Dịch: Đức Thành
Trong chốc lát, chung quanh tỏa ra ánh sáng lung linh, ngay cả ánh sáng của Lam Dương cùng Tử Dương trên bầu trời cũng phải khẽ biến khi khối tinh hạch này xuất hiện.
Tinh hạch cấp lãnh chúa! Trời ạ! Một tên sĩ quan cấp cao lên tiếng kinh hô, ánh mắt hắn nhìn Lam Mộng Cầm lập tức thay đổi hoàn toàn.
Thực lực quái thú lãnh chúa mạnh tới mức nào thì quân đội bọn hắn chính là người rõ nhất, bởi vì bọn hắn đều đã từng phải đối kháng với thứ này, cũng chịu nhiều đau khổ.
Nhìn đống tinh hạch này, cả đoàn Lam Hiên Vũ không khỏi vui vẻ ra mặt. Nhưng Lam Hiên Vũ lại chú ý tới một điểm lạ, sắc mặt Tiếu Khải nhìn qua có chút không tốt, cũng không có cao hứng vì bọn hắn thu hoạch được nhiều. Làm sao vậy?
Kiểm kê số lượng. Tiếu Khải thoáng ra hiệu với vài vị lão sư bên cạnh.
Trọn vẹn mười phút sau, vài vị lão sư mới kiểm kê hoàn tất.
Có thể đổi bao nhiêu? Tiếu Khải hỏi.
Một vị lão sư mang vẻ mặt cổ quái nhìn hắn: Dựa theo tỉ lệ quy đổi, đống tinh hạch này có khả năng đổi một miếng huy chương tím, mười tám miếng huy chương vàng, hai mươi ba miếng huy chương trắng.
Một vị lão sư khác lẩm bẩm một câu: “Đám này đã vượt tổng số thu hoạch của đám đệ tử nhập học ba năm trước.”
Lam Hiên Vũ ngẩn người, nhưng hắn cũng không hề thất vọng vì số lượng quy đổi ít ngoài dự đoán, ngược lại có chút kinh hỉ. Bởi vì tỉ lệ quy đổi thấp thì giá trị huy chương lại càng cao, mà bản thân hắn còn thu được ba miếng huy chương vàng ngoài định mức.
Từ tình huống quy đổi cuối cùng thì viên tinh hạch Lãnh Chúa này có thể đổi ra một viên huy chương tím, tinh hạch thủ lĩnh có thể đổi ra huy chương vàng. Tinh hạch bình thường đổi thành huy chương trắng. Mà tỉ lệ quy đổi này lại rất thấp, những tinh hạch này đều có thể đề thăng tinh thần lực đó.
Lam Hiên Vũ khẽ động trong lòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hắn liền quay sang hỏi Tiếu Khải: Tiếu lão sư, trong đoàn đội chúng ta có mấy người cần nâng cao tinh thần lực. Nếu những tinh hạch này có thể hỗ trợ gia tăng tinh thần lực, vậy chúng ta có thể không đổi cho học viện, giữ lại sử dụng lúc tu luyện hay không?
Tiếu Khải không chút do dự nói: Không được, tất cả thu hoạch trong lần sát hạch tổng hợp này của các ngươi đều phải đổi cho học viện. Học viện cũng có mấy loại tinh hạch này, nếu các ngươi muốn sử dụng thì đợi về sau dùng huy chương của mình đi đổi.
Lam Hiên Vũ nói: Vậy thỉ lệ quy đổi của học viện cũng giống tỉ lệ quy đổi hiện tại sao?
Tiếu Khải có chút kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng thầm nghĩ, tiểu tử này thật sự là quá khôn khéo rồi!
Cái này ta cũng không rõ lắm, lúc về ngươi tự xem đi. Tiếu Khải từ tốn nói một câu.
