Thiên Hồ Biến có năng lực tiên tri, khống chế vận khí, cũng có năng lực phụ trợ cường đại nhất. Có được một vị cường giả Thiên Hồ tộc bên cạnh phụ trợ thì bọn họ không có nửa phần thắng. Dù vị Thiên Hồ tộc này không phải Thần cấp thì kết quả cũng là như vậy.
Bọn họ càng không thể xuất thủ với thanh niên này, ở Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc, ít nhất ngoài sáng không có bất cứ thế lực nào can đảm xuất thủ với Thiên Hồ tộc. Một khi bị phát hiện, đó chính là đại địch của Thiên Hồ tộc, chắc chắn sẽ bị diệt tộc.
Cho nên khi vận khí chi lực kia xuất hiện, khí tức của hai vị Khổng Tước Đại Yêu Vương lập tức bị ép xuống, không còn động thủ nữa.
Thanh niên Thiên Hồ tộc mỉm cười nói: "Vãn bối Thiên Hồ tộc Dụ Y Nhiên xin bái kiến hai vị tiền bối. Lần này điều tra là từ mệnh lệnh của Tổ đình, dù chúng ta hay các ngài đều phải tuân theo. Hiện tại Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng cùng Khổng Tước Đại Yêu Vương đã đi điều tra, trước khi có kết quả, phiền hai vị phối hợp, nếu không, chúng ta không biết ăn nói thế náo với Tổ đình."
Uông Vũ định nói điều gì đó, nhưng bị Uông Hàm bắt được. Uông Hàm thản nhiên nói: "Tốt, vậy theo lời ngươi nói."
Ngân quang nhàn nhạt trên người hắn lập loè, số mệnh chi lực xung quanh cơ hồ lập tức tiêu tán, ngay sau đó, âm thanh của hắn nhanh chóng lan truyền khắp phủ đệ: "Khổng Tước tộc nhân chú ý, tất cả đi đến đại sảnh nghị sự."
Sắc mặt Dụ Y Nhiên hơi biến đổi, khống chế của nó rõ ràng là bị đối phương dùng Thần Thức cưỡng ép phá giải. Khống chế vận khí không phải là tuyệt đối, đối mặt với cường giả Thần cấp tác dụng cũng có hạn. Cho nên, hắn muốn dùng vận khí áp chế hai vị Khổng Tước Đại Yêu Vương là không thể. Hai vị Khổng Tước Đại Yêu Vương lo lắng là hai vị Chân Phượng Đại Yêu Vương tăng thêm vận khí, lúc đó bọn họ sẽ không ngăn cản được.
Bất quá Khổng Tước Yêu tộc không dám ở ngoài sáng vi phạm mệnh lệnh của Tổ đình, chỉ có thể phối hợp, điều này làm Dụ Y Nhiên nhẹ nhàng thở ra. Hôm nay bọn họ tới đây không có khả năng đoạt ngay được quyền chưởng khống thành Gia Lý, mà là muốn gán tội cho Khổng Tước Đại Yêu Vương, sau đó tiếp tục hành động ở Tổ đình, vì Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng tạo cơ hội. Thực lực giữa Đại Yêu Vương và Đại Yêu Hoàng là chênh lệch, sớm muộn gì người chiến thắng cũng là Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng Lâm Hề Mặc.
Không cần chờ lâu, từng tộc nhân Khổng Tước Yêu tộc đều tụ tập ở trong đại sảnh. Khổng Tước Yêu tộc truyền thừa nhiều năm, nhưng bởi vì sinh ra hậu đại khó khăn, cho nên số lượng cũng không nhiều.
Đi vào trong đại sảnh đều là cường giả Thất giai, dưới Thất giai không ở trong đó.
Tổng cộng hơn hai trăm tộc nhân đứng đầy trong đại sảnh, do đó nguyên tố không gian ba động kịch liệt hơn.
Dụ Y Nhiên trong lòng cũng giật mình, Khổng Tước Yêu tộc dù không có Đại Yêu Hoàng, nhưng nội tình đúng là thâm hậu a! Trong nhóm người kia, cấp độ Yêu Vương trở lên đã hơn hai mươi vị. Đại Yêu Vương chỉ có hai huynh muội Uông Hàm, Uông Vũ, nhưng nhiều tộc nhân Khổng Tước Yêu tộc tụ tập một chỗ làm người ta chịu một lực áp bách vô hình.
