Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 305: Tìm kiếm con đường của mình (Hạ)

/731



Hoắc Vũ Hạo không biết bên ngoài đã qua bao lâu, hắn chỉ tập trung cảm nhận Tinh Thần lực của mình không ngừng bị đè ép, không ngừng được rèn luyện.

Từ khi bắt đầu đến giờ, thể tích Tinh Thần Hải của hắn không ngừng thu nhỏ, lúc này chỉ còn khoảng 1/3 so với bình thường, nhưng hắn phát hiện, Tinh Thần lực của mình đã cô động hơn trước rất nhiều.

Nếu xét với lượng Tinh Thần lực trong căn phòng này, tất cả đồng loạt tấn công hắn, nhất định hắn sẽ không chịu nổi, Tinh Thần Hải của hắn chắc chắn sẽ vỡ nát thành từng mảnh nhỏ. Nhưng những luồng Tinh Thần lực kia hoàn toàn không có ý công kích hắn mà chỉ làm duy nhất một việc đó là đè nén. Đây là lý do quan trọng nhất mà Hoắc Vũ Hạo có thể kiên trì chịu đựng lâu như vậy.

Mà những áp lực bên ngoài nương theo sự cô động của Tinh Thần lực cũng dần giảm bớt, nhịp đập của trái tim hắn cũng không còn nhanh và mạnh như ban nãy nữa.

Hắn chợt nhận ra, cơ thể mình đã bắt đầu có sự thay đổi, mỗi hồn kỹ, mỗi kỹ năng của hắn đều không ngừng hiện rõ.

Lúc này hắn mới hiểu tại sao lúc trước Y Lai Khắc Tư lại bảo mình phải nhanh chóng về bế quan như vậy. Trong một không gian yên tĩnh, không có gì quấy nhiễu thì khả năng suy nghĩ phán đoán cũng nhanh nhạy hpn. hơn nữa sức lực và cơ thể hắn đã gần như dung hợp thành một, nên hắn lại càng nhìn thấy rõ ràng mọi thứ hơn.

Huyền Thiên Công vẫn vận chuyển đều đều như trước nhưng nó đã chạm đến bình cảnh, đây là bình cảnh của cấp 30.

Nói cách khác, hiện nay Hoắc Vũ Hạo chỉ cần phụ thêm Hồn Hoàn thì hắn sẽ từ một Đại Hồn Sư trở thành Hồn Tôn, thành công bước vào cấp bậc 30.

Nhưng, hồn lực tăng như vậy lại không mang đến nhiều thoải mái bằng sự biến đổi trong cơ thể hắn.

Từ lúc hắn bắt đâu tu luyện đến nay, hắn không ngừng thu thập kinh nghiệm chiến đấu, nhất là trong cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái, cộng thêm lần dung hợp Sinh Linh Kim.

Nhưng từ đấy đến nay hắn chưa có một cơ hội nào để từ từ lĩnh ngộ tất cả, và lúc này, dĩ nhiên là một cơ hội vô cùng tuyệt vời.

Hoắc Vũ Hạo từ từ suy nghĩ và nhớ lại những lời Mục lão nói ban nãy, hắn phải tìm được con đường của riêng mình. Chỉ khi nào tìm thấy thì tương lai hắn mới bắt đầu thông suốt, tâm mới không loạn nữa.

Con đường của hắn rốt cuộc là đâu?

Hồn Sư? Hay Hồn Đạo Sư?

Chiến Hồn Sư hệ Cường Công – Cực Hạn Chi Băng? Hay Chiến Hồn Sư hệ Khống Chế – Linh Mâu?

Từ trước đến nay hắn đã học quá nhiều thứ, nên lúc này, chỉ khi nào dung hợp tất cả lại với nhau mới tìm thấy con đường của chính hắn.

Áp lực tinh thần từ bên ngoài vẫn không ngừng đè xuống tinh thần hắn, nhưng tâm hắn càng lúc càng bình tĩnh, hắn không nôn nóng tìm đáp án mà lại cẩn thận thăm dò mọi thứ trong cơ thể, dần dần kéo chúng hợp lại với nhau.

***

- Con đường của con là gì?

Mục lão lẳng lặng nằm trên ghế dựa, ánh mắt ôn hòa nhìn cô bé đáng yêu đang đứng trước mặt mình.

Tiêu Tiêu khá gần, lúc trước cô bé vốn đã không béo nhưng sau cuộc hành trình này lại càng gầy thấy rõ, thậm chí đến mức gầy trơ cả xương. Nhưng đôi mắt cô bé lại lấp lánh ánh sáng.

- Con đường của con là phụ trợ.

Tiêu Tiêu lập tức đáp không chút do dự.

- Sao?

Mục lão có chút kinh ngạc khi nghe thấy đáp án này.

- Sao con lại chọn phụ trợ?

Tiêu Tiêu tự tin nói:

- Con có hai Vũ Hồn theo thứ tự là Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh và Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu, Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu là một loại vũ hồn âm nhạc, có thể theo cả hai con đường khống chế hoặc phụ trợ. Nhưng hồn kỹ đầu tiên của con đã thuộc hệ phụ trợ, con không muốn nó bị lãng phí nên cuối cùng con quyết định để Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu đi theo hệ Phụ Trợ. Mà Tam Sinh Trấn Hồn Đỉnh của con có thể theo hai hệ Khống Chế hoặc Phòng Ngự, thậm chí là Cường Công, có thể xem là một vũ hồn đa hệ. Theo con thấy, nó đủ khả năng mang nhiều năng lực khác nhau, đồng thời cũng có thể phụ trợ. Cộng thêm Cửu Phượng Lai Nghi Tiêu, con tin, con sẽ có thể trở thành Chiến Hồn Sư hệ Phụ Trợ cao cấp nhất.

Mục lão mỉm cười nói:

- Đây đúng là một khái niệm mới mẻ, ta chưa từng nghe nói có Khí Hồn Sư nào lại đi theo hệ Phụ Trợ cả.

Tiêu Tiêu lại khẳng định thêm một lần nữa.

- Con là Chiến Hồn Sư, tuy con theo hệ Phụ Trợ nhưng lại nằm ở thế chủ động. Nó là con đường con đã chọn.

Mục lão nhìn cô bé thật sâu.

- Còn có nguyên nhân nào khiến con chọn con đường phụ trợ này không?

Tiêu Tiêu khẽ gật đầu đáp:

- Bởi vì, Sử Lai Khắc Thất Quái cần một người hệ Phụ Trợ.

Mục lão mỉm cười, tuy gương mặt đầy nếp nhăn có cười cũng chẳng dễ coi nhưng rõ ràng ánh mắt hiền lành của lão hiện rõ sự vui mừng.

- Tốt lắm cô bé, con đã tìm được con đường của riêng mình. Ta rất vui.

Tiêu Tiêu cũng cười nói:

- Nhưng mà Mục lão, con đói quá. Con đã ở đây bao lâu rồi? Con có cảm giác dường như khoảng ba ngày ba đêm chưa ăn uống gì.

Mục lão càng lúc càng cười tươi hơn:

- Nhóc con, con minh tưởng tổng cộng đã 34 ngày 6 canh giờ. Con tạm thời đi ăn chút gì đi, sau đó tiếp tục dung hợp Hồn Cốt.

***

Trong căn phòng, cậu bé từ từ mở mắt, đôi ngươi màu xanh lam trong suốt sáng người, cả người hắn trong suốt như một khối ngọc màu vàng kim, ánh sáng lấp lánh từ người hắn không ngừng lan tỏa ra xung quanh.

/731

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status