Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược không có bản lĩnh như sư tỷ của các nàng, vì vậy các nàng hết sức đau đầu, rất nhiều lúc các nàng không muốn ra mặt, các nàng càng thích núp ở Trường Sinh cốc nghiên cứu y thuật dược lý.
Lần này vì tìm kiếm Lý Thất Dạ, Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược không thể không ra mặt. Vì vậy đưa tới không ít người theo đuôi, đi tới nơi nào cũng có người bám theo, khiến cho Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược cảm thấy đau đầu.
Trong những người theo đuôi này, xuất chúng nhất phải kể đến Trương Nham cùng Hồ Thanh Ngưu. Có thể nói là hạc giữa bầy gà, lực ép đông đảo tình địch.
Lần này Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược ngồi thuyền vào hồ tìm kiếm Lý Thất Dạ. Các nàng lưu ý từng hòn đảo một, hy vọng phát hiện hành tung của Lý Thất Dạ.
Thế nhưng không ít người theo đuôi đuổi theo. Đổi lại là Phạm Diệu Chân xảo quyệt thì chưa biết chừng đã đá đít họ lâu rồi. Thế nhưng Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược thì lại không có thủ đoạn cao như vậy.
- Mục cô nương tới Dược Hồ tham quan sao?
Nhìn thấy Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược hết nhìn hòn đảo này thì lại nhìn hòn đảo khác, Trương Nham mỉm cười tới gần. Hắn cho rằng dáng vẻ lúc này của hắn là tiêu sái nhất, nụ cười lúc này cũng là mê người nhất, đẹp trai sáng lạn.
Trương Nham thật sự là một nam tử đẹp trai. Là một trong Trường Sinh tam kiệt, lại còn là truyền nhân của Bách Đan môn, có thể nói hắn có địa vị không hề nhỏ, là bạch mã vương tử trong lòng biết bao thiếu nữ. Thế nhưng hắn lại say đắm Mục Nhã Lan.
- Tìm thuốc.
Đối mặt Trương Nham nhiệt tình, Mục Nhã Lan chỉ nói lạnh nhạt. Không phải Mục Nhã Lan làm mình làm mẩy, trên thực tế nàng vẫn luôn lạnh nhạt như vậy với tất cả mọi người.
- Không biết Tần cô nương cùng Mục cô nương muốn tìm loại thuốc gì?
Hồ Thanh Ngưu đứng kiệm lời ở bên cạnh cũng vội vàng sảm vào một câu, nói rằng:
- Ít nhiều gì thì ta cũng am hiểu linh dược, có thể sẽ giúp được hai vị cô nương một chút sức.
Hồ Thanh Ngưu được mọi người tung hô là thánh thủ, vô cùng kiêu ngạo. Hắn cũng là một người kiệm lời, thậm chí còn xem thường không muốn nói chuyện với người khác. Thế nhưng ở trước mặt Tần Thược Dược, hắn không kiềm lòng được muốn biểu hiện chính mình. Người kiệm lời như hắn cũng phải sảm vào mấy câu, hy vọng kiếm được niềm vui của Tần Thược Dược.
- Cám ơn, không cần.
Tần Thược Dược lắc đầu. Nàng là người dịu dàng khoan dung, ngay cả cự tuyệt cũng không hề gay gắt. Đổi lại là Phạm Diệu Chân thì đã đá đít Trương Nham, Hồ Thanh Ngưu từ lâu.
- Hai vị cô nương quá khách khí, đều là người một nhà cả, cần gì phải khách khí như vậy chứ. Lại nói, Trường Sinh cốc là chủ tông của Trường Sinh đạo thống chúng ta, chúng ta làm việc cho Trường Sinh cốc cũng là chuyện trong phận sự.
Trương Nham vội vàng nói.
- Kho thuốc của ta thu thập rất nhiều danh dược nổi tiếng thiên hạ, không biết Tần cô nương muốn tìm loại thảo dược gì, nói không chừng ta vừa vặn lại có.
Ngay cả người không thích nói chuyện như Hồ Thanh Ngưu cũng tìm cách chiếm niềm vui của mỹ nhân.
- Đúng vậy, nữ thần y cùng Tần tiên tử quá khách khí, chuyện này cứ giao cho chúng ta là được. Chuyện tìm thuốc, hai vị tiên tử chỉ cần mở miệng là được, cần gì hai vị tiên tử tự mình tới đây tìm kiếm chứ.
Tức thì, có tu sĩ trẻ tuổi phụ họa.
Mục Nhã Lan không muốn nói chuyện, nàng chỉ lạnh nhạt nhìn hòn đảo ngoài xa. Còn phần Tần Thược Dược thì chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, từ chối lòng tốt của mọi người.
