Tất cả mọi người lặng lẽ. Một vị bá chủ nuốt hận chạy trốn, không chỉ suýt bị giết chết mà còn đánh mất vô thượng Thiên Bảo --- Tử Quan!
Ngay cả hắc ám bá chủ bên trong cánh cửa hắc ám cũng trầm mặc. Chiến dịch này hoàn toàn nằm ngoài suy đoán của bọn họ, bởi vì bọn họ chắc chắn rằng hắc ám bá chủ sẽ thắng.
Dù sao bản thân hắc ám bá chủ cũng mạnh tới mức khiến người khác phải nghẹn thở huống chi hắn còn nắm giữ Vạn Thế Chân Cốt cùng Tử Quan, có thể nói khắp thế gian không ai địch lại!
Thế nhưng hôm nay hắn vẫn thất bại chạy trốn bởi tuyệt thế đại cục của Lý Thất Dạ, tổn thất cực kì nặng nề. Không chỉ suýt chết mà còn bị cướp mất Tử Quan. Tổn thất ngần ấy, sợ rằng hắc ám bá chủ rất quay lại đỉnh cao.
- Đáng tiếc, hắn muốn nuốt riêng đạo tâm của ta. Bằng không, hắn hợp tác với các ngươi, chia cho các ngươi nửa chén canh, nói không chừng có thể tiêu diệt ta.
Lý Thất Dạ canh gác trước cánh cửa hắc ám cười tủm tỉm nói.
Những tồn tại trong bóng tối đều trầm mặc Cuối cùng, chỉ nghe một tiếng "ầm", Đạo môn vỡ nát, những hắc ám bá chủ này cũng tan biến.
Những hắc ám bá chủ này không muốn ra tay, bởi vì bọn họ không biết Lý Thất Dạ còn đòn sát thủ nào nữa không. Lúc này Lý Thất Dạ đang chiếm ưu thế rất lớn.
Nếu như bọn họ cứ thế giết ra, nói không chừng sẽ trúng chiêu của Âm Nha, sẽ bị hành hạ như hắc ám bá chủ, khi đó mất nhiều hơn được! Vì vậy bọn họ rời đi.
Khi Đạo môn biến mất, Lý Thất Dạ thứ hai cũng tan biến, Tinh Trụ quay trở lại Mệnh Cung của Lý Thất Dạ
Lý Thất Dạ thu hồi Tử Quan, không khỏi nhìn vào một chỗ cách đó rất xa. Hắn biết người ra tay ngăn cản hắc ám bá chủ chạy trốn là ai! Sau cùng, hắn thở dài một tiếng. Bất kể như thế nào, trái tim của hắn cũng buông lỏng, ít nhất nàng vẫn còn trên thế gian.
"Ầm ---" một tiếng, Thế Đế trở lại.
- Thế Đế, muốn đánh thêm một trận nữa hả?
Quy Phàm Cổ Thần cản đường Thế Đế, phong thái vô địch khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Nhìn thấy Quy Phàm Cổ Thần cùng Nhất Diệp Tiên Vương cản đường, hai mắt Thế Đế lạnh lẽo, nét mặt nặng nề.
- Thiển lão đầu, ngươi tới rất đúng lúc.
Nhìn thấy Thế Đế, Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Chúng ta giao dịch với nhau nhé?
- Thiển Đạo Tâm này sẽ không giao dịch với nhà ngươi!
Thế Đế nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm, nét mặt lạnh lùng.
Tất cả mọi người nghẹn thở. Lúc này, mọi người không khỏi đồng tình Thế Đế, bởi vì hiện tại một mình Thế Đế phải gánh vác tam tộc Thần Ma Thiên. Còn Âm Nha, ngoài hắn ra còn có Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần, trực tiếp nghiền ép trận doanh của tam tộc Thần Ma Thiên.
- Thiển lão đầu, đừng nói chắc quá sớm!
Lý Thất Da cười tủm tỉm:
- Con cháu của ngươi còn nằm trong tay ta nè. Từ chối quá sớm, chưa chắc đã hay!
- Âm Nha, nhà ngươi muốn giết thì cứ giết. Bản tọa mà rên tiếng nào thì sẽ là heo. Con cháu Thiển gia ta không sợ chết!
Kiếm Đế quát lớn.
Lúc này, đám người U Thiên Đế bị Thiên Tru ghim trên mặt đất, không thể chạy trốn!
