Nói tới đây, Lý Thất Dạ mỉm cười, chầm chậm nhìn tất cả mọi người có mặt ở nơi này, nói rằng:
- Cuồng Đình đạo thống cũng được, ma giáo cũng được, ta chính là ta, ta chính là Lý Thất Dạ. Các ngươi cảm thấy ta là ma vương cũng được, cảm thấy ta là cuồng đồ cũng không sao. Ta là gì, không cần người khác phải thừa nhận. Đạo lý của ta rất đơn giản, kẻ nào cản ta thì giết không tha, bất kể là ai thì cũng vậy! Ngay cả con trời cũng không khác.
Lý Thất Dạ nói vậy để mọi người hai mặt nhìn nhau. Người khác gọi hắn là ma đầu, nhưng thái độ của hắn lại hờ hững, cực kỳ khí phách.
- Khẩu khí thật lớn.
Hoàng đế Vạn Thọ quốc cười lớn, lớn tiếng quát:
- Ngay cả Vạn Thống Giới cản trước mặt ngươi thì ngươi cũng giết không tha hay sao? Ngươi muốn đối đầu với toàn bộ Vạn Thống Giới hay sao?
Rất hiển nhiên, lời nói này của hoàng đế Vạn Thọ quốc rất mưu mẹo, muốn biến Lý Thất Dạ trở thành kẻ thù với Vạn Thống Giới.
- Chỉ là Vạn Thống Giới mà thôi, sao đủ thành đạo?
Lý Thất Dạ hờ hững như mây gió, nói rằng:
- Cho dù Tam Tiên Giới cản trước mặt ta thì ta cũng giết không tha! Khắp thế gian này, không sợ đối đầu với ai cả!
Câu nói này vô cùng bá đạo, để mọi người rít lạnh. Ngay cả Dương Minh tán nhân cũng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.
- Nói khoác không biết ngượng ---
Lý Thất Dạ không điếm xỉa tới âm mưu thủ đoạn khiến cho hoàng đế Vạn Thọ quốc hết chiêu.
- Khẩu khí thật lớn, ta trái lại rất muốn lĩnh giáo nhà ngươi có mấy phần bản lĩnh.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, Hồi Xuân công tử hét lớn, đứng dậy khiêu chiến Lý Thất Dạ.
- Chỉ bằng người?
Lý Thất Dạ ngồi cao trên ngai vàng nhìn hắn.
- Không sai ---
Bị Lý Thất Dạ miệt thị như vậy, Hồi Xuân công tử đỏ mặt. "Cheng", hắn rút trường kiếm ra khỏi vỏ, chỉa thẳng vào Lý Thất Dạ, quát lớn:
- Có dám bước ra quyết sinh tử hay không!
Trường kiếm trong tay Hồi Xuân công tử gợn sóng lấp lánh, giống như nước xuân trong suốt, hàn khí khiếp người, vô cùng sắc bén. Thanh trường kiếm này của hắn có tên là Hồi Xuân Kiếm, là một kiện báu vật của Vạn Thọ quốc, là do một vị Chân Đế của Vạn Thọ quốc để lại, uy lực tuyệt luân.
Nhìn thấy Hồi Xuân công tử khiêu chiến Lý Thất Dạ, tất cả mọi người nín thở. Hồi Xuân công tử là nhân vật đứng đầu lớp trẻ ở Trường Sinh đạo thống, ghi tên tam công tử, sắp sửa vấn đỉnh Chân Đế, thực lực mạnh mẽ. Còn về thủ tịch đại đệ tử Lý Thất Dạ thì không ai biết hắn sâu cạn như thế nào.
- Tác thành ngươi.
Lý Thất Dạ tùy tiện vung tay, chỉ nghe một tiếng "cheng", một thanh thiết kiếm xuất hiện trong tay. Đây là một thanh thiết kiếm hết sức bình thường, chỉ là một thanh thiết kiếm mà mọi đệ tử bình thường đều có.
- Ra tay đi.
Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên ngai vàng, tùy ý đưa thẳng thiết kiếm, nói rằng.
Lý Thất Dạ tay cầm thiết kiếm, thái độ vô cùng hờ hững. Thái độ này trong mắt Hồi Xuân công tử là một loại sỉ nhục, hắn hét lên điên cuồng:
- Giết ---
"Keng" tiếng kiếm ngân vang. Chỉ thấy kiếm của Hồi Xuân công tử hóa thành hàn quang phóng lên trời, như triều xuân vỗ trời, mênh mông cuồn cuộn. Chỉ nghe một cái "vù", khi hàn quang lao tới chân trời thì một vòng kiếm luân chém xuống, chém đứt núi non, phá nát đàn núi. Khi chiêu kiếm luân này chém xuống, mặt đất lung lay. Uy thế của chiêu kiếm này đủ để chém nứt đại địa.
