Sáng sớm hôm sau, mọi người ăn xong điểm tâm liền lên đường, tiếp tục đi săn gϊếŧ Sáp Sí Hổ.
Dựa theo tốc độ hiện tại, nhiều nhất một ngày nữa, bọn họ sẽ đến khu vực tiếp cận nơi Sáp Sí Hổ sinh hoạt, chính là nơi lần trước gặp nạn. Bọn họ đương nhiên không sợ hãi, lần trước dưới tình huống nguy hiểm như vậy còn có thể chạy trốn, vẫn có thể trước sau đánh chết hai đầu Sáp Sí Hổ, mà lần này chỉnh thể thực lực đã tăng lên, hơn nữa còn có trấn trưởng âm thầm đi theo, dù có gặp phải Sáp Sí Hổ Vương cũng không cần quá mức lo lắng.
Đi sâu vào Gia Lý Sơn Mạch, Yêu Thú dần nhiều lên, tiểu đội bọn họ cũng bắt đầu có thu hoạch, hơn nữa tương đối khá. Săn gϊếŧ Yêu Thú cấp thấp không phải là vấn đề.
Đến đêm thứ ba, bọn họ đã săn gϊếŧ được hai đầu Tứ giai cùng Ngũ giai Yêu Thú, đã vượt qua hai tiểu đội khác ở học viện.
Tiếp theo phải xem bọn họ có săn gϊếŧ được Sáp Sí Hổ không.
Bởi vì biến cố lần trước, lần này Vũ Băng Kỷ cố ý chọn một nơi khá xa để nghỉ ngơi. Ngày mai bọn họ cần hai giờ đi đường mới có thể đến nơi gặp phải Sáp Sí Hổ Vương lần trước.
Trình Tử Chanh quay về thông báo, tiểu đội Người đẹp và Quái vật nghỉ ngơi ở nơi gần với khu vực Sáp Sí Hổ hơn bọn họ, cách bên này khoảng mười mấy cây số.
Song phương đều có cùng mục tiêu.
"Đại sư huynh, có cần bàn một chút đối sách cho ngày mai không?" Đường Tam hỏi Vũ Băng Kỷ.
"Được." Vũ Băng Kỷ tập hợp mọi người, hắn biết Đường Tam muốn bố trí chiến thuật.
Đường Tam lấy trong túi trữ vật ra một xấp mặt nạ, phân biệt đưa cho từng người. Khác với mặt nạ Tu La, nhưng mặt nạ này che toàn bộ khuôn mặt.
Vũ Băng Kỷ gật đầu bảo Đường Tam: "Tiểu Đường ngươi nói đi."
"Được. Trước mắt có thể thẩy, mục tiêu của bên kia khẳng định cũng là Sáp Sí Hổ. Do mục tiêu giống nhau, song phương rất có khả năng chạm mặt. Cho nên từ ngày mai mọi người nên đeo mặt nạ hành động, để tránh bại lộ thân phận. Đương nhiên, tốt nhất là tránh đối phương. Hai ngày nay ta quan sát bọn họ, trong đó chí ít có một tên Bát giai, hai đến ba tên Thất giai, còn lại là Lục giai, tổng thể mạnh hơn chúng ta. Dù có lão sư ở đằng sau bảo hộ chúng ta, chúng ta vẫn không nên xung đột với bọn họ. Nhưng ta có một ý nghĩ to gan, muốn cùng mọi người thương lượng."
Khoé miệng Cố Lý co lại, nhịn không được nói: "Ngươi mà nói là to gan, vậy ý nghĩ đó to đến mức nào a?"
Trong mắt bọn họ, suy nghĩ của Đường Tam tuyệt đối là thiên mã hành không. Lần trước hắn đưa ra chủ ý muốn ra ngoài săn gϊếŧ Sáp Sí Hổ đã làm học viện rất kinh ngạc, quan trọng là, hắn có thể thuyết phục lão sư đồng ý, điều này càng không thể tưởng tượng nổi.
