- Quá nhanh rồi, giông bão tới trong nháy mắt.
Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi thì Vạn Thọ quốc đã đoạt quyền thay thế Trường Sinh cốc, chủ trì đại điển. Quá thần tốc, quá thô bạo.
Tuy rằng rất nhiều người đều đoán được Vạn Thọ quốc sẽ đoạt quyền, thế nhưng rất nhiều người cảm thấy chuyện này diễn ra quá nhanh. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà đã thay thế Trường Sinh cốc chủ trì đại điển, quá chấn động lòng người.
- Vạn Thọ quốc có đủ thực lực thay thế Trường Sinh cốc không?
Có cường giả thế hệ trước phỏng đoán. Dù sao Trường Sinh cốc đã thống trị Trường Sinh đạo thống vô số năm tháng, trải qua biết bao mưa bão mà vẫn sừng sững không ngã. Hơn nữa tới giờ vẫn chưa ai biết rõ nội tình của Trường Sinh cốc sâu cạn bao nhiêu.
- Rất có thể. Mấy thời đại gần đây Vạn Thọ quốc đều luôn tích lũy chờ ngày sử dụng, thực lực mạnh mẽ như mặt trời ban trưa. Vạn Thọ quốc võ lực hơn người, không có đối thủ. Trường Sinh cốc tuy đan, dược, y thế gian không ai sánh bằng, thế nhưng võ lực lại không phải là sở trường của Trường Sinh cốc.
Có thế gia lão tổ dao động, muốn nương nhờ vào Vạn Thọ quốc.
Dù sao mấy thời đại gần đây Trường Sinh cốc điệu thấp tới mức sắp khiến mọi người quên hẳn. Mọi người đều cảm thấy Trường Sinh cốc đã suy yếu, là mặt trời sắp lặn, không còn là Trường Sinh cốc năm xưa nữa.
Nhất là khi đối mặt với Vạn Thọ quốc hùng hổ dọa người thì Trường Sinh cốc luôn có thái độ nhún nhường, khiến cho mọi người cảm thấy Trường Sinh cốc đã hết thời, võ lực đã bị Vạn Thọ quốc bỏ xa.
- Nhật Hành môn tình nguyện giúp Vạn Thọ bệ hạ cử hành đại điển tế tự.
Vạn Thọ quốc vừa thả ra tin tức không lâu thì có môn phái lập tức nương nhờ.
- Phạm Liên bảo cũng tình nguyện giúp Vạn Thọ bệ hạ.
- Hoàng Hà đảo cũng tình nguyện giúp Vạn Thọ bệ hạ.
.........
Trong nhất thời, không ít môn phái truyền thừa chưa tỏ thái độ vội vàng nương nhờ vào Vạn Thọ quốc khiến cho bầu không khí của Vạn Thọ quốc thay đổi. Nhiều môn phái nương nhờ vào Vạn Thọ quốc như vậy khiến cho danh tiếng của Vạn Thọ quốc bành trướng, khiến cho Trường Sinh cốc càng có vẻ suy sụp.
- Trường Sinh cốc thật sự xong rồi sao? Lẽ nào Trường Sinh chân nhân thật sự trọng thương bỏ mình rồi sao?
Nhìn thấy nhiều môn phái truyền thừa vội vàng đứng theo phe Vạn Thọ quốc như vậy mà Trường Sinh cốc vẫn im lặng như cũ, làm cho những môn phái truyền thừa kiên định chống đỡ Trường Sinh cốc phải lo lắng.
- Trường Sinh cốc đã xuống dốc, Trường Sinh đạo thống muốn phục hưng thì nhất định phải chọn người cầm quyền mới.
Lúc này, một vài môn phái truyền thừa nương nhờ vào Vạn Thọ quốc bắt đầu đính chính thay Vạn Thọ quốc.
