- Là Huyết Hồn Ma Kiếm!
Nhìn thấy thanh trường kiếm ở trên tay Lý Nhiên, Lý Nhất Dương có vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ kêu lên một tiếng. Hắn chỉ vào thanh trường kiếm phẫn nộ kêu lên:
- Không thể tưởng tượng được các ngươi… Các ngươi thật không ngờ lại tàn nhẫn đến như vậy! Các ngươi thật sự đi luyện chế Huyết Hồn Ma Kiếm! Các ngươi chẳng lẽ đã quên tổ huấn của Lý gia rồi sao?
Lý Nhiên cũng không có trả lời, Lý Tùng đứng bên cạnh liền lạnh lùng nói ra:
- Hừ, Lý Nhất Dương, ngươi hiện tại đã phản bội Lý gia rồi, ngươi còn có thể diện gì để nói chuyện về tổ huấn Lý gia. Ngươi hãy thức thời bó tay chịu trói, có lẽ ta còn có thể niệm tình ‘sự kiện kia’ mà tha cho ngươi một mạng, nhưng nếu như ngươi cứ khăng khăng một mực không chịu, cũng đừng trách ta hôm nay lấy đi tánh mạng của ngươi!
Lý Nhất Dương nghe vậy sắc mặt tái nhợt, tựa hồ là nghĩ tới trong miệng đối phương nói ‘sự kiện kia’, trong mắt của hắn hiện lên một tia bi thống, ngoài miệng Lý Nhất Dương quát:
- Lý Tùng! Nếu là ta sớm biết được hai người các ngươi hiểm độc như vậy, năm đó ta làm sao có thể giúp ngươi đoạt được vị trí Gia chủ! Ngươi cũng biết luyện chế Huyết Hồn Ma Kiếm, là phải lấy đi biết bao nhiêu mạng người!
Lý Tùng ha ha cười nói:
- Lý Nhất Dương, ngươi cũng đừng làm ra dáng vẻ đạo mạo, nếu nói về âm độc thì phụ tử hai người chúng ta còn phải tìm ngươi học tập đấy! Ngươi chẳng lẽ đã quên vị trí Gia chủ gia tộc này làm sao đến tay ta rồi à? Chẳng lẽ nhân mạng chết trên tay ngươi còn ít sao? Hừ, Lý Nhất Dương! Ngươi có tư cách gì giáo huấn ta đây?
Nghe thấy Lý Tùng cùng với Lý Nhất Dương đối thoại, Lý Nhiên đứng bên cạnh cũng không kiên nhẫn kêu lên:
- Phụ thân, cũng không nên nhiều lời với hắn, ngày hôm nay hài nhi đem toàn bộ bọn họ bắt lấy!
Cũng không đợi Lý Tùng nói cái gì, Huyết Hồn Ma Kiếm trong tay Lý Nhiên liên tục vung ra vài cái, chợt thanh Ma Kiếm trong tay Lý Nhiên xuất hiện một vầng hào quang đỏ rực chói mắt bay ra, trực tiếp bay về phía trước mặt Lý Nhất Dương!
Vầng hào quang kia cũng không lớn, nhưng mà rất là sáng ngời, lúc này bầu trời đã vào đêm, tia sáng này sáng rực lại càng trông chói mắt! Quang mang huyết hồng sắc thậm chí đem toàn bộ Lý phủ đều biến thành một màu đỏ rực!
Cảm nhận được hồng quang màu đỏ kia ẩn chứa năng lượng vô cùng cường đại mà ở trên bề mặt của nó còn ẩn chứa âm hàn chi khí, Lý Nhất Dương cũng không dám khinh thường, hai tay nhanh chóng kết ấn ra một cổ năng lượng có khí thế ngập trời nhanh chóng tạo thành một cái lá chắn năng lượng màu lam. Hai con mắt của Lý Nhất Dương gắt gao nhìn thẳng vào đạo hồng quang đang rực rỡ ở trên không trung kia, có thể tùy thời đưa ra một kích trí mạng.
Lúc này nhìn thấy Lý Nhất Dương sắp sửa xuất tấm lá chắn năng lượng màu lam, hồng quang màu đỏ đột nhiên lóe lên, lập tức liền biến mất.
- Không ổn!
Lý Nhất Dương quát to một tiếng, như là nhớ ra một cái gì đó, hắn ta vội hét lên:
- Na Na hãy chú ý!
Lập tức tấm lá chắn ẩn chứa năng lương đấu khí trên tay hắn đột nhiên vung lên, sau đó xuất hiện ở trước người Lý Na Na.
Quả nhiên, sau khi tấm lá chắn năng lượng màu lam xuất hiện ở trước người Lý Na Na, quang mang màu đỏ cũng đột nhiên xuất hiện ở đó, nhưng nó cũng vừa vặn bị tấm lá chắn kia ngăn cản lại.
