Kết quả của cuộc chiến giữa Vô Niệm cùng Phi Điện thực sự làm thay đổi toàn bộ tình hình chiến cuộc của Sinh Tử Đài lần này.
Dẫu Long Môn đệ tam quan – Sinh Tử Đài là nơi phân địch trực tiếp thứ hạng của 10 người mạnh nhất Tiềm Long đại hội lần này tuy nhiên Sinh Tử Đài lại bị ảnh hưởng tương đối lớn của Hoàng Kim Tháp.
Lấy một ví dụ đơn giản là Trầm Côn, hắn đứng đầu trong cuộc thi Hoàng Kim Tháp vì vậy đương nhiên được chọn đối thủ đầu tiên, đương nhiên sẽ chọn đối thủ dễ đánh bại nhất sau đó đường hoàng ngồi đợi diễn biến tiếp theo trên nhánh thắng.
Những người thua lượt đấu đầu tiên sẽ phải xuống nhánh thua, 5 người thất bại dưới nhanh thua phải trực tiếp loại nhau, mỗi người sẽ ngẫu nhiên quyết đấu cùng hai đối thủ khác trong nhánh thua, 3 người có thành tích tốt nhất sẽ tiến vào nhánh thắng, lúc này top 8 được hình thành.
Top 8 cao thủ mạnh nhất của Sinh Tử Đài sẽ lại giải quyết nhau để phân định top 4. 4 người chiến thắng ở nhánh trên cùng 4 kẻ chiến bại ở nhánh dưới.
Cách thi đấu này cực kỳ khó khăn cho những người dưới nhánh thua bởi Sinh Tử Đài không có thời gian nghỉ, cứ đến lượt liền phải lập tức tham chiến, chiến đến khi có 1 người vô địch cho dù bất cứ thiên tài nào nếu không dám chắc chắn có thể tiến lên nhánh thắng thì luôn phải cố để giữ lại con bài tủ mạnh nhất, cố gắng giữ lại thể lực tối đa.
Trên lý thuyết là thế nhưng thực tế lúc này Hách Mông không thể chiến đấu, Phi Điện đang bất tỉnh nhân sự, ngay cả Phong Phiêu Nhiên cả người cũng trọng thương, chiến lực 10 thành không còn nổi 1, đối với Vô Song thì đây là một kết quả không thể nào tốt hơn.
Ngay sau khi cuộc chiến giữa Vô Niệm và Phi Điện kết thúc, cả hai được truyền tống ra ngoài bình đài của mình, Sinh Tử Đài lập tức trở lại như cũ, như chưa hề trải qua cuộc chiến nào.
Thời gian bắt đầu cuộc chiến top 8 bắt đầu đếm ngược, tất cả thí sinh có 1 tiếng đồng hồ để điều chỉnh trạng thái, 1 tiếng cho cuộc chiến cuối cùng.
Bất ngờ là ở bình đài nơi Vô Song cùng Cơ Tuyết Nhạnd đang ngồi bỗng dưng có một vị khách đang đến, Tiêu Thu Phong khuôn mặt mỉm cười thản nhiên như không có chuyện gì, mặc kệ ánh mắt cảnh giác của Vô Song cùng ánh mắt không mấy thiện cảm của Cơ Tuyết Nhạn.
Cơ Tuyết Nhạn theo thói quen đứng nhếch lên một bước, nàng đương nhiên muốn bảo vệ Vô Song, không hiểu tại sao ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Thu Phong thì Cơ Tuyết Nhạn đã không thể nào hợp mắt nổi đối phương.
Cơ Tuyết Nhạn đương nhiên biết bản thể của Tiêu Thu Phong cực mạnh, một người có thể đánh trọng thương Đấu Thần, một người có thể trêu đùa Sát Thần thì ngay cả nàng toàn thịnh cũng không phải đối thủ của đối phương có điều nếu cả hai cùng đoạt xá thì lại là chuyện khác.
Vì một số lý do mà khi trở thành Cực Đạo Chân Thần thì Trâm Anh không tài nào đạt được phong hào Chân Thần cho riêng mình tuy nhiên Trâm Anh năm xưa cũng cực kỳ nổi tiếng, đệ nhất thiên tài trong lịch sử Nguyệt Tộc, một người được toàn bộ Viễn Cổ Bát Tộc năm đó công nhận vô địch dưới Chân Thần, đây mới là thứ làm Trâm Anh tự tin khi đối đầu cùng Thiên, cùng là đoạt xá để xem ai sợ ai.
