- Nghe nói ngươi có trọng khí, ta muốn xem qua một chút.
Lý Thất Dạ mỉm cười, làm như không thấy thi thể chất đầy đất.
Máu tươi chảy xuôi trên mặt đất, từng bộ thi thể không đầu nổi lềnh bềnh trên máu tươi, mùi máu tanh gay mũi khiến người ta buồn nôn.
Nhìn Lý Thất Dạ mỉm cười bình thản, vô số người run rẩy, hai chân nhũn ra. Lúc này Lý Thất Dạ trong mắt mọi người chính là ma vương tới từ địa ngục, là tồn tại chỉ cần nhấc tay thì có thể tiêu diệt vạn thế.
Nhìn Lý Thất Dạ từng bước đi tới, ngay cả Mộc Thiếu Thần đã từng gặp qua Chân Đế cũng biến sắc, ngửi thấy mùi giết chóc.
- Ngươi sẽ thấy, thế nhưng không phải bây giờ.
Mộc Thiếu Thần cười lớn. Hắn liên tục lùi về phía sau, thần thái hơi mất tự nhiên, không bễ nghễ bát phương, khinh thường thiên hạ như vừa rồi.
Lý Thất Dạ ra tay đã đánh vỡ suy đoán của hắn. Tuy rằng hắn đã đoán Lý Thất Dạ rất mạnh, thậm chí còn phỏng đoán trạng thái mạnh mẽ nhất của Lý Thất Dạ.
Thế nhưng Lý Thất Dạ ra tay thì hắn mới biết hắn đã đánh giá thấp Lý Thất Dạ.
Trước đó hắn từng tính toán qua thực lực của Lý Thất Dạ. Trong suy đoán của hắn, cho dù Lý Thất Dạ mạnh mẽ tới mấy thì hắn cũng nắm chắc phần thắng, giết chết Lý Thất Dạ không phải là chuyện khó.
Bây giờ Lý Thất Dạ ra tay thì Mộc Thiếu Thần có cái nhìn hoàn toàn mới về sức mạnh của Lý Thất Dạ. Lúc này, Mộc Thiếu Thần muốn điều chỉnh phương án đối phó Lý Thất Dạ, thế nhưng sức mạnh của Lý Thất Dạ vượt xa tính toán của hắn, để rất nhiều thủ đoạn cùng nội tình mà hắn tính dùng để đối phó Lý Thất Dạ nhất thời không thể nào phát huy được tác dụng.
- Nếu như không có trọng khí thì e rằng ngươi chỉ có một con đường chết, cho dù có tổ khí thì cũng không thể làm nên chuyện gì.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Nhất thời, tất cả mọi người nín thở quan sát. Trên thực tế, ai ai cũng cảm thấy hồi hộp, mọi người không chỉ quan tâm Lý Thất Dạ cùng Mộc Thiếu Thần ai thắng ai thua, mà còn quan tâm Mộc Thiếu Thần có thật sự có trọng khí hay không.
Mọi người suy đoán Mộc Thiếu Thần tuyệt đối có tổ khí, dù sao thủy tổ Mộc gia cũng là một vị thủy tổ vô cùng khủng bố nên sẽ để lại tổ khí ở Mộc gia. Còn trọng khí thì không thể nói chắc.
Thế nhưng vẫn có lời đồn nói Mộc Thiếu Thần có trọng khí của thủy tổ Mộc gia. Cũng chính bởi vì vậy tất cả mọi người đều nhìn Mộc Thiếu Thần trông đợi. Nếu như hắn thật sự lấy ra trọng khí thì uy lực sẽ khủng bố tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.
- Lý Thất Dạ, không thể phủ nhận rằng ngươi thất mạnh, thế nhưng ngươi vẫn chưa mạnh tới mức có thể chống lại trọng khí.
Mộc Thiếu Thần lén lút hít một hơi, bình tĩnh lại không ít. Hắn thiên phú vô song, từng nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng hoành tráng, là người từng nhìn thấy Chân Đế, vì vậy vừa rồi dù nhất thời hoảng loạn thì hắn cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Lý Thất Dạ nhìn Mộc Thiếu Thần, cười nhạt, nói:
- Thật sao? Ngoại trừ trọng khí thì ngươi còn đòn sát thủ gì nữa? Chỉ với thực lực này của ngươi, ngay cả một đòn của ta cũng không đỡ nổi. Tuy rằng thiên phú của ngươi không tệ, nhưng tiếc là ngươi không sử dụng nó để tu hành, bằng không thì ngươi cũng không chỉ có ngần ấy đạo hạnh, nói không chừng thật sự có thể giãy dụa trong tay ta một lát. Đương nhiên, nếu như ngươi thật sự dùng thiên phú để tu luyện thì sẽ không lưu lạc xuống Vạn Thống Giới.
