"Thời gian gấp gáp, với thực lực của các ngươi, không có ám khí cũng không sao. Nhất là Đại sư huynh, khi ngươi kiệt sức có thể sử dụng ám khí bảo hộ bản thân."
Mọi người cất kỹ ám khí của mình, trên mặt đều có chút kinh ngạc. Đường Tam đưa cho bọn họ một ít mũi tên, sau đó hướng dẫn bọn họ sử dụng ám khí.
"Đồ vật này có uy lực rất mạnh? Khoảng cách công kích là bao nhiêu?" Cố Lý vừa quan sát ám tiễn vừa tò mò hỏi.
Đường Tam nói: "Khoảng cách công kích của Hàm Sa Xạ Ảnh chừng ba mươi mét, uy lực là nhỏ nhất trong số các ám khí ở đây, khống chế nó khá dễ dàng. Vô Thanh Tụ Tiễn có hiệu quả trong khoảng năm mươi mét, Chư Cát Thần Nỏ là xa nhất, có thể công kích ngoài trăm mét, nhưng cần phải ngắm trúng. Ta cảm thấy Thiên Hồ Biến của Độc Bạch sư huynh rất thích hợp với Chư Cát Thần Nỏ, xác xuất bắn trúng rất lớn. Đại sư huynh, phiền ngươi ngưng tụ băng thuẫn làm bia ngắm cho mọi người thử xem, sau đó ta dựa theo Yêu Thần biến của các ngươi chỉnh sửa lại một chút, cũng để các ngươi nắm giữ đặc tính khi kết hợp Yêu Thần biến và ám khí lại với nhau."
Đường Tam kỳ thật đã thí nghiệm qua hiệu quả khi kết hợp ám khí và Yêu Thần biến khác nhau, lúc đó hắn rất kinh hỷ, chế tạo ám khí ở thế giới này thật vi diệu, cách biệt một trời một vực so với năm đó ở Đấu La Đại Lục. Yêu Thần biến có thuộc tính khác nhau đối với ám khí có tác dụng khác nhau, làm cho ám khi có thể phát huy trăm ngàn hiệu quả khác biệt.
"Ta thử trước." Trình Tử Chanh kích động nói.
Dưới sự trợ giúp của Đường Tam, nàng đeo Vô Thanh Tụ Tiễn lên người.
Vũ Băng Kỷ ngưng tụ tường băng dày chừng nửa xích, dựng chắc chắn trên mặt đất.
"Đại sư huynh, ta đến đây!" Trình Tử Chanh cười hì hì giơ tay lên, kim quang trên người hiện ra, thi triển Kim Bằng Biến. Sau đó, nàng rót huyết mạch chi lực của mình vào pháp trận hạch tâm, lập tức, một vòng sáng kim sắc phát ra từ ám tiễn ở trên cổ tay, pháp trận hạch tâm cũng càng sáng rõ ràng, toát lên một vẻ thần bí. Trong nháy mắt, ba tiểu tiễn nương theo thanh âm rất nhỏ nhanh chóng bắn ra.
"Phanh!"
Vũ Băng Kỷ đang tập trung tinh thần quan sát, đột nhiên, cảm giác nguy hiểm chợt đến, sau đó hắn đã bị kéo sang một bên.
Ba đạo quang ảnh kim sắc xẹt qua người hắn, biến mất sau lưng trong chớp mắt. Vũ Băng Kỷ cảm nhận rõ ràng lưng mình thấm đẫm mồ hôi, lạnh cả sống lưng.
Độc Bạch cùng Cố Lý đang hưng phấn cũng lập tức ngốc trệ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Tử Chanh trắng bệch.
Người kéo Vũ Băng Kỷ là Đường Tam, người khác không rõ uy năng của ám khí, nhưng người chế tác như hắn sao lại không hiểu.
Bản thân Ô Kim đã có lực xuyên thấu mạnh, huống chi được bổ sung thêm cơ quan linh hoạt, cùng Kim Bằng Biến gia tăng sắc bén và tốc độ cao.
Mấy người kia căn bản không nhìn thấy hình dạng mũi tên thì tường băng đã bị bắn thủng, phía trên có ba lỗ rất rõ ràng, hơn nữa xung quanh ba lỗ đó đều bị rạn nứt, có thể thấy được ba mũi tên này xuyên thấu mạnh như thế nào.
