Một số con nhà giàu được gia đình bỏ tiền ra đưa vào Bách Đường để mạ vàng, mượn danh tiếng Thiên Thần thư viện.
Cũng không phải Bách Đường cái gì cũng sai, ngược lại học sinh Bách Đường chiếm tám mươi chín phần trăm tổng số Thiên Thần thư viện. Trăm ngàn vạn năm nay Bách Đường đào tạo nhiều nhân tài cho bách tộc, mỗi thời đại trong bách tộc có nhiều cường giả nổi tiếng đều xuất thân từ Bách Đường.
Hơn nữa Bách Đường cũng từng ra Tiên Vương, Thượng Thần rất ghê gớm. Ví dụ Tề Lâm Tiên Vương sáng lập Tề Lâm thế gia từng là học sinh Bách Đường. Đạp Tinh Thượng Thần cũng là học sinh Bách Đường.
Bách Đường đã đào tạo nhiều nhân tài cho bách tộc, khá nhiều Thượng Thần từng học trong Bách Đường.
Đào Đình không có tiền mua ghế học sinh, nàng được lão sư Bách Đường chọn trúng, qua kỳ thi Thiên Thần thư viện trở thành học sinh.
Có thể nói một nữ hài tử ở vùng núi hẻo lánh như Đào Đình mà bái vào Thiên Thần thư viện được đã hoàn toàn thay đổi vận mệnh của nàng. Cương quốc chỗ Đào thôn khi biết Đào Đình trở thành học sinh Thiên Thần thư viện thì hoàng đế đích thân đón chào, chấp đại lễ.
Lý Thất Dạ nhìn Đào Đình, mỉm cười nói:
- Thiên phú của nàng không xem như tuyệt thế nhưng căn cơ rất vững chắc, đạo căn tốt, tu luyện Chúng Thần quyết rất xuất sắc. Thành tích hiện nay của nàng có thể vào Thánh Viện.
Trong Thiên Thần thư viện, học sinh không phải luôn ở chết một học đường, ví dụ ban đầu ngươi vào Bách Đường nhưng nếu tiến bộ mau, thành tích tốt thì có cơ hội lên Thánh Viện. Học sinh Thánh Viện có cơ hội lên Đế Phủ.
- Đa tạ Lý đạo huynh khích lệ.
Đào Đình dịu dàng như ngọc, không vì được khen mà kiêu ngạo:
- Ta còn cần trui rèn, lão sư nói sau khi kết thúc học kỳ này có thể thi thử.
Với một nữ hài tử phàm nhân xuất thân vùng núi thì từ Bách Đường đến Thánh Viện là chuyện không dễ chút nào, có thể nói là vinh diệu, một chyuện quang tông diệu tổ.
Nếu Đào Đình lên làm học sinh Thánh Viện thì cương quốc chỗ Đào thôn chắc chắn hoàng đế sẽ mời nàng làm quốc sư của vương triều này.
Lý Thất Dạ nhìn Đào Đình dịu dàng như ngọc, Lý Thất Dạ cảm thán rằng:
- Chuyện đời không cách nào tránh khỏi.
Tổ tiên của bọn họ từng khiến tử tôn làm một phàm nhân bình thường, nhiều đời cắt đứt duyên với việc tu luyện. Cuối cùng thôn trang nhỏ hẻo lánh vậy mà vẫn có thiếu nữ đi lên con đường của tổ tiên, chẳng qua nàng không biết tổ tiên từng có vinh diệu vô thượng.
Đào Đình không nghe hiểu lời của Lý Thất Dạ, nghi hoặc hỏi:
- Ý của Lý đạo huynh là...?
Lý Thất Dạ cười cười:
- Không có gì.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đại đạo dài dặc, hãy quý trọng, đây xem như duyên phận.
