Trong nháy mắt, rất nhiều đại giáo cương quốc Trường Sinh cốc đã hiểu vì sao Trường Sinh cốc lại điệu thấp đến như vậy, lại trị vì thuận theo tự nhiên đến như vậy, căn bản không hề can thiệp vào sự phát triển của đại giáo cương quốc, mặc kệ cho đại giáo cương quốc mở rộng, giống như không có sức mạnh tranh hùng với thiên hạ vậy.
Trên thực tế, Trường Sinh cốc căn bản không hề sợ đại giáo cương quốc mở rộng, bởi vì bọn họ mới thực sự là người thống trị Trường Sinh đạo thống, bọn họ nắm giữ đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống, nắm giữ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống. Cho dù đại giáo cương quốc xây dựng căn cơ vững chắc như thế nào đi chăng nữa thì nếu như có một ngày ngươi muốn thay quyền Trường Sinh cốc thì Trường Sinh cốc cũng có thực lực xé rách căn cơ của ngươi. Đây chính là sức mạnh để Trường Sinh cốc vô vi. Bởi vì nó căn bản không hề sợ bất cứ đại giáo cương quốc nào phản bội nó!
- Đừng hòng làm bậy!
Nhìn thấy đám người Trường Sinh chân nhân triệu hoán thân trụ ép tới vương đình Vạn Thọ quốc, Vạn Thọ lão quân nổi giận.
"Đùng"
Tuy rằng hai bên cách nhau rất xa, nhưng khi Vạn Thọ lão quân ra tay, đòn đánh của hắn khiến cho tinh hà rơi rụng, nhật nguyệt phai mờ, giáng thẳng từ trên cao xuống.
"Ầm"
Chỉ một đấm mà ngàn dặm lãnh thổ của Vạn Thọ quốc đổ nát, hủy thiên diệt địa, thế nhưng lại không thể giết chết đám người của Trường Sinh chân nhân.
Chỉ thấy Trường Sinh chân nhân cùng các lão tổ cùng nhau khống chế một món binh khí. Món binh khí này dâng trào tổ uy vô địch, che đậy thiên địa vạn vực, giống hệt như một tấm màn trời, không gì có thể đánh nát.
"Tổ binh, là tổ binh của Dược Tiên!
Nhìn thấy binh khí này bùng nổ tổ uy vô địch, rất nhiều người của Trường Sinh đạo thống giật nảy mình.
- Tổ binh.
Vạn Thọ lão quân hoàn toàn biến sắc. Đây là thứ mà hắn không thể bằng, cũng là thứ mà Vạn Thọ quốc không thể bằng, bởi vì bọn họ không có tổ binh, bọn họ chỉ là truyền thừa Chân Đế mà thôi.
Thế nhưng Trường Sinh cốc thì lại khác, nó là truyền thừa thủy tổ. Tuy rằng Trường Sinh cốc chưa từng dùng tới tổ binh trước mặt mọi người, thế nhưng nó thật sự có được tổ binh.
"Yết, yết, yết..."
Ngay khi Vạn Thọ lão quân biến sắc thì Trường Sinh cốc xa cuối chân trời đột nhiên mở ra một cánh cửa, trong cánh cửa này tiên quang phun trào, sức mạnh thủy tổ dập dờn, giống như có thủy tổ ngồi thiền ở nơi này.
- Đây là...
Vạn Thọ lão quân dù sao cũng là bất hủ, lập tức cảm thấy nguy hiểm, lập tức quay đầu lại nhìn về phía Trường Sinh cốc.
"Vù"
Trong nháy mắt, chỉ thấy bên trong cánh cửa này có một cây cung lớn. Cây cung lớn này tỏa ra khí tức tuyên cổ. Lúc này, chỉ thấy bên trong cánh cửa có một bóng người cao lớn cầm cự cung trong tay, kéo căng dây cung.
- Không tốt.
Vạn Thọ lão quân mặt mày run sợ, muốn chạy trốn, thế nhưng đã muộn, mũi tên đã bắn ra, đồ thần diệt đế, chớp mắt đánh tới.
Tuy rằng Vạn Thọ quốc cách Trường Sinh cốc ngàn tỉ dặm, thế nhưng mũi tên này lại phóng tới trước mặt Vạn Thọ lão quân chỉ trong nháy mắt, một tên trí mạng, cực nhanh, cực chuẩn.