Thiên phát hiện ra hành động của Cơ Tuyết Nhạn, hắn vậy mà mỉm cười, một nụ cười tươi cực kỳ để lộ hàm răng sáng bóng, sau đó ánh mắt Thiên lóe lên một tia sáng màu đỏ kỳ dị, tia sáng lóe lên rất ngắn nếu không phải Cơ Tuyết Nhạn cùng Vô Song ở gần đó thì không tài nào phát hiện ra nổi.
Tia sáng này không gây ra bất cứ ảnh hưởng gì, ít nhất toàn bộ Sinh Tử Đài không ai gặp ảnh hưởng tuy nhiên không biết vì sao ngay khi mắt Tiêu Thu Phong lóe sáng thì toàn bộ tất cả hệ thống truyền hình cuộc chiến của Tiềm Long đại hội ra bên ngoài lập tức gặp trục trặc, màn hình lập tức đen lại.
Tất nhiên sự việc bên ngoài kia ra sao thì những người bên trong không tài nào biết được, sẽ không ai biết một ánh mắt kia của Tiêu Thu Phong đã làm gì, đã gây ra tác dụng gì.
Đối với Thiên lúc này bây giờ là thời khắc cực kỳ quan trọng, Thiên nhất định phải nắm giữ nó, khóe miệng tiếp tục cong lên, Thiên trực tiếp bỏ qua Cơ Tuyết Nhạn mà nhìn Vô Song :”Có thể cho ta mượn cô gái bên ngươi nói chút việc được không ?”.
Vô Song nhíu mày sau đó nhìn Cơ Tuyết Nhạn, đến chính cả Cơ Tuyết Nhạn cũng giật mình có điều nàng rất nhanh gật đầu :”Được, ta đi theo ngươi nói chuyện, thực sự không biết ngươi có thể làm ta có bất ngờ nào ?”.
Hai người Tiêu Thu Phong cùng Cơ Tuyết Nhạn di chuyển, cả hai tiến về phía bình đài của Cơ Tuyết Nhạn sau đó bình đài được che phủ trong một lớp kính màu đen, tuyệt đối không ai có thể biết bọn họ rốt cuộc nói cái gì.
Hành động của Tiêu Thu Phong cùng Cơ Tuyết Nhạn làm cả Tố Ngôn, Trầm Côn và Vô Niệm chú ý, dù sao thì đây cũng la hai nhân vật mạnh nhất, hai nhân vật có khả năng dành vị trí thứ 1 và thứ 2 nhất của đại hội lần này, việc hai người gặp mặt riêng với nhau đương nhiên không thể khiến người khác không suy nghĩ.
Trong bình đài của Cơ Tuyết Nhạn, nàng mỉm cười ung dung nhìn Tiêu Thu Phong, ánh mắt cực kỳ tự tin nhìn đối phương :”Không biết vị Bất Tử Chân Thần tìm ta có việc gì ?”.
Tiêu Thu Phong mỉm cười sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lạnh lùng lấy ra một tấm lệnh bài, ngay khi Cơ Tuyết Nhạn nhìn thấy tấm lệnh bài này liền biến sắc, đây chính là lệnh bài Sát Đế của Sát Điện.
Tấm lệnh bài này không thể nào làm giả được, toàn bộ Sát Điện tổng cộng chỉ có ba cái mà thôi.
Ánh mắt Cơ Tuyết Nhạn cau lại, nàng biết tấm lệnh bài này là của ai, tấm lệnh bài của Ngục Thần vị Sát Đế cuối cùng trong Sát Điện còn chưa lộ diện, tất nhiên Trâm Anh cũng biết kẻ trước mặt không thể nào lấy được tấm lệnh bài này từ chỗ Ngục Thần, từ lâu tấm lệnh bài này do Phương Anh quản lý.
Khuôn mặt Cơ Tuyết Nhạn cau lại, sau đó trên người xuất hiện từng tia từng tia sát khí, không khí xung quanh bỗng chốc lạnh lẽo vô cùng :”Nói, rốt cuộc ngươi là ai ?, tại sao Phương Anh nàng ta không hề nói gì với ta về việc này ?”.
