Có thể nói chỉ cần lòng ngươi có suy nghĩ, trên đời này khó có thứ gì mà Lượng Thiên Xích không đo được, nếu biết ngươi giấu bảo vật ở nơi nào, nơi giấu ảo diệu ra sao, Lượng Thiên Xích cũng có thể tìm ra.
Cuối cùng Lượng Thiên Xích chỉ dẫn Lý Thất Dạ đi vào một khu vực trong hỏa nguyên chi địa, nhìn chung quanh chỉ có dung nham nóng chảy, tầm mắt chỉ nhìn được dung nham đang chảy xuôi.
Nơi này là biển dung nham thật lớn, khu vực này là một địa ngục, đặc biệt nhiệt độ cực nóng làm người ta tùy thời bị đốt thành tro bụi.
Lý Thất Dạ nhìn dung nham trước mặt, hắn không nghĩ nhiều, lập tức nhảy vào trong dung nham, thân thể biến mất không còn.
Mặc dù dung nham trước mặt hòa tan tất cả, ngay cả binh khí Chân Thần cũng bị hòa tan nhưng không là gì với Lý Thất Dạ.
Đột nhiên có một chuyện không ai tưởng tượng nổi, phía dưới dung nham nóng chảy lại có một hồ nước trong vắt.
Lý Thất Dạ tiếp tục trầm xuống, không qua bao lâu toàn thân mát lạnh, Lý Thất Dạ tiếp tục chìm xuống dưới giống cá bơi trong biển, dưới đáy là đồng cỏ chập chờn theo dòng nước.
Đây là thế giới khó tin nổi, phía trên là dung nham nóng chảy có thể hòa tan tất cả, dưới sâu lại là thiên đường tôm cá, thế giới to lớn cái gì cũng có.
Lý Thất Dạ tiếp tục chìm xuống sâu hơn, càng xuống dưới mát lạnh ngay từ đầu biến thành lạnh giá, càng xuống sâu lạnh giá càng nặng, chậm rãi trở nên lạnh như băng, nhiệt độ làm người khác run rẩy.
Thời điểm nhiệt độ lạnh giá quá nặng, trên người Lý Thất Dạ sinh ra hỏa diễm, đây chính là hỏa diễm Lý Thất Dạ thu thập khi đo vào hỏa nguyên chi địa.
Hỏa diễm bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ, nhiệt độ nóng bỏng xua tan giá lạnh bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ.
Chìm càng sâu hàn ý càng nặng, hỏa diễm trên người Lý Thất Dạ càng tràn đầy, cho dù hàn ý mạnh hơn nữa cũng không thể dập tắt hỏa diễm trên người hắn.
Thời điểm hàn ý đạt tới mức cao nhất, Lý Thất Dạ cảm giác toàn thân như bị hòa tan, thân thể hóa thành hỏa nhân, không thể phân biệt hắn là người hay hỏa diễm.
Cứ chìm xuống không biết bao lâu, cuối cùng hai chân Lý Thất Dạ chạm vào bùn đất.
Vào lúc này Lượng Thiên Xích trong tay Lý Thất Dạ không còn tỏa ra hào quang, hình như vật Lý Thất Dạ muốn tìm đang ở nơi này.
Nhắc tới cũng kỳ quái, thời điểm hai chân hắn chạm vào bùn đất, hỏa diễm trên người biến mất, Lý Thất Dạ cũng không thấy lạnh.
Tất cả hỏa diễm chui vào trong bùn đất, trong bùn đất có thứ gì đang chui ra.
Thời điểm thứ này ra khỏi bùn đất lại giống như dây lụa, nhưng nhìn kỹ thì không giống dây lụa, đây là tinh hà, một tinh hà vô cùng to lớn áp súc còn nhỏ như bây giờ.
