Có điều, hai cái hỏa cầu bị đánh lui cũng đã cho Tiền Lỗi đủ thời gian tranh thủ.
Ngươi đáng tin cậy một chút đi! Lưu Phong cố nén đau đớn trên tay mà nói với Tiền Lỗi. Ba mươi phần trăm cảm giác đau cũng cũng không yếu a!
Còn một giây Tiền Lỗi làm một vẻ mặt bất đắc dĩ.
Đúng lúc này, lại có một hỏa cầu bay tới.
Oanh —— rốt cuộc băng thứ đã bị phá toái toàn bộ, không chỉ có như thế, sau hỏa cầu kia cũng là một hỏa cầu nữa đi theo, thẳng đến ba người mà đến.
Rổ cuộc Tiền Lỗi cũng đã bắn lên triệu hoán Kim tiền trong tay, đã bắt đầu lần triệu hoán thứ hai.
Đối mặt hỏa cầu, Lam Hiên Vũ quyết định thật nhanh, Kim văn Lam Ngân Thảo trong tay phải vòng lại bao trùm lấy bàn tay, một tầng kim sắc quang mang nhàn nhạt lập tức phóng ra từ trong cơ thể hắn. Hai tay hắn giao trước người, cứng rắn ngăn cản!
Hắn đương nhiên có thể tránh, thế nhưng đằng sau lại là Tiền Lỗi đang thi triển Triệu Hoán Chi Môn không có biện pháp tránh đi a! Nếu triệu hoán bị cắt đứt thì một chút cơ hội cũng không còn.
Oanh — hỏa cầu hung hăng mà đụng vào người Lam Hiên Vũ. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, đồng thời cánh tay trái biến mát, tầng băng hiển hiện mà hòa làm một thể với Kim văn Lam Ngân Thảo đang phóng thích hệ thống phòng ngự, miễn cưỡng hóa giải nóng bỏng, nhưng thân thể hắn vẫn bị nổ bay ngược mà ra.
Không tốt!
Thế nhưng hiện tại Lam Hiên Vũ cũng đã khống chế không nổi chính mình rồi, lập tức đụng trúng Tiền Lỗi đang thi triển Triệu Hoán Chi Môn ở phía sau.
Đã xong...
Vô luận là Tiền Lỗi, Lam Hiên Vũ, hay là Lưu Phong, lúc này đã đều vô thức mà cảm thấy xong đời. Tuy quá trình triệu hoán không dài, nhưng cũng không thể bị cắt đứt a.
Nhưng ngay tại khi Lam Hiên Vũ đụng vào Tiền Lỗi, một màn quỷ dị lại xuất hiện, Tiền Lỗi cũng không có bị Lam Hiên Vũ đánh bay, mà thân thể Lam Hiên Vũ lại bị nhào một nửa vào Triệu Hoán Chi Môn. Hắn vô thức mà dùng ngân văn Lam Ngân Thảo quấn lấy khung cửa Triệu Hoán Chi Môn.
Lúc này, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy tinh thần của mình hoảng hốt một lát, mà trong một sát na kia, đáy mắt hắn cũng nhều thêm một vệt ngân quang, ngân quang chợt lóe. Cũng trong khoảnh khắc đó, trong ý thức của hắn, toàn bộ Triệu Hoán Chi Môn dường như đã đọng lại một lát, có vẻ như khí tức của mình đã xuất hiện một loại liên hệ kì dị với Triệu Hoán Chi Môn. Chẳng qua là sinh ra liên hệ mà thôi, Lam Hiên Vũ cũng không có cảm thấy chính mình đã mất đi cái gì, mà đúng lúc này, triệu hoán của Tiền Lỗi cũng đã hoàn thành.
Hỏa cầu liên tiếp phóng ra, làm cho ba đầu dung nham khuyển trăm năm cũng dừng lại một lát, nhưng đã không còn băng thứ gây trở ngại nên một đám dung nham khuyển mười năm lập tức vọt lên.
