Con đường trong mật đạo này, mấy ngày nay có thể nói là Lý Dật đã rất quen thuộc rồi, hắn dường như trong nháy mắt đã chui vào được bên trong một cái đại sảnh nhỏ. Đương nhiên, đây tuyệt đối không phải là nơi có thể dừng chân. Nhưng mà, nơi này ít nhất cũng có đến hàng chục cửa mật đạo, thông ra bốn phương tám hướng. Cho dù là người nào, nhìn thấy nơi này, muốn tiếp tục truy bắt, cũng đều phải suy nghĩ. Đối với những người đi đuổi bắt, nhất định là rất phiền phức, nhưng đối với người trốn chạy, thì lại quá tốt rồi.
Lý Dật không chần chừ nửa giây, hơi nghiêng mình, đã chui vào một cửa mật đạo sau bức bình phong.
Hình như cùng lúc đó, phía sau truyền đến một tiếng nổ lớn.
Lý Dật biết, đó chính là Lưu Hỏa đấu khí của mình đã phát nổ, đặc tính của Lưu Hỏa đấu khí là có thể điều khiển theo ý muốn của chủ nhân. Những ngày nay Lý Dật đã nghiên cứu ra được vài thủ pháp, làm cho Lưu Hỏa đấu khí ngưng đọng lại mà không phát nổ, vốn dĩ hắn cũng không thể nghiên cứu thành công nhanh như vậy, nhưng bên cạnh hắn còn có một đại tông sư tu luyện Lưu Hỏa đấu khí là Hồng Thiên Thánh Giả. Kỹ năng này hắn tùy tiện phát ra một lần, liền có thể sử dụng theo ý mình.
Chỉ có điều, đấu khí ngưng tụ này rốt cục cũng không phải là Đấu kỹ, uy lực rất có hạn, nếu đối phương có đề phòng, chiêu này cũng không dễ trúng như vậy. Nhưng mà nếu không hề đề phòng, trúng một quả cũng không phải là không có khả năng.
Nếu bị chúng ta bắt được, nhất định phải cho ngươi biết tay!
Cũng không biết ai vừa mắng chửi, chắc chắn là đã trúng một quả rồi.
Lý Dật chỉ cười nhạt trong lòng, dồn hết sức từ trong mật đạo chui ra ngoài, quay đầu nhìn lại sảnh, thân hình hắn nhanh chóng lóe lên. Trong chốc lát, hàng chục cửa mật đạo đều đã có vết tích của hắn.
Sau khi làm xong những việc phức tạp này, hai chân hắn mới đáp nhẹ trên mặt đất, cả người cẩn thận nhảy lên không trung, bám vào một cái cột trụ gỗ ngang trên nóc sảnh lạnh lùng nhìn xuống.
Cũng trong thời gian nửa giây, từ cửa của mật đạo mà hắn vừa mới lao ra, có một luồng sát khí cuồng bạo phóng ra, theo sau là năm bóng người chui vào đại sảnh nhỏ, khí thế kinh người.
-Ngu xuẩn!
Đây là bình lòi bình luận duy nhất của Lý Dật đành cho bọn này. Hầu như những nơi này vẫn còn các loại cơ quan theo dõi, bọn họ chạy vào thế này, còn sợ những Huyết Ma kia không biết chúng đến đây làm gì hay sao.
Năm bóng người rơi vào trong đại sảnh nhỏ, nhìn thấy vô số cửa mật đạo đều lay động đấu khí, khí thế vốn có chợt giảm xuống vài phần.
-Thủ đoạn thật!
Diệp Khinh Vũ lạnh lùng cười, trong tiếng cười tuyệt đối không có chút ấm áp nào.
Lý Dật ở bên trên mỉm cười lạnh lùng. Hắn và Diệp Khinh Vũ tuy không có oán thù gì, nhưng cô ta lại nghi ngờ Thất Tinh Giới Chỉ kia đang ở trong tay mình, phải tìm cơ hội giết người này, tránh sau này phát sinh nhiều vấn đề. Dù sao Diệp Mã Thanh mình cũng đã giết rồi, cũng không sợ nhiều thêm một Diệp Khinh Vũ!