- Nói không sai. Nếu như cứ để Trường Sinh cốc thống trị Trường Sinh đạo thống thì chắc chắn đạo nguyên sẽ khô cạn, đạo thổ sẽ đổ nát. Khi đó ngàn tỉ sinh linh đều trở thành người không nhà để về. Vì suy nghĩ cho lợi ích của ngàn tỉ sinh linh, Trường Sinh đạo thống nên do Vạn Thọ quốc thống trị.
- Phục hưng Trường Sinh đạo thông, khởi đầu từ Vạn Thọ quốc.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, đủ kiểu khẩu hiệu vang khắp Dược Lư, thậm chí là vang khắp Trường Sinh đạo thống.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, đủ kiểu hô hào truyền khắp Dược Lư. Nhất là những môn phái truyền thừa nương nhờ Vạn Thọ quốc thì càng cổ xúy Vạn Thọ quốc, muốn hợp pháp hóa chuyện đoạt quyền soán vị của Vạn Thọ quốc.
- Trường Sinh cốc thật sự sa sút rồi sao?
Lúc này, ngay cả những môn phái truyền thừa kiên định ủng hộ Trường Sinh cốc nhìn thấy Trường Sinh cốc không có động tĩnh thì cũng phải lo lắng.
- Phạm Diệu Chân trốn sâu vào núi, trốn trong mây mù. Hồi Xuân công tử đã leo lên đỉnh núi chính cắt đường tháo lui của Phạm Diệu Chân, còn miệng núi chính thì bị lão tổ Vạn Thọ quốc phong tỏa. Bắt được Phạm Diệu Chân chỉ là chuyện sớm muộn.
Khi lòng người hoang mang, bên trong Dược Lư lại có người tuồn tin mới hòng lớn mạnh uy danh của Vạn Thọ quốc.
- E rằng đại thế đã định, Trường Sinh cốc thật sự sa sút rồi.
Có trưởng lão mặt mày trắng tái, thì thào rằng.
- Trường Sinh đã chết, Vạn Thọ phải lập.
Trong nhất thời, khẩu hiệu này truyền khắp Dược Lư, khiến cho rất nhiều người cảm thấy không an toàn.
- Một đám sâu kiếng mà thôi!
Giữa tiếng hô hào dồn dập, một âm thanh thản nhiên vang lên. Âm thanh này rất hời hợt, vang vọng khắp Dược Lư.
- Trên đại điển tế tự, ta sẽ lấy đầu của tất cả kẻ phản bội treo trên núi chính tế bái tiên hiền.
Âm thanh thản nhiên này tuy không lớn thế nhưng lại truyền khắp Dược Lư, truyền rõ vào tai của từng người một.
Lời nói này khí phách hơn khẩu hiệu đoạt quyền của Vạn Thọ quốc biết bao nhiêu lần. Nói thẳng rằng sẽ lấy đầu của kẻ địch, không coi Vạn Thọ quốc ra gì. Nhất là thái độ nhẹ như mây gió lại càng khí phách, nhìn xuống vạn giới, chỉ có ta là vô địch.
Lời nói khí phách này vừa thốt, toàn bộ Dược Lư yên tĩnh lại. Ngay cả những môn phái truyền thừa vừa hô hào cũng trầm mặc lại.
- Là đại sư huynh của Trường Sinh cốc, thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh chân nhân.
Có người nhận ra âm thanh này, bật thốt rằng.
- Thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh chân nhân... Trường Sinh cốc cuối cùng cũng tỏ rõ thái độ rồi.
Có lão tổ thì thào.
Tuy rằng thanh danh của vị thủ tịch đại đệ tử này thua kém Hồi Xuân công tử, thậm chí còn không bằng cả Phạm Diệu Chân. Thế nhưng vị thủ tịch đại đệ tử này lại tỏ thái độ vào lúc này thì khác hẳn. Dù sao vị trí thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh chân nhân cũng không thể coi thường, lời hắn nói, cũng có nghĩa đại biểu cho thái độ của Trường Sinh cốc.