Lúc nãy Đường Tam có nói, trong ba loại ám khí ở đây, nó có uy lực nhỏ nhất.
Cái này gọi là uy lực nhỏ nhất?
"Chanh tử sư tỷ, ta thấy ngươi nên đi tìm lại mũi tên, đừng vứt đi như vậy." Đường Tam nhắc nhở Trình Tử Chanh. Trình Tử Chanh có chút run rẩy nói: "Đại sư huynh, ngươi ... ngươi không sao chứ?"
Vũ Băng Kỷ xem như trấn định nói: "Chanh tử, ta rất tốt. Không nghĩ tới vật nhỏ này có uy lực lớn như vậy."
Đường Tam cười nói: "Kim Bằng Biến phụ gia thêm hiệu quả sắc bén và tốc độ cao. Bản thân Hàm Sa Xạ Ảnh không có uy lực lớn như vậy. Được Kim Bằng Biến phụ trợ, uy năng của nó tăng lên ít nhất là gấp đôi. Nếu phóng tên lúc phi hành, uy lực sẽ càng lớn hơn. Nếu như sư tỷ sử dụng Vô Thanh Tụ Tiễn, uy lực càng lớn hơn."
Vũ Băng Kỷ hít sâu một hơi, nói: "Tiểu Đường, ngươi rốt cuộc là quái vật như thế nào?" Độc Bạch nhìn bọn họ, lại nhìn Chư Cát Thần Nỏ trong tay mình, quả thực có chút không khống chế được cảm xúc.
Một giờ sau, khi mọi người đều quen thuộc với ám khí của mình, hơn nữa được tự mình thí nghiệm, nói bọn họ yêu thích không buông tay cũng không sai.
Yêu Thần biến có hiệu quả phụ trợ rất lớn, việc duy nhất bọn họ phải làm là sớm rót năng lượng vào. Năng lượng được rót vào một lần ước chừng có thể duy trì một ngày. Sau một ngày, năng lượng trong pháp trận sẽ tự động biến mất, cần phải bổ sung thêm mới có thể tiếp tục sử dụng.
Cũng không phải Đường Tam không khắc được pháp trận dự trữ, nhưng nếu bổ dung thêm hiệu quả này, yêu cầu với pháp trận rất cao, thứ nhất là không có nhiều thời gian, thứ hai là ám khí tương đối nhỏ, chế tác rất khó khăn, cũng không cần phải quá vội.
Độc Bạch là người hưng phấn nhất, hắn ôm Chư Cát Thần Nỏ như bảo bối của mình, quả thực rất si mê.
Chư Cát Thần Nỏ trong tay hắn, dù uy lực không được tăng lên, nhưng được bổ sung vận khí, tỉ lệ bắn trúng có thể nói là kinh khủng. Dù Vũ Băng Kỷ đối diện với Độc Bạch, nếu như Chư Cát Thần Nỏ bắn ra. Đại sư huynh không chết cũng bị trọng thương. Chư Cát Thần Nỏ có thêm vận khí, có thể nói là được Thần trợ giúp.
Cố Lý cọ cọ vai Đường Tam, yêu cầu hắn đáp ứng làm cho mình thêm vài kiện ám khí. Mấy người khác nhìn Đường Tam con mắt cũng sáng lên. Ám khí xuất hiện, có thể nói làm chỉnh thể thực lực bọn họ tăng lên thật lớn.
"Sư huynh, sư tỷ, liên quan đến ám khí, ta hy vọng các ngươi có thể giúp ta giữ bí mật, đừng nói với bất kỳ ai, cũng chỉ giới hạn trong tiểu đội chúng ta. Chủ yếu là vì ám khí chế tạo vô cùng khó khăn, hơn nữa đây cũng là bí mật của ta và trấn trưởng lão sư." Đường Tam nghiêm túc nói.
Hắn biết, trước khi mình trở nên cường đại, đem ám khí sử dụng là việc rất không nên. Những thứ khác không nói, riêng tổ chức Cứu Thục sẽ thêm hoài nghi hắn.
Nhưng giờ hắn không đủ mạnh, chỉ có thể dùng ám khí lấp đầy chỗ còn thiếu. Mà đến khi hắn thành Thần cũng không cần sử dụng ám khí nữa. Đây là hành động bất đắc dĩ.