Lam Hiên Vũ nói: Tiếu lão sư, chúng ta cũng nên xác định thoáng một chút đã chứ? Nếu tỷ lệ quy đổi của học viện thấp hơn hiện tại, vậy chẳng phải chúng ta đều lỗ vốn sao? Mặc dù đây chỉ là sát hạch, nhưng học viện cũng không thể để chúng ta đổ máu lại rơi lệ chứ. Dù sao thì chúng ta cũng đã cống hiến hết mình cho đợt công chiếm tinh cầu này.
Đúng vậy đó! Hiên Vũ ca ca nói đúng. Nguyên Ân Huy Huy lên tiếng phụ họa. Hiện tại hắn chỉ nghe lệnh của Lam Hiên Vũ. Có thể nói, thu hoạch lớn nhất của Lam Hiên Vũ trong lần sát hạch tổng hợp này không phải những tinh hạch kia, mà đó là người đồng bạn đơn thuần này.
Lam Mộng Cầm cũng lập tức nói: Đúng vậy! Chúng ta có thể không đổi hay không? Ta cảm thấy rất thích loại tinh hạch song sắc này, năng lượng ẩn chứa bên trong nó rất nồng đậm, nhất là phương diện năng lượng tinh thần. Ta cảm thấy, sau khi sử dụng nó thì tinh thần lực của ta sẽ có khả năng tăng lên năm trăm điểm điểm. Nếu chúng ta đổi hết những tinh hạch này thì chẳng phải là bị thua thiệt rồi sao? Vậy chúng ta chỉ đổi một phần cho học viện được không? Còn một ít chúng ta giữ lại?
Khóe miệng Tiếu Khải khẽ co giật một thoáng: Được rồi, không phải xoắn xuýt mấy vấn đề này nữa. Trước hết các ngươi cứ đổi tinh hạch thành huy chương, chờ khi trở lại học viện ta sẽ báo lên viện trưởng, chắc chắn sẽ không để các ngươi phải thua thiệt. Chẳng lẽ học viện còn ham chút ít chiến lợi phẩm này của các ngươi sao?
Lam Hiên Vũ cười híp mắt: Vậy thì tốt.
Rất nhanh, một túi huy chương lớn được đưa tới cho Lam Hiên Vũ, còn có thêm một hộp kim loại. Những người khác tiếp tục đổi tinh hạch, Lam Hiên Vũ thì mang theo đồng bạn tới một bên chia huy chương.
Không chỉ là Lam Hiên Vũ, những người khác cũng đều là lần đầu tiên nhìn thấy Sử Lai Khắc huy chương, ai nấy đều lập tức đem huy chương ra quan sát tỉ mỉ. Có vẻ những huy chương này là dùng kim loại hiếm đặc thù chế tạo thành, phía trên mỗi loại huy chương đều có một đồ án quái vật giống nhau.
Trọng yếu nhất là Lam Hiên Vũ có thể cảm giác được một cách rõ ràng, trên những huy chương này đều có một tia tinh thần ba động. Khi hắn dùng tinh thần lực Linh Hải Cảnh của mình đi dò xét huy chương, tinh thần lực của hắn lập tức bị tầng tinh thần lực trong đó đánh bật ra ngoài.
Mặt ngoài huy chương trắng hiện ra một đồ án như ẩn như hiện, đó là một cái ảo ảnh hình người không rõ hình dạng. Đột nhiên ảo ảnh hình người kia nhếch miệng cười một tiếng, lập tức làm Lam Hiên Vũ hốt hoảng tinh thần. Tình huống trên huy chương vàng cũng giống vậy, đồng dạng là một ảo ảnh hình người, nhưng thân thể lại có chỗ khác biệt, rõ ràng không phải cùng một người với đồng huy chương trắng. Đây chỉ là huy chương dùng trong học viện Sử Lai Khắc thôi sao! Rõ ràng không thể làm giả, tinh thần lạc ấn trên những huy chương này thật sự quá kỳ diệu.
Chia đi. Tiền Lỗi đã có chút không thể chờ đợi. Chính Tiền Lỗi cũng không nghĩ thứ hạng trong đợt sát hạch tổng hợp của mình lại cao như vậy, lúc này hắn rõ ràng có chút dương dương đắc ý.