Vừa rồi những môn phái truyền thừa nương nhờ vào Vạn Thọ quốc còn hô hào rằng "Trường Sinh đã chết, Vạn Thọ phải lập". Thế nhưng khi Lý Thất Dạ vừa nói một câu nói bá đạo như vậy thì những môn phái truyền thừa này lập tức im bặt.
Cho dù Trường Sinh cốc thật sự sa sút thì nó cuối cùng vẫn là chính thống của Trường Sinh cốc, là truyền thừa thật sự của Dược Tiên. Quan trọng hơn là, Trường Sinh cốc thống trị Trường Sinh đạo thống vô số năm tháng, địa vị của nó ở Trường Sinh đạo thống đã thâm căn cố rễ, không thể lay chuyển trong nhất thời nửa khắc được.
- Kẻ phản bội, phải bị tiêu diệt!
Khi những kẻ hô hào trầm mặc thì một giọng nói gia nua vang khắp Dược Lư, người này nói chậm:
- Trường Sinh đạo thống chỉ có thể do Trường Sinh cốc trông coi, ai dám tiếm quyền, người người tru diệt!
Giọng nói già nua này vang vọng khắp Dược Lư, âm vang mạnh mẽ, nói năng khí phách.
- Đan vương... Phong lão tiền bối ----
Nghe thấy giọng nói già nua này, rất nhiều tu sĩ ở Dược Lư chấn động.
- Bách Đan môn trợ giúp Trường Sinh cốc.
Lúc này tất cả mọi người tỉnh táo lại, thì thào rằng.
- Đan vương thật sự giúp đỡ Trường Sinh cốc.
Trước đó mọi người chỉ nghe Đan vương Phong Tiếu Trần dẫn dắt Bách Đan môn hiệu trung với thủ tịch đại đệ tử. Bây giờ Đan vương Phong Tiếu Trần tỏ thái độ trước mặt mọi người, xem ra lời đồn là đúng.
- Trường Sinh cốc dù sao cũng là kẻ thống trị Trường Sinh đạo thống chúng ta, dù sao cũng là chính thống.
---------------
Chỉ trong vòng một ngày ngắn ngủi thì Vạn Thọ quốc đã đoạt quyền thay thế Trường Sinh cốc, chủ trì đại điển. Quá thần tốc, quá thô bạo.
Tuy rằng rất nhiều người đều đoán được Vạn Thọ quốc sẽ đoạt quyền, thế nhưng rất nhiều người cảm thấy chuyện này diễn ra quá nhanh. Chỉ trong thời gian ngắn như vậy mà đã thay thế Trường Sinh cốc chủ trì đại điển, quá chấn động lòng người.
- Vạn Thọ quốc có đủ thực lực thay thế Trường Sinh cốc không?
Có cường giả thế hệ trước phỏng đoán. Dù sao Trường Sinh cốc đã thống trị Trường Sinh đạo thống vô số năm tháng, trải qua biết bao mưa bão mà vẫn sừng sững không ngã. Hơn nữa tới giờ vẫn chưa ai biết rõ nội tình của Trường Sinh cốc sâu cạn bao nhiêu.
- Rất có thể. Mấy thời đại gần đây Vạn Thọ quốc đều luôn tích lũy chờ ngày sử dụng, thực lực mạnh mẽ như mặt trời ban trưa. Vạn Thọ quốc võ lực hơn người, không có đối thủ. Trường Sinh cốc tuy đan, dược, y thế gian không ai sánh bằng, thế nhưng võ lực lại không phải là sở trường của Trường Sinh cốc.
Có thế gia lão tổ dao động, muốn nương nhờ vào Vạn Thọ quốc.
Dù sao mấy thời đại gần đây Trường Sinh cốc điệu thấp tới mức sắp khiến mọi người quên hẳn. Mọi người đều cảm thấy Trường Sinh cốc đã suy yếu, là mặt trời sắp lặn, không còn là Trường Sinh cốc năm xưa nữa.
Nhất là khi đối mặt với Vạn Thọ quốc hùng hổ dọa người thì Trường Sinh cốc luôn có thái độ nhún nhường, khiến cho mọi người cảm thấy Trường Sinh cốc đã hết thời, võ lực đã bị Vạn Thọ quốc bỏ xa.