"Xuy"
Máu tươi bắn cao, mũi tên này lập tức đâm xuyên yết hầu của Vạn Thọ lão quân, Vạn Thọ lão quân lập tức ngã xuống. Hắn trợn to hai mắt, không dám tin mình lại bị đánh lén mất mạng. Hắn chính là bất hủ, vậy mà lại bị người ta bắn lén mất mạng.
- Là ngươi...
Cuối cùng, Vạn Thọ lão quân phun ra hai chữ này. Hắn nhận ra bóng người cao lớn cầm cung bên trong cánh cửa, thế nhưng tất cả đã muộn rồi.
Cuối cùng, thân thể của Vạn Thọ lão quân rơi rụng. "Ầm" một tiếng, rơi ngổn ngang trên mặt đất.
Tất cả trở nên yên tĩnh. Mọi chuyện biến hóa quá nhanh, chỉ diễn ra trong nháy mắt. Trường Sinh cốc phá hủy đại thế của Vạn Thọ quốc, giết chết Vạn Thọ lão quân. Thủ đoạn như lôi đình, thiết huyết vô tình.
- Con em ngươi.
Nhìn thấy như vậy, Lý Thất Dạ cười mắng:
- Ta ở đây cực khổ như vậy mà các ngươi lại thình lình chạy ra cướp đoạt danh tiếng của ta, còn không mau chạy, bằng không đánh chết các ngươi.
"Đùng"
Trong nháy mắt, ánh sáng xanh lục càng sáng hơn. Vốn dĩ cự luân suy yếu, ánh sáng xanh lục liên tục ép lui ánh sáng hắc ám. Lúc này ánh sáng xanh lục sáng hơn, lấy tốc độ mạnh nhất đánh về phía vương đình Vạn Thọ quốc.
- Rút lui.
Đám người Trường Sinh chân nhân còn chưa kịp giết vào vương đình của Vạn Thọ quốc thì đã thấy ánh sáng xanh lục ôm theo uy thế hủy thiên diệt địa đánh tới, nàng biến sắc, vô cùng quả đoán, lập tức mang theo chư lão rút lui.
- Không!
Nhìn thấy ánh sáng xanh lục đánh tới, hai mươi lăm các lão ngơ ngác, tất cả cường giả cùng lão tổ trong vương đình của Vạn Thọ quốc đều tái mặt, hét lớn một tiếng.
"Đùng"
Ánh sáng xanh lục lấy uy thế hủy thiên diệt địa đánh vào vương đình của Vạn Thọ quốc. Trong nháy mắt, không chỉ cự luân bị nổ tan tành mà toàn bộ vương đình của Vạn Thọ quốc cũng nổ tan nát, chừa lại một cái hố lớn đáng sợ trên mặt đất. Toàn bộ vương đình Vạn Thọ quốc nổ tung thành tro bụi, lập tức biến mất.
Lúc này, trên lãnh thổ Vạn Thọ quốc, vương đình đã biến mất, chỉ chừa lại một cái hố lớn không thể lành lại trên mặt đất. Lúc này, cho dù lãnh thổ của Vạn Thọ quốc vẫn còn đó, thế nhưng vương đình đã diệt, nên chúng nó chỉ còn là danh nghĩa mà thôi.
Khi Lý Thất Dạ công kích vương đình Vạn Thọ quốc thì Trường Sinh chân nhân cùng các lão tổ của Trường Sinh cốc đã nhanh chóng rút lui, cách xa vương đình. Thế nhưng khi tiếng "đùng" vang mạnh, đại địa nứt toác, vô số bùn đá như nước mưa từ trên trời rơi xuống, làm cho đám người Trường Sinh chân nhân phải hét dài, bay ngược lên trời, đánh nát bùn đá từ trên trời rơi xuống.
Dù vậy, bọn họ ai cũng chật vật, vất vả thoát khỏi loạn thạch bùn nhão, mình mẩy tàn tạ. Như thế này đã tốt lắm rồi, nếu như bọn họ không rút lui nhanh, một khi tiến vào vương đình thì sợ rằng ngay cả bọn họ cũng bị biến thành tro bụi giống như vương đình vậy.
Dáng vẻ chật vật như thế này để cho đám người Trường Sinh chân nhân vừa tức giận vừa bực bội, thế nhưng lại không thể làm gì tên điên Lý Thất Dạ này được.
Không phải chỉ mình Trường Sinh chân nhân mà tất cả mọi người quan quát nhìn thấy cảnh này đều thấy choáng váng. Lý Thất Dạ quá là điên cuồng, một đòn đánh xuống, không quan tâm là bạn là thù, đám người Trường Sinh chân nhân suýt nữa bị đổ nát. Người này đúng là một tên điên.