Việc Lam Hiên Vũ dùng thân thể ngăn hỏa cầu giúp Tiền Lỗi tranh thủ chút thời gian đã kích thích Lưu Phong nhiệt huyết sôi trào, hắn quát to một tiếng, hào quang hồn hoàn trên người tỏa sáng, hắn đột nhiên sải bước ra, đem Bạch Long thương quét ngang bên trên, lại một đám dung nham khuyển bị hắn quét bay lên trời, chính hắn cũng vì dùng lực quá độ mà đặt mông ngã ngồi ra đất, có vẻ như chút khí lực cuối cùng cũng đã tiêu hao hết.
Lúc này, trong Triệu Hoán Chi Môn, một vòng ngân quang tuôn ra, một màn kỳ dị xuất hiện.
Một chân bước ra từ bên trong, sau đó là một bóng người nhỏ nhắn đi ra từ trong đó.
Vậy mà không phải hồn thú, mà là một thiếu nữ cực đẹp.
Nàng mặc một bộ váy dài màu trắng, tuổi nhìn qua cũng ngang tầm với mấy người Lam Hiên Vũ, mái tóc dài màu lam buộc thành đuôi ngựa sau đầu, một đôi mắt màu xanh đậm thâm sâu như biển rộng.
Vừa mới bước ra khỏi Triệu Hoán Chi Môn, nàng rõ ràng có chút mờ mịt, sau đó nàng liền thấy những đầu dung nham khuyển đang như hung thần ác sát mà nhào tới.
A! Thiếu nữ hét lên một tiếng, hai tay nâng lên mà đẩy mạnh ra ngoài. Lập tức, một mặt tường băng trầm trọng dần ngưng tụ thành hình, trực tiếp đánh bay mấy đầu dung nham khuyển vừa nhào tới.
Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đều nhìn tới ngây người. Cái Triệu Hoán Chi Môn này không chỉ gọi được hồn thú, thậm chí ngay cả người cũng có thể triệu hoán được sao?
Đây là tình huống như thế nào vậy?
Lam Hiên Vũ mơ hồ cảm thấy, có vẻ như việc triệu hoán biến hóa này có quan hệ tới việc mình dùng tay trái bắt lấy Triệu Hoán Chi Môn.
Cô gái kia thấy dung nham khuyển bị đánh lui, lúc này nàng mới thở dài một hơi, sau đó nghi ngờ mà nhìn chung quanh, thứ đầu tiên nàng chú ý tới chính là ba người bên cạnh.
Đây là nơi nào? Các ngươi là ai?
Tiền Lỗi hô to một tiếng, hưng phấn mà nhảy qua: Oa, ngươi thật xinh đẹp nha. Trước hết giết địch đã, ta triệu hoán ra mỹ nữ, giết mấy đầu dung nham khuyển này trước, sau đó chúng ta nói tiếp.
Thiếu nữ kia cau mày: Tại sao ta phải nghe lời ngươi?
Tiền Lỗi làm một bộ dáng theo lẽ thường: Bởi vì ta là chủ kí sinh của ngươi a, là ta dùng Triệu Hoán Chi Môn triệu hoán ngươi đến đấy.
Thiếu nữ ngơ ngác nói: nhưng đây là nơi nào? Ta trở về như thế nào đây?
Tiền Lỗi nói: Đợi đến lúc triệu hoán chấm dứt là ngươi có thể trở về. Nơi này là Đấu La thế giới, đoán chừng ngươi là người đến từ thế giới khác a, có nói ngươi cũng không biết.
Đấu La thế giới? Ngươi nói là cái thế giới trong mô phỏng khoang thuyền sao? Thiếu nữ nói một câu làm ba người Tiền Lỗi trợn mắt há mồm.
Lam Hiên Vũ kinh ngạc mà nói: Ngươi biết?
Thiếu nữ nhìn về phía Lam Hiên Vũ, hai người bốn mắt nhìn nhau, nàng hơi sững sờ mà nói: Là ngươi, là khí tức của ngươi dẫn ta đến đây. Không phải hắn, hắn nói dối đúng hay không? Nàng vừa nói vừa chỉ chỉ Tiền Lỗi bên người.
