Người Chiến Tộc thiên sinh cuồng ngạo, địa vị của Chiến Tộc không phải là do tổ tiên để lại mà là đời đời thế hệ cùng cố gắng, người Chiến Tộc lấy chiến mà sinh lấy tử là vinh dự, một đại cường tộc trong Nguyên Tố Thế Giới, một siêu cấp tổ ong vò vẽ thực sự không ai muốn chiến đấu.
Chiến Tộc tộc nhân ngoại trừ sự dũng mãnh vô song lại cực kỳ khát máu thậm chí là say máu, không cần biết là máu của kẻ thù hay là máu của bản thân đều có thề làm Chiến Tộc tộc nhân điên loạn, đây mới là một điều đáng sợ của Chiến Tộc.
Chiến Tộc trên chiến trường tuyệt đối là một tồn tại mang tính hủy diệt, bọn họ cứ như căn bệnh ung thư vậy, như một cơn sóng thần càn quét chiến trường cuốn trôi tất cả, trước mặt là vinh quang chiến thắng để lại sau lưng là vô tận hủy diệt cùng sự tử vong.
Chiến Vô Địch cũng là Chiến Tộc nhân thậm chí thiên phú của hắn vô cùng ưu việt, đã là Chiến Tộc nhân thì luôn say máu, máu chảy càng nhiều thì Chiến Tộc tộc nhân càng hung bạo, Chiến Vô Địch càng hung bạo. Muốn đánh bại Chiến Tộc người cách tốt nhất chính là một đòn miểu sát.
Trong không gian được tạo ra từ Tiểu Ngũ Hành Tu Di Sơn, Chiến Vô Địch nhắm hai mắt lại hít thở một hơi thật sâu từng bắp thịt trên cơ thể hắn dãn ra, làn da màu xanh lá cây thỉnh thoảng lóe lên từng tia sáng kì dị, hơi thở của Chiến Vô Địch ngày càng trầm ổn.
Vô Song ở phương xa cũng cảm thấy không ổn, Chiến Vô Địch lúc trước như một cơn sóng lớn cuốn trôi tất cả, mạnh mẽ đầy bá đạo thì này lại trở nên bình tĩnh như mặt hồ yên ả, không có một gợn sóng nào điều này làm Vô Song thực sự phải nhìn đối thủ của mình bằng con mắt khác.
Không phí thêm một giây nào, hai tay của Vô Song liên tục đan thành vô số ấn chú kì dị, ánh mắt của hắn chuyển toàn bộ thành màu tím, tử khí tràn đầy toàn bộ không gian bên trong Tiểu Ngũ Hành Tu Di Sơn, Vô Song khóe miệng nhếch lên :”Bạn của ta, ra đây đi nào”.
Khi Vô Song dứt lời cũng là lúc Chiến Vô Địch mở mắt ra, lúc này lần đầu tiên Vô Song nhìn thấy Chiến Vô Địch mặc áo giáp, trên người hắn không biết từ đâu xuất hiện một bộ áo giáp bằng hoàng kim che kín thân thể, thậm chí Vô Song còn không nhận ra đối thủ chỉ ít phút trước còn quần ẩu với mình.
Chiến Vô Địch cho người ta cảm giác hoang dã thì nay lại cực kỳ trầm ổn đồng thời áp lực trên cơ thể càng ngày càng mạnh, hơi thở càng ngày càng bá đạo :”Chiến Thần Quyết Đệ Thập Tầng – Hoàng Kim Chiến Chần”.
Một tay của Chiến Vô Địch đưa ra sau đó lập tức một tia sáng khủng khiếp giống hết tia Laze từ tay hắn bắn ra, lao thẳng về phía Vô Song, hơi nóng từ tuyệt chiêu này thậm chí đi đến đấu đốt cháy tử khỉ đến đó.
Vô Sòng nhoẻn miệng cười :”Thú Vị” vừa dứt lời hắn cũng không chậm hai tay đưa ra giữa không trung, rõ ràng hai tay Vô Song không hề có bất cứ vũ khí gì nhưng rất nhanh một thanh đại kiếm rực lửa xuất hiện, một thanh Tru Thiên Kiếm được Vô Song gọi ra, đối với Vô Song khi nắm kiếm trong tay là lúc hắn tự tin nhất.