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy tiếng ‘oanh’ một cái vang lên thật lớn, hồng quang màu đỏ đánh lên tấm lá chắn năng lượng màu lam, hai nguồn năng lượng xung đột vào nhau bắn ra hào quang bốn phía!
Tấm lá chắn năng lượng màu lam dường như là có tính mạng, nó chủ động hướng về phía trước mở rộng ra, từ từ đem hồng quang màu đỏ bao bọc lại.
Năng lượng lá chắn hóa thành hình cầu, gắt gao vây khối hồng quang màu đỏ, mà hồng quang màu đỏ kia như là một con Hỏa Điểu đột nhiên bị nhốt vào trong một cái lồng chim nhỏ, ở bên trong chiếc lồng chim màu lam, con Hỏa Điểu này đang muốn làm loạn lên!
Rất nhanh, có một tiếng vang thật lớn truyền ra, bên trong viên cầu năng lượng màu lam rốt cục cũng không thể vây khốn được hồng quang màu đỏ, hồng quang màu đỏ ở bên trong viên cầu năng lượng màu lam nổ tung bay ra.
Lý Nhiên có thực lực là Đấu Vương đỉnh phong, mà Lý Nhất Dương bất quá cũng chỉ là Thất Tinh Đấu Vương mà thôi, hơn nữa Lý Nhiên lại còn có Huyết Hồn Ma Kiếm tương trợ, hai người giao thủ như vậy nếu so về cảnh giới và vũ khí thì sự chênh lệch cũng rất nhanh lập tức biểu hiện ra.
Hồng quang màu đỏ phá vỡ hoàn toàn viên cầu màu lam, ở bốn chung quanh cuồn cuộn khí lãng tiến tới gần thân người Lý Na Na, sau đó chấn mạnh vào thân thể của nàng, hất ngược về phía sau, cả thân thể của nàng trực tiếp ngã xuống mặt đất.
- Na Na!
Lý Dật thấy thế liền chạy nhanh tới đỡ lấy Lý Na Na, đem nàng ôm vào trong lồng ngực của mình, ngoài miệng hắn có chút lo lắng hỏi:
- Muội không sao chứ?
Vừa nói xong, đưa bàn tay về phía sau lưng của Lý Na Na, Lý Dật khẽ đưa một cỗ năng lượng của Thiên Khôn Địa Càn Châu truyền vào trong thân thể Lý Na Na.
Cũng giống như mọi người, Lý Na Na cũng thật không ngờ hồng quang màu đỏ kia công kích lại là chính mình, mặc dù Lý Nhất Dương kịp thời ra tay ngăn cản được hồng quang màu đỏ kia, nhưng nàng vẫn cảm nhận được hai cỗ năng lượng mãnh liệt này sinh ra chấn động mãnh liệt như thế nào, nàng bây giờ chỉ cảm thấy lồng ngực rất là đau, cảm giác hô hấp rất là khó chịu.
Sau khi năng lượng Thiên Khôn Địa Càn Châu tiến vào trong thân thể Lý Na Na, rất nhanh ở trong thân thể Lý Na Na chân khí vận chuyển, đem khí huyết ngăn chặn lại.
Cảm giác lúc này của nàng tốt hơn nhiều, Lý Na Na nhìn thấy Lý Dật khẩn chương lo lắng cho mình như thế, hiện tại nàng đang nằm dựa vào lồng ngực của hắn, trong nội tâm lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, trong lòng nàng thậm chí còn thầm ước giá như vết thương nhỏ như vậy lại bị thêm mấy lần nữa thì càng tốt. Cũng may đầu óc của nàng giờ phút này còn bảo trì được thanh tỉnh, nàng cũng biết được hiện tại không phải là lúc nói về chuyện này, vì vậy nàng cũng chấn chấn tinh thần, lắc đầu đáp:
- Lý Dật ca ca, huynh cũng không cần lo lắng, Na Na không có việc gì.
Lý Dật thầm đánh giá, thấy nàng quả thật không có việc gì, lúc này hắn mới yên lòng, khẽ dìu Lý Na Na đứng sang một bên, sau đó sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, đem ánh mắt tức giận nhìn về phía vẻ mặt âm hiểm đang tươi cười của Lý Nhiên, khóe miệng của hắn đột nhiên co rúm lại, ngay sau đó chỉ thấy thân thể của hắn nhoáng lên một cái, dưới chân liền sử dụng Vân Bộ hướng về phía Lý Nhiên nhanh chóng phóng tới.
- Lý Nhiên, ngươi dám thương tổn đến nữ nhân của ta!
Lý Dật hét to một tiếng, phóng cánh tay ra, cánh tay nhanh chóng biến thành màu xanh, hắn liền vung một chưởng hướng về phía trước ngực Lý Nhiên hung hăng vỗ xuống.
