Lý Dật quát mạnh làm đám cường giả không khỏi giật mình, nhưng Lý Dật đã nói làm nó, vậy thì phải làm, hơn trăm tên cường giả xếp thành một hàng vây quanh tinh thạch lớn bằng ngọn núi nhỏ còn có vẻ rộng rãi.
Hơn trăm đạo tấm lụa đấu khí, hơn nữa toàn bộ là cường giả có tu vi cấp bậc Đấu Thánh Đấu Thần, uy lực này nếu lấy tiêu chuẩn kiếp trước của Lý Dật tính toán, ít nhất cũng tương đương mấy vạn tấn bom.
Năng lượng tương đương mấy vạn tấn bom oanh kích lên đống tinh hạch quang hoa ngũ thải, cũng chỉ khiến khí tức bên ngoài tinh thạch xao động động, chứ không thể phá vỡ kết cấu của tinh thạch này.
Oanh kích cả buổi như vậy, phía trên tinh thạch mới bắt đầu tuôn ra một luồng chấn động hung hãn, trong sự kinh ngạc của đám cường giả, một con thần thú khắp người lóe ra ngũ thải quang hoa xuất hiện trước mặt mọi người. Con thần thú này thân dài hơn mười mét, dáng vẻ cực kỳ ác hung hãn, nhưng nhìn từ hình thể của nó, lại có một loại mỹ cảm khó nói. Luồng khí thế và hình tượng này cũng rất tương xứng với đệ nhất kết giới Tu La giới của Thần chi lĩnh vực.
- Xuất hiện rồi!
Thấy giới linh xuất hiện, các cường giả đều không khỏi lui về phía sau một bước, kinh hãi kêu lên khi nhìn thấy con quái vật khổng lồ trước mặt.
- Tu La giới linh quả nhiên không tầm thường, đừng do dự, nhanh chóng công kích!
Dưới tiếng hô quát của Úc môn chủ, những cường giả kịp phản ứng cũng không do dự, tấm lụa đấu khí cấp tốc lao về phía Tu La giới linh. Trên trăm đạo đấu khí, tương đương năng lượng của mấy vạn tấn bom đều đổ xuống người Tu La giới linh. Sau khi hứng chịu công kích vô cùng cường hãn này, ngũ thải quang hoa quanh người Tu La giới linh bùng cháy mạnh mẽ, hình thành đạo đạo hỏa diễm giống như hào quang, bình chướng bị trăm đạo đấu khí oanh kích, lập tức vỡ vụn, năng lượng cuồng loạn phát tán ra bốn phía.
- Cẩn thận, đừng đánh chết nó, đánh chết giới linh, Tu La giới cũng xem như bị sụp đổ, đến lúc đó chúng ta coi như xong đời!
Nhìn thấy dáng vẻ của Tu La giới linh đã không còn rõ ràng bên trong mảnh vỡ đấu khí cuồng loạn, Úc môn chủ liền có chút lo lắng, sợ các cường giả ra tay không biết nặng nhẹ giết chết Tu La giới linh.
Chỉ có điều Úc môn chủ vừa mới nhắc nhở, lại bỗng nghe thấy một tiếng tiếng kêu, chỉ thấy Tu La giới linh phá tan chiếc võng năng lượng do hơn trăm đạo đấu khí cấu thành, dĩ nhiên xung đột xảy ra, lăng không hạ kích, đánh về phía hai cường giả gần nó nhất.
Hai gã đệ tử không may của Lục Cực môn không kịp phòng bị, kêu lên thảm thiết, đã bị Tu La giới linh áp chế dưới thân thể, nháy mắt không còn khí tức.
- Dùng hết toàn lực, bằng không tất cả chúng ta đều xong đời!
Úc môn chủ vội vàng đổi giọng.
Hơn trăm cường giả cấp bậc Đấu Thánh Đấu Thần hợp lực sẽ có lực lượng như thế nào, nhưng Tu La giới linh chẳng những bị thương, hơn nữa còn có thể phản kích làm bị thương đối phương. Thực lực của giới linh này quả thật khủng khiếp đến cực điểm, nếu phân chia theo tiêu chuẩn của ma thú, có lẽ được tính là Cửu giai. Tuy nhiên giới linh và ma thú vốn không cùng loại, không thể nào đánh đồng như nhau. Giới linh chỉ có thể sống trong kết giới, năng lượng của bọn chúng cũng tới từ kết giới và phụ thuộc vào kết giới, rời khỏi kết giới rất nhanh sẽ bỏ mạng.
