Hai người đi theo Bắc Trác rời khỏi gian phòng xa xỉ quỷ dị, đến một thông đạo xung quanh đều là thạch bích, cách mấy chục thước trên thông đạo lại có một cửa khẩu. Sau khi đi qua mấy cửa khẩu, lại thấy từng dãy thạch thất, giam giữ những tù nhân của Bắc Đấu tông. Xem ra Bắc Tam Khôi thật sự không tính sai, nơi này đúng là nơi giam giữ tù nhân, chẳng qua hắn không ngờ rằng, ở trong này ngoại trừ tù nhân, còn có một phòng giam cực kỳ xa xỉ.
Đi chừng nửa canh giờ, ba người Lý Dật mới ra khỏi thân núi ra ngoài.
Bầu trởi bên ngoài thân núi lúc này đã lấp lánh tinh quang, từ nơi này có thể nhìn bao quát sáu ngọn núi khác. Trên sáu ngọn núi hiện tại đã rực rỡ những ánh đèn.
-Khởi động Bắc Đấu giới, chẳng những cần Thất Tinh giới, còn cần tông chủ và tứ đại trưởng lão nỗ lực cùng duy trì. Đêm khuya thanh vắng, muốn triệu tập tứ đại trưởng lão cũng cần có thời gian.
Đi vào trong đại điện, Bắc Trác nói với Lý Dật và Ba Lâm.
Đại điện nằm trên đỉnh núi Bắc Đấu, xung quanh là các kiến trúc bao quanh, vừa nhìn đã biết là một vị trí bất phàm của núi Bắc Đấu. Thủ vệ trên đường đi cũng cực kỳ nghiêm mật, nếu không có Bắc Trác dẫn đường, hai người Lý Dật, Ba Lâm muốn bình yên tiến vào đại điện cũng không dễ dàng.
-Bắc tông chủ có thành ý như vậy, chúng ta có đợi thêm cũng không sao.
Lý Dật không để ý. Hắn định tìm một cái ghế, tùy tiện bày ra tư thái sống ở đâu theo phong tục ở đấy. Nhưng trong một cung điện lớn như vậy lại không có lấy một cái ghế. Trong đại điện toàn là các lá phướn rủ xuống, bị bình phong là các cột gỗ tử đàn ngăn cách thành từng không gian riêng biệt, hoàn toàn không có phương tiện để người ta nghỉ ngơi.
Bắc Trác cũng không nhiều lời, quay đầu đi ra ngoài.
-Đao Hoàng, quỷ khí trong gian phòng đại điện này nồng nặc như vậy, Bắc lão quỷ không phải muốn hại chúng ta chứ?
Từng trận gió lạnh thổi tung các lá phướn được trang trí những hình vẽ vô cùng thần bí, khiến người ta thật sự cảm giác gai người.
-Bắc Đấu tông thích làm ra vẻ huyền bí, về phần Bắc lão quỷ có muốn hại chúng ta hay không, ngươi phải biết rõ hơn ta chứ!
Mặc dù có tâm quyết công pháp Thiên Ma Cửu Biến làm thẻ đánh bạc, cho rằng Bắc Trác sẽ không hại tính mạng hắn, nhưng nơi này dù sao cũng là vị trí trung tâm của Bắc Đấu tông, Bắc Trác là một Đấu Tôn cường giả, hơn nữa còn là một Đấu Tôn cực kỳ thông minh. Nếu hắn chịu ngoan ngoãn thực hiện ước định, vậy thì thật đáng ngờ.
Còn Ba Lâm lại không biết rút cuộc Lý Dật đã dùng cái gì để khống chế Bắc Trác, trong lòng hắn vốn đã không thích thú, cho nên ngữ khí cũng không có gì tốt đẹp.
-Không dối gạt Đao Hoàng các hạ, Bắc lão quỷ rút cuộc có muốn chơi trò hay không, Lý Dật thật sự không biết được. Chỉ có điều để thăm dò Bắc Đấu giới của Bắc Đấu tông, cho dù có gặp chút mạo hiểm cũng xứng đáng có phải không. Đao Hoàng các hạ, rút cuộc Bắc Đấu giới có cái gì đáng để Đấu Thần điện quan tâm?
Ba Lâm hừ lạnh một tiếng nói:
-Ta phải nói cho ngươi biết sao?
Thật sự là không biết lớn nhỏ, theo chức vị của Đấu Thần điện mà nói, Lý Dật còn cao hơn Ba Lâm một cấp, hơn nữa bản thân mình không ngại học hỏi chuyện của Đấu Thần điện lại bị kẻ dưới lạnh lùng.