Lam Hiên Vũ nói nói: “Huy chương tím một miếng, huy chương vàng mười tám miếng, huy chương trắng hai mươi ba miếng. Chúng ta tất cả là chín người. Chia thế này đi, tương đối mà nói thì cũng khá thuận tiện. Tỉ lệ quy đổi giữa các huy chương của học viện Sử Lai Khắc đều là hệ thập phân, nói cách khác, một miếng huy chương tím tương đương với mười miếng huy chương vàng, lại tương đương với một trăm miếng huy chương trắng. Như vậy, chúng ta cứ thống nhất tính toán dựa theo huy chương trắng.”
“Tất cả đều đổi thành huy chương trắng, vậy sẽ tương đương ba trăm lẻ ba miếng. Chúng ta có chín người, dựa theo phân phối lúc trước thì ta lấy hai phần, còn lại những người khác chia đều. Ta lấy sáu mươi miếng huy chương trắng, vậy sẽ tương đương với sáu miếng huy chương vàng. Còn lại hai trăm bốn mươi ba miếng huy chương trắng chia tám người các ngươi, mỗi người có thể nhận ba mươi miếng huy chương trắng, còn thừa lại ba miếng. Ta chia như vậy không có vấn đề gì chứ.
Mọi người dồn dập gật đầu. Nguyên Ân Huy Huy vẫn một bộ dáng vẻ không quá quan tâm, hắn là người duy nhất không có khái niệm gì đối những thu hoạch này.
Lam Hiên Vũ nói: Bởi vì có một viên huy chương tím hơi khó chia, chúng ta có thể cân nhắc đổi nó thành huy chương vàng.
Chờ một chút!
Nguyên Ân Huy Huy đột nhiên nói: Tuyệt đối không nên dùng huy chương cấp cao đổi thành huy chương cấp thấp. Sử Lai Khắc có cái quy định, huy chương cấp cao có thể đổi xuống huy chương cấp thấp, nhưng huy chương cấp thấp lại không thể đổi thành huy chương cấp cao. Nói cách khác, huy chương tím có khả năng đổi thành mười miếng huy chương vàng, nhưng mười miếng huy chương vàng lại không đổi được một viên huy chương tím. Có nghĩa rằng, nếu có vật gì nhất định phải dùng huy chương tím mới có thể đổi, vậy thì ngươi có bao nhiêu huy chương vàng cũng không đổi được. Cho nên tuyệt đối đừng lấy huy chương cấp cao đổi thành huy chương cấp thấp.
Lam Hiên Vũ kinh ngạc nói: Là như vậy sao?
Không thể nghi ngờ, Nguyên Ân Huy Huy mang tới tin tức này là vô cùng trọng yếu. Nhưng nếu không đổi huy chương tím thành những huy chương cấp thấp, vậy lúc này sẽ không có cách nào chia đều huy chương.
Lam Hiên Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: Vậy thế này đi, ta có một đề nghị. Tổng số huy chương trắng của ta cùng Tiền Lỗi, Lưu Phong là một trăm hai mươi miếng, cũng tương đương với một miếng huy chương tím và hai miếng huy chương vàng. Vậy ba người bọn ta sẽ lấy ba miếng huy chương này, bởi vì chỉ ba người chúng ta là có tổng thu hoạch vượt qua một trăm miếng huy chương trắng. Những người khác sẽ lấy huy chương trắng cùng huy chương vàng.”
“Về phần ba miếng huy chương trắng còn dư kia, ta đề nghị dành cho nhóm Băng Thiên Lương. Ta, Huy Huy và Mộng Cầm đều được khen thưởng thêm nhờ vị trí ba hạng đầu, mà Băng Thiên Lương cũng đưa tới tác dụng rất lớn trong lần khảo hạch này, mà tổ bọn hắn cũng có ba người, ba miếng huy chương trắng này để cho bọn hắn là hợp lý.