Tu La giới linh lao ra khỏi vòng vây của các cường giả, càng không có trói buộc kiêng kị, điên cuồng tấn công đệ tử của ba đại tông môn, rất nhanh lại có thêm mấy đệ tử Đấu Thánh bị tàn sát.
- Hợp kỹ!
Lý Dật hét lớn một tiếng, đương nhiên không có người nào có thể đối phó được với giới linh này, chỉ có thể tạm thời hợp kỹ phòng ngự rồi nói sau.
Nghe thấy tiếng hô của Lý Dật, các cường giả lúc này mới kịp phản ứng, thân hình lướt động, vây quanh Lý Dật, một đạo bình chướng năng lượng kinh người trong nháy mắt hoàn tất bố kết.
Trăm tên cường giả công kích giới linh mặc dù không có hiệu quả gì, nhưng muốn dốc sức phòng ngự thì vẫn dư dả.
Chỉ có điều lực lượng của giới linh lại đến từ kết giới, kết giới bất diệt, lực lượng của giới linh cũng vô cùng vô tận, Lý Dật rất nhanh ý thức được điểm này, nếu như mặc cho Tu La linh giới oanh kích phòng ngự bố kết của bọn họ, đám người bọn họ sớm muộn cũng sẽ xong đời vì tiêu hao đấu khí.
- Phân thành ba tổ.
Lý Dật quyết đoán chỉ huy nói:
- Một tổ dùng toàn lực, một tổ dùng một nửa thực lực, mặt khác một tổ nắm chặt khôi phục đấu khí!
Mọi người lĩnh ngộ, bởi vì không ai biết rõ bọn hắn sẽ còn dây dưa với Tu La giới linh chết tiệt này bao nhiêu lâu, muốn tiếp tục phòng ngự, chỉ có thể dựa vào mọi người thay phiên chèo chống.
Lập tức đệ tử tam tông phân thành ba tổ theo các tông môn, tuân theo phân công của Lý Dật, một tổ toàn lực duy trì bình chướng phòng ngự, một tổ khác chỉ tiến hành bổ sung khi trên bình chướng xuất hiện vết rạn, còn một bộ phận khác lại khoanh chân mà ngồi, niết động chỉ quyết, bắt đầu cố gắng khôi phục đấu khí.
- Tình huống mặc dù đã tạm thời ổn định, nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.
Lý Dật cũng không gia nhập bất cứ một tổ nào, trên thực tế bất luận là công kích ngọn núi tinh thạch bức ra giới linh, hay là oanh kích giới linh, bố kết phòng ngự, hắn đều không ra tay. Những chuyện này có chừng trăm cường giả là được rồi, hắn cần bảo trì thực lực đỉnh phong, để đối phó với biến cố có thể xảy ra.
- Nhưng giới tâm gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc hẳn Tu La giới chủ cũng đã sớm cảm giác được, nhưng tại sao đến lúc này hắn còn chưa xuất hiện?
Tu La giới chủ trong dự liệu vẫn không xuất hiện, trong giới tâm không phân biệt ngày đêm, các cường giả bận rộn ứng phó, không ai tính toán được đã chèo chống bao nhiêu lâu. Tu La giới linh cũng không chút nương tay đối với những cường giả tùy tiện xâm nhập vào giới tâm, dựa vào lực lượng không bao giờ cạn kiệt, điên cuồng trùng kích tấm bình chướng đấu khí mà các cường giả cực khổ chèo chống.
Tuy chia làm ba tổ, nhưng trải qua chèo chống kéo dài, đệ tử tam tông cũng bắt đầu cảm nhận được mỏi mệt.
Tu luyện đến cảnh giới Đấu Thánh cường giả, cho dù mười ngày nửa tháng không nghỉ ngơi, đối với những cường giả này mà nói cũng không có vấn đề gì, nhưng không ngừng khôi phục đấu khí như vậy, sau đó lại sử dụng đấu khí, dù sao cũng vô cùng tiêu hao tâm trí, đấu khí có thể khôi phục thông qua thiên địa linh khí dồi dào bên trong Tu La giới, tâm thần hao tổn lại chỉ có thể dựa vào lực ý chí chèo chống.