Ánh mắt hai vị Chân Phượng Đại Yêu Vương cũng ngưng trọng. Nơi này là địa bàn của Khổng Tước Yêu tộc, nếu không phải là Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng dẫn đội, hai bọn họ cũng không dám uy hiếp như vậy.
Uông Hàm thản nhiên nói: "Tộc nhân Thất giai trở lên của tộc ta đều ở chỗ này. Chuyện lần này hy vọng mau chóng điều tra rõ ràng, nếu cuối cùng chứng minh được không liên quan gì đến chúng ta, như vậy mời Tổ đình cho chúng ta một cái công đạo."
Dụ Y Nhiên nói: "Đó là tất nhiên, cảm tạ các vị phối hợp. Bất quá, ta hỏi thêm một câu, có phải tất cả tộc nhân Thất giai trở lên đều ở chỗ này?"
"Không sai." Uông Hàm thản nhiên nói.
Đúng lúc này, một âm thanh rất nhỏ vang lên: "Còn thiếu một người."
Uông Hàm bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn qua đám người kia, khi thấy người nói chuyện là ai thì lập tức toát ra một vẻ xấu hổ, sắc mặt cũng rất khó coi.
Nói chuyện không phải ai khác mà là Uông Ngôn, không sai, chính là người muốn bắt Mỹ công tử đi lại thất bại ê chề, trưởng tử của Khổng Tước Đại Yêu Vương.
"Còn có ai không tới?" Dụ Y Nhiên đã đi ra, hắn không để ý bên cạnh có bao nhiêu vị Yêu Vương và Đại Yêu Vương, có Thiên Hồ tộc che chở, hắn căn bản không lo lắng có ai dám động thủ với mình. Huống chi, được vận khí gia trì, muốn ra tay với hắn cũng rất khó thành công.
Uông Ngôn cảm thấy các tộc nhân xung quanh truyền đến ánh mắt bất đồng, đang muốn nói gì đó, thì một nữ tử trung niên bên cạnh cất tiếng: "Còn một cái con lai không đến. Nàng đang học tập ở học viện Gia Lý."
Nàng đã mở lời thì Uông Hàm, Uông Vũ không không nói gì thêm, bởi vì nàng là đương đại chủ mẫu của Khổng Tước Yêu tộc, chính thê của Khổng Tước Đại Yêu Vương.
"Xin hỏi ngài là?" Dụ Y Nhiên hỏi.
"Vị này là Vương phi của Khổng Tước Yêu tộc chúng ta." Uông Hàm nói.
"Nguyên lai là Vương phi." Dụ Y Nhiên khom người hành lễ, chủ mẫu của một tộc có địa vị rất cao. Vị vương phi này không chỉ xinh đẹp, từ khí tức làm hắn không thể cảm thụ chính xác, nhưng ít nhất là cường giả cấp độ Yêu Vương.
"Đều đã phách lối như vậy thì không cần giả vờ khách khí. Lệnh của Tổ đình, tộc chúng ta hiển nhiên sẽ tuân theo, cũng sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết nhỏ nhặt nào."
Không hề nghi ngờ, vị vương phi này là đang giải thích câu nói kia của con trai mình trước mặt các tộc nhân. Dù trong lòng nàng nghĩ thế nào, con trai là con trai, nàng không thể trơ mắt nhìn hắn mất mặt trước người ngoài.
"Vậy có thể mời Vương phi sai người đem vị con lai này mời đến?" Dụ Y Nhiên khẽ cười nói.
Khổng Tước Vương phi lườm nó một cái, thản nhiên nói: "Đứa con lai này luôn cậy được sủng mà kiêu, cũng không nghe ta phân phó. Các ngươi muốn gọi nàng đến thì tự mình làm."
Ánh mắt Dụ Y Nhiên khẽ nhếch, "Đã như vậy thì xin phép."
Trên bầu trời thành Gia Lý.
Hai bóng người đột nhiên xuất hiện.
Bầu trời đã có chút tối, mặt trời đang chầm chậm lặn ở hướng tây, đêm đã đến rồi.