Lý Thất Dạ đi về hướng Thiên Thần thư viện, Đào Đình cũng đuổi theo, nàng nhớ lại vấn đề vừa rồi:
- Lý đạo huynh muốn đi đến học đường nào?
- Thư phòng.
Lý Thất Dạ bình thản nói.
- Thư phòng?
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Đào Đình hơi ngạc nhiên, Lý Thất Dạ hoàn toàn là đi theo ý của nàng.
Thiên Thần thư viện đích xác là có năm học đường: Nhân tông, Đế phủ, Thánh Viện, Bách đường, Thư phòng.
Nhưng nếu thật sự so sánh, thì rất nhiều người nói bốn học đường Nhân tông, Đế phủ, Thánh Viện, Bách đường rất ít nhận học sinh, hơn nữa chỉ nhận một vài học sinh, nhưng Nhân tông vẫn khiến cho người ta phải khen nức nở không thôi.
Trái lại Thư phòng có rất ít học sinh đến đàm luận, thậm chí có thể nói, nếu như được lựa chọn, không có người nào nguyện ý chọn Thư phòng học đường.
Mặc dù nói Thư phòng là một bộ phận của Thiên Thần thư viện, Thư phòng cũng truyền đạo thụ pháp, lão sư ở Thiên Thần thư viện cũng sẽ truyền thụ công pháp cho học sinh của Thư phòng, giảng giải sự huyền diệu của đạo pháp, nhưng phần nhiều thời gian học sinh Thư phòng phải học tập lịch sử mười ba châu tu sĩ giới hoặc là xem phong thổ của mười ba châu.
Đối với một người có lòng tu đạo mà nói, bái nhập Thiên Thần thư viện đương nhiên là vì tu luyện đại đạo, để đến một ngày có thể thay đổi thiên mệnh.
Thử nghĩ một chút, để cho một vị tu sĩ đi học tập lịch sử tu chân mười ba châu, đi tìm hiểu phong thổ mười ba châu, chỉ sợ không có mấy người tu sĩ nguyện ý đi làm, mọi người ở Thiên Thần thư viện đều muốn học bản lĩnh phi thiên độn thổ, có ai muốn làm một con mọt sách đâu.
Cho nên đến nay học sinh của Thư phòng là lác đác không có mấy, tuy rằng không như Nhân tông vô cùng ít ỏi, nhưng cũng không biết ở nơi nào.
Cũng như hiện nay ở Thư phòng, nghe nói toàn bộ Thư phòng cũng chỉ có vài học sinh mà thôi.
Vì vậy vào giờ phút này, Đào Đình không khỏi liếc mắt nhìn Lý Thất Dạ, tuy rằng nàng không qua lại với Thư phòng nhưng tên các nam học sinh ở đây nàng đều biết, nhưng đúng là không có tên Lý Thất Dạ.
- Đạo huynh đây là..
Đào Đình cũng không biết nên hỏi Lý Thất Dạ như thế nào.
Nhìn bộ dáng kia của Đào Đình, Lý Thất Dạ liền muốn trêu chọc nàng một chút, vừa cười vừa nói:
- Ta vừa mới tới không được sao?
- Nhưng mà, học kỳ này không nhận tân sinh.
Đào Đình khẽ nhíu mày, có chút quan tâm Lý Thất Dạ mà nói:
- Nếu như đạo huynh muốn vào Thư phòng, chỉ sợ là phải tay không một chuyến, ít nhất phải đến khi học kỳ tiếp theo mới có cơ hội.
Lý Thất Dạ nhàn nhã vừa cười vừa nói:
- Nếu đã tới thì hãy vào xem một chút, thế gian rất nhiều chuyện không thể nói chính xác, nói không chừng vận khí ta tốt, lại được vào thì sao.
- Nhưng mà...
