Trong Tiên Ma Động âm u, một thiếu niên 13 tuổi đang lẳng lặng mà nằm trên mặt đất, hai mắt mắt nhắm chặt, phảng phất như đã ngỏm, không còn một chút hơi thở.
Trong hôn mê, trong đầu Lý Bát Dạ quay về kinh nghiệm của hắn khi còn sống. Hắn sinh hoạt tại thế kỷ hai mươi mốt, cũng giống thanh niên khác, giấc mộng có nhiều tiền, có nhà, có xe, có vợ đẹp,...
Uớc mơ của hắn là cùng người mình thầm yêu sống chung với nhau, yêu thương nhau, anh anh em em, ngọt ngào cùng một chỗ làm việc tất cả những người yêu nhau làm, hạnh phúc sống hết đời.
Nhưng mà sự thật vô tình đánh nát giấc mộng của hắn. Lý Bát Dạ như bao thanh niên bình thường khác, trong nhà không có tiền, lớn lên lại không đẹp trai, khoai không to, ngay cả nữ nhân xấu xí cũng không để ý tới hắn.
Hơn 40 mùa xuân, hắn vẫn là một xử nam thật đáng thương.
Lý Bát Dạ yêu đơn phương hơn ngàn em, tỏ tình hơn trăm lần đều tạch. Hắn tủi thân cắt chim tự sát.
Linh hồn hắn xuyên không tới Tiên Ma Động, nhập vào người một thanh niên.....
.....
- Tốt, tốt, tốt, quạ đen bất tử của bản tọa rốt cục đã được luyện thành, chỉ còn thiếu hồn phách, hôm nay vừa vặn mượn hồn phách của ngươi dùng một lát!
Lão già bên trong Tiên Ma Động nói, lão kéo hồn phách của Lý Bát Dạ đánh vào con chim đen kia.
Một lúc sau....
- Ta dựa vào, đau vãi, chẳng lẽ ta không chết?
Lý Bát Dạ mở mắt hừ nhẹ nói.
- Haha, thành công.
Nhìn con quạ đen mở miệng nói tiếng người, lão già tóc bạc ở bên, cười haha.
-Quỷ a! Sao người ta toàn lông thế này?
Lý Bát Dạ vẫy vẫy đôi cánh rú lên. Rõ ràng mình vừa cắt cu tự sát cơ mà?
Lão già tóc bạc nhìn con quạ đen đang hoảng loạn, nói:
- Từ giờ gọi ngươi là Âm Nha.
- Âm Nha! Lý Bát Dạ thì thào.
-Mẹ nó, ta cư nhiên xuyên việt rồi! Xuyên vào bảy đĩ mới ác chứ.
Lý Bát Dạ mới ý thức tới hắn đã không phải là ở địa cầu, mà là xuyên qua một cái thế giới, thế giới trong Đế Bá.
Phạch…phạch…phạch…!
Lý Bát Dạ vẫy loạn hai cánh, hắn muốn ngửa mặt gào khóc một trận. Sao không cho hắn xuyên việt lúc bảy đĩ mạnh mẽ, đi hành bọn sâu kiến ah?
Hắn tức giận chửi ầm lên:
-Lão tặc thiên...... ta hận....
Hắn xuyên không vào đúng lúc bảy bò phế vật, quá nhọ.
Mười phút sau, Lý Bát Dạ thở dài một tiếng, sau đó bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Xung quanh giống như tiên cảnh, có núi đá ngàn vạn trượng, có thác nước từ trên trời đổ xuống. Thân thể hắn đang nằm dưới một gốc cây vàng óng cao 10 mét, thân thảo, lá dẹt, hơi giống cây khoai ngứa. Thân cây toả ra hào quang nhu hoà, sinh cơ bừng bừng tràn ngập xung quanh. Cái cây kia chính là Trường Sinh Thảo.
Bên cạnh cái cây trừ một cái ghế đá lớn một mét rưỡi ra, còn có mấy cái ghế nhỏ và một bàn trà.
Chủ nhân Tiên Ma Đông là lão già tóc bạc, dáng vẻ hào sảng, ước chừng tầm bảy mươi tuổi, góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao thẳng, hai mắt hỗn độn quấn quanh như có thể xem thấu mọi thứ trên thế gian. Lão mặc một bộ đạo bào màu đen, miệng niệm đạo kinh, trông có vẻ rất là trâu bò.
Lúc này, chủ nhân Tiên Ma động nghiêm túc niệm chú ngữ đánh vào người con quạ.
Sau khi đạo đạo phù văn chìm hết vào bên trong con quạ đen, lão vui vẻ ra lệnh:
- Bay đi, bay đi, bản tọa muốn mượn hồn phách của ngươi nhớ kỹ Táng Địa, bay qua tất cả những vùng đất còn lại, tìm ra căn nguyên thiên địa này, chỉ cần Cửu Giới không bị hủy, bản tọa nhất định sẽ tìm được ngươi!
Cảm giác trong đầu bị đánh vào vài đạo cấm chế, Lý Bát Dạ thở dài, bay ra ngoài Tiên Ma Động.
