Yêu Thú mặc dù không có trí tuệ như Yêu Quái, nhưng bản năng sinh tồn rất mạnh. Biết rằng không thể chiến thắng đối thủ, nó cũng biết để bảo toàn mạng nhỏ thì phải chạy trốn.
"Muốn chạy?" Tống Quân Hậu đã phát hiện ra nó muốn làm gì. Hắn đả thương nặng con Sáp Sí Hổ này, làm sao có thể để nó chạy trốn. Hoàng Kim Thánh Hoả lại dâng lên, thúc đẩy thân thể nó đánh tới đối phương.
Bát giai Sáp Sí Hổ cũng am hiểu tốc độ, miễn cưỡng ngưng tụ lại phong cương, hai cánh vẫy mạnh, muốn bay lên trời.
Hoàng Kim Thánh Hoả sau lưng Tống Quân Hậu đột nhiên nổ tung, phát ra tiếng động thật lớn. Hắn như một viên đạn pháo đuổi theo đối phương. Đôi sư tử trảo ngang nhiên bắt lấy Bát giai Sáp Sí Hổ, Hoàng Kim Thánh Hoả cũng bao trùm thân thể nó.
Ngay khi tiếp xúc với thân thể Sáp Sí Hổ, Hoàng Kim Thánh Hoả lập tức xâm nhập vào cơ thể nó. Kim quang trong mắt Tống Quân Hậu đại phóng, dưới tác dụng của Hoàng Kim Thánh Hoả, Sáp Sí Hổ bị đập quay trở về mặt đất. Hơn nữa Hoàng Kim Thánh Hoả trên người Bát giai Sáp Sí Hổ kia càng lúc càng mãnh liệt, bây giờ nó không khác gì một hoả cầu màu vàng. Nó không ngừng kêu thảm nhưng căn bản không thể giãy giụa.
Khi nhìn thấy một màn này, Đường Tam không khỏi giật mình. Bát giai Sáp Sí Hổ thực lực không yếu, nhưng trước mặt Hoàng kim huyết mạch đúng là không cách nào chống lại. Hơn nữa hắn có thể cảm nhận được, Hoàng Kim Thánh Hoả trên người Sáp Sí Hổ dùng chính huyết mạch chi lực của Tống Quân Hậu làm nhiên liệu. Cái này đúng là không chừa đường sống cho Sáp Sí Hổ.
Một màn kỳ dị còn phía sau. Thân thể Tống Quân Hậu, vậy mà lại hấp thu Hoàng kim hoả diễm này. Nói cách khác, hắn thiêu đốt Sáp Sí Hổ làm đại giới duy trì Hoàng Kim Thánh Hoả, sau đó chính mình hấp thu những thứ này.
Tiêu hao của Tống Quân Hậu lúc trước rõ ràng đang nhanh chóng khôi phục.
Còn có thể như vậy? Đây rõ ràng là đặc tính chỉ Hoàng kim huyết mạch mới có. Thật không hổ là hoàng kim a!
Nhưng nhìn lại Sáp Sí Hổ, Đường Tam đau lòng. Một đầu Sáp Sí Hổ quý giá như vậy bị thiêu đốt không còn lại gì.
Lúc trước Tống Quân Hậu không làm như vậy, hiển nhiên là không nỡ bỏ món hời này. Nhưng bây giờ còn có kẻ địch không rõ, hắn cũng không giữ lại nữa, trực tiếp thể hiện uy năng cường đại của mình, lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, làm cho mình khôi phục trạng thái đỉnh phong.
Hoả diễm sáng chói, Sáp Sí Hổ càng lúc càng yếu ớt, tiếng kêu cũng nhỏ dần.
Đúng lúc này, một tiếng hổ gào rung chuyển trời đất vang lên.
Nghe được thanh âm này, tựa hồ như muốn đáp lại, Sáp Sí Hổ đang bị Tống Quân Hậu áp chế kia cũng phát ra một tiếng gầm, hoả diễm kim sắc cũng nhanh chóng phá toái. Một đoàn thanh quang bắn ra từ trong người Sáp Sí Hổ, cứng rắn đánh Tống Quân Hậu ra xa.
Đôi mắt Tống Quân Hậu toát ra một tia giật mình, ánh mắt nhìn về phía không trung.