Thế giới này lý giải pháp trận quá đơn giản, ám khí ở nơi này thực ra cũng không cần cải tiến. Nhưng hắn chỉ có một người, cũng không thể không ăn không ngủ chế tạo ám khí. Cho nên hắn nghĩ không cần cấp ám khí cho toàn bộ nhân loại, làm như vậy rất có thể sẽ mang đến đại nạn.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Đây chính là đạo lý. Vạn nhất ám khí rơi vào tay Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc, chẳng phải bọn họ sẽ như hổ mọc thêm cánh.
Cho nên sau khi cẩn thận suy nghĩ, Đường Tam quyết định tạm thời chưa truyền lại ám khí, chỉ giới hạn cho đồng bạn thân thiết sử dụng, coi như là đền bù việc mình hấp thu huyết mạch chi lực của bọn họ.
"Nghỉ ngơi khá tốt rồi, chuẩn bị lên đường thôi!" Vũ Băng Kỷ vuốt ám tiễn trên cổ tay, hắn vô cùng thích đồ vật nhỏ này. Vừa rồi thử nghiệm, nếu như Trình Tử Chanh dùng Kim Bằng Biến phóng ra có thể xuyên qua ba tầng băng thuẫn hoặc tường băng. Uy lực quả thực khủng bố!
Đường Tam nhìn Trình Tử Chanh, nói: "Chanh tử sư tỷ, ngươi lên không trung quan sát một lát, lấy chúng ta làm trung tâm, quan sát xem có đệ tử học viện Gia Lý hay không. Nếu như có liền báo cho chúng ta biết."
"Được."
Trình Tử Chanh gật đầu. Hiện tại nàng càng lúc càng có hảo cảm với Đường Tam. Đường Tam đến làm bọn họ tiến bộ rất nhiều. Hơn nữa hôm nay chỉ có nàng cùng Độc Bạch có hai kiện ám khí.
Trình Tử Chanh thi triển Kim Bằng Biến, lặng yên lên không. Bốn người còn lại tiếp tục lên đường, tiến sâu vào Gia Lý Sơn Mạch.
Mọi người cất kỹ ám khí của mình, trên mặt đều có chút kinh ngạc. Đường Tam đưa cho bọn họ một ít mũi tên, sau đó hướng dẫn bọn họ sử dụng ám khí.
"Đồ vật này có uy lực rất mạnh? Khoảng cách công kích là bao nhiêu?" Cố Lý vừa quan sát ám tiễn vừa tò mò hỏi.
Đường Tam nói: "Khoảng cách công kích của Hàm Sa Xạ Ảnh chừng ba mươi mét, uy lực là nhỏ nhất trong số các ám khí ở đây, khống chế nó khá dễ dàng. Vô Thanh Tụ Tiễn có hiệu quả trong khoảng năm mươi mét, Chư Cát Thần Nỏ là xa nhất, có thể công kích ngoài trăm mét, nhưng cần phải ngắm trúng. Ta cảm thấy Thiên Hồ Biến của Độc Bạch sư huynh rất thích hợp với Chư Cát Thần Nỏ, xác xuất bắn trúng rất lớn. Đại sư huynh, phiền ngươi ngưng tụ băng thuẫn làm bia ngắm cho mọi người thử xem, sau đó ta dựa theo Yêu Thần biến của các ngươi chỉnh sửa lại một chút, cũng để các ngươi nắm giữ đặc tính khi kết hợp Yêu Thần biến và ám khí lại với nhau."
Đường Tam kỳ thật đã thí nghiệm qua hiệu quả khi kết hợp ám khí và Yêu Thần biến khác nhau, lúc đó hắn rất kinh hỷ, chế tạo ám khí ở thế giới này thật vi diệu, cách biệt một trời một vực so với năm đó ở Đấu La Đại Lục. Yêu Thần biến có thuộc tính khác nhau đối với ám khí có tác dụng khác nhau, làm cho ám khi có thể phát huy trăm ngàn hiệu quả khác biệt.
"Ta thử trước." Trình Tử Chanh kích động nói.
Dưới sự trợ giúp của Đường Tam, nàng đeo Vô Thanh Tụ Tiễn lên người.
