Đấu Phá Thương Khung

Chương 673 - Tông Sư Nghị Sự

/1640




Ngọn núi khổng lồ mà tịch mịch giữa một vùng bình nguyên, ngọn núi cao vút trong mây mơ hồ tản ra kiếm khí sắc bén cắm vào mây xanh. Ở giữa tầng mây có tiếng thao luyện cùng tiếng cùng với tiếng kim thiết va chạm vang lên âm thanh thanh thúy.

Vân Lam Tông vẫn như ngày trước nhưng khi lên Vân Lam Tông lại thấy có dáng dấp khác, cả tòa núi mọc lên vô số các trạm canh gác, ngọn núi được phòng vệ một cách ngiêm ngặt, mặc kệ bất kể người nào lên đều phải khám xét chặt chẽ, nơi mấu chốt là trên đỉnh núi, là đại bản doanh Vân Lam Tông.

HIện nay Vân Lam Tông nhận đệ tử một cách trắng trợn không có một lý do nào cả, số lượng so với 3 năm trước nhiều hơn rất nhiều, bởi vậy bọn họ mới đủ nhân lực, nên trên núi cứ 3 thước lại có một tốp phòng tuyến nghiêm ngặt.

Chỉ là, tuy rằng tông môn thực lực trở nên mạnh mẽ, nhưng không chỉ có ngoại nhân, chính một số ít đệ tử của Vân Lam Tông đệ tử đều có thể thấy Vân Lam Tông hiện nay không còn được toàn bộ Gia Mã đế quốc cho rằng là thánh địa nữa, trải qua 3 năm mọi việc làm của Vâm Lam Tông đều tầm thường như mọi thế lực khác không hề khác biệt, vì mở rộng thực lực không từ thủ đoạn …

Phía trên Vân Lam Tông, căn cứ tông môn khổng lồ kéo dài khuất tầm mắt, trong sân rộng, bóng người qua lại,các loại tiếng quát mắng, tiếng đao kiếm va chạm hội tụ cùng một chỗ, sương mù nhàn nhạt lượn lờ dưới chân trời cũng đều bị tản đi, vài năm trước đây nơi này được coi là Thánh Địa hiện nay đã không còn loại khí tứcsiêu nhân thoát tục đấy nữa.

Tại trung tâm ngọn núi, một đại điện rộng lớn như mãnh thú nằm phục, mơ hồ tản ra một loại hương vị tang thương, từ khi Vân Lam Tông thành lập tới nay vẫn một mực truyền thừa xuống, vì vậy trong đại điện Vân Lam Tông này vẫn lưu lại vài phần siêu nhiên trước đây, thế nhưng ở phía ngoài đại điện có hộ vệ áo bào trắng sắc mặt âm lãnh, điều này khiến cho đại điện có phần tang thương nhiều thêm một chút khí tức âm hàn.

Trong đại điện không ít người ngồi yên lặng, ánh mắt đều sợ sệt nhất thời né tránh nhìn lão giả thủ vệ, không dám phát sinh một tiếng động.

Lão giả thân mặc một áo bào màu trắng, phía trên bào phục và 2 tay áo đều có một thanh kiếm, khi áo bào di chuyển thanh kiếm nhìn như thật vậy, kiếm khí sắc bén mơ hồ tràn ra, lão giả một cái đầu bạc trắng nhưng mà khuôn mặc thì lại như một thanh niên, sáng bóng khác thường.

Lão giả từ từ nhắm 2 con mắt màu nâu lại, rồi chậm rãi mở ra, ánh mắt lạnh lùng làm cho người khác khắp người phát lạnh như sao băng xẹt qua, người nào vô ý liếc trộm chạm vào con mắt của người liền cảm giác thấy mồ hôi tay cũng muốn đổ ròng ròng, gấp rút dời ánh mắt ra chỗ khác không dám nhìn thẳng. Có thể thấy cấp bậc danh vọng này ngoại trừ Vân Sơn ra thì còn có ai khác?