Tru Thiên Kiếm có hai dạng tồn tại, loại thứ nhất là giả kiếm loại này được tạo nên hoàn toàn bằng Niết Bàn Hỏa còn loại thứ hai là chân kiếm, Tru Thiên Kiếm loại thứ hai mới là phiên bản mạnh mẽ nhất của Tru Thiên Kiếm với Luân Hồi Lục Ân – Nhân Ấn làm phôi kiếm cùng Niết Bàn Hỏa bảo vệ xung quanh, thanh bảo kiếm của riêng Vô Song hắn.
Năm chặt bảo kiếm Vô Song lao thẳng về phía Chiến Vô Địch, hai tay nổi lên gân xanh mạnh mẽ một chém, một đường kiếm khí khổng lồ màu đỏ mang theo sinh mệnh lực cùng vô hạn chia đôi tia sáng do Chiến Vô Địch tạo ra, lực đạo chưa hết cắt thẳng vào cổ đối phương.
Chiến Vô Địch căn bản không tránh, hắn cứ đứng im ở đó cho đường kiếm khí chém thẳng vào, một tiếng “keng” trầm thấp vang lên, dĩ nhiên một đường kiếm khí khổng lồ của Vô Song chỉ để lại một vết xước như có như không trên Hoàng Kim Chiến Thần Giáp của Chiến Vô Địch.
Hai bàn tay của Chiến Vô Địch khẽ nắm lại sau đó hắn gầm lên lao thẳng về phía Vô Song, bộ áo giáp bá đạo tỏa ra từng tia sáng vàng rực đầy quyền uy.
Vô Song khẽ hít một hơi lãnh khí, hơn ai hết hắn hiểu sức tấn công của Chiến Vô Địch biến thái thế nào mà nay còn được thâm một cái mai rùa kiên cố bảo vệ, áp lực dồn nén lên người Vô Song càng ngày càng cao, dĩ nhiên đối với hắn áp lực chính là động lực.
“Chém một cái không được thì chém một vạn cái”, nói xong cả người Vô Song tiếp tục tràn ngập chiến ý, đôi cánh Phượng Hoàng một lần nữa xuất hiện, đôi cánh khẽ vỗ vô số lông vũ Phượng Hoàng bắn tới Chiến Vô Địch, cả trời đất tràn ngập những mũi tên lửa.
Chiến Vô Địch căn bản bỏ mặc tất cả mọi thứ đang tấn công mình, lông vũ Phượng Hoàng chỉ có thể tạo nên những tia lửa trên người Chiến Vô Địch chứ tuyệt đối không thể làm hắn bị thương.
Vô Song tất nhiên không nghĩ bằng lông vũ của mình có thể đánh bại đối thủ, thứ đó căn bản là si tâm vọng tưởng, Vô Song chính là mượn biển lửa do hắn tạo ra để tạo thế cho chính mình, đôi cánh Phượng Hoàng lần này rung mạnh vẽ lên hai đường lửa tuyệt đẹp, tốc độ Vô Song cũng bạo tăng, nắm chặt Tru Thiên Kiếm trong tay Vô Song mạnh mẽ chém xuống.
Chiến Vô Địch đưa hai cánh tay của hắn lên ngăn cản một chém của Vô Song, mặt đất phía dưới Chiến Vô Địch lập tức xuất hiện vô số phía rách do kiếm khí tạo nên bất quá kiếm khí có nhiều nữa cũng không thể nào xuyên thủng được Hoàng Kim Chiến Thần Giáp của đối phương.
Chiến Vô Địch khẽ nhún chân xuống, sức mạnh của hắn bạo tăng sau đó hất tung Vô Song ra, một chân dẫm mạnh xuống đất, tốc độ của hắn bạo tăng như thấn di chớp mắt đã thấy xuất hiện bên cạnh Vô Song, một hoàng kim cự quyền mạnh mẽ tung ra, một quyền đấm xuyên đầu Vô Song.