Lúc nhìn kỹ thấy chung quanh dây lụa có ánh sao và nhật nguyệt chìm nổi, từng đạo hào quang nóng bức từ mặt trời lan tỏa ra ngoài, nhìn kỹ sẽ phát hiện hào quang này chính là hỏa diễm Lý Thất Dạ tỏa ra lúc nãy, chúng bị áp súc vào trong mặt trời này
Tinh hà không ngừng quay chung quanh mặt trời, từng ngôi sao tỏa sáng rực rỡ.
Lý Thất Dạ cầm dây lụa vào tay, hào quang như có sinh mệnh chạm vào da thịt Lý Thất Dạ thì chấn động thật nhỏ, dường như chúng bị kinh hãi.
Cuối cùng toàn bộ hào quang quấn quanh tay Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn cuốn bàn tay Lý Thất Dạ giống như băng gạt đang băng bó vết thương.
Sau khi dây lụa quấn quanh tay Lý Thất Dạ, dây lụa đột nhiên bốc cháy và bùng nổ, nó thiêu đốt toàn bộ bàn tay Lý Thất Dạ.
Khói lửa hừng hực nhưng Lý Thất Dạ không có cảm giác bỏng, nhắc tới cũng kỳ quái, hỏa diễm bốc cháy không làm hắn cảm thấy nóng mà trái lại còn cảm thấy ấm áp, Lý Thất Dạ có cảm giác như ngâm trong nước nóng.
Cuối cùng nhất cả dây lụa bốc cháy, sau khi tinh hà bốc cháy thì từng tinh cầu biến mất lưu lại một sợi tơ bạc, tơ bạc này giống như cả vũ trụ áp súc lại, tuy nó rất nhỏ nhưng lại giống như cột trụ bốc lửa.
Hỏa diễm bốc cháy trên tay Lý Thất Dạ và chúng như có được sinh mạng, đám hỏa diễm không ngừng biến hóa ra các loại hình thái khác nhau.
Nhìn tơ bạc không ngừng bốc lửa và biến hình, Lý Thất Dạ muốn ném cũng không ném đi được, hắn lại cười nói:
- Đây là đồ tốt.
Nói xong hắn nhìn Lượng Thiên Xích trong tay, có Lượng Thiên Xích trong tay, trong thiên hạ không có chí bảo gì thoát khỏi tay Lý Thất Dạ.
Một tiếng "Bồng" vang lên, hiện tại khói lửa bộc phát bao phủ khắp người Lý Thất Dạ.
Vào lúc khói lửa bao phủ, Lý Thất Dạ bắt đầu rời khỏi nơi đây trở lại mặt đất.
Thời điểm Lý Thất Dạ xâm nhập dung nham nóng chảy, hỏa nguyên chi địa vô cùng náo nhiệt, đặc biệt nghe nói hỏa nguyên chi liên sắp nở hấp dẫn vô số cường giả chạy tới, đặc biệt rất nhiều tu sĩ Hỏa tộc không muốn bỏ qua cơ hội này, bọn họ chạy tới hỏa nguyên chi địa tìm kiếm hỏa nguyên chi liên.
Hỏa nguyên chi liên chính là thánh liên trong hỏa nguyên chi địa, thập phần trân quý, mặc dù nói hỏa nguyên chi liên không thể làm thuốc trong nháy mắt nó nở ra, nó sẽ phóng xuất liên hỏa độc nhất vô nhị, liên hỏa dung nhập vào thân thể tu sẽ bài trừ tạp chất, dùng nó ma luyện thân thể sẽ giúp thân thể cường đại hơn, đồng thời bởi vì dung luyện tạp chất trong người, tu sĩ tu hành sẽ ít khi tẩu hỏa nhập ma.
Tu sĩ Hỏa tộc trời sinh thân cận với hỏa diễm, tu sĩ Hỏa tộc rất thích dùng liên hỏa luyện thể, hơn nữa hỏa nguyên chi liên có tác dụng với tu sĩ Hỏa tộc hơn các chủng tộc khác.
- Ta nhìn thấy Chu Tương nữ võ thần, oa, quả thực là thiên nữ.
Có nam tử trẻ tuổi hưng phấn nói ra.