-Quả nhiên thật thủ đoạn!
Tông Kiệt Khánh cũng lạnh lùng cười:
Người này sắp xếp như thế này, chúng ta đuổi theo cũng vô ích, Diệp Tiểu thư tôi có một ý kiến, không biết cô có muốn nghe hay không?
Diệp Khinh Vũ hơi nhíu mày, nhưng vẫn thấp giọng nói:
-Nói đi!
Tông Kiệt Khánh thản nhiên nói:
-Trong tay người đó đã có Thất Tinh Giới Chỉ, vậy thì nhất định là người của Đế quốc Thiên Phong ta! Hơn nữa, xem thủ đoạn của người này, Tế Thần Huyết Điển này cũng không thể nào làm khó hắn! Nếu ta đoán không nhầm, người này chắc chắn hôm sau sẽ sống sót rời khỏi nơi đây! Đến lúc đó, ta lại suy nghĩ cách đối phó người đó là được rồi. Nếu như muốn dùng năng lực của Bắc Đẩu Tông để đối phó thì không khó chứ!
Diệp Thanh Vũ trầm tư một lúc, mới lắc đầu nói:
-Không được! Nếu người này chết ở đây, há không phải là Thát Tinh Giới Chỉ từ nay sẽ thất lạc trên Tu La Đảo này hay sao?
-Vậy ý của cô là. bất luận thế nào chúng ta cũng phải tìm ra người này à?
Tông Kiệt Khánh vung mạnh tay một cái, sắc mặt có vài phần cổ quái:
-Nếu như vậy thì Tông Kiệt Khánh ta cũng không đi cùng rồi!
Diệp Khinh Vũ lạnh, lùng cười, không nói gì.
Lý Hạo trầm giọng nói:
-Tông Kiệt Khánh, năm người chúng ta sớm đã hẹn trước cùng đi, ngươi muốn phá vỡ ước hẹn đó hay sao?
Nghe lời nói của Lý Hạo, Tông Kiệt Khánh vẫn liên tục lạnh lùng cười, biểu hiện trên gương mặt tựa hồ không cho là đúng.
Chỉ có Thần Thần vẫn hơi hơi mỉm cười, dường như tất cả đều không liên quan đến cô ta vậy.
Nhưng gã thanh niên xa lạ kia thì hơi nhíu mày, nói nhanh:
-Các vị đừng cãi nhau, người này quả thực khá xảo quyệt, nhưng sắp xếp được như thế này cũng không phải là trong nháy mắt mà có thể làm được! Lúc này, cho dù hắn chạy hướng nào, chắc chắn không thể chạy xa được, nếu như ta đoán không nhầm, hẳn là...
Hắn chưa nói hết, trong lòng Lý Dật lại hơi chấn động. Lý Dật làm sao không biết cách sắp xếp của mình đã bị đối phương nhìn ra chỗ sơ hở? Lúc này, cũng không thể đối phương suy nghĩ xong, Lý Dật đã nhanh chóng kết thành mấy thủ ấn. Cùng với sự thay đổi thủ ấn của hắn, mấy dòng Lưu Hỏa đấu khí đều hình thành hình dáng của mãng xà, gào thét dữ tợn hướng xuống phía dưới, lại hướng về phía Thần Thần và Diệp Khinh Vũ.
Mấy dòng Lưu Hỏa đấu khí ập xuống, làm cho nhiệt độ trong sảnh bỗng nhiên tăng lên. Dưới sự điều khiển của Lý Dật, Lưu Hỏa đấu khí bốc cháy giống như hòa nguyên tố trong thiên địa nguyên khí, ầm ẩm tiếp tục hướng về hai nữ nhi phía dưới, thanh thế kinh người.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, Tống Kiệt Khánh và Lý Hạo hai người đều nhanh chóng di chuyển đến bên Thần Thần, giúp cô ấy đỡ lại dòng Lưu Hỏa đấu khí
Còn gã người lạ thì lại chạy đến bên cạnh Diệp Khinh Vũ, hai tay nhanh chóng đẩy ra một luồng đấu khí.
