Đúng vậy, là bạo tạc mà không phải bộc phát. Toàn thân tên nhân bản đều nổ tung trong nháy mắt. Sư Hổ Kim Cương từ trong cơ thể tràn ra, hoá thành quang diễm bạch kim kinh khủng, cuốn sạch tất cả xung quanh, nhất là hướng về phía Đường Tam.
Tự bạo đã tới?
Đường Tam chân phải như thiểm điện chỉa xuống đất, Lam Ngân Bá Vương Thương vừa ngưng tụ cũng chĩa xuống, trong nháy mắt ngừng lại.
Dù như vậy, Sư Hổ Kim Cương bộc phát vẫn nhanh chóng quét tới.
Uy lực của quang diễm kia Đường Tam biết rất rõ. Bạo thể làm hào quang nở rộ, một khi rơi xuống người hắn chí ít cũng có thể làm hắn bại lui, thậm chí là có thương tích. Đây là đối phương bị ảnh hưởng bởi Chư Cát Thần Nỏ làm bị thương.
Nếu hắn bại lui, tám tên nhân bản thiêu đốt huyết mạch đồng thời bộc phát công kích mình, như vậy hắn chắc chắn sẽ chết.
Không có khả năng bại lui, cũng không thể thụ thương lúc này.
Trong lòng Đường Tam thầm than một tiếng, hắn hiểu, lúc này không còn giấu được nữa.
Ánh sáng màu bạc xuất hiện trên người hắn, trong chớp mắt hắn đã biến mất trước khi quang diễm đến.
Đúng vậy, cứ như thế biến mất!
Khổng Tước khống chế không gian, Khổng Tước Biến.
Đường Tam di chuyển tức thời, trong nháy mắt đã xuất hiện ở sau lưng nhân bản ở xa nhất. Tên nhân bản này đã ổn định lại thân thể, đang phóng về phía nổ tung, muốn vây công bạo tạc làm tổn thương Đường Tam.
Thiên Phu Sở Chỉ, Lam Ngân Bá Vương Thương kết hợp với Sư Hổ Kim Cương bộc phát không chút do dự đâm xuyên tên nhân bản kia.
Tất cả đều phát sinh vô cùng nhanh cho nên nhân bản này lập tức cứng người lại, nhưng ngay sau đó, Sư Hổ Kim Cương trên người bỗng nhiên bộc phát, lần nữa tự bạo.
Đường Tam như thiểm điện truyền tống biến mất, tránh đi tự bạo.
Nhưng khi hắn đến bên người một nhân bản khác, cơ hồ trong chớp mắt lại phát động Thuấn Di, truyền tống ra ngoài mấy chục thước.
Nhân bản còn có bảy người, nhưng bảy tên này trong thời gian ngắn đã tụ họp ở một chỗ, xếp thành một hình tròn hướng mặt ra ngoài, đồng thời trên tay mỗi người đều cầm một thanh Lam Ngân Bá Vương Thương.
Đồng dạng thi triển Thiên Phu Sở Chỉ, trong nháy mắt thương mang bao trùm không gian xung quanh. Nếu vừa rồi Đường Tam chậm hơn một chút chỉ sợ sẽ bị thương mang kia làm bị thương.
Đường Tam thoáng có chút thở dốc. Có thể thấy được sau các khảo hạch phía trước, các nhân bản đã biến chất. Ý thức chiến đấu được tăng cường, tựa hồ còn có thêm phương pháp kết hợp công kích.
Làm sao bây giờ?
Chạy!
Đường Tam trong nháy mắt đã định ra chiến thuật. Đối diện với bảy nhân bản đều thiêu đốt huyết mạch chi lực công kích mình, dù Sư Hổ Kim Cương có sức chịu đựng mạnh mẽ cũng sẽ tiêu hao rất lớn.
Người bọn họ phục chế cuối cùng vẫn là hắn, Đường Tam tính toán một chút xem nếu mình thiêu đốt huyết mạch thì có thể kiên trì bao lâu. Vì đã bại lộ Khổng Tước Biến, hắn chỉ cần rời xa đối thủ, chờ huyết mạch chi lực của bọn họ thiêu đốt không còn nữa thì hắn sẽ chiến thắng.