Chỉ có Lý Dật lặng lẽ tính toán thời gian cho bọn hắn chèo chống, những cường giả này dựa vào lực ý chí ương ngạnh, rõ ràng cũng đau khổ chèo chống hai ngày qua.
Nhưng hai ngày qua đi, những cường giả vốn tràn đầy tinh khí, lúc này cũng tiều tụy không chịu nổi, sắc mặt mọi người đầy u ám, khuôn mặt gầy rộc đi.
- Làm như vậy không phải cách, Lý Dật huynh đệ, chẳng lẽ ngươi không có cách nào tốt hơn sao?
Lý Dật chỉ cười khổ:
- Thực lực của Tu La giới linh quá mức cường hãn, nó có thể mượn lực lượng của kết giới, căn bản không phải thứ chúng ta có thể chống lại.
- Vậy chúng ta làm như thế còn có ý nghĩa gì nữa, sớm muộn chỉ còn đường chết.
Phong Lập Nam bỗng nhiên linh cơ khẽ động:
- Nếu một phần ba cường giả có thể miễn cưỡng phòng ngự ở giới linh, như vậy chẳng phải nói trong chúng ta tối thiểu có hai phần ba cường giả có cơ hội đào thoát sao?
Lời này vừa nói ra, hào khí trong giới tâm lập tức khẩn trương! Lời này thật ra có vài phần đạo lý, nếu để tất cả mọi người hao hết đấu khí, bỏ mạng trong giới linh, chi bằng hi sinh một phần ba cường giả…Nhưng vấn đề là, hi sinh một phần ba người nào?
Lúc này, đoán chừng không có bất kỳ người nào nguyện ý muốn ở trong một phần ba đó!
- Chúng ta rút thăm đi!
Phong thiếu tông chủ đề nghị nói.
- Không rút, nếu sống thì cùng sống, phải chết thì cùng chết!
Lam tông chủ lại kiên quyết chối bỏ đề nghị của Phong Lập Nam. Thật ra cũng không Lam tông chủ ngay thẳng, mà chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sĩ khí, ai có thể bảo chứng một phần ba cường giả rút thăm ở lại còn có thể liều chết bố kết phòng ngự?
- Vậy mọi người sẽ cùng chết sao?
. . . . . .
- Không cần rút, rốt cuộc hắn đã tới rồi!
Trong không khí nặng nề, Lý Dật bỗng nhiên nói.
- Ai đến?
Phong Lập Nam vừa thốt ra lời này đã hối hận, vấn đề này chứng tỏ hắn không hề có đầu óc.
Vừa nghe thấy Lý Dật nhắc nhở, mọi người lập tức cảm nhận được một luồng khí tức âm hàn, luồng khí tức âm hàn này khiến tất cả mọi người như đặt mình trong một hầm băng, đám cường giả này chưa từng gặp một người nào lại có thể tản phát ra khí tràng cường đại như vậy, lập tức tất cả đều nín thở.
Một nam nhân áo trắng xuyên thấu qua khí vụ màu ngà sữa, đột ngột xuất hiện trước mặt mọi người.
Khí tức âm hàn chính là từ trên người này phát ra, hắn khoảng chừng bốn mươi tuổi, nhưng từ trên khí chất của hắn có thể phán đoán, hắn tuyệt đối không chỉ chừng ấy tuổi. Cả người hắn giống như một bức tượng điêu khắc băng tuyết, tạo cho người ta một loại cảm giác lạnh như băng không cách nào tới gần. Người này vừa hiện thân, cục diện nóng bỏng ngút trời trong Tu La giới tựa hồ lập tức hạ nhiệt độ.
- Ngươi chính là Tu La giới chủ sao?
Lý Dật hỏi.
Nam nhân áo trắng âm hàn cau mày, ánh mắt nhìn về hướng Lý Dật, y cũng không trả lời vấn đề của Lý Dật, mà chỉ yên lặng quan sát hắn. Lý Dật bị quan sát như vậy, bất giác sau lưng không khỏi nổi da gà, loại cảm giác này thật sự không dễ chịu.
