Leo núi có một quy củ là, không được lùi lại, nếu lùi lại có nghĩa là thất bại. Cho nên Đường Tam không thể lùi xuống từ bậc thứ hai.
Đường Tam suy nghĩ thật nhanh, chợt nảy ra một ý hay. Từng cây dây leo từ trong cơ thể hắn chui ra, trong nháy mắt ngăn lại trước người. Hắn dùng Lam Ngân Hoàng tầng cấp thấp hơn để ngăn cản dung nham nóng bỏng, thu lại Sư Hổ Kim Cương.
Cũng thật kỳ lạ! Khi Lam Ngân Hoàng vừa ra, dung nham vốn nóng bỏng đã giảm nhiệt độ xuống. Mặc dù dung nham trong chớp mắt thiêu đốt Lam Ngân Hoàng đến cháy đen, nhưng dù là nhiệt độ trong không khí hay trong dung nham đều hạ xuống nhiều, và Đường Tam ngăn cản cũng dễ dàng hơn.
Vị Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng này thật có ý tứ a! Hắn làm như vậy rõ ràng là cự tuyệt Yêu Quái Tộc đến leo núi của mình, hoặc là nói cự tuyệt tất cả cường giả trừ hệ thực vật, rõ ràng là chiếu cố cường giả hệ thực vật hơn. Đường Tam trước đó là suy đoán như vậy, nên mới thay thể Sư Hổ Kim Cương thành Lam Ngân Hoàng. Quả nhiên là như thế.
Dung nham nóng bỏng không ngừng thiêu đốt Lam Ngân Hoàng, khiến nó cháy đen và nhỏ lại. Đường Tam không ngừng đem năng lượng Huyền Thiên Công rót vào trong đó, lúc này mới duy trì được phòng ngự.
Đường Tam không nóng lòng tiếp tục leo lên trên, mà đứng ở bậc thang thứ hai yên lặng cảm thụ biến hoá của Lam Ngân Hoàng. Hắn muốn tìm hiểu rốt cuộc leo lên núi Thiên Dương có thể mang lại cho hắn điều gì, sau đó mới tiếp tục leo lên trên.
Rất nhanh hắn liền phát hiện, khi đem huyết mạch chi lực chuyển thành hệ thực vật, hoả lực nóng bỏng ở núi Thiên Dương không còn xâm nhập mà là thẩm thấu. Lam Ngân Hoàng nhanh chóng trở nên nóng hơn, và qua đó, nhiệt lực cuồn cuộn chảy vào thân thể của hắn.
Đó không phải là nhiệt lực muốn đốt cháy hắn, mà là một loại nhiệt ấm nóng, dưới tác dụng của nó, Đường Tam cảm giác được huyết dịch và năng lượng trong cơ thể đang dần sôi trào. Trong quá trình này, tạp chất trong cơ thể hắn tựa hồ bị nóng chảy, đồng thời, da xương, kinh mạch, nội tạng cũng biến hoá rất nhỏ.
Dương hoả luyện thể? Đường Tam trong lòng hơi động.
Nếu đơn thuần là Tinh Quái Tộc hệ thực vật, được dương hoả luyện thể thì huyết mạch có thể sẽ chiết xuất ở một trình độ nhất định đi. Nhưng tu luyện thế này không phải ai cũng có thể chịu đựng được. Bởi vì dù là thẩm thấu vào thì nhiệt độ vẫn cực cao, nếu làm không tốt sẽ tổn thương đến bản nguyên. Chỉ có hai loại cường giả mới có thể ngăn cản được. Một là cường giả thuộc tính cực hàn, trực tiếp thông qua đối kháng mà ngăn cản, nhưng như vậy sẽ không có tác dụng tăng lên bản thân. Hai là cường giả Hoả thuộc tính có sức đề kháng mạnh với lửa, như vậy mới có thể thực sự đạt được chỗ tốt.