Sau một quyền Chiến Vô Địch căn bản không thấy vui mừng, hắn mạnh mẽ xoay người lại trên không trung, một quyền cực mạnh đánh ra phía sau, một quyền của hắn vừa vặn ngăn cản một kiếm Vô Song bổ tới, quyền đầu tiên của Chiến Vô Địch căn bản là đánh vào tàn ảnh của Vô Song, Chiến Vô Địch có thể thuấn di thì Vô Song cũng có thể, về tốc độ Vô Song chưa bao giờ sợ ai.
Hai người lập tức lao vào áp sát nhau, trong không gian Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn lập tức xuất hiện vô số tia lửa điện cùng vô số âm thanh va chạm “keng keng keng”.
Trên người Vô Song lúc này ngoại trừ thanh chân kiếm Tru Thiên trên tay đang dùng để cứng đối cừng với Chiến Vô Địch thì xung quanh hắn còn có ba thanh giả kiếm Tru Thiên được Vô Song tạo nên bằng Niết Bàn Hỏa với tư cách lá chắn bảo vệ cơ thể hắn.
Chiến Vô Địch đương nhiên không ngại va chạm cũng không ngại Vô Song tấn công nhưng Vô Song thì có, một nắm đấm hoàng kim kia dính vào người thì Vô Song hắn đảm bảo trọng thương, cho dù nắm Tru Thiên Kiếm trong tay thì lực phản chấn cũng làm hai tay Vô Song tê dại.
Một quyền nữa của Chiến Vô Địch mạnh mẽ tung ra nhưng lại một lần nữa bị giả kiếm ngăn cản, giả kiếm chính là được tinh thần lực của Vô Song điều khiển một cách cực kỳ tinh tế đồng thời Vô Song rất nhanh chuyển từ tư thể hai tay nắm kiếm thành một tay nắm kiếm, một kiếm cực tốc vung lên chém thẳng vào mặt Chiến Vô Địch làm cơ thể đối phương khẽ lùi lại, hai người một lần nữa không ai làm gì được ai, đương nhiên lại một lần nữa lao vào nhau chiến đấu.
Bên trong bộ Hoàng Kim Chiến Thần Giáp của mình ánh mắt Chiến Vô Địch càng ngày càng sáng ngời, chiến ý của hắn càng ngày càng rạo rực, cũng đã không biết bao lâu trôi qua rồi hắn mới có cảm giác này, sử dụng đến Chiến Thần Quyết đệ thập tầng vậy mà cũng chỉ chiếm thượng phong chứ không thể giải quyết Vô Song, nếu việc này truyền đến tai Chiến Tộc thì đảm bảo làm vô số kẻ kinh ngạc không khép miệng lại được.
Chiến Thần Quyết tầng thứ 9 được gọi là Tiên Hoàng cảnh giới, Chiến Thần Quyết tầng thứ 10 tương đương với Thần Cảnh cũng là cảnh giới cao nhất của Chiến Vô Địch lúc này có thể sử dụng, đến cả át chủ bài của hắn cũng không thể nào vượt qua được bốn thanh Tru Thiên Kiếm được Vô Song điều khiển.
Vô Song bên kia cũng chỉ có thể cười khổ, hắn biết nằm im chịu đánh thế này không sớm thì muộn cũng thảm bại, đánh thêm vài tiếng nữa đợi Thần Lực của hắn cạn sạch thì căn bản là cá nằm trên thớt dù sao nền tảng giữa hai bên là khác nhau.
May mắn cho Vô Song là hắn có Niết Bàn Hỏa bằng đặc tính sinh mệnh khủng khiếp của mình cho dù là giả Chu Thiên Kiếm cũng có thể đỡ được một đòn của Chiến Vô Địch sau đó lại một lần nữa được Bất Tử Hỏa tẩm bổ, chính nhờ đặc tính này mà Vô Song có thể kiên trì được đến bây giờ.
Đột nhiên một vệt sáng lóe lên trước mắt Vô Song, Vô Song còn có thể cảm nhận Chiến Vô Địch dưới lớp mặt nạ kia đang mỉm cười, một nụ cười đầy bá đạo cùng tự tin.