- Ngươi chính là Lý Dật.
Những lời này của nam nhân áo trắng vô cùng cổ quái, không biết là nghi vấn hay là khẳng định, lại tựa hồ bao gồm cả hai.
- Đúng, ta chính là Lý Dật.
Lý Dật không che dấu trả lời. Hắn thật sự không ngờ mình lại nổi tiếng nhanh như vậy, một cường giả quỷ dị tùy tiện xuất hiện liếc mắt đã có thể đoán được thân phận của mình. Bên trong bình chướng đấu khí không chỉ có một người trẻ tuổi là hắn, Thần chi lĩnh vực cũng không giống như thế giới kiếp trước của hắn, có ti vi, internet.
- Ta không phải Tu La giới chủ!
Mặc dù phủ nhận thân phận Tu La giới chủ của mình, nhưng Tu La Linh giới nhìn thấy nam nhân áo trắng xuất hiện, vẫn đình chỉ công kích, yên tĩnh đi tới bên cạnh hắn, sau đó ngoan ngoãn ngồi chồm hổm xuống, tựa hồ như muốn phủ định lời nói của nam tử áo trắng.
- Được rồi, ta mặc kệ ngươi có phải Tu La giới chủ hay không, ta muốn biết ngươi định xử trí chúng ta như thế nào?
- Xử trí các ngươi như thế nào?
Sắc mặt nam tử áo trắng lộ vẻ cổ quái, lạnh lùng nói:
- Vấn đề này ta cũng rất muốn biết, ta nên xử trí các ngươi như thế nào? Ngươi nói ta nên xử trí các ngươi thế nào?
Lời nói này quá kì quái, khiến cho Lý Dật một lần nữa hoài nghi người này có phải là một kẻ điên của Tu La môn hay không. Nếu cho bọn người Lý Dật lựa chọn, đương nhiên là muốn y để bọn hắn rời khỏi Tu La giới rồi.
- Rút cuộc ngươi là người nào?
- Ta là Tu La môn chủ, chứ không phải Tu La giới chủ...Lý Dật, ta mang đến cho các ngươi một người, người này ngươi nhất định rất muốn gặp.
- Ai?
- Long Phong Vân, xuất hiện đi!
Long Phong Vân! Lý Dật chấn động, không ngờ Tu La môn chủ lại có thể tìm được Long Phong Vân.
Theo tiếng gọi của Tu La môn chủ, trong sương mù màu ngà sữa lại xuất hiện một bóng người, người này không phải là Long Phong Vân sao? Long Phong Vân xem ra đã hoàn toàn khôi phục, trải qua điều trị của bốn Đại thần y, hắn đã hoàn toàn khỏe mạnh, thậm chí so với lần đầu gặp Lý Dật, càng giống như một cường giả nhất lưu.
Long Phong Vân liếc nhìn những cường giả bên trong bình chướng đấu khí, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Lý Dật.
- Lý Dật các hạ, Long mỗ chịu rất nhiều ân huệ của ngươi, trước tiên xin cảm tạ trước.
- Long Môn chủ không cần khách khí, ta cứu ngươi cũng chưa hẳn không có tư tâm, hiện tại Long Tà đã chết, ngươi đoạt lại chức môn chủ Long Môn đã không còn bất cứ chướng ngại gì.
- Điều đó chưa chắc!
Nam tử áo trắng tự xưng là Tu La môn chủ lại thản nhiên nói:
- Lý Dật , ngươi cho rằng, kẻ nào mạnh thì có thể đảm đương vị trí môn chủ Long Môn sao? Ngươi sai rồi, môn chủ Long Môn không phải kẻ nào cũng làm được, cũng không phải do Long Môn định đoạt, lại càng không phải Long Tà hay Long Phong Vân định đoạt, mà là ta, Tu La môn chủ!
- Ý tứ của Tu La môn chủ là....
Tu La môn chủ nói:
- Đúng vậy, thừa dịp hôm nay đầu não của ba đại tông môn đều tụ tập tại đây, thật sự bớt đi không ít phiền toái, hiện tại, chúng ta sẽ nói tới cuộc chiến tông môn ở đây.