Trong chốc lát, chung quanh tỏa ra ánh sáng lung linh, ngay cả ánh sáng của Lam Dương cùng Tử Dương trên bầu trời cũng phải khẽ biến khi khối tinh hạch này xuất hiện.
Tinh hạch cấp lãnh chúa! Trời ạ! Một tên sĩ quan cấp cao lên tiếng kinh hô, ánh mắt hắn nhìn Lam Mộng Cầm lập tức thay đổi hoàn toàn.
Thực lực quái thú lãnh chúa mạnh tới mức nào thì quân đội bọn hắn chính là người rõ nhất, bởi vì bọn hắn đều đã từng phải đối kháng với thứ này, cũng chịu nhiều đau khổ.
Nhìn đống tinh hạch này, cả đoàn Lam Hiên Vũ không khỏi vui vẻ ra mặt. Nhưng Lam Hiên Vũ lại chú ý tới một điểm lạ, sắc mặt Tiếu Khải nhìn qua có chút không tốt, cũng không có cao hứng vì bọn hắn thu hoạch được nhiều. Làm sao vậy?
Kiểm kê số lượng. Tiếu Khải thoáng ra hiệu với vài vị lão sư bên cạnh.
Trọn vẹn mười phút sau, vài vị lão sư mới kiểm kê hoàn tất.
Có thể đổi bao nhiêu? Tiếu Khải hỏi.
Một vị lão sư mang vẻ mặt cổ quái nhìn hắn: Dựa theo tỉ lệ quy đổi, đống tinh hạch này có khả năng đổi một miếng huy chương tím, mười tám miếng huy chương vàng, hai mươi ba miếng huy chương trắng.
Một vị lão sư khác lẩm bẩm một câu: “Đám này đã vượt tổng số thu hoạch của đám đệ tử nhập học ba năm trước.”
Lam Hiên Vũ ngẩn người, nhưng hắn cũng không hề thất vọng vì số lượng quy đổi ít ngoài dự đoán, ngược lại có chút kinh hỉ. Bởi vì tỉ lệ quy đổi thấp thì giá trị huy chương lại càng cao, mà bản thân hắn còn thu được ba miếng huy chương vàng ngoài định mức.
Từ tình huống quy đổi cuối cùng thì viên tinh hạch Lãnh Chúa này có thể đổi ra một viên huy chương tím, tinh hạch thủ lĩnh có thể đổi ra huy chương vàng. Tinh hạch bình thường đổi thành huy chương trắng. Mà tỉ lệ quy đổi này lại rất thấp, những tinh hạch này đều có thể đề thăng tinh thần lực đó.
Lam Hiên Vũ khẽ động trong lòng, đột nhiên nghĩ đến cái gì đó, hắn liền quay sang hỏi Tiếu Khải: Tiếu lão sư, trong đoàn đội chúng ta có mấy người cần nâng cao tinh thần lực. Nếu những tinh hạch này có thể hỗ trợ gia tăng tinh thần lực, vậy chúng ta có thể không đổi cho học viện, giữ lại sử dụng lúc tu luyện hay không?
Tiếu Khải không chút do dự nói: Không được, tất cả thu hoạch trong lần sát hạch tổng hợp này của các ngươi đều phải đổi cho học viện. Học viện cũng có mấy loại tinh hạch này, nếu các ngươi muốn sử dụng thì đợi về sau dùng huy chương của mình đi đổi.
Lam Hiên Vũ nói: Vậy thỉ lệ quy đổi của học viện cũng giống tỉ lệ quy đổi hiện tại sao?
Tiếu Khải có chút kinh ngạc nhìn hắn, trong lòng thầm nghĩ, tiểu tử này thật sự là quá khôn khéo rồi!
Cái này ta cũng không rõ lắm, lúc về ngươi tự xem đi. Tiếu Khải từ tốn nói một câu.