Vệt sáng lóe lên nhanh một cách kinh khủng nằm ngoài hoàn toàn dự đoán của Vô Song, Chiến Vô Địch từ đầu trận đấu đến giờ căn bản là chưa dốc hết sức, hắn căn bản còn con bài chưa lật.
“Bá Vương Cước – Bá Vương Tốc Sát Cước”.
Vô Song bị nhận thẳng một cước vào ngực khiến hắn phun một ngụm máu bắn thẳng ra ngoài, xương cốt toàn thân tê dại đau đớn vô cùng, Vô Song thực sự đã quên mất một việc Chiến Vô Địch có thể dùng chân.
Thực sự không phải Vô Song quên mà cũng không phải Vô Song chủ quan căn bản là Bá Vương Quyền uy mãnh tuyệt luân, Vô Song hoàn toàn bị sự bá đạo của nó thu hút làm sao có thể nghĩ tới Chiến Vô Địch còn một cái Bá Vương Cước.
Ngay sau đó Vô Song còn chưa hết choáng thì Chiến Vô Địch đã xuất hiện bên người hắn, một cước nữa mạnh mẽ tung lên :” Bá Vương Cước – Đạp Bình Thiên Hạ”.
'Răng rắc' một âm thanh trầm thấp nhưng cực kỳ rõ ràng vang lên, xương cốt trên người Vô Song vỡ nát chỉ sau một chiên, lưng hắn đập mạnh vào tường phía sau, ngã rầm xuống đất căn bản không thể nhúc nhích.
Chiến Vô Địch một lần nữa xuất hiện bên cạnh Vô Song, một chân dơ cao chuẩn bị đạp xuống, trong mắt hắn xuất hiện một tia không đành lòng bất quá rất nhanh biến mất, chiến đấu là chiến đấu làm gì có khoan nhượng, Chiến Vô Địch hắn đánh nhau chưa bao giờ biết khoan nhượng là gì đặc biệt với một kỳ phùng địch thủ như Vô Song, nhường Vô Song căn bản chính là khinh nhục hắn , Vô Song không cần nhường cũng như Chiến Vô Địch vậy, tài không bằng người không có gì để nói, hắn cũng không cần ai nhường.
Một cước bình thường cực độ nhưng với Hoàng Kim Chiến Thần Giáp hộ thân cùng Thần Lực thì một cước này đủ sức dẫm nát đầu đại đa số Hạ Vị Thần trong thiên hạ chứ huống gì Vô Song.
Đúng lúc này Vô Song tưởng như không có sức chiến đấu vậy mà năm ngón tay của hắn dĩ nhiên đưa lên ngăn chặt một cước cực mạnh của Chiến Vô Địch đồng thời một sức mạnh như hồng hoang bạo thú từ Vô Song xuất hiện lập tức đánh bay Chiến Vô Địch về phía sau.
Vô Song một lần nữa đứng dậy, ánh mắt tràn đầy chiến ý, trên người hắn xuất hiện từng luồng từng luồng ngân sắc Long Tộc – Long Tủy. Vô Song có Long Tủy, thứ này sẽ tạo thành một bộ chiến giáp ngay trong cơ thể hắn, chỉ cần xương cốt của Vô Song bị nguy hiểm thì Long Tủy lập tức được khởi động, chỉ có khi Long Tủy khởi động thì Vô Song mới thực sự có thân thể Long Tộc.
Hắc Long Giáp của Vô Song lúc trước căn bản chỉ là làm màu, là dấu hiệu của việc hắn mược Thần Lực mà thôi, lúc này đây bộ hắc giáp đầy tà khí đó một lần nữa được tạo ra, một con Hắc Long hàng thật giá thật đối diện với Chiến Vô Địch. Vô Song nhoẻn miệng cười :”Hiệp 3 , hiệp 4 hay hiệp 5 rồi ?”.
Chiến Vô Địch cũng bật cười :”Ai quan tâm là hiệp mấy, đánh đi rồi đếm sau”.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv
Tác giả đang chăm chỉ bạo chương cuối tháng, cầu click vào ô cảm ơn ở dưới mỗi chương >.< . Cảm ơn càng nhiều thì tác giả càng có động lực viết.