Đào Đình suy nghĩ một chút, cho rằng lời này của Lý Thất Dạ cũng có đạo lý, nàng đối với Lý Thất Dạ có cảm giác thân thiết, không khỏi nhiệt tâm nói:
- Đạo huynh, Thư phòng cách cửa nam gần nhất, đạo huynh muốn đi Thư phòng tốt nhất là đi cửa nam. Vừa vặn là cửa nam do Bách đường học trưởng của chúng ta phụ trách, ta biết bọn họ, ta sẽ dẫn huynh đi.
Nói xong nàng liền dẫn đường cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vốn là muốn trêu chọc Đào Đình một chút, thật không ngờ tiểu cô nương này lại nhiệt tình như vậy, điều này làm cho Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt, trong lúc này ở trên người Đào Đình, hình như hắn vừa thấy bóng dáng quen thuộc của một người.
Thiên Thần thư viện có diện tích cực kỳ rộng, thay vì nói là một thư viện, gọi là một nước thì chính xác hơn. Toàn bộ đất nước Thiên Thần thư viện rộng mênh mông, có diện tích hơn trăm vạn dặm, có thể nói bất kì đại giáo cương quốc ở đâu thì Thiên Thần thư viện sẽ có.
Coi như là Đào Đình mang theo Lý Thất Dạ, tốc độ nhanh vô cùng, nhưng khi tới cửa nam của Thiên Thần thư viện cũng phải mất nửa ngày.
Trên đường đi về phía cửa nam, hai người vốn là không nói chuyện, Đào Đình liền nghĩ tới một chuyện, nàng nhịn không được mà hỏi Lý Thất Dạ:
- Lý đạo huynh, có một việc không biết có nên hỏi hay không?
- Cứ nói đừng ngại. Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.
Đào Đình suy nghĩ một chút, hỏi:
Lần trước Lý đạo huynh đến Đào thôn, chỉ sợ là không phải chỉ là đi ngang qua chứ? Nếu có điều gì mạo phạm, xin Lý đạo huynh thứ lỗi.
- Đúng vậy.
Cũng không phải Bách Đường cái gì cũng sai, ngược lại học sinh Bách Đường chiếm tám mươi chín phần trăm tổng số Thiên Thần thư viện. Trăm ngàn vạn năm nay Bách Đường đào tạo nhiều nhân tài cho bách tộc, mỗi thời đại trong bách tộc có nhiều cường giả nổi tiếng đều xuất thân từ Bách Đường.
Hơn nữa Bách Đường cũng từng ra Tiên Vương, Thượng Thần rất ghê gớm. Ví dụ Tề Lâm Tiên Vương sáng lập Tề Lâm thế gia từng là học sinh Bách Đường. Đạp Tinh Thượng Thần cũng là học sinh Bách Đường.
Bách Đường đã đào tạo nhiều nhân tài cho bách tộc, khá nhiều Thượng Thần từng học trong Bách Đường.
Đào Đình không có tiền mua ghế học sinh, nàng được lão sư Bách Đường chọn trúng, qua kỳ thi Thiên Thần thư viện trở thành học sinh.
Có thể nói một nữ hài tử ở vùng núi hẻo lánh như Đào Đình mà bái vào Thiên Thần thư viện được đã hoàn toàn thay đổi vận mệnh của nàng. Cương quốc chỗ Đào thôn khi biết Đào Đình trở thành học sinh Thiên Thần thư viện thì hoàng đế đích thân đón chào, chấp đại lễ.
Lý Thất Dạ nhìn Đào Đình, mỉm cười nói:
- Thiên phú của nàng không xem như tuyệt thế nhưng căn cơ rất vững chắc, đạo căn tốt, tu luyện Chúng Thần quyết rất xuất sắc. Thành tích hiện nay của nàng có thể vào Thánh Viện.
Trong Thiên Thần thư viện, học sinh không phải luôn ở chết một học đường, ví dụ ban đầu ngươi vào Bách Đường nhưng nếu tiến bộ mau, thành tích tốt thì có cơ hội lên Thánh Viện. Học sinh Thánh Viện có cơ hội lên Đế Phủ.
