn của hắn không có chút quan hệ nào tới hải dương sao?
Trương Thần Vũ nói: Ta muốn nói cũng là điều này, hắn thật sự là một người nghiên cứu rất đáng giá trị đây.
Lăng Y Y cười nói: Chẳng lẽ ngươi muốn đem hắn cắt miếng nghiên cứu sao?
Trương Thần Vũ liếc nàng một cái: Dù sao cũng phải tập trung quan sát đã.
Tiếu Khải híp hai mắt lại mà nói: Ta có một ý tưởng. Trong những ghi chép của chúng ta thì gần như mọi thời điểm chiến đấu Lam Hiên Vũ đều dùng năng lực phụ trợ làm chủ. Được hắn phụ trợ, thực lực hai tên đồng đội rõ ràng tăng lên trên phạm vi lớn. Như vậy, nếu võ hồn của hắn có liên quan tới loại hải dương, vậy có phải hắn cũng có thể tiến hành tăng phúc ngược lại cho võ hồn loại hải dương hay không đây?
Lăng Y Y ngẫm nghĩ một lát rồi nói: Rất có khả năng. Ta cảm thấy đáng giá thử một lần.
Tiếu Khải nói: Thần Vũ, ngươi báo cáo tới Viện trưởng về những tình huống hôm nay một chút. Y Y, ngươi đi tìm ba người Lý Hãn, ta đi tìm Lam Hiên Vũ. Dẫn bọn hắn đến mô phỏng khoang thuyền thí nghiệm một lát. Nói bọn Lý Hãn phối hợp toàn diện, nếu thí nghiệm thành công thì sẽ có thể cho bọn hắn một cơ hội thi lại vòng hai.
Lăng Y Y sửng sốt một lát: Như vậy được chứ?
Tiếu Khải mỉm cười nói: Quy tắc là vật chết, người mới là sống. Nếu Lam Hiên Vũ có thể mang cho bọn hắn một hiệu quả tăng phúc cực lớn, vậy thì việc giữ lại bọn hắn sẽ hoàn toàn biến thành một ý nghĩa khác, hoàn toàn có thể nhờ Viện trưởng phê duyệt. Nhưng điều kiện tiên quyết là phải thật sự tăng phúc hiệu quả mới được.
Lăng Y Y nói: Được rồi, vậy ta đi gọi bọn hắn, nếu thí nghiệm thành công thì sẽ cho bọn hắn một lần cơ hội, như vậy cũng khá ổn thỏa.
Cứ như vậy đi.
Lúc này Lam Hiên Vũ đã về tới gian phòng của mình, hắn đang giảng thuật lại tình huống cuộc thi ngày hôm may cho Quý Hồng Bân nghe.
Nghe hắn nói, Quý Hồng Bân cũng có chút sững sờ: Ngươi thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra?
Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt vô tội mà nói: Ta không biết a!
Quý Hồng Bân đột nhiên nở nụ cười, vô cùng vui mừng mà cười, vỗ vỗ bả vai Lam Hiên Vũ.
Lão sư, ngài làm sao vậy? Có cái gì không ổn sao? Lam Hiên Vũ bình thường rất ít khi thấy nụ cười phát ra từ nội tâm của Quý Hồng Bân thế này. Cho nên giờ hắn thấy vị lão sư này cười lại có chút sợ hãi.
Quý Hồng Bân nói: Không có gì không ổn, rất tốt. Hiện tại ta gần như có thể khẳng định ngươi sẽ trúng tuyển.
A? Trúng tuyển? Nhưng thi vòng hai còn chưa kết thúc a! Lam Hiên Vũ kinh ngạc hỏi.
Quý Hồng Bân mỉm cười nói: Ngươi quên tiêu chí của Sử Lai Khắc Học Viện là cái gì sao? Chỉ lấy quái vật, không thu người bình thường. Một gã hồn sư có võ hồn đặc thù như ngươi, vô luận thế nào họ cũng sẽ không bỏ qua. Ta tin chắc, dù ngươi không thể vượt qua vòng hai thì học viện cũng vẫn giữ ngươi lại, cho dù chỉ để ngươi làm một gã đệ tử thực tập nhưng cũng vẫn giữ ngươi lại.