Hai thân ảnh thon dài đối mặt với nhau nhìn chăm chú, thật lâu không nói.
"Ngươi chịu thua sao?" Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng Lâm Hề Mặc rút cuộc vẫn mở miệng trước.
"Thua? Ngươi cho rằng ngươi thắng?" Khổng Tước Đại Yêu Vương toát ra vẻ trào phúng.
Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng lắc đầu, nói: "Không, trước đó là ta thua. Ta vô cùng không muốn thừa nhận, nhưng bây giờ ta cảm thấy lúc trước mình đã thua. Vì cướp đoạt phần cơ duyên kia, ta đã bỏ đi tình cảm chân thành của mình. Các tộc nhân của ta không coi đó là gì, bởi vì bọn chúng không hiểu được tình yêu. Những năm gần đây, ta đã sống một cách cứng ngắc ở Tổ đình, cũng chính vì phần cừu hận này làm ta cảm thấy rất thống khổ, thúc đẩy ta đột phá, dù khó khăn như thế nào, dù bị dày vò ra sao, cuối cùng ta cũng có thể đột phá tầng tầng cách trở, đi tới như ngày hôm nay. Nếu như cho ta một cơ hội, để cho ta lựa chọn lại một lần ..."
"Ngươi sẽ như thế nào? Ngươi sẽ buông tha cơ duyên kia, ngươi sẽ chọn nàng?" Khổng Tước Đại Yêu Vương ghé mắt hỏi.
Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng cười khổ lắc đầu, "Sẽ không, ta vẫn lựa chọn như trước. Bởi vì dù là ngươi hay ta, trên vai chúng ta đều có vận mệnh của tộc mình, đều có sứ mệnh chấn hưng gia tộc. Từ khi phụ thân ta và phụ thân ngươi lưỡng bại câu thương mà chết, Tinh Phượng nhất tộc chúng ta chỉ còn mười bảy tộc nhân. Nếu như ta không cách nào quật khởi, chỉ sợ trong Chân Phượng tộc không còn mạch chúng ta tồn tại, không lâu sau đó, chúng ta sẽ triệt để diệt vong. Vì vận mệnh của chủng tộc, nữ nhi tư tình không còn trọng yếu."
Bọn họ càng không thể xuất thủ với thanh niên này, ở Yêu Quái Tộc cùng Tinh Quái Tộc, ít nhất ngoài sáng không có bất cứ thế lực nào can đảm xuất thủ với Thiên Hồ tộc. Một khi bị phát hiện, đó chính là đại địch của Thiên Hồ tộc, chắc chắn sẽ bị diệt tộc.
Cho nên khi vận khí chi lực kia xuất hiện, khí tức của hai vị Khổng Tước Đại Yêu Vương lập tức bị ép xuống, không còn động thủ nữa.
Thanh niên Thiên Hồ tộc mỉm cười nói: "Vãn bối Thiên Hồ tộc Dụ Y Nhiên xin bái kiến hai vị tiền bối. Lần này điều tra là từ mệnh lệnh của Tổ đình, dù chúng ta hay các ngài đều phải tuân theo. Hiện tại Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng cùng Khổng Tước Đại Yêu Vương đã đi điều tra, trước khi có kết quả, phiền hai vị phối hợp, nếu không, chúng ta không biết ăn nói thế náo với Tổ đình."
Uông Vũ định nói điều gì đó, nhưng bị Uông Hàm bắt được. Uông Hàm thản nhiên nói: "Tốt, vậy theo lời ngươi nói."
Ngân quang nhàn nhạt trên người hắn lập loè, số mệnh chi lực xung quanh cơ hồ lập tức tiêu tán, ngay sau đó, âm thanh của hắn nhanh chóng lan truyền khắp phủ đệ: "Khổng Tước tộc nhân chú ý, tất cả đi đến đại sảnh nghị sự."
Sắc mặt Dụ Y Nhiên hơi biến đổi, khống chế của nó rõ ràng là bị đối phương dùng Thần Thức cưỡng ép phá giải. Khống chế vận khí không phải là tuyệt đối, đối mặt với cường giả Thần cấp tác dụng cũng có hạn. Cho nên, hắn muốn dùng vận khí áp chế hai vị Khổng Tước Đại Yêu Vương là không thể. Hai vị Khổng Tước Đại Yêu Vương lo lắng là hai vị Chân Phượng Đại Yêu Vương tăng thêm vận khí, lúc đó bọn họ sẽ không ngăn cản được.