-Phó điện chủ này muốn biết, ngươi phải nói cho ta biết, nếu không cho dù ta không đến chỗ Bách điện chủ tố cáo ngươi phạm thượng với cấp trên, Bắc tông chủ có cho ngươi tiến vào Bắc Đấu giới hay không còn là một vấn đề đấy!
-Ngươi dám uy hiếp ta?
Ba Lâm vốn quen được người khác tôn sùng, ngay cả Bách Phái khi nói chuyện với hắn cũng phải tôn kính mấy phần, Thái độ này của Lý Dật khiến Đao Hoàng đại nhân thật sự bị chấn động rất lớn.
-Ta có phải uy hiếp hay không phải xem ngươi hiểu như thế nào, nếu ngươi đủ thông minh nên thành thật trả lời ta, xem như Phó điện chủ này không ngại học hỏi kẻ dưới. Nếu như ngươi không biết thức thời, lý giải thành uy hiếp cũng không có gì sai!
Lý Dật tỏ vẻ vô tội mỉm cười.
Bộ dạng của Lý Dật xác thực rất vô sỉ, nhưng Ba Lâm yên lặng suy nghĩ, xác thực cũng không phải ngữ điệu cuồng vọng không bị trói buộc.
-Nếu ngươi đã là Phó điện chủ Đấu Thần điện, nói cho ngươi biết cũng không có gì đáng ngại. Có lẽ ngươi cũng biết, Đấu Thần điện chúng ta tôn kính chính là Đấu Thần cường giả, mà người có thể kết xuất ra Bắc Đấu giới chắc chắn chỉ có Đấu Thần cường giả, phân điện Thiên Phong lâu nay vẫn hoài nghi Đấu Thần cường giả kết xuất Bắc Đấu giới có thể vẫn chưa chết!
-Ý tứ của Đao Hoàng chính là nói trong Bắc Đấu giới có Đấu Thần cường giả?
Nếu trong Bắc Đấu giới có Đấu Thần cường giả cũng không có gì kỳ lạ, trong Bách Hoa giới của Đấu Thần điện đồng dạng cũng có Đấu Thần cường giả. Chỗ bất đồng chính là, Đấu Thần cường giả của Bách Hoa giới là người thủ hộ Đấu Thần của Thiên Phong đế quốc, chỉ khi có nguy nan kẻ địch bên ngoài xâm nhập vào Thiên Phong đế quốc với quy mô lớn mới hành sử chức trách người thủ hộ của mình.
Một Bắc Đấu tông nhỏ bé, chẳng lẽ cũng có người thủ hộ Đấu Thần? Nếu quả thật như vậy, Lý Dật thật sự kinh hãi, hai Đấu Tôn cộng thêm một Đấu Thần cường giả có thể xuất hiện khi tình thế nguy cấp, liên minh của hoàng thất và Lý Minh hoàn toàn không có cơ hội dành chiến thắng.
-Dựa theo hiệp định Đấu Thần xa xưa, Đấu Thần cường giả không thể tùy tiện can thiệp vào sự vụ thế tục. Nếu Bắc Đấu tông thật sự có Đấu Thần cường giả tồn tại, như vậy Đấu Thần cường giả này rất có thể thuộc về Ma giáo Đấu Thần!
-Ma giáo Đấu Thần?
Lý Dật chưa từng nghe nói đến danh từ này, vì vậy không khỏi cảm thấy hứng thú.
-Đúng, người thắng vì thần, kẻ bại vì ma. Sau đại chiến Đấu Thần viễn cổ, cũng có một bộ phận Đấu Thần cường giả không ủng hộ hiệp định các Đấu Thần định ra, bọn họ tự lập một giới, thỉnh thoảng quấy nhiễu sự vụ thế tục . Mà mục đích tồn tại của Đấu Thần điện, ngoại trừ tôn kính Đấu Thần, thực hiện ý chí của Đấu Thần, còn có một mục đích trọng yếu chính là phòng ngừa những Ma giáo Đấu Thần này quấy nhiễu sự vụ thế tục!
Ba Lâm không nhắc tới, nhưng Lý Dật cũng đoán được, nếu phân điện Thiên Phong có thể tìm thấy sự tồn tại của Ma giáo Đấu Thần bên trong Bắc Đấu giới, như vậy Đấu Thần điện sẽ có đầy đủ lý do mời cường giả của Đấu Thần tổng điện đến tiêu diệt Bắc Đấu tông. Khó trách Bách Phái và Ba Lâm lại nóng lòng đi tìm hiểu bí mật của Bắc Đấu giới như vậy!