Gần như ta có thể khẳng định, điểm đặc thù này của ngươi là chưa từng xuất hiện tại Sử Lai Khắc. Như Tiền Lỗi đã nói lúc trước, Lăng Y Y nói cho hắn biết mình có thể đặc cách trứng tuyển sớm, thật ra lúc đó ta đã tin, bởi vì Võ Hồn của hắn cũng vô cùng đặc thù, có ý nghĩa nghiên cứu rất lớn. Hiện tại ta có lòng tin, hẳn là hai người các ngươi sẽ đều có thể tiến vào Sử Lai Khắc.
Lam Hiên Vũ ngẩn người, nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại: Lão sư, trước hết ngài đừng nói sự phán đoán này cho mập mạp, hôm nay hắn đã phải rất vất cả mới giữ vững tinh thần, quyết định cố gắng. Hãy để cho hắn có chút áp lực tương đối khá. Nếu tên này mà không có áp lực là sẽ lại lười biếng.
Quý Hồng Bân bật cười: Cái này ngươi cũng không phải lo lắng, đã vào Sử Lai Khắc thì có muốn không cố gắng cũng không dễ dàng như vậy. Thật ra lúc trước ta cũng là một gã lười biếng, nhưng sau khi tới đây, hoàn cảnh chung quanh đã khiến ta không thể tiếp tục lười biếng, huống chi còn có...
Nói đến đây, Quý Hồng Bân ngừng lại mà đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Lam Hiên Vũ: Tới khi ngươi thành một thành viên của Sử Lai Khắc Học Viện thì tự bản thân ngươi sẽ biết, bây giờ còn chưa phải thời điểm. Nhưng vẫn có chút tình huống cơ bản là ta có thể nói cho ngươi.
Lam Hiên Vũ tán thành: Chỉ sợ tinh thần lực của hắn chính là mạnh nhất trong tất cả những thí sinh tới đây. Đệ tử như vậy cũng phải tham gia khảo hạch sao?
Lam Mộng Cầm tức giận nói: Nói không chừng chỉ là đến làm màu. Cố ý đến tham gia khảo hạch chủ yếu là để khoe khoang thực lực của hắn.
Lam Hiên Vũ đột nhiên có chút muốn cười, oán thầm nói: Đừng nói hắn như vậy chứ, chỉ sợ ngươi cũng là tình huống tương tự a.
Ngay cả Băng Thiên Lương cũng nhận được thông báo miễn khảo hạch, vậy thì tại sao Lam Mộng Cầm mạnh hơn hắn lại không được sự ưu đãi này chứ? Những đứa con cưng của trời như bọn hắn, chỉ sợ tất cả đều mang tâm tư đi khảo hạch để chứng minh thực thực.
Đống Thiên Thu nói: Nếu ta dùng Băng Triều để mê hoặc hắn thì sao? Băng Triều của ta có tác dụng quấy nhiễu nhất định đối với Tinh Thần Lực.
Lam Hiên Vũ nói: Nếu tiếp theo không phải phương thức sàn thi đấu này, vậy hẳn là chiêu đó của chúng ta là có thể đấy.
Đống Thiên Thu nhìn Lam Hiên Vũ một cái, tất nhiên nàng biết rõ hắn đang nói cái gì, chính là Võ Hồn dung hợp kỹ Thâm Lam Ngưng Thị.
Lúc trước, ngay cả hồn thú vạn năm cũng bị Thâm Lam Ngưng Thị định trụ trong nháy mắt. Tuy bản thân Nguyên Ân Huy Huy rất mạnh, nhưng năng lực thân thể thì chắc chắn không có khả năng so với hồn thú vạn năm. Mà hắn còn thuộc dạng viễn trình công kích, hẳn là lực phòng ngự sẽ không thể quá mạnh. Một khi bị đông cứng thì mọi chuyện đơn giản rồi.