Chiến Tộc tộc nhân ngoại trừ sự dũng mãnh vô song lại cực kỳ khát máu thậm chí là say máu, không cần biết là máu của kẻ thù hay là máu của bản thân đều có thề làm Chiến Tộc tộc nhân điên loạn, đây mới là một điều đáng sợ của Chiến Tộc.
Chiến Tộc trên chiến trường tuyệt đối là một tồn tại mang tính hủy diệt, bọn họ cứ như căn bệnh ung thư vậy, như một cơn sóng thần càn quét chiến trường cuốn trôi tất cả, trước mặt là vinh quang chiến thắng để lại sau lưng là vô tận hủy diệt cùng sự tử vong.
Chiến Vô Địch cũng là Chiến Tộc nhân thậm chí thiên phú của hắn vô cùng ưu việt, đã là Chiến Tộc nhân thì luôn say máu, máu chảy càng nhiều thì Chiến Tộc tộc nhân càng hung bạo, Chiến Vô Địch càng hung bạo. Muốn đánh bại Chiến Tộc người cách tốt nhất chính là một đòn miểu sát.
Trong không gian được tạo ra từ Tiểu Ngũ Hành Tu Di Sơn, Chiến Vô Địch nhắm hai mắt lại hít thở một hơi thật sâu từng bắp thịt trên cơ thể hắn dãn ra, làn da màu xanh lá cây thỉnh thoảng lóe lên từng tia sáng kì dị, hơi thở của Chiến Vô Địch ngày càng trầm ổn.
Vô Song ở phương xa cũng cảm thấy không ổn, Chiến Vô Địch lúc trước như một cơn sóng lớn cuốn trôi tất cả, mạnh mẽ đầy bá đạo thì này lại trở nên bình tĩnh như mặt hồ yên ả, không có một gợn sóng nào điều này làm Vô Song thực sự phải nhìn đối thủ của mình bằng con mắt khác.
Không phí thêm một giây nào, hai tay của Vô Song liên tục đan thành vô số ấn chú kì dị, ánh mắt của hắn chuyển toàn bộ thành màu tím, tử khí tràn đầy toàn bộ không gian bên trong Tiểu Ngũ Hành Tu Di Sơn, Vô Song khóe miệng nhếch lên :”Bạn của ta, ra đây đi nào”.
Khi Vô Song dứt lời cũng là lúc Chiến Vô Địch mở mắt ra, lúc này lần đầu tiên Vô Song nhìn thấy Chiến Vô Địch mặc áo giáp, trên người hắn không biết từ đâu xuất hiện một bộ áo giáp bằng hoàng kim che kín thân thể, thậm chí Vô Song còn không nhận ra đối thủ chỉ ít phút trước còn quần ẩu với mình.
Chiến Vô Địch cho người ta cảm giác hoang dã thì nay lại cực kỳ trầm ổn đồng thời áp lực trên cơ thể càng ngày càng mạnh, hơi thở càng ngày càng bá đạo :”Chiến Thần Quyết Đệ Thập Tầng – Hoàng Kim Chiến Chần”.
Một tay của Chiến Vô Địch đưa ra sau đó lập tức một tia sáng khủng khiếp giống hết tia Laze từ tay hắn bắn ra, lao thẳng về phía Vô Song, hơi nóng từ tuyệt chiêu này thậm chí đi đến đấu đốt cháy tử khỉ đến đó.
Vô Sòng nhoẻn miệng cười :”Thú Vị” vừa dứt lời hắn cũng không chậm hai tay đưa ra giữa không trung, rõ ràng hai tay Vô Song không hề có bất cứ vũ khí gì nhưng rất nhanh một thanh đại kiếm rực lửa xuất hiện, một thanh Tru Thiên Kiếm được Vô Song gọi ra, đối với Vô Song khi nắm kiếm trong tay là lúc hắn tự tin nhất.