Bát giai Sáp Sí Hổ dường như đã phóng ra sinh mệnh lực cuối cùng của mình để thét lên, giờ đây nó đang bò lổm ngổm trên đất, khí tức suy yếu, tuỳ thời đều có thể tử vong.
Hai đầu Thất giai Sáp Sí Hổ cũng nghe được tiếng hổ gầm kia, lúc này giống như điên cuồng hơn, không còn bộ dạng muốn bỏ chạy. Phong cương nở rộ, toàn lực công kích không kiêng dè, tình thế nghịch chuyển, bức bách Thiết Bối Viên Yêu cùng Miêu Yêu không ngừng lui về phía sau, dưới sự hỗ trợ của Mỹ công tử mới miễn cưỡng ngăn cản được.
Trong chớp mắt bầu trời tối đi vài phần, sau một khắc, Phong nguyên tố ùn ùn kéo đến, từng đợt cuồng phong mang theo mùi máu tanh không ngừng nở rộ. Ngay sau đó, chuyện kinh khủng xảy ra.
Tiếng hổ gầm không ngừng vang lên, rõ ràng không phải do một con tạo thành. Tiếng gầm đinh tai nhức óc này làm sơn cốc tràn ngập điên cuồng mà thê lương.
Sắc mặt Tống Quân Hậu đại biến, cơ hồ thét lên ngay lập tức: "Nhanh, phá vòng vây."
Không do dự, hắn đánh tới Sáp Sí Hổ trước mặt Miêu Yêu, Hoàng Kim Thánh Hoả ngưng tụ thành một trảo lớn đập bay Sáp Sí Hổ kia, làm nó trọng thương. Ngay sau đó hắn nhảy lên, đuôi quét ngang, bay đến Sáp Sí Hổ còn lại. Thiết Bối Viên Yêu nện xuống một côn, đánh cho phong cương phá toái, thân hình Sáp Sí Hổ đổ xuống.
Nhưng thời điểm này, bọn họ cũng không bất chấp tiếp tục đánh chết Sáp Sí Hổ. Tiểu đội bảy người không chút do dự ngắm một hướng, dưới sự dẫn dắt của Tống Quân Hậu, xoay người bỏ chạy.
Mà Đường Tam đã sớm giấu mình trên một gốc cây đại thụ, dùng Linh Tê Thiên Nhãn che đậy khí tức, không cho một chút nào thoát ra.
Trên bầu trời, một con Sáp Sí Hổ thân hình thật lớn bay lướt qua, đuổi theo nhóm Tống Quân Hậu. Không chỉ có thế, Sáp Sí Hổ từ bốn phương tám hướng cũng bay theo, tất cả đều đuổi gϊếŧ tiểu đội kia.
Khoé miệng Đường Tam hơi co giật, hình như sự tình có chút hơi lớn a!
Hắn dùng tinh huyết phóng thích khí tức, mục đích là muốn dẫn Sáp Sí Hổ Vương tới.
Lần trước hắn đánh chết Mẫu lão hổ, là thê tử của Sáp Sí Hổ Vương. Thê tử và hài tử đều chết đi, đối với Sáp Sí Hổ Vương là một đả kích rất lớn.
Mà lúc đó Trương Hạo Hiên bộc phát, Sáp Sí Hổ Vương bị thương nên tạm thời rút lui. Nhưng với một Yêu Thú cường đại như nó, nhớ kỹ kẻ thù là năng lực cơ bản nhất. Đường Tam phóng thích huyết tinh, hơn nữa còn có khí tức bao trùm, không hề nghi ngờ sẽ bị nó phát hiện.
Mà với Linh Tê Thiên Nhãn và Tinh Thần Lực khống chế xảo diệu, khí tức kia đã bao trùm lên người Tống Quân Hậu.
Tống Quân Hậu trên người có Hoàng Kim Thánh Hoả hộ thể, tinh huyết tiếp cận hắn bị cháy gần như hoàn toàn, nhưng khí tức vẫn vương trên người hắn. Đây mới là đại lễ chính thức Đường Tam chuẩn bị cho hắn.
Chỉ là Đường Tam cũng không ngờ, Sáp Sí Hổ Vương không tới một mình, mà triệu hoán toàn bộ Sáp Sí Hổ trong khu vực đến tham chiến. Cái này, động tĩnh có chút lớn rồi.