---------------
Trên thực tế, Trường Sinh cốc căn bản không hề sợ đại giáo cương quốc mở rộng, bởi vì bọn họ mới thực sự là người thống trị Trường Sinh đạo thống, bọn họ nắm giữ đạo nguyên của Trường Sinh đạo thống, nắm giữ sức mạnh của Trường Sinh đạo thống. Cho dù đại giáo cương quốc xây dựng căn cơ vững chắc như thế nào đi chăng nữa thì nếu như có một ngày ngươi muốn thay quyền Trường Sinh cốc thì Trường Sinh cốc cũng có thực lực xé rách căn cơ của ngươi. Đây chính là sức mạnh để Trường Sinh cốc vô vi. Bởi vì nó căn bản không hề sợ bất cứ đại giáo cương quốc nào phản bội nó!
- Đừng hòng làm bậy!
Nhìn thấy đám người Trường Sinh chân nhân triệu hoán thân trụ ép tới vương đình Vạn Thọ quốc, Vạn Thọ lão quân nổi giận.
"Đùng"
Tuy rằng hai bên cách nhau rất xa, nhưng khi Vạn Thọ lão quân ra tay, đòn đánh của hắn khiến cho tinh hà rơi rụng, nhật nguyệt phai mờ, giáng thẳng từ trên cao xuống.
"Ầm"
Chỉ một đấm mà ngàn dặm lãnh thổ của Vạn Thọ quốc đổ nát, hủy thiên diệt địa, thế nhưng lại không thể giết chết đám người của Trường Sinh chân nhân.
Chỉ thấy Trường Sinh chân nhân cùng các lão tổ cùng nhau khống chế một món binh khí. Món binh khí này dâng trào tổ uy vô địch, che đậy thiên địa vạn vực, giống hệt như một tấm màn trời, không gì có thể đánh nát.
"Tổ binh, là tổ binh của Dược Tiên!
Nhìn thấy binh khí này bùng nổ tổ uy vô địch, rất nhiều người của Trường Sinh đạo thống giật nảy mình.
- Tổ binh.
Vạn Thọ lão quân hoàn toàn biến sắc. Đây là thứ mà hắn không thể bằng, cũng là thứ mà Vạn Thọ quốc không thể bằng, bởi vì bọn họ không có tổ binh, bọn họ chỉ là truyền thừa Chân Đế mà thôi.
Thế nhưng Trường Sinh cốc thì lại khác, nó là truyền thừa thủy tổ. Tuy rằng Trường Sinh cốc chưa từng dùng tới tổ binh trước mặt mọi người, thế nhưng nó thật sự có được tổ binh.
"Yết, yết, yết..."
Ngay khi Vạn Thọ lão quân biến sắc thì Trường Sinh cốc xa cuối chân trời đột nhiên mở ra một cánh cửa, trong cánh cửa này tiên quang phun trào, sức mạnh thủy tổ dập dờn, giống như có thủy tổ ngồi thiền ở nơi này.
- Đây là...
Vạn Thọ lão quân dù sao cũng là bất hủ, lập tức cảm thấy nguy hiểm, lập tức quay đầu lại nhìn về phía Trường Sinh cốc.
"Vù"
Trong nháy mắt, chỉ thấy bên trong cánh cửa này có một cây cung lớn. Cây cung lớn này tỏa ra khí tức tuyên cổ. Lúc này, chỉ thấy bên trong cánh cửa có một bóng người cao lớn cầm cự cung trong tay, kéo căng dây cung.
- Không tốt.
Vạn Thọ lão quân mặt mày run sợ, muốn chạy trốn, thế nhưng đã muộn, mũi tên đã bắn ra, đồ thần diệt đế, chớp mắt đánh tới.
Tuy rằng Vạn Thọ quốc cách Trường Sinh cốc ngàn tỉ dặm, thế nhưng mũi tên này lại phóng tới trước mặt Vạn Thọ lão quân chỉ trong nháy mắt, một tên trí mạng, cực nhanh, cực chuẩn.
"Xuy"
Máu tươi bắn cao, mũi tên này lập tức đâm xuyên yết hầu của Vạn Thọ lão quân, Vạn Thọ lão quân lập tức ngã xuống. Hắn trợn to hai mắt, không dám tin mình lại bị đánh lén mất mạng. Hắn chính là bất hủ, vậy mà lại bị người ta bắn lén mất mạng.