Khó trách người leo lên núi Thiên Dương lại ít như vậy, vì vốn dĩ nơi này chỉ dành cho Tinh Quái Tộc hệ thực vật thuộc tính hoả. Có vẻ như Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng thiên vị đặc biệt cho các Tinh Quái Tộc thuộc tính đặc thù này. Cũng khó trách, chính hắn dù sao cũng không có hậu đại, hẳn là thông qua phương thức này để tìm kiếm người thừa kế đi.
Sau khi hiểu được những điều này, hắn tự nhiên cũng thông suốt mục đích của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng. Đường Tam mỉm cười, Lam Ngân Hoàng mặc dù không phải thuộc tính hoả, nhưng trước đó đã dung hợp nhiều loại thực vật nên cũng không tệ. Mà bản thân Huyền Thiên Công có đặc tính ôn hoà, cho dù thuộc tính hoả có thể tiến vào cơ thể hắn thì chỉ cần không phải cực kỳ bá đạo muốn phá huỷ hắn sẽ từ từ hoá giải.
Không phải là thẩm thấu sao? Vấn đề lớn nhất của Đường Tam chính là cường độ thân thể không đủ mạnh. Mặc dù hấp thu sinh mệnh lực khổng lồ từ Hoàng Kim Thụ, lại có Sư Hổ Kim Cương tăng lên, thân thể hắn đã mạnh hơn trước kia nhiều. Nhưng dù vậy, muốn vận dụng Thần Thức thôi động một chút năng lực kiếp trước vẫn cực kỳ khó khăn. Giống như lúc trước thi triển Đại Tu Di Chuy đã mang lại một gánh nặng lớn cho hắn, trong thời gian ngắn không thể thi triển lại lần nữa. Mà leo lên núi Thiên Dương trước mắt có tác dụng luyện thể, quả thực là phù hợp với hắn.
Kiếp trước, Đường Tam ở một nơi chí bảo chi địa tên là Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, trải qua sự luyện hoá của hai loại nước suối cực hạn băng và hoả, từ đó thể phách tăng lên cực lớn, cuối cùng tu luyện thành Thần. Năng lượng huyết mạch nóng bỏng của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng trước mặt này còn có hiệu quả càng tốt hơn so với Dương tuyền, dù sao, cường độ năng lượng ở vị diện này cũng mạnh hơn thế giới kia.
Đường Tam hấp thu năng lượng nóng bỏng, làm tan chảy nó bằng Huyền Thiên Công, sau đó yên lặng thấm vào cơ thể. Mặc dù năng lượng nóng bỏng kia làm da hắn nhanh chóng đỏ như con tôm luộc, nhưng được Huyền Thiên Công điều chỉnh, hoả độc sẽ không còn, đồng thời sinh ra tác dụng luyện thể.
Ám thương để lại khi thi triển Đại Tu Di Chuy được năng lượng nóng bỏng thấm vào đã bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, giống như là tụ huyết đang tan ra, Huyền Thiên Công vận chuyển càng lúc càng trôi chảy. Đương nhiên, chuyện này cũng tiêu hao thật lớn, nhưng hiện tại hắn có hồn hạch, năng lực tự khôi phục cực mạnh, nơi này lại có thiên địa linh khí nồng đậm, trong thời gian ngắn không có vấn đề gì.
Đường Tam không có gấp gáp leo lên phía trước, chỉ duy trì trạng thái như vậy. Lấy hoả lực tẩm bổ cơ thể, để bản thân không ngừng rèn luyện, cũng tương đương là rèn luyện Lam Ngân Hoàng của hắn.
Từ giữa trưa đến tối, thời gian trôi qua rất nhanh. Ngay cả nhân viên thu tiền vào cửa cũng phát hiện gia hoả này có chút kỳ quái. Đường Tam không hề nghi ngờ là người leo lên thấp nhất, chỉ có hai bậc thang. Nhưng là, người đến trước hắn, thậm chí đến sau hắn đều đã rời đi, nhưng hắn vẫn như cũ đứng đó. Hắn tuyệt đối là người kiên trì lâu nhất.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, hắn vẫn không có ý định rời đi. Nhân viên làm việc ở chỗ này lâu như vậy rồi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như thế.