-Đám người nam và nữ này, quả nhiên là có kẽ hở!
Trong lòng Lý Dật lạnh lùng cười một tiếng, chân phải bám mạnh vào trụ gỗ ngang, nhanh chóng hướng về phía một cửa mật đạo lao ra ngoài.
Thấy Lý Dật tung ra Lưu Hỏa đấu khí, trong nháy mắt đã biến mất, lại không thể phản công, gã người lạ kia gầm lên một tiếng như hô, thanh thế kinh người.
Thấy cảnh này, Lý Dật đã chui ra một cửa mật đạo chỉ cười dài một tiếng, cũng không cần nói gì nhiều, ý công kích trong tiếng cười làm cho sắc mặt Diệp Khinh Vũ biến sắc.
Điều Lý Dật cẩn chính là kết quả này, chỉ có chọc cho bọn họ tức giận lên, bọn họ mới đuổi theo bất chấp tất cả, và những đồ vật bên trong khố phòng tự nhiên sẽ được an toàn.
Chỉ có điều, những người này không phải tất cả đều ngu ngốc! Lúc Lý Dật tiến vào cửa mật đạo, một tiếng cười lạnh lùng từ phía sau truyền đến.
Tiếng cười vừa vang lên, Lý Dật đã cảm thấy một dòng đấu khí vô cùng mạnh mẽ từ phía sau truyền đến, Lý Dật chỉ cảm thấy, dòng đấu khí này giống như cuồng phong, làm người ta vô cùng kinh sợ.
Lúc này thân thể của Lý Dật ở trên không trung, tránh cũng không thể tránh, cho dù trong lòng có cách gì, lúc này chỉ có thể xoay người đánh ra một chưởng.
Lưu Hỏa đấu khí ngay lập tức chuyển động vòng quanh bàn tay Lý Dật, nhiệt độ không khí xung quanh ngay lập tức tăng lên. Nhiệt độ của nó đã đạt đến mức độ có thể nung chảy kim loại rồi. Nhưng mà, trong khí tức này, lại mang vài phần mùi vị cuồng bạo, làm người ta từ trong ra ngoài, đêều cảm thấy một trận nhộn nhạo.
Uy lực của một chưởng này, bất luận nhìn thế nào đều không thua kém một chưởng của đối phương.
-Hắc hắc! Là Hỏa thuộc tính!
Đối phương quả nhiên trong tiếng cười lạnh lùng như vậy thì động tác lại càng nhanh hơn.
-Oanh~~
Thanh âm va chạm với một chưởng của đối phương vang lên, một dòng đấu khí bất chợt bùng nổ ra bốn phía, bên trong còn ẩn chứa tiếng răng rắc của khớp xương, vô cùng kỳ dị.
Tay phải của Lý Dật hơi run lên, cảm giác tê liệt, làm Lưu Hỏa đấu khí trong tay hắn giảm đi vài phần.
Trong nháy mắt, Lý Dật biết rõ đấu khí của mình đã bị đối phương áp chế rồi.
Với kiến thức của Lý Dật, ngay tức khắc đã hiểu ra, cơn tức giận của hắn biến thành tiếng cười lạnh lùng:
-Cuồng phong hãi hùng, kéo đài không dứt, là đấu khí Thủy thuộc tính!
Trong lúc đang nói, Lưu Hỏa đấu khí trong tay Lý Dật đã bị tiêu tán hết.
Thời gian hắn luyện Lưu Hỏa đấu khí không dài, gặp phải khắc chế trời sinh này thì cũng hết cách.
Đấu khí trong tay tiêu tán, sau đó Lý Dật cảm thấy đấu khí Thủy thuộc tính điên cuồng dọc theo kinh mạch phát tán ra.
Hắn cười hắc một tiếng, cũng không phản kháng. Chỉ trong nháy mắt, toàn thân lực lượng nổi mạnh lên, mượn lực của một chưởng đối phương, lùi lại ba phân, chỉ trong nháy mắt lại trốn vào bên trong mật đạo.
