Vẫy vẫy tay với Tiêu Viêm , Áo Thác tiến lên hai bước , Đẩy cửa phòng , song người ccòn chưa đi vào , một cỗ kình khí hung mãnh mang theo bột phấn màu đen từ bên trong nhà hùng dũng phun ra .
Thình lình xảy ra biến cố , Làm cho Tiêu Viêm hơi kinh hãi , Cản thận lùi ra phía sau mấy bước , Tay phải nhanh chóng đặt tại Huyền Trong xích phía sau lưng .
Bên trong gian phòng , Bột phấn sắp phun ra phía ngoài gian phòng , Áo Thác bĩu môi , Cánh tay vung lên , kình khí hùng mãnh hơn xuất hiện , Sau đó đem tất cả bột phấn màu đen toàn bộ đẩy trở về .
Bột phấn màu đen từ từ tiêu tán , Lúc này mới lộ ra căm phòng , Vỗ vỗ tay , Áo Thác ngiêng đầu đối với Tiêu viêm cười nói : Lão gia hỏa này rất thích trêu chọc mọi người , Bột phấn màu đen vừa rồi mặc dù không làm cho người Ta trúng độc , Bất quá nếu Da dẻ dính vào thì sẽ bị ngứa ngáy rất khó chịu .
Bàn tay chậm rãi buông ra huyền trọng xích , Tiêu viêm cười khổ lắc đầu , Lão gia hỏa này quả nhiên có chút dị thường .
vào thối . Đi phía sau Ta , đừng chạm loạn vào thứ gì , Áo thác dẫn đầu đi vào căn phòng , Tiêu Viêm thoáng do dự , Sau đõ quyết định đi vào .
Đi vào cănphòng , Thì một thanh âm vang dội của cánh cửa đóng lại , làm cho Tiêu viêm lần nữa bất đắc dĩ lắc đầu , Ánh mắt lúc này liền đảo qua căn phòng . Đi theo Áo thác sau khi mấy lần bị công kích , rốt cuộc cuối cùng cũng đi đến được thượng tầng của tòa nhà .
Đi hoàn thành cầu thang cuối cùng , Tiêu Viêm cũng thở phào một hơi , nhìn cuối cungc hành lang có một cái cửa gỗ , liền nghiêng đầu hỏi Áo Tháp : Hẳn là nơi này chứ ?
Áo Thác gật đầu , cúi đầu liếc mắt tại cầu thang
bị một chất lỏng có tính chất ăn mòn , hòa tan ra , thành mấy cái lỗ , Khóe miệng hơi co quắp , Cắn rang nói : Này . Lão hổn đản , Luyện dược nghiêm chỉnh thì không học , Lại đi học mấy lưu manh này ….
Nghe thanh âm oán giận , Khóe miệng Tiêu viêm cũng nhếc lên , cũng đành cười buồn bực mấý tiếng. .
Nghiêm chỉnh luyện dược cái rắm , Mấy cái này của lão tử cái nào không nghiêm chỉnh , Đừng tưởng rằng Ngươi là Phó hội trưởng Luyện dược sư công hội , Lão tử cũng dám đuổi ngươi đi ra ngoài ! Đang lúc Tiêu Viêm buồn bực cười , Thì trong căn phòng cuối hành lang . Đột nhiên vang lên thanh âm già nua tức giận mắng .
Ngươi mới là lão bát đản ấy Đảo cặp mắt trắng dã , Áo Thác hậm hực vấy vẫy tay áo . Mang theo tiêu viêm đi Tới căn phòng cuối hành lang . Hung hăng dũng chân đá thẳng vào cửa .
Đang
Bàn chân đá thẳng vào cánh cửa , một tiếng vang thanh thúy của sắt thép vang lên . Tiêu viêm thấy thế , Khóe mắt hơi nhếch lên . Nhìn khuôn mặt già nua của Áo Thác đang vặn vẹo . Phi thường nhanh liền lùi ra sau mấy bước .
Ha ha . Lão già này , lần trước bị ngươi đá hư đi một cánh cửa , Lão tử liền nhười đến thay bằng một cánh của thép tinh chế . Ha ha ngươi thích không ? Bên trong căn phòng , một làn nữa lại vang lên thanh âm già nua , Chỉ bất quá tiếng cười lần này mang theo một chút hả hê .
Lão vương bát đản … Khuôn mặt vặn vẹo liền hút một ngụm lương khí , Sắc mặy Áo Thác từ đỏ chuyển thành xanh mét . Đấu khí trong thân thể chận rãi bbốc lên , cuối cùng đem Áo Thác vậy trong đó , giống như một người lửa .
Đấu khí thật mạnh ..Thực lực của Lão ít nhất là cấp bậc Đấu linh ? Nhìn thân thể Áo Thác bốc lên đấu khí , Tiêu Viêm lần nữa lui ra phía sau hai bước , Trong lòng sợ hãi than.