“Vân Phàm bên kia có tin tức gì truyền đến không ?”

Câu nói của Vân Sơn khiến đại điện vốn đang tĩnh lặng bỗng nhiên trở nên ồn ào một lúc, ánh mắt chậm rãi lướt tới.

Câu nói của Vân Sơn khiến cho mọi người trong đại điện có chút động thân bỗng có một người cung kính trả lời.

“ Tông chủ, Vân Phàm vẫn không có tin tức gì truyền đến, chắc hẳn là đang đợi thời cơ”.

Vân Sơn khẽ nhíu mày nói :

“Có mỗi một cái Trấn Quỷ Quan mà thôi, thế mà vẫn chậm chạp như vậy.Truyền tin cho hắn trong vòng năm ngày phải mang Trấn Quỷ Quan nắm trong tay, còn những nơi khác những kẻ ra tay bất lợi tùy từng tình huống mà ra tay. Chỉ cần mang đội chấp pháp của hoàng thất nắm trong tay thì bọn họ không dám làm gì chúng ta đâu !”.

“Vâng !” Nghe Vân Sơn ra lệnh bọn họ vội vã thi hành.

“Ha ha, tông chủ mấy năm nay luôn quyết đoán, bất tri bất giácmang đệ tử Vân Lam Tông trà trộn vào các nơi trọng yếu của thành thị Gia Mã đế quốc, chỉ cần ra lệnh một tiếng hơn một nửa Gia Mã đế quốc liền rơi vào tay Vân Lam Tông.” một vị trung niên hướng về Vân Sơn nói, giọng điệu có chút nịnh nọt.

“Đây chỉ là bước đầu tiên thôi, bước tiếp theo của Vân Lam Tông ta không chỉ dừng lại ở Mã Gia đế quốc, chỉ cần mang Mã Gia đế quốc nắm trong tay thì thực lực của Vân Lam Tông sẽ tăng vọt lên, mà đến lúc đó các thế lực của Tây Nam Đấu Khí Đại Lục cũng không dám cùng ta đối kháng, chờ đến lúc Vân Lam Tông trở thành bá chủ lãnh thổ phia Tây Nam…”. Vân Sơn đạm cười nói, nếp nhăn tuổi già hiện lên trong mắt không phù hợp với dã tâm.

“ Ha ha, Tông chủ nói rất đúng. Ngày trước Tây Nam lãnh thổ tổ chức đại hội, Vân Lam Tông ta chỉ hạng trung, lần đại hội tiếp theo Vân Lam Tông ta cho những kẻ nói Vân Lam Tông có tầm nhiền hạn hẹp phải ngã xuống. ha ha…” lời nói vang lên ngay sau khi Vân Sơn nói xong.

Vân Sơn trên mặt nở ra một nụ cười, phất phất tay nói: “Chuyện ta phân phó đã làm thế nào rồi ?”

Nghe vậy, đại điện có một người đứng lên cung kính nói: “ Bẩm tông chủ, mọi người đã chuẩn bị xong xuôi, chỉ đợi tông chủ ra lệnh một tiếng, liền có thể thẳng nhập đế đô, mang gia tộc Mễ Đặc Nhĩ nhổ tận gốc !” Nói tới đây hắn thoáng chần chừ nói: “ Bất quá Mễ Đặc Nhĩ có thể có thêm đấu hoàng trợ lực, với nhân lực thế này sợ rằng chưa đủ !”

“Vân Đốc, Vân Sát, từ lúc này đây, đội là do hai người thống lĩnh, mang Mễ Đặc Nhĩ gia tộc thanh trừ triệt để, nhớ kỹ, sau khi thanh trừ xong Mễ Đặc Nhĩ gia tộc, nhất định phải truy cho ra tàn dư của Tiêu gia! Ánh mắt của Vân Sơn liếc hướng về một góc trong đại điện, khẽ quát nói. Tuân mệnh ! nghe tiếng quát của Vân Sơn tại một chỗ, hai gã vẫn duy trì trầm mặc như hai ông già vội vã đứng dậy, cung kính đáp.