Đối phương dường như không ngờ Lý Dật lại chạy nhanh như vậy, tuy muốn đuổi theo ngay lập tức, nhưng ở trong mật đạo thần bí này, hắn cũng không dám làm bậy, tốc độ cũng chậm lại theo.
Lúc này, mấy người phía sau dường như đã đuổi kịp, nghe tiếng Diệp Khinh Vũ nói:
-Lý đại ca, huynh bắt được người đó chưa?
Lý Dật nghe rõ câu này, hơi ngẩn người ra, ‘Lý đại ca?’ Xem ra người trong đó, vẫn là người trong gia tộc mình.
Chỉ có điều, lúc này hắn cũng không nghĩ nhiều, một lúc sau, đầu ngón chân đã giẫm mạnh xuống đất, tiếp tục truợt trên mặt đất cố tình lưu lại vết tích. Sau khi đó xét một lúc, đối phương hình như xác định được đường trốn chạy của mình, liền đuổi theo.
-Chỉ là không biết, người đang chạy đến có phải là ‘Lý đại ca’ hay không?
Chỉ là Lý Dật lúc này cũng mặc kệ đối phương có phải là ‘Lý đại ca’ gì đó không, hắn chỉ biết, mình đã làm cho đoàn người của Diệp Khinh Vũ vô cùng tức giận, sau đó dẫn họ ra ngoài khố phòng này, thì sự tình sau đó đơn giản hơn rất nhiều.
Tuy mình phải làm rõ thủ đoạn và mục đích của họ, nhưng nghĩ lại hiện tại tuyệt đối không phải là thời cơ tốt nhất!
Đầu ngón chân dẫm mạnh lên mặt đất một chút, Lý Dật đã chui vào trong một địa đạo, bám lên nóc phòng có chút ánh sáng.
Trong mật đạo phía dưới hắn, kình phong vẫn tiếp tục ập đến.
Hai tay Lý Dật nhanh chóng kết ấn kỹ. Lần này Lưu Hỏa đấu khí trong tay lại phân làm hai dòng, chỉ có điều hai dòng đấu khí lần này tuyệt đối không phải là hư ảo. Cùng với động tác của hắn, một dòng đấu khí nhỏ hơn đã bám lên nóc phòng, một dòng lớn hơn lại rơi vào bên trong mật đạo.
Trong mật đạo truyền đến một tiếng nổ lớn, sau đó là tiếng quát khẽ của ‘Lý đại ca’. Ánh lửa trong mật đạo tiêu tan, năm người nhanh chóng chui vào.
Chỉ có điều, trong Hoàng thành lúc này đã bốc cháy rừng rực, thị vệ bốn phương tám hướng chạy loạn cả lên. Có người đến dập lửa, có người hô to gọi cứu hỏa.
Sau khi đoàn người Diệp Khinh Vũ phóng ra ngoài, chỉ cần nhìn một cái là biết, việc tối hôm nay coi như thất bại rồi! Người có Thất Tinh Giới Chỉ trong tay đó. lúc này chắc chắn cũng nhập vào đám người chạy loạn này rồi.
Mà phải tìm một người từ trong đám hồn loạn này. thật là một việc khó khăn, ai cũng biết điều này. Những vị này đều là người có thủ đoạn, nhưng một lúc sau, cũng không biết ai động thủ trước, sau đó nhìn thấy bóng năm người, nhanh chóng xông ra Hoàng thành.
0O0
Trên một cây đại thụ, Lý Dật miệng ngậm một chiếc lá cây, nhìn năm người đó bỏ đi. Đám thị vệ của Hoàng thành vẫn tiếp tục hét to, nhưng vẫn đều là đồ bỏ đi thôi. Hắn nheo mắt nhìn một lát, lúc sắp rời đi khuôn mặt chợt lóe lên, sau đó nhìn về một hướng, ở nơi đó vài huyết ảnh đã nhanh chóng rời đi, hình như bàn bạc xong chạy ra bốn phương tám hướng.
Huyết Ảnh Đại Pháp?