Tru Thiên Kiếm có hai dạng tồn tại, loại thứ nhất là giả kiếm loại này được tạo nên hoàn toàn bằng Niết Bàn Hỏa còn loại thứ hai là chân kiếm, Tru Thiên Kiếm loại thứ hai mới là phiên bản mạnh mẽ nhất của Tru Thiên Kiếm với Luân Hồi Lục Ân – Nhân Ấn làm phôi kiếm cùng Niết Bàn Hỏa bảo vệ xung quanh, thanh bảo kiếm của riêng Vô Song hắn.
Năm chặt bảo kiếm Vô Song lao thẳng về phía Chiến Vô Địch, hai tay nổi lên gân xanh mạnh mẽ một chém, một đường kiếm khí khổng lồ màu đỏ mang theo sinh mệnh lực cùng vô hạn chia đôi tia sáng do Chiến Vô Địch tạo ra, lực đạo chưa hết cắt thẳng vào cổ đối phương.
Chiến Vô Địch căn bản không tránh, hắn cứ đứng im ở đó cho đường kiếm khí chém thẳng vào, một tiếng “keng” trầm thấp vang lên, dĩ nhiên một đường kiếm khí khổng lồ của Vô Song chỉ để lại một vết xước như có như không trên Hoàng Kim Chiến Thần Giáp của Chiến Vô Địch.
Hai bàn tay của Chiến Vô Địch khẽ nắm lại sau đó hắn gầm lên lao thẳng về phía Vô Song, bộ áo giáp bá đạo tỏa ra từng tia sáng vàng rực đầy quyền uy.
Vô Song khẽ hít một hơi lãnh khí, hơn ai hết hắn hiểu sức tấn công của Chiến Vô Địch biến thái thế nào mà nay còn được thâm một cái mai rùa kiên cố bảo vệ, áp lực dồn nén lên người Vô Song càng ngày càng cao, dĩ nhiên đối với hắn áp lực chính là động lực.
“Chém một cái không được thì chém một vạn cái”, nói xong cả người Vô Song tiếp tục tràn ngập chiến ý, đôi cánh Phượng Hoàng một lần nữa xuất hiện, đôi cánh khẽ vỗ vô số lông vũ Phượng Hoàng bắn tới Chiến Vô Địch, cả trời đất tràn ngập những mũi tên lửa.
Chiến Vô Địch căn bản bỏ mặc tất cả mọi thứ đang tấn công mình, lông vũ Phượng Hoàng chỉ có thể tạo nên những tia lửa trên người Chiến Vô Địch chứ tuyệt đối không thể làm hắn bị thương.
Vô Song tất nhiên không nghĩ bằng lông vũ của mình có thể đánh bại đối thủ, thứ đó căn bản là si tâm vọng tưởng, Vô Song chính là mượn biển lửa do hắn tạo ra để tạo thế cho chính mình, đôi cánh Phượng Hoàng lần này rung mạnh vẽ lên hai đường lửa tuyệt đẹp, tốc độ Vô Song cũng bạo tăng, nắm chặt Tru Thiên Kiếm trong tay Vô Song mạnh mẽ chém xuống.
Chiến Vô Địch đưa hai cánh tay của hắn lên ngăn cản một chém của Vô Song, mặt đất phía dưới Chiến Vô Địch lập tức xuất hiện vô số phía rách do kiếm khí tạo nên bất quá kiếm khí có nhiều nữa cũng không thể nào xuyên thủng được Hoàng Kim Chiến Thần Giáp của đối phương.
Chiến Vô Địch khẽ nhún chân xuống, sức mạnh của hắn bạo tăng sau đó hất tung Vô Song ra, một chân dẫm mạnh xuống đất, tốc độ của hắn bạo tăng như thấn di chớp mắt đã thấy xuất hiện bên cạnh Vô Song, một hoàng kim cự quyền mạnh mẽ tung ra, một quyền đấm xuyên đầu Vô Song.
