Cảm giác này chỉ xuất hiện trong nháy mắt, ngay sau đó, Hoàng Kim Thụ đột nhiên bắn ra hào quang vô cùng chói lọi, linh khí dồi dào kia lập tức hội tụ vào trong mắt trận xung quanh nó trong đường kính ba mươi thước. Sương mù trên sơn cốc dường như bị ảnh hưởng, tách ra thành một hình tròn đường kính khoảng trăm thước lấy vị trí Hoàng Kim Thụ làm tâm, vừa đủ để ánh nắng chiếu xuống, chiếu sáng Hoàng Kim Thụ. Mọi thứ xung quanh nó trở nên vô cùng kỳ diệu.
Sơn cốc vốn xanh tốt nay trở thành một thế giới kỳ diệu. Trong sơn cốc thực vật vẫn xanh tươi nhưng ở trung tâm có một gốc Hoàng Kim Thụ đứng ngạo nghễ ven hồ, ánh nắng chiếu rọi khu vực đường kính ba mươi thước quanh nó. Quang trụ màu vàng nối liền trời đất, tựa như đang chống đỡ toàn bộ thế giới.
Cả sơn cốc nhuốm một màu vàng nhạt. Thiên địa linh khí nồng đậm trước đó đi vào trong trận pháp nên yếu bớt, nhưng quang mang quanh Hoàng Kim Thụ càng lúc càng sáng, phát ra sinh mệnh khí tức nồng đậm không gì sánh bằng.
Mười tám Tụ Linh trận vốn tản ra quang mang màu trắng nay đã chuyển sang màu vàng nhạt, hiệu quả dẫn động thiên địa linh khí trước đó dường như đã biến mất. Nhưng nếu cẩn thận cảm thụ sẽ phát hiện thì chúng giống như đã hoà thành một thể với trận văn màu vàng kia.
Đường Tam khép hai mắt lại, yên lặng cảm thụ trạng thái của Hoàng Kim Thụ.
Trong sơn cốc có thể nhìn thấy quang trụ màu vàng, nhưng ngoài sơn cốc thì không thể. Người ngoài chỉ nhìn thấy vùng núi này bị mây mù che khuất, sương dày mịt mù. Sương mù đang không ngừng khuếch tán ra bốn phía, bao trùm một khu vực rộng lớn hơn.
Huyễn trận không chỉ che giấu sơn cốc, đồng thời còn che giấu thiên địa linh khí hội tụ đến chỗ này, đây mới là điểm trọng yếu nhất, để sơn cốc không bị cường giả chú ý.
Thiên địa linh khí tiếp xúc với sương mù sẽ âm thầm biến mất, trong sương mù kỳ thật vẫn đang hấp thu thiên địa linh khí, cung cấp cho Thôn Thiên Huyễn Địa Liên Hoàn trận, lại thông qua trận văn hội tụ dưới gốc Hoàng Kim Thụ, nuôi dưỡng nó phát triển.
Ba mươi sáu Huyễn trận, thời gian tồn tại càng lâu thì phạm vi mây mù bao phủ càng lớn. Lớp sương mù bên ngoài không dày, nhưng hiệu quả hấp thu thiên địa linh khí sẽ không yếu bớt. Hiện tại Đường Tam chưa thể tạo ra trận pháp hấp thu toàn bộ thiên địa linh khí trong Gia Lý Sơn Mạch, nhưng trận pháp này ít nhất có thể bao trùm trăm dặm. Thiên địa linh khí ở Pháp Lam Tinh nồng đậm như thế, cung cấp cho Hoàng Kim Thụ tiến hoá không thành vấn đề.
Nhìn quang trụ màu vàng phóng lên trời, nhìn xung quanh nhuốm đẫm một tầng sương màu vàng, Trương Hạo Hiên lúc này tràn đầy rung động.
Hắn biết cường giả Thần cấp cũng không thể làm được như Đường Tam.
Thiên địa linh khí trong sơn cốc hiện tại không thể bằng như lúc mới dẫn động pháp trận, nhưng sinh mệnh khí tức đã tăng lên rất nhiều. Đây là từ Hoàng Kim Thụ phát ra, là nó phát ra trong quá trình hấp thu thiên địa linh khí phát triển.
