-Có điều, lão phu dù gì thì cũng không phải người bình thường, trước khi vong mạng đã nghĩ đến cách tốt nhất, cũng là cách có khả nàng đột phá nhất, đó chính là...
-…Là để lại Mầm mống Đấu khí và linh hồn phong ấn trong Quyển trục, sau đó nếu có người tu luyện Công pháp của người thì ngươi sẽ nhân cơ hội Đoạt Xác hồi sinh!
Không đợi Hồng Thiên Thánh Giả nói hết Lý Dật đã nói thay hắn.
-Không sai, ta đúng là có ý định đó. Hơn nữa ta tin dù là kẻ nào trong hoàn cảnh đó cũng sẽ lựa chọn như ta... Vì thế tiểu tử ngươi đừng trách ta âm mưu hại người! Muốn trách thì chỉ có thể trách vận khí ngươi lại xấu đến mức rơi vào tay ta!
Hồng Thiên Thánh Giả cười nhạt, nói với vẻ đương nhiên chuyện phải vậy.
Lý Dật thở dài, Hồng Thiên Thánh Giả nói nhiều như vậy, tuy là để giải thích ngọn ngành cho Lý Dật nhưng phần nhiều chính là tỏ ý dù thế nào hắn cũng sẽ không bỏ cuộc. Vì thế Lý Dật cũng hiểu, với loại cường giả này mà nói thì chẳng có đạo lý nào là có tác dụng hết, chỉ có nắm đấm mới là đạo lý...
Nhưng nói chuyện nắm đấm với một Đấu Thánh cường giả thì... dường như ngay cả cọng tóc của người ta mình cũng chẳng động vào nổi thì phải?
Nhưng Lý Dật cũng không có ý định bỏ cuộc, hắn cười khổ rồi nhếch mép nói:
-Tiền bối... Ta hiểu nỗi khổ của tiền bối nhưng dù gì ta cũng chỉ là một Đấu Giả nhỏ bé, trong mắt tiền bối ta không bằng một con kiến... Sao tiền bối lại làm khó ta? Ta biết gần đây còn có hai Đấu Tôn cường giả, chi bằng ta đưa tiền bối đến đó kiếm họ, tiền bối thấy sao?
-Đấu Tôn cường giả? Khà khà, cũng không tệ...
Hồng Thiên Thánh Giả gục gặc.
-Nói thế là tiền bối đồng ý rồi?
Lý Dật vội nói.
Hồng Thiên Thánh Già khẽ thờ ra, nói một cách cổ quái:
-Ta cũng muốn đồng ý với ngươi, nhưng người ta tuy là Đấu Tôn cường giả nhưng không tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết của ta, cũng không hấp thụ Nam Minh Lưu Hỏa ngươi bảo ta làm sao mà thôn phệ? Đấu Tôn cường giả có ai là không có bản lĩnh, chẳng lẽ đến tìm cái chết hay sao? Với trạng thái hiện giờ của lão phu, lại không có Nam Minh Lưu Hỏa khống chế chúng, làm sao mà Đoạt Xác?
Lý Dật cười méo xẹp:
-Thế Đấu Hoàng cường giả thì sao?
-Không có hứng thú...
Hồng Thiên Thánh Già cười hề hề:
-Tiểu tử, ngươi không cần phải nghĩ cách khác nữa đâu. Vào thời khắc ngươi tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết vào giây phút mà ngươi luyện hóa Nam Minh Lưu Hỏa, hoặc có thể nói vào lúc ngươi có được cuộn Quyển trục này, thì kết cục này đã định sẵn rồi... Tuy giờ lão phu chỉ còn lại một cái tàn hồn, thậm chí cũng không còn mấy sức mạnh bằng một phần một trăm khi còn nguyên vẹn, nhưng mà... muốn đối phó với một Đấu Giả như ngươi thì dễ như trở bàn tay! Tiêu tử, giờ ta cho ngươi một cơ hội, có tâm nguyện gì chưa hoàn thành thì nói ra, sau này lão phu sẽ hoàn thành giúp ngươi!
Lý Dật cười rồi lắc đầu:
-Ta chẳng có nhiều tâm nguyện... Có điều, con người ta trước nay theo đuổi con đường cường giả, nếu đã sắp chết rồi thì chi bằng tiền bối nói cho ta biết sao tiền bối có thể chắc chắn sẽ Đoạt Xác thành công?
-Tiểu tử thú vị đấy...
