Dịch: Đức Thành
Tiếu Khải mỉm cười nói: Vật trân quý phải dùng cho người thích hợp. Ta rất thích đứa nhỏ này. Thật sự không nghĩ trong đám thí sinh lại có một người làm ta cảm thấy vui mừng. Thần Vũ, ngươi biết không? Năm đó ta tới Sử Lai Khắc cũng giống như hắn, chính là nhờ vào vận khí mới có thể tiến vào thi vòng hai. Nhưng lúc đó ta đã nói với chính mình, dù như thế nào cũng phải thi đậu học viện Sử Lai Khắc, ta nhất định có thể. Cho nên lúc ấy ta đã lựa chọn hạng mục kiểm tra như hắn, cũng là ý chí chiến đấu. Sau đó ta thông qua được. Mà biểu hiện của hắn hôm nay còn tốt hơn chính ta lúc đầu. Dù sao thì lúc trước lão sư kiểm tra ta cũng không nhẫn tâm như vậy. Ngươi đừng nhìn hắn thiên phú bình thường, chỉ cần có phần tâm tính này, Sử Lai Khắc chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội bồi dưỡng cho hắn, tiền đồ đứa nhỏ này sẽ trở thành bất khả hạn lượng.
Có lẽ do xuất thân của mình nên ta không quá hứng thú với những đứa nhỏ có được thiên phú tuyệt đỉnh kia, ngược lại càng ưa thích loại nghị lực thế này. Một đứa nhỏ có thể kiên trì, bản tính lại hiền lành. Ta muốn thu hắn làm đệ tử của ta, mảnh Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc này coi như là lễ gặp mặt đi.
Nói xong, hắn liền đưa cách hoa trong tay tới cho Trương Thần Vũ.
Ngươi cũng khá dụng tâm lương khổ đấy nhỉ? Trương Thần Vũ mỉm cười.
Mặc dù Lưu Phong thương thế nghiêm trọng, nhưng có cánh hoa này thì có bị thương gấp đôi cũng không thành vấn đề. Nhất là đứa nhỏ này tuổi tác còn nhỏ, hiện tại có thể dùng cánh hoa như vậy, sự bổ dưỡng dành cho hắn cũng không chỉ đơn giản là chữa thương.
...
Khách sạn Sử Lai Khắc.
Làm sao giờ này Lưu Phong còn chưa có trở lại? Trời tối đến nơi rồi.
Lam Hiên Vũ lo lắng nhìn sắc trời bên ngoài. Học viện Sử Lai Khắc thật sự là quá lớn, dù hắn có muốn đi tìm Lưu Phong cũng không biết nên đi chỗ nào.
Quý Hồng Bân nói: Không cần phải gấp, sẽ không có vấn đề gì. Thời gian dài như vậy còn chưa có trở lại, ngược lại sẽ là chuyện tốt, hắn có thể kiên trì thời gian dài hơn trong khảo hạch ý chí chiến đấu thì khả năng thông qua cũng sẽ lớn hơn một chút.
Ừm, hi vọng hắn có thể vượt qua. Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu.
Lúc này Tiền Lỗi cũng ở đây, mọi người cùng nhau chờ đợi.
Đúng lúc này, tiếng đập cửa vang lên, bên ngoài có người nói: Lão sư dẫn đội của học viện Thiên La có ở đó không? Đi đón đệ tử của các ngươi.
Quý Hồng Bân lập tức bắn người mà lên, vừa mở cửa liền xông ra ngoài. Một lát sau, Lưu Phong với ánh mắt có chút đờ đẫn bị dìu dắt trở về. Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi thấy hắn cả người đầy máu, quần áo tổn hại nghiêm trọng liền không khỏi kinh hãi.
Lưu Phong! Lam Hiên Vũ vội vàng xông tới, lại bị Quý Hồng Bân nhấc tay chặn.
Yên tâm, hắn không có việc gì. Quý Hồng Bân trầm giọng nói.
Quý Hồng Bân đỡ Lưu Phong xuống giường, sau khi bắt mạch cảm thụ một lát, hắn nói: Không có việc gì, hắn chỉ là có chút suy yếu, khí huyết cùng hồn lực đều vô cùng tràn đầy, hẳn là đã được trị liệu cực tốt, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt lại thôi.