Hơn trăm đạo tấm lụa đấu khí, hơn nữa toàn bộ là cường giả có tu vi cấp bậc Đấu Thánh Đấu Thần, uy lực này nếu lấy tiêu chuẩn kiếp trước của Lý Dật tính toán, ít nhất cũng tương đương mấy vạn tấn bom.
Năng lượng tương đương mấy vạn tấn bom oanh kích lên đống tinh hạch quang hoa ngũ thải, cũng chỉ khiến khí tức bên ngoài tinh thạch xao động động, chứ không thể phá vỡ kết cấu của tinh thạch này.
Oanh kích cả buổi như vậy, phía trên tinh thạch mới bắt đầu tuôn ra một luồng chấn động hung hãn, trong sự kinh ngạc của đám cường giả, một con thần thú khắp người lóe ra ngũ thải quang hoa xuất hiện trước mặt mọi người. Con thần thú này thân dài hơn mười mét, dáng vẻ cực kỳ ác hung hãn, nhưng nhìn từ hình thể của nó, lại có một loại mỹ cảm khó nói. Luồng khí thế và hình tượng này cũng rất tương xứng với đệ nhất kết giới Tu La giới của Thần chi lĩnh vực.
- Xuất hiện rồi!
Thấy giới linh xuất hiện, các cường giả đều không khỏi lui về phía sau một bước, kinh hãi kêu lên khi nhìn thấy con quái vật khổng lồ trước mặt.
- Tu La giới linh quả nhiên không tầm thường, đừng do dự, nhanh chóng công kích!
Dưới tiếng hô quát của Úc môn chủ, những cường giả kịp phản ứng cũng không do dự, tấm lụa đấu khí cấp tốc lao về phía Tu La giới linh. Trên trăm đạo đấu khí, tương đương năng lượng của mấy vạn tấn bom đều đổ xuống người Tu La giới linh. Sau khi hứng chịu công kích vô cùng cường hãn này, ngũ thải quang hoa quanh người Tu La giới linh bùng cháy mạnh mẽ, hình thành đạo đạo hỏa diễm giống như hào quang, bình chướng bị trăm đạo đấu khí oanh kích, lập tức vỡ vụn, năng lượng cuồng loạn phát tán ra bốn phía.
- Cẩn thận, đừng đánh chết nó, đánh chết giới linh, Tu La giới cũng xem như bị sụp đổ, đến lúc đó chúng ta coi như xong đời!
Nhìn thấy dáng vẻ của Tu La giới linh đã không còn rõ ràng bên trong mảnh vỡ đấu khí cuồng loạn, Úc môn chủ liền có chút lo lắng, sợ các cường giả ra tay không biết nặng nhẹ giết chết Tu La giới linh.
Chỉ có điều Úc môn chủ vừa mới nhắc nhở, lại bỗng nghe thấy một tiếng tiếng kêu, chỉ thấy Tu La giới linh phá tan chiếc võng năng lượng do hơn trăm đạo đấu khí cấu thành, dĩ nhiên xung đột xảy ra, lăng không hạ kích, đánh về phía hai cường giả gần nó nhất.
Hai gã đệ tử không may của Lục Cực môn không kịp phòng bị, kêu lên thảm thiết, đã bị Tu La giới linh áp chế dưới thân thể, nháy mắt không còn khí tức.
- Dùng hết toàn lực, bằng không tất cả chúng ta đều xong đời!
Úc môn chủ vội vàng đổi giọng.
Hơn trăm cường giả cấp bậc Đấu Thánh Đấu Thần hợp lực sẽ có lực lượng như thế nào, nhưng Tu La giới linh chẳng những bị thương, hơn nữa còn có thể phản kích làm bị thương đối phương. Thực lực của giới linh này quả thật khủng khiếp đến cực điểm, nếu phân chia theo tiêu chuẩn của ma thú, có lẽ được tính là Cửu giai. Tuy nhiên giới linh và ma thú vốn không cùng loại, không thể nào đánh đồng như nhau. Giới linh chỉ có thể sống trong kết giới, năng lượng của bọn chúng cũng tới từ kết giới và phụ thuộc vào kết giới, rời khỏi kết giới rất nhanh sẽ bỏ mạng.