Lý Nhiên hiển nhiên không ngờ rằng đối phương chủ động tấn công mình nhanh như vậy, đang muốn phát động lại công kích thì hắn thấy Lý Dật đã đến trước người, hắn không kịp vận khởi đấu khí, một bàn tay lạnh lẽo màu xanh đã phách một chưởng về phía trước ngực của hắn.
- Đi chết đi!
Lý Dật ngoài miệng quát to một tiếng, năng lượng trên tay đã bị hắn thúc dục đến cực hạn, hắn tin tưởng vào một chưởng này đánh trúng thì cho dù Lý Nhiên có thực lực Đấu Vương đỉnh phong khẳng định là vẫn ngăn cản không nổi.
Nhưng điều làm cho Lý Dật thật không ngờ chính là, đối mặt với công kích của hắn, Lý Nhiên nhưng chỉ hừ lạnh một tiếng, ngoài miệng thì cười u ám nói:
- Nếu ngươi muốn chết, vậy thì cũng đừng có trách ta!
Lý Nhiên tùy ý đưa cổ tay lên, thanh Ma Kiếm vung lên, trực tiếp chắn ngang trước ngực.
Chỉ nghe thấy ‘oanh’ một tiếng, liền xuất hiện quang mang chói mắt, bàn tay Lý Dật vỗ vào Ma Kiếm, nhưng mà kết quả lại là thân hình Lý Dật đột nhiên chấn động, dưới chân cấp tốc thối lui vài bước, cánh tay có chút mất tự nhiên, thân người vặn vẹo vài cái sau đó mới đứng vững được.
Còn về phía Lý Nhiên thì ngược lại, thanh trường kiếm trên tay hắn lại không mảy may lay động.
Lý Dật có chút sững sờ nhìn qua bàn tay của mình, trong lòng hắn cảm thấy kinh hãi, một kích này tuy rằng nhìn thì có vẻ không thấy gì cường hãn, nhưng mà trong lòng Lý Dật biết rõ một chưởng kia có ẩn chứa thực lực như thế nào. Hắn lợi dụng Thiên Khôn Địa Càn Châu thúc dục năng lượng, khi đánh ra một chưởng kia, hắn tin tưởng chỉ cần thực lực dưới cảnh giới Đấu Hoàng có thể ngăn cản được vốn là rất ít. Hơn nữa một chưởng của mình vốn là đánh lén, thì còn nắm chắc hơn, nhưng hắn càng không thể nghĩ tới chuôi này Huyết Hồn Ma Kiếm này ở trên tay đối phương lại có thực lực vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn.
Lúc này bàn tay hắn vừa vặn va chạm vào chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này, có một đạo năng lượng âm hàn đến cực điểm lập tức xâm nhập vào đầu ngón tay của Lý Dật, sau đó theo đầu ngón tay Lý Dật chui vào trong bàn tay, rồi theo cánh tay cấp tốc lan tới bờ vai của hắn.
Mà đạo âm hàn chi khí này đang nhằm vào nửa người Lý Dật điên cuồng chạy xuống, khí tức của nó lạnh lẽo vô cùng, cỗ năng lượng này ở trên cánh tay Lý Dật mỗi lúc di chuyển đến một điểm, hắn cảm thấy như là bị đông cứng lại rất nhanh, khiến cho toàn bộ cánh tay của Lý Dật đều có chút không thể động đậy được!
- Tiểu tử! Mau đem hàn khí này bức ra bên ngoài cơ thể, nếu không cánh tay này của ngươi chỉ sợ là bị phế!
Lúc này, thanh âm của Hồng Thiên Thánh Giả đột nhiên lo lắng vang lên.
Sau khi Lý Dật được nhắc nhở, tâm ý vừa chuyển ngay lập tức đem năng lượng của Thiên Khôn Địa Càn Châu điên cuồng điều động đến cánh tay phải của mình, rất nhanh Lý Dật liền phát hiện năng lượng của Thiên Khôn Địa Càn Châu đối với cỗ hàn khí này đều không có chút tác dụng gì.
- Tiểu tử, Thiên Khôn Địa Càn Châu chỉ có tác dụng chữa thương và tránh độc, loại hàn khí này cũng không phải là chất độc, và ngươi cũng không phải bị thương, đây là một cỗ khí tức cực kỳ âm hàn! Ngươi hãy thử dùng Nam Minh Lưu Hỏa một lần xem sao!
Nhìn thấy Thiên Khôn Địa Càn Châu không có hiệu quả, Hồng Thiên Thánh Giả lớn tiếng nhắc nhở Lý Dật.
- Được!