Các nàng không tiện tiết lộ tin tức về Lý Thất Dạ, tìm thuốc chỉ là cái cớ để tìm kiếm Lý Thất Dạ mà thôi.
Nhìn thấy Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược không nói câu nào, Trương Nham cùng Hồ Thanh Ngưu cảm thấy tẻ nhạt. Trương Nham xoay tròn ánh mắt, nói với Hồ Thanh Ngưu:
- Hồ huynh, ngươi dạo chơi khắp thiên hạ, cứu sống biết bao nhiêu người, không biết có gặp phải chuyện là gì không?
- Không nhiều chuyện lạ, vội lo hái thuốc cứu người còn chả kịp, nào có thời gian quan tâm chuyện khác. Thế nhưng gần đây gặp phải một vài chứng bệnh khá thú vị, vì vậy mất không ít thời gian nghiên cứu.
Hồ Thanh Ngưu suy nghĩ một chút, không biết nói gì khác hơn nữa.
Hồ Thanh Ngưu là một người khá kiệm lời, không thích qua lại với người khác. Còn cứu người, hắn cực xem thường. Thế nhưng lúc này hắn phải khoe khoang một phen, muốn thu hút sự quan tâm của Tần Thược Dược.
Hồ Thanh Ngưu vừa nói vậy, Trương Nham không biết phải nói gì. Bởi vì hắn không tinh thông y thuật, mà hắn lại muốn theo đuổi nữ thần y Mục Nhã Lan. Nếu như nói chuyện y thuật thì sẽ bị Hồ Thanh Ngưu đoạt hết danh tiếng.
- Nghe nói Hồi Xuân huynh sắp xuất quan, sẽ tới tham gia đại điển tế tự lần này.
Trương Nham không thể không lái sang đề tài khác.
Bởi vì Trương Nham biết một ít về quan hệ giữa Vạn Thọ quốc cùng Trường Sinh cốc, vì vậy hắn muốn khơi dậy đề tài thu hút sự quan tâm của Mục Nhã Lan.
- Hừm, đúng vậy. Trước đó ta từng nghe một số lời đồn đại rằng Hồi Xuân công tử muốn luận bàn với Trường Sinh chân nhân.
Hồ Thanh Ngưu đáp ngay. Người kiệm lời như hắn cũng muốn nói chuyện nhiều hơn, muốn biểu hiện nhiều hơn.
Thế nhưng Hồ Thanh Ngưu vừa nói như vậy thì lập tức giết ngay đề tài này. Bởi vì Trường Sinh chân nhân là sư phụ của Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược, lúc này Hồ Thanh Ngưu nói như vậy, chẳng phải là để mỹ nhân không vui hay sao?
Trương Nham kích động muốn bóp chết Hồ Thanh Ngưu. Cái tên Hồ Thanh Ngưu này tuy y thuật vô song, chứng bệnh khó chữa cách mấy thì cũng có thể dễ dàng chữa lành. Thế nhưng cái việc trò chuyện thì lại bệnh hết thuốc chữa, nói câu nào thì giết đề tài câu nấy, khiến cho Trương Nham gần như phát điên.
May là lúc này có tu sĩ trẻ tuổi cơ trí tiếp lời:
- Nghe nói cách đây không lâu Hồi Xuân công tử đã tới Hỏa Nguyên chi địa, gặp gỡ nữ võ thần Chu Tương.
- Đúng vậy, ta cũng nghe qua chuyện này.
Một tu sĩ khác nói ngay:
- Nghe nói bên cạnh nữ võ thần Chu Tương có một nam tử, rất thân mật với nữ võ thần, hình như là họ Lý, còn xuất thân từ môn phái nào thì vẫn chưa rõ.
- Họ Lý ---
Mục Nhã Lan đang nhìn xa xa phải quay đầu lại hỏi.
- Đúng, là một người nam họ Lý.
Người thanh niên này thấy nữ thần y có hứng thú với đề tài của mình, lập tức hăng hái nói rằng:
- Nữ võ thần rất giỏi, là người trẻ tuổi duy nhất đi theo liên quân tấn công Cuồng Đình, hơn nữa còn có thể toàn thân trở ra. Thế nhưng người nam họ Lý ở bên cạnh nàng khiến mọi người rất không hiểu, bời vì hắn rất thân mật với nữ võ thần.
- Ta cũng có nghe chuyện này. Thậm chí còn có lời đồn đãi rằng người nam họ Lý này có quan hệ không hề tầm thường với nữ võ thần. Cũng chính vì vậy Hồi Xuân công tử hết sức gai mắt hắn, giữa đôi bên có xung đột không nhỏ.
Một người thanh niên khác nhìn thấy cơ hội đến, làm sao chịu bỏ qua, lập tức cười nói.
- Người nam đó dáng vẻ như thế nào?