-Ta ngược lại cảm thấy khả năng Bắc Đấu giới có Đấu Thần tồn tại không lớn. Nếu quả thật có Đấu Thần cường giả tồn tại, Bắc lão quỷ sẽ không dễ dàng đáp ứng yêu cầu của ta!
Lý Dật trầm tư phỏng đoán.
-Có tồn tại hay không phải đi xem mới biết được!
Giữa lúc hai người đang bàn luận, Bắc Trác đã quay lại, đi phía sau hắn là một trưởng lão. Lý Dật ngược lại rất quen thuộc với người này. Đây chính là Tứ trưởng lão của Bắc Đấu Tông, người chủ trì kiêm trọng tài của giải thi đấu tuyển chọn phò mã ngày trước.
-Ba vị trưởng lão khác hiện không có trên ngọn núi chính, bản tôn đã sai người đi mời, đoán chừng lúc này đang trên đường đến đây rồi.
Bắc Trác bình thản nói, sau đó vung tay lên, một đạo Đấu Khí ngũ sắc như du long bay vút một vòng, những tấm màn trong điện lập tức nát bấy hơn phân nửa, hóa thành vô số mảnh vải chập chờn theo gió.
Bình phong thối lui, năm ụ đá ngọc thạch xuất hiện ở bốn phía đại điện, trên ụ đá hiện ra ánh sáng âm u khác biệt, làm nổi bật những hình vẽ đồ phù kỳ dị ở phía trên.
Bắc Trác và Tứ trưởng lão mỗi người khoanh chân ngồi lên một ụ đá ngọc thạch, giống như nhận được cảm ứng nào đó, bên trên ụ đá ngọc thạch phát ra hào quang nhanh chóng bao trùm lên hai người, càng ngày càng rừng rỡ.
Không bao lâu, ba trưởng lão khác của Bắc Đấu cũng trước sau tiến vào, ngồi lên từng ụ đá ngọc thạch. Năm người nhập địch, trong đại điện ngũ sắc sáng rọi như hào quang, chiếu sáng đại điện như ban ngày.
Lý Dật lấy Thất Tinh giới ra, còn chưa kịp có động tác gì, Thất Tinh giới đã ngâm lên một tiếng. Thất Tinh giới đang ở hình dáng bình thường giống như lột xác, mạnh mẽ xoay tròn, hình dạng cũng theo đó biến hóa theo, nghênh đón đồ phù trên đỉnh đầu. Thất Tinh giới huyễn hình và đồ phù giống hệt như một chiếc khóa và chìa khóa, chỗ hoa văn lồi lõm cực kỳ tiết hợp.
Khi Thất Tinh giới huyễn hình và đồ phù giao hợp lại với nhau, ngoài điện đột nhiên truyền tới một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng:
-Lý Dật, cuối cùng ta đã tìm được ngươi!
Thanh âm hiển nhiên xuất phát từ một nữ nhân, giọng nói trong trẻo nhưng tràn đầy sát ý vô hạn.
Sau đó một sinh vật quỷ dị trực tiếp đánh vỡ cửa lớn cung điện, xâm nhập vào trong điện.
Một bộ hộ giáp lân phiến bao phủ lên một bộ ngực cao vút, những bộ phận khác của cơ thể tuyệt mỹ đến mức khiến nam nhân phun huyết. Quỷ dị là nửa người phía trên của mỹ nữ xinh đẹp đến cực điểm, nửa người dưới không ngờ là một đuôi rắn màu bạc dài nhỏ!
-Liệt Diễm Long mãng tuyết lân!
Khi tiếng thét kinh hãi của Lý Dật còn chưa hoàn toàn tiêu tán, huyễn ảnh Thất Tinh giới và đồ phù ngũ sắc trên đỉnh điện đã lặng yên dung hợp lại một chỗ. Một mảnh cường quang hoa mắt khiến tất cả mọi người trong điện, kể cả ma thú đều vô thức nhắm mắt lại.
Sau khi mở mắt ra, toàn bộ đại điện đã không tồn tại nữa.
Đây chính là Bắc Đấu giới? Một mảnh sương trắng hơi mỏng bao phủ xung quanh, tầm nhìn chỉ có chừng một trăm mét, nhưng trong phạm vi tầm nhìn là một mảnh nham thạch màu nâu lởm chởm, cách biệt một trời với khung cảnh muôn hoa khắp nơi của Bách Hoa giới.