Bất quá Khổng Tước Yêu tộc không dám ở ngoài sáng vi phạm mệnh lệnh của Tổ đình, chỉ có thể phối hợp, điều này làm Dụ Y Nhiên nhẹ nhàng thở ra. Hôm nay bọn họ tới đây không có khả năng đoạt ngay được quyền chưởng khống thành Gia Lý, mà là muốn gán tội cho Khổng Tước Đại Yêu Vương, sau đó tiếp tục hành động ở Tổ đình, vì Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng tạo cơ hội. Thực lực giữa Đại Yêu Vương và Đại Yêu Hoàng là chênh lệch, sớm muộn gì người chiến thắng cũng là Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng Lâm Hề Mặc.
Không cần chờ lâu, từng tộc nhân Khổng Tước Yêu tộc đều tụ tập ở trong đại sảnh. Khổng Tước Yêu tộc truyền thừa nhiều năm, nhưng bởi vì sinh ra hậu đại khó khăn, cho nên số lượng cũng không nhiều.
Đi vào trong đại sảnh đều là cường giả Thất giai, dưới Thất giai không ở trong đó.
Tổng cộng hơn hai trăm tộc nhân đứng đầy trong đại sảnh, do đó nguyên tố không gian ba động kịch liệt hơn.
Dụ Y Nhiên trong lòng cũng giật mình, Khổng Tước Yêu tộc dù không có Đại Yêu Hoàng, nhưng nội tình đúng là thâm hậu a! Trong nhóm người kia, cấp độ Yêu Vương trở lên đã hơn hai mươi vị. Đại Yêu Vương chỉ có hai huynh muội Uông Hàm, Uông Vũ, nhưng nhiều tộc nhân Khổng Tước Yêu tộc tụ tập một chỗ làm người ta chịu một lực áp bách vô hình.
Ánh mắt hai vị Chân Phượng Đại Yêu Vương cũng ngưng trọng. Nơi này là địa bàn của Khổng Tước Yêu tộc, nếu không phải là Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng dẫn đội, hai bọn họ cũng không dám uy hiếp như vậy.
Uông Hàm thản nhiên nói: "Tộc nhân Thất giai trở lên của tộc ta đều ở chỗ này. Chuyện lần này hy vọng mau chóng điều tra rõ ràng, nếu cuối cùng chứng minh được không liên quan gì đến chúng ta, như vậy mời Tổ đình cho chúng ta một cái công đạo."
Dụ Y Nhiên nói: "Đó là tất nhiên, cảm tạ các vị phối hợp. Bất quá, ta hỏi thêm một câu, có phải tất cả tộc nhân Thất giai trở lên đều ở chỗ này?"
"Không sai." Uông Hàm thản nhiên nói.
Đúng lúc này, một âm thanh rất nhỏ vang lên: "Còn thiếu một người."
Uông Hàm bỗng nhiên quay đầu, ánh mắt nhìn qua đám người kia, khi thấy người nói chuyện là ai thì lập tức toát ra một vẻ xấu hổ, sắc mặt cũng rất khó coi.
Nói chuyện không phải ai khác mà là Uông Ngôn, không sai, chính là người muốn bắt Mỹ công tử đi lại thất bại ê chề, trưởng tử của Khổng Tước Đại Yêu Vương.
"Còn có ai không tới?" Dụ Y Nhiên đã đi ra, hắn không để ý bên cạnh có bao nhiêu vị Yêu Vương và Đại Yêu Vương, có Thiên Hồ tộc che chở, hắn căn bản không lo lắng có ai dám động thủ với mình. Huống chi, được vận khí gia trì, muốn ra tay với hắn cũng rất khó thành công.
Uông Ngôn cảm thấy các tộc nhân xung quanh truyền đến ánh mắt bất đồng, đang muốn nói gì đó, thì một nữ tử trung niên bên cạnh cất tiếng: "Còn một cái con lai không đến. Nàng đang học tập ở học viện Gia Lý."