Phạch phạch phạch!
Từ đó về sau, ở giữa trời đất này, có một con quạ đen rong ruổi bay lượn, vào Táng Địa, đến Tiên thành, vượt qua Hung vực.., nó bay xuyên Cửu Giới, vượt qua vạn kiểu khó khăn, sống trăm ngàn vạn năm mà vẫn không chết. Thời gian trôi qua, thời đại theo đó mà biến chuyển, cứ một nhân vật trâu bò quật khởi thì một vị khác ngã xuống. Dần dần, không biết bắt đầu từ lúc nào, con quạ đen thần bí kia lại bắt đầu biết hết mọi thứ trong thiên địa. Một con quạ đen muốn thoát khỏi giam cầm tà ác, bắt đầu tìm cách nắm giữ con đường vận mệnh của chính mình.
Thời gian cứ mãi trôi, phiến thiên địa này luôn có một con quạ đen bay loạn khắp nơi, xem trộm mỹ nữ tắm, trộm sịp, áo lót, cua gái các kiểu....
Từ đó, Âm Nha dùng thời gian dài vô tận đi cua gái, lưu tình vô số. Cửu Thiên Huyền Nữ, Hồng Thiên Nữ Đế, từ tiên nữ tới thánh nữ, thần nữ đều bị nó lừa gạt, gieo tình....
Vạn cổ đệ nhất nhân, vạn cổ đệ nhất dâm tặc – Lý Bát Dạ....
.....
Ngàn vạn vạn vạn năm sau.....
“Xoạt” một tiếng, Lý Bát Dạ đang trôi nổi giữa dòng sông bỗng được người vớt lên.
-A!
Trong lúc bị kéo lên, Lý Bát Dạ đột nhiên tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của hắn chính là nhảy dựng lên. Do chưa kịp thích ứng lại với cơ thể của mình, hắn lảo đảo suýt nữa ngã sấp mặt xuống.
- Haha, cuối cùng cũng đoạt được thân thể!
Lý Bát Dạ cúi đầu, nhìn thấy cơ thể của mình không thay đổi gì, hắn vừa mừng vừa sợ. Mặc dù đã trải qua muôn ngàn khó khăn, vượt qua bao nhiêu sóng gió mới lừa được tiểu tử Đạp Không tiên đế, thiêu đốt Thiên Mệnh giết vào Tiên Ma Động, Âm Nha - Lý Bát Dạ cũng đoạt được thân thể - hắn không ngăn nổi sự kích động. Cuối cùng, hắn lại cảm giác được mình có chim, mình là nam nhân chân chính.
Trong hôn mê, trong đầu Lý Bát Dạ quay về kinh nghiệm của hắn khi còn sống. Hắn sinh hoạt tại thế kỷ hai mươi mốt, cũng giống thanh niên khác, giấc mộng có nhiều tiền, có nhà, có xe, có vợ đẹp,...
Uớc mơ của hắn là cùng người mình thầm yêu sống chung với nhau, yêu thương nhau, anh anh em em, ngọt ngào cùng một chỗ làm việc tất cả những người yêu nhau làm, hạnh phúc sống hết đời.
Nhưng mà sự thật vô tình đánh nát giấc mộng của hắn. Lý Bát Dạ như bao thanh niên bình thường khác, trong nhà không có tiền, lớn lên lại không đẹp trai, khoai không to, ngay cả nữ nhân xấu xí cũng không để ý tới hắn.
Hơn 40 mùa xuân, hắn vẫn là một xử nam thật đáng thương.
Lý Bát Dạ yêu đơn phương hơn ngàn em, tỏ tình hơn trăm lần đều tạch. Hắn tủi thân cắt chim tự sát.
Linh hồn hắn xuyên không tới Tiên Ma Động, nhập vào người một thanh niên.....
.....
- Tốt, tốt, tốt, quạ đen bất tử của bản tọa rốt cục đã được luyện thành, chỉ còn thiếu hồn phách, hôm nay vừa vặn mượn hồn phách của ngươi dùng một lát!
Lão già bên trong Tiên Ma Động nói, lão kéo hồn phách của Lý Bát Dạ đánh vào con chim đen kia.
Một lúc sau....
- Ta dựa vào, đau vãi, chẳng lẽ ta không chết?
Lý Bát Dạ mở mắt hừ nhẹ nói.
- Haha, thành công.
Nhìn con quạ đen mở miệng nói tiếng người, lão già tóc bạc ở bên, cười haha.
-Quỷ a! Sao người ta toàn lông thế này?
Lý Bát Dạ vẫy vẫy đôi cánh rú lên. Rõ ràng mình vừa cắt cu tự sát cơ mà?
Lão già tóc bạc nhìn con quạ đen đang hoảng loạn, nói:
- Từ giờ gọi ngươi là Âm Nha.
- Âm Nha! Lý Bát Dạ thì thào.
-Mẹ nó, ta cư nhiên xuyên việt rồi! Xuyên vào bảy đĩ mới ác chứ.