Vũ Băng Kỷ ngưng tụ tường băng dày chừng nửa xích, dựng chắc chắn trên mặt đất.
"Đại sư huynh, ta đến đây!" Trình Tử Chanh cười hì hì giơ tay lên, kim quang trên người hiện ra, thi triển Kim Bằng Biến. Sau đó, nàng rót huyết mạch chi lực của mình vào pháp trận hạch tâm, lập tức, một vòng sáng kim sắc phát ra từ ám tiễn ở trên cổ tay, pháp trận hạch tâm cũng càng sáng rõ ràng, toát lên một vẻ thần bí. Trong nháy mắt, ba tiểu tiễn nương theo thanh âm rất nhỏ nhanh chóng bắn ra.
"Phanh!"
Vũ Băng Kỷ đang tập trung tinh thần quan sát, đột nhiên, cảm giác nguy hiểm chợt đến, sau đó hắn đã bị kéo sang một bên.
Ba đạo quang ảnh kim sắc xẹt qua người hắn, biến mất sau lưng trong chớp mắt. Vũ Băng Kỷ cảm nhận rõ ràng lưng mình thấm đẫm mồ hôi, lạnh cả sống lưng.
Độc Bạch cùng Cố Lý đang hưng phấn cũng lập tức ngốc trệ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Tử Chanh trắng bệch.
Người kéo Vũ Băng Kỷ là Đường Tam, người khác không rõ uy năng của ám khí, nhưng người chế tác như hắn sao lại không hiểu.
Bản thân Ô Kim đã có lực xuyên thấu mạnh, huống chi được bổ sung thêm cơ quan linh hoạt, cùng Kim Bằng Biến gia tăng sắc bén và tốc độ cao.
Mấy người kia căn bản không nhìn thấy hình dạng mũi tên thì tường băng đã bị bắn thủng, phía trên có ba lỗ rất rõ ràng, hơn nữa xung quanh ba lỗ đó đều bị rạn nứt, có thể thấy được ba mũi tên này xuyên thấu mạnh như thế nào.
Lúc nãy Đường Tam có nói, trong ba loại ám khí ở đây, nó có uy lực nhỏ nhất.
Cái này gọi là uy lực nhỏ nhất?
"Chanh tử sư tỷ, ta thấy ngươi nên đi tìm lại mũi tên, đừng vứt đi như vậy." Đường Tam nhắc nhở Trình Tử Chanh. Trình Tử Chanh có chút run rẩy nói: "Đại sư huynh, ngươi ... ngươi không sao chứ?"
Vũ Băng Kỷ xem như trấn định nói: "Chanh tử, ta rất tốt. Không nghĩ tới vật nhỏ này có uy lực lớn như vậy."
Đường Tam cười nói: "Kim Bằng Biến phụ gia thêm hiệu quả sắc bén và tốc độ cao. Bản thân Hàm Sa Xạ Ảnh không có uy lực lớn như vậy. Được Kim Bằng Biến phụ trợ, uy năng của nó tăng lên ít nhất là gấp đôi. Nếu phóng tên lúc phi hành, uy lực sẽ càng lớn hơn. Nếu như sư tỷ sử dụng Vô Thanh Tụ Tiễn, uy lực càng lớn hơn."
Vũ Băng Kỷ hít sâu một hơi, nói: "Tiểu Đường, ngươi rốt cuộc là quái vật như thế nào?" Độc Bạch nhìn bọn họ, lại nhìn Chư Cát Thần Nỏ trong tay mình, quả thực có chút không khống chế được cảm xúc.
Một giờ sau, khi mọi người đều quen thuộc với ám khí của mình, hơn nữa được tự mình thí nghiệm, nói bọn họ yêu thích không buông tay cũng không sai.
Yêu Thần biến có hiệu quả phụ trợ rất lớn, việc duy nhất bọn họ phải làm là sớm rót năng lượng vào. Năng lượng được rót vào một lần ước chừng có thể duy trì một ngày. Sau một ngày, năng lượng trong pháp trận sẽ tự động biến mất, cần phải bổ sung thêm mới có thể tiếp tục sử dụng.