Nhưng ngay lúc này, bảy tên nhân bản lại thay đổi trận hình, bọn họ xếp thành một hàng nhìn về phía Đường Tam. Cùng lúc đó sau lưng bọn họ hiện lên quang ảnh Sư Hổ Thú màu bạch kim to lớn. Tổng cộng có bảy cái, đồng thời gầm lên với Đường Tam.
Lập tức, một cỗ sóng âm rung chuyển đất trời bộc phát, phảng phất muốn làm nổ tung chiến trường.
Cảm giác mê muội làm cơ thể Đường Tam trong nháy mắt chết lặng.
Không tốt!
Hắn đã hiểu được vấn đề rồi. Giờ khắc này, bảy nhân bản thi triển gào thét là đến từ huyết mạch chi lực của hắn, đến từ huyết mạch chi lực của Sư Hổ Thú. Chỉ là, phần huyết mạch chi lực này trước mắt Đường Tam chưa có nắm giữ, hoặc là nói hắn không biết.
Đây là bản năng của Sư Hổ Thú, dù sao, sư hống hổ gầm đều là nhân vật cực kỳ cường hãn trong tự nhiên. Bọn chúng kết hợp với nhau, lại kích phát Sư Hổ Kim Cương, uy năng có thể tưởng tượng được. Bảy con Sư Hổ rống đồng thời bộc phát, toàn bộ không gian đều muốn vỡ nát, dù lúc này hắn truyền tống ra xa vẫn không thể tránh được.
Nếu bị bảy tên nhân bản vây công, hắn chắc chắn sẽ chết. Mỗi tên nhân bản lúc này đều là cường giả Cửu giai đỉnh phong, huống chi còn có huyết mạch cấp một.
Cho nên, trong nháy mắt cảm thấy không ổn, Đường Tam liền đưa ra quyết định. Đối mặt với nhiều Sư Hổ rống như vậy, nếu chính diện chọi cứng, trừ phi đem Thần Thức phóng xuất ra mới có khả năng. Nhưng chuyện này nhất định không thể làm, bại lộ Thần Thức không bằng bại lộ cái khác a!
Tốc độ thời gian trước người Đường Tam đột nhiên chậm lại, tiếng gầm rung chuyển đất trời kia trong chớp mặt trở nên chậm, do đó tốc độ lan truyền sóng âm cũng chậm lại.
Thì Quang Biến!
Không có biện pháp khác, ở thời điểm này, Đường Tam chỉ có thể dùng Thì Quang Biến làm chậm lại tốc độ sóng âm.
Thừa dịp chậm lại trong chớp nhoáng này, tốc độ không gian xung quanh người Đường Tam bị phá hư cũng chậm lại. Không gian vẫn đang vỡ thành từng khúc, hoá thành mảnh vỡ không gian, nhưng tương đối mà nói đã ổn định hơn nhiều.
Sau một khắc, ngân quang trên người Đường Tam hiển hiện, lần nữa truyền tống.
Thừa dịp Thì Quang Biến tranh thủ cho hắn một chút thời gian, hắn phát động truyền tống.
Bất quá, hắn cũng không truyền tống đi xa, mà ngược lại, trong nháy mắt đã đến phía sau bảy tên nhân bản.
Sư Hổ rống là hướng về phía hắn triển khai, bảy tên đứng thành một hàng. Mà nơi ít bị ảnh hưởng nhất chính là phía sau bọn họ. Không gian phía sau bọn họ không có vấn đề gì.
Thân hình lại hiện ra, tốc độ thời gian trôi lại có biến hoá, từ chậm chạp thành tăng tốc. Tiếng gầm kinh khủng phi tốc truyền đến phương xa, hắn thậm chí có thể thấy, dưới tác dụng của bảy tên nhân bản, không gian đằng xa đã xuất hiện rất nhiều vết rạn hình mạng nhện.
Nếu vẫn còn ở nơi đó, Đường Tam sợ thân thể mình trực tiếp bị phá huỷ.
Thời gian tăng tốc làm cho tốc độ của hắn trong nháy mắt bắn ra, Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay cơ hồ trong chốc lát đã đâm ra hơn trăm lần, bao phủ toàn bộ bảy tên nhân bản.