Đắm mình trong khí tức sinh mệnh, hắn có cảm giác rất thoải mái. Hoàng Kim Thụ càng phát triển, sinh mệnh năng lượng sẽ không ngừng nồng đậm hơn.
Nhìn bóng lưng của Đường Tam, bất tri bất giác, trong lòng Trương Hạo Hiên xuất hiện cảm giác kính sợ. Từ chuyện đấu giá Hoàng Kim Mộc, đến thành lập một thế giới huyền ảo như vậy, đây là chuyện một đứa bé có thể làm?
Trương Hạo Hiên có chút không dám nghĩ, đồng thời cũng không muốn nghĩ. Hắn chỉ cần xác định Đường Tam làm tất cả là vì nhân loại, hắn sẽ nguyện ý toàn lực giúp đỡ. So với Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc, con người quá mức nhỏ yếu, hắn không muốn bởi vì hoài nghi mà phá huỷ hy vọng này.
Đường Tam không giữ lại mà thể hiện ra trước mặt hắn, tất nhiên là tín nhiệm hắn. Có lẽ đây là cứu tinh ông trời ban cho nhân loại đi. Thời khắc này, trong lòng hắn, địa vị của Đường Tam đã xếp trước nhất, vượt qua tất cả các điều khác.
Sau khi cảm thụ và kiểm tra pháp trận, Đường Tam thở dài một hơi, sau đó gật đầu với Trương Hạo Hiên nói: "Thành công rồi. Hiện tại nếu có người đi vào trong Huyễn trận sẽ bị dẫn tới một nơi khác, vĩnh viễn sẽ không tiến vào sơn cốc của chúng ta. Trong Huyễn trận ta không bố trí Sát trận, nếu vậy ngược lại sẽ gây phiền phức. Từ trên không trung cũng chỉ thấy nơi này là một phiến sương mù dày đặc, bên trong núi có sương mù cũng là chuyện bình thường. Chỉ cần không có cường giả cố ý dò xét hoặc công kích phạm vi lớn thì chúng ta sẽ không bị phát hiện."
Trương Hạo Hiên thở dài, "Thật thần kỳ, quá thần kỳ a! Nhìn ngươi kết nối các trận pháp ta mới chân chính cảm nhận được chỗ ảo diệu của Liên Hoàn trận này, các pháp trận nhỏ đan xen lẫn nhau, hỗ trợ lẫn nhau, quả thực là quá lợi hại. Pháp trận kiểu này tựa như một phép màu vậy."
Đường Tam mỉm cười nói: "Thực lực của ta bây giờ còn yếu, nếu có đủ thực lực thậm chí có thể dẫn động toàn bộ thiên địa linh khí trong Gia Lý Sơn Mạch đến đây. Từ từ rồi sẽ đến."
Nói đến đây, hắn chuyển hướng sang các thiếu nữ Hồng Hồ tộc: "Các ngươi mỗi ngày dành ra hai canh giờ để nghiên cứu pháp trận. Lần sau ta đến sẽ kiểm tra, trong một tháng phải nắm giữ được Tụ Linh trận. Tụ Linh trận là pháp trận cơ sở, bởi vì nó cần để cung cấp năng lượng cho các pháp trận khác. Nếu học tốt, chẳng những có thể tự vệ mà còn có thể kết hợp với năng lực của các ngươi để tấn công địch. Đây là hướng phát triển của các ngươi trong tương lai."
"Vâng, tạ ơn chủ nhân." Các thiếu nữ lần lượt hành lễ với Đường Tam.
Nếu lúc đầu các nàng nhận Đường Tam là chủ nhân bởi vì hắn mua các nàng, nhưng sau nửa tháng này, các nàng đã nguyện ý phục tùng. Đường Tam không những chỉ điểm các nàng tu luyện, còn hoạch định phát triển trong tương lai, giảng thuật sự kỳ diệu của pháp trận cho các nàng. Ở cùng hắn, các nàng được mở ra một cánh cửa dẫn đến thế giới mới, quan trọng là, các nàng nhìn thấy hy vọng.