Hai lão già này tuy rằng thực lực hơi yếu, nhưng tại Vân Lam Tông thì địa vị không hề thấp kém, sau khi 2 người đó đứng dậy thì tiếng ồn đã nhỏ đi rất nhiều có thể nhận thấy địa vị của 2 lão già này không hề nhỏ

“ Ha ha … Vân Đốc, Vân Sát hai vị trưởng lão này 3 năm tại tông phái được tông chủ hỗ trợ giờ đã tiến vào đấu hoàng, có bọn họ xuất thủ Hải Ba Đông trở mình cũng không có thành quả gì.” mọi người xung quanh nhìn 2 vị trưởng lão cười nói.

Nghe được những lời nịnh nọt, Vân Đốc cùng Vân Sát có vẻ cười cười, chợt liếc mắt nhìn nhau, ánh mắt xẹt qua vẻ quỷ quyệt.

“ Nhiệm vụ của các ngươi là thanh trừ Mễ Đặc Nhĩ gia tộc cùng với tàn đảng của Tiêu gia. Các thực lực khác của đế đô chắc chắn không dám nhúng tay vào, đương nhiên, nếu thật có thế lực không vừa mắt, cũng nhất loạt thanh trừ đi.” ánh mắt Vân Sơn quét toàn trường chậm rãi nói. Nghe vậy Vân Đốc cùng Vân Sát lần thứ hai gật đầu.

Mang sự tình phân phó xong, Vân Sơn nhẹ nhàng dựa vào chiếc ghế mềm mại phất tay nói: “Đã như vậy, liền đều đi thi hành hết đi, đoạn thời gian này, trước tiên thanh trừ Mễ Đặc Nhĩ gia tộc.

Nghe được những lời Vân Sơn nói, mọi người trong đại điện vội vàng gật đầu rồi cùng đứng dậy hướng về phía Vân Sơn vội vã khom lưng hành lễ, chậm rãi rời khỏi đại điện.

Sau mọi người rời khỏi, đại điện lại trở nên yên tĩnh một thời gian, trong góc tối một đoàn hắc vụ quỷ dị xuất hiện: “Nhớ kỹ lần này không thể bỏ qua bất kể là kẻ nào của Tiêu Gia, việc lần trước ngươi đã không thể làm ta thỏa mãn.” Vụ khí màu đen bốc lên đi tới đại điện từ từ chậm rãi nói.

“ Các ngươi đến tột cùng là muốn tìm vật gì của Tiêu Gia ? một tiểu gia tộc mà thôi, cũng có cái để hấp dẫn ngươi ?” Vân Sơn nhíu mày lại đối với vấn đề này hắn nghi hoặc đã lâu và rất hiếu kỳ.

“ Không nên hỏi và cũng không cần hỏi, có một số việc không biết sẽ tốt hơn với ngươi, Hồn Điện chúng ta có thể mang ngươi đột phá đấu tông cường giả, thì cũng có thể mang ngươi lần thứ hai trở lại đấu hoàng.” Âm thanh âm lãnh trong đại điện làm kẻ khác sởn cả gai ốc.

Khuân mặt uy phong bát diện của Vân Sơn nổi lên tia kinh hãi, nhưng lại chỉ có chút khó chịu nói: “Nhưng mà nếu mang tất cả người Tiêu Gia giết hết vẫn không tìm được vật đó …?”

“ Chúng ta biết Tiêu Gia nhất định có vật đó, chỉ không biết chính xác là kẻ nào cầm mà thôi. nếu như nơi này không tìm được thì chỉ còn cách là tìm Tiêu Viêm mà thôi !”


/1640

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status