Nàng đã mở lời thì Uông Hàm, Uông Vũ không không nói gì thêm, bởi vì nàng là đương đại chủ mẫu của Khổng Tước Yêu tộc, chính thê của Khổng Tước Đại Yêu Vương.
"Xin hỏi ngài là?" Dụ Y Nhiên hỏi.
"Vị này là Vương phi của Khổng Tước Yêu tộc chúng ta." Uông Hàm nói.
"Nguyên lai là Vương phi." Dụ Y Nhiên khom người hành lễ, chủ mẫu của một tộc có địa vị rất cao. Vị vương phi này không chỉ xinh đẹp, từ khí tức làm hắn không thể cảm thụ chính xác, nhưng ít nhất là cường giả cấp độ Yêu Vương.
"Đều đã phách lối như vậy thì không cần giả vờ khách khí. Lệnh của Tổ đình, tộc chúng ta hiển nhiên sẽ tuân theo, cũng sẽ không lưu lại bất cứ dấu vết nhỏ nhặt nào."
Không hề nghi ngờ, vị vương phi này là đang giải thích câu nói kia của con trai mình trước mặt các tộc nhân. Dù trong lòng nàng nghĩ thế nào, con trai là con trai, nàng không thể trơ mắt nhìn hắn mất mặt trước người ngoài.
"Vậy có thể mời Vương phi sai người đem vị con lai này mời đến?" Dụ Y Nhiên khẽ cười nói.
Khổng Tước Vương phi lườm nó một cái, thản nhiên nói: "Đứa con lai này luôn cậy được sủng mà kiêu, cũng không nghe ta phân phó. Các ngươi muốn gọi nàng đến thì tự mình làm."
Ánh mắt Dụ Y Nhiên khẽ nhếch, "Đã như vậy thì xin phép."
Trên bầu trời thành Gia Lý.
Hai bóng người đột nhiên xuất hiện.
Bầu trời đã có chút tối, mặt trời đang chầm chậm lặn ở hướng tây, đêm đã đến rồi.
Hai thân ảnh thon dài đối mặt với nhau nhìn chăm chú, thật lâu không nói.
"Ngươi chịu thua sao?" Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng Lâm Hề Mặc rút cuộc vẫn mở miệng trước.
"Thua? Ngươi cho rằng ngươi thắng?" Khổng Tước Đại Yêu Vương toát ra vẻ trào phúng.
Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng lắc đầu, nói: "Không, trước đó là ta thua. Ta vô cùng không muốn thừa nhận, nhưng bây giờ ta cảm thấy lúc trước mình đã thua. Vì cướp đoạt phần cơ duyên kia, ta đã bỏ đi tình cảm chân thành của mình. Các tộc nhân của ta không coi đó là gì, bởi vì bọn chúng không hiểu được tình yêu. Những năm gần đây, ta đã sống một cách cứng ngắc ở Tổ đình, cũng chính vì phần cừu hận này làm ta cảm thấy rất thống khổ, thúc đẩy ta đột phá, dù khó khăn như thế nào, dù bị dày vò ra sao, cuối cùng ta cũng có thể đột phá tầng tầng cách trở, đi tới như ngày hôm nay. Nếu như cho ta một cơ hội, để cho ta lựa chọn lại một lần ..."
"Ngươi sẽ như thế nào? Ngươi sẽ buông tha cơ duyên kia, ngươi sẽ chọn nàng?" Khổng Tước Đại Yêu Vương ghé mắt hỏi.
Tinh Phượng Đại Yêu Hoàng cười khổ lắc đầu, "Sẽ không, ta vẫn lựa chọn như trước. Bởi vì dù là ngươi hay ta, trên vai chúng ta đều có vận mệnh của tộc mình, đều có sứ mệnh chấn hưng gia tộc. Từ khi phụ thân ta và phụ thân ngươi lưỡng bại câu thương mà chết, Tinh Phượng nhất tộc chúng ta chỉ còn mười bảy tộc nhân. Nếu như ta không cách nào quật khởi, chỉ sợ trong Chân Phượng tộc không còn mạch chúng ta tồn tại, không lâu sau đó, chúng ta sẽ triệt để diệt vong. Vì vận mệnh của chủng tộc, nữ nhi tư tình không còn trọng yếu."
/699
|