Đống Thiên Thu yên lặng gật gật đầu, trong lúc vô hình, dường như hai người lại tăng thêm vài phần ăn ý.
Lam Mộng Cầm nghi ngờ mà nhìn Lam Hiên Vũ, lại nhìn về Đống Thiên Thu: Các ngươi cứ mập mờ bí hiểm cái gì đấy?
Lam Hiên Vũ mỉm cười, Đống Thiên Thu thấp giọng nói: Lát về ta sẽ nói cho ngươi. Hiện tại chỉ mong sau đó sẽ không phải là sàn thi đấu như hôm nay.
Lam Hiên Vũ mỉm cười nói: Thật ra cũng không cần quá lo lắng về tên kia. Vì hắn có một cái khuyết điểm chí mạng, đó là quá tự đại. Tuy thực lực của hắn mạnh mẽ, nhưng bất luận cường giả nào cũng phải có sơ hở, với cái tính cách đó của hắn thì lại càng dễ dàng cho chúng ta nắm bắt được điểm sơ hở, một kích chiến thắng.
Lam Mộng Cầm nói: Vậy mỏi mắt mong chờ thôi. Ta cảm thấy tuy tên kia tự đại nhưng cũng rất giảo hoạt, ghét nhất là mấy loại người này, tại sao còn đẹp hơn cả nữ sinh bọn ta như vậy chứ? Ngươi cũng thế, nếu không phải Thiên Thu đẹp hơn ngươi thì ta thật muốn đánh cả ngươi. Hừ hừ.
Nói xong, nàng xoay người rời đi.
Lam Hiên Vũ nhìn nhìn Đống Thiên Thu, Đống Thiên Thu lại lườm hắn một cái rồi mới chịu quay người bước đi.
Tiền Lỗi gãi gãi đầu: Ta có chút không hiểu nổi con gái rồi. Đây là ghen ghét sao? Thế nhưng làm sao lại có cái kiểu ghen ghét vô lý như vậy chứ?
Lưu Phong kéo kéo hắn: Trở về tu luyện đi, lâm trận mới mài gươm.
Bọn hắn không biết một điều, ngay khi mình vừa về tới nhà khách thì Tiếu Khải đã dẫn đầu tất cả trọng tài mà tụ tập lại với nhau.
Y Y, mấy tiểu tử kia là ngươi phụ trách, nói một chút đi, xảy ra chuyện gì vậy? Tiếu Khải mang vẻ mặt tò mò mà nhìn Lăng Y Y
Về tình huống của Nguyên Ân Huy Huy thì thực ra bọn hắn đã sớm biết, lúc này cũng không có ai cảm thấy kinh ngạc vì hắn là ngũ hoàn Hồn Vương. Mà điều chính thức làm bọn hắn phải giật mình lại là Lam Hiên Vũ, bởi vì ngay cả nhãn lực của bọn hắn cũng không thể biết cuối cùng là chuyện gì xảy ra, không ai biết Lam Hiên Vũ đã thắng như thế nào.
Viện trưởng cũng đã chú ý tới tên nhóc Lam Hiên Vũ này, huyết mạch rất đặc thù. Bác sĩ Trương Thần Vũ chen vào một câu.
Lăng Y Y có chút bất đắc dĩ nói: Ta cũng không hiểu là tình huống như thế nào. Ta chỉ biết Lam Hiên Vũ là một tên rất am hiểu sáng tạo kỳ tích. Các ngươi đừng nhìn hắn thực lực không được tốt lắm, ngay cả tên Băng Thiên Lương mạnh nhất Thiên La Tinh cũng bị hắn tính kế. Lần trước Lăng Thiên học viện thiếu chút nữa là bị diệt toàn quân rồi. Nếu không thì làm sao một đội ngũ chỉ có nhị hoàn như bọn hắn lại có thể dùng cái vị trí đứng đầu Thiên La Tinh mà tấn cấp đây?