Đường Tam không chỉ cho các nàng cách rời đi, tạm thời các nàng nên ở lại nơi này mới an toàn, bởi vì còn chưa có năng lực bảo vệ bản thân. Hắn tự làm hai trận bàn vượt qua Huyễn trận, cho bản thân cùng Trương Hạo Hiên, sau đó trở về học viện.
Thời gian sau đó, hắn bắt đầu cùng Trương Hạo Hiên chế tạo Tụ Linh trận bàn. Lúc bắt đầu Trương Hạo Hiên chỉ làm trợ thủ cho hắn, nhưng qua một tháng, trấn trưởng đã có thể tự mình chế tác.
Sinh hoạt của Đường Tam cũng bắt đầu dần có quy luật, hắn không còn đến cửa hàng trong học viện Gia Lý tu luyện, mà đi đến Hoàng Kim sơn cốc. Tốc độ sinh trưởng Hoàng Kim Thụ tăng lên, sinh mệnh năng lượng rất thích hợp để hấp thu và chuyển hoá, có tác dụng tẩm bổ cơ thể.
Đồng thời, Đường Tam để Trương Hạo Hiên cố gắng tìm thêm một ít hạt giống thiên tài địa bảo, trồng chúng trong sơn cốc. Có sinh mệnh khí tức nồng đậm, bất kỳ thực vật nào cũng nhanh chóng sinh trưởng.
Các thiếu nữ bắt đầu cùng Đường Tam học tập pháp trận. Trừ lúc tu luyện, Đường Tam chính là chỉ điểm cho các nàng.
Hắn đã thảo luận với Trương Hạo Hiên, có nên đem sự tình Hoàng Kim sơn cốc nói với những người khác hay không, nhưng Trương Hạo Hiên từ chối.
Liên Hoàn trận quá mức kỳ diệu, vẫn nên giữ bí mật thì tốt hơn, đây là kết quả sau khi hắn đã suy nghĩ cẩn thận. Thứ bị bại lộ không phải là Hoàng Kim sơn cốc, mà là năng lực của Đường Tam. Đường Tam mới thực sự là hy vọng của Cứu Thục, tương lai có khả năng trở thành cứu tinh chân chính của nhân loại, không có gì quan trọng hơn an toàn của hắn.
Đường Tam đương nhiên cũng biết ý tốt của hắn, cho nên cũng chỉ nghe theo.
Sơn cốc vốn xanh tốt nay trở thành một thế giới kỳ diệu. Trong sơn cốc thực vật vẫn xanh tươi nhưng ở trung tâm có một gốc Hoàng Kim Thụ đứng ngạo nghễ ven hồ, ánh nắng chiếu rọi khu vực đường kính ba mươi thước quanh nó. Quang trụ màu vàng nối liền trời đất, tựa như đang chống đỡ toàn bộ thế giới.
Cả sơn cốc nhuốm một màu vàng nhạt. Thiên địa linh khí nồng đậm trước đó đi vào trong trận pháp nên yếu bớt, nhưng quang mang quanh Hoàng Kim Thụ càng lúc càng sáng, phát ra sinh mệnh khí tức nồng đậm không gì sánh bằng.
Mười tám Tụ Linh trận vốn tản ra quang mang màu trắng nay đã chuyển sang màu vàng nhạt, hiệu quả dẫn động thiên địa linh khí trước đó dường như đã biến mất. Nhưng nếu cẩn thận cảm thụ sẽ phát hiện thì chúng giống như đã hoà thành một thể với trận văn màu vàng kia.
Đường Tam khép hai mắt lại, yên lặng cảm thụ trạng thái của Hoàng Kim Thụ.
Trong sơn cốc có thể nhìn thấy quang trụ màu vàng, nhưng ngoài sơn cốc thì không thể. Người ngoài chỉ nhìn thấy vùng núi này bị mây mù che khuất, sương dày mịt mù. Sương mù đang không ngừng khuếch tán ra bốn phía, bao trùm một khu vực rộng lớn hơn.
Huyễn trận không chỉ che giấu sơn cốc, đồng thời còn che giấu thiên địa linh khí hội tụ đến chỗ này, đây mới là điểm trọng yếu nhất, để sơn cốc không bị cường giả chú ý.