Lý Dật hét lớn một tiếng, Nam Minh Lưu Hỏa tại trong thân thể rất nhanh vận hành lên.
Nam Minh Lưu Hỏa là một trong bảy đại thiên địa chi hỏa, là một ngọn lửa chí dương sau khi gặp phải đạo âm hàn chi khí này, một âm một dương vừa mới tiếp xúc, thì trên cánh tay Lý Dật lập tức truyền đến một cảm giác đau đớn, chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này có băng hàn chi khí quả nhiên là bất thường, Nam Minh Lưu Hỏa phải đốt cháy một lúc lâu mới chậm rãi biến mất.
Lý Dật hôm nay đã dùng thực lực cấp bậc Đấu Hoàng, Nam Minh Lưu Hỏa tiến vào trong cánh tay của Lý Dật tuy rằng thong thả, nhưng cũng làm cho Lý Dật có cảm giác âm hàn chi khí cũng đang dần dần bị thiêu đốt mà biến mất.
Cỗ âm hàn chi khí bị đốt cháy, ở bên trong mơ hồ truyền đến vô số thanh âm khóc thương, kêu gào cũng làm cho da đầu Lý Dật có cảm giác run lên.
Không bao lâu sau, có một tia đen nhánh gì đó theo đầu ngón tay Lý Dật nhỏ giọt chảy xuống mặt đất, ở trên mặt đất lập tức bay lên một đoàn sương mù, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, lúc này đã bị giọt nước đen nhánh kia ăn mòn thành một lỗ thủng nhỏ.
Trong quá trình ép ra hàn khí, trên người Lý Dật toát ra đầy mồ hôi, hắn thật sự không nghĩ tới Huyết Hồn Ma Kiếm không ngờ lại lợi hại đến như vậy. Nhưng cũng rất là may mắn trong thời gian Lý Dật tiếp xúc cùng với Ma Kiếm, hắn có cảm giác có cái gì đó không đúng, đã rất nhanh thu bàn tay lại. Nếu Lý Dật chủ quan, không vội vàng thu bàn tay lại, để cho Ma Kiếm gây ra thương tích, với hàn khí như vậy thì nhất định sẽ ào ạt tràn vào trong thân thể Lý Dật, thì lúc đó Lý Dật cũng có thể không chống nổi.
- Xem ra Lý gia Đế đô có thể nhiều năm đứng vững không ngã quả thật cũng không phải là hư danh, chỉ bằng chuôi kiếm này, chỉ sợ là ở tại Đế quốc Thiên Phong cũng có thể hoành hành một phương.
Lý Dật đi đến bên cạnh Lý Nhất Dương cùng mọi người, trong lòng vẫn còn sợ hãi vội vàng hỏi Lý Nhất Dương:
- Lý thúc thúc, chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này rốt cuộc là bảo vật như thế nào? Nó làm sao lại lợi hại như thế?
Lý Nhất Dương đầu tiên là cau mày nhìn thoáng qua cánh tay của Lý Dật, sau đó thấy hắn không có việc gì thì mới thả lỏng xuống. Nhưng khi nghe đến Lý Dật hỏi, sắc mặt hắn lại trầm xuống, ngoài miệng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, có chút hàm hồ nói:
- Chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này vốn là dùng Địa minh Hàn thiết chế tạo ra, vốn là một thanh Thần binh, bất quá hiện tại nó đã bị hai người kia dùng Oán linh luyện chế thành một thanh cực tà chi vật. Oán linh là do những người chết oan, khi chết không có cam lòng mới tạo thành linh hồn rất là tà dị âm hàn, nếu là cường giả tầm thường chỉ cần bị Oán linh xâm nhập vào trong cơ thể, không chết cũng sẽ biến thành điên khùng! Lý Dật hiền điệt nhất định không thể chủ quan.
Dừng lại một chút, hắn nhìn thoáng qua Lý Na Na, rồi cắn răng tiếp tục nói:
- Lý Dật hiền điệt mau mau dẫn Na Na đi trước, nơi này để ta ngăn cản một lát!
Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Nhất Dương, Lý Dật đã biết Lý Nhất Dương không có cách nào đối phó với chuôi Ma Kiếm này. Ông ta có ý định dùng tánh mạng của mình ngăn chặn để cho mọi người có thời gian chạy trốn. Tuy rằng lúc này Lý Dật cũng rất muốn chạy trốn ra khỏi nơi này, nhưng để hắn vứt bỏ Lý Nhất Dương để bản thân mình đào thoát, không cần nói từ nay về sau Lý Na Na cũng không tha thứ cho hắn, mà chính là hắn cũng không thể tha thứ cho bản thân mình.