- Ngươi...
Mộc Thiếu Thần bị Lý Thất Dạ nói như vậy, hắn đỏ mặt, căm tức nhìn Lý Thất Dạ.
Câu nói của Lý Thất Dạ đã vạch trần vết sẹo trong lòng Lý Thất Dạ. Thiên phú của hắn rất cao, nếu không thì Lý Thất Dạ cũng sẽ không khen hắn thiên phú không tệ. Thiên phú không tệ trong miệng Lý Thất Dạ chính là thiên phú hết sức kinh người.
Thiên phú của Mộc Thiếu Thần đừng nói ở Vạn Thống Giới mà ngay cả ở Đế Thống Giới cũng rất ít ỏi.
Thế nhưng Mộc Thiếu Thần xuất thân Mộc gia, lại có thiên phú vô song, vì vậy cuộc đời của hắn rất dễ dàng, muốn thứ gì là có thứ đó. Chính vì vậy làm hắn sinh lòng kiêu căng, rất ít quan tâm chuyện tu luyện, xưa nay rất ít tu luyện.
Cũng chính vì vậy dù hắn có thiên phú vô song thế nhưng đạo hạnh chỉ có thể so với những thiên tài xuất chúng mà thôi, không thể xem là kinh diễm. Nếu như hắn cố gắng một chút thì nói không chừng hôm nay đã là Chân Đế rồi.
Đối với Mộc Thiếu Thần mà nói, hắn không quan tâm đạo hạnh mạnh yếu. Theo hăn thấy, cho dù kẻ địch mạnh mẽ cách mấy thì hắn cũng có trăm nghìn thủ đoạn đánh bại hắn.
Thế nhưng khi đối mặt với sức mạnh tuyệt đối thì tất cả thủ đoạn chỉ là mây bay, cho dù có thiên phú lợi hại cách mấy thì cũng không thể làm nên chuyện gì.
Cũng chính vì vậy, Mộc Thiếu Thần vì một nguyên nhân nào đó mà lưu lạc xuống Vạn Thống Giới. Bằng không, đổi lại là những thiên tài khác, nào có ai muốn từ Đế Thống Giới lưu lạc xuống Vạn Thống Giới chứ? Dù sao Đế Thống Giới có tài nguyên phong phú hơn.
Mộc Thiếu Thần lưu lạc xuống Vạn Thống Giới là có khổ tâm riêng. Cho dù hắn thiên phú cao tới mấy, Mộc gia mạnh tới mấy thì cũng không thể thay đổi.
Có thể nói, đây là một vết sẹo trong lòng Mộc Thiếu Thần. Bây giờ Lý Thất Dạ vạch trần vết sẹo này, Mộc Thiếu Thần không tức giận làm sao cho được.
- Sao hả, không phục sao?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Thế nhưng không sao cả, kế tiếp còn có chuyện khiến ngươi mất mặt hơn. Đối địch với ta, dù ngươi có là vạn cổ thiên tài đi chăng nữa, dù có còn sống thì cũng chỉ là sống tạm bợ uất ức! Tới khi đó, thiên phú mà ngươi lấy làm kiêu căng, Mộc gia mà ngươi cho rằng vô địch, ở trước mặt ta, đều là gà đất chó sành.
- Ngươi...
Mộc Thiếu Thần lần thứ hai tức giận run cầm cập. Từ lúc hắn đi xuống Vạn Thống Giới tới nay đã khi nào chịu ấm ức như thế này chứ. Bất luận ở nơi nào, bất luận ở đạo thống nào, hắn đều luôn cao cao tại thượng. Hắn thực sự không thể nuốt trôi cơn giận này.
Lý Thất Dạ cười nhạt, chậm rãi đi về phía Mộc Thiếu Thần.
"Keng..."
Ngay lúc này, cự ưng giang cánh, ngăn cản đường đi của Lý Thất Dạ.
Cánh của con cự ưng này như sắt thép, mỗi một cọng lông vũ đều giống như được chế tạo từ huyết thiết, mỗi một cọng lông vũ đều là từng thanh kiếm sắc bén.
Khi con cự ưng này giương cánh thì hệt như có ngàn vạn thanh kiếm huyền thiết tách ra như cánh quạt, ngăn cản đường đi Lý Thất Dạ.
Phải biết, con cự ưng này chính là thú cưỡi của Vân Độ Ưng Thần, đã thông linh từ lâu, vô cùng mạnh mẽ, đã từng giết chết rất nhiều Chân Thần, mạnh mẽ rối tinh rối mù.