Chỉ có điều, hiện tại Lý Dật hoàn toàn không có tâm tư dò xét Bắc Đấu giới, tên Xà hoàng khốn khiếp kia trong chớp mắt cuối cùng đã theo mọi người tiến nhập Bắc Đấu giới, lúc này chỉ cách Lý Dật mấy mét! Bắc Trác và tứ đại trưởng lão Bắc Đấu tông vẫn đang ngồi trên ụ đá ngọc thạch, nhưng ngũ sắc sáng rọi bên trên ụ đá đang chậm rãi co lại.
Tuyết Lân cũng không ngờ rằng, trong nháy mắt nhảy vào đại điện, chỉ thấy bạch quang lóe lên, toàn bộ đại điện liền biến mất, sau đó biến thành một nơi chứa đầy nhâm thạch. Mặc dù Xà hoàng có thực lực cường hãn, nhưng dù sao tu luyện lâu ở nơi thâm sơn cùng cốc, biết rất ít chuyện của thế giới loài người, biến cố bất ngờ khiến nàng cũng lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
-Nơi này chính là Bắc Đấu giới của Bắc Đấu tông chúng ta, Lý Dật, Đao Hoàng, xin cứ tự nhiên!
Hào quang bên trên ụ đá ngọc thạch hoàn toàn biến mất, lúc này Bắc Trác mới đứng dậy, lại nhìn Tuyết Lân nói:
-Vị này không có ân oán với Bắc Đấu tông chúng ta, xin chờ một lát, đợi khi Bắc Đấu giới mở ra xin cùng ra ngoài!
Bắc Trác hiển nhiên cũng nhìn ra, ma thú cấp cao này có thực lực khiến người ta kinh hãi, Bắc Đấu tông hiện tại đang trong thời khắc nguy nan, nếu có thể không đắc tội tại sao phải đắc tội.
-Bản tôn không quan tâm đến Bắc Đấu tông các ngươi, ta chỉ muốn lấy mạng người này!
Tuyết Lân từ trạng thái sợ hãi ban đầu dần dần tỉnh táo lại, thanh âm trong trẻo nhưng ẩn chứa sát ý vô hạn lại một lần nữa vang lên. Chỉ có điều trong âm thanh lạnh lùng này lại có một cảm giác huyễn hoặc khiến người khác mê đắm.
-Bắc tông chủ, có nghe thấy không, nàng muốn giết ta!
Lý Dật tỏ vẻ vô tội nhún nhún vai, ngược lại không có bao nhiêu vẻ sợ hãi. Hiển nhiên hắn không muốn chết, chỉ sợ Bắc lão quỷ còn không muốn Lý Dật chết hơn cả bản thân hắn. Một Đấu Tôn, hai Đấu Hoàng, cộng thêm bốn trưởng lão có thực lực không quá yếu, đối phó với một ma thú lục giai cấp bậc Đấu Tôn, ít nhất cũng có bảy tám phần nắm chắc, huống chi bọn họ lại được tác chiến trên sân nhà Bắc Đấu giới.
-Vị nữ sĩ này, ngươi và Lý Dật có ân oán gì, Bắc Đấu tông không có hứng thú can thiệp. Chỉ có điều nơi này là thánh địa của Bắc Đấu ta, mong rằng ngươi nể mặt Bắc Đấu tông. Sau khi ra khỏi Bắc Đấu giới của núi Bắc Đấu, ngươi muốn đối phó Lý Dật thế nào, cũng không liên quan đến Bắc Đấu tông.
Bắc Trác coi như đã biểu hiện đầy đủ thành ý, nhưng Xà hoàng Tuyết Lân căn bản không để ý, cô ta chỉ hừ lạnh một tiếng, một đạo Đấu Khí lập tức bay về phía Lý Dật. Tấm lụa Đấu Khí thoạt nhìn bình thường nhưng lại ẩn chứa năng lượng kinh người khiến sắc mặt Lý Dật đại biến, vừa nhanh chóng thối lùi vừa không ngừng kết xuất một tầng Đấu Khí phòng ngự.
Bắc Trác cũng không ngờ Xà hoàng lại bất ngờ ra tay như vậy, Lý Dật còn thiếu nợ hắn một bộ tâm quyết công pháp, lúc này cũng không thể để hắn chết được. Vì vậy Bắc Trác vội vàng thúc dục Đấu Khí, một đạo Đấu Khí ngũ sắc lao tới.