Nhìn thấy thanh trường kiếm ở trên tay Lý Nhiên, Lý Nhất Dương có vẻ mặt tràn đầy khiếp sợ kêu lên một tiếng. Hắn chỉ vào thanh trường kiếm phẫn nộ kêu lên:
- Không thể tưởng tượng được các ngươi… Các ngươi thật không ngờ lại tàn nhẫn đến như vậy! Các ngươi thật sự đi luyện chế Huyết Hồn Ma Kiếm! Các ngươi chẳng lẽ đã quên tổ huấn của Lý gia rồi sao?
Lý Nhiên cũng không có trả lời, Lý Tùng đứng bên cạnh liền lạnh lùng nói ra:
- Hừ, Lý Nhất Dương, ngươi hiện tại đã phản bội Lý gia rồi, ngươi còn có thể diện gì để nói chuyện về tổ huấn Lý gia. Ngươi hãy thức thời bó tay chịu trói, có lẽ ta còn có thể niệm tình ‘sự kiện kia’ mà tha cho ngươi một mạng, nhưng nếu như ngươi cứ khăng khăng một mực không chịu, cũng đừng trách ta hôm nay lấy đi tánh mạng của ngươi!
Lý Nhất Dương nghe vậy sắc mặt tái nhợt, tựa hồ là nghĩ tới trong miệng đối phương nói ‘sự kiện kia’, trong mắt của hắn hiện lên một tia bi thống, ngoài miệng Lý Nhất Dương quát:
- Lý Tùng! Nếu là ta sớm biết được hai người các ngươi hiểm độc như vậy, năm đó ta làm sao có thể giúp ngươi đoạt được vị trí Gia chủ! Ngươi cũng biết luyện chế Huyết Hồn Ma Kiếm, là phải lấy đi biết bao nhiêu mạng người!
Lý Tùng ha ha cười nói:
- Lý Nhất Dương, ngươi cũng đừng làm ra dáng vẻ đạo mạo, nếu nói về âm độc thì phụ tử hai người chúng ta còn phải tìm ngươi học tập đấy! Ngươi chẳng lẽ đã quên vị trí Gia chủ gia tộc này làm sao đến tay ta rồi à? Chẳng lẽ nhân mạng chết trên tay ngươi còn ít sao? Hừ, Lý Nhất Dương! Ngươi có tư cách gì giáo huấn ta đây?
Nghe thấy Lý Tùng cùng với Lý Nhất Dương đối thoại, Lý Nhiên đứng bên cạnh cũng không kiên nhẫn kêu lên:
- Phụ thân, cũng không nên nhiều lời với hắn, ngày hôm nay hài nhi đem toàn bộ bọn họ bắt lấy!
Cũng không đợi Lý Tùng nói cái gì, Huyết Hồn Ma Kiếm trong tay Lý Nhiên liên tục vung ra vài cái, chợt thanh Ma Kiếm trong tay Lý Nhiên xuất hiện một vầng hào quang đỏ rực chói mắt bay ra, trực tiếp bay về phía trước mặt Lý Nhất Dương!
Vầng hào quang kia cũng không lớn, nhưng mà rất là sáng ngời, lúc này bầu trời đã vào đêm, tia sáng này sáng rực lại càng trông chói mắt! Quang mang huyết hồng sắc thậm chí đem toàn bộ Lý phủ đều biến thành một màu đỏ rực!
Cảm nhận được hồng quang màu đỏ kia ẩn chứa năng lượng vô cùng cường đại mà ở trên bề mặt của nó còn ẩn chứa âm hàn chi khí, Lý Nhất Dương cũng không dám khinh thường, hai tay nhanh chóng kết ấn ra một cổ năng lượng có khí thế ngập trời nhanh chóng tạo thành một cái lá chắn năng lượng màu lam. Hai con mắt của Lý Nhất Dương gắt gao nhìn thẳng vào đạo hồng quang đang rực rỡ ở trên không trung kia, có thể tùy thời đưa ra một kích trí mạng.
Lúc này nhìn thấy Lý Nhất Dương sắp sửa xuất tấm lá chắn năng lượng màu lam, hồng quang màu đỏ đột nhiên lóe lên, lập tức liền biến mất.
- Không ổn!
Lý Nhất Dương quát to một tiếng, như là nhớ ra một cái gì đó, hắn ta vội hét lên:
- Na Na hãy chú ý!
Lập tức tấm lá chắn ẩn chứa năng lương đấu khí trên tay hắn đột nhiên vung lên, sau đó xuất hiện ở trước người Lý Na Na.
Quả nhiên, sau khi tấm lá chắn năng lượng màu lam xuất hiện ở trước người Lý Na Na, quang mang màu đỏ cũng đột nhiên xuất hiện ở đó, nhưng nó cũng vừa vặn bị tấm lá chắn kia ngăn cản lại.