Cũng không phải Đường Tam không khắc được pháp trận dự trữ, nhưng nếu bổ dung thêm hiệu quả này, yêu cầu với pháp trận rất cao, thứ nhất là không có nhiều thời gian, thứ hai là ám khí tương đối nhỏ, chế tác rất khó khăn, cũng không cần phải quá vội.
Độc Bạch là người hưng phấn nhất, hắn ôm Chư Cát Thần Nỏ như bảo bối của mình, quả thực rất si mê.
Chư Cát Thần Nỏ trong tay hắn, dù uy lực không được tăng lên, nhưng được bổ sung vận khí, tỉ lệ bắn trúng có thể nói là kinh khủng. Dù Vũ Băng Kỷ đối diện với Độc Bạch, nếu như Chư Cát Thần Nỏ bắn ra. Đại sư huynh không chết cũng bị trọng thương. Chư Cát Thần Nỏ có thêm vận khí, có thể nói là được Thần trợ giúp.
Cố Lý cọ cọ vai Đường Tam, yêu cầu hắn đáp ứng làm cho mình thêm vài kiện ám khí. Mấy người khác nhìn Đường Tam con mắt cũng sáng lên. Ám khí xuất hiện, có thể nói làm chỉnh thể thực lực bọn họ tăng lên thật lớn.
"Sư huynh, sư tỷ, liên quan đến ám khí, ta hy vọng các ngươi có thể giúp ta giữ bí mật, đừng nói với bất kỳ ai, cũng chỉ giới hạn trong tiểu đội chúng ta. Chủ yếu là vì ám khí chế tạo vô cùng khó khăn, hơn nữa đây cũng là bí mật của ta và trấn trưởng lão sư." Đường Tam nghiêm túc nói.
Hắn biết, trước khi mình trở nên cường đại, đem ám khí sử dụng là việc rất không nên. Những thứ khác không nói, riêng tổ chức Cứu Thục sẽ thêm hoài nghi hắn.
Nhưng giờ hắn không đủ mạnh, chỉ có thể dùng ám khí lấp đầy chỗ còn thiếu. Mà đến khi hắn thành Thần cũng không cần sử dụng ám khí nữa. Đây là hành động bất đắc dĩ.
Thế giới này lý giải pháp trận quá đơn giản, ám khí ở nơi này thực ra cũng không cần cải tiến. Nhưng hắn chỉ có một người, cũng không thể không ăn không ngủ chế tạo ám khí. Cho nên hắn nghĩ không cần cấp ám khí cho toàn bộ nhân loại, làm như vậy rất có thể sẽ mang đến đại nạn.
Thất phu vô tội, hoài bích có tội. Đây chính là đạo lý. Vạn nhất ám khí rơi vào tay Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc, chẳng phải bọn họ sẽ như hổ mọc thêm cánh.
Cho nên sau khi cẩn thận suy nghĩ, Đường Tam quyết định tạm thời chưa truyền lại ám khí, chỉ giới hạn cho đồng bạn thân thiết sử dụng, coi như là đền bù việc mình hấp thu huyết mạch chi lực của bọn họ.
"Nghỉ ngơi khá tốt rồi, chuẩn bị lên đường thôi!" Vũ Băng Kỷ vuốt ám tiễn trên cổ tay, hắn vô cùng thích đồ vật nhỏ này. Vừa rồi thử nghiệm, nếu như Trình Tử Chanh dùng Kim Bằng Biến phóng ra có thể xuyên qua ba tầng băng thuẫn hoặc tường băng. Uy lực quả thực khủng bố!
Đường Tam nhìn Trình Tử Chanh, nói: "Chanh tử sư tỷ, ngươi lên không trung quan sát một lát, lấy chúng ta làm trung tâm, quan sát xem có đệ tử học viện Gia Lý hay không. Nếu như có liền báo cho chúng ta biết."
"Được."
Trình Tử Chanh gật đầu. Hiện tại nàng càng lúc càng có hảo cảm với Đường Tam. Đường Tam đến làm bọn họ tiến bộ rất nhiều. Hơn nữa hôm nay chỉ có nàng cùng Độc Bạch có hai kiện ám khí.
Trình Tử Chanh thi triển Kim Bằng Biến, lặng yên lên không. Bốn người còn lại tiếp tục lên đường, tiến sâu vào Gia Lý Sơn Mạch.
/699
|