Thân thể bị Đấu khí bao vây , Áo thác một lần nữa hung hăng đá cánh cử thép .
Thình thịch ! Hành lang Mang theo một thanh âm nặng nề , cánh của thép bị đạo Đấu khí trực tiếp đá căn phòng . thẳng vào
' A! lão hốn đản , Ngươi thật sự dám ! Nhìn cánh của bbị đá văng , Bên trong nhất thời truyền ra một tiếng khiển trách .
Hừ Sắc mặt xanh mét hừ lạnh một tiếng , Hai chân Áo Thác có chút không phối hợp đi thẳng vào căn phòng , Ánh mắt nhất thời đảo một vòng , Cuối cùng dừng lại ở phía phòng có một vị lão nhân cực kỳ lôi thôi , cười lạnh nói : Cổ Đặc , ngươi tin hay không tin , một ngày nào đó ta đưa thông tin tất cả những thứ trong Bảo tàng của ngươi công bố ra ngoài ?
hắc hắc, Đừng .. đừng .. chỉ đùa một chút thôi mà Nghe vậy , Áo xám lão già lôi thôi vội vàng khoát tay áo , tiến lên cười làm lành nói .
Hừ Lắc lắc tay áo , Áo Thác quay đầu ra cửa nói : Tiêu Viêm, vào đi
Ách . Ngươi mang người khác tới ? Ngươi muốn làm gì ? Nhìn thấy cử động của Áo Thác , Cổ Đặc trưnghf mắt cẩn thận hỏi .
Bĩu môi , Áo Thác mặc kệ Cổ Đặc đang hỏi .
Chậm rãi tiến vào trong phòng , Theo thói quen ánh mắt Tiêu Viêm đảo qua một vòng , trong gian phòng có thấy một ít vật đang trưng bày trên mặt bàn thủy tinh , Khuôn mặt thoáng hiện lên sự kinh ngạc .
hỏa tâm thất lien hoa ? Huyết linh thảo ? Lam nham tâm thạch ?...
Nhìn một loạt những kỳ trân xem như khó gặp này , Tiêu viêmkhông khỏi hít một hơi dài , Nơi này cất giấu quả thật hết sức làg phong phú ?
hắc ..hắc ..Tiểu tử , ngươi xem cái gì đây chứ ? Muốn đánh chủ ý lên bảo bối của Ta sao ? Nhìn thần sắc của Tiêu viêm . Cổ Đặc vội vàng nhảy lên , vẻ mặt hung ác căm tức nhìn Tiêu Viêm .
Ách .. Xấu hổ cười cười , Tiêu Viêm viêm thu hồi ánh mắt , Con mắt chằm chằm nhìn vào lão già lôi thôi trức mặt , Trong lòng rất khó tưởng tượng vị lão giả gầy yếu này chính thân ca ca củả người danh chấn Gia Mã đế quốc Đan Vương Cổ Hà .
Khụ , Xin lỗi Cổ Đặc đại sư , Ta lớn như vậy , Mà vẫn chưa gặp được nhiều Kỳ trân như vậy , xem ra có những thứ này , Gia Mã đế quốc không thể có người nào cùng Ngài so được . Tiêu Viêm mỉm cười nói .
…Tiểu tử , Miệng lưỡi rất ngọt , Bất quá lời nói này tương đối là thật . Nghe những lời vuốt mông ngựa của Tiêu Viêm . khuôn mặt già nua của Cổ Đặc lúc này mới nhu hòa một chút . , Không một chút khách khí đem những lời này nói tiếp .
Đến chỗ này của Ta có chuyện gì ? nói mau , công việc của Ta rất là bề bộn Xoai người đi đến chỗ chất đầy đồ đạc ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh .Cổ Đặc nhếc miệng hỏi .
là tiểu gia hỏa này , Hắn có việc tìm ngươi . Áo Thác đảo cặp mắt trắng dã , liếc mắt nhìn thấy chiếc ghế đầy Bụi bẩn , Đành bất đắc dĩ lắc đầu, đứng nói .
Nga ? Ta vừa lại không nhận ra hắn ? Chẳng lẽ là ngươi có cái Dị bảo gì muốn bán cho Ta ? hắc hắc , rất tốt . Chỉ cần làm cho Ta hài lòng . Ta nhất định cũng sẽ cho ngươi cái giá hợp lý ! Hai mắt của Cổ Dặc hơi tỏa sáng , gắt gao nhìn chằm chằm vào ngón ta đang đeo Giới chỉ của Tiêu viêm . Cười nói .
Khụ .. Không phải , cổ Đặc đại sư , Ta không phải tới bán bảo bối , Ta nghĩ là muốn hỏi ngài một chút … Tiêu Viêm lắc đầu , Ánh mắt tập trung nơi khuôn mặt của Cổ Đặc, Nhẹ giọng nói : Ta nghĩ hỏi một chút , Trong tay Ngài có phải có Hay không Băng Linh hàn Tuyền ?
