Lời này làm Lăng Tịch Mặc cùng Vũ Băng Ngưng ngẩn ra. Các nàng thật sự chưa từng nghĩ tới vấn đề này. Nhiều chân tệ biến mất ở Kim Tiễn Lạc Địa đến như vậy, vậy cuối cùng số chân tệ này chạy đi đâu? Nhất thời, Vũ Băng Ngưng cùng Lăng Tịch Mặc không biết trả lời như thế nào, các nàng cũng không biết đáp án.
- Rốt cuộc là đi đâu?
Vũ Băng Ngưng hỏi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nhìn ra xa. Qua một lúc lâu, hắn mới hời hợt nói:
- Đi tới nơi mà nó nên tới. Dù sao có một số sinh mệnh khác với sức tưởng tượng của ngươi, là một loại sinh mệnh rất khác biệt.
Vũ Băng Ngưng không hiểu, Lăng Tịch Mặc càng không hiểu. Thế nhưng Lý Thất Dạ không muốn nói nhiều nên các nàng cũng không hỏi thêm nữa.
- Vậy chúng ta đi đâu?
Sau khi hoàn hồn, Vũ Băng Ngưng hỏi.
- Nó sẽ chở chúng ta tới chỗ muốn tới, tệ thú càng mạnh thì càng đi xa, cơ hội cũng càng lớn.
Lý Thất Dạ mỉm cười, vỗ vỗ tệ thú, nói rằng.
Con tệ thú mộc chân không phát ra bất cứ âm thanh nào. Nó cứ đi thẳng, nhìn thì không nhanh, chỉ đi từng bước một, thế nhưng tốc độ lại nhanh đáng sợ, mỗi bước là ngàn dặm, nháy mắt là đi được vạn dặm, vượt qua thiên địa.
Dường như con tệ thú này biết mình muốn đi đâu, vì vậy nó đi thẳng về một hướng, không hề do dự, không hề chậm trễ.
Bởi vì tốc độ của con tệ thú này quá nhanh, cho dù có tệ thú khác đi vào vùng đại địa này thì cũng bị bỏ xa lại phía sau.
Huống chi vùng đại địa này vô cùng rộng lớn, không ai biết cuối cùng nó lớn bao nhiêu, vì vậy sau khi vô số tệ thú đi vào vùng đại địa này thì chúng nó không đi cùng một hướng, mỗi con tệ thú đều đi về một hướng khác nhau, vì vậy chỉ trong thời gian ngắn, vô số tệ thú tản đi khắp bốn phương tám hướng.
Hơn nữa giống như mỗi con tệ thú đều có mục tiêu của mình, khi chúng nó đi tới vùng đại địa này thì chúng nó chạy như điên về một hướng, không hề do dự, giống như chúng nó biết mình nên đi hướng nào vậy, không cần do dự, không cần chọn lựa.
- Chúng ta muốn đi đâu?
Tu sĩ cưỡi trên lưng tệ thú chỉ có thể đi theo những con tệ thú này, bọn họ không biết mình sẽ đi tới đâu.
- Có trời mới biết.
Ngay cả lão tổ đạo thống cũng không rõ, bọn họ chỉ có thể đi theo tệ thú. Bọn họ cũng không có mục tiêu gì đặc biệt, cũng không biết nơi nào có bảo vật, cũng không biết nơi nào có đạo cốt hay thú tuyền.
- Nơi này chính là Tệ Thú Thành đó sao?
Có người nhìn vùng đại địa cực kỳ rộng lớn trước mắt, nơi này khác với Tệ Thú Thành trong tưởng tượng bọn họ, bọn họ vốn nghĩ rằng sẽ đi vào một tòa thành trì khổng lồ chứ.
- Quên đi, chúng ta xuống xe ở đây đi... à không... chúng ta xuống thú ở nơi đây đi.
Có vài cường giả cùng đồng bọn nhảy khỏi lưng thú.
Còn phần tệ thú thì không hề quan tâm tới bọn họ, cho dù những tu sĩ này lần lượt nhảy khỏi lưng nó thì nó vẫn cứ lao nhanh, vẫn cứ tiến về phía trước.
- Chúng ta tìm kiếm quanh đây đi, xem xem có thể tìm được thú đản hay đạo cốt không.
Tu sĩ nhảy xuống nói rằng.