Bây giờ hắn nói hắn có chủ ý to gan, có thể hình dung được có bao nhiêu nguy hiểm rồi. Đường Tam có chút buồn cười nói: "Mặc dù to gan thật, nhưng vẫn có thể nắm chắc. Quan trọng là, một khi thành công, tiền lời của chúng ta vượt xa lần trước."
"Vượt xa lần trước?" Độc Bạch hít một ngụm khí lạnh.
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Cụ thể là bao nhiêu, bây giờ không phán đoán được, nhưng một khi thành công, tuyệt đối là bồn đầy bát. Tài nguyên đổi được từ tiền lời lần này, đoán chừng có thể đủ cho chúng ta tiến giai."
"Cái gì? Thật sự? Làm đi!" Độc Bạch là người đầu tiên không chút do dự đáp ứng.
Lời này nếu người khác nói ra hắn tuyệt đối không tin, nhưng lần trước Đường Tam đã dùng hành động chứng minh, Độc Bạch đột phá thành công Tứ giai. Nương theo Thiên Hồ Chi Nhãn tiến giai, hắn cũng dần hiểu rõ, Thiên Hồ Chi Nhãn muốn tăng lên vấn đề là cần cố gắng tăng lên Tinh Thần Lực. Tinh Thần Lực và Thiên Hồ Chi Nhãn có chung nhịp thở. Mà muốn tăng lên Tinh Thần Lực, trừ tu luyện Tử Cực Ma Đồng, biện pháp tốt nhất chính là phục dụng thiên tài địa bảo về phương diện này. Những vật này có giá trị không bình thường, trong cửa hàng bán lẻ không có bao nhiêu. Thế nhưng chỉ cần có tiền, có gì không mua được sao?
Từ Tam giai đến Tứ giai, Độc Bạch đã thoát thai hoán cốt, rút cuộc cũng không còn cảm giác mình là phế vật, tăng lên tu vi vẫn là mong muốn hắn khát vọng nhất.
Cố Lý nhìn Độc Bạch một cái, cũng nhẹ gật đầu nói: "Ta cũng làm. Nhưng mà, hành động này lớn mật đến cỡ nào? Có chết hay không?"
Đường Tam nói: "Ta nắm chắc tám chín phần sẽ không."
"Ta đồng ý." Cố Lý gật gật đầu.
Trình Tử Chanh không mở miệng, mà quay đầu nhìn Vũ Băng Kỷ.
Vũ Băng Kỷ nhún vai, nói: "Đừng nhìn ta, ta chỉ là đội trưởng trên danh nghĩa, các ngươi chẳng lẽ không rõ sao? Ta tin Tiểu Đường còn hơn các ngươi một chút. Tiểu Đường, ngươi nói cho chúng ta nghe, ngươi muốn mang chúng ta sáng tạo kỳ tích như thế nào."
Đường Tam buồn cười nói: "Được, ta an bài một lát. Trong năm người chúng ta, tốc độ nhanh nhất chính là Chanh tử sư tỷ, ta có thể dùng Phong nguyên tố hỗ trợ thêm. Hai người chúng ta tốc độ rất nhanh, mà bản thân Sáp Sí Hổ ở phương diện tốc độ cũng rất mạnh, nhưng khi phi hành do thân thể lớn nên không bằng sư tỷ, do đó ta tính toán, chủ lực là Chanh tử sư tỷ, ta phụ trợ. Đại sư huynh, ba người các người thì làm như thế này ..."
Lập tức, Đường Tam đem suy nghĩ của mình nói cho bọn họ, tính toán này trước khi lên đường hắn đã nghĩ kỹ. Mà hiện tại trừ Uông Ngôn là biến số không lường trước được, còn lại vẫn phát triển theo tưởng tượng của hắn.
Nghe hắn giảng thuật, sắc mặt mọi người dần thay đổi. Dù tất cả đều có lòng tin với Đường Tam, nhưng trên mặt cũng dần lộ ra vẻ khiếp sợ.
Đường Tam rất chăm chú, hiển nhiên đây không phải là tính toán hắn mới nghĩ ra, hắn kín đáo phân tích mỗi loại khả năng, đem những khả năng này phân tích triệt để.