Nghe vậy , Cổ Đặc đầu tiên là sửng sốt , sau đó lắc lắc đầu giống như một cái cối xay gió : không có , Ta không có , ngươi tìm lầm người rồi , Ta không có vật ấy !
Nhìn bộ giáng vô lại của Cổ Đặc , Tiêu viêm cười khổ lắc đầu , Lúc Hắn nói đến Băng Linh Hàn tuyền, Hắn rõ ràng thấy khuôn mặt của Cổ Đặc lóe lên mà lại có chút ngạc nhiên , Có lẽ Lão ngạc nhiên là vì sao Mình lại biết Lão có băng Linh hàn tuyền
' Lão già này , đừng đùa nữa , Lần trước ngươi không phải cho Ta biết , Ngươi từ trong tay người khác đổi được một bình nhỏ Băng Linh Hànm Tuyền , Ta nhớ rất kỹ đấy Áo Thác cười ní .
Biến , Ngươi cái Lão hỗn đản , sau này đừng đến chỗ của Ta , bị vạch trần nói dối . Cổ Đặc nhất thời thẹn quá hóa giận mắng.
Áo Thác phất tay , Nhìn Tiêu Viêm nói : Ta đã mang ngươi đến gặp
Hắn , Như thế nào mà làm cho Hắn đêm Băng Linh Hàn tuyền trao đổi cho ngươi , Thì chỉ có thể dựa vào ngươi thôi . Ta ở phía ngoài chờ ngươi. Nói xong Áo Thác liền bước ra khỏi phòng , Đến của phòng , bàn tay vỗ vô trên vách tường mấy cái , Nhất thời một cánh cửa gỗ . chậm rãi dâng lên , Một lát sau liền che căn phòng lại .
Nhìn thấy Áo Thác đi ra . tiêu viêm bất đắc dĩ gật đầu , bàn tay vung lên đêm tro bụi trên ghế phủi đi , sau đó ngồi đối diện với Cổ Đặc .
Nhìn cửa phòng đã đóng chặt , Cổ Đặc liếc mắt nhìn Tiêu Viêm , lầm bầm nói : Tiểu tử , đừng nghĩ ta có khả năng đem Băng linh Hàn tuyền trao đổi với ngươi
Cổ Đặc đại sư , Ta tin răng trên thế giới này không thể không có giao dịch nào thành công . Chỉ là bởi vì Đối phương không đưa ra vật phẩm làm cho Họ động tâm Tiêu Viêm mỉm cười nói .
Nga ? Nếu ngươi đã biết , vậy còn ở nơi này làm cái gì ? Đừng nói với Ta nươi cần Băng Linh hàn tuyền để đem đi cứu Mạng ai đó , Ta cũng sẽ không quan tâm Lông mày đen kịt có chút chau lại , Cổ Đặc liếc nhìn Tiêu Viêm cười , Trong đó có chút mùi vụ trêu tức , Nói nư vậy , Chính Lão cũng không ti Tiêu Viêm có thể xuất ra vật phẩm gì mà có thể làm cho Lão động tâm .
Bàn Tay Tiêu viêm đang vuốt vuốt cằm , Trong lòng thầm nhủ . Vật gì mới làm cho Lão Cổ Đặc Động tâm đây .
Hắc hắc , Tiểu tử Thật có chút ý tứ , Bất quá ngươi đừng có đem công pháp Đấu kĩ lấy ra , mặc dù chúng nó cũng rất trân quý , Bất quá Ta cũng không cảm thấy hứng thú , Ta thích nhất ……. là mấy Cái thiên tài Dị
bảo . Nhìn bộ giáng của Tiêu Viêm , Cổ Đặc cũng có một phần hứng thú , Ngón tay chỉ vào chỗ bỏ Dị bảo híp mắt cười nói .
Ngón tay Tiêu Viêm nhẹ nhàng gõ trên mặt bàn , Trầm mặc một lát , Ngón tay mới nhẹ nhàng cọ xát Giới chỉ , Ngón tay đưa vào , Một cái bình ngọc nhỏ xuất hiện tại lòng bàn tay .
nhìn bình ngọc phỉ thúy trên tay Tiêu Viêm , Cổ Đặc nhíu mày , Trong mắt mơ hồ lộ ra thần sắc tò mò .
Có chút không nỡ vuốt ve bình ngọc , Tiêu Viêm chậm rãi mở nắp bình , sau đó đặt lên mặt bàn , Nhất thời một cỗ Tử khí lượn lờ dâng lên , mà độ ẩm của căn phòng nhỏ , Tựa hồ cũng tăng lên rất nhiều .
Cảm nhận được sự nóng chảy của không khí xung quanh , Lại nhìn chằm chằm từng đợt vào khí thế của Tử Diễm . Nhãn thần của Cổ Đặc hơi co rút lại .
/1640
|