Thiên lúc này mới nở một nụ cười thần bí, việc Thiên thích làm nhất không phải là đánh nhau, không phải là chém chém giết giết mà là tính toán, hắn thích nhất cảm giác nắm mọi thứ trong tay mình, hắn thích nhất là giao dịch.
…..........
Hai người Tiêu Thu Phong cùng Cơ Tuyết Nhạn biến mất khoảng 10 phút, đây cũng là thời gian màn hình cập nhật gặp trục trặc, ngay khi Cơ Tuyết Nhạn cùng Tiêu Thu Phong đi ra ngoài tất cả mọi thứ lại trở lại bình thường, hình ảnh tiếp tục trở về.
Sẽ không một ai ở ngoài kia biết được 10 phút trong này xảy ra cái gì và cũng không ai ở trong này biết được trong thời gian 10 phút Tiêu Thu Phong và Cơ Tuyết Nhạn đã nói những gì.
Chính bản thân Vô Song cũng cực kỳ bất ngờ nhìn Cơ Tuyết Nhạn, ngay sau khi nàng đi ra cùng Tiêu Thu Phong vậy mà không quay về chỗ hắn như thường lệ, Cơ Tuyết Nhạn quyết định ngồi về phía bình đài của mình, hai tay ôm đầu gối, ánh mắt nhìn xa xăm không biết như đang suy nghĩ gì.
Vô Song không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng Cơ Tuyết Nhạn rất khác rất khác, điều này làm Vô Song xuất hiện một tia dự cảm bất thường, ánh mắt hắn hiện lên một tia kiêng kị đối với Tiêu Thu Phong.
Đối phương là một Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên điều này đương nhiên Vô Song không bằng được nhưng nếu đối phương đã chấp nhận đoạt xá, đã chấp nhận tham gia luật chơi của Tiền Long Thành thì Vô Song cũng không sợ, ngay cả cái gọi là Đại Tự Tại cũng không làm Vô Song mảy may để ý có điều một kẻ chỉ cần 10 phút có thể làm Cơ Tuyết Nhạn thay đổi 180 độ thì tuyệt đối không tầm thường.
Vô Song cũng không phải là tình thánh gì nhưng hắn sống đủ lâu và biết đủ nhiều để nhận ra Cơ Tuyết Nhạn đang gặp vấn đề khó khăn, nàng vậy mà đang đấu tranh nội tâm của chính mình.
Tiếp theo cũng không có thời gian để Vô Song suy nghĩ nữa, bầu trời trên cao dần dần sáng lên, một ánh mắt mở ra giữa không trung, ánh mắt đó mang theo vô tận quyền uy nhưng lại không có chút áp lực nào, một ánh mắt cực kỳ kì dị.
Vô Song biết thứ này là gì, nói một cách đơn giản đôi mắt này sẽ lựa chọn hai đối thủ đầu tiên tham gia Sinh Tử Đài vòng thứ hai, một lần nữa 12 tiếng chuông vang lên rung trời, hai luồng ánh sáng chiếu thẳng xuống bình đài, hai đấu thủ đầu tiên được chọn cho vòng đấu thứ hai lập tức bị biến mất, thân hình bọn họ dần dần xuất hiện trên Sinh Tử Đài.
Cuộc đấu đầu tiên trong top 8 diễn ra giữa Vô Song cùng Tiêu Thu Phong.
Vô Song lại một lần nữa phải ngạc nhiên, hắn thực sự không nghĩ đối thủ của mình là Tiêu Thu Phong tuy nhiên chỉ nghĩ đến việc được quyết đấu cùng một vị Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên cũng làm Vô Song bừng lên chiến ý.
Về phần Tiêu Thu Phong hắn cũng mỉm cười, Thiên hắn không có rảnh rỗi mà chạy đến Tiềm Long đại hội thậm chí là đoạt xá Tiêu Thu Phong bất chấp gây thù cùng Tiêu Dao lão tổ, lý do lớn nhất mà Thiên tiến về nơi đây vì hắn cảm thấy an toàn, Tiềm Long thành là nơi an toàn nhất đối với một kẻ đến từ bên ngoài như Thiên đồng thời Thiên có một khả năng mà không ai tưởng tượng được, hắn có thể thao túng luật chơi trong Tiềm Long Thành, lý do tại sao hắn có thể làm được việc này có lẽ chỉ có vị thần bí nhân vật từng làm Thần Toán Tử, Lãng Ông và cả Đế Sư tụ tập lại mới có thể biết được.