Lý Dật hơi nheo mắt, cái tên này phút chốc hiện lên trong đầu hắn. Hắn suy nghĩ một lát. cũng không đuôi theo. Lúc này hắn cần phải xử Lý rất nhiều việc, vẫn còn nhiêu màn kịch phái diễn, càng không phải là lúc rời đi.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Lý Dật đã lao về phía Hoàng cung.
Lý Dật không chần chừ nửa giây, hơi nghiêng mình, đã chui vào một cửa mật đạo sau bức bình phong.
Hình như cùng lúc đó, phía sau truyền đến một tiếng nổ lớn.
Lý Dật biết, đó chính là Lưu Hỏa đấu khí của mình đã phát nổ, đặc tính của Lưu Hỏa đấu khí là có thể điều khiển theo ý muốn của chủ nhân. Những ngày nay Lý Dật đã nghiên cứu ra được vài thủ pháp, làm cho Lưu Hỏa đấu khí ngưng đọng lại mà không phát nổ, vốn dĩ hắn cũng không thể nghiên cứu thành công nhanh như vậy, nhưng bên cạnh hắn còn có một đại tông sư tu luyện Lưu Hỏa đấu khí là Hồng Thiên Thánh Giả. Kỹ năng này hắn tùy tiện phát ra một lần, liền có thể sử dụng theo ý mình.
Chỉ có điều, đấu khí ngưng tụ này rốt cục cũng không phải là Đấu kỹ, uy lực rất có hạn, nếu đối phương có đề phòng, chiêu này cũng không dễ trúng như vậy. Nhưng mà nếu không hề đề phòng, trúng một quả cũng không phải là không có khả năng.
Nếu bị chúng ta bắt được, nhất định phải cho ngươi biết tay!
Cũng không biết ai vừa mắng chửi, chắc chắn là đã trúng một quả rồi.
Lý Dật chỉ cười nhạt trong lòng, dồn hết sức từ trong mật đạo chui ra ngoài, quay đầu nhìn lại sảnh, thân hình hắn nhanh chóng lóe lên. Trong chốc lát, hàng chục cửa mật đạo đều đã có vết tích của hắn.
Sau khi làm xong những việc phức tạp này, hai chân hắn mới đáp nhẹ trên mặt đất, cả người cẩn thận nhảy lên không trung, bám vào một cái cột trụ gỗ ngang trên nóc sảnh lạnh lùng nhìn xuống.
Cũng trong thời gian nửa giây, từ cửa của mật đạo mà hắn vừa mới lao ra, có một luồng sát khí cuồng bạo phóng ra, theo sau là năm bóng người chui vào đại sảnh nhỏ, khí thế kinh người.
-Ngu xuẩn!
Đây là bình lòi bình luận duy nhất của Lý Dật đành cho bọn này. Hầu như những nơi này vẫn còn các loại cơ quan theo dõi, bọn họ chạy vào thế này, còn sợ những Huyết Ma kia không biết chúng đến đây làm gì hay sao.
Năm bóng người rơi vào trong đại sảnh nhỏ, nhìn thấy vô số cửa mật đạo đều lay động đấu khí, khí thế vốn có chợt giảm xuống vài phần.
-Thủ đoạn thật!
Diệp Khinh Vũ lạnh lùng cười, trong tiếng cười tuyệt đối không có chút ấm áp nào.
Lý Dật ở bên trên mỉm cười lạnh lùng. Hắn và Diệp Khinh Vũ tuy không có oán thù gì, nhưng cô ta lại nghi ngờ Thất Tinh Giới Chỉ kia đang ở trong tay mình, phải tìm cơ hội giết người này, tránh sau này phát sinh nhiều vấn đề. Dù sao Diệp Mã Thanh mình cũng đã giết rồi, cũng không sợ nhiều thêm một Diệp Khinh Vũ!
-Quả nhiên thật thủ đoạn!
Tông Kiệt Khánh cũng lạnh lùng cười:
Người này sắp xếp như thế này, chúng ta đuổi theo cũng vô ích, Diệp Tiểu thư tôi có một ý kiến, không biết cô có muốn nghe hay không?