Tống Quân Hậu bọn họ có thể chạy nhanh, nhưng có thể nhanh bằng Sáp Sí Hổ có hai cánh lại am hiểu khống chế Phong nguyên tố sao? Muốn phá vòng vây, thật không dễ dàng a!
Sau một khắc kinh ngạc ngắn ngủi, Đường Tam đã khôi phục lại. Hắn cũng không quá lo lắng cho an nguy của tiểu đội Người đẹp và Quái vật. Tống Quân Hậu thân là Hoàng kim huyết mạch, át chủ bài khẳng định vẫn còn. Dựa theo thực lực hắn vừa bày ra có thể thấy, nếu một chọi một với Sáp Sí Hổ Vương, nó không thắng được cũng không đến nỗi mất mạng, chỉ là tiêu hao có chút lớn thôi.
Huống chi còn có Mỹ công tử ở đây. Mỹ công tử có thể bình tĩnh đối mặt với năm tên Bát giai Khổng Tước Yêu tộc, vậy át chủ bài của nàng, nhất định có thể đối mặt với cường giả Cửu giai. Hơn nữa còn mình ở đây, thời điểm mấu chốt có thể giúp nàng một chút, khẳng định có thể đảm bảo an toàn của nàng, huống chi còn có trấn trưởng lão sư. Đường Tam có chút buồn bực là, Sáp Sí Hổ tới quá nhiều, muốn thủ tiêu tang vật rất phiền phức a!
Cứ như vậy trong chốc lát, mấy chục đầu Sáp Sí Hổ bay vút qua, ít nhất đều là Thất giai Sáp Sí Hổ, Bát giai có vài đầu. Dưới sự dẫn dắt của Sáp Sí Hổ Vương, nhanh chóng đuổi gϊếŧ.
Đường Tam hạ xuống mặt đất, đến gần hai đầu Sáp Sí Hổ bị đánh trọng thương. Chúng đang bỏ lổm ngổm trên mặt đất, sức chiến đấu còn nhiều nhất là ba thành. Lúc này, đây là nơi an toàn nhất, hầu như tất cả Sáp Sí Hổ trưởng thành đều đuổi gϊếŧ địch nhân rồi.
"Muốn chạy?" Tống Quân Hậu đã phát hiện ra nó muốn làm gì. Hắn đả thương nặng con Sáp Sí Hổ này, làm sao có thể để nó chạy trốn. Hoàng Kim Thánh Hoả lại dâng lên, thúc đẩy thân thể nó đánh tới đối phương.
Bát giai Sáp Sí Hổ cũng am hiểu tốc độ, miễn cưỡng ngưng tụ lại phong cương, hai cánh vẫy mạnh, muốn bay lên trời.
Hoàng Kim Thánh Hoả sau lưng Tống Quân Hậu đột nhiên nổ tung, phát ra tiếng động thật lớn. Hắn như một viên đạn pháo đuổi theo đối phương. Đôi sư tử trảo ngang nhiên bắt lấy Bát giai Sáp Sí Hổ, Hoàng Kim Thánh Hoả cũng bao trùm thân thể nó.
Ngay khi tiếp xúc với thân thể Sáp Sí Hổ, Hoàng Kim Thánh Hoả lập tức xâm nhập vào cơ thể nó. Kim quang trong mắt Tống Quân Hậu đại phóng, dưới tác dụng của Hoàng Kim Thánh Hoả, Sáp Sí Hổ bị đập quay trở về mặt đất. Hơn nữa Hoàng Kim Thánh Hoả trên người Bát giai Sáp Sí Hổ kia càng lúc càng mãnh liệt, bây giờ nó không khác gì một hoả cầu màu vàng. Nó không ngừng kêu thảm nhưng căn bản không thể giãy giụa.
Khi nhìn thấy một màn này, Đường Tam không khỏi giật mình. Bát giai Sáp Sí Hổ thực lực không yếu, nhưng trước mặt Hoàng kim huyết mạch đúng là không cách nào chống lại. Hơn nữa hắn có thể cảm nhận được, Hoàng Kim Thánh Hoả trên người Sáp Sí Hổ dùng chính huyết mạch chi lực của Tống Quân Hậu làm nhiên liệu. Cái này đúng là không chừa đường sống cho Sáp Sí Hổ.