- Con cháu Thiển gia có gan đấy, thế nhưng, đừng vội, dù ngươi không sợ chết thì lão tổ tông của ngươi chưa chắc chịu cho ngươi chết.
"Coong, coong, coong". Ngay khi Lý Thất Dạ nói xong, mười hai sợi pháp tắc của Thái Sơ Nguyên Mệnh đâm vào cơ thể của đám người Túng Thiên Tiên Vương, Vũ Luân Ma Đế.
- Không ---
Đám người Túng Thiên Tiên Vương kêu thảm. Bọn họ biết mình xong đời rồi, thiên mệnh bị hút, tất cả công sức đều tan thành bọt biển.
"Tách, tách, tách" thiên mệnh bị hút, đám người Túng Thiên Tiên Vương biến thành thây khô.
"Đang ---" các sợi pháp tắc phát sáng, tỏa ra hào quang lóng lánh. Số thiên mệnh còn dư bị ba vòng xoáy kim, ngân, thiết hấp thu. Ba vòng xoáy giống như một cái động không đáy, có thể nuốt chửng vô số thiên mệnh.
- Cuộc đời ta hận nhất loại tiểu nhân này!
Lý Thất Dạ nhìn thi thể đám người Túng Thiên Tiên Vương, thờ ơ nói.
Những Đại Đế còn sống lạnh gáy, như U Thiên Đế cùng mấy Đại Đế thiên đình. Lúc này, bọn họ cảm nhận được cảm giác đáng sợ của cái chết. Bọn họ biết hiện tại bọn họ chỉ cách cái chết một lằn ranh mà thôi.
- Thiển lão đầu, chúng ta bàn bạc điều kiện được chưa?
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói:
- Đương nhiên, con người ta rất kiên trì, sẽ giết từng người một, giết cho tới khi ngươi nhẹ dạ.
Thế Đế vẫn lạnh lùng, nói:
- Ngươi từ bỏ đi, ta sẽ không bàn điều kiện với ngươi!
- Thật sao?
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn Thế Đế, nói thong thả:
- Tên nhóc này tốt biết mấy, mặc dù hơi kiêu, hơi điên. Thế nhưng, đạo tâm rất kiên định. Nếu như giết hắn, Thiển gia các ngươi sẽ không có người nối nghiệp.
- Âm Nha, muốn giết thì cứ giết!
Kiếm Đế cũng là một khúc xương cứng, nói:
- Thiển gia ta con cháu vô số, sẽ có rất nhiều hậu bối vượt qua ta!
- Sẽ giết! Nếu như lão tổ tông của ngươi không chịu thua, ta sẽ chừa lại ngươi tới cuối rồi mới giết!
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.
Lúc này, Lý Thất Dạ nhìn những Đại Đế còn sống sót, như U Thiên Đế cùng mấy vị Đại Đế thiên đình, thiên quyền.
- Đạo huynh, núi xanh còn, không sợ không có củi đốt. Thiên tộc chúng ta cần người gánh vác đại cuộc. Có vài thứ mất rồi, tương lai có thể tìm lại. Thế nhưng người mất rồi thì rất khó bồi dưỡng lại.
U Thiên Đế nói với Thế Đế.
U Thiên Đế nói như vậy để Thế Đế trầm mặc một lát. Lúc này Thế Đế không khỏi nhìn những Đại Đế xuất thân thiên đình, thiên quyền. Mà những Đại Đế xuất thân thiên đình, thiên quyền cũng nhìn Thế Đế. Bây giờ, người duy nhất có thể cầu xin cho bọn họ chỉ có Thế Đế.
- Ngươi muốn gì?
Sau cùng, Thế Đế không kiên trì nữa, nói chậm.
- Ta biết Thiển gia các ngươi có một món đồ, vì vậy... thứ ta muốn... ngươi hiểu chứ.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.
- Không được ---
Nghe Lý Thất Dạ yêu cầu như vậy, dù muốn dù không thì Thế Đế vẫn cự tuyệt. Bởi vì Thiển gia sẽ không giao ra đồ mà Lý Thất Dạ muốn. Trên thực tế, khi Lý Thất Dạ nói muốn giao dịch thì Thế Đế cũng đoán được Lý Thất Dạ muốn cái gì. Thế gian này rất ít đồ khiến Âm Nha động lòng, mà Thiển gia bọn họ lại có một món!