"Cho nên, điểm trọng yếu nhất là, trong khi các ngươi hành động, tận khả năng không lộ diện trước mặt tiểu đội học viện Gia Lý. Nếu chúng ta âm thầm hoàn thành tất cả, chính là hoàn mỹ nhất."
Vũ Băng Kỷ ngược lại hít một hơi khí lạnh: "Tiểu Đường a Tiểu Đường, ta biết ngươi vốn lớn mật, nhưng không ngờ ngươi gan to bằng trời, đây là muốn lấy xà nuốt tượng a!"
Đường Tam mỉm cười nói: "Đại sư huynh, cầu phú quý trong nguy hiểm, đây không phải đạo lý này sao? Lần trước lúc mới đi, không phải ngươi cũng không tin tưởng chúng ta có thể đánh chết Sáp Sí Hổ sao? Kết quả chúng ta mang về hai đầu. Lần này vì cái gì mà không mang về nhiều hơn một chút. Các ngươi ngẫm lại xem, nếu như ta tính toán thành công, như vậy thu hoạch của chúng ta không phải có thể giúp mọi người tiến giai sao?"
Vũ Băng Kỷ không lên tiếng mà nhìn về ba người kia, "Các ngươi nghĩ như thế nào?" mọi người là một đoàn thể, loại chuyện này khẳng định cần được tất cả đồng ý. Độc Bạch phất tay nói: "Làm đi!"
Trình Tử Chanh liếc mắt nói: "Không cần ngươi nhiều lời, ngươi chỉ là vật biểu tượng, nói như ngươi trọng yếu lắm ấy."
Độc Bạch ưỡn ngực nói: "Ta vốn rất trọng yếu. Ta đúng là vật biểu tượng, nhưng không có số mệnh chi lực của ta, các ngươi có thể đảm bảo thành công sao?"
Cố Lý nói: "Vật biểu tượng đúng là có ích hơn nhiều rồi. Ta cũng đồng ý. Tính toán này của Tiểu Đường nhìn qua rất lớn mật nhưng từ những lời hắn nói, xác suất thành công khá cao, hơn nữa, coi như không thành công, chúng ta cũng có thể toàn thân trở ra."
"Chanh tử, ngươi thì sao?" Vũ Băng Kỷ nhìn về phía Trình Tử Chanh. Trong kế hoạch của Đường Tam, hành động của nàng là trọng yếu nhất.
Trình Tử Chanh gật gật đầu nói: "Các ngươi đều đồng ý, ta làm sao lại phản đối chứ. Ta cũng tin tưởng bản thân, dù là Bát giai Sáp Sí Hổ, muốn đuổi theo ta cũng cần thời gian, về phần Cửu giai, không phải còn có trấn trưởng sao."
Đường Tam đưa tay phải ra, hào quang trong mắt lập loè: "Quyết định như vậy đi."
Mọi người cũng giơ tay ra, chồng lên tay hắn, ánh mắt năm người cùng giao nhau, toát ra tràn đầy phấn khởi.
Bởi vì cái gọi là nghé con mới sinh không sợ cọp, với hành động lần này, Đường Tam tự mình đặt cho nó một cái tên, gọi là "Xua Hổ nuốt Sói".
Lời tác giả: "Cuốn thứ ba đã kết thúc. Cuốn này ta dần dần bày ra bố cục của học viện Gia Lý cùng thành Gia Lý, cũng để cho Đường Tam và Mỹ công tử có tiếp xúc chính diện. Phương thức để họ tiếp xúc, ta đã nghĩ khá lâu, quan trọng là phải hợp lý, và cũng cần thú vị, cho nên mới có hình tượng "Tu La" xuất hiện. Trong suy nghĩ, ta hy vọng tương lai, Đường Tam sẽ dùng hai thân phận xuất hiện trước mặt Mỹ công tử, còn trong mắt nàng, Đường Tam và Tu La là hai người khác biệt. Cốt truyện sẽ rất thú vị, ta cũng đã nghĩ nhiều tình huống hay ho, về sau sẽ lần lượt xuất hiện trước mặt mọi người. Cuối cùng, lần nữa cảm tạ mọi người ủng hộ Đấu La. Yêu mọi người".
