Bởi vì mọi người đều đang nhìn Độc Bạch, cho nên khi Tam Vĩ Thiên Hồ biến sắc, những người khác cũng đều chú ý tới.
Trải qua nhiều lần chiến đấu, mọi người đã sớm ăn ý với nhau, Cố Lý cơ hồ trong nháy mắt phóng xuất Thì Quang Biến, khiến cho thời gian xung quanh ngưng kết lại. Ngay khi Tam Vĩ Thiên Hồ dừng lại, Trình Tử Chanh lúc trước chưa thu lại đôi kim sí đã trực tiếp đánh xuống lưng Độc Bạch. Hào quang tử kim lấp loé trong mắt Đường Tam, một đạo tinh thần trùng kích rơi xuống. Vũ Băng Kỷ cấp tốc ngưng tụ mấy lần băng thuẫn thủ hộ xung quanh.
Độc Bạch rêи ɾỉ, Thiên Hồ Biến rốt cuộc bị đánh gãy, quang ảnh Tam Vĩ Thiên Hồ biến mất. Những đoá hoa xung quanh cũng không chuyển thành hàn hoa, lần nữa khôi phục thành nhiệt hoa.
Mọi chuyện phát sinh vô cùng nhanh, nếu như hơi chậm hơn một chút, chỉ sợ những đoá hoa kia đã chuyển hoá thành công.
Độc Bạch bị Trình Tử Chanh đánh suýt ngã nhào xuống đất, được Đường Tam đỡ mới đứng vững thân hình, nhưng tinh thần bị trùng kích ảnh hưởng, đại não nhoi nhói, hắn kêu đau: "Các ngươi đang làm gì?"
Đường Tam vịn lấy hắn nói: "Không cần sử dụng Thiên Hồ Biến, không thích hợp."
"Hửm?" Độc Bạch mờ mịt nhìn về phía hắn, điều chỉnh lại Tinh Thần Lực của mình.
Lông mày Đường Tam đã nhíu chặt lại: "Khi ngươi thi triển Thiên Hồ Biến, xuất hiện không phải may mắn, mà là vận rủi." "A?" Độc Bạch trừng mắt nhìn hắn, lông mày cau lại, hồi tưởng quá trình thi triển vừa rồi.
Trải qua mấy ngày ma luyện ở núi Thiên Hồ, hắn rõ ràng cảm giác mình khống chế vận may tăng lên không ít, huyết mạch dường như cũng thuần khiết hơn. Lần lịch luyện này hắn muốn thể hiện tài năng, lại không nghĩ rằng có kết quả như vậy.
"Sao lại như vậy chứ?" Độc Bạch lẩm bẩm.
"Vừa rồi khi ngươi thi triển Thiên Hồ Biến có cảm giác gì?" Đường Tam hỏi.
Độc Bạch có chút mờ mịt lắc đầu, nói: "Ta cũng không nói rõ được, có chút kỳ quái. Dường như có lực hút hấp thu lấy lực lượng của ta, sau đó tâm tình có chút bực bội."
Đường Tam trầm giọng nói: "Ngươi không cần thi triển Thiên Hồ Biến. Tất cả mọi người không nên vọng động, ở tại chỗ chờ tiếng ca vang lên. Ta đi xem một chút."
Nói xong hắn quan sát xung quanh rồi đi theo hướng nhiệt hoa.
Địa Ngục Hoa Viên rất thần bí, hắn nhất định phải biết rõ sự khác nhau giữa nhiệt hoa và hàn hoa.
Độc Bạch vừa rồi gặp phải tình huống vô cùng đặc thù, mọi người thi triển huyết mạch chi lực không có việc gì, chỉ có Thiên Hồ Biến của hắn biến hoá cực lớn. Nói cách khác, Thiên Hồ Biến bị nơi này ảnh hưởng. Có thể ảnh hưởng tới khí vận, theo lý thuyết chỉ cũng chỉ có vận khí.
Thi triển Sư Hổ Kim Cương hộ thể, Đường Tam cẩn thận từng chút một tới nơi giao thoa giữa nhiệt hoa và hàn hoa, cách đồng bạn bên kia khoảng hơn trăm mét.