Trong giây lát, tất cả mọi người đều nhìn Thế Đế. Rất nhiều người không biết "món đồ" mà Lý Thất Dạ với Thế Đế đang nói là thứ gì.
- Không ---
Kiếm Đế kêu lớn:
- Cho dù giết chết ta thì cũng không thể giao ra!
Kiếm Đế cũng biết Lý Thất Dạ muốn cái gì. Mặc dù hắn chưa thấy bản thật thế nhưng hắn biết thứ này rất quý giá, là bảo vật vô giá của Thiên gia! Thậm chí, trong Thiển gia chỉ có Thế Đế biết bản thật cất ở đâu, những người khác đều không biết!
- Nhóc con, mạnh miệng nhiều quá rồi.
Lý Thất Dạ lập tức niêm phong Kiếm Đế, mỉm cười nói với Thế Đế:
- Bây giờ chúng ta có thể bàn bạc với nhau rồi, yên tâm, yêu cầu của ta rất thấp, ta chỉ cần bản sao chép mà thôi.
Thế Đề trầm mặc một chút, hắn đang do dự.
- Đạo huynh, vật ngoài thân, mất rồi có thể tìm lại.
U Thiên Đế cũng tranh thủ nói.
Thế Đế nhìn Kiếm Đế một chút, sau đó nhìn những Đại Đế khác như U Thiên Đế. Cuối cùng hắn cắn chặt răng, nói:
- Ta có thể cho ngươi, thế nhưng, ngươi nhất định phải thả bọn họ!
Yêu cầu của Thế Đế bao gồm tất cả những Đại Đế còn sống như U Thiên Đế.
- Thiển lão đầu, ngươi quá tham lam.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:
- Con người ta luôn tốt tính, huống chi có khi ta phải gọi ngươi một tiếng cha vợ nữa cơ. Vậy nhé, ta khai ân cho ngươi chín tiêu chuẩn, mặc ngươi chọn lựa, những người còn lại, ta chỉ có thể nói xin lỗi. Ta làm như vậy là rộng lượng lắm rồi, ngày thường ta không dễ nói chuyện như thế đâu, ai kêu ngươi là cha vợ của ta chứ.
Lý Thất Dạ nói chậm, có ý trêu chọc Thế Đế.
- Bệ hạ ---
Trong những Đại Đế còn sống, Đại Đế thiên quyền, thiên đình gọi Thế Đế một tiếng. "Bệ hạ" là cách gọi kính trọng nhất!
Thế Đề trầm mặc một chút, cuối cùng hắn sầm mặt, nói chậm:
- Chư vị đạo hữu, Thiển mỗ đã cố hết sức rồi.
Cuối cùng, hắn chọn chín Đại Đế, đương nhiên bao gồm Kiếm Đế cùng U Thiên Đế. Trong chín Đại Đế này, có Đại Đế thiên quyền, cũng có Đại Đế thiên đình.
- Tốt lắm, ta nói được là làm được.
Lý Thất Dạ cười nói, thu hồi Thiên Tru trên người bọn họ, vỗ tay nói:
- Chư vị, chúc mừng các ngươi, các ngươi sống sót.
Đám người Kiếm Đế trầm mặc không nói, từ từ lui ra phía sau Thế Đế. Lúc này bọn họ như thiên lôi Thế Đế sai đâu đánh đó.
- Chư vị, tiễn các ngươi ra đi.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với những Đại Đế khác.
Lúc này, những Đại Đế không được trao đổi nhắm mắt lại. Bọn họ biết hôm nay không ai cứu được bọn họ. Thế Đế cũng đã cố hết sức, lúc này hắn có thể giữ lại chín Đại Đế của Thiên tộc coi như đã cố gắng hết sức vì Thiên tộc, giữ lửa cho Thiên tộc.
"Phốc ---" một tiếng, mười hai sợi pháp tắc đâm vào cơ thể những Đại Đế này, hút thiên mệnh của bọn họ.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, những Đại Đế thoát nạn không khỏi run lên. Nếu như Thế Đế không đồng ý trao đổi thì bọn họ cũng khó thoát chết.
- Đạo huynh, ta nợ ngươi một mạng.
U Thiên Đế cúi chào Thế Đế sâu sắc. Thế Đế mà không hy sinh thì hắn chắc chắn phải chết.