Lý Thất Dạ mỉm cười, làm như không thấy thi thể chất đầy đất.
Máu tươi chảy xuôi trên mặt đất, từng bộ thi thể không đầu nổi lềnh bềnh trên máu tươi, mùi máu tanh gay mũi khiến người ta buồn nôn.
Nhìn Lý Thất Dạ mỉm cười bình thản, vô số người run rẩy, hai chân nhũn ra. Lúc này Lý Thất Dạ trong mắt mọi người chính là ma vương tới từ địa ngục, là tồn tại chỉ cần nhấc tay thì có thể tiêu diệt vạn thế.
Nhìn Lý Thất Dạ từng bước đi tới, ngay cả Mộc Thiếu Thần đã từng gặp qua Chân Đế cũng biến sắc, ngửi thấy mùi giết chóc.
- Ngươi sẽ thấy, thế nhưng không phải bây giờ.
Mộc Thiếu Thần cười lớn. Hắn liên tục lùi về phía sau, thần thái hơi mất tự nhiên, không bễ nghễ bát phương, khinh thường thiên hạ như vừa rồi.
Lý Thất Dạ ra tay đã đánh vỡ suy đoán của hắn. Tuy rằng hắn đã đoán Lý Thất Dạ rất mạnh, thậm chí còn phỏng đoán trạng thái mạnh mẽ nhất của Lý Thất Dạ.
Thế nhưng Lý Thất Dạ ra tay thì hắn mới biết hắn đã đánh giá thấp Lý Thất Dạ.
Trước đó hắn từng tính toán qua thực lực của Lý Thất Dạ. Trong suy đoán của hắn, cho dù Lý Thất Dạ mạnh mẽ tới mấy thì hắn cũng nắm chắc phần thắng, giết chết Lý Thất Dạ không phải là chuyện khó.
Bây giờ Lý Thất Dạ ra tay thì Mộc Thiếu Thần có cái nhìn hoàn toàn mới về sức mạnh của Lý Thất Dạ. Lúc này, Mộc Thiếu Thần muốn điều chỉnh phương án đối phó Lý Thất Dạ, thế nhưng sức mạnh của Lý Thất Dạ vượt xa tính toán của hắn, để rất nhiều thủ đoạn cùng nội tình mà hắn tính dùng để đối phó Lý Thất Dạ nhất thời không thể nào phát huy được tác dụng.
- Nếu như không có trọng khí thì e rằng ngươi chỉ có một con đường chết, cho dù có tổ khí thì cũng không thể làm nên chuyện gì.
Lý Thất Dạ cười nhạt.
Nhất thời, tất cả mọi người nín thở quan sát. Trên thực tế, ai ai cũng cảm thấy hồi hộp, mọi người không chỉ quan tâm Lý Thất Dạ cùng Mộc Thiếu Thần ai thắng ai thua, mà còn quan tâm Mộc Thiếu Thần có thật sự có trọng khí hay không.
Mọi người suy đoán Mộc Thiếu Thần tuyệt đối có tổ khí, dù sao thủy tổ Mộc gia cũng là một vị thủy tổ vô cùng khủng bố nên sẽ để lại tổ khí ở Mộc gia. Còn trọng khí thì không thể nói chắc.
Thế nhưng vẫn có lời đồn nói Mộc Thiếu Thần có trọng khí của thủy tổ Mộc gia. Cũng chính bởi vì vậy tất cả mọi người đều nhìn Mộc Thiếu Thần trông đợi. Nếu như hắn thật sự lấy ra trọng khí thì uy lực sẽ khủng bố tới mức không thể nào tưởng tượng nổi.
- Lý Thất Dạ, không thể phủ nhận rằng ngươi thất mạnh, thế nhưng ngươi vẫn chưa mạnh tới mức có thể chống lại trọng khí.
Mộc Thiếu Thần lén lút hít một hơi, bình tĩnh lại không ít. Hắn thiên phú vô song, từng nhìn thấy rất nhiều cảnh tượng hoành tráng, là người từng nhìn thấy Chân Đế, vì vậy vừa rồi dù nhất thời hoảng loạn thì hắn cũng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh.
Lý Thất Dạ nhìn Mộc Thiếu Thần, cười nhạt, nói:
- Thật sao? Ngoại trừ trọng khí thì ngươi còn đòn sát thủ gì nữa? Chỉ với thực lực này của ngươi, ngay cả một đòn của ta cũng không đỡ nổi. Tuy rằng thiên phú của ngươi không tệ, nhưng tiếc là ngươi không sử dụng nó để tu hành, bằng không thì ngươi cũng không chỉ có ngần ấy đạo hạnh, nói không chừng thật sự có thể giãy dụa trong tay ta một lát. Đương nhiên, nếu như ngươi thật sự dùng thiên phú để tu luyện thì sẽ không lưu lạc xuống Vạn Thống Giới.