Nhìn từ trên xuống, dùng Tinh Thần Lực cảm ứng, hai loại hoa này phân bố không được đồng đều.
Ở chỗ này hẳn là không ảnh hưởng đến đồng bạn.
Đường Tam hơi nheo mắt lại, sải bước đi vào trong phạm vi hàn hoa. Ngay lập tức hắn đã cảm nhận được sát khí ngập tràn. Ngay sau đó, Đường Tam thấy một cỗ lực hút truyền đến. Trong nháy mắt trọng lực tăng lên nhiều làm hắn khó có thể di chuyển hay hành động. Không chỉ như vậy hắn còn cảm thấy huyết mạch chi lực cùng khí tức sinh mệnh cũng tiêu hao nhanh chóng.
Xét về khả năng khống chế, Đường Tam tuyệt đối là mạnh nhất dưới Thần cấp, nhưng dù vậy, bây giờ hắn vẫn không thể ngăn cản sinh mệnh lực đang trào ra ngoài.
Đồng thời, hàn hoa xung quanh nhanh chóng sinh trưởng tươi tốt hơn, dường như nhận lấy khí tức sinh mệnh của hắn mà sinh cơ bừng bừng.
Trên thân nó có xuất hiện gai nhọn, có bông hoa lớn nổ tung, mỗi cánh hoa hoá thành lưỡi dao đánh tới Đường Tam. Có đoá hoa bỗng nhiên biến lớn, cánh hoa mở ra để lộ những chiếc răng nhọn, hướng đến Đường Tam gặm xuống. Trên mặt đất các cây dây leo nhanh chóng đan xen vào nhau, không ngừng công kích về phía hắn.
Đường Tam hừ lạnh một tiếng, Sư Hổ Kim Cương tăng vọt, lập tức một quang kén màu trắng bao trùm thân thể hắn, bạch quang tiếp xúc với công kích của hàn hoa, khiến bọn chúng nhanh chóng hoá thành bột phấn. Cùng lúc đó, Đường Tam lợi dụng đặc tính của Sư Hổ Kim Cương, thử nghiệm thôn phệ những đoá hàn hoa này, tạm thời có được đặc tính của đối phương.
Nhưng hắn cơ hồ ngay lập tức dừng lại, bởi vì khi Sư Hổ Kim Cương thôn phệ những đoá hoa này, trong nháy mắt toàn thân Đường Tam lạnh buốt, phảng phất có chuyện vô cùng không tốt sẽ phát sinh trên người hắn.
Ừm ... vận khí? Đường Tam lập tức có phán đoán.
Đổi thành người khác có lẽ sẽ không nhận ra rõ ràng, nhưng bản thân hắn có Thiên Hồ Chi Nhãn a! Hắn phi thường nhạy cảm với khí vận, cho nên ngay lập tức hắn đã hiểu trên người mình xảy ra chuyện gì.
"Ngao ... một ..." Quang ảnh Sư Hổ màu trắng to lớn phía sau Đường Tam nổi lên, há to miệng và gầm lớn. Lập tức, hàn hoa trong bán kính vài chục mét bị chấn nát, để lại một khoảng trống trước mặt hắn.
Đường Tam cấp tốc lui lại, lui về bên trong phạm vi nhiệt hoa.
Trong quá trình lui về, hắn mạnh mẽ dùng Sư Hổ Kim Cương chống lại lực hút dưới chân, nhưng tốc độ vẫn chậm hơn so với bình thường. May mắn đây chỉ là ranh giới tiếp xúc với hàn hoa nên rất nhanh hắn đã quay lại phạm vi nhiệt hoa.
Cảm giác vừa rồi ... lông mày Đường Tam nhíu lại, hắn tựa hồ đã bắt được điều gì đó.
Công kích trong Địa Ngục Hoa Viên dường như có liên quan đến vận rủi. Khi Độc Bạch thi triển Thiên Hồ Biến, vận may đã biến thành vận rủi, trong công kích của hàn hoa cũng mang theo vận rủi.