Tiêu Thu Phong mỉm cười chắp tay trước Vô Song sau đó tay trái xuất hiện một luồng hắc khí còn tay phải xuất hiện một luồng bạch khí :”Tay trái là âm tay phải là dương, Tiêu Dao Môn – Âm Dương hợp nhất – Ảo Mộng Ấn”.
Ảo Mộng Ấn có thể coi như một khả năng tạo ảo giác cực mạnh, một năng lực công kích linh hồn phi thường hiếm thấy trong thế giới này tuy nhiên Vô Song hắn cũng không sợ, bản thân Vô Song là cường giả chuyên tu linh hồn lực đồng thời còn có Huyền Mộng Chi Tâm thủ hộ, Vô Song chưa chắc đã sợ Ảo Mộng giới.
Vô Song đương nhiên vô cùng tự tin với năng lực của mình và Thiên cũng thừa biết Vô Song cái gì cũng có thể yếu nhưng linh hồn lực thì không có điều Thiên vẫn cứ sử dụng Ảo Mộng Ấn.
Ảo Mộng Ấn ở đây đương nhiên chỉ là thủ đoạn che mắt của Thiên đối với tất cả các thí sinh cùng khán giả bên ngoài mà thôi, sự thực lúc này Vô Song đang xuất hiện trong một không gian khác, linh hồn Vô Song bị hút vào một không gian khác giống hệt Phi Điện ở Long Môn đệ nhị quan.
Trước mặt Vô Song lúc này là một giong nói lười biếng nhưng lại quen thuộc vô cùng, giọng nói mà Vô Song không thể nào không nhận ra, ở ngay trước mặt hắn Thiên đang lười biếng mỉm cười :”Tiểu tử ngồi xuống uống miếng nước nói chuyện chút coi”.
Dẫu Long Môn đệ tam quan – Sinh Tử Đài là nơi phân địch trực tiếp thứ hạng của 10 người mạnh nhất Tiềm Long đại hội lần này tuy nhiên Sinh Tử Đài lại bị ảnh hưởng tương đối lớn của Hoàng Kim Tháp.
Lấy một ví dụ đơn giản là Trầm Côn, hắn đứng đầu trong cuộc thi Hoàng Kim Tháp vì vậy đương nhiên được chọn đối thủ đầu tiên, đương nhiên sẽ chọn đối thủ dễ đánh bại nhất sau đó đường hoàng ngồi đợi diễn biến tiếp theo trên nhánh thắng.
Những người thua lượt đấu đầu tiên sẽ phải xuống nhánh thua, 5 người thất bại dưới nhanh thua phải trực tiếp loại nhau, mỗi người sẽ ngẫu nhiên quyết đấu cùng hai đối thủ khác trong nhánh thua, 3 người có thành tích tốt nhất sẽ tiến vào nhánh thắng, lúc này top 8 được hình thành.
Top 8 cao thủ mạnh nhất của Sinh Tử Đài sẽ lại giải quyết nhau để phân định top 4. 4 người chiến thắng ở nhánh trên cùng 4 kẻ chiến bại ở nhánh dưới.
Cách thi đấu này cực kỳ khó khăn cho những người dưới nhánh thua bởi Sinh Tử Đài không có thời gian nghỉ, cứ đến lượt liền phải lập tức tham chiến, chiến đến khi có 1 người vô địch cho dù bất cứ thiên tài nào nếu không dám chắc chắn có thể tiến lên nhánh thắng thì luôn phải cố để giữ lại con bài tủ mạnh nhất, cố gắng giữ lại thể lực tối đa.
Trên lý thuyết là thế nhưng thực tế lúc này Hách Mông không thể chiến đấu, Phi Điện đang bất tỉnh nhân sự, ngay cả Phong Phiêu Nhiên cả người cũng trọng thương, chiến lực 10 thành không còn nổi 1, đối với Vô Song thì đây là một kết quả không thể nào tốt hơn.