Không có a! Chính là ta, chính là ta a! Tiền Lỗi lập tức kêu to. Đây chính là một thiếu nữ đẹp cùng tuổi a, thiếu nữ trước mắt này tuyệt đối là người cùng tuổi đẹp nhất mà hắn đã gặp, mà nam hài tử ở trước mặt nữ hài tử sao có thể không có biểu hiện đây.
Không, không phải ngươi.
Dung nham khuyển đã đến. Thanh âm của Lưu Phong vang lên.
Quả nhiên, không chỉ có dung nham khuyển mười năm, mà cả ba đầu trăm năm cường tráng kia cũng đã chậm rãi mà đi tới bên này. Trong miệng chúng là sương mù lượn lờ, hiển nhiên hỏa cầu của chúng cũng đã chuẩn bị bắn ra.
Thiếu nữ cau mày, đô mắt màu xanh đậm lóe lên ánh hào quang, đột nhiên biến thành màu băng lam, ngay sau đó, hai cái hồn hoàn bay lên từ dưới chân nàng, một vàng một tím.
Hai hoàn, Đại Hồn Sư!
Lam Hiên Vũ thầm giật mình, từ lời nói khi nãy của nàng cùng việc lúc này nàng phóng xuất ra hồn hoàn mà xem, nàng nào có phải người của thế giới khác a, rõ ràng là một gã đại hồn sư!
Bạo! Thiếu nữ chỉ một cái, tầng băng ngăn cản đám dung nham khuyển lúc trước lúc trước lập tức bùng nổ. Không chỉ có thế, bức tường băng bị bạo tạc kia hóa thành từng đạo băng nhận bay tán loạn, tựa như một trận băng tuyết phong bạo, tàn sát bừa bãi trong phạm vi trước người bọn hắn chừng năm mét.
Quá một nửa số dung nham khuyển bị bao phủ ở bên trong, lập tức nhao nhao hóa thành hào quang, biến mất không thấy gì nữa.
Đệ nhất hồn hoàn dưới chân thiếu nữ sáng lên, một thanh trường thương màu xanh đậm xuất hiện trong tay nàng. Mũi chân nàng chĩa xuống đất, cả người liền xông ra ngoài.
Động tác của nàng rất tự nhiên, trên người phảng phất như có một tầng hào quang màu xanh đậm nhộn nhạo theo thân thể nàng vọt tới trước. Mỗi một thương đâm ra, đều mang theo một mảnh thương mang màu xanh đậm, những nơi nó đi qua, những đầu dung nham khuyển mười năm kia lại không có chút lực ngăn cản nào, nhao nhao bị nàng đâm trúng chỗ hiểm. Thương pháp này của nàng không chỉ nhanh chóng mà còn tinh chuẩn vô cùng, những đầu dung nham khuyển tới gần nàng đều vô thức mà giảm tốc độ.
Mạnh thật a! Lưu Phong nhịn không được mà tán thưởng thành tiếng. Đồng dạng là dùng thương, đây mới là tốc độ cùng lực lượng kết hợp hoàn mỹ.
Lam Hiên Vũ thấy Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều đã mất sức chiến đấu, cũng không thể để cho một nữ hài tử độc thân chiến đấu, hắn hít sâu một hơi, hơi điều chỉnh bản thân lại một chút rồi lập tức cùng thiếu nữ kia xông về hướng xa.
Vù! Ba đầu dung nham khuyển trăm năm cũng đã phát động ra, lại là ba cái hỏa cầu xếp thành hình tam giác mà bay thẳng tới chỗ thiếu nữ kia.
Thiếu nữ đem đuôi thương chỉa xuống đất, người bắn dựng lên, thân trên không trung, nàng lấy trường thương trong tay làm trung tâm rồi bỗng nhiên xoay tròn, lập tức tạo thành một vòng xoáy màu xanh đậm. Sau khi ba cái hỏa cầu tới gần thì trực tiếp bị vòng xoáy màu xanh đậm kia đánh bay ra ngoài. Sau đó, thân thể nàng đang xoay tròn trên không trung bỗng nhiên gia tốc, phóng thẳng tới phía ba đầu dung nham khuyển.