- Là ngươi...
Cuối cùng, Vạn Thọ lão quân phun ra hai chữ này. Hắn nhận ra bóng người cao lớn cầm cung bên trong cánh cửa, thế nhưng tất cả đã muộn rồi.
Cuối cùng, thân thể của Vạn Thọ lão quân rơi rụng. "Ầm" một tiếng, rơi ngổn ngang trên mặt đất.
Tất cả trở nên yên tĩnh. Mọi chuyện biến hóa quá nhanh, chỉ diễn ra trong nháy mắt. Trường Sinh cốc phá hủy đại thế của Vạn Thọ quốc, giết chết Vạn Thọ lão quân. Thủ đoạn như lôi đình, thiết huyết vô tình.
- Con em ngươi.
Nhìn thấy như vậy, Lý Thất Dạ cười mắng:
- Ta ở đây cực khổ như vậy mà các ngươi lại thình lình chạy ra cướp đoạt danh tiếng của ta, còn không mau chạy, bằng không đánh chết các ngươi.
"Đùng"
Trong nháy mắt, ánh sáng xanh lục càng sáng hơn. Vốn dĩ cự luân suy yếu, ánh sáng xanh lục liên tục ép lui ánh sáng hắc ám. Lúc này ánh sáng xanh lục sáng hơn, lấy tốc độ mạnh nhất đánh về phía vương đình Vạn Thọ quốc.
- Rút lui.
Đám người Trường Sinh chân nhân còn chưa kịp giết vào vương đình của Vạn Thọ quốc thì đã thấy ánh sáng xanh lục ôm theo uy thế hủy thiên diệt địa đánh tới, nàng biến sắc, vô cùng quả đoán, lập tức mang theo chư lão rút lui.
- Không!
Nhìn thấy ánh sáng xanh lục đánh tới, hai mươi lăm các lão ngơ ngác, tất cả cường giả cùng lão tổ trong vương đình của Vạn Thọ quốc đều tái mặt, hét lớn một tiếng.
"Đùng"
Ánh sáng xanh lục lấy uy thế hủy thiên diệt địa đánh vào vương đình của Vạn Thọ quốc. Trong nháy mắt, không chỉ cự luân bị nổ tan tành mà toàn bộ vương đình của Vạn Thọ quốc cũng nổ tan nát, chừa lại một cái hố lớn đáng sợ trên mặt đất. Toàn bộ vương đình Vạn Thọ quốc nổ tung thành tro bụi, lập tức biến mất.
Lúc này, trên lãnh thổ Vạn Thọ quốc, vương đình đã biến mất, chỉ chừa lại một cái hố lớn không thể lành lại trên mặt đất. Lúc này, cho dù lãnh thổ của Vạn Thọ quốc vẫn còn đó, thế nhưng vương đình đã diệt, nên chúng nó chỉ còn là danh nghĩa mà thôi.
Khi Lý Thất Dạ công kích vương đình Vạn Thọ quốc thì Trường Sinh chân nhân cùng các lão tổ của Trường Sinh cốc đã nhanh chóng rút lui, cách xa vương đình. Thế nhưng khi tiếng "đùng" vang mạnh, đại địa nứt toác, vô số bùn đá như nước mưa từ trên trời rơi xuống, làm cho đám người Trường Sinh chân nhân phải hét dài, bay ngược lên trời, đánh nát bùn đá từ trên trời rơi xuống.
Dù vậy, bọn họ ai cũng chật vật, vất vả thoát khỏi loạn thạch bùn nhão, mình mẩy tàn tạ. Như thế này đã tốt lắm rồi, nếu như bọn họ không rút lui nhanh, một khi tiến vào vương đình thì sợ rằng ngay cả bọn họ cũng bị biến thành tro bụi giống như vương đình vậy.
Dáng vẻ chật vật như thế này để cho đám người Trường Sinh chân nhân vừa tức giận vừa bực bội, thế nhưng lại không thể làm gì tên điên Lý Thất Dạ này được.
Không phải chỉ mình Trường Sinh chân nhân mà tất cả mọi người quan quát nhìn thấy cảnh này đều thấy choáng váng. Lý Thất Dạ quá là điên cuồng, một đòn đánh xuống, không quan tâm là bạn là thù, đám người Trường Sinh chân nhân suýt nữa bị đổ nát. Người này đúng là một tên điên.
---------------
/5110
|