Ngay sau khi cuộc chiến giữa Vô Niệm và Phi Điện kết thúc, cả hai được truyền tống ra ngoài bình đài của mình, Sinh Tử Đài lập tức trở lại như cũ, như chưa hề trải qua cuộc chiến nào.
Thời gian bắt đầu cuộc chiến top 8 bắt đầu đếm ngược, tất cả thí sinh có 1 tiếng đồng hồ để điều chỉnh trạng thái, 1 tiếng cho cuộc chiến cuối cùng.
Bất ngờ là ở bình đài nơi Vô Song cùng Cơ Tuyết Nhạnd đang ngồi bỗng dưng có một vị khách đang đến, Tiêu Thu Phong khuôn mặt mỉm cười thản nhiên như không có chuyện gì, mặc kệ ánh mắt cảnh giác của Vô Song cùng ánh mắt không mấy thiện cảm của Cơ Tuyết Nhạn.
Cơ Tuyết Nhạn theo thói quen đứng nhếch lên một bước, nàng đương nhiên muốn bảo vệ Vô Song, không hiểu tại sao ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy Tiêu Thu Phong thì Cơ Tuyết Nhạn đã không thể nào hợp mắt nổi đối phương.
Cơ Tuyết Nhạn đương nhiên biết bản thể của Tiêu Thu Phong cực mạnh, một người có thể đánh trọng thương Đấu Thần, một người có thể trêu đùa Sát Thần thì ngay cả nàng toàn thịnh cũng không phải đối thủ của đối phương có điều nếu cả hai cùng đoạt xá thì lại là chuyện khác.
Vì một số lý do mà khi trở thành Cực Đạo Chân Thần thì Trâm Anh không tài nào đạt được phong hào Chân Thần cho riêng mình tuy nhiên Trâm Anh năm xưa cũng cực kỳ nổi tiếng, đệ nhất thiên tài trong lịch sử Nguyệt Tộc, một người được toàn bộ Viễn Cổ Bát Tộc năm đó công nhận vô địch dưới Chân Thần, đây mới là thứ làm Trâm Anh tự tin khi đối đầu cùng Thiên, cùng là đoạt xá để xem ai sợ ai.
Thiên phát hiện ra hành động của Cơ Tuyết Nhạn, hắn vậy mà mỉm cười, một nụ cười tươi cực kỳ để lộ hàm răng sáng bóng, sau đó ánh mắt Thiên lóe lên một tia sáng màu đỏ kỳ dị, tia sáng lóe lên rất ngắn nếu không phải Cơ Tuyết Nhạn cùng Vô Song ở gần đó thì không tài nào phát hiện ra nổi.
Tia sáng này không gây ra bất cứ ảnh hưởng gì, ít nhất toàn bộ Sinh Tử Đài không ai gặp ảnh hưởng tuy nhiên không biết vì sao ngay khi mắt Tiêu Thu Phong lóe sáng thì toàn bộ tất cả hệ thống truyền hình cuộc chiến của Tiềm Long đại hội ra bên ngoài lập tức gặp trục trặc, màn hình lập tức đen lại.
Tất nhiên sự việc bên ngoài kia ra sao thì những người bên trong không tài nào biết được, sẽ không ai biết một ánh mắt kia của Tiêu Thu Phong đã làm gì, đã gây ra tác dụng gì.
Đối với Thiên lúc này bây giờ là thời khắc cực kỳ quan trọng, Thiên nhất định phải nắm giữ nó, khóe miệng tiếp tục cong lên, Thiên trực tiếp bỏ qua Cơ Tuyết Nhạn mà nhìn Vô Song :”Có thể cho ta mượn cô gái bên ngươi nói chút việc được không ?”.
Vô Song nhíu mày sau đó nhìn Cơ Tuyết Nhạn, đến chính cả Cơ Tuyết Nhạn cũng giật mình có điều nàng rất nhanh gật đầu :”Được, ta đi theo ngươi nói chuyện, thực sự không biết ngươi có thể làm ta có bất ngờ nào ?”.
Hai người Tiêu Thu Phong cùng Cơ Tuyết Nhạn di chuyển, cả hai tiến về phía bình đài của Cơ Tuyết Nhạn sau đó bình đài được che phủ trong một lớp kính màu đen, tuyệt đối không ai có thể biết bọn họ rốt cuộc nói cái gì.