Ngươi đáng tin cậy một chút đi! Lưu Phong cố nén đau đớn trên tay mà nói với Tiền Lỗi. Ba mươi phần trăm cảm giác đau cũng cũng không yếu a!
Còn một giây Tiền Lỗi làm một vẻ mặt bất đắc dĩ.
Đúng lúc này, lại có một hỏa cầu bay tới.
Oanh —— rốt cuộc băng thứ đã bị phá toái toàn bộ, không chỉ có như thế, sau hỏa cầu kia cũng là một hỏa cầu nữa đi theo, thẳng đến ba người mà đến.
Rổ cuộc Tiền Lỗi cũng đã bắn lên triệu hoán Kim tiền trong tay, đã bắt đầu lần triệu hoán thứ hai.
Đối mặt hỏa cầu, Lam Hiên Vũ quyết định thật nhanh, Kim văn Lam Ngân Thảo trong tay phải vòng lại bao trùm lấy bàn tay, một tầng kim sắc quang mang nhàn nhạt lập tức phóng ra từ trong cơ thể hắn. Hai tay hắn giao trước người, cứng rắn ngăn cản!
Hắn đương nhiên có thể tránh, thế nhưng đằng sau lại là Tiền Lỗi đang thi triển Triệu Hoán Chi Môn không có biện pháp tránh đi a! Nếu triệu hoán bị cắt đứt thì một chút cơ hội cũng không còn.
Oanh — hỏa cầu hung hăng mà đụng vào người Lam Hiên Vũ. Hắn chỉ cảm thấy toàn thân nóng lên, đồng thời cánh tay trái biến mát, tầng băng hiển hiện mà hòa làm một thể với Kim văn Lam Ngân Thảo đang phóng thích hệ thống phòng ngự, miễn cưỡng hóa giải nóng bỏng, nhưng thân thể hắn vẫn bị nổ bay ngược mà ra.
Không tốt!
Thế nhưng hiện tại Lam Hiên Vũ cũng đã khống chế không nổi chính mình rồi, lập tức đụng trúng Tiền Lỗi đang thi triển Triệu Hoán Chi Môn ở phía sau.
Đã xong...
Vô luận là Tiền Lỗi, Lam Hiên Vũ, hay là Lưu Phong, lúc này đã đều vô thức mà cảm thấy xong đời. Tuy quá trình triệu hoán không dài, nhưng cũng không thể bị cắt đứt a.
Nhưng ngay tại khi Lam Hiên Vũ đụng vào Tiền Lỗi, một màn quỷ dị lại xuất hiện, Tiền Lỗi cũng không có bị Lam Hiên Vũ đánh bay, mà thân thể Lam Hiên Vũ lại bị nhào một nửa vào Triệu Hoán Chi Môn. Hắn vô thức mà dùng ngân văn Lam Ngân Thảo quấn lấy khung cửa Triệu Hoán Chi Môn.
Lúc này, Lam Hiên Vũ chỉ cảm thấy tinh thần của mình hoảng hốt một lát, mà trong một sát na kia, đáy mắt hắn cũng nhều thêm một vệt ngân quang, ngân quang chợt lóe. Cũng trong khoảnh khắc đó, trong ý thức của hắn, toàn bộ Triệu Hoán Chi Môn dường như đã đọng lại một lát, có vẻ như khí tức của mình đã xuất hiện một loại liên hệ kì dị với Triệu Hoán Chi Môn. Chẳng qua là sinh ra liên hệ mà thôi, Lam Hiên Vũ cũng không có cảm thấy chính mình đã mất đi cái gì, mà đúng lúc này, triệu hoán của Tiền Lỗi cũng đã hoàn thành.
Hỏa cầu liên tiếp phóng ra, làm cho ba đầu dung nham khuyển trăm năm cũng dừng lại một lát, nhưng đã không còn băng thứ gây trở ngại nên một đám dung nham khuyển mười năm lập tức vọt lên.