Sau một quyền Chiến Vô Địch căn bản không thấy vui mừng, hắn mạnh mẽ xoay người lại trên không trung, một quyền cực mạnh đánh ra phía sau, một quyền của hắn vừa vặn ngăn cản một kiếm Vô Song bổ tới, quyền đầu tiên của Chiến Vô Địch căn bản là đánh vào tàn ảnh của Vô Song, Chiến Vô Địch có thể thuấn di thì Vô Song cũng có thể, về tốc độ Vô Song chưa bao giờ sợ ai.
Hai người lập tức lao vào áp sát nhau, trong không gian Tiểu Tu Di Ngũ Hành Sơn lập tức xuất hiện vô số tia lửa điện cùng vô số âm thanh va chạm “keng keng keng”.
Trên người Vô Song lúc này ngoại trừ thanh chân kiếm Tru Thiên trên tay đang dùng để cứng đối cừng với Chiến Vô Địch thì xung quanh hắn còn có ba thanh giả kiếm Tru Thiên được Vô Song tạo nên bằng Niết Bàn Hỏa với tư cách lá chắn bảo vệ cơ thể hắn.
Chiến Vô Địch đương nhiên không ngại va chạm cũng không ngại Vô Song tấn công nhưng Vô Song thì có, một nắm đấm hoàng kim kia dính vào người thì Vô Song hắn đảm bảo trọng thương, cho dù nắm Tru Thiên Kiếm trong tay thì lực phản chấn cũng làm hai tay Vô Song tê dại.
Một quyền nữa của Chiến Vô Địch mạnh mẽ tung ra nhưng lại một lần nữa bị giả kiếm ngăn cản, giả kiếm chính là được tinh thần lực của Vô Song điều khiển một cách cực kỳ tinh tế đồng thời Vô Song rất nhanh chuyển từ tư thể hai tay nắm kiếm thành một tay nắm kiếm, một kiếm cực tốc vung lên chém thẳng vào mặt Chiến Vô Địch làm cơ thể đối phương khẽ lùi lại, hai người một lần nữa không ai làm gì được ai, đương nhiên lại một lần nữa lao vào nhau chiến đấu.
Bên trong bộ Hoàng Kim Chiến Thần Giáp của mình ánh mắt Chiến Vô Địch càng ngày càng sáng ngời, chiến ý của hắn càng ngày càng rạo rực, cũng đã không biết bao lâu trôi qua rồi hắn mới có cảm giác này, sử dụng đến Chiến Thần Quyết đệ thập tầng vậy mà cũng chỉ chiếm thượng phong chứ không thể giải quyết Vô Song, nếu việc này truyền đến tai Chiến Tộc thì đảm bảo làm vô số kẻ kinh ngạc không khép miệng lại được.
Chiến Thần Quyết tầng thứ 9 được gọi là Tiên Hoàng cảnh giới, Chiến Thần Quyết tầng thứ 10 tương đương với Thần Cảnh cũng là cảnh giới cao nhất của Chiến Vô Địch lúc này có thể sử dụng, đến cả át chủ bài của hắn cũng không thể nào vượt qua được bốn thanh Tru Thiên Kiếm được Vô Song điều khiển.
Vô Song bên kia cũng chỉ có thể cười khổ, hắn biết nằm im chịu đánh thế này không sớm thì muộn cũng thảm bại, đánh thêm vài tiếng nữa đợi Thần Lực của hắn cạn sạch thì căn bản là cá nằm trên thớt dù sao nền tảng giữa hai bên là khác nhau.
May mắn cho Vô Song là hắn có Niết Bàn Hỏa bằng đặc tính sinh mệnh khủng khiếp của mình cho dù là giả Chu Thiên Kiếm cũng có thể đỡ được một đòn của Chiến Vô Địch sau đó lại một lần nữa được Bất Tử Hỏa tẩm bổ, chính nhờ đặc tính này mà Vô Song có thể kiên trì được đến bây giờ.
Đột nhiên một vệt sáng lóe lên trước mắt Vô Song, Vô Song còn có thể cảm nhận Chiến Vô Địch dưới lớp mặt nạ kia đang mỉm cười, một nụ cười đầy bá đạo cùng tự tin.
Vệt sáng lóe lên nhanh một cách kinh khủng nằm ngoài hoàn toàn dự đoán của Vô Song, Chiến Vô Địch từ đầu trận đấu đến giờ căn bản là chưa dốc hết sức, hắn căn bản còn con bài chưa lật.