Mãi đến nửa đêm, Đường Tam mới thở dài một hơi, chậm rãi đi xuống. Lập tức, xung quanh hắn bốc lên khói trắng, rất nhiều nhiệt lượng toả ra bên ngoài, quần áo trên người đã bị nướng cháy một chút.
Đường Tam lấy ra một bộ trường bào choàng lên người mình, lúc này mới không có bại lộ cơ thể.
Làn da đỏ ửng thật lâu không biến mất, xương cốt, kinh lạc, nội tạng đều có cảm giác ngứa ngáy. Cảm giác này thật sự rất khó chịu, nhưng Đường Tam lại thật vui vẻ. Hắn biết, sau khi dương hoả luyện thể, thân thể mình đã được luyện hoá, cường độ đã tăng lên.
Thật không tệ a! Rèn luyện cường độ mạnh như vậy rất phù hợp với hắn, nếu thời gian cho phép, hắn có thể ở chỗ này ba ngày ba đêm. Không cần nhiều thời gian, chỉ cần một năm rưỡi là hắn có thể đem thể phách tăng lên tới Thần cấp. Với thể lực đó, hắn có thể tuỳ ý thi triển Đại Tu Di Chuy.
Đáng tiếc, thời gian không đợi ta. Trước khi dự thi hắn còn muốn đến một nơi khác nên không có khả năng tiếp tục ở nơi này tu luyện, chờ sau này hẵng nói.
Xa phu xe ngựa phi thường tận tình, mặc dù đã rất muộn nhưng vẫn chờ ở bên ngoài. Đường Tam cho thêm tiền xe, để hắn đưa mình về khách sạn, ước định thời gian ngày mai xuất phát.
Đường Tam trở lại khách sạn, trực tiếp đi vào phòng tu luyện minh tưởng.
Màu đỏ ửng trên da đã rút đi, nhưng cảm giác nóng bỏng vẫn còn trong cơ thể. Hắn không ngừng vận chuyển Huyền Thiên Công hấp thu nhiệt lực này, đồng thời xem xét biến hoá cường độ của cơ thể.
Đường Tam suy nghĩ thật nhanh, chợt nảy ra một ý hay. Từng cây dây leo từ trong cơ thể hắn chui ra, trong nháy mắt ngăn lại trước người. Hắn dùng Lam Ngân Hoàng tầng cấp thấp hơn để ngăn cản dung nham nóng bỏng, thu lại Sư Hổ Kim Cương.
Cũng thật kỳ lạ! Khi Lam Ngân Hoàng vừa ra, dung nham vốn nóng bỏng đã giảm nhiệt độ xuống. Mặc dù dung nham trong chớp mắt thiêu đốt Lam Ngân Hoàng đến cháy đen, nhưng dù là nhiệt độ trong không khí hay trong dung nham đều hạ xuống nhiều, và Đường Tam ngăn cản cũng dễ dàng hơn.
Vị Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng này thật có ý tứ a! Hắn làm như vậy rõ ràng là cự tuyệt Yêu Quái Tộc đến leo núi của mình, hoặc là nói cự tuyệt tất cả cường giả trừ hệ thực vật, rõ ràng là chiếu cố cường giả hệ thực vật hơn. Đường Tam trước đó là suy đoán như vậy, nên mới thay thể Sư Hổ Kim Cương thành Lam Ngân Hoàng. Quả nhiên là như thế.
Dung nham nóng bỏng không ngừng thiêu đốt Lam Ngân Hoàng, khiến nó cháy đen và nhỏ lại. Đường Tam không ngừng đem năng lượng Huyền Thiên Công rót vào trong đó, lúc này mới duy trì được phòng ngự.
Đường Tam không nóng lòng tiếp tục leo lên trên, mà đứng ở bậc thang thứ hai yên lặng cảm thụ biến hoá của Lam Ngân Hoàng. Hắn muốn tìm hiểu rốt cuộc leo lên núi Thiên Dương có thể mang lại cho hắn điều gì, sau đó mới tiếp tục leo lên trên.