Việc Lam Hiên Vũ dùng thân thể ngăn hỏa cầu giúp Tiền Lỗi tranh thủ chút thời gian đã kích thích Lưu Phong nhiệt huyết sôi trào, hắn quát to một tiếng, hào quang hồn hoàn trên người tỏa sáng, hắn đột nhiên sải bước ra, đem Bạch Long thương quét ngang bên trên, lại một đám dung nham khuyển bị hắn quét bay lên trời, chính hắn cũng vì dùng lực quá độ mà đặt mông ngã ngồi ra đất, có vẻ như chút khí lực cuối cùng cũng đã tiêu hao hết.
Lúc này, trong Triệu Hoán Chi Môn, một vòng ngân quang tuôn ra, một màn kỳ dị xuất hiện.
Một chân bước ra từ bên trong, sau đó là một bóng người nhỏ nhắn đi ra từ trong đó.
Vậy mà không phải hồn thú, mà là một thiếu nữ cực đẹp.
Nàng mặc một bộ váy dài màu trắng, tuổi nhìn qua cũng ngang tầm với mấy người Lam Hiên Vũ, mái tóc dài màu lam buộc thành đuôi ngựa sau đầu, một đôi mắt màu xanh đậm thâm sâu như biển rộng.
Vừa mới bước ra khỏi Triệu Hoán Chi Môn, nàng rõ ràng có chút mờ mịt, sau đó nàng liền thấy những đầu dung nham khuyển đang như hung thần ác sát mà nhào tới.
A! Thiếu nữ hét lên một tiếng, hai tay nâng lên mà đẩy mạnh ra ngoài. Lập tức, một mặt tường băng trầm trọng dần ngưng tụ thành hình, trực tiếp đánh bay mấy đầu dung nham khuyển vừa nhào tới.
Lam Hiên Vũ, Tiền Lỗi cùng Lưu Phong đều nhìn tới ngây người. Cái Triệu Hoán Chi Môn này không chỉ gọi được hồn thú, thậm chí ngay cả người cũng có thể triệu hoán được sao?
Đây là tình huống như thế nào vậy?
Lam Hiên Vũ mơ hồ cảm thấy, có vẻ như việc triệu hoán biến hóa này có quan hệ tới việc mình dùng tay trái bắt lấy Triệu Hoán Chi Môn.
Cô gái kia thấy dung nham khuyển bị đánh lui, lúc này nàng mới thở dài một hơi, sau đó nghi ngờ mà nhìn chung quanh, thứ đầu tiên nàng chú ý tới chính là ba người bên cạnh.
Đây là nơi nào? Các ngươi là ai?
Tiền Lỗi hô to một tiếng, hưng phấn mà nhảy qua: Oa, ngươi thật xinh đẹp nha. Trước hết giết địch đã, ta triệu hoán ra mỹ nữ, giết mấy đầu dung nham khuyển này trước, sau đó chúng ta nói tiếp.
Thiếu nữ kia cau mày: Tại sao ta phải nghe lời ngươi?
Tiền Lỗi làm một bộ dáng theo lẽ thường: Bởi vì ta là chủ kí sinh của ngươi a, là ta dùng Triệu Hoán Chi Môn triệu hoán ngươi đến đấy.
Thiếu nữ ngơ ngác nói: nhưng đây là nơi nào? Ta trở về như thế nào đây?
Tiền Lỗi nói: Đợi đến lúc triệu hoán chấm dứt là ngươi có thể trở về. Nơi này là Đấu La thế giới, đoán chừng ngươi là người đến từ thế giới khác a, có nói ngươi cũng không biết.
Đấu La thế giới? Ngươi nói là cái thế giới trong mô phỏng khoang thuyền sao? Thiếu nữ nói một câu làm ba người Tiền Lỗi trợn mắt há mồm.
Lam Hiên Vũ kinh ngạc mà nói: Ngươi biết?
Thiếu nữ nhìn về phía Lam Hiên Vũ, hai người bốn mắt nhìn nhau, nàng hơi sững sờ mà nói: Là ngươi, là khí tức của ngươi dẫn ta đến đây. Không phải hắn, hắn nói dối đúng hay không? Nàng vừa nói vừa chỉ chỉ Tiền Lỗi bên người.