- Chu Tương nữ võ thần cũng tới hỏa nguyên chi địa?
Nghe tin tức này không biết có bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi hưng phấn, đặc biệt nam tử trẻ tuổi hưng phấn không nhỏ.
- Là thật, một ngày trước ta gặp nàng đi qua sông dung nham, nàng quá cường đại, đã từng có Chân Thần đi qua sông dung nham không cẩn thận trượt chân rơi vào trong đó đã bị hòa tan thành nham thạch nóng chảy.
Nam tử trẻ tuổi hưng phấn nói:
- Chu Tương nữ võ thần qua sông quá dễ dàng giống như đang dạo chơi, không hổ là nữ thiên tài trong Vạn Thống Giới, không hổ danh xưng nữ võ thần.
Nói đến đây ánh mắt tu sĩ tỏa sáng, vẻ mặt sùng bái còn mang theo vẻ hâm mộ.
- Chu Tương nữ võ thần, thật khó lường, nàng có thể sánh vai với tuyệt thế thiên tài tam công tử.
Có những người khác nghe tin tức này liền cảm khái.
Danh xưng Vũ Băng Ngưng là Chu Tương nữ võ thần, nàng xuất thân từ Chu Tương Vũ Đình, không chỉ xuất thân cao quý hơn nữa thiên phú cực cao, còn trẻ tuổi đã là Chân Thần, nàng chính là thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất Chu Tương Vũ Đình, cũng được Chu Tương Vũ Đình kỳ vọng cao.
Tại Vạn Thống Giới, Chu Tương nữ võ thần đâu chỉ uy danh hiển hách, hơn nữa nàng có mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành, chính là đại mỹ nhân tuyệt thế, trong Vạn Thống Giới không biết có bao nhiêu người bị nàng hấp dẫn thần hồn.
- Ta nghe nói Chu Tương nữ võ thần từng đi theo liên quân đánh Cuồng Đình đạo thống, xem ra lần này đã lập đại công.
Có tu sĩ thế hệ trước biết tin tức nói một câu.
Cuối cùng Lượng Thiên Xích chỉ dẫn Lý Thất Dạ đi vào một khu vực trong hỏa nguyên chi địa, nhìn chung quanh chỉ có dung nham nóng chảy, tầm mắt chỉ nhìn được dung nham đang chảy xuôi.
Nơi này là biển dung nham thật lớn, khu vực này là một địa ngục, đặc biệt nhiệt độ cực nóng làm người ta tùy thời bị đốt thành tro bụi.
Lý Thất Dạ nhìn dung nham trước mặt, hắn không nghĩ nhiều, lập tức nhảy vào trong dung nham, thân thể biến mất không còn.
Mặc dù dung nham trước mặt hòa tan tất cả, ngay cả binh khí Chân Thần cũng bị hòa tan nhưng không là gì với Lý Thất Dạ.
Đột nhiên có một chuyện không ai tưởng tượng nổi, phía dưới dung nham nóng chảy lại có một hồ nước trong vắt.
Lý Thất Dạ tiếp tục trầm xuống, không qua bao lâu toàn thân mát lạnh, Lý Thất Dạ tiếp tục chìm xuống dưới giống cá bơi trong biển, dưới đáy là đồng cỏ chập chờn theo dòng nước.
Đây là thế giới khó tin nổi, phía trên là dung nham nóng chảy có thể hòa tan tất cả, dưới sâu lại là thiên đường tôm cá, thế giới to lớn cái gì cũng có.
Lý Thất Dạ tiếp tục chìm xuống sâu hơn, càng xuống dưới mát lạnh ngay từ đầu biến thành lạnh giá, càng xuống sâu lạnh giá càng nặng, chậm rãi trở nên lạnh như băng, nhiệt độ làm người khác run rẩy.
Thời điểm nhiệt độ lạnh giá quá nặng, trên người Lý Thất Dạ sinh ra hỏa diễm, đây chính là hỏa diễm Lý Thất Dạ thu thập khi đo vào hỏa nguyên chi địa.