"Đùng ---" Thế nhưng những tu sĩ này còn chưa tìm được thú đản hay đạo cốt thì đột nhiên bùn đất dưới chân họ văng tung tóe, mặt đất lập tức nứt ra.
Chỉ nghe "răng rắc", chỉ thấy một bộ xương vô cùng lớn bò khỏi lòng đất, bộ xương vô cùng lớn này có vẻ như khi còn sống nó là thú dữ như mãnh hổ.
- Má ơi, đây là thứ quỷ quái gì đây?
Nhìn thấy bộ xương bò khỏi lòng đất, chúng tu sĩ cường giả sợ giật mình.
"Rống ---" Bộ xương khổng lồ phát ra tiếng gầm gừ như tiếng hổ gầm, mở rộng miệng, hàm răng trắng toát táp về phía những tu sĩ này.
- A ---
Tiếng hét thảm vang lên, những tu sĩ này còn chưa hoàn hồn lại thì đã bị bộ xương cắn nát thân thể. Chỉ nghe "răng rắc", tiếng nhai nghiền vang liên tục, toàn bộ nhóm tu sĩ này đều bị cắn nát.
Máu tươi chảy xuôi theo khung xương, từ từ nhuộm đỏ từng khúc xương. Sau khi khung xương bị nhuộm đỏ thì bộ xương khổng lồ dường như khôi phục không ít sinh cơ... không đúng, phải nói là tử khí trên người nó càng trở nên nồng nặc.
Giống như ăn phải thuốc đại bổ, để cho bộ xương này càng có sức sống.
"Rống ---"
Chỉ nghe bộ xương này hét lớn, sau đó chạy "ầm ầm", đuổi bắt những tu sĩ cưỡi tệ thú.
"Răng rắc, răng rắc" Tiếng xương vỡ vang lên, chỉ trong thời gian ngắn, bộ xương khổng lồ đã nuốt chửng mấy con tệ thú, bao gồm cả tu sĩ trên lưng tệ thú.
- Má ơi ---
Nhìn thấy bộ xương ăn thịt người, không ít tu sĩ cường giả sợ hết hồn.
"Ầm ---"
Cuối cùng, có một con tệ thú mạnh mẽ xuất hiện. Chỉ thấy nó giẫm một cái, giẫm nát bộ xương khổng lồ, kết thúc chuyến đi săn kinh tâm động phách.
- Đây... đây cuối cùng là thứ quỷ gì?
Tuy rằng bộ xương khổng lồ này bị giẫm nát, thế nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ sợ hãi không thôi.
Đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy bộ xương như thế này, hơn nữa còn biết ăn thịt người, giống như xác sống. Thật giống như có vong linh mai táng dưới lòng đất vậy.
"Ô ---"
Trong vùng thiên địa Tệ Thú Thành này, tiếng thú rống vang bên tai không dứt. Tiếng thú hống không chỉ là của những tệ thú nhảy vào vùng thế giới này mà còn có của xương khô bò khỏi lòng đất. Những xuông khô này có đủ kiểu dáng, có bộ xương vô cùng khổng lồ, cũng có bộ xương linh hoạt nhanh nhạy. Hơn nữa, không phải cứ linh hoạt là nhỏ yếu, có một số bộ xương linh hoạt rất mạnh mẽ vồ giết một con tệ thú khổng lồ chết trên mặt đất.
"Ầm, ầm, ầm" Tiếng mặt đất rung chuyển vang liên tục, ngoại trừ tiếng chạy ầm ầm của vô số tệ thú thì còn có tiếng ầm ầm của rất nhiều bộ xương bò lên, thậm chí thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng chiến đấu.
Rất nhiều bộ xương bò dậy khỏi mặt đất, tiến hành săn giết tu sĩ cường giả giống như thợ săn. Thậm chí có bộ xương mạnh mẽ còn săn bắt luôn cả tệ thú.
- Đây... đây đều là hài cốt của tệ thú sao?
Sau khi vô số bộ xương bò dậy khỏi mặt đất thì cuối cùng cũng có tu sĩ cường giả nhìn ra manh mối. Hắn thấy bộ xương đang đuổi tới nhìn giống y hệt tệ thú mà hắn đang cưỡi, hù hắn sợ giật mình.
- Xem ra là thật.