Diệp Khinh Vũ hơi nhíu mày, nhưng vẫn thấp giọng nói:
-Nói đi!
Tông Kiệt Khánh thản nhiên nói:
-Trong tay người đó đã có Thất Tinh Giới Chỉ, vậy thì nhất định là người của Đế quốc Thiên Phong ta! Hơn nữa, xem thủ đoạn của người này, Tế Thần Huyết Điển này cũng không thể nào làm khó hắn! Nếu ta đoán không nhầm, người này chắc chắn hôm sau sẽ sống sót rời khỏi nơi đây! Đến lúc đó, ta lại suy nghĩ cách đối phó người đó là được rồi. Nếu như muốn dùng năng lực của Bắc Đẩu Tông để đối phó thì không khó chứ!
Diệp Thanh Vũ trầm tư một lúc, mới lắc đầu nói:
-Không được! Nếu người này chết ở đây, há không phải là Thát Tinh Giới Chỉ từ nay sẽ thất lạc trên Tu La Đảo này hay sao?
-Vậy ý của cô là. bất luận thế nào chúng ta cũng phải tìm ra người này à?
Tông Kiệt Khánh vung mạnh tay một cái, sắc mặt có vài phần cổ quái:
-Nếu như vậy thì Tông Kiệt Khánh ta cũng không đi cùng rồi!
Diệp Khinh Vũ lạnh, lùng cười, không nói gì.
Lý Hạo trầm giọng nói:
-Tông Kiệt Khánh, năm người chúng ta sớm đã hẹn trước cùng đi, ngươi muốn phá vỡ ước hẹn đó hay sao?
Nghe lời nói của Lý Hạo, Tông Kiệt Khánh vẫn liên tục lạnh lùng cười, biểu hiện trên gương mặt tựa hồ không cho là đúng.
Chỉ có Thần Thần vẫn hơi hơi mỉm cười, dường như tất cả đều không liên quan đến cô ta vậy.
Nhưng gã thanh niên xa lạ kia thì hơi nhíu mày, nói nhanh:
-Các vị đừng cãi nhau, người này quả thực khá xảo quyệt, nhưng sắp xếp được như thế này cũng không phải là trong nháy mắt mà có thể làm được! Lúc này, cho dù hắn chạy hướng nào, chắc chắn không thể chạy xa được, nếu như ta đoán không nhầm, hẳn là...
Hắn chưa nói hết, trong lòng Lý Dật lại hơi chấn động. Lý Dật làm sao không biết cách sắp xếp của mình đã bị đối phương nhìn ra chỗ sơ hở? Lúc này, cũng không thể đối phương suy nghĩ xong, Lý Dật đã nhanh chóng kết thành mấy thủ ấn. Cùng với sự thay đổi thủ ấn của hắn, mấy dòng Lưu Hỏa đấu khí đều hình thành hình dáng của mãng xà, gào thét dữ tợn hướng xuống phía dưới, lại hướng về phía Thần Thần và Diệp Khinh Vũ.
Mấy dòng Lưu Hỏa đấu khí ập xuống, làm cho nhiệt độ trong sảnh bỗng nhiên tăng lên. Dưới sự điều khiển của Lý Dật, Lưu Hỏa đấu khí bốc cháy giống như hòa nguyên tố trong thiên địa nguyên khí, ầm ẩm tiếp tục hướng về hai nữ nhi phía dưới, thanh thế kinh người.
Quả nhiên không ngoài dự liệu của hắn, Tống Kiệt Khánh và Lý Hạo hai người đều nhanh chóng di chuyển đến bên Thần Thần, giúp cô ấy đỡ lại dòng Lưu Hỏa đấu khí
Còn gã người lạ thì lại chạy đến bên cạnh Diệp Khinh Vũ, hai tay nhanh chóng đẩy ra một luồng đấu khí.
-Đám người nam và nữ này, quả nhiên là có kẽ hở!
Trong lòng Lý Dật lạnh lùng cười một tiếng, chân phải bám mạnh vào trụ gỗ ngang, nhanh chóng hướng về phía một cửa mật đạo lao ra ngoài.