- Đa tạ Lý đạo huynh khích lệ.
Đào Đình dịu dàng như ngọc, không vì được khen mà kiêu ngạo:
- Ta còn cần trui rèn, lão sư nói sau khi kết thúc học kỳ này có thể thi thử.
Với một nữ hài tử phàm nhân xuất thân vùng núi thì từ Bách Đường đến Thánh Viện là chuyện không dễ chút nào, có thể nói là vinh diệu, một chyuện quang tông diệu tổ.
Nếu Đào Đình lên làm học sinh Thánh Viện thì cương quốc chỗ Đào thôn chắc chắn hoàng đế sẽ mời nàng làm quốc sư của vương triều này.
Lý Thất Dạ nhìn Đào Đình dịu dàng như ngọc, Lý Thất Dạ cảm thán rằng:
- Chuyện đời không cách nào tránh khỏi.
Tổ tiên của bọn họ từng khiến tử tôn làm một phàm nhân bình thường, nhiều đời cắt đứt duyên với việc tu luyện. Cuối cùng thôn trang nhỏ hẻo lánh vậy mà vẫn có thiếu nữ đi lên con đường của tổ tiên, chẳng qua nàng không biết tổ tiên từng có vinh diệu vô thượng.
Đào Đình không nghe hiểu lời của Lý Thất Dạ, nghi hoặc hỏi:
- Ý của Lý đạo huynh là...?
Lý Thất Dạ cười cười:
- Không có gì.
Lý Thất Dạ chậm rãi nói:
- Đại đạo dài dặc, hãy quý trọng, đây xem như duyên phận.
Lý Thất Dạ đi về hướng Thiên Thần thư viện, Đào Đình cũng đuổi theo, nàng nhớ lại vấn đề vừa rồi:
- Lý đạo huynh muốn đi đến học đường nào?
- Thư phòng.
Lý Thất Dạ bình thản nói.
- Thư phòng?
Nghe Lý Thất Dạ nói như vậy, Đào Đình hơi ngạc nhiên, Lý Thất Dạ hoàn toàn là đi theo ý của nàng.
Thiên Thần thư viện đích xác là có năm học đường: Nhân tông, Đế phủ, Thánh Viện, Bách đường, Thư phòng.
Nhưng nếu thật sự so sánh, thì rất nhiều người nói bốn học đường Nhân tông, Đế phủ, Thánh Viện, Bách đường rất ít nhận học sinh, hơn nữa chỉ nhận một vài học sinh, nhưng Nhân tông vẫn khiến cho người ta phải khen nức nở không thôi.
Trái lại Thư phòng có rất ít học sinh đến đàm luận, thậm chí có thể nói, nếu như được lựa chọn, không có người nào nguyện ý chọn Thư phòng học đường.
Mặc dù nói Thư phòng là một bộ phận của Thiên Thần thư viện, Thư phòng cũng truyền đạo thụ pháp, lão sư ở Thiên Thần thư viện cũng sẽ truyền thụ công pháp cho học sinh của Thư phòng, giảng giải sự huyền diệu của đạo pháp, nhưng phần nhiều thời gian học sinh Thư phòng phải học tập lịch sử mười ba châu tu sĩ giới hoặc là xem phong thổ của mười ba châu.
Đối với một người có lòng tu đạo mà nói, bái nhập Thiên Thần thư viện đương nhiên là vì tu luyện đại đạo, để đến một ngày có thể thay đổi thiên mệnh.
Thử nghĩ một chút, để cho một vị tu sĩ đi học tập lịch sử tu chân mười ba châu, đi tìm hiểu phong thổ mười ba châu, chỉ sợ không có mấy người tu sĩ nguyện ý đi làm, mọi người ở Thiên Thần thư viện đều muốn học bản lĩnh phi thiên độn thổ, có ai muốn làm một con mọt sách đâu.