"Rầm"
Thế nhưng khi chiêu kiếm dữ dội này chém xuống thì lại bị thiết kiếm trong tay Lý Thất Dạ ngăn lại.
- Tiểu đạo mà thôi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, tùy ý vung thiết kiếm. "Rầm" một tiếng, chiêu kiếm tựa như kiếm trời bị thiết kiếm đánh lui.
- Giết ---
Hồi Xuân công tử phẫn nộ cực điểm, Hồi Xuân Kiếm trong tay hắn chợt như cuồng phong bão táp. Trong giây lát, ánh kiếm nhiều vô cùng vô tận giống như nước sông Đại Đồng không ngừng trút xuống, muốn nhấn chìm Lý Thất Dạ.
Tiếng kiếm đâm "keng, keng, keng" không ngừng vang lên tai, hoa lửa tung tóe, ánh kiếm tầng tầng.
Cho dù Hồi Xuân công tử ánh kiếm ngợp trời, mỗi một chiêu kiếm đều muốn dồn Lý Thất Dạ vào chỗ chết. Thế nhưng Lý Thất Dạ chỉ quét nhẹ thiết kiếm trong tay, hời hợt hóa giải kiếm thế của Hồi Xuân công tử.
Như vậy không phải là vì kiếm thế của Hồi Xuân công tử không đủ mạnh, cũng không phải kiếm thế của Hồi Xuân công tử không đủ ảo diệu. Trái lại, kiếm thế của Hồi Xuân công tử huyền ảo muôn phần. Thế nhưng mỗi lần đều bị Lý Thất Dạ đánh trúng điểm yếu, một đòn đánh tan, giống như rắn độc, lần nào cũng bị đánh trúng bảy thốn.
"Ầm" Thiết kiếm của Lý Thất Dạ lại đánh tan kiếm thế của Hồi Xuân công tử. Một kiếm đánh xuống, lập tức bức lui Hồi Xuân công tử.
Sắc mặt Hồi Xuân công tử hết sức khó coi, kiếm thức của hắn dù mạnh mẽ cách mấy thì cũng bị Lý Thất Dạ hóa giải.
- Được lắm, để ta xem ngươi có thể phá giải kiếm thức được bao lâu.
Hồi Xuân công tử cười giận dữ, lấy ra một hộp gấm, thần thái nghiêm túc.
Khi hộp gấm mở ra, mùi thuốc xông vào mũi. Chỉ thấy bên trong hộp gấm đựng một viên đan dược to bằng trứng bồ câu. Đan dược này đỏ rực như lửa, thậm chí là nhìn y hệt như một ngọn lửa đang nhảy nhót.
- Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan.
Nhìn thấy viên đan dược này, ngay cả Dương Minh tán nhân cũng kinh ngạc.
- Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan!
Nghe cái tên này, chưởng môn trưởng lão của những đại giáo cương quốc có mặt ở đây đều giật mình.
- Đây chính là bất thế bảo đan của Vạn Thọ quốc, cực kỳ hiếm thấy, có thể làm công lực tăng vọt.
Có một trưởng lão thế gia ngơ ngác.
Trong khi mọi người giật mình, chỉ thấy Hồi Xuân công tử nuốt Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan to bằng trứng bồ câu vào bụng.
"Đùng ---"
Sau khi Hồi Xuân công tử nuốt Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan thì toàn thân hắn dâng trào liệt diễm, nhìn trông giống hệt Hỏa Thần. Nháy mắt, liệt diễm trên người hắn vụt lên trời, giống như núi lửa hoạt động, hỏa diễm bao phủ thiên địa, tựa như muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.
Chỉ nghe "vù", một mệnh cung trong mười hai mệnh cung trên đỉnh đầu Hồi Xuân bị thắp sáng, mười một mệnh cung còn lại thì vẫn ảm đạm như cũ, khí tức trên người hắn trở nên khác hẳn mọi người.
Lúc này trên người Hồi Xuân công tử lan tỏa một loại khí tức bàng bạc, loại khí tức bàng bạc này dường như hơn hẳn cửu thiên thập địa, dường như càn khôn do nó nắm giữ, giống như một vị Chân Đế vậy. Thế nhưng loại khí tức này lại không hẳn là khí tức của Chân Đế, nó không thuần túy như khí tức của Chân Đế, cũng không có nội tình của Chân Đế, thế nhưng nó vẫn thần thánh mạnh mẽ.
- Tuy không phải là Chân Đế thế nhưng lại có thực lực của cấp độ này.