Lúc này, khu vực hàn hoa bị hắn chấn nát đã cấp tốc sinh trưởng lại, rất nhanh những đoá hàn hoa lại tươi tốt, toả ra hào quang rực rỡ nhưng lạnh lẽo. Thi triển Thiên Hồ Biến dẫn đến vận rủi giáng lâm, ngay cả nhiệt hoa cũng biến thành hàn hoa phát động công kích. Vậy, nếu thi triển trực tiếp vận rủi thì sẽ thế nào?
Đường Tam trong lòng khẽ động, bởi vì cái gọi là kẻ tài cao thì gan cũng lớn, trong Tinh Thần Chi Hải của hắn có ẩn tàng Thần Thức, hắn với bản thân vẫn có lòng tin. Lập tức, hắn lặng yên điều động Thiên Hồ Biến, Linh Tê Thiên Nhãn triển khai, xung quanh thân thể hắn hiện ra một vầng sáng màu đen, bao phủ lấy chính mình.
Vận rủi được phóng thích sẽ không nhắm vào mình.
Thiên Hồ Biến khi thi triển vận may sẽ không ngừng tích luỹ vận rủi, nhất định trong một khoảng thời gian phải phóng thích ra ngoài, từ đó trung hoà may mắn. Đường Tam tất nhiên cũng phải làm điều đó.
Mà khi Đường Tam chủ động phóng thích vận rủi, trong chốc lát thân thể hắn chợt run rẩy. Bởi vì hắn phát hiện, nhiệt hoa xung quanh cũng giống như khi Độc Bạch thi triển Thiên Hồ Biến, đang điên cuồng chuyển sang sắc lạnh, nhưng quỷ dị hơn là, phạm vi Tinh Thần Lực của hắn cảm giác được đã biến lớn. Hắn cảm nhận được có vô số tà niệm, vận rủi bao phủ xung quanh mình, cảm lực của hắn đã nhanh chóng mở rộng, hắn thậm chí cảm nhận được một đội ngũ ở cách bọn họ mấy ngàn mét đang nghỉ ngơi bên trong một bụi nhiệt hoa.
Tà niệm vô cùng vô tận kia có hình gợn sóng bao phủ toàn bộ không gian, mà những gợn sóng này đang chảy xuôi theo một hướng.
Trải qua nhiều lần chiến đấu, mọi người đã sớm ăn ý với nhau, Cố Lý cơ hồ trong nháy mắt phóng xuất Thì Quang Biến, khiến cho thời gian xung quanh ngưng kết lại. Ngay khi Tam Vĩ Thiên Hồ dừng lại, Trình Tử Chanh lúc trước chưa thu lại đôi kim sí đã trực tiếp đánh xuống lưng Độc Bạch. Hào quang tử kim lấp loé trong mắt Đường Tam, một đạo tinh thần trùng kích rơi xuống. Vũ Băng Kỷ cấp tốc ngưng tụ mấy lần băng thuẫn thủ hộ xung quanh.
Độc Bạch rêи ɾỉ, Thiên Hồ Biến rốt cuộc bị đánh gãy, quang ảnh Tam Vĩ Thiên Hồ biến mất. Những đoá hoa xung quanh cũng không chuyển thành hàn hoa, lần nữa khôi phục thành nhiệt hoa.
Mọi chuyện phát sinh vô cùng nhanh, nếu như hơi chậm hơn một chút, chỉ sợ những đoá hoa kia đã chuyển hoá thành công.
Độc Bạch bị Trình Tử Chanh đánh suýt ngã nhào xuống đất, được Đường Tam đỡ mới đứng vững thân hình, nhưng tinh thần bị trùng kích ảnh hưởng, đại não nhoi nhói, hắn kêu đau: "Các ngươi đang làm gì?"
Đường Tam vịn lấy hắn nói: "Không cần sử dụng Thiên Hồ Biến, không thích hợp."
"Hửm?" Độc Bạch mờ mịt nhìn về phía hắn, điều chỉnh lại Tinh Thần Lực của mình.
Lông mày Đường Tam đã nhíu chặt lại: "Khi ngươi thi triển Thiên Hồ Biến, xuất hiện không phải may mắn, mà là vận rủi." "A?" Độc Bạch trừng mắt nhìn hắn, lông mày cau lại, hồi tưởng quá trình thi triển vừa rồi.