Hỏa diễm bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ, nhiệt độ nóng bỏng xua tan giá lạnh bao phủ toàn thân Lý Thất Dạ.
Chìm càng sâu hàn ý càng nặng, hỏa diễm trên người Lý Thất Dạ càng tràn đầy, cho dù hàn ý mạnh hơn nữa cũng không thể dập tắt hỏa diễm trên người hắn.
Thời điểm hàn ý đạt tới mức cao nhất, Lý Thất Dạ cảm giác toàn thân như bị hòa tan, thân thể hóa thành hỏa nhân, không thể phân biệt hắn là người hay hỏa diễm.
Cứ chìm xuống không biết bao lâu, cuối cùng hai chân Lý Thất Dạ chạm vào bùn đất.
Vào lúc này Lượng Thiên Xích trong tay Lý Thất Dạ không còn tỏa ra hào quang, hình như vật Lý Thất Dạ muốn tìm đang ở nơi này.
Nhắc tới cũng kỳ quái, thời điểm hai chân hắn chạm vào bùn đất, hỏa diễm trên người biến mất, Lý Thất Dạ cũng không thấy lạnh.
Tất cả hỏa diễm chui vào trong bùn đất, trong bùn đất có thứ gì đang chui ra.
Thời điểm thứ này ra khỏi bùn đất lại giống như dây lụa, nhưng nhìn kỹ thì không giống dây lụa, đây là tinh hà, một tinh hà vô cùng to lớn áp súc còn nhỏ như bây giờ.
Lúc nhìn kỹ thấy chung quanh dây lụa có ánh sao và nhật nguyệt chìm nổi, từng đạo hào quang nóng bức từ mặt trời lan tỏa ra ngoài, nhìn kỹ sẽ phát hiện hào quang này chính là hỏa diễm Lý Thất Dạ tỏa ra lúc nãy, chúng bị áp súc vào trong mặt trời này
Tinh hà không ngừng quay chung quanh mặt trời, từng ngôi sao tỏa sáng rực rỡ.
Lý Thất Dạ cầm dây lụa vào tay, hào quang như có sinh mệnh chạm vào da thịt Lý Thất Dạ thì chấn động thật nhỏ, dường như chúng bị kinh hãi.
Cuối cùng toàn bộ hào quang quấn quanh tay Lý Thất Dạ, trong khoảng thời gian ngắn cuốn bàn tay Lý Thất Dạ giống như băng gạt đang băng bó vết thương.
Sau khi dây lụa quấn quanh tay Lý Thất Dạ, dây lụa đột nhiên bốc cháy và bùng nổ, nó thiêu đốt toàn bộ bàn tay Lý Thất Dạ.
Khói lửa hừng hực nhưng Lý Thất Dạ không có cảm giác bỏng, nhắc tới cũng kỳ quái, hỏa diễm bốc cháy không làm hắn cảm thấy nóng mà trái lại còn cảm thấy ấm áp, Lý Thất Dạ có cảm giác như ngâm trong nước nóng.
Cuối cùng nhất cả dây lụa bốc cháy, sau khi tinh hà bốc cháy thì từng tinh cầu biến mất lưu lại một sợi tơ bạc, tơ bạc này giống như cả vũ trụ áp súc lại, tuy nó rất nhỏ nhưng lại giống như cột trụ bốc lửa.
Hỏa diễm bốc cháy trên tay Lý Thất Dạ và chúng như có được sinh mạng, đám hỏa diễm không ngừng biến hóa ra các loại hình thái khác nhau.
Nhìn tơ bạc không ngừng bốc lửa và biến hình, Lý Thất Dạ muốn ném cũng không ném đi được, hắn lại cười nói:
- Đây là đồ tốt.
Nói xong hắn nhìn Lượng Thiên Xích trong tay, có Lượng Thiên Xích trong tay, trong thiên hạ không có chí bảo gì thoát khỏi tay Lý Thất Dạ.