Hồng Thiên Thánh Giả cười:
-Nếu vậy thì nói ngươi biết cũng chẳng sao... Tiểu tử, trong Nam Minh Lưu Hỏa mà ngươi luyện hóa có dấu ấn của lão phu với thực lực của ngươi không thể nào loại bỏ nó được. Hơn nữa, một khi dấu ấn của linh hồn đã vào trong xoáy đấu khí của ngươi thì càng không thể loại trừ... Huống hồ, nếu lão phu không nhầm thì trước khi tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết, ngươi đã phế hết đi nguyên khí vốn có của mình, cũng có nghĩa là toàn bộ đấu khí trong người ngươi đều có dấu ấn linh hồn của lão phu! Vậy thì đương nhiên ngươi không thể điều động được chút đấu khí nào... Tiêu tử, đã không có đấu khí thì ngươi chỉ là một người phàm bình thường mà thôi! Ngươi như vậy làm sao có thể chống lại ta được?
-Thì ra là vậy!
Lý Dật đầy vẻ bừng tỉnh:
-Thế là ta đã ngu ngốc rồi... Ta còn một câu hỏi hiện giờ ta đang ở đâu?
-Nơi này chẳng qua là Thế giới Linh hồn do lão phu tạo ra thôi... Có điều, cuối cùng thì lão phu cũng có thể rời khỏi đây rồi! Ha ha ha ha ha!!!
Hồng Thiên Thánh Giả ngửa mặt bật cười điên dại.
Một lúc sau thân hình lão ta bay lên cao, nhìn xuống Lý Dật nói:
-Lời thừa thãi nói vậy là đủ! Tiểu tử thân thể của ngươi, lão phu lấy đây!
Dứt lời, hai tay Hồng Thiên Thánh Giả đẩy mạnh về phía trước, cơ thể Lý Dật co giật, lửa đấu khí bùng lên trên người hắn.
Thấy bộ dạng Lý Dật như vậy, Hồng Thiên Thánh Giả tuy từ nãy đến giờ luôn giữ hình tượng tuyệt thế cao nhân cũng cười lạnh, thân hình lao về phía huyệt nhân trung của Lý Dật.
Lý Dật biết lão Hồng Thiên Thánh Giả này muốn giết hắn rồi Đoạt Xác...
Nhưng lúc này hắn cũng cảm thấy mình thật may mắn...
Vào thời khắc Hồng Thiên Thánh Giả sắp chui vào huyệt nhân trung, toàn thân Lý Dật rung lên dữ dội rồi bỗng nhiên đấu khí màu lửa đỏ rút xuống như thủy triêu, thay vào đó là thứ đấu khí màu huyết sắc dày đặc...
-Uỳnh—
Vào lúc sắp chui vào người Lý Dật, thân hình Hồng Thiên Thánh Giả bỗng chuyển hướng rơi thẳng xuống hồ dung nham.
Dung nham bao phủ, nhấn chìm thân hình hư ảo của Hồng Thiên Thánh Giả rồi lại rút đi.
Nhưng Hồng Thiên Thánh Giả không quan tâm, hắn chỉ nhìn Lý Dật với sự cổ quái rồi nghiến răng:
-Nói mau, rốt cuộc thế là thế nào?
-Là thế nào?
Lý Dật mỉm cười:
-Nói thật, tiền bối à ta cũng không rõ lắm!
-Nói mau!
Hồng Thiên Thánh Giả vung tay phải lên, Lý Dật bay thành vòng tròn đâm rầm vào vách núi phía trên hồ dung nham!
-Nói mau, rốt cuộc chuyện này là sao? Rõ ràng lão phu đã cảm thấy Nam Minh Lưu Hỏa đã dung nhập vào xoáy đấu khí của ngươi, dấu ấn linh hồn cũng ở đó hoàn toàn! Tại sao ngươi lại có thể khống chế nó? Và tại sao ngươi lại có hai loại đấu khí?
Hồng Thiên Thánh Giả dù gì cũng là tuyệt thế cường giả, sau khi kinh ngạc trong giây lát lão đã lấy lại được bình tĩnh, có điều tâm trạng lúc này không thể tốt được.
Chỉ là sự thay đổi trong chốc lát nhưng Lý Dật biết tạm thời hắn đã ở thế thượng phong!
Nguyên nhân chính là vì trong người hắn có đấu khí thuộc tính khác, như vậy là có thể chống lại việc Đoạt Xác của Hồng Thiên Thánh Giả.