Trải qua mấy ngày ma luyện ở núi Thiên Hồ, hắn rõ ràng cảm giác mình khống chế vận may tăng lên không ít, huyết mạch dường như cũng thuần khiết hơn. Lần lịch luyện này hắn muốn thể hiện tài năng, lại không nghĩ rằng có kết quả như vậy.
"Sao lại như vậy chứ?" Độc Bạch lẩm bẩm.
"Vừa rồi khi ngươi thi triển Thiên Hồ Biến có cảm giác gì?" Đường Tam hỏi.
Độc Bạch có chút mờ mịt lắc đầu, nói: "Ta cũng không nói rõ được, có chút kỳ quái. Dường như có lực hút hấp thu lấy lực lượng của ta, sau đó tâm tình có chút bực bội."
Đường Tam trầm giọng nói: "Ngươi không cần thi triển Thiên Hồ Biến. Tất cả mọi người không nên vọng động, ở tại chỗ chờ tiếng ca vang lên. Ta đi xem một chút."
Nói xong hắn quan sát xung quanh rồi đi theo hướng nhiệt hoa.
Địa Ngục Hoa Viên rất thần bí, hắn nhất định phải biết rõ sự khác nhau giữa nhiệt hoa và hàn hoa.
Độc Bạch vừa rồi gặp phải tình huống vô cùng đặc thù, mọi người thi triển huyết mạch chi lực không có việc gì, chỉ có Thiên Hồ Biến của hắn biến hoá cực lớn. Nói cách khác, Thiên Hồ Biến bị nơi này ảnh hưởng. Có thể ảnh hưởng tới khí vận, theo lý thuyết chỉ cũng chỉ có vận khí.
Thi triển Sư Hổ Kim Cương hộ thể, Đường Tam cẩn thận từng chút một tới nơi giao thoa giữa nhiệt hoa và hàn hoa, cách đồng bạn bên kia khoảng hơn trăm mét.
Nhìn từ trên xuống, dùng Tinh Thần Lực cảm ứng, hai loại hoa này phân bố không được đồng đều.
Ở chỗ này hẳn là không ảnh hưởng đến đồng bạn.
Đường Tam hơi nheo mắt lại, sải bước đi vào trong phạm vi hàn hoa. Ngay lập tức hắn đã cảm nhận được sát khí ngập tràn. Ngay sau đó, Đường Tam thấy một cỗ lực hút truyền đến. Trong nháy mắt trọng lực tăng lên nhiều làm hắn khó có thể di chuyển hay hành động. Không chỉ như vậy hắn còn cảm thấy huyết mạch chi lực cùng khí tức sinh mệnh cũng tiêu hao nhanh chóng.
Xét về khả năng khống chế, Đường Tam tuyệt đối là mạnh nhất dưới Thần cấp, nhưng dù vậy, bây giờ hắn vẫn không thể ngăn cản sinh mệnh lực đang trào ra ngoài.
Đồng thời, hàn hoa xung quanh nhanh chóng sinh trưởng tươi tốt hơn, dường như nhận lấy khí tức sinh mệnh của hắn mà sinh cơ bừng bừng.
Trên thân nó có xuất hiện gai nhọn, có bông hoa lớn nổ tung, mỗi cánh hoa hoá thành lưỡi dao đánh tới Đường Tam. Có đoá hoa bỗng nhiên biến lớn, cánh hoa mở ra để lộ những chiếc răng nhọn, hướng đến Đường Tam gặm xuống. Trên mặt đất các cây dây leo nhanh chóng đan xen vào nhau, không ngừng công kích về phía hắn.
Đường Tam hừ lạnh một tiếng, Sư Hổ Kim Cương tăng vọt, lập tức một quang kén màu trắng bao trùm thân thể hắn, bạch quang tiếp xúc với công kích của hàn hoa, khiến bọn chúng nhanh chóng hoá thành bột phấn. Cùng lúc đó, Đường Tam lợi dụng đặc tính của Sư Hổ Kim Cương, thử nghiệm thôn phệ những đoá hàn hoa này, tạm thời có được đặc tính của đối phương.