Ngay cả hắc ám bá chủ bên trong cánh cửa hắc ám cũng trầm mặc. Chiến dịch này hoàn toàn nằm ngoài suy đoán của bọn họ, bởi vì bọn họ chắc chắn rằng hắc ám bá chủ sẽ thắng.
Dù sao bản thân hắc ám bá chủ cũng mạnh tới mức khiến người khác phải nghẹn thở huống chi hắn còn nắm giữ Vạn Thế Chân Cốt cùng Tử Quan, có thể nói khắp thế gian không ai địch lại!
Thế nhưng hôm nay hắn vẫn thất bại chạy trốn bởi tuyệt thế đại cục của Lý Thất Dạ, tổn thất cực kì nặng nề. Không chỉ suýt chết mà còn bị cướp mất Tử Quan. Tổn thất ngần ấy, sợ rằng hắc ám bá chủ rất quay lại đỉnh cao.
- Đáng tiếc, hắn muốn nuốt riêng đạo tâm của ta. Bằng không, hắn hợp tác với các ngươi, chia cho các ngươi nửa chén canh, nói không chừng có thể tiêu diệt ta.
Lý Thất Dạ canh gác trước cánh cửa hắc ám cười tủm tỉm nói.
Những tồn tại trong bóng tối đều trầm mặc Cuối cùng, chỉ nghe một tiếng "ầm", Đạo môn vỡ nát, những hắc ám bá chủ này cũng tan biến.
Những hắc ám bá chủ này không muốn ra tay, bởi vì bọn họ không biết Lý Thất Dạ còn đòn sát thủ nào nữa không. Lúc này Lý Thất Dạ đang chiếm ưu thế rất lớn.
Nếu như bọn họ cứ thế giết ra, nói không chừng sẽ trúng chiêu của Âm Nha, sẽ bị hành hạ như hắc ám bá chủ, khi đó mất nhiều hơn được! Vì vậy bọn họ rời đi.
Khi Đạo môn biến mất, Lý Thất Dạ thứ hai cũng tan biến, Tinh Trụ quay trở lại Mệnh Cung của Lý Thất Dạ
Lý Thất Dạ thu hồi Tử Quan, không khỏi nhìn vào một chỗ cách đó rất xa. Hắn biết người ra tay ngăn cản hắc ám bá chủ chạy trốn là ai! Sau cùng, hắn thở dài một tiếng. Bất kể như thế nào, trái tim của hắn cũng buông lỏng, ít nhất nàng vẫn còn trên thế gian.
"Ầm ---" một tiếng, Thế Đế trở lại.
- Thế Đế, muốn đánh thêm một trận nữa hả?
Quy Phàm Cổ Thần cản đường Thế Đế, phong thái vô địch khiến người ta phải ngưỡng mộ.
Nhìn thấy Quy Phàm Cổ Thần cùng Nhất Diệp Tiên Vương cản đường, hai mắt Thế Đế lạnh lẽo, nét mặt nặng nề.
- Thiển lão đầu, ngươi tới rất đúng lúc.
Nhìn thấy Thế Đế, Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Chúng ta giao dịch với nhau nhé?
- Thiển Đạo Tâm này sẽ không giao dịch với nhà ngươi!
Thế Đế nhìn Lý Thất Dạ chăm chăm, nét mặt lạnh lùng.
Tất cả mọi người nghẹn thở. Lúc này, mọi người không khỏi đồng tình Thế Đế, bởi vì hiện tại một mình Thế Đế phải gánh vác tam tộc Thần Ma Thiên. Còn Âm Nha, ngoài hắn ra còn có Nhất Diệp Tiên Vương cùng Quy Phàm Cổ Thần, trực tiếp nghiền ép trận doanh của tam tộc Thần Ma Thiên.
- Thiển lão đầu, đừng nói chắc quá sớm!
Lý Thất Da cười tủm tỉm:
- Con cháu của ngươi còn nằm trong tay ta nè. Từ chối quá sớm, chưa chắc đã hay!
- Âm Nha, nhà ngươi muốn giết thì cứ giết. Bản tọa mà rên tiếng nào thì sẽ là heo. Con cháu Thiển gia ta không sợ chết!
Kiếm Đế quát lớn.
Lúc này, đám người U Thiên Đế bị Thiên Tru ghim trên mặt đất, không thể chạy trốn!