-Lý Dật, Thất Tinh giới trở về vị trí cũ!
Bắc Trác hét lớn một tiếng, năm người đồng thời đánh ra một đạo hào quang, kết giao thành một đồ phù phía trên trung tâm đại điện nơi Lý Dật đang đứng.
Đi chừng nửa canh giờ, ba người Lý Dật mới ra khỏi thân núi ra ngoài.
Bầu trởi bên ngoài thân núi lúc này đã lấp lánh tinh quang, từ nơi này có thể nhìn bao quát sáu ngọn núi khác. Trên sáu ngọn núi hiện tại đã rực rỡ những ánh đèn.
-Khởi động Bắc Đấu giới, chẳng những cần Thất Tinh giới, còn cần tông chủ và tứ đại trưởng lão nỗ lực cùng duy trì. Đêm khuya thanh vắng, muốn triệu tập tứ đại trưởng lão cũng cần có thời gian.
Đi vào trong đại điện, Bắc Trác nói với Lý Dật và Ba Lâm.
Đại điện nằm trên đỉnh núi Bắc Đấu, xung quanh là các kiến trúc bao quanh, vừa nhìn đã biết là một vị trí bất phàm của núi Bắc Đấu. Thủ vệ trên đường đi cũng cực kỳ nghiêm mật, nếu không có Bắc Trác dẫn đường, hai người Lý Dật, Ba Lâm muốn bình yên tiến vào đại điện cũng không dễ dàng.
-Bắc tông chủ có thành ý như vậy, chúng ta có đợi thêm cũng không sao.
Lý Dật không để ý. Hắn định tìm một cái ghế, tùy tiện bày ra tư thái sống ở đâu theo phong tục ở đấy. Nhưng trong một cung điện lớn như vậy lại không có lấy một cái ghế. Trong đại điện toàn là các lá phướn rủ xuống, bị bình phong là các cột gỗ tử đàn ngăn cách thành từng không gian riêng biệt, hoàn toàn không có phương tiện để người ta nghỉ ngơi.
Bắc Trác cũng không nhiều lời, quay đầu đi ra ngoài.
-Đao Hoàng, quỷ khí trong gian phòng đại điện này nồng nặc như vậy, Bắc lão quỷ không phải muốn hại chúng ta chứ?
Từng trận gió lạnh thổi tung các lá phướn được trang trí những hình vẽ vô cùng thần bí, khiến người ta thật sự cảm giác gai người.
-Bắc Đấu tông thích làm ra vẻ huyền bí, về phần Bắc lão quỷ có muốn hại chúng ta hay không, ngươi phải biết rõ hơn ta chứ!
Mặc dù có tâm quyết công pháp Thiên Ma Cửu Biến làm thẻ đánh bạc, cho rằng Bắc Trác sẽ không hại tính mạng hắn, nhưng nơi này dù sao cũng là vị trí trung tâm của Bắc Đấu tông, Bắc Trác là một Đấu Tôn cường giả, hơn nữa còn là một Đấu Tôn cực kỳ thông minh. Nếu hắn chịu ngoan ngoãn thực hiện ước định, vậy thì thật đáng ngờ.
Còn Ba Lâm lại không biết rút cuộc Lý Dật đã dùng cái gì để khống chế Bắc Trác, trong lòng hắn vốn đã không thích thú, cho nên ngữ khí cũng không có gì tốt đẹp.
-Không dối gạt Đao Hoàng các hạ, Bắc lão quỷ rút cuộc có muốn chơi trò hay không, Lý Dật thật sự không biết được. Chỉ có điều để thăm dò Bắc Đấu giới của Bắc Đấu tông, cho dù có gặp chút mạo hiểm cũng xứng đáng có phải không. Đao Hoàng các hạ, rút cuộc Bắc Đấu giới có cái gì đáng để Đấu Thần điện quan tâm?
Ba Lâm hừ lạnh một tiếng nói:
-Ta phải nói cho ngươi biết sao?
Thật sự là không biết lớn nhỏ, theo chức vị của Đấu Thần điện mà nói, Lý Dật còn cao hơn Ba Lâm một cấp, hơn nữa bản thân mình không ngại học hỏi chuyện của Đấu Thần điện lại bị kẻ dưới lạnh lùng.
-Phó điện chủ này muốn biết, ngươi phải nói cho ta biết, nếu không cho dù ta không đến chỗ Bách điện chủ tố cáo ngươi phạm thượng với cấp trên, Bắc tông chủ có cho ngươi tiến vào Bắc Đấu giới hay không còn là một vấn đề đấy!