- Nhật Hành môn tình nguyện giúp Vạn Thọ bệ hạ cử hành đại điển tế tự.
Vạn Thọ quốc vừa thả ra tin tức không lâu thì có môn phái lập tức nương nhờ.
- Phạm Liên bảo cũng tình nguyện giúp Vạn Thọ bệ hạ.
- Hoàng Hà đảo cũng tình nguyện giúp Vạn Thọ bệ hạ.
.........
Trong nhất thời, không ít môn phái truyền thừa chưa tỏ thái độ vội vàng nương nhờ vào Vạn Thọ quốc khiến cho bầu không khí của Vạn Thọ quốc thay đổi. Nhiều môn phái nương nhờ vào Vạn Thọ quốc như vậy khiến cho danh tiếng của Vạn Thọ quốc bành trướng, khiến cho Trường Sinh cốc càng có vẻ suy sụp.
- Trường Sinh cốc thật sự xong rồi sao? Lẽ nào Trường Sinh chân nhân thật sự trọng thương bỏ mình rồi sao?
Nhìn thấy nhiều môn phái truyền thừa vội vàng đứng theo phe Vạn Thọ quốc như vậy mà Trường Sinh cốc vẫn im lặng như cũ, làm cho những môn phái truyền thừa kiên định chống đỡ Trường Sinh cốc phải lo lắng.
- Trường Sinh cốc đã xuống dốc, Trường Sinh đạo thống muốn phục hưng thì nhất định phải chọn người cầm quyền mới.
Lúc này, một vài môn phái truyền thừa nương nhờ vào Vạn Thọ quốc bắt đầu đính chính thay Vạn Thọ quốc.
- Nói không sai. Nếu như cứ để Trường Sinh cốc thống trị Trường Sinh đạo thống thì chắc chắn đạo nguyên sẽ khô cạn, đạo thổ sẽ đổ nát. Khi đó ngàn tỉ sinh linh đều trở thành người không nhà để về. Vì suy nghĩ cho lợi ích của ngàn tỉ sinh linh, Trường Sinh đạo thống nên do Vạn Thọ quốc thống trị.
- Phục hưng Trường Sinh đạo thông, khởi đầu từ Vạn Thọ quốc.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, đủ kiểu khẩu hiệu vang khắp Dược Lư, thậm chí là vang khắp Trường Sinh đạo thống.
Chỉ trong thời gian ngắn ngủi, đủ kiểu hô hào truyền khắp Dược Lư. Nhất là những môn phái truyền thừa nương nhờ Vạn Thọ quốc thì càng cổ xúy Vạn Thọ quốc, muốn hợp pháp hóa chuyện đoạt quyền soán vị của Vạn Thọ quốc.
- Trường Sinh cốc thật sự sa sút rồi sao?
Lúc này, ngay cả những môn phái truyền thừa kiên định ủng hộ Trường Sinh cốc nhìn thấy Trường Sinh cốc không có động tĩnh thì cũng phải lo lắng.
- Phạm Diệu Chân trốn sâu vào núi, trốn trong mây mù. Hồi Xuân công tử đã leo lên đỉnh núi chính cắt đường tháo lui của Phạm Diệu Chân, còn miệng núi chính thì bị lão tổ Vạn Thọ quốc phong tỏa. Bắt được Phạm Diệu Chân chỉ là chuyện sớm muộn.
Khi lòng người hoang mang, bên trong Dược Lư lại có người tuồn tin mới hòng lớn mạnh uy danh của Vạn Thọ quốc.
- E rằng đại thế đã định, Trường Sinh cốc thật sự sa sút rồi.
Có trưởng lão mặt mày trắng tái, thì thào rằng.
- Trường Sinh đã chết, Vạn Thọ phải lập.
Trong nhất thời, khẩu hiệu này truyền khắp Dược Lư, khiến cho rất nhiều người cảm thấy không an toàn.