Ngay sau đó, chỉ nghe thấy tiếng ‘oanh’ một cái vang lên thật lớn, hồng quang màu đỏ đánh lên tấm lá chắn năng lượng màu lam, hai nguồn năng lượng xung đột vào nhau bắn ra hào quang bốn phía!
Tấm lá chắn năng lượng màu lam dường như là có tính mạng, nó chủ động hướng về phía trước mở rộng ra, từ từ đem hồng quang màu đỏ bao bọc lại.
Năng lượng lá chắn hóa thành hình cầu, gắt gao vây khối hồng quang màu đỏ, mà hồng quang màu đỏ kia như là một con Hỏa Điểu đột nhiên bị nhốt vào trong một cái lồng chim nhỏ, ở bên trong chiếc lồng chim màu lam, con Hỏa Điểu này đang muốn làm loạn lên!
Rất nhanh, có một tiếng vang thật lớn truyền ra, bên trong viên cầu năng lượng màu lam rốt cục cũng không thể vây khốn được hồng quang màu đỏ, hồng quang màu đỏ ở bên trong viên cầu năng lượng màu lam nổ tung bay ra.
Lý Nhiên có thực lực là Đấu Vương đỉnh phong, mà Lý Nhất Dương bất quá cũng chỉ là Thất Tinh Đấu Vương mà thôi, hơn nữa Lý Nhiên lại còn có Huyết Hồn Ma Kiếm tương trợ, hai người giao thủ như vậy nếu so về cảnh giới và vũ khí thì sự chênh lệch cũng rất nhanh lập tức biểu hiện ra.
Hồng quang màu đỏ phá vỡ hoàn toàn viên cầu màu lam, ở bốn chung quanh cuồn cuộn khí lãng tiến tới gần thân người Lý Na Na, sau đó chấn mạnh vào thân thể của nàng, hất ngược về phía sau, cả thân thể của nàng trực tiếp ngã xuống mặt đất.
- Na Na!
Lý Dật thấy thế liền chạy nhanh tới đỡ lấy Lý Na Na, đem nàng ôm vào trong lồng ngực của mình, ngoài miệng hắn có chút lo lắng hỏi:
- Muội không sao chứ?
Vừa nói xong, đưa bàn tay về phía sau lưng của Lý Na Na, Lý Dật khẽ đưa một cỗ năng lượng của Thiên Khôn Địa Càn Châu truyền vào trong thân thể Lý Na Na.
Cũng giống như mọi người, Lý Na Na cũng thật không ngờ hồng quang màu đỏ kia công kích lại là chính mình, mặc dù Lý Nhất Dương kịp thời ra tay ngăn cản được hồng quang màu đỏ kia, nhưng nàng vẫn cảm nhận được hai cỗ năng lượng mãnh liệt này sinh ra chấn động mãnh liệt như thế nào, nàng bây giờ chỉ cảm thấy lồng ngực rất là đau, cảm giác hô hấp rất là khó chịu.
Sau khi năng lượng Thiên Khôn Địa Càn Châu tiến vào trong thân thể Lý Na Na, rất nhanh ở trong thân thể Lý Na Na chân khí vận chuyển, đem khí huyết ngăn chặn lại.
Cảm giác lúc này của nàng tốt hơn nhiều, Lý Na Na nhìn thấy Lý Dật khẩn chương lo lắng cho mình như thế, hiện tại nàng đang nằm dựa vào lồng ngực của hắn, trong nội tâm lại cảm thấy vô cùng ngọt ngào, trong lòng nàng thậm chí còn thầm ước giá như vết thương nhỏ như vậy lại bị thêm mấy lần nữa thì càng tốt. Cũng may đầu óc của nàng giờ phút này còn bảo trì được thanh tỉnh, nàng cũng biết được hiện tại không phải là lúc nói về chuyện này, vì vậy nàng cũng chấn chấn tinh thần, lắc đầu đáp:
- Lý Dật ca ca, huynh cũng không cần lo lắng, Na Na không có việc gì.
Lý Dật thầm đánh giá, thấy nàng quả thật không có việc gì, lúc này hắn mới yên lòng, khẽ dìu Lý Na Na đứng sang một bên, sau đó sắc mặt hắn đột nhiên trầm xuống, đem ánh mắt tức giận nhìn về phía vẻ mặt âm hiểm đang tươi cười của Lý Nhiên, khóe miệng của hắn đột nhiên co rúm lại, ngay sau đó chỉ thấy thân thể của hắn nhoáng lên một cái, dưới chân liền sử dụng Vân Bộ hướng về phía Lý Nhiên nhanh chóng phóng tới.
- Lý Nhiên, ngươi dám thương tổn đến nữ nhân của ta!
Lý Dật hét to một tiếng, phóng cánh tay ra, cánh tay nhanh chóng biến thành màu xanh, hắn liền vung một chưởng hướng về phía trước ngực Lý Nhiên hung hăng vỗ xuống.