Thiên địa linh khí tiếp xúc với sương mù sẽ âm thầm biến mất, trong sương mù kỳ thật vẫn đang hấp thu thiên địa linh khí, cung cấp cho Thôn Thiên Huyễn Địa Liên Hoàn trận, lại thông qua trận văn hội tụ dưới gốc Hoàng Kim Thụ, nuôi dưỡng nó phát triển.
Ba mươi sáu Huyễn trận, thời gian tồn tại càng lâu thì phạm vi mây mù bao phủ càng lớn. Lớp sương mù bên ngoài không dày, nhưng hiệu quả hấp thu thiên địa linh khí sẽ không yếu bớt. Hiện tại Đường Tam chưa thể tạo ra trận pháp hấp thu toàn bộ thiên địa linh khí trong Gia Lý Sơn Mạch, nhưng trận pháp này ít nhất có thể bao trùm trăm dặm. Thiên địa linh khí ở Pháp Lam Tinh nồng đậm như thế, cung cấp cho Hoàng Kim Thụ tiến hoá không thành vấn đề.
Nhìn quang trụ màu vàng phóng lên trời, nhìn xung quanh nhuốm đẫm một tầng sương màu vàng, Trương Hạo Hiên lúc này tràn đầy rung động.
Hắn biết cường giả Thần cấp cũng không thể làm được như Đường Tam.
Thiên địa linh khí trong sơn cốc hiện tại không thể bằng như lúc mới dẫn động pháp trận, nhưng sinh mệnh khí tức đã tăng lên rất nhiều. Đây là từ Hoàng Kim Thụ phát ra, là nó phát ra trong quá trình hấp thu thiên địa linh khí phát triển.
Đắm mình trong khí tức sinh mệnh, hắn có cảm giác rất thoải mái. Hoàng Kim Thụ càng phát triển, sinh mệnh năng lượng sẽ không ngừng nồng đậm hơn.
Nhìn bóng lưng của Đường Tam, bất tri bất giác, trong lòng Trương Hạo Hiên xuất hiện cảm giác kính sợ. Từ chuyện đấu giá Hoàng Kim Mộc, đến thành lập một thế giới huyền ảo như vậy, đây là chuyện một đứa bé có thể làm?
Trương Hạo Hiên có chút không dám nghĩ, đồng thời cũng không muốn nghĩ. Hắn chỉ cần xác định Đường Tam làm tất cả là vì nhân loại, hắn sẽ nguyện ý toàn lực giúp đỡ. So với Yêu Quái Tộc, Tinh Quái Tộc, con người quá mức nhỏ yếu, hắn không muốn bởi vì hoài nghi mà phá huỷ hy vọng này.
Đường Tam không giữ lại mà thể hiện ra trước mặt hắn, tất nhiên là tín nhiệm hắn. Có lẽ đây là cứu tinh ông trời ban cho nhân loại đi. Thời khắc này, trong lòng hắn, địa vị của Đường Tam đã xếp trước nhất, vượt qua tất cả các điều khác.
Sau khi cảm thụ và kiểm tra pháp trận, Đường Tam thở dài một hơi, sau đó gật đầu với Trương Hạo Hiên nói: "Thành công rồi. Hiện tại nếu có người đi vào trong Huyễn trận sẽ bị dẫn tới một nơi khác, vĩnh viễn sẽ không tiến vào sơn cốc của chúng ta. Trong Huyễn trận ta không bố trí Sát trận, nếu vậy ngược lại sẽ gây phiền phức. Từ trên không trung cũng chỉ thấy nơi này là một phiến sương mù dày đặc, bên trong núi có sương mù cũng là chuyện bình thường. Chỉ cần không có cường giả cố ý dò xét hoặc công kích phạm vi lớn thì chúng ta sẽ không bị phát hiện."
Trương Hạo Hiên thở dài, "Thật thần kỳ, quá thần kỳ a! Nhìn ngươi kết nối các trận pháp ta mới chân chính cảm nhận được chỗ ảo diệu của Liên Hoàn trận này, các pháp trận nhỏ đan xen lẫn nhau, hỗ trợ lẫn nhau, quả thực là quá lợi hại. Pháp trận kiểu này tựa như một phép màu vậy."