Cảm ơn Quý lão sư! Lưu Phong có chút suy yếu nói ra. Nhìn lại Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi bên giường đang một mặt lo lắng nhìn mình, hắn đột nhiên cười, cười rất vui vẻ.
Các huynh đệ, ta qua, ta vượt qua được rồi.
Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi đều như sáng rực con mắt, Tiền Lỗi vội vàng nói: Thật? Quá tốt rồi! Ta cùng Hiên Vũ cũng đều thông qua được.
Lưu Phong miễn cưỡng cười một tiếng: Ta ngủ trước một lát, ta buồn ngủ quá.
Được rồi, Lưu Phong đã trở về, các ngươi cũng có thể yên tâm rồi. Nhưng thông qua sát hạch cá nhân cũng chỉ đại biểu việc học viện rán thành với năng lực cá nhân của các ngươi, cũng không có nghĩa là chân chính trúng tuyển, bởi vì còn có vòng sát hạch tổng hợp trọng yếu nhất. Phải vượt qua được cuộc sát hạch tổng hợp này thì mới có thể chân chính được chọn. Quý Hồng Bân trầm giọng nói. Khi hắn nói đến mấy chữ Sát hạch tổng hợp , vẻ mặt rõ ràng có chút ngưng trọng.
Lam Hiên Vũ nhìn Quý Hồng Bân mà nói: Lão sư, ngài biết nội dung sát hạch tổng hợp là cái gì không?
Quý Hồng Bân do dự một chút, sau đó gật đầu nói: Ta không thể lừa các ngươi, đúng là ta biết, thế nhưng ta không thể nói cho các ngươi, đây là quy tắc của học viện Sử Lai Khắc. Chỉ khi chính các ngươi tự mình đi trải nghiệm thì mới có thể biết nội dung chân chính của vòng sát hạch tổng hợp.
Tiền Lỗi tò mò nói: Thần bí như vậy sao?
Quý Hồng Bân thở dài một hơi: Có một điều duy nhất ta có thể nhắc nhở các ngươi, chính là sát hạch tổng hợp sẽ thật sự gặp nguy hiểm, thậm chí có khả năng nguy hiểm tới tính mạng. Cho nên các ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nếu sợ hãi thì từ bỏ vẫn còn kịp. Các ngươi mới chỉ mười một mười hai tuổi, cũng phải cân nhắc tới người nhà của mình.
Sát hạch tổng hợp sẽ có nguy hiểm tới tính mạng? Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi hai mặt nhìn nhau, hai người đều không khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Đến cùng là sát hạch như thế nào mà nguy hiểm tới tính mạng đây?
Quý Hồng Bân than nhẹ một tiếng: Sở dĩ mỗi năm học viện Sử Lai Khắc chỉ tuyển nhận ba mươi học viên, đó không chỉ bởi vì vấn đề tài nguyên, mà quan trọng hơn là người có điều kiện phù hợp quá thưa thớt. Có lúc thậm chí không thu đủ ba mươi người. Mà nếu số người phù hợp điều kiện vượt qua ba mươi thì cũng vẫn có thể khuếch trương thêm, cho nên điểm then chốt vẫn là muốn xem năng lực.”
“Được rồi, hôm nay các ngươi cũng không cần phải về, minh tưởng luôn ở đây đi. Trước khi sát hạch tổng hợp bắt đầu, hẳn là các ngươi còn có hai ngày nghỉ ngơi. Về sau như thế nào cũng chỉ có thể dựa vào chính các ngươi.
Tiền Lỗi còn muốn hỏi gì đó nhưng lại bị Lam Hiên Vũ ngăn cản. Nếu Quý Hồng Bân đã nói là không thể nói, vậy chính là thật sự không thể.
Điều lạ thường là ngày thứ hai học viện Sử Lai Khắc cũng không tuyên bố thành tích khảo hạch cá nhân, mà lại triệu tập tất cả thí sinh đến phòng họp lớn của khách sạn.
Trải qua hai cuộc sát hạch đoàn đội cùng sát hạch cá nhân, hiện tại học viện đã có bước đầu hiểu rõ đối với các ngươi. Hôm nay ta có hai tin tức muốn tuyên bố, đối với các ngươi thì ít nhất cũng có một cái là tin tức tốt, mà một cái khác thì phải do chính các ngươi tới lựa chọn.