-Ngươi dám uy hiếp ta?
Ba Lâm vốn quen được người khác tôn sùng, ngay cả Bách Phái khi nói chuyện với hắn cũng phải tôn kính mấy phần, Thái độ này của Lý Dật khiến Đao Hoàng đại nhân thật sự bị chấn động rất lớn.
-Ta có phải uy hiếp hay không phải xem ngươi hiểu như thế nào, nếu ngươi đủ thông minh nên thành thật trả lời ta, xem như Phó điện chủ này không ngại học hỏi kẻ dưới. Nếu như ngươi không biết thức thời, lý giải thành uy hiếp cũng không có gì sai!
Lý Dật tỏ vẻ vô tội mỉm cười.
Bộ dạng của Lý Dật xác thực rất vô sỉ, nhưng Ba Lâm yên lặng suy nghĩ, xác thực cũng không phải ngữ điệu cuồng vọng không bị trói buộc.
-Nếu ngươi đã là Phó điện chủ Đấu Thần điện, nói cho ngươi biết cũng không có gì đáng ngại. Có lẽ ngươi cũng biết, Đấu Thần điện chúng ta tôn kính chính là Đấu Thần cường giả, mà người có thể kết xuất ra Bắc Đấu giới chắc chắn chỉ có Đấu Thần cường giả, phân điện Thiên Phong lâu nay vẫn hoài nghi Đấu Thần cường giả kết xuất Bắc Đấu giới có thể vẫn chưa chết!
-Ý tứ của Đao Hoàng chính là nói trong Bắc Đấu giới có Đấu Thần cường giả?
Nếu trong Bắc Đấu giới có Đấu Thần cường giả cũng không có gì kỳ lạ, trong Bách Hoa giới của Đấu Thần điện đồng dạng cũng có Đấu Thần cường giả. Chỗ bất đồng chính là, Đấu Thần cường giả của Bách Hoa giới là người thủ hộ Đấu Thần của Thiên Phong đế quốc, chỉ khi có nguy nan kẻ địch bên ngoài xâm nhập vào Thiên Phong đế quốc với quy mô lớn mới hành sử chức trách người thủ hộ của mình.
Một Bắc Đấu tông nhỏ bé, chẳng lẽ cũng có người thủ hộ Đấu Thần? Nếu quả thật như vậy, Lý Dật thật sự kinh hãi, hai Đấu Tôn cộng thêm một Đấu Thần cường giả có thể xuất hiện khi tình thế nguy cấp, liên minh của hoàng thất và Lý Minh hoàn toàn không có cơ hội dành chiến thắng.
-Dựa theo hiệp định Đấu Thần xa xưa, Đấu Thần cường giả không thể tùy tiện can thiệp vào sự vụ thế tục. Nếu Bắc Đấu tông thật sự có Đấu Thần cường giả tồn tại, như vậy Đấu Thần cường giả này rất có thể thuộc về Ma giáo Đấu Thần!
-Ma giáo Đấu Thần?
Lý Dật chưa từng nghe nói đến danh từ này, vì vậy không khỏi cảm thấy hứng thú.
-Đúng, người thắng vì thần, kẻ bại vì ma. Sau đại chiến Đấu Thần viễn cổ, cũng có một bộ phận Đấu Thần cường giả không ủng hộ hiệp định các Đấu Thần định ra, bọn họ tự lập một giới, thỉnh thoảng quấy nhiễu sự vụ thế tục . Mà mục đích tồn tại của Đấu Thần điện, ngoại trừ tôn kính Đấu Thần, thực hiện ý chí của Đấu Thần, còn có một mục đích trọng yếu chính là phòng ngừa những Ma giáo Đấu Thần này quấy nhiễu sự vụ thế tục!
Ba Lâm không nhắc tới, nhưng Lý Dật cũng đoán được, nếu phân điện Thiên Phong có thể tìm thấy sự tồn tại của Ma giáo Đấu Thần bên trong Bắc Đấu giới, như vậy Đấu Thần điện sẽ có đầy đủ lý do mời cường giả của Đấu Thần tổng điện đến tiêu diệt Bắc Đấu tông. Khó trách Bách Phái và Ba Lâm lại nóng lòng đi tìm hiểu bí mật của Bắc Đấu giới như vậy!
-Ta ngược lại cảm thấy khả năng Bắc Đấu giới có Đấu Thần tồn tại không lớn. Nếu quả thật có Đấu Thần cường giả tồn tại, Bắc lão quỷ sẽ không dễ dàng đáp ứng yêu cầu của ta!