- Con cháu Thiển gia có gan đấy, thế nhưng, đừng vội, dù ngươi không sợ chết thì lão tổ tông của ngươi chưa chắc chịu cho ngươi chết.
"Coong, coong, coong". Ngay khi Lý Thất Dạ nói xong, mười hai sợi pháp tắc của Thái Sơ Nguyên Mệnh đâm vào cơ thể của đám người Túng Thiên Tiên Vương, Vũ Luân Ma Đế.
- Không ---
Đám người Túng Thiên Tiên Vương kêu thảm. Bọn họ biết mình xong đời rồi, thiên mệnh bị hút, tất cả công sức đều tan thành bọt biển.
"Tách, tách, tách" thiên mệnh bị hút, đám người Túng Thiên Tiên Vương biến thành thây khô.
"Đang ---" các sợi pháp tắc phát sáng, tỏa ra hào quang lóng lánh. Số thiên mệnh còn dư bị ba vòng xoáy kim, ngân, thiết hấp thu. Ba vòng xoáy giống như một cái động không đáy, có thể nuốt chửng vô số thiên mệnh.
- Cuộc đời ta hận nhất loại tiểu nhân này!
Lý Thất Dạ nhìn thi thể đám người Túng Thiên Tiên Vương, thờ ơ nói.
Những Đại Đế còn sống lạnh gáy, như U Thiên Đế cùng mấy Đại Đế thiên đình. Lúc này, bọn họ cảm nhận được cảm giác đáng sợ của cái chết. Bọn họ biết hiện tại bọn họ chỉ cách cái chết một lằn ranh mà thôi.
- Thiển lão đầu, chúng ta bàn bạc điều kiện được chưa?
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói:
- Đương nhiên, con người ta rất kiên trì, sẽ giết từng người một, giết cho tới khi ngươi nhẹ dạ.
Thế Đế vẫn lạnh lùng, nói:
- Ngươi từ bỏ đi, ta sẽ không bàn điều kiện với ngươi!
- Thật sao?
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nhìn Thế Đế, nói thong thả:
- Tên nhóc này tốt biết mấy, mặc dù hơi kiêu, hơi điên. Thế nhưng, đạo tâm rất kiên định. Nếu như giết hắn, Thiển gia các ngươi sẽ không có người nối nghiệp.
- Âm Nha, muốn giết thì cứ giết!
Kiếm Đế cũng là một khúc xương cứng, nói:
- Thiển gia ta con cháu vô số, sẽ có rất nhiều hậu bối vượt qua ta!
- Sẽ giết! Nếu như lão tổ tông của ngươi không chịu thua, ta sẽ chừa lại ngươi tới cuối rồi mới giết!
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.
Lúc này, Lý Thất Dạ nhìn những Đại Đế còn sống sót, như U Thiên Đế cùng mấy vị Đại Đế thiên đình, thiên quyền.
- Đạo huynh, núi xanh còn, không sợ không có củi đốt. Thiên tộc chúng ta cần người gánh vác đại cuộc. Có vài thứ mất rồi, tương lai có thể tìm lại. Thế nhưng người mất rồi thì rất khó bồi dưỡng lại.
U Thiên Đế nói với Thế Đế.
U Thiên Đế nói như vậy để Thế Đế trầm mặc một lát. Lúc này Thế Đế không khỏi nhìn những Đại Đế xuất thân thiên đình, thiên quyền. Mà những Đại Đế xuất thân thiên đình, thiên quyền cũng nhìn Thế Đế. Bây giờ, người duy nhất có thể cầu xin cho bọn họ chỉ có Thế Đế.
- Ngươi muốn gì?
Sau cùng, Thế Đế không kiên trì nữa, nói chậm.
- Ta biết Thiển gia các ngươi có một món đồ, vì vậy... thứ ta muốn... ngươi hiểu chứ.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm.
- Không được ---
Nghe Lý Thất Dạ yêu cầu như vậy, dù muốn dù không thì Thế Đế vẫn cự tuyệt. Bởi vì Thiển gia sẽ không giao ra đồ mà Lý Thất Dạ muốn. Trên thực tế, khi Lý Thất Dạ nói muốn giao dịch thì Thế Đế cũng đoán được Lý Thất Dạ muốn cái gì. Thế gian này rất ít đồ khiến Âm Nha động lòng, mà Thiển gia bọn họ lại có một món!