---------------
- Cuồng Đình đạo thống cũng được, ma giáo cũng được, ta chính là ta, ta chính là Lý Thất Dạ. Các ngươi cảm thấy ta là ma vương cũng được, cảm thấy ta là cuồng đồ cũng không sao. Ta là gì, không cần người khác phải thừa nhận. Đạo lý của ta rất đơn giản, kẻ nào cản ta thì giết không tha, bất kể là ai thì cũng vậy! Ngay cả con trời cũng không khác.
Lý Thất Dạ nói vậy để mọi người hai mặt nhìn nhau. Người khác gọi hắn là ma đầu, nhưng thái độ của hắn lại hờ hững, cực kỳ khí phách.
- Khẩu khí thật lớn.
Hoàng đế Vạn Thọ quốc cười lớn, lớn tiếng quát:
- Ngay cả Vạn Thống Giới cản trước mặt ngươi thì ngươi cũng giết không tha hay sao? Ngươi muốn đối đầu với toàn bộ Vạn Thống Giới hay sao?
Rất hiển nhiên, lời nói này của hoàng đế Vạn Thọ quốc rất mưu mẹo, muốn biến Lý Thất Dạ trở thành kẻ thù với Vạn Thống Giới.
- Chỉ là Vạn Thống Giới mà thôi, sao đủ thành đạo?
Lý Thất Dạ hờ hững như mây gió, nói rằng:
- Cho dù Tam Tiên Giới cản trước mặt ta thì ta cũng giết không tha! Khắp thế gian này, không sợ đối đầu với ai cả!
Câu nói này vô cùng bá đạo, để mọi người rít lạnh. Ngay cả Dương Minh tán nhân cũng nhìn chằm chằm Lý Thất Dạ.
- Nói khoác không biết ngượng ---
Lý Thất Dạ không điếm xỉa tới âm mưu thủ đoạn khiến cho hoàng đế Vạn Thọ quốc hết chiêu.
- Khẩu khí thật lớn, ta trái lại rất muốn lĩnh giáo nhà ngươi có mấy phần bản lĩnh.
Lý Thất Dạ vừa dứt lời, Hồi Xuân công tử hét lớn, đứng dậy khiêu chiến Lý Thất Dạ.
- Chỉ bằng người?
Lý Thất Dạ ngồi cao trên ngai vàng nhìn hắn.
- Không sai ---
Bị Lý Thất Dạ miệt thị như vậy, Hồi Xuân công tử đỏ mặt. "Cheng", hắn rút trường kiếm ra khỏi vỏ, chỉa thẳng vào Lý Thất Dạ, quát lớn:
- Có dám bước ra quyết sinh tử hay không!
Trường kiếm trong tay Hồi Xuân công tử gợn sóng lấp lánh, giống như nước xuân trong suốt, hàn khí khiếp người, vô cùng sắc bén. Thanh trường kiếm này của hắn có tên là Hồi Xuân Kiếm, là một kiện báu vật của Vạn Thọ quốc, là do một vị Chân Đế của Vạn Thọ quốc để lại, uy lực tuyệt luân.
Nhìn thấy Hồi Xuân công tử khiêu chiến Lý Thất Dạ, tất cả mọi người nín thở. Hồi Xuân công tử là nhân vật đứng đầu lớp trẻ ở Trường Sinh đạo thống, ghi tên tam công tử, sắp sửa vấn đỉnh Chân Đế, thực lực mạnh mẽ. Còn về thủ tịch đại đệ tử Lý Thất Dạ thì không ai biết hắn sâu cạn như thế nào.
- Tác thành ngươi.
Lý Thất Dạ tùy tiện vung tay, chỉ nghe một tiếng "cheng", một thanh thiết kiếm xuất hiện trong tay. Đây là một thanh thiết kiếm hết sức bình thường, chỉ là một thanh thiết kiếm mà mọi đệ tử bình thường đều có.
- Ra tay đi.
Lý Thất Dạ vẫn ngồi trên ngai vàng, tùy ý đưa thẳng thiết kiếm, nói rằng.
Lý Thất Dạ tay cầm thiết kiếm, thái độ vô cùng hờ hững. Thái độ này trong mắt Hồi Xuân công tử là một loại sỉ nhục, hắn hét lên điên cuồng:
- Giết ---
"Keng" tiếng kiếm ngân vang. Chỉ thấy kiếm của Hồi Xuân công tử hóa thành hàn quang phóng lên trời, như triều xuân vỗ trời, mênh mông cuồn cuộn. Chỉ nghe một cái "vù", khi hàn quang lao tới chân trời thì một vòng kiếm luân chém xuống, chém đứt núi non, phá nát đàn núi. Khi chiêu kiếm luân này chém xuống, mặt đất lung lay. Uy thế của chiêu kiếm này đủ để chém nứt đại địa.
