Khi Tiêu Viêm tới hậu sơn Tinh giới, một cái động đen nhánh lớn chừng mười trượng đang từ từ xuất hiện trên đỉnh một ngọn núi. Một cỗ không gian chi lực cuồng bạo không ngừng trào ra từ bên trong, sau đó khuếch tán vào trong không khí…
“Lão sư, thành công rồi?”
Thân hình Tiêu Viêm chợt lóe lên, xuất hiện ở một chỗ cách trùng động không xa lắm. Nhìn đạo thân ảnh già nua trước mặt, hắn vui vẻ nói.
“Ừ.” Dược lão mỉm cười gật đầu, rồi lão chợt xoay người lại, nhìn về phía Tiêu Viêm, nói: “Con gặp tiểu cô nương kia chưa?”
Tiêu Viêm tự nhiên biết tiểu cô nương mà Dược lão ám chỉ chính là U Tuyền, hắn lập tức cười khổ gật đầu, nói: “Đã gặp rồi, thiên phú rất khá. Nếu được bồi dưỡng cẩn thận, thành tựu chắc chắn sẽ không tầm thường.”
“Đã nhận làm đệ tử chưa?” Dược lão cười khẽ nói. Lấy con mắt tinh tế của lão, người được lão nhìn trúng vô cùng ít ỏi. Riêng điều này thôi đã chứng minh thiên phú của U Tuyền cao đến mức nào rồi.
Tiêu Viêm gật đầu thêm lần nữa, kể tóm tắt lại những chuyện lúc nãy. Khi nghe đến đoạn U Tuyền chỉ chịu làm đệ tử ký danh, Dược lão cũng không nhịn được mà bật cười một tiếng. Lão chợt lắc lắc đầu, nói: “Ký danh thì ký danh vậy, dù sao con cũng không cần quan tâm đến việc này…”
“Dạ, vậy bao giờ thì con có thể xuất phát?” Tiêu Viêm gật gật đầu, trầm ngâm nói.
“Chắc phải chờ thêm mấy ngày, không gian trùng động vừa được tạo ra, bên trong vẫn chưa ổn định cho lắm. Vả lại, ta nghĩ vẫn nên tìm thêm một số nhân thủ khác nữa. Chắc chắn bên Sư Minh tông sẽ có không ít cường giả của Hồn Điện, vì vậy chúng ta phải chuẩn bị thật chu đáo.” Dược lão nói.
“Nhân thủ khác?” Tiêu Viêm nhíu mày. Ít nhất cũng phải là cường giả đạt tới Đấu Tôn thì mới phát huy được tác dụng trong trận chiến này. Nhưng Tinh Vẫn các có thể phái ra hơn mười vị khách khanh trưởng lão là đã tốt rồi, tìm những người khác ở đâu đây?
“Ha ha, xem ra con đã quên mất hiệu triệu lực của luyện dược sư rồi. Ta đã cho người phát tán tin tức mời gọi cường giả giúp đỡ, điều kiện là ít nhất cũng phải đạt tới Đấu Tôn. Mà thù lao là mỗi người ba viên Bát phẩm đan dược, nhưng đan lôi mấy màu thì còn phải xem xét từ thực lực cho đến cống hiến của họ.” Dược lão giảo hoạt cười nói: “Ta tin sẽ có không ít người tới. Đến lúc đó con dẫn bọn họ đi tây bắc đại lục, đánh tan Sư Minh tông!”
Tiêu Viêm gật gật đầu, chợt bất đắc dĩ nói: “Nhưng như vậy có phải quá nhiều không? Mỗi người ba viên Bát phẩm đan dược, nếu hai ba mươi người đến thì cũng không phải một con số nhỏ a.”
“Yên tâm, chỉ cần là đan dược dưới Cửu phẩm thì không thành vấn đề.” Dược lão tùy ý cười, lấy thực lực bây giờ của lão, xác xuất luyện chế thành công Bát phẩm đan dược là khá cao. Bởi vậy, tuy số lượng khá nhiều nhưng cũng không phải không lấy ra được.
Nghe vậy, Tiêu Viêm cũng chỉ có thể gật gật đầu. Hắn biết, nếu một mình hắn đi tây bắc đại lục, dù có thể một mình ngăn cơn sóng dữ đi chăng nữa thì cũng sẽ rất khó khăn. Nếu có thêm nhiều sự trợ giúp, không thể nghi ngờ là sẽ thoải mái hơn rất nhiều.