Thấy Lý Dật tung ra Lưu Hỏa đấu khí, trong nháy mắt đã biến mất, lại không thể phản công, gã người lạ kia gầm lên một tiếng như hô, thanh thế kinh người.
Thấy cảnh này, Lý Dật đã chui ra một cửa mật đạo chỉ cười dài một tiếng, cũng không cần nói gì nhiều, ý công kích trong tiếng cười làm cho sắc mặt Diệp Khinh Vũ biến sắc.
Điều Lý Dật cẩn chính là kết quả này, chỉ có chọc cho bọn họ tức giận lên, bọn họ mới đuổi theo bất chấp tất cả, và những đồ vật bên trong khố phòng tự nhiên sẽ được an toàn.
Chỉ có điều, những người này không phải tất cả đều ngu ngốc! Lúc Lý Dật tiến vào cửa mật đạo, một tiếng cười lạnh lùng từ phía sau truyền đến.
Tiếng cười vừa vang lên, Lý Dật đã cảm thấy một dòng đấu khí vô cùng mạnh mẽ từ phía sau truyền đến, Lý Dật chỉ cảm thấy, dòng đấu khí này giống như cuồng phong, làm người ta vô cùng kinh sợ.
Lúc này thân thể của Lý Dật ở trên không trung, tránh cũng không thể tránh, cho dù trong lòng có cách gì, lúc này chỉ có thể xoay người đánh ra một chưởng.
Lưu Hỏa đấu khí ngay lập tức chuyển động vòng quanh bàn tay Lý Dật, nhiệt độ không khí xung quanh ngay lập tức tăng lên. Nhiệt độ của nó đã đạt đến mức độ có thể nung chảy kim loại rồi. Nhưng mà, trong khí tức này, lại mang vài phần mùi vị cuồng bạo, làm người ta từ trong ra ngoài, đêều cảm thấy một trận nhộn nhạo.
Uy lực của một chưởng này, bất luận nhìn thế nào đều không thua kém một chưởng của đối phương.
-Hắc hắc! Là Hỏa thuộc tính!
Đối phương quả nhiên trong tiếng cười lạnh lùng như vậy thì động tác lại càng nhanh hơn.
-Oanh~~
Thanh âm va chạm với một chưởng của đối phương vang lên, một dòng đấu khí bất chợt bùng nổ ra bốn phía, bên trong còn ẩn chứa tiếng răng rắc của khớp xương, vô cùng kỳ dị.
Tay phải của Lý Dật hơi run lên, cảm giác tê liệt, làm Lưu Hỏa đấu khí trong tay hắn giảm đi vài phần.
Trong nháy mắt, Lý Dật biết rõ đấu khí của mình đã bị đối phương áp chế rồi.
Với kiến thức của Lý Dật, ngay tức khắc đã hiểu ra, cơn tức giận của hắn biến thành tiếng cười lạnh lùng:
-Cuồng phong hãi hùng, kéo đài không dứt, là đấu khí Thủy thuộc tính!
Trong lúc đang nói, Lưu Hỏa đấu khí trong tay Lý Dật đã bị tiêu tán hết.
Thời gian hắn luyện Lưu Hỏa đấu khí không dài, gặp phải khắc chế trời sinh này thì cũng hết cách.
Đấu khí trong tay tiêu tán, sau đó Lý Dật cảm thấy đấu khí Thủy thuộc tính điên cuồng dọc theo kinh mạch phát tán ra.
Hắn cười hắc một tiếng, cũng không phản kháng. Chỉ trong nháy mắt, toàn thân lực lượng nổi mạnh lên, mượn lực của một chưởng đối phương, lùi lại ba phân, chỉ trong nháy mắt lại trốn vào bên trong mật đạo.
Đối phương dường như không ngờ Lý Dật lại chạy nhanh như vậy, tuy muốn đuổi theo ngay lập tức, nhưng ở trong mật đạo thần bí này, hắn cũng không dám làm bậy, tốc độ cũng chậm lại theo.
Lúc này, mấy người phía sau dường như đã đuổi kịp, nghe tiếng Diệp Khinh Vũ nói:
-Lý đại ca, huynh bắt được người đó chưa?