Rất nhanh hắn liền phát hiện, khi đem huyết mạch chi lực chuyển thành hệ thực vật, hoả lực nóng bỏng ở núi Thiên Dương không còn xâm nhập mà là thẩm thấu. Lam Ngân Hoàng nhanh chóng trở nên nóng hơn, và qua đó, nhiệt lực cuồn cuộn chảy vào thân thể của hắn.
Đó không phải là nhiệt lực muốn đốt cháy hắn, mà là một loại nhiệt ấm nóng, dưới tác dụng của nó, Đường Tam cảm giác được huyết dịch và năng lượng trong cơ thể đang dần sôi trào. Trong quá trình này, tạp chất trong cơ thể hắn tựa hồ bị nóng chảy, đồng thời, da xương, kinh mạch, nội tạng cũng biến hoá rất nhỏ.
Dương hoả luyện thể? Đường Tam trong lòng hơi động.
Nếu đơn thuần là Tinh Quái Tộc hệ thực vật, được dương hoả luyện thể thì huyết mạch có thể sẽ chiết xuất ở một trình độ nhất định đi. Nhưng tu luyện thế này không phải ai cũng có thể chịu đựng được. Bởi vì dù là thẩm thấu vào thì nhiệt độ vẫn cực cao, nếu làm không tốt sẽ tổn thương đến bản nguyên. Chỉ có hai loại cường giả mới có thể ngăn cản được. Một là cường giả thuộc tính cực hàn, trực tiếp thông qua đối kháng mà ngăn cản, nhưng như vậy sẽ không có tác dụng tăng lên bản thân. Hai là cường giả Hoả thuộc tính có sức đề kháng mạnh với lửa, như vậy mới có thể thực sự đạt được chỗ tốt.
Khó trách người leo lên núi Thiên Dương lại ít như vậy, vì vốn dĩ nơi này chỉ dành cho Tinh Quái Tộc hệ thực vật thuộc tính hoả. Có vẻ như Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng thiên vị đặc biệt cho các Tinh Quái Tộc thuộc tính đặc thù này. Cũng khó trách, chính hắn dù sao cũng không có hậu đại, hẳn là thông qua phương thức này để tìm kiếm người thừa kế đi.
Sau khi hiểu được những điều này, hắn tự nhiên cũng thông suốt mục đích của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng. Đường Tam mỉm cười, Lam Ngân Hoàng mặc dù không phải thuộc tính hoả, nhưng trước đó đã dung hợp nhiều loại thực vật nên cũng không tệ. Mà bản thân Huyền Thiên Công có đặc tính ôn hoà, cho dù thuộc tính hoả có thể tiến vào cơ thể hắn thì chỉ cần không phải cực kỳ bá đạo muốn phá huỷ hắn sẽ từ từ hoá giải.
Không phải là thẩm thấu sao? Vấn đề lớn nhất của Đường Tam chính là cường độ thân thể không đủ mạnh. Mặc dù hấp thu sinh mệnh lực khổng lồ từ Hoàng Kim Thụ, lại có Sư Hổ Kim Cương tăng lên, thân thể hắn đã mạnh hơn trước kia nhiều. Nhưng dù vậy, muốn vận dụng Thần Thức thôi động một chút năng lực kiếp trước vẫn cực kỳ khó khăn. Giống như lúc trước thi triển Đại Tu Di Chuy đã mang lại một gánh nặng lớn cho hắn, trong thời gian ngắn không thể thi triển lại lần nữa. Mà leo lên núi Thiên Dương trước mắt có tác dụng luyện thể, quả thực là phù hợp với hắn.
Kiếp trước, Đường Tam ở một nơi chí bảo chi địa tên là Băng Hoả Lưỡng Nghi Nhãn, trải qua sự luyện hoá của hai loại nước suối cực hạn băng và hoả, từ đó thể phách tăng lên cực lớn, cuối cùng tu luyện thành Thần. Năng lượng huyết mạch nóng bỏng của Thiên Dương Thiên Tinh Hoàng trước mặt này còn có hiệu quả càng tốt hơn so với Dương tuyền, dù sao, cường độ năng lượng ở vị diện này cũng mạnh hơn thế giới kia.