Tần Thược Dược cùng Mục Nhã Lan nhìn nhau. Lúc này, các nàng mơ hồ đoán được người nam đó là ai rồi.
Lần này vì tìm kiếm Lý Thất Dạ, Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược không thể không ra mặt. Vì vậy đưa tới không ít người theo đuôi, đi tới nơi nào cũng có người bám theo, khiến cho Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược cảm thấy đau đầu.
Trong những người theo đuôi này, xuất chúng nhất phải kể đến Trương Nham cùng Hồ Thanh Ngưu. Có thể nói là hạc giữa bầy gà, lực ép đông đảo tình địch.
Lần này Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược ngồi thuyền vào hồ tìm kiếm Lý Thất Dạ. Các nàng lưu ý từng hòn đảo một, hy vọng phát hiện hành tung của Lý Thất Dạ.
Thế nhưng không ít người theo đuôi đuổi theo. Đổi lại là Phạm Diệu Chân xảo quyệt thì chưa biết chừng đã đá đít họ lâu rồi. Thế nhưng Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược thì lại không có thủ đoạn cao như vậy.
- Mục cô nương tới Dược Hồ tham quan sao?
Nhìn thấy Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược hết nhìn hòn đảo này thì lại nhìn hòn đảo khác, Trương Nham mỉm cười tới gần. Hắn cho rằng dáng vẻ lúc này của hắn là tiêu sái nhất, nụ cười lúc này cũng là mê người nhất, đẹp trai sáng lạn.
Trương Nham thật sự là một nam tử đẹp trai. Là một trong Trường Sinh tam kiệt, lại còn là truyền nhân của Bách Đan môn, có thể nói hắn có địa vị không hề nhỏ, là bạch mã vương tử trong lòng biết bao thiếu nữ. Thế nhưng hắn lại say đắm Mục Nhã Lan.
- Tìm thuốc.
Đối mặt Trương Nham nhiệt tình, Mục Nhã Lan chỉ nói lạnh nhạt. Không phải Mục Nhã Lan làm mình làm mẩy, trên thực tế nàng vẫn luôn lạnh nhạt như vậy với tất cả mọi người.
- Không biết Tần cô nương cùng Mục cô nương muốn tìm loại thuốc gì?
Hồ Thanh Ngưu đứng kiệm lời ở bên cạnh cũng vội vàng sảm vào một câu, nói rằng:
- Ít nhiều gì thì ta cũng am hiểu linh dược, có thể sẽ giúp được hai vị cô nương một chút sức.
Hồ Thanh Ngưu được mọi người tung hô là thánh thủ, vô cùng kiêu ngạo. Hắn cũng là một người kiệm lời, thậm chí còn xem thường không muốn nói chuyện với người khác. Thế nhưng ở trước mặt Tần Thược Dược, hắn không kiềm lòng được muốn biểu hiện chính mình. Người kiệm lời như hắn cũng phải sảm vào mấy câu, hy vọng kiếm được niềm vui của Tần Thược Dược.
- Cám ơn, không cần.
Tần Thược Dược lắc đầu. Nàng là người dịu dàng khoan dung, ngay cả cự tuyệt cũng không hề gay gắt. Đổi lại là Phạm Diệu Chân thì đã đá đít Trương Nham, Hồ Thanh Ngưu từ lâu.
- Hai vị cô nương quá khách khí, đều là người một nhà cả, cần gì phải khách khí như vậy chứ. Lại nói, Trường Sinh cốc là chủ tông của Trường Sinh đạo thống chúng ta, chúng ta làm việc cho Trường Sinh cốc cũng là chuyện trong phận sự.
Trương Nham vội vàng nói.
- Kho thuốc của ta thu thập rất nhiều danh dược nổi tiếng thiên hạ, không biết Tần cô nương muốn tìm loại thảo dược gì, nói không chừng ta vừa vặn lại có.
Ngay cả người không thích nói chuyện như Hồ Thanh Ngưu cũng tìm cách chiếm niềm vui của mỹ nhân.
- Đúng vậy, nữ thần y cùng Tần tiên tử quá khách khí, chuyện này cứ giao cho chúng ta là được. Chuyện tìm thuốc, hai vị tiên tử chỉ cần mở miệng là được, cần gì hai vị tiên tử tự mình tới đây tìm kiếm chứ.
Tức thì, có tu sĩ trẻ tuổi phụ họa.
Mục Nhã Lan không muốn nói chuyện, nàng chỉ lạnh nhạt nhìn hòn đảo ngoài xa. Còn phần Tần Thược Dược thì chỉ nhẹ nhàng lắc đầu, từ chối lòng tốt của mọi người.
Các nàng không tiện tiết lộ tin tức về Lý Thất Dạ, tìm thuốc chỉ là cái cớ để tìm kiếm Lý Thất Dạ mà thôi.