Lý Nhiên hiển nhiên không ngờ rằng đối phương chủ động tấn công mình nhanh như vậy, đang muốn phát động lại công kích thì hắn thấy Lý Dật đã đến trước người, hắn không kịp vận khởi đấu khí, một bàn tay lạnh lẽo màu xanh đã phách một chưởng về phía trước ngực của hắn.
- Đi chết đi!
Lý Dật ngoài miệng quát to một tiếng, năng lượng trên tay đã bị hắn thúc dục đến cực hạn, hắn tin tưởng vào một chưởng này đánh trúng thì cho dù Lý Nhiên có thực lực Đấu Vương đỉnh phong khẳng định là vẫn ngăn cản không nổi.
Nhưng điều làm cho Lý Dật thật không ngờ chính là, đối mặt với công kích của hắn, Lý Nhiên nhưng chỉ hừ lạnh một tiếng, ngoài miệng thì cười u ám nói:
- Nếu ngươi muốn chết, vậy thì cũng đừng có trách ta!
Lý Nhiên tùy ý đưa cổ tay lên, thanh Ma Kiếm vung lên, trực tiếp chắn ngang trước ngực.
Chỉ nghe thấy ‘oanh’ một tiếng, liền xuất hiện quang mang chói mắt, bàn tay Lý Dật vỗ vào Ma Kiếm, nhưng mà kết quả lại là thân hình Lý Dật đột nhiên chấn động, dưới chân cấp tốc thối lui vài bước, cánh tay có chút mất tự nhiên, thân người vặn vẹo vài cái sau đó mới đứng vững được.
Còn về phía Lý Nhiên thì ngược lại, thanh trường kiếm trên tay hắn lại không mảy may lay động.
Lý Dật có chút sững sờ nhìn qua bàn tay của mình, trong lòng hắn cảm thấy kinh hãi, một kích này tuy rằng nhìn thì có vẻ không thấy gì cường hãn, nhưng mà trong lòng Lý Dật biết rõ một chưởng kia có ẩn chứa thực lực như thế nào. Hắn lợi dụng Thiên Khôn Địa Càn Châu thúc dục năng lượng, khi đánh ra một chưởng kia, hắn tin tưởng chỉ cần thực lực dưới cảnh giới Đấu Hoàng có thể ngăn cản được vốn là rất ít. Hơn nữa một chưởng của mình vốn là đánh lén, thì còn nắm chắc hơn, nhưng hắn càng không thể nghĩ tới chuôi này Huyết Hồn Ma Kiếm này ở trên tay đối phương lại có thực lực vượt ra khỏi sự tưởng tượng của hắn.
Lúc này bàn tay hắn vừa vặn va chạm vào chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này, có một đạo năng lượng âm hàn đến cực điểm lập tức xâm nhập vào đầu ngón tay của Lý Dật, sau đó theo đầu ngón tay Lý Dật chui vào trong bàn tay, rồi theo cánh tay cấp tốc lan tới bờ vai của hắn.
Mà đạo âm hàn chi khí này đang nhằm vào nửa người Lý Dật điên cuồng chạy xuống, khí tức của nó lạnh lẽo vô cùng, cỗ năng lượng này ở trên cánh tay Lý Dật mỗi lúc di chuyển đến một điểm, hắn cảm thấy như là bị đông cứng lại rất nhanh, khiến cho toàn bộ cánh tay của Lý Dật đều có chút không thể động đậy được!
- Tiểu tử! Mau đem hàn khí này bức ra bên ngoài cơ thể, nếu không cánh tay này của ngươi chỉ sợ là bị phế!
Lúc này, thanh âm của Hồng Thiên Thánh Giả đột nhiên lo lắng vang lên.
Sau khi Lý Dật được nhắc nhở, tâm ý vừa chuyển ngay lập tức đem năng lượng của Thiên Khôn Địa Càn Châu điên cuồng điều động đến cánh tay phải của mình, rất nhanh Lý Dật liền phát hiện năng lượng của Thiên Khôn Địa Càn Châu đối với cỗ hàn khí này đều không có chút tác dụng gì.
- Tiểu tử, Thiên Khôn Địa Càn Châu chỉ có tác dụng chữa thương và tránh độc, loại hàn khí này cũng không phải là chất độc, và ngươi cũng không phải bị thương, đây là một cỗ khí tức cực kỳ âm hàn! Ngươi hãy thử dùng Nam Minh Lưu Hỏa một lần xem sao!
Nhìn thấy Thiên Khôn Địa Càn Châu không có hiệu quả, Hồng Thiên Thánh Giả lớn tiếng nhắc nhở Lý Dật.
- Được!
Lý Dật hét lớn một tiếng, Nam Minh Lưu Hỏa tại trong thân thể rất nhanh vận hành lên.