Dựa theo tốc độ hiện tại, nhiều nhất một ngày nữa, bọn họ sẽ đến khu vực tiếp cận nơi Sáp Sí Hổ sinh hoạt, chính là nơi lần trước gặp nạn. Bọn họ đương nhiên không sợ hãi, lần trước dưới tình huống nguy hiểm như vậy còn có thể chạy trốn, vẫn có thể trước sau đánh chết hai đầu Sáp Sí Hổ, mà lần này chỉnh thể thực lực đã tăng lên, hơn nữa còn có trấn trưởng âm thầm đi theo, dù có gặp phải Sáp Sí Hổ Vương cũng không cần quá mức lo lắng.
Đi sâu vào Gia Lý Sơn Mạch, Yêu Thú dần nhiều lên, tiểu đội bọn họ cũng bắt đầu có thu hoạch, hơn nữa tương đối khá. Săn gϊếŧ Yêu Thú cấp thấp không phải là vấn đề.
Đến đêm thứ ba, bọn họ đã săn gϊếŧ được hai đầu Tứ giai cùng Ngũ giai Yêu Thú, đã vượt qua hai tiểu đội khác ở học viện.
Tiếp theo phải xem bọn họ có săn gϊếŧ được Sáp Sí Hổ không.
Bởi vì biến cố lần trước, lần này Vũ Băng Kỷ cố ý chọn một nơi khá xa để nghỉ ngơi. Ngày mai bọn họ cần hai giờ đi đường mới có thể đến nơi gặp phải Sáp Sí Hổ Vương lần trước.
Trình Tử Chanh quay về thông báo, tiểu đội Người đẹp và Quái vật nghỉ ngơi ở nơi gần với khu vực Sáp Sí Hổ hơn bọn họ, cách bên này khoảng mười mấy cây số.
Song phương đều có cùng mục tiêu.
"Đại sư huynh, có cần bàn một chút đối sách cho ngày mai không?" Đường Tam hỏi Vũ Băng Kỷ.
"Được." Vũ Băng Kỷ tập hợp mọi người, hắn biết Đường Tam muốn bố trí chiến thuật.
Đường Tam lấy trong túi trữ vật ra một xấp mặt nạ, phân biệt đưa cho từng người. Khác với mặt nạ Tu La, nhưng mặt nạ này che toàn bộ khuôn mặt.
Vũ Băng Kỷ gật đầu bảo Đường Tam: "Tiểu Đường ngươi nói đi."
"Được. Trước mắt có thể thẩy, mục tiêu của bên kia khẳng định cũng là Sáp Sí Hổ. Do mục tiêu giống nhau, song phương rất có khả năng chạm mặt. Cho nên từ ngày mai mọi người nên đeo mặt nạ hành động, để tránh bại lộ thân phận. Đương nhiên, tốt nhất là tránh đối phương. Hai ngày nay ta quan sát bọn họ, trong đó chí ít có một tên Bát giai, hai đến ba tên Thất giai, còn lại là Lục giai, tổng thể mạnh hơn chúng ta. Dù có lão sư ở đằng sau bảo hộ chúng ta, chúng ta vẫn không nên xung đột với bọn họ. Nhưng ta có một ý nghĩ to gan, muốn cùng mọi người thương lượng."
Khoé miệng Cố Lý co lại, nhịn không được nói: "Ngươi mà nói là to gan, vậy ý nghĩ đó to đến mức nào a?"
Trong mắt bọn họ, suy nghĩ của Đường Tam tuyệt đối là thiên mã hành không. Lần trước hắn đưa ra chủ ý muốn ra ngoài săn gϊếŧ Sáp Sí Hổ đã làm học viện rất kinh ngạc, quan trọng là, hắn có thể thuyết phục lão sư đồng ý, điều này càng không thể tưởng tượng nổi.
Bây giờ hắn nói hắn có chủ ý to gan, có thể hình dung được có bao nhiêu nguy hiểm rồi. Đường Tam có chút buồn cười nói: "Mặc dù to gan thật, nhưng vẫn có thể nắm chắc. Quan trọng là, một khi thành công, tiền lời của chúng ta vượt xa lần trước."