Lần này Đường Tam đã dùng toàn lực.
Thân thể hai tên nhân bản bên trái cơ hồ lập tức bị xuyên thủng. Nhưng thời khắc tên thứ nhất bị đâm xuyên thì hắn liền triển khai tự bạo. Tên thứ hai cũng như vậy, làm Đường Tam không thể không lập tức cắt đứt thời gian tăng tốc để tránh mình bị thương.
Hắn hiện tại không dám trì hoãn, lúc trước Thời Gian Ngưng Cố đã làm chậm mảng lớn thời gian làm Tinh Thần Lực tiêu hao khá lớn. Tình huống trước mắt này chỉ có thể lựa chọn truyền tống thối lui, không thể hoàn thành đánh gϊếŧ năm tên còn lại. Nhưng năm tên này cũng bị thương mang đâm trúng, dựa vào Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ mới tránh được chỗ hiểm.
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, năm tên còn lại cũng bị nổ bay. Lực bạo tạc cường hãn như vậy, dù hắn thiêu đốt huyết mạch chi lực cũng không thể ngăn cản.
Một tên nhân bản đứng gần nơi bạo tạc là thảm nhất, nửa người đã bị tạc nát, nhìn qua đã mất đi sức chiến đấu.
Mà lúc này Đường Tam đã không chịu được nữa, liên tiếp vận dụng Sư Hổ biến, Thì Quang Biến, Khổng Tước Biến làm hắn quá tải, huyết mạch chi lực trong cơ thể trong nháy mắt đã cạn. Nhưng bốn tên kia nhất định sẽ tiếp tục truy kích hắn, không để hắn có cơ hội hồi phục.
Bốn tên còn lại cũng xuất ra thương mang, nhưng so với đối mặt với chín tên lúc đầu, tình huống bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.
"Để ta đếm xem, một, hai, ba, bốn. Bốn loại huyết mạch chi lực, trong đó có ít nhất hai loại huyết mạch cấp một. Thú vị, thật sự rất thú vị." Một thanh âm trầm thấp dễ nghe từ trong miệng một tên nhân bản nói ra.
Tự bạo đã tới?
Đường Tam chân phải như thiểm điện chỉa xuống đất, Lam Ngân Bá Vương Thương vừa ngưng tụ cũng chĩa xuống, trong nháy mắt ngừng lại.
Dù như vậy, Sư Hổ Kim Cương bộc phát vẫn nhanh chóng quét tới.
Uy lực của quang diễm kia Đường Tam biết rất rõ. Bạo thể làm hào quang nở rộ, một khi rơi xuống người hắn chí ít cũng có thể làm hắn bại lui, thậm chí là có thương tích. Đây là đối phương bị ảnh hưởng bởi Chư Cát Thần Nỏ làm bị thương.
Nếu hắn bại lui, tám tên nhân bản thiêu đốt huyết mạch đồng thời bộc phát công kích mình, như vậy hắn chắc chắn sẽ chết.
Không có khả năng bại lui, cũng không thể thụ thương lúc này.
Trong lòng Đường Tam thầm than một tiếng, hắn hiểu, lúc này không còn giấu được nữa.
Ánh sáng màu bạc xuất hiện trên người hắn, trong chớp mắt hắn đã biến mất trước khi quang diễm đến.
Đúng vậy, cứ như thế biến mất!
Khổng Tước khống chế không gian, Khổng Tước Biến.
Đường Tam di chuyển tức thời, trong nháy mắt đã xuất hiện ở sau lưng nhân bản ở xa nhất. Tên nhân bản này đã ổn định lại thân thể, đang phóng về phía nổ tung, muốn vây công bạo tạc làm tổn thương Đường Tam.
Thiên Phu Sở Chỉ, Lam Ngân Bá Vương Thương kết hợp với Sư Hổ Kim Cương bộc phát không chút do dự đâm xuyên tên nhân bản kia.
Tất cả đều phát sinh vô cùng nhanh cho nên nhân bản này lập tức cứng người lại, nhưng ngay sau đó, Sư Hổ Kim Cương trên người bỗng nhiên bộc phát, lần nữa tự bạo.