Lý Dật trầm tư phỏng đoán.
-Có tồn tại hay không phải đi xem mới biết được!
Giữa lúc hai người đang bàn luận, Bắc Trác đã quay lại, đi phía sau hắn là một trưởng lão. Lý Dật ngược lại rất quen thuộc với người này. Đây chính là Tứ trưởng lão của Bắc Đấu Tông, người chủ trì kiêm trọng tài của giải thi đấu tuyển chọn phò mã ngày trước.
-Ba vị trưởng lão khác hiện không có trên ngọn núi chính, bản tôn đã sai người đi mời, đoán chừng lúc này đang trên đường đến đây rồi.
Bắc Trác bình thản nói, sau đó vung tay lên, một đạo Đấu Khí ngũ sắc như du long bay vút một vòng, những tấm màn trong điện lập tức nát bấy hơn phân nửa, hóa thành vô số mảnh vải chập chờn theo gió.
Bình phong thối lui, năm ụ đá ngọc thạch xuất hiện ở bốn phía đại điện, trên ụ đá hiện ra ánh sáng âm u khác biệt, làm nổi bật những hình vẽ đồ phù kỳ dị ở phía trên.
Bắc Trác và Tứ trưởng lão mỗi người khoanh chân ngồi lên một ụ đá ngọc thạch, giống như nhận được cảm ứng nào đó, bên trên ụ đá ngọc thạch phát ra hào quang nhanh chóng bao trùm lên hai người, càng ngày càng rừng rỡ.
Không bao lâu, ba trưởng lão khác của Bắc Đấu cũng trước sau tiến vào, ngồi lên từng ụ đá ngọc thạch. Năm người nhập địch, trong đại điện ngũ sắc sáng rọi như hào quang, chiếu sáng đại điện như ban ngày.
Lý Dật lấy Thất Tinh giới ra, còn chưa kịp có động tác gì, Thất Tinh giới đã ngâm lên một tiếng. Thất Tinh giới đang ở hình dáng bình thường giống như lột xác, mạnh mẽ xoay tròn, hình dạng cũng theo đó biến hóa theo, nghênh đón đồ phù trên đỉnh đầu. Thất Tinh giới huyễn hình và đồ phù giống hệt như một chiếc khóa và chìa khóa, chỗ hoa văn lồi lõm cực kỳ tiết hợp.
Khi Thất Tinh giới huyễn hình và đồ phù giao hợp lại với nhau, ngoài điện đột nhiên truyền tới một âm thanh trong trẻo nhưng lạnh lùng:
-Lý Dật, cuối cùng ta đã tìm được ngươi!
Thanh âm hiển nhiên xuất phát từ một nữ nhân, giọng nói trong trẻo nhưng tràn đầy sát ý vô hạn.
Sau đó một sinh vật quỷ dị trực tiếp đánh vỡ cửa lớn cung điện, xâm nhập vào trong điện.
Một bộ hộ giáp lân phiến bao phủ lên một bộ ngực cao vút, những bộ phận khác của cơ thể tuyệt mỹ đến mức khiến nam nhân phun huyết. Quỷ dị là nửa người phía trên của mỹ nữ xinh đẹp đến cực điểm, nửa người dưới không ngờ là một đuôi rắn màu bạc dài nhỏ!
-Liệt Diễm Long mãng tuyết lân!
Khi tiếng thét kinh hãi của Lý Dật còn chưa hoàn toàn tiêu tán, huyễn ảnh Thất Tinh giới và đồ phù ngũ sắc trên đỉnh điện đã lặng yên dung hợp lại một chỗ. Một mảnh cường quang hoa mắt khiến tất cả mọi người trong điện, kể cả ma thú đều vô thức nhắm mắt lại.
Sau khi mở mắt ra, toàn bộ đại điện đã không tồn tại nữa.
Đây chính là Bắc Đấu giới? Một mảnh sương trắng hơi mỏng bao phủ xung quanh, tầm nhìn chỉ có chừng một trăm mét, nhưng trong phạm vi tầm nhìn là một mảnh nham thạch màu nâu lởm chởm, cách biệt một trời với khung cảnh muôn hoa khắp nơi của Bách Hoa giới.