Nam Minh Lưu Hỏa là một trong bảy đại thiên địa chi hỏa, là một ngọn lửa chí dương sau khi gặp phải đạo âm hàn chi khí này, một âm một dương vừa mới tiếp xúc, thì trên cánh tay Lý Dật lập tức truyền đến một cảm giác đau đớn, chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này có băng hàn chi khí quả nhiên là bất thường, Nam Minh Lưu Hỏa phải đốt cháy một lúc lâu mới chậm rãi biến mất.
Lý Dật hôm nay đã dùng thực lực cấp bậc Đấu Hoàng, Nam Minh Lưu Hỏa tiến vào trong cánh tay của Lý Dật tuy rằng thong thả, nhưng cũng làm cho Lý Dật có cảm giác âm hàn chi khí cũng đang dần dần bị thiêu đốt mà biến mất.
Cỗ âm hàn chi khí bị đốt cháy, ở bên trong mơ hồ truyền đến vô số thanh âm khóc thương, kêu gào cũng làm cho da đầu Lý Dật có cảm giác run lên.
Không bao lâu sau, có một tia đen nhánh gì đó theo đầu ngón tay Lý Dật nhỏ giọt chảy xuống mặt đất, ở trên mặt đất lập tức bay lên một đoàn sương mù, cúi đầu nhìn xuống mặt đất, lúc này đã bị giọt nước đen nhánh kia ăn mòn thành một lỗ thủng nhỏ.
Trong quá trình ép ra hàn khí, trên người Lý Dật toát ra đầy mồ hôi, hắn thật sự không nghĩ tới Huyết Hồn Ma Kiếm không ngờ lại lợi hại đến như vậy. Nhưng cũng rất là may mắn trong thời gian Lý Dật tiếp xúc cùng với Ma Kiếm, hắn có cảm giác có cái gì đó không đúng, đã rất nhanh thu bàn tay lại. Nếu Lý Dật chủ quan, không vội vàng thu bàn tay lại, để cho Ma Kiếm gây ra thương tích, với hàn khí như vậy thì nhất định sẽ ào ạt tràn vào trong thân thể Lý Dật, thì lúc đó Lý Dật cũng có thể không chống nổi.
- Xem ra Lý gia Đế đô có thể nhiều năm đứng vững không ngã quả thật cũng không phải là hư danh, chỉ bằng chuôi kiếm này, chỉ sợ là ở tại Đế quốc Thiên Phong cũng có thể hoành hành một phương.
Lý Dật đi đến bên cạnh Lý Nhất Dương cùng mọi người, trong lòng vẫn còn sợ hãi vội vàng hỏi Lý Nhất Dương:
- Lý thúc thúc, chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này rốt cuộc là bảo vật như thế nào? Nó làm sao lại lợi hại như thế?
Lý Nhất Dương đầu tiên là cau mày nhìn thoáng qua cánh tay của Lý Dật, sau đó thấy hắn không có việc gì thì mới thả lỏng xuống. Nhưng khi nghe đến Lý Dật hỏi, sắc mặt hắn lại trầm xuống, ngoài miệng nhẹ nhàng thở dài một tiếng, có chút hàm hồ nói:
- Chuôi Huyết Hồn Ma Kiếm này vốn là dùng Địa minh Hàn thiết chế tạo ra, vốn là một thanh Thần binh, bất quá hiện tại nó đã bị hai người kia dùng Oán linh luyện chế thành một thanh cực tà chi vật. Oán linh là do những người chết oan, khi chết không có cam lòng mới tạo thành linh hồn rất là tà dị âm hàn, nếu là cường giả tầm thường chỉ cần bị Oán linh xâm nhập vào trong cơ thể, không chết cũng sẽ biến thành điên khùng! Lý Dật hiền điệt nhất định không thể chủ quan.
Dừng lại một chút, hắn nhìn thoáng qua Lý Na Na, rồi cắn răng tiếp tục nói:
- Lý Dật hiền điệt mau mau dẫn Na Na đi trước, nơi này để ta ngăn cản một lát!
Nhìn thấy vẻ mặt của Lý Nhất Dương, Lý Dật đã biết Lý Nhất Dương không có cách nào đối phó với chuôi Ma Kiếm này. Ông ta có ý định dùng tánh mạng của mình ngăn chặn để cho mọi người có thời gian chạy trốn. Tuy rằng lúc này Lý Dật cũng rất muốn chạy trốn ra khỏi nơi này, nhưng để hắn vứt bỏ Lý Nhất Dương để bản thân mình đào thoát, không cần nói từ nay về sau Lý Na Na cũng không tha thứ cho hắn, mà chính là hắn cũng không thể tha thứ cho bản thân mình.
/1005
|