Tu La giới linh lao ra khỏi vòng vây của các cường giả, càng không có trói buộc kiêng kị, điên cuồng tấn công đệ tử của ba đại tông môn, rất nhanh lại có thêm mấy đệ tử Đấu Thánh bị tàn sát.
- Hợp kỹ!
Lý Dật hét lớn một tiếng, đương nhiên không có người nào có thể đối phó được với giới linh này, chỉ có thể tạm thời hợp kỹ phòng ngự rồi nói sau.
Nghe thấy tiếng hô của Lý Dật, các cường giả lúc này mới kịp phản ứng, thân hình lướt động, vây quanh Lý Dật, một đạo bình chướng năng lượng kinh người trong nháy mắt hoàn tất bố kết.
Trăm tên cường giả công kích giới linh mặc dù không có hiệu quả gì, nhưng muốn dốc sức phòng ngự thì vẫn dư dả.
Chỉ có điều lực lượng của giới linh lại đến từ kết giới, kết giới bất diệt, lực lượng của giới linh cũng vô cùng vô tận, Lý Dật rất nhanh ý thức được điểm này, nếu như mặc cho Tu La linh giới oanh kích phòng ngự bố kết của bọn họ, đám người bọn họ sớm muộn cũng sẽ xong đời vì tiêu hao đấu khí.
- Phân thành ba tổ.
Lý Dật quyết đoán chỉ huy nói:
- Một tổ dùng toàn lực, một tổ dùng một nửa thực lực, mặt khác một tổ nắm chặt khôi phục đấu khí!
Mọi người lĩnh ngộ, bởi vì không ai biết rõ bọn hắn sẽ còn dây dưa với Tu La giới linh chết tiệt này bao nhiêu lâu, muốn tiếp tục phòng ngự, chỉ có thể dựa vào mọi người thay phiên chèo chống.
Lập tức đệ tử tam tông phân thành ba tổ theo các tông môn, tuân theo phân công của Lý Dật, một tổ toàn lực duy trì bình chướng phòng ngự, một tổ khác chỉ tiến hành bổ sung khi trên bình chướng xuất hiện vết rạn, còn một bộ phận khác lại khoanh chân mà ngồi, niết động chỉ quyết, bắt đầu cố gắng khôi phục đấu khí.
- Tình huống mặc dù đã tạm thời ổn định, nhưng tiếp tục như vậy cũng không phải biện pháp.
Lý Dật cũng không gia nhập bất cứ một tổ nào, trên thực tế bất luận là công kích ngọn núi tinh thạch bức ra giới linh, hay là oanh kích giới linh, bố kết phòng ngự, hắn đều không ra tay. Những chuyện này có chừng trăm cường giả là được rồi, hắn cần bảo trì thực lực đỉnh phong, để đối phó với biến cố có thể xảy ra.
- Nhưng giới tâm gây ra động tĩnh lớn như vậy, chắc hẳn Tu La giới chủ cũng đã sớm cảm giác được, nhưng tại sao đến lúc này hắn còn chưa xuất hiện?
Tu La giới chủ trong dự liệu vẫn không xuất hiện, trong giới tâm không phân biệt ngày đêm, các cường giả bận rộn ứng phó, không ai tính toán được đã chèo chống bao nhiêu lâu. Tu La giới linh cũng không chút nương tay đối với những cường giả tùy tiện xâm nhập vào giới tâm, dựa vào lực lượng không bao giờ cạn kiệt, điên cuồng trùng kích tấm bình chướng đấu khí mà các cường giả cực khổ chèo chống.
Tuy chia làm ba tổ, nhưng trải qua chèo chống kéo dài, đệ tử tam tông cũng bắt đầu cảm nhận được mỏi mệt.
Tu luyện đến cảnh giới Đấu Thánh cường giả, cho dù mười ngày nửa tháng không nghỉ ngơi, đối với những cường giả này mà nói cũng không có vấn đề gì, nhưng không ngừng khôi phục đấu khí như vậy, sau đó lại sử dụng đấu khí, dù sao cũng vô cùng tiêu hao tâm trí, đấu khí có thể khôi phục thông qua thiên địa linh khí dồi dào bên trong Tu La giới, tâm thần hao tổn lại chỉ có thể dựa vào lực ý chí chèo chống.