Nhìn thấy Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược không nói câu nào, Trương Nham cùng Hồ Thanh Ngưu cảm thấy tẻ nhạt. Trương Nham xoay tròn ánh mắt, nói với Hồ Thanh Ngưu:
- Hồ huynh, ngươi dạo chơi khắp thiên hạ, cứu sống biết bao nhiêu người, không biết có gặp phải chuyện là gì không?
- Không nhiều chuyện lạ, vội lo hái thuốc cứu người còn chả kịp, nào có thời gian quan tâm chuyện khác. Thế nhưng gần đây gặp phải một vài chứng bệnh khá thú vị, vì vậy mất không ít thời gian nghiên cứu.
Hồ Thanh Ngưu suy nghĩ một chút, không biết nói gì khác hơn nữa.
Hồ Thanh Ngưu là một người khá kiệm lời, không thích qua lại với người khác. Còn cứu người, hắn cực xem thường. Thế nhưng lúc này hắn phải khoe khoang một phen, muốn thu hút sự quan tâm của Tần Thược Dược.
Hồ Thanh Ngưu vừa nói vậy, Trương Nham không biết phải nói gì. Bởi vì hắn không tinh thông y thuật, mà hắn lại muốn theo đuổi nữ thần y Mục Nhã Lan. Nếu như nói chuyện y thuật thì sẽ bị Hồ Thanh Ngưu đoạt hết danh tiếng.
- Nghe nói Hồi Xuân huynh sắp xuất quan, sẽ tới tham gia đại điển tế tự lần này.
Trương Nham không thể không lái sang đề tài khác.
Bởi vì Trương Nham biết một ít về quan hệ giữa Vạn Thọ quốc cùng Trường Sinh cốc, vì vậy hắn muốn khơi dậy đề tài thu hút sự quan tâm của Mục Nhã Lan.
- Hừm, đúng vậy. Trước đó ta từng nghe một số lời đồn đại rằng Hồi Xuân công tử muốn luận bàn với Trường Sinh chân nhân.
Hồ Thanh Ngưu đáp ngay. Người kiệm lời như hắn cũng muốn nói chuyện nhiều hơn, muốn biểu hiện nhiều hơn.
Thế nhưng Hồ Thanh Ngưu vừa nói như vậy thì lập tức giết ngay đề tài này. Bởi vì Trường Sinh chân nhân là sư phụ của Mục Nhã Lan cùng Tần Thược Dược, lúc này Hồ Thanh Ngưu nói như vậy, chẳng phải là để mỹ nhân không vui hay sao?
Trương Nham kích động muốn bóp chết Hồ Thanh Ngưu. Cái tên Hồ Thanh Ngưu này tuy y thuật vô song, chứng bệnh khó chữa cách mấy thì cũng có thể dễ dàng chữa lành. Thế nhưng cái việc trò chuyện thì lại bệnh hết thuốc chữa, nói câu nào thì giết đề tài câu nấy, khiến cho Trương Nham gần như phát điên.
May là lúc này có tu sĩ trẻ tuổi cơ trí tiếp lời:
- Nghe nói cách đây không lâu Hồi Xuân công tử đã tới Hỏa Nguyên chi địa, gặp gỡ nữ võ thần Chu Tương.
- Đúng vậy, ta cũng nghe qua chuyện này.
Một tu sĩ khác nói ngay:
- Nghe nói bên cạnh nữ võ thần Chu Tương có một nam tử, rất thân mật với nữ võ thần, hình như là họ Lý, còn xuất thân từ môn phái nào thì vẫn chưa rõ.
- Họ Lý ---
Mục Nhã Lan đang nhìn xa xa phải quay đầu lại hỏi.
- Đúng, là một người nam họ Lý.
Người thanh niên này thấy nữ thần y có hứng thú với đề tài của mình, lập tức hăng hái nói rằng:
- Nữ võ thần rất giỏi, là người trẻ tuổi duy nhất đi theo liên quân tấn công Cuồng Đình, hơn nữa còn có thể toàn thân trở ra. Thế nhưng người nam họ Lý ở bên cạnh nàng khiến mọi người rất không hiểu, bời vì hắn rất thân mật với nữ võ thần.
- Ta cũng có nghe chuyện này. Thậm chí còn có lời đồn đãi rằng người nam họ Lý này có quan hệ không hề tầm thường với nữ võ thần. Cũng chính vì vậy Hồi Xuân công tử hết sức gai mắt hắn, giữa đôi bên có xung đột không nhỏ.
Một người thanh niên khác nhìn thấy cơ hội đến, làm sao chịu bỏ qua, lập tức cười nói.
- Người nam đó dáng vẻ như thế nào?
Tần Thược Dược cùng Mục Nhã Lan nhìn nhau. Lúc này, các nàng mơ hồ đoán được người nam đó là ai rồi.
/5110
|