Hơn nữa, dù Lý Dật không phản kháng thì lão hồ lỵ kia chắc cũng không hành động tùy tiện...
Cũng có nghĩa là trước mặt vị Đấu Thánh cường giả này, Lý Dật đã lật ngược tình thế rồi!
Hồng Thiên Thánh Già cười méo xệch, rồi thở ra:
-Không tệ, sắp bị Đoạt Xác mà ngươi vẫn có thể bình tĩnh như vậy, thì ra là đã có tính toán... Tiêu tử, vừa rồi Bản Thánh đã cho người hiểu rõ ngọn ngành, có phải giờ ngươi nên báo đáp rồi không?
-Báo đáp?
Lý Dật ha ha cười rồi nói:
-Tiền bối, giờ ta đến động đậy còn không nổi... Bảo ta báo đáp thế nào đây?
Khóe miệng Hồng Thiên Thánh Giả giật giật, rồi nói:
-Không tệ, tuy không biết ngươi có thủ đoạn gì khiến đấu khí khác trong người không bị linh hồn của ta xâm chiếm, nhưng chỉ cần ngươi ở đây thì lão phu sẽ có hàng vạn cách đối phó với ngươi... Đấu khí của ngươi không tệ, có thể chổng lại ta! Nhưng chỉ cần ta mài mòn đấu khí của ngươi từng chút, từng chút một thì sẽ có ngày ta sẽ đoạt được cơ thể của ngươi!
Sắc mặt Lý Dật dần trờ nên lãnh đạm, một lúc sau hắn nói:
-Thánh Hồng Thiên, không phải là ngươi nghĩ ta sẽ ngoan ngoãn bó tay chịu trói đấy chứ?
Hồng Thiên Thánh Giả cười lạnh:
Thế với tình hình hiện nay thì ngươi có thể làm được gì? Dù ngươi có thủ đoạn khác thì cũng chỉ là giẫy chết mà thôi!
-Cũng chưa chắc!
Lý Dật cười nhẹ:
-Ta đã gặp nhiều hoàn cành tương tự rồi... Nhưng lần này đúng là khó khăn hơn một chút! Nhưng ta vẫn chưa chết Thánh Hồng Thiên chỉ bằng ngươi cũng thử xem sao đi!
Dứt lời, đấu khí màu đỏ máu trên người Lý Dật bỗng bùng phát, một lực hấp thụ kỹ lạ xuất hiện. Thứ hấp lực này khiến sắc mặt Hồng Thiên Thánh Giả hơi biến sắc, lúc sau lão dường như nhớ ra chuyện gì đó thân hình vội vàng bay về phía sau.
-Khụ khụ...
Không bị sự cấm cố của Hồng Thiên Thánh Già thân hình Lý Dật rơi tự do, trong khi rơi hắn đập mạnh tay lên vách rồi rơi xuống mép hồ dung nham.
Đến lúc này hắn mới có thời gian nhìn ra xung quanh thì thấy đây giống như một cái động huyệt, trong đó cái hồ dung nham là bắt mắt nhất... Mà Hồng Thiên Thánh Giả lại nói đây là Thế giới Linh hồn của lão...
Nghĩ đến đây, trong đầu Lý Dật đã có tính toán. Hắn nhanh chóng thúc động đấu khí Thiên Ma trong cơ thể, đấu khí màu đỏ máu rừng rực cháy dần dần tụ lại thành hình trong bàn tay hắn.
Hồng Thiên Thánh Giả vốn dĩ không cần quan tâm đến một chút thay đổi này, nhưng lúc này đây ánh mắt có vài phân cổ quái, rồi lão nói với giọng lạnh lùng:
-Thiên Ma... Cửu Biến... Tiểu tử, ngươi đã tu luyện được biến thứ mấy rồi?
Lý Dật cười cười:
-Đệ Cửu Biến!
Sắc mặt Hồng Thiên Thánh Giả đanh lại, rồi cười kỳ quái:
-Tiểu tử, coi như ta đã hiểu tại sao ngươi lại có nhiều loại đấu khí rồi... Thì ra ngươi tu luyện Thiên Ma Cửu Biến! Cũng có nghĩa là Nam Minh Lưu Hỏa Quyết của ta tuy ngươi đã luyện thành nhưng ngươi vẫn tu luyện Thiên Ma Cửu Biến là chính... Ha ha... Là lão phu đã tính nhầm! Có điều, với trình độ của ngươi thì nhiều nhất cũng là Đệ Nhị Biến mà thôi! Nếu ngươi là Thiên Ma Đại Thánh thì có thể ta sẽ sợ vài phần, nhưng tên tiểu quỷ ngươi dù có biết Thiên Ma Cửu Biến thì có thể làm gì chứ?