Chỉ có Lý Dật lặng lẽ tính toán thời gian cho bọn hắn chèo chống, những cường giả này dựa vào lực ý chí ương ngạnh, rõ ràng cũng đau khổ chèo chống hai ngày qua.
Nhưng hai ngày qua đi, những cường giả vốn tràn đầy tinh khí, lúc này cũng tiều tụy không chịu nổi, sắc mặt mọi người đầy u ám, khuôn mặt gầy rộc đi.
- Làm như vậy không phải cách, Lý Dật huynh đệ, chẳng lẽ ngươi không có cách nào tốt hơn sao?
Lý Dật chỉ cười khổ:
- Thực lực của Tu La giới linh quá mức cường hãn, nó có thể mượn lực lượng của kết giới, căn bản không phải thứ chúng ta có thể chống lại.
- Vậy chúng ta làm như thế còn có ý nghĩa gì nữa, sớm muộn chỉ còn đường chết.
Phong Lập Nam bỗng nhiên linh cơ khẽ động:
- Nếu một phần ba cường giả có thể miễn cưỡng phòng ngự ở giới linh, như vậy chẳng phải nói trong chúng ta tối thiểu có hai phần ba cường giả có cơ hội đào thoát sao?
Lời này vừa nói ra, hào khí trong giới tâm lập tức khẩn trương! Lời này thật ra có vài phần đạo lý, nếu để tất cả mọi người hao hết đấu khí, bỏ mạng trong giới linh, chi bằng hi sinh một phần ba cường giả…Nhưng vấn đề là, hi sinh một phần ba người nào?
Lúc này, đoán chừng không có bất kỳ người nào nguyện ý muốn ở trong một phần ba đó!
- Chúng ta rút thăm đi!
Phong thiếu tông chủ đề nghị nói.
- Không rút, nếu sống thì cùng sống, phải chết thì cùng chết!
Lam tông chủ lại kiên quyết chối bỏ đề nghị của Phong Lập Nam. Thật ra cũng không Lam tông chủ ngay thẳng, mà chuyện này sẽ ảnh hưởng rất lớn đến sĩ khí, ai có thể bảo chứng một phần ba cường giả rút thăm ở lại còn có thể liều chết bố kết phòng ngự?
- Vậy mọi người sẽ cùng chết sao?
. . . . . .
- Không cần rút, rốt cuộc hắn đã tới rồi!
Trong không khí nặng nề, Lý Dật bỗng nhiên nói.
- Ai đến?
Phong Lập Nam vừa thốt ra lời này đã hối hận, vấn đề này chứng tỏ hắn không hề có đầu óc.
Vừa nghe thấy Lý Dật nhắc nhở, mọi người lập tức cảm nhận được một luồng khí tức âm hàn, luồng khí tức âm hàn này khiến tất cả mọi người như đặt mình trong một hầm băng, đám cường giả này chưa từng gặp một người nào lại có thể tản phát ra khí tràng cường đại như vậy, lập tức tất cả đều nín thở.
Một nam nhân áo trắng xuyên thấu qua khí vụ màu ngà sữa, đột ngột xuất hiện trước mặt mọi người.
Khí tức âm hàn chính là từ trên người này phát ra, hắn khoảng chừng bốn mươi tuổi, nhưng từ trên khí chất của hắn có thể phán đoán, hắn tuyệt đối không chỉ chừng ấy tuổi. Cả người hắn giống như một bức tượng điêu khắc băng tuyết, tạo cho người ta một loại cảm giác lạnh như băng không cách nào tới gần. Người này vừa hiện thân, cục diện nóng bỏng ngút trời trong Tu La giới tựa hồ lập tức hạ nhiệt độ.
- Ngươi chính là Tu La giới chủ sao?
Lý Dật hỏi.
Nam nhân áo trắng âm hàn cau mày, ánh mắt nhìn về hướng Lý Dật, y cũng không trả lời vấn đề của Lý Dật, mà chỉ yên lặng quan sát hắn. Lý Dật bị quan sát như vậy, bất giác sau lưng không khỏi nổi da gà, loại cảm giác này thật sự không dễ chịu.