- Ngươi...
Mộc Thiếu Thần bị Lý Thất Dạ nói như vậy, hắn đỏ mặt, căm tức nhìn Lý Thất Dạ.
Câu nói của Lý Thất Dạ đã vạch trần vết sẹo trong lòng Lý Thất Dạ. Thiên phú của hắn rất cao, nếu không thì Lý Thất Dạ cũng sẽ không khen hắn thiên phú không tệ. Thiên phú không tệ trong miệng Lý Thất Dạ chính là thiên phú hết sức kinh người.
Thiên phú của Mộc Thiếu Thần đừng nói ở Vạn Thống Giới mà ngay cả ở Đế Thống Giới cũng rất ít ỏi.
Thế nhưng Mộc Thiếu Thần xuất thân Mộc gia, lại có thiên phú vô song, vì vậy cuộc đời của hắn rất dễ dàng, muốn thứ gì là có thứ đó. Chính vì vậy làm hắn sinh lòng kiêu căng, rất ít quan tâm chuyện tu luyện, xưa nay rất ít tu luyện.
Cũng chính vì vậy dù hắn có thiên phú vô song thế nhưng đạo hạnh chỉ có thể so với những thiên tài xuất chúng mà thôi, không thể xem là kinh diễm. Nếu như hắn cố gắng một chút thì nói không chừng hôm nay đã là Chân Đế rồi.
Đối với Mộc Thiếu Thần mà nói, hắn không quan tâm đạo hạnh mạnh yếu. Theo hăn thấy, cho dù kẻ địch mạnh mẽ cách mấy thì hắn cũng có trăm nghìn thủ đoạn đánh bại hắn.
Thế nhưng khi đối mặt với sức mạnh tuyệt đối thì tất cả thủ đoạn chỉ là mây bay, cho dù có thiên phú lợi hại cách mấy thì cũng không thể làm nên chuyện gì.
Cũng chính vì vậy, Mộc Thiếu Thần vì một nguyên nhân nào đó mà lưu lạc xuống Vạn Thống Giới. Bằng không, đổi lại là những thiên tài khác, nào có ai muốn từ Đế Thống Giới lưu lạc xuống Vạn Thống Giới chứ? Dù sao Đế Thống Giới có tài nguyên phong phú hơn.
Mộc Thiếu Thần lưu lạc xuống Vạn Thống Giới là có khổ tâm riêng. Cho dù hắn thiên phú cao tới mấy, Mộc gia mạnh tới mấy thì cũng không thể thay đổi.
Có thể nói, đây là một vết sẹo trong lòng Mộc Thiếu Thần. Bây giờ Lý Thất Dạ vạch trần vết sẹo này, Mộc Thiếu Thần không tức giận làm sao cho được.
- Sao hả, không phục sao?
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói:
- Thế nhưng không sao cả, kế tiếp còn có chuyện khiến ngươi mất mặt hơn. Đối địch với ta, dù ngươi có là vạn cổ thiên tài đi chăng nữa, dù có còn sống thì cũng chỉ là sống tạm bợ uất ức! Tới khi đó, thiên phú mà ngươi lấy làm kiêu căng, Mộc gia mà ngươi cho rằng vô địch, ở trước mặt ta, đều là gà đất chó sành.
- Ngươi...
Mộc Thiếu Thần lần thứ hai tức giận run cầm cập. Từ lúc hắn đi xuống Vạn Thống Giới tới nay đã khi nào chịu ấm ức như thế này chứ. Bất luận ở nơi nào, bất luận ở đạo thống nào, hắn đều luôn cao cao tại thượng. Hắn thực sự không thể nuốt trôi cơn giận này.
Lý Thất Dạ cười nhạt, chậm rãi đi về phía Mộc Thiếu Thần.
"Keng..."
Ngay lúc này, cự ưng giang cánh, ngăn cản đường đi của Lý Thất Dạ.
Cánh của con cự ưng này như sắt thép, mỗi một cọng lông vũ đều giống như được chế tạo từ huyết thiết, mỗi một cọng lông vũ đều là từng thanh kiếm sắc bén.
Khi con cự ưng này giương cánh thì hệt như có ngàn vạn thanh kiếm huyền thiết tách ra như cánh quạt, ngăn cản đường đi Lý Thất Dạ.
Phải biết, con cự ưng này chính là thú cưỡi của Vân Độ Ưng Thần, đã thông linh từ lâu, vô cùng mạnh mẽ, đã từng giết chết rất nhiều Chân Thần, mạnh mẽ rối tinh rối mù.
/5110
|