- Một đám sâu kiếng mà thôi!
Giữa tiếng hô hào dồn dập, một âm thanh thản nhiên vang lên. Âm thanh này rất hời hợt, vang vọng khắp Dược Lư.
- Trên đại điển tế tự, ta sẽ lấy đầu của tất cả kẻ phản bội treo trên núi chính tế bái tiên hiền.
Âm thanh thản nhiên này tuy không lớn thế nhưng lại truyền khắp Dược Lư, truyền rõ vào tai của từng người một.
Lời nói này khí phách hơn khẩu hiệu đoạt quyền của Vạn Thọ quốc biết bao nhiêu lần. Nói thẳng rằng sẽ lấy đầu của kẻ địch, không coi Vạn Thọ quốc ra gì. Nhất là thái độ nhẹ như mây gió lại càng khí phách, nhìn xuống vạn giới, chỉ có ta là vô địch.
Lời nói khí phách này vừa thốt, toàn bộ Dược Lư yên tĩnh lại. Ngay cả những môn phái truyền thừa vừa hô hào cũng trầm mặc lại.
- Là đại sư huynh của Trường Sinh cốc, thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh chân nhân.
Có người nhận ra âm thanh này, bật thốt rằng.
- Thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh chân nhân... Trường Sinh cốc cuối cùng cũng tỏ rõ thái độ rồi.
Có lão tổ thì thào.
Tuy rằng thanh danh của vị thủ tịch đại đệ tử này thua kém Hồi Xuân công tử, thậm chí còn không bằng cả Phạm Diệu Chân. Thế nhưng vị thủ tịch đại đệ tử này lại tỏ thái độ vào lúc này thì khác hẳn. Dù sao vị trí thủ tịch đại đệ tử của Trường Sinh chân nhân cũng không thể coi thường, lời hắn nói, cũng có nghĩa đại biểu cho thái độ của Trường Sinh cốc.
Vừa rồi những môn phái truyền thừa nương nhờ vào Vạn Thọ quốc còn hô hào rằng "Trường Sinh đã chết, Vạn Thọ phải lập". Thế nhưng khi Lý Thất Dạ vừa nói một câu nói bá đạo như vậy thì những môn phái truyền thừa này lập tức im bặt.
Cho dù Trường Sinh cốc thật sự sa sút thì nó cuối cùng vẫn là chính thống của Trường Sinh cốc, là truyền thừa thật sự của Dược Tiên. Quan trọng hơn là, Trường Sinh cốc thống trị Trường Sinh đạo thống vô số năm tháng, địa vị của nó ở Trường Sinh đạo thống đã thâm căn cố rễ, không thể lay chuyển trong nhất thời nửa khắc được.
- Kẻ phản bội, phải bị tiêu diệt!
Khi những kẻ hô hào trầm mặc thì một giọng nói gia nua vang khắp Dược Lư, người này nói chậm:
- Trường Sinh đạo thống chỉ có thể do Trường Sinh cốc trông coi, ai dám tiếm quyền, người người tru diệt!
Giọng nói già nua này vang vọng khắp Dược Lư, âm vang mạnh mẽ, nói năng khí phách.
- Đan vương... Phong lão tiền bối ----
Nghe thấy giọng nói già nua này, rất nhiều tu sĩ ở Dược Lư chấn động.
- Bách Đan môn trợ giúp Trường Sinh cốc.
Lúc này tất cả mọi người tỉnh táo lại, thì thào rằng.
- Đan vương thật sự giúp đỡ Trường Sinh cốc.
Trước đó mọi người chỉ nghe Đan vương Phong Tiếu Trần dẫn dắt Bách Đan môn hiệu trung với thủ tịch đại đệ tử. Bây giờ Đan vương Phong Tiếu Trần tỏ thái độ trước mặt mọi người, xem ra lời đồn là đúng.
- Trường Sinh cốc dù sao cũng là kẻ thống trị Trường Sinh đạo thống chúng ta, dù sao cũng là chính thống.
---------------
/5110
|