"Vượt xa lần trước?" Độc Bạch hít một ngụm khí lạnh.
Đường Tam gật gật đầu, nói: "Cụ thể là bao nhiêu, bây giờ không phán đoán được, nhưng một khi thành công, tuyệt đối là bồn đầy bát. Tài nguyên đổi được từ tiền lời lần này, đoán chừng có thể đủ cho chúng ta tiến giai."
"Cái gì? Thật sự? Làm đi!" Độc Bạch là người đầu tiên không chút do dự đáp ứng.
Lời này nếu người khác nói ra hắn tuyệt đối không tin, nhưng lần trước Đường Tam đã dùng hành động chứng minh, Độc Bạch đột phá thành công Tứ giai. Nương theo Thiên Hồ Chi Nhãn tiến giai, hắn cũng dần hiểu rõ, Thiên Hồ Chi Nhãn muốn tăng lên vấn đề là cần cố gắng tăng lên Tinh Thần Lực. Tinh Thần Lực và Thiên Hồ Chi Nhãn có chung nhịp thở. Mà muốn tăng lên Tinh Thần Lực, trừ tu luyện Tử Cực Ma Đồng, biện pháp tốt nhất chính là phục dụng thiên tài địa bảo về phương diện này. Những vật này có giá trị không bình thường, trong cửa hàng bán lẻ không có bao nhiêu. Thế nhưng chỉ cần có tiền, có gì không mua được sao?
Từ Tam giai đến Tứ giai, Độc Bạch đã thoát thai hoán cốt, rút cuộc cũng không còn cảm giác mình là phế vật, tăng lên tu vi vẫn là mong muốn hắn khát vọng nhất.
Cố Lý nhìn Độc Bạch một cái, cũng nhẹ gật đầu nói: "Ta cũng làm. Nhưng mà, hành động này lớn mật đến cỡ nào? Có chết hay không?"
Đường Tam nói: "Ta nắm chắc tám chín phần sẽ không."
"Ta đồng ý." Cố Lý gật gật đầu.
Trình Tử Chanh không mở miệng, mà quay đầu nhìn Vũ Băng Kỷ.
Vũ Băng Kỷ nhún vai, nói: "Đừng nhìn ta, ta chỉ là đội trưởng trên danh nghĩa, các ngươi chẳng lẽ không rõ sao? Ta tin Tiểu Đường còn hơn các ngươi một chút. Tiểu Đường, ngươi nói cho chúng ta nghe, ngươi muốn mang chúng ta sáng tạo kỳ tích như thế nào."
Đường Tam buồn cười nói: "Được, ta an bài một lát. Trong năm người chúng ta, tốc độ nhanh nhất chính là Chanh tử sư tỷ, ta có thể dùng Phong nguyên tố hỗ trợ thêm. Hai người chúng ta tốc độ rất nhanh, mà bản thân Sáp Sí Hổ ở phương diện tốc độ cũng rất mạnh, nhưng khi phi hành do thân thể lớn nên không bằng sư tỷ, do đó ta tính toán, chủ lực là Chanh tử sư tỷ, ta phụ trợ. Đại sư huynh, ba người các người thì làm như thế này ..."
Lập tức, Đường Tam đem suy nghĩ của mình nói cho bọn họ, tính toán này trước khi lên đường hắn đã nghĩ kỹ. Mà hiện tại trừ Uông Ngôn là biến số không lường trước được, còn lại vẫn phát triển theo tưởng tượng của hắn.
Nghe hắn giảng thuật, sắc mặt mọi người dần thay đổi. Dù tất cả đều có lòng tin với Đường Tam, nhưng trên mặt cũng dần lộ ra vẻ khiếp sợ.
Đường Tam rất chăm chú, hiển nhiên đây không phải là tính toán hắn mới nghĩ ra, hắn kín đáo phân tích mỗi loại khả năng, đem những khả năng này phân tích triệt để.