Hành động của Tiêu Thu Phong cùng Cơ Tuyết Nhạn làm cả Tố Ngôn, Trầm Côn và Vô Niệm chú ý, dù sao thì đây cũng la hai nhân vật mạnh nhất, hai nhân vật có khả năng dành vị trí thứ 1 và thứ 2 nhất của đại hội lần này, việc hai người gặp mặt riêng với nhau đương nhiên không thể khiến người khác không suy nghĩ.
Trong bình đài của Cơ Tuyết Nhạn, nàng mỉm cười ung dung nhìn Tiêu Thu Phong, ánh mắt cực kỳ tự tin nhìn đối phương :”Không biết vị Bất Tử Chân Thần tìm ta có việc gì ?”.
Tiêu Thu Phong mỉm cười sau đó từ trong trữ vật giới chỉ lạnh lùng lấy ra một tấm lệnh bài, ngay khi Cơ Tuyết Nhạn nhìn thấy tấm lệnh bài này liền biến sắc, đây chính là lệnh bài Sát Đế của Sát Điện.
Tấm lệnh bài này không thể nào làm giả được, toàn bộ Sát Điện tổng cộng chỉ có ba cái mà thôi.
Ánh mắt Cơ Tuyết Nhạn cau lại, nàng biết tấm lệnh bài này là của ai, tấm lệnh bài của Ngục Thần vị Sát Đế cuối cùng trong Sát Điện còn chưa lộ diện, tất nhiên Trâm Anh cũng biết kẻ trước mặt không thể nào lấy được tấm lệnh bài này từ chỗ Ngục Thần, từ lâu tấm lệnh bài này do Phương Anh quản lý.
Khuôn mặt Cơ Tuyết Nhạn cau lại, sau đó trên người xuất hiện từng tia từng tia sát khí, không khí xung quanh bỗng chốc lạnh lẽo vô cùng :”Nói, rốt cuộc ngươi là ai ?, tại sao Phương Anh nàng ta không hề nói gì với ta về việc này ?”.
Thiên lúc này mới nở một nụ cười thần bí, việc Thiên thích làm nhất không phải là đánh nhau, không phải là chém chém giết giết mà là tính toán, hắn thích nhất cảm giác nắm mọi thứ trong tay mình, hắn thích nhất là giao dịch.
…..........
Hai người Tiêu Thu Phong cùng Cơ Tuyết Nhạn biến mất khoảng 10 phút, đây cũng là thời gian màn hình cập nhật gặp trục trặc, ngay khi Cơ Tuyết Nhạn cùng Tiêu Thu Phong đi ra ngoài tất cả mọi thứ lại trở lại bình thường, hình ảnh tiếp tục trở về.
Sẽ không một ai ở ngoài kia biết được 10 phút trong này xảy ra cái gì và cũng không ai ở trong này biết được trong thời gian 10 phút Tiêu Thu Phong và Cơ Tuyết Nhạn đã nói những gì.
Chính bản thân Vô Song cũng cực kỳ bất ngờ nhìn Cơ Tuyết Nhạn, ngay sau khi nàng đi ra cùng Tiêu Thu Phong vậy mà không quay về chỗ hắn như thường lệ, Cơ Tuyết Nhạn quyết định ngồi về phía bình đài của mình, hai tay ôm đầu gối, ánh mắt nhìn xa xăm không biết như đang suy nghĩ gì.
Vô Song không hiểu chuyện gì xảy ra nhưng Cơ Tuyết Nhạn rất khác rất khác, điều này làm Vô Song xuất hiện một tia dự cảm bất thường, ánh mắt hắn hiện lên một tia kiêng kị đối với Tiêu Thu Phong.
Đối phương là một Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên điều này đương nhiên Vô Song không bằng được nhưng nếu đối phương đã chấp nhận đoạt xá, đã chấp nhận tham gia luật chơi của Tiền Long Thành thì Vô Song cũng không sợ, ngay cả cái gọi là Đại Tự Tại cũng không làm Vô Song mảy may để ý có điều một kẻ chỉ cần 10 phút có thể làm Cơ Tuyết Nhạn thay đổi 180 độ thì tuyệt đối không tầm thường.