-Đúng là không thể làm gì...
Lý Dật cười mỉm:
-Năm đó tiền bối đúng là thiên hạ vô địch, nhưng lúc này ấy mà... Ta đoán dù lợi hại nhưng sức mạnh linh hồn cũng có hạn mà thôi. Nếu ngươi hao phí quá nhiều sức lực thì e là sẽ mất cơ hội Đoạt Xác phải không? Đây cũng là nguyên nhân mà ngươi rút lui khi biết trong người ta có hai loại đấu khí nhỉ? Nếu đã vậy thì tại sao ta phải sợ ngươi chứ... Cùng lắm là cả hai ta cùng chết mà thôi! Có thể kéo một vị Đấu Thánh cùng xuống mồ. ha ha ha ha, ta thật là lợi hại!! Hơn nữa, tiền bối đã biết Thiên Ma Cửu Biến thì chắc chắn biết đấu khí Thiên Ma mà nó tu luyện ra bản nguyên và chính là khắc tinh của sức mạnh Ám thuộc tính... Ám Hệ đấu khí trong cửu hệ đấu khí chính là bị nó khắc chế, mà linh hồn cũng thế...
Lòi của Lý Dật khiến Hồng Thiên Thánh Giả khẽ biến sắc mặt, lão không ngờ Lý Dật lại hiểu rõ điều này.
-Mà...
Lý Dật gãi gãi mũi:
-…linh hồn không tồn tại đơn độc, chắc chắn phải dựa vào thứ gì đó... Nếu ta không nhầm thì thứ đó nằm trong hồ dung nham này phải không? Tiền bối có muốn đánh cược xem liệu ta có thể tìm được và phá hủy nó không? Hoặc là trực tiếp dùng Thiên Ma Cửu Biến luyện hóa ngươi?
Lý Dật đứt lời, sắc mặt Hồng Thiên Thánh Giả lập tức tái mét!
-…Là để lại Mầm mống Đấu khí và linh hồn phong ấn trong Quyển trục, sau đó nếu có người tu luyện Công pháp của người thì ngươi sẽ nhân cơ hội Đoạt Xác hồi sinh!
Không đợi Hồng Thiên Thánh Giả nói hết Lý Dật đã nói thay hắn.
-Không sai, ta đúng là có ý định đó. Hơn nữa ta tin dù là kẻ nào trong hoàn cảnh đó cũng sẽ lựa chọn như ta... Vì thế tiểu tử ngươi đừng trách ta âm mưu hại người! Muốn trách thì chỉ có thể trách vận khí ngươi lại xấu đến mức rơi vào tay ta!
Hồng Thiên Thánh Giả cười nhạt, nói với vẻ đương nhiên chuyện phải vậy.
Lý Dật thở dài, Hồng Thiên Thánh Giả nói nhiều như vậy, tuy là để giải thích ngọn ngành cho Lý Dật nhưng phần nhiều chính là tỏ ý dù thế nào hắn cũng sẽ không bỏ cuộc. Vì thế Lý Dật cũng hiểu, với loại cường giả này mà nói thì chẳng có đạo lý nào là có tác dụng hết, chỉ có nắm đấm mới là đạo lý...
Nhưng nói chuyện nắm đấm với một Đấu Thánh cường giả thì... dường như ngay cả cọng tóc của người ta mình cũng chẳng động vào nổi thì phải?
Nhưng Lý Dật cũng không có ý định bỏ cuộc, hắn cười khổ rồi nhếch mép nói:
-Tiền bối... Ta hiểu nỗi khổ của tiền bối nhưng dù gì ta cũng chỉ là một Đấu Giả nhỏ bé, trong mắt tiền bối ta không bằng một con kiến... Sao tiền bối lại làm khó ta? Ta biết gần đây còn có hai Đấu Tôn cường giả, chi bằng ta đưa tiền bối đến đó kiếm họ, tiền bối thấy sao?
-Đấu Tôn cường giả? Khà khà, cũng không tệ...
Hồng Thiên Thánh Giả gục gặc.
