Trở lại ký túc xá, trong đầu Lam Hiên Vũ vẫn quanh quẩn những lời lão sư nói, với hắn mà nói, tri thức phong phú đã mở ra cho hắn một cánh cửa lớn. Chính như lão sư đã nói vậy, Tinh thần lực càng cao thì ngộ tính lại càng cao, tiêu hóa những kiến thức này cũng sẽ càng dễ dàng hơn. Cho nên, tuy rằng tiếp thu tri thức không ít, nhưng Lam Hiên Vũ vẫn có thể nghe hiểu. Nhất là vì trong lòng Mục Trọng Thiên vẫn còn có áy náy, nên dạy riêng hắn vô cùng kỹ càng, cũng giải đáp các loại vấn đề làm cho hắn được ích lợi không nhỏ.
Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đều đã về ký túc xá, Lưu Phong đang ngồi minh tưởng, Tiền Lỗi thì lại loay hoay với những cái mô hình cơ giáp kia của hắn.
Đã về rồi. Thời gian rất dài a, lão sư tìm ngươi làm gì? Tiền Lỗi tò mò hỏi.
Lam Hiên Vũ cười nói: Ta muộn mất hai tháng, lão sư tạo một khóa bồi bổ cho ta. Lúc nào ăn cơm?
Ngươi đói? Giữa trưa ta thấy ngươi ăn rất nhiều rồi a. Tiền Lỗi mang vẻ mặt khiếp sợ mà nói.
Lam Hiên Vũ cười khổ nói: không phải ngay sau đó liền luận bàn với Kim Tường hay sao? Ta căn bản là chưa ăn no a!
Tiền Lỗi nói: Tuy nói phí nấu ăn của lớp thiếu niên năng động là cố định, nhưng ngươi như vậy vẫn sẽ làm cho người ta ghen ghét đó a! Có điều, cuối cùng ta cũng thấy được hy vọng từ trên người ngươi, có ngươi gia nhập, phòng số 333 chúng ta cuối cùng cũng không đến mức phải xếp chót rồi a.
Khó nói, với cái võ hồn không đáng tin cậy kia của ngươi thì cũng tương đương với việc chúng ta thiếu đi một người. Mà hai người chúng ta thì tài giỏi cái gì? Lưu Phong mở hai mắt ra, khinh thường nói.
Ngươi ít nói nhảm đi, ngươi so với ta mạnh hơn bao nhiêu? Tốc độ nhanh đến nỗi ngay cả mình cũng khống chế không nổi. Ta tốt xấu thế nào thì cũng vẫn có cơ hội triệu hồi ra hồn thú tương đối cường đại, còn ngươi? Một chọi một, ngươi có thể đánh thắng mấy người trong lớp?
Khóe miệng Lưu Phong khẽ co giật: Ta không phải là tu vi không đủ nên lực công kích yếu kém sao? Còn nói về tốc độ, ta chính là đứng đầu lớp, thực chí danh quy.
Tiền Lỗi nói: vậy thì ta còn là người đứng đầu về tinh thần lực đây!
Tốt rồi, tốt rồi, đừng nói nữa. Dù sao thì mọi người đồng tâm hiệp lực là được. Lam Hiên Vũ thấy hai người đã sắp cãi vã, vội vàng tới can ngăn.
Lưu Phong nhảy xuống từ trên giường, nói: Chúng ta đến sân huấn luyện đi, mọi người làm phương thức chiến đấu một chút, về sau cũng dễ phối hợp.
Tốt! Lam Hiên Vũ mặc dù có chút đói, nhưng hắn cũng rất muốn nhìn xem sức chiến đấu của hai vị bạn cùng phòng này là đến thế nào, dù sao, về sau mọi người còn phải phối hợp nữa. Bất quá, sau khi vào trong sân huấn luyện thì Lam Hiên Vũ liền trợn tròn mắt. Nơi này rất khác với tưởng tượng của hắn, hẳn phải là sân huấn luyện rộng rãi hoặc là nguyên một đám truyền bá hình thức. Nhưng đây lại lài một không gian không lớn chút nào, chỉ hơn phòng học của bọn hắn một chút. Mô phỏng khoang thuyền chỉnh tề mà để ở chỗ này, không nhiều không ít, vừa vặn ba mươi đài.