Tiếu Khải đứng trên đài, ánh mắt bình tĩnh mà nhìn hơn một trăm tên thí sinh phía dưới này, thản nhiên nói.
Lưu Phong, Tiền Lỗi và Lam Hiên Vũ ngồi cùng một chỗ. Tinh thần Lưu Phong rõ ràng đã khôi phục khá tốt, chẳng qua khi hắn thấy Tiếu Khải thì ánh mắt lại có chút phức tạp. Hắn nhớ rất rõ hôm qua vị lão sư này đã tra tấn mình thế nào. Muốn nói không có một điểm oán hận thì chắc chắn là không có khả năng. Thế nhưng vừa nghĩ tới việc mình đã thông qua sát hạch cá nhân, trong lòng hắn cũng lại dễ chịu hơn nhiều.
Tiếu Khải tiếp tục nói: Tin tức tốt, là vô luận thành tích khảo hạch như thế nào các ngươi cũng sẽ không bị loại trực tiếp. Cho nên dù thành tích hôm qua của các ngươi không tốt thì cũng vẫn còn có cơ hội.
Lời vừa nói ra, tất nhiên có người vui có người sầu. Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong không khỏi tròn mắt nhìn nhau, vậy không phải hôm qua bọn hắn liều mạng nỗ lực đều uổng phí cả rồi sao? Nhất là Lưu Phong, vẻ mặt hắn lập tức trở nên khó coi. Ngay cả một người cũng không bị đào thải, nghĩa là đối thủ cạnh tranh vẫn nhiều như cũ. Mà những người có biểu hiện khá kém trong cuộc khảo gạch cá nhân đều thót phải một hơi. Còn có cơ hội? còn cơ hội là tốt rồi a!
Tiếu Khải dừng lại một chút rồi nói: Tin tức thứ hai là liên quan tới cuộc khảo hạch tổng hợp tiếp theo. Sát hạch tổng hợp, các ngươi sẽ được đưa đến một nơi chân thực, tiến hành chiến đấu với kẻ địch chân chính. Chú ý! nơi đó không phải khoang thuyền mô phỏng, càng không phải Đấu La thế giới giả lập, mà đó là chiến trường chân chính. Tại chiến trường chân chính các ngươi sẽ phải gặp những mối nguy trí mạng, một khi xảy ra vấn đề thì rất có thể sẽ chết luôn ở nơi đó. Mà thành tích khảo hạch tổng hợp này mới là thứ trọng yếu nhất trong cuộc thi vòng hai này, chỉ những người thông qua sát hạch tổng hợp mới có thể trúng tuyển.”
Nói một cách đơn giản thì sát hạch tổng hợp sẽ có nguy hiểm tới tính mạng, hiện tại các ngươi có thể lựa chọn tham gia hoặc từ bỏ. Người không tham gia sẽ bị đào thải về nhà. Người ở lại sẽ phải tham gia sát hạch tổng hợp xem có có tư cách vào học viện Sử Lai Khắc hay không.
Các ngươi có thời gian một tiếng quyết định, có thể thương lượng với đồng bạn bên cạnh, thế nhưng các ngươi không thể liên hệ sư trưởng, không thể liên lạc về gia đình. Các ngươi phải tự quyết đoán. Từ giờ trở đi, các ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm cho những quyết đinh của chính mình. Trong một giờ tới, tất cả thông tin của các ngươi sẽ bị cắt đứt. Một tiếng sau phải cho ta một đáp án.
Lời vừa nói ra, đám thí sinh phía dưới lập tức rối loạn hẳn lên. Đến cùng là Sát hạch tổng hợp muốn kiểm tra cái gì đây? Lại còn có nguy hiểm tới tính mạng? Học viện Sử Lai Khắc dù nói thế nào cũng là học viện đệ nhất liên bang, một trận sát hạch mà làm sao lại có nguy hiểm tới tính mạng chứ?