Có người cẩn thận quan sát những bộ xương này, giật mình rằng:
- Những bộ xương này đều là hài cốt của tệ thú sau khi chết, hơn nữa sức mạnh của chúng chưa chắc đã yếu hơn lúc chết. Chuyện này... quá quỷ dị rồi.
- Rốt cuộc là đi đâu?
Vũ Băng Ngưng hỏi.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nhìn ra xa. Qua một lúc lâu, hắn mới hời hợt nói:
- Đi tới nơi mà nó nên tới. Dù sao có một số sinh mệnh khác với sức tưởng tượng của ngươi, là một loại sinh mệnh rất khác biệt.
Vũ Băng Ngưng không hiểu, Lăng Tịch Mặc càng không hiểu. Thế nhưng Lý Thất Dạ không muốn nói nhiều nên các nàng cũng không hỏi thêm nữa.
- Vậy chúng ta đi đâu?
Sau khi hoàn hồn, Vũ Băng Ngưng hỏi.
- Nó sẽ chở chúng ta tới chỗ muốn tới, tệ thú càng mạnh thì càng đi xa, cơ hội cũng càng lớn.
Lý Thất Dạ mỉm cười, vỗ vỗ tệ thú, nói rằng.
Con tệ thú mộc chân không phát ra bất cứ âm thanh nào. Nó cứ đi thẳng, nhìn thì không nhanh, chỉ đi từng bước một, thế nhưng tốc độ lại nhanh đáng sợ, mỗi bước là ngàn dặm, nháy mắt là đi được vạn dặm, vượt qua thiên địa.
Dường như con tệ thú này biết mình muốn đi đâu, vì vậy nó đi thẳng về một hướng, không hề do dự, không hề chậm trễ.
Bởi vì tốc độ của con tệ thú này quá nhanh, cho dù có tệ thú khác đi vào vùng đại địa này thì cũng bị bỏ xa lại phía sau.
Huống chi vùng đại địa này vô cùng rộng lớn, không ai biết cuối cùng nó lớn bao nhiêu, vì vậy sau khi vô số tệ thú đi vào vùng đại địa này thì chúng nó không đi cùng một hướng, mỗi con tệ thú đều đi về một hướng khác nhau, vì vậy chỉ trong thời gian ngắn, vô số tệ thú tản đi khắp bốn phương tám hướng.
Hơn nữa giống như mỗi con tệ thú đều có mục tiêu của mình, khi chúng nó đi tới vùng đại địa này thì chúng nó chạy như điên về một hướng, không hề do dự, giống như chúng nó biết mình nên đi hướng nào vậy, không cần do dự, không cần chọn lựa.
- Chúng ta muốn đi đâu?
Tu sĩ cưỡi trên lưng tệ thú chỉ có thể đi theo những con tệ thú này, bọn họ không biết mình sẽ đi tới đâu.
- Có trời mới biết.
Ngay cả lão tổ đạo thống cũng không rõ, bọn họ chỉ có thể đi theo tệ thú. Bọn họ cũng không có mục tiêu gì đặc biệt, cũng không biết nơi nào có bảo vật, cũng không biết nơi nào có đạo cốt hay thú tuyền.
- Nơi này chính là Tệ Thú Thành đó sao?
Có người nhìn vùng đại địa cực kỳ rộng lớn trước mắt, nơi này khác với Tệ Thú Thành trong tưởng tượng bọn họ, bọn họ vốn nghĩ rằng sẽ đi vào một tòa thành trì khổng lồ chứ.
- Quên đi, chúng ta xuống xe ở đây đi... à không... chúng ta xuống thú ở nơi đây đi.
Có vài cường giả cùng đồng bọn nhảy khỏi lưng thú.
Còn phần tệ thú thì không hề quan tâm tới bọn họ, cho dù những tu sĩ này lần lượt nhảy khỏi lưng nó thì nó vẫn cứ lao nhanh, vẫn cứ tiến về phía trước.
- Chúng ta tìm kiếm quanh đây đi, xem xem có thể tìm được thú đản hay đạo cốt không.
Tu sĩ nhảy xuống nói rằng.
"Đùng ---" Thế nhưng những tu sĩ này còn chưa tìm được thú đản hay đạo cốt thì đột nhiên bùn đất dưới chân họ văng tung tóe, mặt đất lập tức nứt ra.
Chỉ nghe "răng rắc", chỉ thấy một bộ xương vô cùng lớn bò khỏi lòng đất, bộ xương vô cùng lớn này có vẻ như khi còn sống nó là thú dữ như mãnh hổ.