Một màn kỳ dị còn phía sau. Thân thể Tống Quân Hậu, vậy mà lại hấp thu Hoàng kim hoả diễm này. Nói cách khác, hắn thiêu đốt Sáp Sí Hổ làm đại giới duy trì Hoàng Kim Thánh Hoả, sau đó chính mình hấp thu những thứ này.
Tiêu hao của Tống Quân Hậu lúc trước rõ ràng đang nhanh chóng khôi phục.
Còn có thể như vậy? Đây rõ ràng là đặc tính chỉ Hoàng kim huyết mạch mới có. Thật không hổ là hoàng kim a!
Nhưng nhìn lại Sáp Sí Hổ, Đường Tam đau lòng. Một đầu Sáp Sí Hổ quý giá như vậy bị thiêu đốt không còn lại gì.
Lúc trước Tống Quân Hậu không làm như vậy, hiển nhiên là không nỡ bỏ món hời này. Nhưng bây giờ còn có kẻ địch không rõ, hắn cũng không giữ lại nữa, trực tiếp thể hiện uy năng cường đại của mình, lấy chiến tranh nuôi chiến tranh, làm cho mình khôi phục trạng thái đỉnh phong.
Hoả diễm sáng chói, Sáp Sí Hổ càng lúc càng yếu ớt, tiếng kêu cũng nhỏ dần.
Đúng lúc này, một tiếng hổ gào rung chuyển trời đất vang lên.
Nghe được thanh âm này, tựa hồ như muốn đáp lại, Sáp Sí Hổ đang bị Tống Quân Hậu áp chế kia cũng phát ra một tiếng gầm, hoả diễm kim sắc cũng nhanh chóng phá toái. Một đoàn thanh quang bắn ra từ trong người Sáp Sí Hổ, cứng rắn đánh Tống Quân Hậu ra xa.
Đôi mắt Tống Quân Hậu toát ra một tia giật mình, ánh mắt nhìn về phía không trung.
Bát giai Sáp Sí Hổ dường như đã phóng ra sinh mệnh lực cuối cùng của mình để thét lên, giờ đây nó đang bò lổm ngổm trên đất, khí tức suy yếu, tuỳ thời đều có thể tử vong.
Hai đầu Thất giai Sáp Sí Hổ cũng nghe được tiếng hổ gầm kia, lúc này giống như điên cuồng hơn, không còn bộ dạng muốn bỏ chạy. Phong cương nở rộ, toàn lực công kích không kiêng dè, tình thế nghịch chuyển, bức bách Thiết Bối Viên Yêu cùng Miêu Yêu không ngừng lui về phía sau, dưới sự hỗ trợ của Mỹ công tử mới miễn cưỡng ngăn cản được.
Trong chớp mắt bầu trời tối đi vài phần, sau một khắc, Phong nguyên tố ùn ùn kéo đến, từng đợt cuồng phong mang theo mùi máu tanh không ngừng nở rộ. Ngay sau đó, chuyện kinh khủng xảy ra.
Tiếng hổ gầm không ngừng vang lên, rõ ràng không phải do một con tạo thành. Tiếng gầm đinh tai nhức óc này làm sơn cốc tràn ngập điên cuồng mà thê lương.
Sắc mặt Tống Quân Hậu đại biến, cơ hồ thét lên ngay lập tức: "Nhanh, phá vòng vây."
Không do dự, hắn đánh tới Sáp Sí Hổ trước mặt Miêu Yêu, Hoàng Kim Thánh Hoả ngưng tụ thành một trảo lớn đập bay Sáp Sí Hổ kia, làm nó trọng thương. Ngay sau đó hắn nhảy lên, đuôi quét ngang, bay đến Sáp Sí Hổ còn lại. Thiết Bối Viên Yêu nện xuống một côn, đánh cho phong cương phá toái, thân hình Sáp Sí Hổ đổ xuống.
Nhưng thời điểm này, bọn họ cũng không bất chấp tiếp tục đánh chết Sáp Sí Hổ. Tiểu đội bảy người không chút do dự ngắm một hướng, dưới sự dẫn dắt của Tống Quân Hậu, xoay người bỏ chạy.