-Nói thế là tiền bối đồng ý rồi?
Lý Dật vội nói.
Hồng Thiên Thánh Già khẽ thờ ra, nói một cách cổ quái:
-Ta cũng muốn đồng ý với ngươi, nhưng người ta tuy là Đấu Tôn cường giả nhưng không tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết của ta, cũng không hấp thụ Nam Minh Lưu Hỏa ngươi bảo ta làm sao mà thôn phệ? Đấu Tôn cường giả có ai là không có bản lĩnh, chẳng lẽ đến tìm cái chết hay sao? Với trạng thái hiện giờ của lão phu, lại không có Nam Minh Lưu Hỏa khống chế chúng, làm sao mà Đoạt Xác?
Lý Dật cười méo xẹp:
-Thế Đấu Hoàng cường giả thì sao?
-Không có hứng thú...
Hồng Thiên Thánh Già cười hề hề:
-Tiểu tử, ngươi không cần phải nghĩ cách khác nữa đâu. Vào thời khắc ngươi tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết vào giây phút mà ngươi luyện hóa Nam Minh Lưu Hỏa, hoặc có thể nói vào lúc ngươi có được cuộn Quyển trục này, thì kết cục này đã định sẵn rồi... Tuy giờ lão phu chỉ còn lại một cái tàn hồn, thậm chí cũng không còn mấy sức mạnh bằng một phần một trăm khi còn nguyên vẹn, nhưng mà... muốn đối phó với một Đấu Giả như ngươi thì dễ như trở bàn tay! Tiêu tử, giờ ta cho ngươi một cơ hội, có tâm nguyện gì chưa hoàn thành thì nói ra, sau này lão phu sẽ hoàn thành giúp ngươi!
Lý Dật cười rồi lắc đầu:
-Ta chẳng có nhiều tâm nguyện... Có điều, con người ta trước nay theo đuổi con đường cường giả, nếu đã sắp chết rồi thì chi bằng tiền bối nói cho ta biết sao tiền bối có thể chắc chắn sẽ Đoạt Xác thành công?
-Tiểu tử thú vị đấy...
Hồng Thiên Thánh Giả cười:
-Nếu vậy thì nói ngươi biết cũng chẳng sao... Tiểu tử, trong Nam Minh Lưu Hỏa mà ngươi luyện hóa có dấu ấn của lão phu với thực lực của ngươi không thể nào loại bỏ nó được. Hơn nữa, một khi dấu ấn của linh hồn đã vào trong xoáy đấu khí của ngươi thì càng không thể loại trừ... Huống hồ, nếu lão phu không nhầm thì trước khi tu luyện Nam Minh Lưu Hỏa Quyết, ngươi đã phế hết đi nguyên khí vốn có của mình, cũng có nghĩa là toàn bộ đấu khí trong người ngươi đều có dấu ấn linh hồn của lão phu! Vậy thì đương nhiên ngươi không thể điều động được chút đấu khí nào... Tiêu tử, đã không có đấu khí thì ngươi chỉ là một người phàm bình thường mà thôi! Ngươi như vậy làm sao có thể chống lại ta được?
-Thì ra là vậy!
Lý Dật đầy vẻ bừng tỉnh:
-Thế là ta đã ngu ngốc rồi... Ta còn một câu hỏi hiện giờ ta đang ở đâu?
-Nơi này chẳng qua là Thế giới Linh hồn do lão phu tạo ra thôi... Có điều, cuối cùng thì lão phu cũng có thể rời khỏi đây rồi! Ha ha ha ha ha!!!
Hồng Thiên Thánh Giả ngửa mặt bật cười điên dại.
Một lúc sau thân hình lão ta bay lên cao, nhìn xuống Lý Dật nói:
-Lời thừa thãi nói vậy là đủ! Tiểu tử thân thể của ngươi, lão phu lấy đây!
Dứt lời, hai tay Hồng Thiên Thánh Giả đẩy mạnh về phía trước, cơ thể Lý Dật co giật, lửa đấu khí bùng lên trên người hắn.
Thấy bộ dạng Lý Dật như vậy, Hồng Thiên Thánh Giả tuy từ nãy đến giờ luôn giữ hình tượng tuyệt thế cao nhân cũng cười lạnh, thân hình lao về phía huyệt nhân trung của Lý Dật.
Lý Dật biết lão Hồng Thiên Thánh Giả này muốn giết hắn rồi Đoạt Xác...