Đường Tam như thiểm điện truyền tống biến mất, tránh đi tự bạo.
Nhưng khi hắn đến bên người một nhân bản khác, cơ hồ trong chớp mắt lại phát động Thuấn Di, truyền tống ra ngoài mấy chục thước.
Nhân bản còn có bảy người, nhưng bảy tên này trong thời gian ngắn đã tụ họp ở một chỗ, xếp thành một hình tròn hướng mặt ra ngoài, đồng thời trên tay mỗi người đều cầm một thanh Lam Ngân Bá Vương Thương.
Đồng dạng thi triển Thiên Phu Sở Chỉ, trong nháy mắt thương mang bao trùm không gian xung quanh. Nếu vừa rồi Đường Tam chậm hơn một chút chỉ sợ sẽ bị thương mang kia làm bị thương.
Đường Tam thoáng có chút thở dốc. Có thể thấy được sau các khảo hạch phía trước, các nhân bản đã biến chất. Ý thức chiến đấu được tăng cường, tựa hồ còn có thêm phương pháp kết hợp công kích.
Làm sao bây giờ?
Chạy!
Đường Tam trong nháy mắt đã định ra chiến thuật. Đối diện với bảy nhân bản đều thiêu đốt huyết mạch chi lực công kích mình, dù Sư Hổ Kim Cương có sức chịu đựng mạnh mẽ cũng sẽ tiêu hao rất lớn.
Người bọn họ phục chế cuối cùng vẫn là hắn, Đường Tam tính toán một chút xem nếu mình thiêu đốt huyết mạch thì có thể kiên trì bao lâu. Vì đã bại lộ Khổng Tước Biến, hắn chỉ cần rời xa đối thủ, chờ huyết mạch chi lực của bọn họ thiêu đốt không còn nữa thì hắn sẽ chiến thắng.
Nhưng ngay lúc này, bảy tên nhân bản lại thay đổi trận hình, bọn họ xếp thành một hàng nhìn về phía Đường Tam. Cùng lúc đó sau lưng bọn họ hiện lên quang ảnh Sư Hổ Thú màu bạch kim to lớn. Tổng cộng có bảy cái, đồng thời gầm lên với Đường Tam.
Lập tức, một cỗ sóng âm rung chuyển đất trời bộc phát, phảng phất muốn làm nổ tung chiến trường.
Cảm giác mê muội làm cơ thể Đường Tam trong nháy mắt chết lặng.
Không tốt!
Hắn đã hiểu được vấn đề rồi. Giờ khắc này, bảy nhân bản thi triển gào thét là đến từ huyết mạch chi lực của hắn, đến từ huyết mạch chi lực của Sư Hổ Thú. Chỉ là, phần huyết mạch chi lực này trước mắt Đường Tam chưa có nắm giữ, hoặc là nói hắn không biết.
Đây là bản năng của Sư Hổ Thú, dù sao, sư hống hổ gầm đều là nhân vật cực kỳ cường hãn trong tự nhiên. Bọn chúng kết hợp với nhau, lại kích phát Sư Hổ Kim Cương, uy năng có thể tưởng tượng được. Bảy con Sư Hổ rống đồng thời bộc phát, toàn bộ không gian đều muốn vỡ nát, dù lúc này hắn truyền tống ra xa vẫn không thể tránh được.
Nếu bị bảy tên nhân bản vây công, hắn chắc chắn sẽ chết. Mỗi tên nhân bản lúc này đều là cường giả Cửu giai đỉnh phong, huống chi còn có huyết mạch cấp một.
Cho nên, trong nháy mắt cảm thấy không ổn, Đường Tam liền đưa ra quyết định. Đối mặt với nhiều Sư Hổ rống như vậy, nếu chính diện chọi cứng, trừ phi đem Thần Thức phóng xuất ra mới có khả năng. Nhưng chuyện này nhất định không thể làm, bại lộ Thần Thức không bằng bại lộ cái khác a!
Tốc độ thời gian trước người Đường Tam đột nhiên chậm lại, tiếng gầm rung chuyển đất trời kia trong chớp mặt trở nên chậm, do đó tốc độ lan truyền sóng âm cũng chậm lại.