Đường Tam mỉm cười nói: "Thực lực của ta bây giờ còn yếu, nếu có đủ thực lực thậm chí có thể dẫn động toàn bộ thiên địa linh khí trong Gia Lý Sơn Mạch đến đây. Từ từ rồi sẽ đến."
Nói đến đây, hắn chuyển hướng sang các thiếu nữ Hồng Hồ tộc: "Các ngươi mỗi ngày dành ra hai canh giờ để nghiên cứu pháp trận. Lần sau ta đến sẽ kiểm tra, trong một tháng phải nắm giữ được Tụ Linh trận. Tụ Linh trận là pháp trận cơ sở, bởi vì nó cần để cung cấp năng lượng cho các pháp trận khác. Nếu học tốt, chẳng những có thể tự vệ mà còn có thể kết hợp với năng lực của các ngươi để tấn công địch. Đây là hướng phát triển của các ngươi trong tương lai."
"Vâng, tạ ơn chủ nhân." Các thiếu nữ lần lượt hành lễ với Đường Tam.
Nếu lúc đầu các nàng nhận Đường Tam là chủ nhân bởi vì hắn mua các nàng, nhưng sau nửa tháng này, các nàng đã nguyện ý phục tùng. Đường Tam không những chỉ điểm các nàng tu luyện, còn hoạch định phát triển trong tương lai, giảng thuật sự kỳ diệu của pháp trận cho các nàng. Ở cùng hắn, các nàng được mở ra một cánh cửa dẫn đến thế giới mới, quan trọng là, các nàng nhìn thấy hy vọng.
Đường Tam không chỉ cho các nàng cách rời đi, tạm thời các nàng nên ở lại nơi này mới an toàn, bởi vì còn chưa có năng lực bảo vệ bản thân. Hắn tự làm hai trận bàn vượt qua Huyễn trận, cho bản thân cùng Trương Hạo Hiên, sau đó trở về học viện.
Thời gian sau đó, hắn bắt đầu cùng Trương Hạo Hiên chế tạo Tụ Linh trận bàn. Lúc bắt đầu Trương Hạo Hiên chỉ làm trợ thủ cho hắn, nhưng qua một tháng, trấn trưởng đã có thể tự mình chế tác.
Sinh hoạt của Đường Tam cũng bắt đầu dần có quy luật, hắn không còn đến cửa hàng trong học viện Gia Lý tu luyện, mà đi đến Hoàng Kim sơn cốc. Tốc độ sinh trưởng Hoàng Kim Thụ tăng lên, sinh mệnh năng lượng rất thích hợp để hấp thu và chuyển hoá, có tác dụng tẩm bổ cơ thể.
Đồng thời, Đường Tam để Trương Hạo Hiên cố gắng tìm thêm một ít hạt giống thiên tài địa bảo, trồng chúng trong sơn cốc. Có sinh mệnh khí tức nồng đậm, bất kỳ thực vật nào cũng nhanh chóng sinh trưởng.
Các thiếu nữ bắt đầu cùng Đường Tam học tập pháp trận. Trừ lúc tu luyện, Đường Tam chính là chỉ điểm cho các nàng.
Hắn đã thảo luận với Trương Hạo Hiên, có nên đem sự tình Hoàng Kim sơn cốc nói với những người khác hay không, nhưng Trương Hạo Hiên từ chối.
Liên Hoàn trận quá mức kỳ diệu, vẫn nên giữ bí mật thì tốt hơn, đây là kết quả sau khi hắn đã suy nghĩ cẩn thận. Thứ bị bại lộ không phải là Hoàng Kim sơn cốc, mà là năng lực của Đường Tam. Đường Tam mới thực sự là hy vọng của Cứu Thục, tương lai có khả năng trở thành cứu tinh chân chính của nhân loại, không có gì quan trọng hơn an toàn của hắn.
Đường Tam đương nhiên cũng biết ý tốt của hắn, cho nên cũng chỉ nghe theo.
/699
|