Mà Đường Tam đã sớm giấu mình trên một gốc cây đại thụ, dùng Linh Tê Thiên Nhãn che đậy khí tức, không cho một chút nào thoát ra.
Trên bầu trời, một con Sáp Sí Hổ thân hình thật lớn bay lướt qua, đuổi theo nhóm Tống Quân Hậu. Không chỉ có thế, Sáp Sí Hổ từ bốn phương tám hướng cũng bay theo, tất cả đều đuổi gϊếŧ tiểu đội kia.
Khoé miệng Đường Tam hơi co giật, hình như sự tình có chút hơi lớn a!
Hắn dùng tinh huyết phóng thích khí tức, mục đích là muốn dẫn Sáp Sí Hổ Vương tới.
Lần trước hắn đánh chết Mẫu lão hổ, là thê tử của Sáp Sí Hổ Vương. Thê tử và hài tử đều chết đi, đối với Sáp Sí Hổ Vương là một đả kích rất lớn.
Mà lúc đó Trương Hạo Hiên bộc phát, Sáp Sí Hổ Vương bị thương nên tạm thời rút lui. Nhưng với một Yêu Thú cường đại như nó, nhớ kỹ kẻ thù là năng lực cơ bản nhất. Đường Tam phóng thích huyết tinh, hơn nữa còn có khí tức bao trùm, không hề nghi ngờ sẽ bị nó phát hiện.
Mà với Linh Tê Thiên Nhãn và Tinh Thần Lực khống chế xảo diệu, khí tức kia đã bao trùm lên người Tống Quân Hậu.
Tống Quân Hậu trên người có Hoàng Kim Thánh Hoả hộ thể, tinh huyết tiếp cận hắn bị cháy gần như hoàn toàn, nhưng khí tức vẫn vương trên người hắn. Đây mới là đại lễ chính thức Đường Tam chuẩn bị cho hắn.
Chỉ là Đường Tam cũng không ngờ, Sáp Sí Hổ Vương không tới một mình, mà triệu hoán toàn bộ Sáp Sí Hổ trong khu vực đến tham chiến. Cái này, động tĩnh có chút lớn rồi.
Tống Quân Hậu bọn họ có thể chạy nhanh, nhưng có thể nhanh bằng Sáp Sí Hổ có hai cánh lại am hiểu khống chế Phong nguyên tố sao? Muốn phá vòng vây, thật không dễ dàng a!
Sau một khắc kinh ngạc ngắn ngủi, Đường Tam đã khôi phục lại. Hắn cũng không quá lo lắng cho an nguy của tiểu đội Người đẹp và Quái vật. Tống Quân Hậu thân là Hoàng kim huyết mạch, át chủ bài khẳng định vẫn còn. Dựa theo thực lực hắn vừa bày ra có thể thấy, nếu một chọi một với Sáp Sí Hổ Vương, nó không thắng được cũng không đến nỗi mất mạng, chỉ là tiêu hao có chút lớn thôi.
Huống chi còn có Mỹ công tử ở đây. Mỹ công tử có thể bình tĩnh đối mặt với năm tên Bát giai Khổng Tước Yêu tộc, vậy át chủ bài của nàng, nhất định có thể đối mặt với cường giả Cửu giai. Hơn nữa còn mình ở đây, thời điểm mấu chốt có thể giúp nàng một chút, khẳng định có thể đảm bảo an toàn của nàng, huống chi còn có trấn trưởng lão sư. Đường Tam có chút buồn bực là, Sáp Sí Hổ tới quá nhiều, muốn thủ tiêu tang vật rất phiền phức a!
Cứ như vậy trong chốc lát, mấy chục đầu Sáp Sí Hổ bay vút qua, ít nhất đều là Thất giai Sáp Sí Hổ, Bát giai có vài đầu. Dưới sự dẫn dắt của Sáp Sí Hổ Vương, nhanh chóng đuổi gϊếŧ.
Đường Tam hạ xuống mặt đất, đến gần hai đầu Sáp Sí Hổ bị đánh trọng thương. Chúng đang bỏ lổm ngổm trên mặt đất, sức chiến đấu còn nhiều nhất là ba thành. Lúc này, đây là nơi an toàn nhất, hầu như tất cả Sáp Sí Hổ trưởng thành đều đuổi gϊếŧ địch nhân rồi.
/699
|