Lam Hiên Vũ nói: Tiếu lão sư, chúng ta cũng nên xác định thoáng một chút đã chứ? Nếu tỷ lệ quy đổi của học viện thấp hơn hiện tại, vậy chẳng phải chúng ta đều lỗ vốn sao? Mặc dù đây chỉ là sát hạch, nhưng học viện cũng không thể để chúng ta đổ máu lại rơi lệ chứ. Dù sao thì chúng ta cũng đã cống hiến hết mình cho đợt công chiếm tinh cầu này.
Đúng vậy đó! Hiên Vũ ca ca nói đúng. Nguyên Ân Huy Huy lên tiếng phụ họa. Hiện tại hắn chỉ nghe lệnh của Lam Hiên Vũ. Có thể nói, thu hoạch lớn nhất của Lam Hiên Vũ trong lần sát hạch tổng hợp này không phải những tinh hạch kia, mà đó là người đồng bạn đơn thuần này.
Lam Mộng Cầm cũng lập tức nói: Đúng vậy! Chúng ta có thể không đổi hay không? Ta cảm thấy rất thích loại tinh hạch song sắc này, năng lượng ẩn chứa bên trong nó rất nồng đậm, nhất là phương diện năng lượng tinh thần. Ta cảm thấy, sau khi sử dụng nó thì tinh thần lực của ta sẽ có khả năng tăng lên năm trăm điểm điểm. Nếu chúng ta đổi hết những tinh hạch này thì chẳng phải là bị thua thiệt rồi sao? Vậy chúng ta chỉ đổi một phần cho học viện được không? Còn một ít chúng ta giữ lại?
Khóe miệng Tiếu Khải khẽ co giật một thoáng: Được rồi, không phải xoắn xuýt mấy vấn đề này nữa. Trước hết các ngươi cứ đổi tinh hạch thành huy chương, chờ khi trở lại học viện ta sẽ báo lên viện trưởng, chắc chắn sẽ không để các ngươi phải thua thiệt. Chẳng lẽ học viện còn ham chút ít chiến lợi phẩm này của các ngươi sao?
Lam Hiên Vũ cười híp mắt: Vậy thì tốt.
Rất nhanh, một túi huy chương lớn được đưa tới cho Lam Hiên Vũ, còn có thêm một hộp kim loại. Những người khác tiếp tục đổi tinh hạch, Lam Hiên Vũ thì mang theo đồng bạn tới một bên chia huy chương.
Không chỉ là Lam Hiên Vũ, những người khác cũng đều là lần đầu tiên nhìn thấy Sử Lai Khắc huy chương, ai nấy đều lập tức đem huy chương ra quan sát tỉ mỉ. Có vẻ những huy chương này là dùng kim loại hiếm đặc thù chế tạo thành, phía trên mỗi loại huy chương đều có một đồ án quái vật giống nhau.
Trọng yếu nhất là Lam Hiên Vũ có thể cảm giác được một cách rõ ràng, trên những huy chương này đều có một tia tinh thần ba động. Khi hắn dùng tinh thần lực Linh Hải Cảnh của mình đi dò xét huy chương, tinh thần lực của hắn lập tức bị tầng tinh thần lực trong đó đánh bật ra ngoài.
Mặt ngoài huy chương trắng hiện ra một đồ án như ẩn như hiện, đó là một cái ảo ảnh hình người không rõ hình dạng. Đột nhiên ảo ảnh hình người kia nhếch miệng cười một tiếng, lập tức làm Lam Hiên Vũ hốt hoảng tinh thần. Tình huống trên huy chương vàng cũng giống vậy, đồng dạng là một ảo ảnh hình người, nhưng thân thể lại có chỗ khác biệt, rõ ràng không phải cùng một người với đồng huy chương trắng. Đây chỉ là huy chương dùng trong học viện Sử Lai Khắc thôi sao! Rõ ràng không thể làm giả, tinh thần lạc ấn trên những huy chương này thật sự quá kỳ diệu.
Chia đi. Tiền Lỗi đã có chút không thể chờ đợi. Chính Tiền Lỗi cũng không nghĩ thứ hạng trong đợt sát hạch tổng hợp của mình lại cao như vậy, lúc này hắn rõ ràng có chút dương dương đắc ý.