"Cho nên, điểm trọng yếu nhất là, trong khi các ngươi hành động, tận khả năng không lộ diện trước mặt tiểu đội học viện Gia Lý. Nếu chúng ta âm thầm hoàn thành tất cả, chính là hoàn mỹ nhất."
Vũ Băng Kỷ ngược lại hít một hơi khí lạnh: "Tiểu Đường a Tiểu Đường, ta biết ngươi vốn lớn mật, nhưng không ngờ ngươi gan to bằng trời, đây là muốn lấy xà nuốt tượng a!"
Đường Tam mỉm cười nói: "Đại sư huynh, cầu phú quý trong nguy hiểm, đây không phải đạo lý này sao? Lần trước lúc mới đi, không phải ngươi cũng không tin tưởng chúng ta có thể đánh chết Sáp Sí Hổ sao? Kết quả chúng ta mang về hai đầu. Lần này vì cái gì mà không mang về nhiều hơn một chút. Các ngươi ngẫm lại xem, nếu như ta tính toán thành công, như vậy thu hoạch của chúng ta không phải có thể giúp mọi người tiến giai sao?"
Vũ Băng Kỷ không lên tiếng mà nhìn về ba người kia, "Các ngươi nghĩ như thế nào?" mọi người là một đoàn thể, loại chuyện này khẳng định cần được tất cả đồng ý. Độc Bạch phất tay nói: "Làm đi!"
Trình Tử Chanh liếc mắt nói: "Không cần ngươi nhiều lời, ngươi chỉ là vật biểu tượng, nói như ngươi trọng yếu lắm ấy."
Độc Bạch ưỡn ngực nói: "Ta vốn rất trọng yếu. Ta đúng là vật biểu tượng, nhưng không có số mệnh chi lực của ta, các ngươi có thể đảm bảo thành công sao?"
Cố Lý nói: "Vật biểu tượng đúng là có ích hơn nhiều rồi. Ta cũng đồng ý. Tính toán này của Tiểu Đường nhìn qua rất lớn mật nhưng từ những lời hắn nói, xác suất thành công khá cao, hơn nữa, coi như không thành công, chúng ta cũng có thể toàn thân trở ra."
"Chanh tử, ngươi thì sao?" Vũ Băng Kỷ nhìn về phía Trình Tử Chanh. Trong kế hoạch của Đường Tam, hành động của nàng là trọng yếu nhất.
Trình Tử Chanh gật gật đầu nói: "Các ngươi đều đồng ý, ta làm sao lại phản đối chứ. Ta cũng tin tưởng bản thân, dù là Bát giai Sáp Sí Hổ, muốn đuổi theo ta cũng cần thời gian, về phần Cửu giai, không phải còn có trấn trưởng sao."
Đường Tam đưa tay phải ra, hào quang trong mắt lập loè: "Quyết định như vậy đi."
Mọi người cũng giơ tay ra, chồng lên tay hắn, ánh mắt năm người cùng giao nhau, toát ra tràn đầy phấn khởi.
Bởi vì cái gọi là nghé con mới sinh không sợ cọp, với hành động lần này, Đường Tam tự mình đặt cho nó một cái tên, gọi là "Xua Hổ nuốt Sói".
Lời tác giả: "Cuốn thứ ba đã kết thúc. Cuốn này ta dần dần bày ra bố cục của học viện Gia Lý cùng thành Gia Lý, cũng để cho Đường Tam và Mỹ công tử có tiếp xúc chính diện. Phương thức để họ tiếp xúc, ta đã nghĩ khá lâu, quan trọng là phải hợp lý, và cũng cần thú vị, cho nên mới có hình tượng "Tu La" xuất hiện. Trong suy nghĩ, ta hy vọng tương lai, Đường Tam sẽ dùng hai thân phận xuất hiện trước mặt Mỹ công tử, còn trong mắt nàng, Đường Tam và Tu La là hai người khác biệt. Cốt truyện sẽ rất thú vị, ta cũng đã nghĩ nhiều tình huống hay ho, về sau sẽ lần lượt xuất hiện trước mặt mọi người. Cuối cùng, lần nữa cảm tạ mọi người ủng hộ Đấu La. Yêu mọi người".
/699
|