Vô Song cũng không phải là tình thánh gì nhưng hắn sống đủ lâu và biết đủ nhiều để nhận ra Cơ Tuyết Nhạn đang gặp vấn đề khó khăn, nàng vậy mà đang đấu tranh nội tâm của chính mình.
Tiếp theo cũng không có thời gian để Vô Song suy nghĩ nữa, bầu trời trên cao dần dần sáng lên, một ánh mắt mở ra giữa không trung, ánh mắt đó mang theo vô tận quyền uy nhưng lại không có chút áp lực nào, một ánh mắt cực kỳ kì dị.
Vô Song biết thứ này là gì, nói một cách đơn giản đôi mắt này sẽ lựa chọn hai đối thủ đầu tiên tham gia Sinh Tử Đài vòng thứ hai, một lần nữa 12 tiếng chuông vang lên rung trời, hai luồng ánh sáng chiếu thẳng xuống bình đài, hai đấu thủ đầu tiên được chọn cho vòng đấu thứ hai lập tức bị biến mất, thân hình bọn họ dần dần xuất hiện trên Sinh Tử Đài.
Cuộc đấu đầu tiên trong top 8 diễn ra giữa Vô Song cùng Tiêu Thu Phong.
Vô Song lại một lần nữa phải ngạc nhiên, hắn thực sự không nghĩ đối thủ của mình là Tiêu Thu Phong tuy nhiên chỉ nghĩ đến việc được quyết đấu cùng một vị Cực Đạo Chân Thần 24 Trùng Thiên cũng làm Vô Song bừng lên chiến ý.
Về phần Tiêu Thu Phong hắn cũng mỉm cười, Thiên hắn không có rảnh rỗi mà chạy đến Tiềm Long đại hội thậm chí là đoạt xá Tiêu Thu Phong bất chấp gây thù cùng Tiêu Dao lão tổ, lý do lớn nhất mà Thiên tiến về nơi đây vì hắn cảm thấy an toàn, Tiềm Long thành là nơi an toàn nhất đối với một kẻ đến từ bên ngoài như Thiên đồng thời Thiên có một khả năng mà không ai tưởng tượng được, hắn có thể thao túng luật chơi trong Tiềm Long Thành, lý do tại sao hắn có thể làm được việc này có lẽ chỉ có vị thần bí nhân vật từng làm Thần Toán Tử, Lãng Ông và cả Đế Sư tụ tập lại mới có thể biết được.
Tiêu Thu Phong mỉm cười chắp tay trước Vô Song sau đó tay trái xuất hiện một luồng hắc khí còn tay phải xuất hiện một luồng bạch khí :”Tay trái là âm tay phải là dương, Tiêu Dao Môn – Âm Dương hợp nhất – Ảo Mộng Ấn”.
Ảo Mộng Ấn có thể coi như một khả năng tạo ảo giác cực mạnh, một năng lực công kích linh hồn phi thường hiếm thấy trong thế giới này tuy nhiên Vô Song hắn cũng không sợ, bản thân Vô Song là cường giả chuyên tu linh hồn lực đồng thời còn có Huyền Mộng Chi Tâm thủ hộ, Vô Song chưa chắc đã sợ Ảo Mộng giới.
Vô Song đương nhiên vô cùng tự tin với năng lực của mình và Thiên cũng thừa biết Vô Song cái gì cũng có thể yếu nhưng linh hồn lực thì không có điều Thiên vẫn cứ sử dụng Ảo Mộng Ấn.
Ảo Mộng Ấn ở đây đương nhiên chỉ là thủ đoạn che mắt của Thiên đối với tất cả các thí sinh cùng khán giả bên ngoài mà thôi, sự thực lúc này Vô Song đang xuất hiện trong một không gian khác, linh hồn Vô Song bị hút vào một không gian khác giống hệt Phi Điện ở Long Môn đệ nhị quan.
Trước mặt Vô Song lúc này là một giong nói lười biếng nhưng lại quen thuộc vô cùng, giọng nói mà Vô Song không thể nào không nhận ra, ở ngay trước mặt hắn Thiên đang lười biếng mỉm cười :”Tiểu tử ngồi xuống uống miếng nước nói chuyện chút coi”.
/438
|