Nếu muốn nói tới điểm đặc thù của hắn, ta cảm thấy hẳn là huyết mạch. Huyết mạch của hắn rất đặc thù, lúc ấy hắn vừa tiếp xúc với công kích của đối phương liền làm Võ Hồn của đối phương mất tác dụng. Nói cách khác, trong khoảnh khắc đó thì khí téc song phương đã được nối liền lại ở một chỗ.
Trương Thần Vũ nói: Lúc trước ta tiến hành nghiên cứu máu của hắn, đúng là vô cùng đặc thù. Ngay cả Viện trưởng cũng công nhận điểm này. Máu của hắn thậm chí có thể trực tiếp hấp thu sinh mệnh lực, sau đó lại chạy trốn như là có trí khôn vậy. Viện trưởng nói, huyết mạch của hắn hẳn là huyết mạch loài rồng phi thường cường đại. Cho dù trong những võ hồn chân long cũng là tồn tại hàng đầu. Hơn nữa hắn còn là song sinh Võ Hồn, có lẽ là đủ cả hai loại huyết mạch Chân Long. Cho nên, nếu hôm nay đối thủ của hắn có võ hồn loài rồng thì cũng không quá kỳ quái, huyết mạch bị áp chế cũng là điều bình thường.
Không, không bình thường! Tiếu Khải nói: Coi như là võ hồn loài rồng sẽ bị áp chế, nhưng dưới tình huống tu vi đối thủ cách xa hắn như vậy thì cũng không thể bị áp chế đến nỗi tán loạn Võ Hồn mới đúng. Huống chi võ hồn của ba tên kia cũng không phải loài rồng, mà đó là võ hồn loại hải dương hiếm thấy, ngay cả võ hồn loại hải dương cũng bị áp chế đến loại trình độ đó, đây quả thực không cách nào tưởng tượng. Tiểu tử Lý Hãn đã tứ hoàn mà vẫn như thế. Nếu quả thật đó là huyết mạch sinh ra áp chế, như vậy thì lại càng kì quái, không phải Võ Hồn của hắn không có chút quan hệ nào tới hải dương sao?
Trương Thần Vũ nói: Ta muốn nói cũng là điều này, hắn thật sự là một người nghiên cứu rất đáng giá trị đây.
Lăng Y Y cười nói: Chẳng lẽ ngươi muốn đem hắn cắt miếng nghiên cứu sao?
Trương Thần Vũ liếc nàng một cái: Dù sao cũng phải tập trung quan sát đã.
Tiếu Khải híp hai mắt lại mà nói: Ta có một ý tưởng. Trong những ghi chép của chúng ta thì gần như mọi thời điểm chiến đấu Lam Hiên Vũ đều dùng năng lực phụ trợ làm chủ. Được hắn phụ trợ, thực lực hai tên đồng đội rõ ràng tăng lên trên phạm vi lớn. Như vậy, nếu võ hồn của hắn có liên quan tới loại hải dương, vậy có phải hắn cũng có thể tiến hành tăng phúc ngược lại cho võ hồn loại hải dương hay không đây?
Lăng Y Y ngẫm nghĩ một lát rồi nói: Rất có khả năng. Ta cảm thấy đáng giá thử một lần.
Tiếu Khải nói: Thần Vũ, ngươi báo cáo tới Viện trưởng về những tình huống hôm nay một chút. Y Y, ngươi đi tìm ba người Lý Hãn, ta đi tìm Lam Hiên Vũ. Dẫn bọn hắn đến mô phỏng khoang thuyền thí nghiệm một lát. Nói bọn Lý Hãn phối hợp toàn diện, nếu thí nghiệm thành công thì sẽ có thể cho bọn hắn một cơ hội thi lại vòng hai.
Lăng Y Y sửng sốt một lát: Như vậy được chứ?
Tiếu Khải mỉm cười nói: Quy tắc là vật chết, người mới là sống. Nếu Lam Hiên Vũ có thể mang cho bọn hắn một hiệu quả tăng phúc cực lớn, vậy thì việc giữ lại bọn hắn sẽ hoàn toàn biến thành một ý nghĩa khác, hoàn toàn có thể nhờ Viện trưởng phê duyệt. Nhưng điều kiện tiên quyết là phải thật sự tăng phúc hiệu quả mới được.
