Đấu La Đại Lục II (Tuyệt Thế Đường Môn)

Chương 325: Cá lớn nuốt cá bé, luật rừng! (Thượng)

/731



Tiêu Tiêu nào phải Đại Hồn Sư bình thường, tu vi cô bé đã đến cấp 30, và quan trọng hơn, cô bé còn có được kinh nghiệm sau lần tham dự cuộc thi Đấu Hồn Đại Tái nữa, đấy còn chưa kể sự trợ giúp từ Tinh Thần Tham Trắc Cộng Hưởng của Hoắc Vũ Hạo.

Nháy mắt khi con Hổ Ma Miêu vạn năm nhào ra, cô bé đã lui tít về phía sau, thân là đệ tử Đường Môn, dĩ nhiên cô bé cũng biết Quỷ Ảnh Mê Tung. Trong quá trình lùi về sau, cô bé còn không ngừng thay đổi phương hướng, khi đòn tấn công của Hổ Ma Miêu tạo thành một lưỡi đao ánh sáng thì Tinh Thần Tham Trắc cũng truyền thông tin về. Cả người Tiêu Tiêu cong xuống như hình vòng cung, tránh được nó trong tích tắc, thoát khỏi bờ nguy hiểm.

Nơi lưỡi đao ánh sáng ấy lướt qua liên tục phát lên từng tiếng sụp đổ, không biết có biết bao cây cối phải gặp tai ương rồi.

Tuy Tiêu Tiêu may mắn tránh khỏi một kích này nhưng lưng đã ướt đẫm mồ hôi lạnh. Cũng may mục tiêu tấn công chính của con Hổ Ma Miêu vạn năm kia không phải là cô bé. Nếu không làm sao cô có thể dễ dàng né tránh như vậy.

Mà lúc này, con Hổ Ma Miêu vạn năm kia đã đến ngay trước mặt Hoắc Vũ Hạo.

Ánh sáng màu tím ánh kim lại xuất hiện, nó bắn ra từ hai tròng mắt của Hoắc Vũ Hạo, nháy mắt khi tia sáng ấy xuất hiện, đôi mắt của Hổ Ma Miêu rõ ràng có chút lóng lánh ánh sáng, hiển nhiên nó đã biết Hoắc Vũ Hạo có một kỹ năng hệ Tinh Thần vô cùng đáng sợ.

Nhưng lúc này, Hổ Ma Miêu vạn năm đã nhận ra mình đoán sai rồi, mục tiêu tấn công của Hoắc Vũ Hạo không phải là nó.

Con Hổ Ma Miêu ngàn năm đang ngồi trên lưng nó "vèo" một cái, đầu giống như quả dưa hấu bị đập nát. Máu tươi từ thất khiếu ào ào chảy ra ngoài, nằm phụp xuống lưng Hổ Ma Miêu vạn năm.

Lúc này Hoắc Vũ Hạo đã hoàn toàn không còn nương tay nữa. Ban nãy con Hổ Ma Miêu ngàn năm ấy đã bị Linh Hồn Trùng Kích đánh trúng, vốn đã bị thương khá nặng, vậy mà lại còn bị Hoắc Vũ Hạo toàn lực tấn công thêm một lần nữa nên mới xảy ra tình huống như thế.

Cá lớn nuốt cá bé, địch muốn giết ta thế thì ta phải nhanh tay giết chết địch.

Từ lúc gặp con Hổ Ma Miêu ngàn năm đến Hổ Ma Miêu vạn năm, tuy thời gian không lâu nhưng cái nhìn của hắn đã thay đổi long trời lở đất. Bọn họ bị rơi vào tình huống nguy hiểm cũng vì lòng quá mềm yếu. Không cùng giống loài thì suy nghĩ dĩ nhiên sẽ khác. Hồn thú vẫn là hồn thú. Không thể nào thay đổi được sự thật này.

Khi con Hổ Ma Miêu ngàn năm chết đi, con Hổ Ma Miêu vạn năm vô cùng chấn động, nó rống lớn một tiếng, theo bản năng quay đầu nhìn về phía con Hổ Ma Miêu ngàn năm ở trên lưng mình. Có điều với bản năng sinh tồn suốt vạn năm qua, cho dù không nhìn về trước nó cũng có thể tạm thời lách người tránh đi.

Nhưng cũng ngay lúc này, quanh người Hoắc Vũ Hạo và Vương Đông được bao phủ bằng ba màu sắc lam, tím, ánh kim rực rỡ.

Rực rỡ trong Điêu tàn – Hoàng Kim Lộ.

Được Tinh Thần Tam Trắc Cộng Hưởng hỗ trợ, cộng với việc con Hổ Ma Miêu vạn năm không tập trung tinh thần, nên một kích này dễ dàng tấn công trúng mục tiêu.

Luồng sáng rực rỡ màu vàng kim soi rọi xuống một quãng đường dài chừng trăm thước. Con Hổ Ma Miêu vừa bị ánh sáng ấy chiếu lên liền hóa thành một pho tượng màu vàng, giữ nguyên tư thế chuẩn bị tiếp tục xông về trước mà ngã xuống. Bạn đang đọc truyện tại

/731

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status