Cho nên đến nay học sinh của Thư phòng là lác đác không có mấy, tuy rằng không như Nhân tông vô cùng ít ỏi, nhưng cũng không biết ở nơi nào.
Cũng như hiện nay ở Thư phòng, nghe nói toàn bộ Thư phòng cũng chỉ có vài học sinh mà thôi.
Vì vậy vào giờ phút này, Đào Đình không khỏi liếc mắt nhìn Lý Thất Dạ, tuy rằng nàng không qua lại với Thư phòng nhưng tên các nam học sinh ở đây nàng đều biết, nhưng đúng là không có tên Lý Thất Dạ.
- Đạo huynh đây là..
Đào Đình cũng không biết nên hỏi Lý Thất Dạ như thế nào.
Nhìn bộ dáng kia của Đào Đình, Lý Thất Dạ liền muốn trêu chọc nàng một chút, vừa cười vừa nói:
- Ta vừa mới tới không được sao?
- Nhưng mà, học kỳ này không nhận tân sinh.
Đào Đình khẽ nhíu mày, có chút quan tâm Lý Thất Dạ mà nói:
- Nếu như đạo huynh muốn vào Thư phòng, chỉ sợ là phải tay không một chuyến, ít nhất phải đến khi học kỳ tiếp theo mới có cơ hội.
Lý Thất Dạ nhàn nhã vừa cười vừa nói:
- Nếu đã tới thì hãy vào xem một chút, thế gian rất nhiều chuyện không thể nói chính xác, nói không chừng vận khí ta tốt, lại được vào thì sao.
- Nhưng mà...
Đào Đình suy nghĩ một chút, cho rằng lời này của Lý Thất Dạ cũng có đạo lý, nàng đối với Lý Thất Dạ có cảm giác thân thiết, không khỏi nhiệt tâm nói:
- Đạo huynh, Thư phòng cách cửa nam gần nhất, đạo huynh muốn đi Thư phòng tốt nhất là đi cửa nam. Vừa vặn là cửa nam do Bách đường học trưởng của chúng ta phụ trách, ta biết bọn họ, ta sẽ dẫn huynh đi.
Nói xong nàng liền dẫn đường cho Lý Thất Dạ.
Lý Thất Dạ vốn là muốn trêu chọc Đào Đình một chút, thật không ngờ tiểu cô nương này lại nhiệt tình như vậy, điều này làm cho Lý Thất Dạ không khỏi lộ ra nụ cười nhàn nhạt, trong lúc này ở trên người Đào Đình, hình như hắn vừa thấy bóng dáng quen thuộc của một người.
Thiên Thần thư viện có diện tích cực kỳ rộng, thay vì nói là một thư viện, gọi là một nước thì chính xác hơn. Toàn bộ đất nước Thiên Thần thư viện rộng mênh mông, có diện tích hơn trăm vạn dặm, có thể nói bất kì đại giáo cương quốc ở đâu thì Thiên Thần thư viện sẽ có.
Coi như là Đào Đình mang theo Lý Thất Dạ, tốc độ nhanh vô cùng, nhưng khi tới cửa nam của Thiên Thần thư viện cũng phải mất nửa ngày.
Trên đường đi về phía cửa nam, hai người vốn là không nói chuyện, Đào Đình liền nghĩ tới một chuyện, nàng nhịn không được mà hỏi Lý Thất Dạ:
- Lý đạo huynh, có một việc không biết có nên hỏi hay không?
- Cứ nói đừng ngại. Lý Thất Dạ lạnh nhạt nói.
Đào Đình suy nghĩ một chút, hỏi:
Lần trước Lý đạo huynh đến Đào thôn, chỉ sợ là không phải chỉ là đi ngang qua chứ? Nếu có điều gì mạo phạm, xin Lý đạo huynh thứ lỗi.
- Đúng vậy.
/5110
|