- Má ơi, đây là thứ quỷ quái gì đây?
Nhìn thấy bộ xương bò khỏi lòng đất, chúng tu sĩ cường giả sợ giật mình.
"Rống ---" Bộ xương khổng lồ phát ra tiếng gầm gừ như tiếng hổ gầm, mở rộng miệng, hàm răng trắng toát táp về phía những tu sĩ này.
- A ---
Tiếng hét thảm vang lên, những tu sĩ này còn chưa hoàn hồn lại thì đã bị bộ xương cắn nát thân thể. Chỉ nghe "răng rắc", tiếng nhai nghiền vang liên tục, toàn bộ nhóm tu sĩ này đều bị cắn nát.
Máu tươi chảy xuôi theo khung xương, từ từ nhuộm đỏ từng khúc xương. Sau khi khung xương bị nhuộm đỏ thì bộ xương khổng lồ dường như khôi phục không ít sinh cơ... không đúng, phải nói là tử khí trên người nó càng trở nên nồng nặc.
Giống như ăn phải thuốc đại bổ, để cho bộ xương này càng có sức sống.
"Rống ---"
Chỉ nghe bộ xương này hét lớn, sau đó chạy "ầm ầm", đuổi bắt những tu sĩ cưỡi tệ thú.
"Răng rắc, răng rắc" Tiếng xương vỡ vang lên, chỉ trong thời gian ngắn, bộ xương khổng lồ đã nuốt chửng mấy con tệ thú, bao gồm cả tu sĩ trên lưng tệ thú.
- Má ơi ---
Nhìn thấy bộ xương ăn thịt người, không ít tu sĩ cường giả sợ hết hồn.
"Ầm ---"
Cuối cùng, có một con tệ thú mạnh mẽ xuất hiện. Chỉ thấy nó giẫm một cái, giẫm nát bộ xương khổng lồ, kết thúc chuyến đi săn kinh tâm động phách.
- Đây... đây cuối cùng là thứ quỷ gì?
Tuy rằng bộ xương khổng lồ này bị giẫm nát, thế nhưng vẫn có rất nhiều tu sĩ sợ hãi không thôi.
Đây là lần đầu bọn họ nhìn thấy bộ xương như thế này, hơn nữa còn biết ăn thịt người, giống như xác sống. Thật giống như có vong linh mai táng dưới lòng đất vậy.
"Ô ---"
Trong vùng thiên địa Tệ Thú Thành này, tiếng thú rống vang bên tai không dứt. Tiếng thú hống không chỉ là của những tệ thú nhảy vào vùng thế giới này mà còn có của xương khô bò khỏi lòng đất. Những xuông khô này có đủ kiểu dáng, có bộ xương vô cùng khổng lồ, cũng có bộ xương linh hoạt nhanh nhạy. Hơn nữa, không phải cứ linh hoạt là nhỏ yếu, có một số bộ xương linh hoạt rất mạnh mẽ vồ giết một con tệ thú khổng lồ chết trên mặt đất.
"Ầm, ầm, ầm" Tiếng mặt đất rung chuyển vang liên tục, ngoại trừ tiếng chạy ầm ầm của vô số tệ thú thì còn có tiếng ầm ầm của rất nhiều bộ xương bò lên, thậm chí thỉnh thoảng còn nghe thấy tiếng kêu thảm thiết cùng tiếng chiến đấu.
Rất nhiều bộ xương bò dậy khỏi mặt đất, tiến hành săn giết tu sĩ cường giả giống như thợ săn. Thậm chí có bộ xương mạnh mẽ còn săn bắt luôn cả tệ thú.
- Đây... đây đều là hài cốt của tệ thú sao?
Sau khi vô số bộ xương bò dậy khỏi mặt đất thì cuối cùng cũng có tu sĩ cường giả nhìn ra manh mối. Hắn thấy bộ xương đang đuổi tới nhìn giống y hệt tệ thú mà hắn đang cưỡi, hù hắn sợ giật mình.
- Xem ra là thật.
Có người cẩn thận quan sát những bộ xương này, giật mình rằng:
- Những bộ xương này đều là hài cốt của tệ thú sau khi chết, hơn nữa sức mạnh của chúng chưa chắc đã yếu hơn lúc chết. Chuyện này... quá quỷ dị rồi.
/5110
|