Thì Quang Biến!
Không có biện pháp khác, ở thời điểm này, Đường Tam chỉ có thể dùng Thì Quang Biến làm chậm lại tốc độ sóng âm.
Thừa dịp chậm lại trong chớp nhoáng này, tốc độ không gian xung quanh người Đường Tam bị phá hư cũng chậm lại. Không gian vẫn đang vỡ thành từng khúc, hoá thành mảnh vỡ không gian, nhưng tương đối mà nói đã ổn định hơn nhiều.
Sau một khắc, ngân quang trên người Đường Tam hiển hiện, lần nữa truyền tống.
Thừa dịp Thì Quang Biến tranh thủ cho hắn một chút thời gian, hắn phát động truyền tống.
Bất quá, hắn cũng không truyền tống đi xa, mà ngược lại, trong nháy mắt đã đến phía sau bảy tên nhân bản.
Sư Hổ rống là hướng về phía hắn triển khai, bảy tên đứng thành một hàng. Mà nơi ít bị ảnh hưởng nhất chính là phía sau bọn họ. Không gian phía sau bọn họ không có vấn đề gì.
Thân hình lại hiện ra, tốc độ thời gian trôi lại có biến hoá, từ chậm chạp thành tăng tốc. Tiếng gầm kinh khủng phi tốc truyền đến phương xa, hắn thậm chí có thể thấy, dưới tác dụng của bảy tên nhân bản, không gian đằng xa đã xuất hiện rất nhiều vết rạn hình mạng nhện.
Nếu vẫn còn ở nơi đó, Đường Tam sợ thân thể mình trực tiếp bị phá huỷ.
Thời gian tăng tốc làm cho tốc độ của hắn trong nháy mắt bắn ra, Lam Ngân Bá Vương Thương trong tay cơ hồ trong chốc lát đã đâm ra hơn trăm lần, bao phủ toàn bộ bảy tên nhân bản.
Lần này Đường Tam đã dùng toàn lực.
Thân thể hai tên nhân bản bên trái cơ hồ lập tức bị xuyên thủng. Nhưng thời khắc tên thứ nhất bị đâm xuyên thì hắn liền triển khai tự bạo. Tên thứ hai cũng như vậy, làm Đường Tam không thể không lập tức cắt đứt thời gian tăng tốc để tránh mình bị thương.
Hắn hiện tại không dám trì hoãn, lúc trước Thời Gian Ngưng Cố đã làm chậm mảng lớn thời gian làm Tinh Thần Lực tiêu hao khá lớn. Tình huống trước mắt này chỉ có thể lựa chọn truyền tống thối lui, không thể hoàn thành đánh gϊếŧ năm tên còn lại. Nhưng năm tên này cũng bị thương mang đâm trúng, dựa vào Quỷ Ảnh Mê Tung Bộ mới tránh được chỗ hiểm.
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, năm tên còn lại cũng bị nổ bay. Lực bạo tạc cường hãn như vậy, dù hắn thiêu đốt huyết mạch chi lực cũng không thể ngăn cản.
Một tên nhân bản đứng gần nơi bạo tạc là thảm nhất, nửa người đã bị tạc nát, nhìn qua đã mất đi sức chiến đấu.
Mà lúc này Đường Tam đã không chịu được nữa, liên tiếp vận dụng Sư Hổ biến, Thì Quang Biến, Khổng Tước Biến làm hắn quá tải, huyết mạch chi lực trong cơ thể trong nháy mắt đã cạn. Nhưng bốn tên kia nhất định sẽ tiếp tục truy kích hắn, không để hắn có cơ hội hồi phục.
Bốn tên còn lại cũng xuất ra thương mang, nhưng so với đối mặt với chín tên lúc đầu, tình huống bây giờ đã tốt hơn nhiều rồi.
"Để ta đếm xem, một, hai, ba, bốn. Bốn loại huyết mạch chi lực, trong đó có ít nhất hai loại huyết mạch cấp một. Thú vị, thật sự rất thú vị." Một thanh âm trầm thấp dễ nghe từ trong miệng một tên nhân bản nói ra.
/699
|