- Ngươi chính là Lý Dật.
Những lời này của nam nhân áo trắng vô cùng cổ quái, không biết là nghi vấn hay là khẳng định, lại tựa hồ bao gồm cả hai.
- Đúng, ta chính là Lý Dật.
Lý Dật không che dấu trả lời. Hắn thật sự không ngờ mình lại nổi tiếng nhanh như vậy, một cường giả quỷ dị tùy tiện xuất hiện liếc mắt đã có thể đoán được thân phận của mình. Bên trong bình chướng đấu khí không chỉ có một người trẻ tuổi là hắn, Thần chi lĩnh vực cũng không giống như thế giới kiếp trước của hắn, có ti vi, internet.
- Ta không phải Tu La giới chủ!
Mặc dù phủ nhận thân phận Tu La giới chủ của mình, nhưng Tu La Linh giới nhìn thấy nam nhân áo trắng xuất hiện, vẫn đình chỉ công kích, yên tĩnh đi tới bên cạnh hắn, sau đó ngoan ngoãn ngồi chồm hổm xuống, tựa hồ như muốn phủ định lời nói của nam tử áo trắng.
- Được rồi, ta mặc kệ ngươi có phải Tu La giới chủ hay không, ta muốn biết ngươi định xử trí chúng ta như thế nào?
- Xử trí các ngươi như thế nào?
Sắc mặt nam tử áo trắng lộ vẻ cổ quái, lạnh lùng nói:
- Vấn đề này ta cũng rất muốn biết, ta nên xử trí các ngươi như thế nào? Ngươi nói ta nên xử trí các ngươi thế nào?
Lời nói này quá kì quái, khiến cho Lý Dật một lần nữa hoài nghi người này có phải là một kẻ điên của Tu La môn hay không. Nếu cho bọn người Lý Dật lựa chọn, đương nhiên là muốn y để bọn hắn rời khỏi Tu La giới rồi.
- Rút cuộc ngươi là người nào?
- Ta là Tu La môn chủ, chứ không phải Tu La giới chủ...Lý Dật, ta mang đến cho các ngươi một người, người này ngươi nhất định rất muốn gặp.
- Ai?
- Long Phong Vân, xuất hiện đi!
Long Phong Vân! Lý Dật chấn động, không ngờ Tu La môn chủ lại có thể tìm được Long Phong Vân.
Theo tiếng gọi của Tu La môn chủ, trong sương mù màu ngà sữa lại xuất hiện một bóng người, người này không phải là Long Phong Vân sao? Long Phong Vân xem ra đã hoàn toàn khôi phục, trải qua điều trị của bốn Đại thần y, hắn đã hoàn toàn khỏe mạnh, thậm chí so với lần đầu gặp Lý Dật, càng giống như một cường giả nhất lưu.
Long Phong Vân liếc nhìn những cường giả bên trong bình chướng đấu khí, sau đó ánh mắt dừng lại trên người Lý Dật.
- Lý Dật các hạ, Long mỗ chịu rất nhiều ân huệ của ngươi, trước tiên xin cảm tạ trước.
- Long Môn chủ không cần khách khí, ta cứu ngươi cũng chưa hẳn không có tư tâm, hiện tại Long Tà đã chết, ngươi đoạt lại chức môn chủ Long Môn đã không còn bất cứ chướng ngại gì.
- Điều đó chưa chắc!
Nam tử áo trắng tự xưng là Tu La môn chủ lại thản nhiên nói:
- Lý Dật , ngươi cho rằng, kẻ nào mạnh thì có thể đảm đương vị trí môn chủ Long Môn sao? Ngươi sai rồi, môn chủ Long Môn không phải kẻ nào cũng làm được, cũng không phải do Long Môn định đoạt, lại càng không phải Long Tà hay Long Phong Vân định đoạt, mà là ta, Tu La môn chủ!
- Ý tứ của Tu La môn chủ là....
Tu La môn chủ nói:
- Đúng vậy, thừa dịp hôm nay đầu não của ba đại tông môn đều tụ tập tại đây, thật sự bớt đi không ít phiền toái, hiện tại, chúng ta sẽ nói tới cuộc chiến tông môn ở đây.
/1005
|