Mô phỏng khoang thuyền....
Thật sự là cái thứ này đã để lại ấn tượng cực sâu cho Lam Hiên Vũ a! Muốn nói không có tâm lý oán hận là không có khả năng. Có điều, do niên kỷ của hắn còn nhỏ nên cũng không có nghĩ quá nhiều.
Tập luyện trong mô phỏng khoang thuyền sao? Lam Hiên Vũ hướng Lưu Phong hỏi, biểu lộ của hắn có chút cổ quái.
Tiền Lỗi cướp lời: Cũng không phải sao? Những học viện sơ cấp khác cũng không cái đãi ngộ này đâu, thường thì phải tới học viện trung cấp mới có mô phỏng khoang thuyền, lúc sử dụng còn phải trả phí đó. Nhưng lớp thiếu niên năng động chính là không giống vậy. Mô phỏng khoang thuyền đã an toàn lại còn thuận tiện, thật tốt a!
Tất nhiên câu nói này là do Tiền Lỗi cùng Lưu Phong không biết tới chuyện của Lam Hiên Vũ mà thôi.
Ngươi tới lần đầu tiên thì phải đi đăng ký một lát, sau đó mô phỏng khoang thuyền này sẽ luôn giữ lại cho ngươi. Đi thôi. Lưu Phong nói.
Đăng ký rất đơn giản, sau khi được xác nhận thân phận lớp thiếu niên năng động, Lam Hiên Vũ đã có mô phỏng khoang thuyền của chính mình. Không sai, là chuyên thuộc về hắn.
Mỗi đài mô phỏng khoang thuyền tại sân huấn luyện này đều chuyên thuộc về một học viên, có dụng cụ chuyên môn sẽ ghi chép lại tình huống sử dung của bọn hắn.
Nơi này cũng có lão sư chuyên thuộc chịu trách nhiệm, đệ tử lớp thiếu niên năng động có thể tới bất cứ lúc nào. Cái này là đãi ngộ đặc thù. Vì bồi dưỡng nhóm đệ tử tinh anh này, Thiên La học viện trả giá không thể bảo là không nhiều.
Tiến vào mô phỏng khoang thuyền, trước mắt là một mảnh đen kịt. Nếu so với lần trước thì lần này Lam Hiên Vũ có chút khẩn trương.
Liên tuyến, liên tuyến, Hiên Vũ, ngươi nhận được không? bên tai Lam Hiên Vũ đột nhiên truyền đến giọng nói của Tiền Lỗi. Nguyên bản là một mảnh đen kịt cũng sáng lên một đạo quang mang, biểu hiện ra tín hiệu tiếp nhập của Tiền Lỗi. Lam Hiên Vũ ý niệm khẽ động, sau đó tất nhiên sẽ hoàn thành xác nhận.
Sau một khắc, Lưu Phong cũng hoàn thành tín hiệu tiếp nhập. Thanh âm nhắc nhở vang lên bên tai Lam Hiên Vũ: Tiểu đội ba người hoàn tất liên tiếp. Chuẩn nhập.
Hào quang lóe lên, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ, người đã xuất hiện ở một nơi khác. Tất cả đều như thật, nơi đây cũng không phải rừng rậm lần trước mà là một cái thành trấn.
Trên đường phố hối hả, nhìn qua cũng không có gì khác thế giới thực. Điểm khác duy nhất chính là, quần áo của những người nơi này đều thập phần phong cách cổ xưa, mà kiến trúc cũng hoàn toàn khác với “rừng sắt thép” Thiên La Thành , vì nó rất cổ kính.