Lam Hiên Vũ nói nói: “Huy chương tím một miếng, huy chương vàng mười tám miếng, huy chương trắng hai mươi ba miếng. Chúng ta tất cả là chín người. Chia thế này đi, tương đối mà nói thì cũng khá thuận tiện. Tỉ lệ quy đổi giữa các huy chương của học viện Sử Lai Khắc đều là hệ thập phân, nói cách khác, một miếng huy chương tím tương đương với mười miếng huy chương vàng, lại tương đương với một trăm miếng huy chương trắng. Như vậy, chúng ta cứ thống nhất tính toán dựa theo huy chương trắng.”
“Tất cả đều đổi thành huy chương trắng, vậy sẽ tương đương ba trăm lẻ ba miếng. Chúng ta có chín người, dựa theo phân phối lúc trước thì ta lấy hai phần, còn lại những người khác chia đều. Ta lấy sáu mươi miếng huy chương trắng, vậy sẽ tương đương với sáu miếng huy chương vàng. Còn lại hai trăm bốn mươi ba miếng huy chương trắng chia tám người các ngươi, mỗi người có thể nhận ba mươi miếng huy chương trắng, còn thừa lại ba miếng. Ta chia như vậy không có vấn đề gì chứ.
Mọi người dồn dập gật đầu. Nguyên Ân Huy Huy vẫn một bộ dáng vẻ không quá quan tâm, hắn là người duy nhất không có khái niệm gì đối những thu hoạch này.
Lam Hiên Vũ nói: Bởi vì có một viên huy chương tím hơi khó chia, chúng ta có thể cân nhắc đổi nó thành huy chương vàng.
Chờ một chút!
Nguyên Ân Huy Huy đột nhiên nói: Tuyệt đối không nên dùng huy chương cấp cao đổi thành huy chương cấp thấp. Sử Lai Khắc có cái quy định, huy chương cấp cao có thể đổi xuống huy chương cấp thấp, nhưng huy chương cấp thấp lại không thể đổi thành huy chương cấp cao. Nói cách khác, huy chương tím có khả năng đổi thành mười miếng huy chương vàng, nhưng mười miếng huy chương vàng lại không đổi được một viên huy chương tím. Có nghĩa rằng, nếu có vật gì nhất định phải dùng huy chương tím mới có thể đổi, vậy thì ngươi có bao nhiêu huy chương vàng cũng không đổi được. Cho nên tuyệt đối đừng lấy huy chương cấp cao đổi thành huy chương cấp thấp.
Lam Hiên Vũ kinh ngạc nói: Là như vậy sao?
Không thể nghi ngờ, Nguyên Ân Huy Huy mang tới tin tức này là vô cùng trọng yếu. Nhưng nếu không đổi huy chương tím thành những huy chương cấp thấp, vậy lúc này sẽ không có cách nào chia đều huy chương.
Lam Hiên Vũ suy nghĩ một chút rồi nói: Vậy thế này đi, ta có một đề nghị. Tổng số huy chương trắng của ta cùng Tiền Lỗi, Lưu Phong là một trăm hai mươi miếng, cũng tương đương với một miếng huy chương tím và hai miếng huy chương vàng. Vậy ba người bọn ta sẽ lấy ba miếng huy chương này, bởi vì chỉ ba người chúng ta là có tổng thu hoạch vượt qua một trăm miếng huy chương trắng. Những người khác sẽ lấy huy chương trắng cùng huy chương vàng.”
“Về phần ba miếng huy chương trắng còn dư kia, ta đề nghị dành cho nhóm Băng Thiên Lương. Ta, Huy Huy và Mộng Cầm đều được khen thưởng thêm nhờ vị trí ba hạng đầu, mà Băng Thiên Lương cũng đưa tới tác dụng rất lớn trong lần khảo hạch này, mà tổ bọn hắn cũng có ba người, ba miếng huy chương trắng này để cho bọn hắn là hợp lý.
/295
|