Lăng Y Y nói: Được rồi, vậy ta đi gọi bọn hắn, nếu thí nghiệm thành công thì sẽ cho bọn hắn một lần cơ hội, như vậy cũng khá ổn thỏa.
Cứ như vậy đi.
Lúc này Lam Hiên Vũ đã về tới gian phòng của mình, hắn đang giảng thuật lại tình huống cuộc thi ngày hôm may cho Quý Hồng Bân nghe.
Nghe hắn nói, Quý Hồng Bân cũng có chút sững sờ: Ngươi thật sự không biết chuyện gì đã xảy ra?
Lam Hiên Vũ mang vẻ mặt vô tội mà nói: Ta không biết a!
Quý Hồng Bân đột nhiên nở nụ cười, vô cùng vui mừng mà cười, vỗ vỗ bả vai Lam Hiên Vũ.
Lão sư, ngài làm sao vậy? Có cái gì không ổn sao? Lam Hiên Vũ bình thường rất ít khi thấy nụ cười phát ra từ nội tâm của Quý Hồng Bân thế này. Cho nên giờ hắn thấy vị lão sư này cười lại có chút sợ hãi.
Quý Hồng Bân nói: Không có gì không ổn, rất tốt. Hiện tại ta gần như có thể khẳng định ngươi sẽ trúng tuyển.
A? Trúng tuyển? Nhưng thi vòng hai còn chưa kết thúc a! Lam Hiên Vũ kinh ngạc hỏi.
Quý Hồng Bân mỉm cười nói: Ngươi quên tiêu chí của Sử Lai Khắc Học Viện là cái gì sao? Chỉ lấy quái vật, không thu người bình thường. Một gã hồn sư có võ hồn đặc thù như ngươi, vô luận thế nào họ cũng sẽ không bỏ qua. Ta tin chắc, dù ngươi không thể vượt qua vòng hai thì học viện cũng vẫn giữ ngươi lại, cho dù chỉ để ngươi làm một gã đệ tử thực tập nhưng cũng vẫn giữ ngươi lại.
Gần như ta có thể khẳng định, điểm đặc thù này của ngươi là chưa từng xuất hiện tại Sử Lai Khắc. Như Tiền Lỗi đã nói lúc trước, Lăng Y Y nói cho hắn biết mình có thể đặc cách trứng tuyển sớm, thật ra lúc đó ta đã tin, bởi vì Võ Hồn của hắn cũng vô cùng đặc thù, có ý nghĩa nghiên cứu rất lớn. Hiện tại ta có lòng tin, hẳn là hai người các ngươi sẽ đều có thể tiến vào Sử Lai Khắc.
Lam Hiên Vũ ngẩn người, nhưng rất nhanh hắn đã bình tĩnh lại: Lão sư, trước hết ngài đừng nói sự phán đoán này cho mập mạp, hôm nay hắn đã phải rất vất cả mới giữ vững tinh thần, quyết định cố gắng. Hãy để cho hắn có chút áp lực tương đối khá. Nếu tên này mà không có áp lực là sẽ lại lười biếng.
Quý Hồng Bân bật cười: Cái này ngươi cũng không phải lo lắng, đã vào Sử Lai Khắc thì có muốn không cố gắng cũng không dễ dàng như vậy. Thật ra lúc trước ta cũng là một gã lười biếng, nhưng sau khi tới đây, hoàn cảnh chung quanh đã khiến ta không thể tiếp tục lười biếng, huống chi còn có...
Nói đến đây, Quý Hồng Bân ngừng lại mà đối mặt với ánh mắt nghi hoặc của Lam Hiên Vũ: Tới khi ngươi thành một thành viên của Sử Lai Khắc Học Viện thì tự bản thân ngươi sẽ biết, bây giờ còn chưa phải thời điểm. Nhưng vẫn có chút tình huống cơ bản là ta có thể nói cho ngươi.
/295
|