Nhưng lúc này hắn cũng cảm thấy mình thật may mắn...
Vào thời khắc Hồng Thiên Thánh Giả sắp chui vào huyệt nhân trung, toàn thân Lý Dật rung lên dữ dội rồi bỗng nhiên đấu khí màu lửa đỏ rút xuống như thủy triêu, thay vào đó là thứ đấu khí màu huyết sắc dày đặc...
-Uỳnh—
Vào lúc sắp chui vào người Lý Dật, thân hình Hồng Thiên Thánh Giả bỗng chuyển hướng rơi thẳng xuống hồ dung nham.
Dung nham bao phủ, nhấn chìm thân hình hư ảo của Hồng Thiên Thánh Giả rồi lại rút đi.
Nhưng Hồng Thiên Thánh Giả không quan tâm, hắn chỉ nhìn Lý Dật với sự cổ quái rồi nghiến răng:
-Nói mau, rốt cuộc thế là thế nào?
-Là thế nào?
Lý Dật mỉm cười:
-Nói thật, tiền bối à ta cũng không rõ lắm!
-Nói mau!
Hồng Thiên Thánh Giả vung tay phải lên, Lý Dật bay thành vòng tròn đâm rầm vào vách núi phía trên hồ dung nham!
-Nói mau, rốt cuộc chuyện này là sao? Rõ ràng lão phu đã cảm thấy Nam Minh Lưu Hỏa đã dung nhập vào xoáy đấu khí của ngươi, dấu ấn linh hồn cũng ở đó hoàn toàn! Tại sao ngươi lại có thể khống chế nó? Và tại sao ngươi lại có hai loại đấu khí?
Hồng Thiên Thánh Giả dù gì cũng là tuyệt thế cường giả, sau khi kinh ngạc trong giây lát lão đã lấy lại được bình tĩnh, có điều tâm trạng lúc này không thể tốt được.
Chỉ là sự thay đổi trong chốc lát nhưng Lý Dật biết tạm thời hắn đã ở thế thượng phong!
Nguyên nhân chính là vì trong người hắn có đấu khí thuộc tính khác, như vậy là có thể chống lại việc Đoạt Xác của Hồng Thiên Thánh Giả.
Hơn nữa, dù Lý Dật không phản kháng thì lão hồ lỵ kia chắc cũng không hành động tùy tiện...
Cũng có nghĩa là trước mặt vị Đấu Thánh cường giả này, Lý Dật đã lật ngược tình thế rồi!
Hồng Thiên Thánh Già cười méo xệch, rồi thở ra:
-Không tệ, sắp bị Đoạt Xác mà ngươi vẫn có thể bình tĩnh như vậy, thì ra là đã có tính toán... Tiêu tử, vừa rồi Bản Thánh đã cho người hiểu rõ ngọn ngành, có phải giờ ngươi nên báo đáp rồi không?
-Báo đáp?
Lý Dật ha ha cười rồi nói:
-Tiền bối, giờ ta đến động đậy còn không nổi... Bảo ta báo đáp thế nào đây?
Khóe miệng Hồng Thiên Thánh Giả giật giật, rồi nói:
-Không tệ, tuy không biết ngươi có thủ đoạn gì khiến đấu khí khác trong người không bị linh hồn của ta xâm chiếm, nhưng chỉ cần ngươi ở đây thì lão phu sẽ có hàng vạn cách đối phó với ngươi... Đấu khí của ngươi không tệ, có thể chổng lại ta! Nhưng chỉ cần ta mài mòn đấu khí của ngươi từng chút, từng chút một thì sẽ có ngày ta sẽ đoạt được cơ thể của ngươi!
Sắc mặt Lý Dật dần trờ nên lãnh đạm, một lúc sau hắn nói:
-Thánh Hồng Thiên, không phải là ngươi nghĩ ta sẽ ngoan ngoãn bó tay chịu trói đấy chứ?
Hồng Thiên Thánh Giả cười lạnh:
Thế với tình hình hiện nay thì ngươi có thể làm được gì? Dù ngươi có thủ đoạn khác thì cũng chỉ là giẫy chết mà thôi!
-Cũng chưa chắc!
Lý Dật cười nhẹ:
-Ta đã gặp nhiều hoàn cành tương tự rồi... Nhưng lần này đúng là khó khăn hơn một chút! Nhưng ta vẫn chưa chết Thánh Hồng Thiên chỉ bằng ngươi cũng thử xem sao đi!