“Nếu đã vậy thì cứ chờ thêm mấy ngày nữa xem.”
…
Không gian trùng động đã được xây dựng xong, mà trong mấy ngày tiếp theo, Tinh giới cũng trở nên náo nhiệt hơn rất nhiều. Nguyên nhân rất đơn giản, chính bởi vì thông báo mà Dược lão ban bố. Năm đó khi còn ở Trung Châu, lão đã có được hiệu triệu lực khá lớn, bây giờ lại tiến vào cảnh giới Bán Thánh, đương nhiên sẽ hơn trước kia rất nhiều. Bởi vậy, khi thông báo này vừa lan truyền, cả Trung Châu đều hơi chấn động. Ba viên Bát phẩm đan dược, dù đối với cường giả Đấu Tôn thì cũng có được sức hút không hề yếu.
Một số cường giả có tông môn vì sợ sẽ gây liên lụy nên cũng không dám tùy ý tiếp nhận lời mời trợ giúp. Nhưng Trung Châu ngọa hổ tàng long, đương nhiên sẽ không thiếu các tán tu có thực lực cường đại. Bọn họ độc lai độc vãng, không bị ai ước thúc cho nên cực kỳ tự do. Vì vậy, sau khi nhận được lời mời cũng không do dự quá lâu liền trực tiếp đi đến Tinh Vẫn các.
Mà đối với hiệu quả đạt được từ việc này, Tiêu Viêm cũng cảm thấy cực kỳ kinh ngạc. Một phần là vì hiệu triệu lực kinh khủng của Dược lão, một phần là hắn nhận ra đã tự coi thường chính mình. Ở Trung Châu bây giờ, hắn cũng không phải một tên vô danh mà chẳng ai biết tới nữa. Bát phẩm luyện dược tông sư, với thân phận này, dù hắn đi đâu thì cũng sẽ có người khách khách khí khí tiếp đãi. Chẳng qua từ lúc đi vào Trung Châu, các thế lực mà Tiêu Viêm tiếp xúc đều không phải hạng tầm thường. Bởi vậy hắn mới không cảm thấy thân phận tông sư này mang đến bao nhiêu chỗ tốt cho mình mà thôi.
Bởi vì lời mời kia, không khí trong Tinh Vẫn các náo nhiệt chừng ba ngày. Mà trong ba ngày này, Dược lão cũng tự mình chọn ra hai mươi vị cường giả trong số những người đến. Hai mươi người này đều có thực lực từ Tam tinh Đấu Tôn trở lên. Trong đó, ba người mạnh nhất thậm chí đã đạt tới Bát tinh Đấu Tôn, chỉ yếu hơn Tiêu Viêm một chút mà thôi.
Ba ngày sau, trên hậu sơn Tinh giới. Mấy chục đạo thân ảnh lăng không mà đứng. Từng luồng khí tức mênh mông tràn ra xung quanh, cuối cùng bao phủ lên vùng trời này. Dưới cỗ uy áp khủng bố như vậy, giống như cả trời đất đều trở nên run rẩy vậy.
“Các vị, chắc hẳn mọi người đã biết mục đích chuyến này của chúng ta. Sau khi đến tây bắc đại lục, ta hi vọng mọi người có thể nghe sự chỉ huy của ta.” Đứng trước phần lớn thân ảnh, Tiêu Viêm cười thản nhiên, nói.
“Thiếu các chủ cứ yên tâm, một thế lực ở vùng man di mà thôi, không tính là gì.”
Đối với lời nói của Tiêu Viêm, hai mươi cường giả được mời đến đều gật đầu cười. Mặc dù Tiêu Viêm nhỏ tuổi hơn bọn họ, nhưng khí tức hùng hồn phát ra từ người hắn đã làm cho họ biết, thực lực của thanh niên đứng trước mặt này cao hơn họ rất nhiều. Vì vậy, với cái gọi là chỉ huy này cũng không có kháng cự quá lớn. Huống chi, họ cũng biết thân phận của thanh niên trước mặt này.
“Thiếu các chủ không cần quá lo lắng, chúng ta nhận được lời mời của Dược Các chủ, tất nhiên sẽ không nửa đường đổi ý. Dù sao cũng chỉ mới nhận một nửa thù lao mà thôi.” Đứng phía trước mọi người, một lão giả mặt đỏ cười sang sảng nói.