Bộp! Bả vai bị vỗ một nhát, Lam Hiên Vũ bị cái vỗ này dọa cho nhảy dựng, hắn quay ngoắt lại mà lại nhìn lên, chỉ thấy Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều đứng phía sau mình.
Hai người nhìn nét mặt của hắn như vậy thì đều lộ ra chút cổ quái, Lưu Phong còn tốt, Tiền Lỗi lại nhịn không được mà bật cười
Ngươi cười cái gì? Lam Hiên Vũ nghi hoặc nói.
Tiền Lỗi giơ ngón tay chỉ chỉ lên người Lam Hiên Vũ. Hắn vừa cúi đầu nhìn, lập tức vô thức mà kẹp chặt hai chân. Trên người hắn vậy mà chỉ mặc một cái quần lót màu trắng, những chỗ khác hoàn toàn không có quần áo.
Cái này...
Ha ha ha! Tiền Lỗi không nhịn nổi mà cười ha hả.
Khóe miệng Lưu Phong co lại, hắn khoát tay ném một bộ trường bào cho Lam Hiên Vũ, nói: Nhanh mặc vào đi, người mới tiến vào thì cái gì cũng không có.
Lam Hiên Vũ mặc lên bộ trường bào hết sức cổ xưa, hắn tức giận nói: Sao các ngươi không nói sớm? Mà sao thế giới mô phỏng khoang thuyền lại là cái loại này?
Tiền Lỗi thật vất vả mới ngưng cười được, nói: Xem ra ngươi thật sự là lần đầu tiên đến a! Nơi này gọi là thế giới Đấu La, là thế giới mô phỏng cực lớn của liên bang, do đầu não cao nhất của liên bang khống chế. Bình thường thì các tinh cầu của thế giới Đấu La đều tự vận hành, hàng năm sẽ có mấy lần thời gian đặc biệt như vậy, tất cả tinh cầu sẽ liên thông với nhau. Cái này chính là thế giới giả tưởng chân thật nhất, thậm chí có thể nói là sinh mạng thứ hai của người hiện đại. Đương nhiên không phải ai cũng có thể vào, đơn giản mà nói, đây chỉ thuộc về giới hồn sư, không phải hồn sư là không có cách nào tiến vào. Bởi vì nơi này yêu cầu rất cao về tinh thần lực cùng thể chất, người bình thường mà vào thì ít nhiều gì cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Thế giới của hồn sư? Thế giới Đấu La?
Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đều đã về ký túc xá, Lưu Phong đang ngồi minh tưởng, Tiền Lỗi thì lại loay hoay với những cái mô hình cơ giáp kia của hắn.
Đã về rồi. Thời gian rất dài a, lão sư tìm ngươi làm gì? Tiền Lỗi tò mò hỏi.
Lam Hiên Vũ cười nói: Ta muộn mất hai tháng, lão sư tạo một khóa bồi bổ cho ta. Lúc nào ăn cơm?
Ngươi đói? Giữa trưa ta thấy ngươi ăn rất nhiều rồi a. Tiền Lỗi mang vẻ mặt khiếp sợ mà nói.
Lam Hiên Vũ cười khổ nói: không phải ngay sau đó liền luận bàn với Kim Tường hay sao? Ta căn bản là chưa ăn no a!
Tiền Lỗi nói: Tuy nói phí nấu ăn của lớp thiếu niên năng động là cố định, nhưng ngươi như vậy vẫn sẽ làm cho người ta ghen ghét đó a! Có điều, cuối cùng ta cũng thấy được hy vọng từ trên người ngươi, có ngươi gia nhập, phòng số 333 chúng ta cuối cùng cũng không đến mức phải xếp chót rồi a.
Khó nói, với cái võ hồn không đáng tin cậy kia của ngươi thì cũng tương đương với việc chúng ta thiếu đi một người. Mà hai người chúng ta thì tài giỏi cái gì? Lưu Phong mở hai mắt ra, khinh thường nói.