Lý Bát Dạ mới ý thức tới hắn đã không phải là ở địa cầu, mà là xuyên qua một cái thế giới, thế giới trong Đế Bá.
Phạch…phạch…phạch…!
Lý Bát Dạ vẫy loạn hai cánh, hắn muốn ngửa mặt gào khóc một trận. Sao không cho hắn xuyên việt lúc bảy đĩ mạnh mẽ, đi hành bọn sâu kiến ah?
Hắn tức giận chửi ầm lên:
-Lão tặc thiên...... ta hận....
Hắn xuyên không vào đúng lúc bảy bò phế vật, quá nhọ.
Mười phút sau, Lý Bát Dạ thở dài một tiếng, sau đó bắt đầu đánh giá hoàn cảnh xung quanh. Xung quanh giống như tiên cảnh, có núi đá ngàn vạn trượng, có thác nước từ trên trời đổ xuống. Thân thể hắn đang nằm dưới một gốc cây vàng óng cao 10 mét, thân thảo, lá dẹt, hơi giống cây khoai ngứa. Thân cây toả ra hào quang nhu hoà, sinh cơ bừng bừng tràn ngập xung quanh. Cái cây kia chính là Trường Sinh Thảo.
Bên cạnh cái cây trừ một cái ghế đá lớn một mét rưỡi ra, còn có mấy cái ghế nhỏ và một bàn trà.
Chủ nhân Tiên Ma Đông là lão già tóc bạc, dáng vẻ hào sảng, ước chừng tầm bảy mươi tuổi, góc cạnh rõ ràng, sống mũi cao thẳng, hai mắt hỗn độn quấn quanh như có thể xem thấu mọi thứ trên thế gian. Lão mặc một bộ đạo bào màu đen, miệng niệm đạo kinh, trông có vẻ rất là trâu bò.
Lúc này, chủ nhân Tiên Ma động nghiêm túc niệm chú ngữ đánh vào người con quạ.
Sau khi đạo đạo phù văn chìm hết vào bên trong con quạ đen, lão vui vẻ ra lệnh:
- Bay đi, bay đi, bản tọa muốn mượn hồn phách của ngươi nhớ kỹ Táng Địa, bay qua tất cả những vùng đất còn lại, tìm ra căn nguyên thiên địa này, chỉ cần Cửu Giới không bị hủy, bản tọa nhất định sẽ tìm được ngươi!
Cảm giác trong đầu bị đánh vào vài đạo cấm chế, Lý Bát Dạ thở dài, bay ra ngoài Tiên Ma Động.
Phạch phạch phạch!
Từ đó về sau, ở giữa trời đất này, có một con quạ đen rong ruổi bay lượn, vào Táng Địa, đến Tiên thành, vượt qua Hung vực.., nó bay xuyên Cửu Giới, vượt qua vạn kiểu khó khăn, sống trăm ngàn vạn năm mà vẫn không chết. Thời gian trôi qua, thời đại theo đó mà biến chuyển, cứ một nhân vật trâu bò quật khởi thì một vị khác ngã xuống. Dần dần, không biết bắt đầu từ lúc nào, con quạ đen thần bí kia lại bắt đầu biết hết mọi thứ trong thiên địa. Một con quạ đen muốn thoát khỏi giam cầm tà ác, bắt đầu tìm cách nắm giữ con đường vận mệnh của chính mình.
Thời gian cứ mãi trôi, phiến thiên địa này luôn có một con quạ đen bay loạn khắp nơi, xem trộm mỹ nữ tắm, trộm sịp, áo lót, cua gái các kiểu....
Từ đó, Âm Nha dùng thời gian dài vô tận đi cua gái, lưu tình vô số. Cửu Thiên Huyền Nữ, Hồng Thiên Nữ Đế, từ tiên nữ tới thánh nữ, thần nữ đều bị nó lừa gạt, gieo tình....
Vạn cổ đệ nhất nhân, vạn cổ đệ nhất dâm tặc – Lý Bát Dạ....
.....
Ngàn vạn vạn vạn năm sau.....
“Xoạt” một tiếng, Lý Bát Dạ đang trôi nổi giữa dòng sông bỗng được người vớt lên.
-A!
Trong lúc bị kéo lên, Lý Bát Dạ đột nhiên tỉnh lại, phản ứng đầu tiên của hắn chính là nhảy dựng lên. Do chưa kịp thích ứng lại với cơ thể của mình, hắn lảo đảo suýt nữa ngã sấp mặt xuống.
- Haha, cuối cùng cũng đoạt được thân thể!
Lý Bát Dạ cúi đầu, nhìn thấy cơ thể của mình không thay đổi gì, hắn vừa mừng vừa sợ. Mặc dù đã trải qua muôn ngàn khó khăn, vượt qua bao nhiêu sóng gió mới lừa được tiểu tử Đạp Không tiên đế, thiêu đốt Thiên Mệnh giết vào Tiên Ma Động, Âm Nha - Lý Bát Dạ cũng đoạt được thân thể - hắn không ngăn nổi sự kích động. Cuối cùng, hắn lại cảm giác được mình có chim, mình là nam nhân chân chính.
/55
|