Dứt lời, đấu khí màu đỏ máu trên người Lý Dật bỗng bùng phát, một lực hấp thụ kỹ lạ xuất hiện. Thứ hấp lực này khiến sắc mặt Hồng Thiên Thánh Giả hơi biến sắc, lúc sau lão dường như nhớ ra chuyện gì đó thân hình vội vàng bay về phía sau.
-Khụ khụ...
Không bị sự cấm cố của Hồng Thiên Thánh Già thân hình Lý Dật rơi tự do, trong khi rơi hắn đập mạnh tay lên vách rồi rơi xuống mép hồ dung nham.
Đến lúc này hắn mới có thời gian nhìn ra xung quanh thì thấy đây giống như một cái động huyệt, trong đó cái hồ dung nham là bắt mắt nhất... Mà Hồng Thiên Thánh Giả lại nói đây là Thế giới Linh hồn của lão...
Nghĩ đến đây, trong đầu Lý Dật đã có tính toán. Hắn nhanh chóng thúc động đấu khí Thiên Ma trong cơ thể, đấu khí màu đỏ máu rừng rực cháy dần dần tụ lại thành hình trong bàn tay hắn.
Hồng Thiên Thánh Giả vốn dĩ không cần quan tâm đến một chút thay đổi này, nhưng lúc này đây ánh mắt có vài phân cổ quái, rồi lão nói với giọng lạnh lùng:
-Thiên Ma... Cửu Biến... Tiểu tử, ngươi đã tu luyện được biến thứ mấy rồi?
Lý Dật cười cười:
-Đệ Cửu Biến!
Sắc mặt Hồng Thiên Thánh Giả đanh lại, rồi cười kỳ quái:
-Tiểu tử, coi như ta đã hiểu tại sao ngươi lại có nhiều loại đấu khí rồi... Thì ra ngươi tu luyện Thiên Ma Cửu Biến! Cũng có nghĩa là Nam Minh Lưu Hỏa Quyết của ta tuy ngươi đã luyện thành nhưng ngươi vẫn tu luyện Thiên Ma Cửu Biến là chính... Ha ha... Là lão phu đã tính nhầm! Có điều, với trình độ của ngươi thì nhiều nhất cũng là Đệ Nhị Biến mà thôi! Nếu ngươi là Thiên Ma Đại Thánh thì có thể ta sẽ sợ vài phần, nhưng tên tiểu quỷ ngươi dù có biết Thiên Ma Cửu Biến thì có thể làm gì chứ?
-Đúng là không thể làm gì...
Lý Dật cười mỉm:
-Năm đó tiền bối đúng là thiên hạ vô địch, nhưng lúc này ấy mà... Ta đoán dù lợi hại nhưng sức mạnh linh hồn cũng có hạn mà thôi. Nếu ngươi hao phí quá nhiều sức lực thì e là sẽ mất cơ hội Đoạt Xác phải không? Đây cũng là nguyên nhân mà ngươi rút lui khi biết trong người ta có hai loại đấu khí nhỉ? Nếu đã vậy thì tại sao ta phải sợ ngươi chứ... Cùng lắm là cả hai ta cùng chết mà thôi! Có thể kéo một vị Đấu Thánh cùng xuống mồ. ha ha ha ha, ta thật là lợi hại!! Hơn nữa, tiền bối đã biết Thiên Ma Cửu Biến thì chắc chắn biết đấu khí Thiên Ma mà nó tu luyện ra bản nguyên và chính là khắc tinh của sức mạnh Ám thuộc tính... Ám Hệ đấu khí trong cửu hệ đấu khí chính là bị nó khắc chế, mà linh hồn cũng thế...
Lòi của Lý Dật khiến Hồng Thiên Thánh Giả khẽ biến sắc mặt, lão không ngờ Lý Dật lại hiểu rõ điều này.
-Mà...
Lý Dật gãi gãi mũi:
-…linh hồn không tồn tại đơn độc, chắc chắn phải dựa vào thứ gì đó... Nếu ta không nhầm thì thứ đó nằm trong hồ dung nham này phải không? Tiền bối có muốn đánh cược xem liệu ta có thể tìm được và phá hủy nó không? Hoặc là trực tiếp dùng Thiên Ma Cửu Biến luyện hóa ngươi?
Lý Dật đứt lời, sắc mặt Hồng Thiên Thánh Giả lập tức tái mét!
/1005
|