Ngươi ít nói nhảm đi, ngươi so với ta mạnh hơn bao nhiêu? Tốc độ nhanh đến nỗi ngay cả mình cũng khống chế không nổi. Ta tốt xấu thế nào thì cũng vẫn có cơ hội triệu hồi ra hồn thú tương đối cường đại, còn ngươi? Một chọi một, ngươi có thể đánh thắng mấy người trong lớp?
Khóe miệng Lưu Phong khẽ co giật: Ta không phải là tu vi không đủ nên lực công kích yếu kém sao? Còn nói về tốc độ, ta chính là đứng đầu lớp, thực chí danh quy.
Tiền Lỗi nói: vậy thì ta còn là người đứng đầu về tinh thần lực đây!
Tốt rồi, tốt rồi, đừng nói nữa. Dù sao thì mọi người đồng tâm hiệp lực là được. Lam Hiên Vũ thấy hai người đã sắp cãi vã, vội vàng tới can ngăn.
Lưu Phong nhảy xuống từ trên giường, nói: Chúng ta đến sân huấn luyện đi, mọi người làm phương thức chiến đấu một chút, về sau cũng dễ phối hợp.
Tốt! Lam Hiên Vũ mặc dù có chút đói, nhưng hắn cũng rất muốn nhìn xem sức chiến đấu của hai vị bạn cùng phòng này là đến thế nào, dù sao, về sau mọi người còn phải phối hợp nữa. Bất quá, sau khi vào trong sân huấn luyện thì Lam Hiên Vũ liền trợn tròn mắt. Nơi này rất khác với tưởng tượng của hắn, hẳn phải là sân huấn luyện rộng rãi hoặc là nguyên một đám truyền bá hình thức. Nhưng đây lại lài một không gian không lớn chút nào, chỉ hơn phòng học của bọn hắn một chút. Mô phỏng khoang thuyền chỉnh tề mà để ở chỗ này, không nhiều không ít, vừa vặn ba mươi đài.
Mô phỏng khoang thuyền....
Thật sự là cái thứ này đã để lại ấn tượng cực sâu cho Lam Hiên Vũ a! Muốn nói không có tâm lý oán hận là không có khả năng. Có điều, do niên kỷ của hắn còn nhỏ nên cũng không có nghĩ quá nhiều.
Tập luyện trong mô phỏng khoang thuyền sao? Lam Hiên Vũ hướng Lưu Phong hỏi, biểu lộ của hắn có chút cổ quái.
Tiền Lỗi cướp lời: Cũng không phải sao? Những học viện sơ cấp khác cũng không cái đãi ngộ này đâu, thường thì phải tới học viện trung cấp mới có mô phỏng khoang thuyền, lúc sử dụng còn phải trả phí đó. Nhưng lớp thiếu niên năng động chính là không giống vậy. Mô phỏng khoang thuyền đã an toàn lại còn thuận tiện, thật tốt a!
Tất nhiên câu nói này là do Tiền Lỗi cùng Lưu Phong không biết tới chuyện của Lam Hiên Vũ mà thôi.
Ngươi tới lần đầu tiên thì phải đi đăng ký một lát, sau đó mô phỏng khoang thuyền này sẽ luôn giữ lại cho ngươi. Đi thôi. Lưu Phong nói.
Đăng ký rất đơn giản, sau khi được xác nhận thân phận lớp thiếu niên năng động, Lam Hiên Vũ đã có mô phỏng khoang thuyền của chính mình. Không sai, là chuyên thuộc về hắn.
Mỗi đài mô phỏng khoang thuyền tại sân huấn luyện này đều chuyên thuộc về một học viên, có dụng cụ chuyên môn sẽ ghi chép lại tình huống sử dung của bọn hắn.
Nơi này cũng có lão sư chuyên thuộc chịu trách nhiệm, đệ tử lớp thiếu niên năng động có thể tới bất cứ lúc nào. Cái này là đãi ngộ đặc thù. Vì bồi dưỡng nhóm đệ tử tinh anh này, Thiên La học viện trả giá không thể bảo là không nhiều.