Chỉ có điều, hiện tại Lý Dật hoàn toàn không có tâm tư dò xét Bắc Đấu giới, tên Xà hoàng khốn khiếp kia trong chớp mắt cuối cùng đã theo mọi người tiến nhập Bắc Đấu giới, lúc này chỉ cách Lý Dật mấy mét! Bắc Trác và tứ đại trưởng lão Bắc Đấu tông vẫn đang ngồi trên ụ đá ngọc thạch, nhưng ngũ sắc sáng rọi bên trên ụ đá đang chậm rãi co lại.
Tuyết Lân cũng không ngờ rằng, trong nháy mắt nhảy vào đại điện, chỉ thấy bạch quang lóe lên, toàn bộ đại điện liền biến mất, sau đó biến thành một nơi chứa đầy nhâm thạch. Mặc dù Xà hoàng có thực lực cường hãn, nhưng dù sao tu luyện lâu ở nơi thâm sơn cùng cốc, biết rất ít chuyện của thế giới loài người, biến cố bất ngờ khiến nàng cũng lộ ra vẻ mặt sợ hãi.
-Nơi này chính là Bắc Đấu giới của Bắc Đấu tông chúng ta, Lý Dật, Đao Hoàng, xin cứ tự nhiên!
Hào quang bên trên ụ đá ngọc thạch hoàn toàn biến mất, lúc này Bắc Trác mới đứng dậy, lại nhìn Tuyết Lân nói:
-Vị này không có ân oán với Bắc Đấu tông chúng ta, xin chờ một lát, đợi khi Bắc Đấu giới mở ra xin cùng ra ngoài!
Bắc Trác hiển nhiên cũng nhìn ra, ma thú cấp cao này có thực lực khiến người ta kinh hãi, Bắc Đấu tông hiện tại đang trong thời khắc nguy nan, nếu có thể không đắc tội tại sao phải đắc tội.
-Bản tôn không quan tâm đến Bắc Đấu tông các ngươi, ta chỉ muốn lấy mạng người này!
Tuyết Lân từ trạng thái sợ hãi ban đầu dần dần tỉnh táo lại, thanh âm trong trẻo nhưng ẩn chứa sát ý vô hạn lại một lần nữa vang lên. Chỉ có điều trong âm thanh lạnh lùng này lại có một cảm giác huyễn hoặc khiến người khác mê đắm.
-Bắc tông chủ, có nghe thấy không, nàng muốn giết ta!
Lý Dật tỏ vẻ vô tội nhún nhún vai, ngược lại không có bao nhiêu vẻ sợ hãi. Hiển nhiên hắn không muốn chết, chỉ sợ Bắc lão quỷ còn không muốn Lý Dật chết hơn cả bản thân hắn. Một Đấu Tôn, hai Đấu Hoàng, cộng thêm bốn trưởng lão có thực lực không quá yếu, đối phó với một ma thú lục giai cấp bậc Đấu Tôn, ít nhất cũng có bảy tám phần nắm chắc, huống chi bọn họ lại được tác chiến trên sân nhà Bắc Đấu giới.
-Vị nữ sĩ này, ngươi và Lý Dật có ân oán gì, Bắc Đấu tông không có hứng thú can thiệp. Chỉ có điều nơi này là thánh địa của Bắc Đấu ta, mong rằng ngươi nể mặt Bắc Đấu tông. Sau khi ra khỏi Bắc Đấu giới của núi Bắc Đấu, ngươi muốn đối phó Lý Dật thế nào, cũng không liên quan đến Bắc Đấu tông.
Bắc Trác coi như đã biểu hiện đầy đủ thành ý, nhưng Xà hoàng Tuyết Lân căn bản không để ý, cô ta chỉ hừ lạnh một tiếng, một đạo Đấu Khí lập tức bay về phía Lý Dật. Tấm lụa Đấu Khí thoạt nhìn bình thường nhưng lại ẩn chứa năng lượng kinh người khiến sắc mặt Lý Dật đại biến, vừa nhanh chóng thối lùi vừa không ngừng kết xuất một tầng Đấu Khí phòng ngự.
Bắc Trác cũng không ngờ Xà hoàng lại bất ngờ ra tay như vậy, Lý Dật còn thiếu nợ hắn một bộ tâm quyết công pháp, lúc này cũng không thể để hắn chết được. Vì vậy Bắc Trác vội vàng thúc dục Đấu Khí, một đạo Đấu Khí ngũ sắc lao tới.
-Lý Dật, Thất Tinh giới trở về vị trí cũ!
Bắc Trác hét lớn một tiếng, năm người đồng thời đánh ra một đạo hào quang, kết giao thành một đồ phù phía trên trung tâm đại điện nơi Lý Dật đang đứng.
/1005
|