“Vậy làm phiền Hồ lão tiên sinh rồi…”
Tiêu Viêm chắp tay với lão già mặt đỏ này. Lão là người có thực lực mạnh nhất trong hai mươi cường giả được mời đến, thực lực đã đạt đến Bát tinh Đấu Tôn. Mà thứ càng đáng nhắc tới hơn là hai cường giả Bát tinh Đấu Tôn khác cũng đều là em sinh ba của vị lão giả mặt đỏ này. Từ lúc sinh ra, cả ba người đã tu luyện cùng một chỗ với nhau, tới tận bây giờ cả ba đều chưa cưới vợ sinh con. Vì vậy, sự ăn ý giữa họ cực kỳ cao, ba người liên thủ lại đủ để đối chiến với cường giả Cửu tinh Đấu Tôn.
Dứt lời, Tiêu Viêm nhìn về phía Dược lão, nói: “Vậy con lên đường đây.”
“Ừ, những tên kia chỉ được mời đến, không cần quá tin tưởng họ. Về phần mấy vị khách khanh trưởng lão thì con có thể tin cậy họ. Mà họ cũng nắm được tình báo về các thế lực ở tây bắc đại lục nhiều hơn con.” Dược lão gật gật đầu, chợt chỉ về phía mười lão giả mặc áo bào của Tinh Vẫn các, thấp giọng nói.
Nhìn những khách khanh trưởng lão này, trong lòng Tiêu Viêm cũng thầm than. Chuyến này gần như Dược lão đã phái một nửa lực lượng của Tinh Vẫn các theo hắn rồi. Nhưng nơi này có một cường giả Bán Thánh như lão tọa trấn, có lẽ sẽ không xảy ra chuyện gì. Cộng thêm mười vị khách khanh trưởng lão của Tinh Vẫn các này, đoàn người của họ đã có tổng cộng hơn ba người người, mà những người này đều là cường giả cảnh giới Đấu Tôn. Nghĩ đến đây, trong lòng Tiêu Viêm liền có một cảm giác khác thường. Đội hình như vậy dù nhìn khắp Trung Châu thì cũng đã là cực kỳ cường hãn. Dù muốn tiêu diệt một thế lực lớn như Băng Hà cốc thì chỉ sợ cũng sẽ không khó khăn. Dưới sự càn quét của đội hình này, dù Sư Minh tông có Hồn Điện là chỗ dựa thì cũng sẽ chẳng chiếm được bao nhiêu thượng phong. Lúc này đây, mấy người Tiêu Viêm đã hoàn toàn đặt xuống tiền vốn.
Thấy mọi người đã chuẩn bị xong hết, Dược lão cũng mỉm cười chậm rãi bước ra, sau đó nhẹ nhàng vung tay lên. Nương theo hành động này của Dược lão, không gian trùng động kia đột nhiên dậy sóng kịch liệt. Một cỗ dao động không gian vô cùng cuồng bạo khuếch tán ra từ bên trong, thậm chí còn mơ hồ nghe được những âm thanh ầm ầm như tiếng sấm truyền ra, sau đó vang vọng trong mảnh thiên địa này.
Khi dao động truyền ra, không gian trùng động cũng chậm rãi xoay tròn. Từng luồng lực hút nhè nhẹ chậm rãi truyền ra từ bên trong.
“Tiêu Viêm, đây là quyển trục của trùng động, nó vẫn chưa xác định tọa độ của đầu kia. Khi con tới nơi, tìm một chỗ an toàn rồi xé nó ra là sẽ tạo thành thông đạo, hơn nữa nó đã được luyện chế để có thể tồn tại vĩnh viễn.” Dược lão búng tay, một quyển trục màu đen bay về phía Tiêu Viêm, bên trong truyền ra không gian chi lực vô cùng kinh khủng.
Tiêu Viêm cẩn thận tiếp nhận quyển trục, thu nó vào trong nạp giới, sau đó đưa mắt nhìn không gian trùng động đang xoay tròn phía trước mặt kia. Hắn hít sâu một hơi, vung mạnh tay lên.
“Đi thôi!”
Vừa dứt lời, thân hình Tiêu Viêm tiên phong vọt lên, hóa thành một bóng đen trực tiếp lướt vào không gian trùng động đen ngòm kia…
“Gia Mã đế quốc, đại ca, nhị ca, Thải Lân, ta về rồi đây!”
Khi thân hình sắp lướt vào trùng động, bàn tay ẩn trong tay áo của Tiêu Viêm chậm rãi nắm chặt lại.
-o0o-
/1640
|