Tiến vào mô phỏng khoang thuyền, trước mắt là một mảnh đen kịt. Nếu so với lần trước thì lần này Lam Hiên Vũ có chút khẩn trương.
Liên tuyến, liên tuyến, Hiên Vũ, ngươi nhận được không? bên tai Lam Hiên Vũ đột nhiên truyền đến giọng nói của Tiền Lỗi. Nguyên bản là một mảnh đen kịt cũng sáng lên một đạo quang mang, biểu hiện ra tín hiệu tiếp nhập của Tiền Lỗi. Lam Hiên Vũ ý niệm khẽ động, sau đó tất nhiên sẽ hoàn thành xác nhận.
Sau một khắc, Lưu Phong cũng hoàn thành tín hiệu tiếp nhập. Thanh âm nhắc nhở vang lên bên tai Lam Hiên Vũ: Tiểu đội ba người hoàn tất liên tiếp. Chuẩn nhập.
Hào quang lóe lên, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy thân thể chợt nhẹ, người đã xuất hiện ở một nơi khác. Tất cả đều như thật, nơi đây cũng không phải rừng rậm lần trước mà là một cái thành trấn.
Trên đường phố hối hả, nhìn qua cũng không có gì khác thế giới thực. Điểm khác duy nhất chính là, quần áo của những người nơi này đều thập phần phong cách cổ xưa, mà kiến trúc cũng hoàn toàn khác với “rừng sắt thép” Thiên La Thành , vì nó rất cổ kính.
Bộp! Bả vai bị vỗ một nhát, Lam Hiên Vũ bị cái vỗ này dọa cho nhảy dựng, hắn quay ngoắt lại mà lại nhìn lên, chỉ thấy Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều đứng phía sau mình.
Hai người nhìn nét mặt của hắn như vậy thì đều lộ ra chút cổ quái, Lưu Phong còn tốt, Tiền Lỗi lại nhịn không được mà bật cười
Ngươi cười cái gì? Lam Hiên Vũ nghi hoặc nói.
Tiền Lỗi giơ ngón tay chỉ chỉ lên người Lam Hiên Vũ. Hắn vừa cúi đầu nhìn, lập tức vô thức mà kẹp chặt hai chân. Trên người hắn vậy mà chỉ mặc một cái quần lót màu trắng, những chỗ khác hoàn toàn không có quần áo.
Cái này...
Ha ha ha! Tiền Lỗi không nhịn nổi mà cười ha hả.
Khóe miệng Lưu Phong co lại, hắn khoát tay ném một bộ trường bào cho Lam Hiên Vũ, nói: Nhanh mặc vào đi, người mới tiến vào thì cái gì cũng không có.
Lam Hiên Vũ mặc lên bộ trường bào hết sức cổ xưa, hắn tức giận nói: Sao các ngươi không nói sớm? Mà sao thế giới mô phỏng khoang thuyền lại là cái loại này?
Tiền Lỗi thật vất vả mới ngưng cười được, nói: Xem ra ngươi thật sự là lần đầu tiên đến a! Nơi này gọi là thế giới Đấu La, là thế giới mô phỏng cực lớn của liên bang, do đầu não cao nhất của liên bang khống chế. Bình thường thì các tinh cầu của thế giới Đấu La đều tự vận hành, hàng năm sẽ có mấy lần thời gian đặc biệt như vậy, tất cả tinh cầu sẽ liên thông với nhau. Cái này chính là thế giới giả tưởng chân thật nhất, thậm chí có thể nói là sinh mạng thứ hai của người hiện đại. Đương nhiên không phải ai cũng có thể vào, đơn giản mà nói, đây chỉ thuộc về giới hồn sư, không phải hồn sư là không có cách nào tiến vào. Bởi vì nơi này yêu cầu rất cao về tinh thần lực cùng thể chất, người bình thường mà vào thì ít nhiều gì cũng sẽ gặp nguy hiểm.
Thế giới của hồn sư? Thế giới Đấu La?
/295
|