Một tiếng "Bồng" vang lên, hiện tại khói lửa bộc phát bao phủ khắp người Lý Thất Dạ.
Vào lúc khói lửa bao phủ, Lý Thất Dạ bắt đầu rời khỏi nơi đây trở lại mặt đất.
Thời điểm Lý Thất Dạ xâm nhập dung nham nóng chảy, hỏa nguyên chi địa vô cùng náo nhiệt, đặc biệt nghe nói hỏa nguyên chi liên sắp nở hấp dẫn vô số cường giả chạy tới, đặc biệt rất nhiều tu sĩ Hỏa tộc không muốn bỏ qua cơ hội này, bọn họ chạy tới hỏa nguyên chi địa tìm kiếm hỏa nguyên chi liên.
Hỏa nguyên chi liên chính là thánh liên trong hỏa nguyên chi địa, thập phần trân quý, mặc dù nói hỏa nguyên chi liên không thể làm thuốc trong nháy mắt nó nở ra, nó sẽ phóng xuất liên hỏa độc nhất vô nhị, liên hỏa dung nhập vào thân thể tu sẽ bài trừ tạp chất, dùng nó ma luyện thân thể sẽ giúp thân thể cường đại hơn, đồng thời bởi vì dung luyện tạp chất trong người, tu sĩ tu hành sẽ ít khi tẩu hỏa nhập ma.
Tu sĩ Hỏa tộc trời sinh thân cận với hỏa diễm, tu sĩ Hỏa tộc rất thích dùng liên hỏa luyện thể, hơn nữa hỏa nguyên chi liên có tác dụng với tu sĩ Hỏa tộc hơn các chủng tộc khác.
- Ta nhìn thấy Chu Tương nữ võ thần, oa, quả thực là thiên nữ.
Có nam tử trẻ tuổi hưng phấn nói ra.
- Chu Tương nữ võ thần cũng tới hỏa nguyên chi địa?
Nghe tin tức này không biết có bao nhiêu tu sĩ trẻ tuổi hưng phấn, đặc biệt nam tử trẻ tuổi hưng phấn không nhỏ.
- Là thật, một ngày trước ta gặp nàng đi qua sông dung nham, nàng quá cường đại, đã từng có Chân Thần đi qua sông dung nham không cẩn thận trượt chân rơi vào trong đó đã bị hòa tan thành nham thạch nóng chảy.
Nam tử trẻ tuổi hưng phấn nói:
- Chu Tương nữ võ thần qua sông quá dễ dàng giống như đang dạo chơi, không hổ là nữ thiên tài trong Vạn Thống Giới, không hổ danh xưng nữ võ thần.
Nói đến đây ánh mắt tu sĩ tỏa sáng, vẻ mặt sùng bái còn mang theo vẻ hâm mộ.
- Chu Tương nữ võ thần, thật khó lường, nàng có thể sánh vai với tuyệt thế thiên tài tam công tử.
Có những người khác nghe tin tức này liền cảm khái.
Danh xưng Vũ Băng Ngưng là Chu Tương nữ võ thần, nàng xuất thân từ Chu Tương Vũ Đình, không chỉ xuất thân cao quý hơn nữa thiên phú cực cao, còn trẻ tuổi đã là Chân Thần, nàng chính là thiên tài trẻ tuổi mạnh nhất Chu Tương Vũ Đình, cũng được Chu Tương Vũ Đình kỳ vọng cao.
Tại Vạn Thống Giới, Chu Tương nữ võ thần đâu chỉ uy danh hiển hách, hơn nữa nàng có mỹ mạo khuynh quốc khuynh thành, chính là đại mỹ nhân tuyệt thế, trong Vạn Thống Giới không biết có bao nhiêu người bị nàng hấp dẫn thần hồn.
- Ta nghe nói Chu Tương nữ võ thần từng đi theo liên quân đánh Cuồng Đình đạo thống, xem ra lần này đã lập đại công.
Có tu sĩ thế hệ trước biết tin tức nói một câu.
/5110
|