“Bá Vương Cước – Bá Vương Tốc Sát Cước”.
Vô Song bị nhận thẳng một cước vào ngực khiến hắn phun một ngụm máu bắn thẳng ra ngoài, xương cốt toàn thân tê dại đau đớn vô cùng, Vô Song thực sự đã quên mất một việc Chiến Vô Địch có thể dùng chân.
Thực sự không phải Vô Song quên mà cũng không phải Vô Song chủ quan căn bản là Bá Vương Quyền uy mãnh tuyệt luân, Vô Song hoàn toàn bị sự bá đạo của nó thu hút làm sao có thể nghĩ tới Chiến Vô Địch còn một cái Bá Vương Cước.
Ngay sau đó Vô Song còn chưa hết choáng thì Chiến Vô Địch đã xuất hiện bên người hắn, một cước nữa mạnh mẽ tung lên :” Bá Vương Cước – Đạp Bình Thiên Hạ”.
'Răng rắc' một âm thanh trầm thấp nhưng cực kỳ rõ ràng vang lên, xương cốt trên người Vô Song vỡ nát chỉ sau một chiên, lưng hắn đập mạnh vào tường phía sau, ngã rầm xuống đất căn bản không thể nhúc nhích.
Chiến Vô Địch một lần nữa xuất hiện bên cạnh Vô Song, một chân dơ cao chuẩn bị đạp xuống, trong mắt hắn xuất hiện một tia không đành lòng bất quá rất nhanh biến mất, chiến đấu là chiến đấu làm gì có khoan nhượng, Chiến Vô Địch hắn đánh nhau chưa bao giờ biết khoan nhượng là gì đặc biệt với một kỳ phùng địch thủ như Vô Song, nhường Vô Song căn bản chính là khinh nhục hắn , Vô Song không cần nhường cũng như Chiến Vô Địch vậy, tài không bằng người không có gì để nói, hắn cũng không cần ai nhường.
Một cước bình thường cực độ nhưng với Hoàng Kim Chiến Thần Giáp hộ thân cùng Thần Lực thì một cước này đủ sức dẫm nát đầu đại đa số Hạ Vị Thần trong thiên hạ chứ huống gì Vô Song.
Đúng lúc này Vô Song tưởng như không có sức chiến đấu vậy mà năm ngón tay của hắn dĩ nhiên đưa lên ngăn chặt một cước cực mạnh của Chiến Vô Địch đồng thời một sức mạnh như hồng hoang bạo thú từ Vô Song xuất hiện lập tức đánh bay Chiến Vô Địch về phía sau.
Vô Song một lần nữa đứng dậy, ánh mắt tràn đầy chiến ý, trên người hắn xuất hiện từng luồng từng luồng ngân sắc Long Tộc – Long Tủy. Vô Song có Long Tủy, thứ này sẽ tạo thành một bộ chiến giáp ngay trong cơ thể hắn, chỉ cần xương cốt của Vô Song bị nguy hiểm thì Long Tủy lập tức được khởi động, chỉ có khi Long Tủy khởi động thì Vô Song mới thực sự có thân thể Long Tộc.
Hắc Long Giáp của Vô Song lúc trước căn bản chỉ là làm màu, là dấu hiệu của việc hắn mược Thần Lực mà thôi, lúc này đây bộ hắc giáp đầy tà khí đó một lần nữa được tạo ra, một con Hắc Long hàng thật giá thật đối diện với Chiến Vô Địch. Vô Song nhoẻn miệng cười :”Hiệp 3 , hiệp 4 hay hiệp 5 rồi ?”.
Chiến Vô Địch cũng bật cười :”Ai quan tâm là hiệp mấy, đánh đi rồi đếm sau”.
Team Đang Bí Ý Tưởng -TruyệnCv
Tác giả đang chăm chỉ bạo chương cuối tháng, cầu click vào ô cảm ơn ở dưới mỗi chương >.< . Cảm ơn càng nhiều thì tác giả càng có động lực viết.
/438
|