Nhưng hắn cơ hồ ngay lập tức dừng lại, bởi vì khi Sư Hổ Kim Cương thôn phệ những đoá hoa này, trong nháy mắt toàn thân Đường Tam lạnh buốt, phảng phất có chuyện vô cùng không tốt sẽ phát sinh trên người hắn.
Ừm ... vận khí? Đường Tam lập tức có phán đoán.
Đổi thành người khác có lẽ sẽ không nhận ra rõ ràng, nhưng bản thân hắn có Thiên Hồ Chi Nhãn a! Hắn phi thường nhạy cảm với khí vận, cho nên ngay lập tức hắn đã hiểu trên người mình xảy ra chuyện gì.
"Ngao ... một ..." Quang ảnh Sư Hổ màu trắng to lớn phía sau Đường Tam nổi lên, há to miệng và gầm lớn. Lập tức, hàn hoa trong bán kính vài chục mét bị chấn nát, để lại một khoảng trống trước mặt hắn.
Đường Tam cấp tốc lui lại, lui về bên trong phạm vi nhiệt hoa.
Trong quá trình lui về, hắn mạnh mẽ dùng Sư Hổ Kim Cương chống lại lực hút dưới chân, nhưng tốc độ vẫn chậm hơn so với bình thường. May mắn đây chỉ là ranh giới tiếp xúc với hàn hoa nên rất nhanh hắn đã quay lại phạm vi nhiệt hoa.
Cảm giác vừa rồi ... lông mày Đường Tam nhíu lại, hắn tựa hồ đã bắt được điều gì đó.
Công kích trong Địa Ngục Hoa Viên dường như có liên quan đến vận rủi. Khi Độc Bạch thi triển Thiên Hồ Biến, vận may đã biến thành vận rủi, trong công kích của hàn hoa cũng mang theo vận rủi.
Lúc này, khu vực hàn hoa bị hắn chấn nát đã cấp tốc sinh trưởng lại, rất nhanh những đoá hàn hoa lại tươi tốt, toả ra hào quang rực rỡ nhưng lạnh lẽo. Thi triển Thiên Hồ Biến dẫn đến vận rủi giáng lâm, ngay cả nhiệt hoa cũng biến thành hàn hoa phát động công kích. Vậy, nếu thi triển trực tiếp vận rủi thì sẽ thế nào?
Đường Tam trong lòng khẽ động, bởi vì cái gọi là kẻ tài cao thì gan cũng lớn, trong Tinh Thần Chi Hải của hắn có ẩn tàng Thần Thức, hắn với bản thân vẫn có lòng tin. Lập tức, hắn lặng yên điều động Thiên Hồ Biến, Linh Tê Thiên Nhãn triển khai, xung quanh thân thể hắn hiện ra một vầng sáng màu đen, bao phủ lấy chính mình.
Vận rủi được phóng thích sẽ không nhắm vào mình.
Thiên Hồ Biến khi thi triển vận may sẽ không ngừng tích luỹ vận rủi, nhất định trong một khoảng thời gian phải phóng thích ra ngoài, từ đó trung hoà may mắn. Đường Tam tất nhiên cũng phải làm điều đó.
Mà khi Đường Tam chủ động phóng thích vận rủi, trong chốc lát thân thể hắn chợt run rẩy. Bởi vì hắn phát hiện, nhiệt hoa xung quanh cũng giống như khi Độc Bạch thi triển Thiên Hồ Biến, đang điên cuồng chuyển sang sắc lạnh, nhưng quỷ dị hơn là, phạm vi Tinh Thần Lực của hắn cảm giác được đã biến lớn. Hắn cảm nhận được có vô số tà niệm, vận rủi bao phủ xung quanh mình, cảm lực của hắn đã nhanh chóng mở rộng, hắn thậm chí cảm nhận được một đội ngũ ở cách bọn họ mấy ngàn mét đang nghỉ ngơi bên trong một bụi nhiệt hoa.
Tà niệm vô cùng vô tận kia có hình gợn sóng bao phủ toàn bộ không gian, mà những gợn sóng này đang chảy xuôi theo một hướng.
/699
|