"Rầm"
Thế nhưng khi chiêu kiếm dữ dội này chém xuống thì lại bị thiết kiếm trong tay Lý Thất Dạ ngăn lại.
- Tiểu đạo mà thôi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, tùy ý vung thiết kiếm. "Rầm" một tiếng, chiêu kiếm tựa như kiếm trời bị thiết kiếm đánh lui.
- Giết ---
Hồi Xuân công tử phẫn nộ cực điểm, Hồi Xuân Kiếm trong tay hắn chợt như cuồng phong bão táp. Trong giây lát, ánh kiếm nhiều vô cùng vô tận giống như nước sông Đại Đồng không ngừng trút xuống, muốn nhấn chìm Lý Thất Dạ.
Tiếng kiếm đâm "keng, keng, keng" không ngừng vang lên tai, hoa lửa tung tóe, ánh kiếm tầng tầng.
Cho dù Hồi Xuân công tử ánh kiếm ngợp trời, mỗi một chiêu kiếm đều muốn dồn Lý Thất Dạ vào chỗ chết. Thế nhưng Lý Thất Dạ chỉ quét nhẹ thiết kiếm trong tay, hời hợt hóa giải kiếm thế của Hồi Xuân công tử.
Như vậy không phải là vì kiếm thế của Hồi Xuân công tử không đủ mạnh, cũng không phải kiếm thế của Hồi Xuân công tử không đủ ảo diệu. Trái lại, kiếm thế của Hồi Xuân công tử huyền ảo muôn phần. Thế nhưng mỗi lần đều bị Lý Thất Dạ đánh trúng điểm yếu, một đòn đánh tan, giống như rắn độc, lần nào cũng bị đánh trúng bảy thốn.
"Ầm" Thiết kiếm của Lý Thất Dạ lại đánh tan kiếm thế của Hồi Xuân công tử. Một kiếm đánh xuống, lập tức bức lui Hồi Xuân công tử.
Sắc mặt Hồi Xuân công tử hết sức khó coi, kiếm thức của hắn dù mạnh mẽ cách mấy thì cũng bị Lý Thất Dạ hóa giải.
- Được lắm, để ta xem ngươi có thể phá giải kiếm thức được bao lâu.
Hồi Xuân công tử cười giận dữ, lấy ra một hộp gấm, thần thái nghiêm túc.
Khi hộp gấm mở ra, mùi thuốc xông vào mũi. Chỉ thấy bên trong hộp gấm đựng một viên đan dược to bằng trứng bồ câu. Đan dược này đỏ rực như lửa, thậm chí là nhìn y hệt như một ngọn lửa đang nhảy nhót.
- Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan.
Nhìn thấy viên đan dược này, ngay cả Dương Minh tán nhân cũng kinh ngạc.
- Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan!
Nghe cái tên này, chưởng môn trưởng lão của những đại giáo cương quốc có mặt ở đây đều giật mình.
- Đây chính là bất thế bảo đan của Vạn Thọ quốc, cực kỳ hiếm thấy, có thể làm công lực tăng vọt.
Có một trưởng lão thế gia ngơ ngác.
Trong khi mọi người giật mình, chỉ thấy Hồi Xuân công tử nuốt Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan to bằng trứng bồ câu vào bụng.
"Đùng ---"
Sau khi Hồi Xuân công tử nuốt Thần Hỏa Cuồng Bạo Đan thì toàn thân hắn dâng trào liệt diễm, nhìn trông giống hệt Hỏa Thần. Nháy mắt, liệt diễm trên người hắn vụt lên trời, giống như núi lửa hoạt động, hỏa diễm bao phủ thiên địa, tựa như muốn hủy diệt tất cả mọi thứ.
Chỉ nghe "vù", một mệnh cung trong mười hai mệnh cung trên đỉnh đầu Hồi Xuân bị thắp sáng, mười một mệnh cung còn lại thì vẫn ảm đạm như cũ, khí tức trên người hắn trở nên khác hẳn mọi người.
Lúc này trên người Hồi Xuân công tử lan tỏa một loại khí tức bàng bạc, loại khí tức bàng bạc này dường như hơn hẳn cửu thiên thập địa, dường như càn khôn do nó nắm giữ, giống như một vị Chân Đế vậy. Thế nhưng loại khí tức này lại không hẳn là khí tức của Chân Đế, nó không thuần túy như khí tức của Chân Đế, cũng không có nội tình của Chân Đế, thế nhưng nó vẫn thần thánh mạnh mẽ.
- Tuy không phải là Chân Đế thế nhưng lại có thực lực của cấp độ này.
---------------
/5110
|