Lý Dật nghe rõ câu này, hơi ngẩn người ra, ‘Lý đại ca?’ Xem ra người trong đó, vẫn là người trong gia tộc mình.
Chỉ có điều, lúc này hắn cũng không nghĩ nhiều, một lúc sau, đầu ngón chân đã giẫm mạnh xuống đất, tiếp tục truợt trên mặt đất cố tình lưu lại vết tích. Sau khi đó xét một lúc, đối phương hình như xác định được đường trốn chạy của mình, liền đuổi theo.
-Chỉ là không biết, người đang chạy đến có phải là ‘Lý đại ca’ hay không?
Chỉ là Lý Dật lúc này cũng mặc kệ đối phương có phải là ‘Lý đại ca’ gì đó không, hắn chỉ biết, mình đã làm cho đoàn người của Diệp Khinh Vũ vô cùng tức giận, sau đó dẫn họ ra ngoài khố phòng này, thì sự tình sau đó đơn giản hơn rất nhiều.
Tuy mình phải làm rõ thủ đoạn và mục đích của họ, nhưng nghĩ lại hiện tại tuyệt đối không phải là thời cơ tốt nhất!
Đầu ngón chân dẫm mạnh lên mặt đất một chút, Lý Dật đã chui vào trong một địa đạo, bám lên nóc phòng có chút ánh sáng.
Trong mật đạo phía dưới hắn, kình phong vẫn tiếp tục ập đến.
Hai tay Lý Dật nhanh chóng kết ấn kỹ. Lần này Lưu Hỏa đấu khí trong tay lại phân làm hai dòng, chỉ có điều hai dòng đấu khí lần này tuyệt đối không phải là hư ảo. Cùng với động tác của hắn, một dòng đấu khí nhỏ hơn đã bám lên nóc phòng, một dòng lớn hơn lại rơi vào bên trong mật đạo.
Trong mật đạo truyền đến một tiếng nổ lớn, sau đó là tiếng quát khẽ của ‘Lý đại ca’. Ánh lửa trong mật đạo tiêu tan, năm người nhanh chóng chui vào.
Chỉ có điều, trong Hoàng thành lúc này đã bốc cháy rừng rực, thị vệ bốn phương tám hướng chạy loạn cả lên. Có người đến dập lửa, có người hô to gọi cứu hỏa.
Sau khi đoàn người Diệp Khinh Vũ phóng ra ngoài, chỉ cần nhìn một cái là biết, việc tối hôm nay coi như thất bại rồi! Người có Thất Tinh Giới Chỉ trong tay đó. lúc này chắc chắn cũng nhập vào đám người chạy loạn này rồi.
Mà phải tìm một người từ trong đám hồn loạn này. thật là một việc khó khăn, ai cũng biết điều này. Những vị này đều là người có thủ đoạn, nhưng một lúc sau, cũng không biết ai động thủ trước, sau đó nhìn thấy bóng năm người, nhanh chóng xông ra Hoàng thành.
0O0
Trên một cây đại thụ, Lý Dật miệng ngậm một chiếc lá cây, nhìn năm người đó bỏ đi. Đám thị vệ của Hoàng thành vẫn tiếp tục hét to, nhưng vẫn đều là đồ bỏ đi thôi. Hắn nheo mắt nhìn một lát, lúc sắp rời đi khuôn mặt chợt lóe lên, sau đó nhìn về một hướng, ở nơi đó vài huyết ảnh đã nhanh chóng rời đi, hình như bàn bạc xong chạy ra bốn phương tám hướng.
Huyết Ảnh Đại Pháp?
Lý Dật hơi nheo mắt, cái tên này phút chốc hiện lên trong đầu hắn. Hắn suy nghĩ một lát. cũng không đuôi theo. Lúc này hắn cần phải xử Lý rất nhiều việc, vẫn còn nhiêu màn kịch phái diễn, càng không phải là lúc rời đi.
Ý nghĩ này vừa xuất hiện trong đầu, Lý Dật đã lao về phía Hoàng cung.
/1005
|