Tiếu Khải mỉm cười nói: Vật trân quý phải dùng cho người thích hợp. Ta rất thích đứa nhỏ này. Thật sự không nghĩ trong đám thí sinh lại có một người làm ta cảm thấy vui mừng. Thần Vũ, ngươi biết không? Năm đó ta tới Sử Lai Khắc cũng giống như hắn, chính là nhờ vào vận khí mới có thể tiến vào thi vòng hai. Nhưng lúc đó ta đã nói với chính mình, dù như thế nào cũng phải thi đậu học viện Sử Lai Khắc, ta nhất định có thể. Cho nên lúc ấy ta đã lựa chọn hạng mục kiểm tra như hắn, cũng là ý chí chiến đấu. Sau đó ta thông qua được. Mà biểu hiện của hắn hôm nay còn tốt hơn chính ta lúc đầu. Dù sao thì lúc trước lão sư kiểm tra ta cũng không nhẫn tâm như vậy. Ngươi đừng nhìn hắn thiên phú bình thường, chỉ cần có phần tâm tính này, Sử Lai Khắc chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội bồi dưỡng cho hắn, tiền đồ đứa nhỏ này sẽ trở thành bất khả hạn lượng.
Có lẽ do xuất thân của mình nên ta không quá hứng thú với những đứa nhỏ có được thiên phú tuyệt đỉnh kia, ngược lại càng ưa thích loại nghị lực thế này. Một đứa nhỏ có thể kiên trì, bản tính lại hiền lành. Ta muốn thu hắn làm đệ tử của ta, mảnh Kỳ Nhung Thông Thiên Cúc này coi như là lễ gặp mặt đi.
Nói xong, hắn liền đưa cách hoa trong tay tới cho Trương Thần Vũ.
Ngươi cũng khá dụng tâm lương khổ đấy nhỉ? Trương Thần Vũ mỉm cười.
Mặc dù Lưu Phong thương thế nghiêm trọng, nhưng có cánh hoa này thì có bị thương gấp đôi cũng không thành vấn đề. Nhất là đứa nhỏ này tuổi tác còn nhỏ, hiện tại có thể dùng cánh hoa như vậy, sự bổ dưỡng dành cho hắn cũng không chỉ đơn giản là chữa thương.
...
Khách sạn Sử Lai Khắc.
Làm sao giờ này Lưu Phong còn chưa có trở lại? Trời tối đến nơi rồi.
Lam Hiên Vũ lo lắng nhìn sắc trời bên ngoài. Học viện Sử Lai Khắc thật sự là quá lớn, dù hắn có muốn đi tìm Lưu Phong cũng không biết nên đi chỗ nào.
Quý Hồng Bân nói: Không cần phải gấp, sẽ không có vấn đề gì. Thời gian dài như vậy còn chưa có trở lại, ngược lại sẽ là chuyện tốt, hắn có thể kiên trì thời gian dài hơn trong khảo hạch ý chí chiến đấu thì khả năng thông qua cũng sẽ lớn hơn một chút.
Ừm, hi vọng hắn có thể vượt qua. Lam Hiên Vũ khẽ gật đầu.
Lúc này Tiền Lỗi cũng ở đây, mọi người cùng nhau chờ đợi.
Đúng lúc này, tiếng đập cửa vang lên, bên ngoài có người nói: Lão sư dẫn đội của học viện Thiên La có ở đó không? Đi đón đệ tử của các ngươi.
Quý Hồng Bân lập tức bắn người mà lên, vừa mở cửa liền xông ra ngoài. Một lát sau, Lưu Phong với ánh mắt có chút đờ đẫn bị dìu dắt trở về. Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi thấy hắn cả người đầy máu, quần áo tổn hại nghiêm trọng liền không khỏi kinh hãi.
Lưu Phong! Lam Hiên Vũ vội vàng xông tới, lại bị Quý Hồng Bân nhấc tay chặn.
Yên tâm, hắn không có việc gì. Quý Hồng Bân trầm giọng nói.
Quý Hồng Bân đỡ Lưu Phong xuống giường, sau khi bắt mạch cảm thụ một lát, hắn nói: Không có việc gì, hắn chỉ là có chút suy yếu, khí huyết cùng hồn lực đều vô cùng tràn đầy, hẳn là đã được trị liệu cực tốt, nghỉ ngơi một chút sẽ tốt lại thôi.