Đường Tam hấp thu năng lượng nóng bỏng, làm tan chảy nó bằng Huyền Thiên Công, sau đó yên lặng thấm vào cơ thể. Mặc dù năng lượng nóng bỏng kia làm da hắn nhanh chóng đỏ như con tôm luộc, nhưng được Huyền Thiên Công điều chỉnh, hoả độc sẽ không còn, đồng thời sinh ra tác dụng luyện thể.
Ám thương để lại khi thi triển Đại Tu Di Chuy được năng lượng nóng bỏng thấm vào đã bắt đầu chuyển biến tốt đẹp, giống như là tụ huyết đang tan ra, Huyền Thiên Công vận chuyển càng lúc càng trôi chảy. Đương nhiên, chuyện này cũng tiêu hao thật lớn, nhưng hiện tại hắn có hồn hạch, năng lực tự khôi phục cực mạnh, nơi này lại có thiên địa linh khí nồng đậm, trong thời gian ngắn không có vấn đề gì.
Đường Tam không có gấp gáp leo lên phía trước, chỉ duy trì trạng thái như vậy. Lấy hoả lực tẩm bổ cơ thể, để bản thân không ngừng rèn luyện, cũng tương đương là rèn luyện Lam Ngân Hoàng của hắn.
Từ giữa trưa đến tối, thời gian trôi qua rất nhanh. Ngay cả nhân viên thu tiền vào cửa cũng phát hiện gia hoả này có chút kỳ quái. Đường Tam không hề nghi ngờ là người leo lên thấp nhất, chỉ có hai bậc thang. Nhưng là, người đến trước hắn, thậm chí đến sau hắn đều đã rời đi, nhưng hắn vẫn như cũ đứng đó. Hắn tuyệt đối là người kiên trì lâu nhất.
Cho đến khi màn đêm buông xuống, hắn vẫn không có ý định rời đi. Nhân viên làm việc ở chỗ này lâu như vậy rồi cũng là lần đầu tiên nhìn thấy tình huống như thế.
Mãi đến nửa đêm, Đường Tam mới thở dài một hơi, chậm rãi đi xuống. Lập tức, xung quanh hắn bốc lên khói trắng, rất nhiều nhiệt lượng toả ra bên ngoài, quần áo trên người đã bị nướng cháy một chút.
Đường Tam lấy ra một bộ trường bào choàng lên người mình, lúc này mới không có bại lộ cơ thể.
Làn da đỏ ửng thật lâu không biến mất, xương cốt, kinh lạc, nội tạng đều có cảm giác ngứa ngáy. Cảm giác này thật sự rất khó chịu, nhưng Đường Tam lại thật vui vẻ. Hắn biết, sau khi dương hoả luyện thể, thân thể mình đã được luyện hoá, cường độ đã tăng lên.
Thật không tệ a! Rèn luyện cường độ mạnh như vậy rất phù hợp với hắn, nếu thời gian cho phép, hắn có thể ở chỗ này ba ngày ba đêm. Không cần nhiều thời gian, chỉ cần một năm rưỡi là hắn có thể đem thể phách tăng lên tới Thần cấp. Với thể lực đó, hắn có thể tuỳ ý thi triển Đại Tu Di Chuy.
Đáng tiếc, thời gian không đợi ta. Trước khi dự thi hắn còn muốn đến một nơi khác nên không có khả năng tiếp tục ở nơi này tu luyện, chờ sau này hẵng nói.
Xa phu xe ngựa phi thường tận tình, mặc dù đã rất muộn nhưng vẫn chờ ở bên ngoài. Đường Tam cho thêm tiền xe, để hắn đưa mình về khách sạn, ước định thời gian ngày mai xuất phát.
Đường Tam trở lại khách sạn, trực tiếp đi vào phòng tu luyện minh tưởng.
Màu đỏ ửng trên da đã rút đi, nhưng cảm giác nóng bỏng vẫn còn trong cơ thể. Hắn không ngừng vận chuyển Huyền Thiên Công hấp thu nhiệt lực này, đồng thời xem xét biến hoá cường độ của cơ thể.
/699
|