Trong giây lát, tất cả mọi người đều nhìn Thế Đế. Rất nhiều người không biết "món đồ" mà Lý Thất Dạ với Thế Đế đang nói là thứ gì.
- Không ---
Kiếm Đế kêu lớn:
- Cho dù giết chết ta thì cũng không thể giao ra!
Kiếm Đế cũng biết Lý Thất Dạ muốn cái gì. Mặc dù hắn chưa thấy bản thật thế nhưng hắn biết thứ này rất quý giá, là bảo vật vô giá của Thiên gia! Thậm chí, trong Thiển gia chỉ có Thế Đế biết bản thật cất ở đâu, những người khác đều không biết!
- Nhóc con, mạnh miệng nhiều quá rồi.
Lý Thất Dạ lập tức niêm phong Kiếm Đế, mỉm cười nói với Thế Đế:
- Bây giờ chúng ta có thể bàn bạc với nhau rồi, yên tâm, yêu cầu của ta rất thấp, ta chỉ cần bản sao chép mà thôi.
Thế Đề trầm mặc một chút, hắn đang do dự.
- Đạo huynh, vật ngoài thân, mất rồi có thể tìm lại.
U Thiên Đế cũng tranh thủ nói.
Thế Đế nhìn Kiếm Đế một chút, sau đó nhìn những Đại Đế khác như U Thiên Đế. Cuối cùng hắn cắn chặt răng, nói:
- Ta có thể cho ngươi, thế nhưng, ngươi nhất định phải thả bọn họ!
Yêu cầu của Thế Đế bao gồm tất cả những Đại Đế còn sống như U Thiên Đế.
- Thiển lão đầu, ngươi quá tham lam.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm:
- Con người ta luôn tốt tính, huống chi có khi ta phải gọi ngươi một tiếng cha vợ nữa cơ. Vậy nhé, ta khai ân cho ngươi chín tiêu chuẩn, mặc ngươi chọn lựa, những người còn lại, ta chỉ có thể nói xin lỗi. Ta làm như vậy là rộng lượng lắm rồi, ngày thường ta không dễ nói chuyện như thế đâu, ai kêu ngươi là cha vợ của ta chứ.
Lý Thất Dạ nói chậm, có ý trêu chọc Thế Đế.
- Bệ hạ ---
Trong những Đại Đế còn sống, Đại Đế thiên quyền, thiên đình gọi Thế Đế một tiếng. "Bệ hạ" là cách gọi kính trọng nhất!
Thế Đề trầm mặc một chút, cuối cùng hắn sầm mặt, nói chậm:
- Chư vị đạo hữu, Thiển mỗ đã cố hết sức rồi.
Cuối cùng, hắn chọn chín Đại Đế, đương nhiên bao gồm Kiếm Đế cùng U Thiên Đế. Trong chín Đại Đế này, có Đại Đế thiên quyền, cũng có Đại Đế thiên đình.
- Tốt lắm, ta nói được là làm được.
Lý Thất Dạ cười nói, thu hồi Thiên Tru trên người bọn họ, vỗ tay nói:
- Chư vị, chúc mừng các ngươi, các ngươi sống sót.
Đám người Kiếm Đế trầm mặc không nói, từ từ lui ra phía sau Thế Đế. Lúc này bọn họ như thiên lôi Thế Đế sai đâu đánh đó.
- Chư vị, tiễn các ngươi ra đi.
Lý Thất Dạ cười tủm tỉm nói với những Đại Đế khác.
Lúc này, những Đại Đế không được trao đổi nhắm mắt lại. Bọn họ biết hôm nay không ai cứu được bọn họ. Thế Đế cũng đã cố hết sức, lúc này hắn có thể giữ lại chín Đại Đế của Thiên tộc coi như đã cố gắng hết sức vì Thiên tộc, giữ lửa cho Thiên tộc.
"Phốc ---" một tiếng, mười hai sợi pháp tắc đâm vào cơ thể những Đại Đế này, hút thiên mệnh của bọn họ.
Nhìn thấy cảnh tượng kinh khủng này, những Đại Đế thoát nạn không khỏi run lên. Nếu như Thế Đế không đồng ý trao đổi thì bọn họ cũng khó thoát chết.
- Đạo huynh, ta nợ ngươi một mạng.
U Thiên Đế cúi chào Thế Đế sâu sắc. Thế Đế mà không hy sinh thì hắn chắc chắn phải chết.
/5110
|