Cảm ơn Quý lão sư! Lưu Phong có chút suy yếu nói ra. Nhìn lại Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi bên giường đang một mặt lo lắng nhìn mình, hắn đột nhiên cười, cười rất vui vẻ.
Các huynh đệ, ta qua, ta vượt qua được rồi.
Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi đều như sáng rực con mắt, Tiền Lỗi vội vàng nói: Thật? Quá tốt rồi! Ta cùng Hiên Vũ cũng đều thông qua được.
Lưu Phong miễn cưỡng cười một tiếng: Ta ngủ trước một lát, ta buồn ngủ quá.
Được rồi, Lưu Phong đã trở về, các ngươi cũng có thể yên tâm rồi. Nhưng thông qua sát hạch cá nhân cũng chỉ đại biểu việc học viện rán thành với năng lực cá nhân của các ngươi, cũng không có nghĩa là chân chính trúng tuyển, bởi vì còn có vòng sát hạch tổng hợp trọng yếu nhất. Phải vượt qua được cuộc sát hạch tổng hợp này thì mới có thể chân chính được chọn. Quý Hồng Bân trầm giọng nói. Khi hắn nói đến mấy chữ Sát hạch tổng hợp , vẻ mặt rõ ràng có chút ngưng trọng.
Lam Hiên Vũ nhìn Quý Hồng Bân mà nói: Lão sư, ngài biết nội dung sát hạch tổng hợp là cái gì không?
Quý Hồng Bân do dự một chút, sau đó gật đầu nói: Ta không thể lừa các ngươi, đúng là ta biết, thế nhưng ta không thể nói cho các ngươi, đây là quy tắc của học viện Sử Lai Khắc. Chỉ khi chính các ngươi tự mình đi trải nghiệm thì mới có thể biết nội dung chân chính của vòng sát hạch tổng hợp.
Tiền Lỗi tò mò nói: Thần bí như vậy sao?
Quý Hồng Bân thở dài một hơi: Có một điều duy nhất ta có thể nhắc nhở các ngươi, chính là sát hạch tổng hợp sẽ thật sự gặp nguy hiểm, thậm chí có khả năng nguy hiểm tới tính mạng. Cho nên các ngươi phải chuẩn bị tâm lý thật tốt, nếu sợ hãi thì từ bỏ vẫn còn kịp. Các ngươi mới chỉ mười một mười hai tuổi, cũng phải cân nhắc tới người nhà của mình.
Sát hạch tổng hợp sẽ có nguy hiểm tới tính mạng? Lam Hiên Vũ cùng Tiền Lỗi hai mặt nhìn nhau, hai người đều không khỏi lộ vẻ kinh ngạc. Đến cùng là sát hạch như thế nào mà nguy hiểm tới tính mạng đây?
Quý Hồng Bân than nhẹ một tiếng: Sở dĩ mỗi năm học viện Sử Lai Khắc chỉ tuyển nhận ba mươi học viên, đó không chỉ bởi vì vấn đề tài nguyên, mà quan trọng hơn là người có điều kiện phù hợp quá thưa thớt. Có lúc thậm chí không thu đủ ba mươi người. Mà nếu số người phù hợp điều kiện vượt qua ba mươi thì cũng vẫn có thể khuếch trương thêm, cho nên điểm then chốt vẫn là muốn xem năng lực.”
“Được rồi, hôm nay các ngươi cũng không cần phải về, minh tưởng luôn ở đây đi. Trước khi sát hạch tổng hợp bắt đầu, hẳn là các ngươi còn có hai ngày nghỉ ngơi. Về sau như thế nào cũng chỉ có thể dựa vào chính các ngươi.
Tiền Lỗi còn muốn hỏi gì đó nhưng lại bị Lam Hiên Vũ ngăn cản. Nếu Quý Hồng Bân đã nói là không thể nói, vậy chính là thật sự không thể.
Điều lạ thường là ngày thứ hai học viện Sử Lai Khắc cũng không tuyên bố thành tích khảo hạch cá nhân, mà lại triệu tập tất cả thí sinh đến phòng họp lớn của khách sạn.