Không có a! Chính là ta, chính là ta a! Tiền Lỗi lập tức kêu to. Đây chính là một thiếu nữ đẹp cùng tuổi a, thiếu nữ trước mắt này tuyệt đối là người cùng tuổi đẹp nhất mà hắn đã gặp, mà nam hài tử ở trước mặt nữ hài tử sao có thể không có biểu hiện đây.
Không, không phải ngươi.
Dung nham khuyển đã đến. Thanh âm của Lưu Phong vang lên.
Quả nhiên, không chỉ có dung nham khuyển mười năm, mà cả ba đầu trăm năm cường tráng kia cũng đã chậm rãi mà đi tới bên này. Trong miệng chúng là sương mù lượn lờ, hiển nhiên hỏa cầu của chúng cũng đã chuẩn bị bắn ra.
Thiếu nữ cau mày, đô mắt màu xanh đậm lóe lên ánh hào quang, đột nhiên biến thành màu băng lam, ngay sau đó, hai cái hồn hoàn bay lên từ dưới chân nàng, một vàng một tím.
Hai hoàn, Đại Hồn Sư!
Lam Hiên Vũ thầm giật mình, từ lời nói khi nãy của nàng cùng việc lúc này nàng phóng xuất ra hồn hoàn mà xem, nàng nào có phải người của thế giới khác a, rõ ràng là một gã đại hồn sư!
Bạo! Thiếu nữ chỉ một cái, tầng băng ngăn cản đám dung nham khuyển lúc trước lúc trước lập tức bùng nổ. Không chỉ có thế, bức tường băng bị bạo tạc kia hóa thành từng đạo băng nhận bay tán loạn, tựa như một trận băng tuyết phong bạo, tàn sát bừa bãi trong phạm vi trước người bọn hắn chừng năm mét.
Quá một nửa số dung nham khuyển bị bao phủ ở bên trong, lập tức nhao nhao hóa thành hào quang, biến mất không thấy gì nữa.
Đệ nhất hồn hoàn dưới chân thiếu nữ sáng lên, một thanh trường thương màu xanh đậm xuất hiện trong tay nàng. Mũi chân nàng chĩa xuống đất, cả người liền xông ra ngoài.
Động tác của nàng rất tự nhiên, trên người phảng phất như có một tầng hào quang màu xanh đậm nhộn nhạo theo thân thể nàng vọt tới trước. Mỗi một thương đâm ra, đều mang theo một mảnh thương mang màu xanh đậm, những nơi nó đi qua, những đầu dung nham khuyển mười năm kia lại không có chút lực ngăn cản nào, nhao nhao bị nàng đâm trúng chỗ hiểm. Thương pháp này của nàng không chỉ nhanh chóng mà còn tinh chuẩn vô cùng, những đầu dung nham khuyển tới gần nàng đều vô thức mà giảm tốc độ.
Mạnh thật a! Lưu Phong nhịn không được mà tán thưởng thành tiếng. Đồng dạng là dùng thương, đây mới là tốc độ cùng lực lượng kết hợp hoàn mỹ.
Lam Hiên Vũ thấy Lưu Phong cùng Tiền Lỗi đều đã mất sức chiến đấu, cũng không thể để cho một nữ hài tử độc thân chiến đấu, hắn hít sâu một hơi, hơi điều chỉnh bản thân lại một chút rồi lập tức cùng thiếu nữ kia xông về hướng xa.
Vù! Ba đầu dung nham khuyển trăm năm cũng đã phát động ra, lại là ba cái hỏa cầu xếp thành hình tam giác mà bay thẳng tới chỗ thiếu nữ kia.
Thiếu nữ đem đuôi thương chỉa xuống đất, người bắn dựng lên, thân trên không trung, nàng lấy trường thương trong tay làm trung tâm rồi bỗng nhiên xoay tròn, lập tức tạo thành một vòng xoáy màu xanh đậm. Sau khi ba cái hỏa cầu tới gần thì trực tiếp bị vòng xoáy màu xanh đậm kia đánh bay ra ngoài. Sau đó, thân thể nàng đang xoay tròn trên không trung bỗng nhiên gia tốc, phóng thẳng tới phía ba đầu dung nham khuyển.
/295
|