Trải qua hai cuộc sát hạch đoàn đội cùng sát hạch cá nhân, hiện tại học viện đã có bước đầu hiểu rõ đối với các ngươi. Hôm nay ta có hai tin tức muốn tuyên bố, đối với các ngươi thì ít nhất cũng có một cái là tin tức tốt, mà một cái khác thì phải do chính các ngươi tới lựa chọn.
Tiếu Khải đứng trên đài, ánh mắt bình tĩnh mà nhìn hơn một trăm tên thí sinh phía dưới này, thản nhiên nói.
Lưu Phong, Tiền Lỗi và Lam Hiên Vũ ngồi cùng một chỗ. Tinh thần Lưu Phong rõ ràng đã khôi phục khá tốt, chẳng qua khi hắn thấy Tiếu Khải thì ánh mắt lại có chút phức tạp. Hắn nhớ rất rõ hôm qua vị lão sư này đã tra tấn mình thế nào. Muốn nói không có một điểm oán hận thì chắc chắn là không có khả năng. Thế nhưng vừa nghĩ tới việc mình đã thông qua sát hạch cá nhân, trong lòng hắn cũng lại dễ chịu hơn nhiều.
Tiếu Khải tiếp tục nói: Tin tức tốt, là vô luận thành tích khảo hạch như thế nào các ngươi cũng sẽ không bị loại trực tiếp. Cho nên dù thành tích hôm qua của các ngươi không tốt thì cũng vẫn còn có cơ hội.
Lời vừa nói ra, tất nhiên có người vui có người sầu. Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong không khỏi tròn mắt nhìn nhau, vậy không phải hôm qua bọn hắn liều mạng nỗ lực đều uổng phí cả rồi sao? Nhất là Lưu Phong, vẻ mặt hắn lập tức trở nên khó coi. Ngay cả một người cũng không bị đào thải, nghĩa là đối thủ cạnh tranh vẫn nhiều như cũ. Mà những người có biểu hiện khá kém trong cuộc khảo gạch cá nhân đều thót phải một hơi. Còn có cơ hội? còn cơ hội là tốt rồi a!
Tiếu Khải dừng lại một chút rồi nói: Tin tức thứ hai là liên quan tới cuộc khảo hạch tổng hợp tiếp theo. Sát hạch tổng hợp, các ngươi sẽ được đưa đến một nơi chân thực, tiến hành chiến đấu với kẻ địch chân chính. Chú ý! nơi đó không phải khoang thuyền mô phỏng, càng không phải Đấu La thế giới giả lập, mà đó là chiến trường chân chính. Tại chiến trường chân chính các ngươi sẽ phải gặp những mối nguy trí mạng, một khi xảy ra vấn đề thì rất có thể sẽ chết luôn ở nơi đó. Mà thành tích khảo hạch tổng hợp này mới là thứ trọng yếu nhất trong cuộc thi vòng hai này, chỉ những người thông qua sát hạch tổng hợp mới có thể trúng tuyển.”
Nói một cách đơn giản thì sát hạch tổng hợp sẽ có nguy hiểm tới tính mạng, hiện tại các ngươi có thể lựa chọn tham gia hoặc từ bỏ. Người không tham gia sẽ bị đào thải về nhà. Người ở lại sẽ phải tham gia sát hạch tổng hợp xem có có tư cách vào học viện Sử Lai Khắc hay không.
Các ngươi có thời gian một tiếng quyết định, có thể thương lượng với đồng bạn bên cạnh, thế nhưng các ngươi không thể liên hệ sư trưởng, không thể liên lạc về gia đình. Các ngươi phải tự quyết đoán. Từ giờ trở đi, các ngươi sẽ phải chịu trách nhiệm cho những quyết đinh của chính mình. Trong một giờ tới, tất cả thông tin của các ngươi sẽ bị cắt đứt. Một tiếng sau phải cho ta một đáp án.
Lời vừa nói ra, đám thí sinh phía dưới lập tức rối loạn hẳn lên. Đến cùng là Sát hạch tổng hợp muốn kiểm tra cái gì đây? Lại còn có nguy hiểm tới tính mạng? Học viện Sử Lai Khắc dù nói thế nào cũng là học viện đệ nhất liên bang, một trận sát hạch mà làm sao lại có nguy hiểm tới tính mạng chứ?
/295
|