Bắt đầu từ bước thứ nhất cho tới bước cuối cùng. Đối mặt với từng chiêu từng thức nắm giữ uy lực vô cùng của Mộc Nhân Hạng, Lý Thất Dạ chỉ hời hợt ứng phó, chỉ vẫy tay hoặc gõ tay... Hắn ra tay rất tự nhiên, rất thoải mái, không có sức mạnh kinh thiên, chỉ là những động tác hơn giản mà thôi.
"Đùng..." Cuối cùng, Mộc Nhân Hạng không chịu đựng nổi những chiêu thức trên con phố tan vỡ. Trong nháy mắt, Mộc Nhân Hạng bị những chiêu thức của chính mình đánh nát. Trong tiếng nổ vang "đùng đùng đùng", chỉ thấy Mộc Nhân Hạng sụp đổ, đường phố dài thênh thang vỡ nát, trở thành phế tích.
Đây không phải là do Lý Thất Dạ đánh nát Mộc Nhân Hạng, mà là chiêu thức của Mộc Nhân Hạng mất khống chế, đập nát toàn bộ Mộc Nhân Hạng, trở thành phế tích.
Nhìn thấy toàn bộ Mộc Nhân Hạng đổ nát, tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm. Bởi vì rất nhiều người không rõ Lý Thất Dạ ra tay như thế nào, thậm chí mọi người còn không biết Lý Thất Dạ dùng chiêu thức gì nữa.
- Diệu, quá diệu rồi.
Có lão tổ mạnh mẽ nhìn ra đầu mối, không khỏi thán phục:
- Diệu tới đỉnh hào. Ở đỉnh hào, thành bại chỉ cách nhau một đường kẻ.
Đối với những lão tổ có thể nhìn hiểu thì cảnh tượng này quá sức chấn động. Bởi vì Lý Thất Dạ không hề lãng phí sức mạnh của mình, chính xác trên từng động tác, như thể đã trải qua tính toán tỉ mỉ. Mỗi cái gõ, mỗi cái nắm đều vừa vặn trúng đường kẻ mà chiêu thức của Mộc Nhân Hạng sẽ mất khống chế.
Như thể đường kẻ nhỏ bé này nằm ngay trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ, bị hắn khống chế, khiến cho chiêu thức của Mộc Nhân Hạng mất khống chế, cuối cùng chiêu thức của chính Mộc Nhân Hạng phá vỡ toàn bộ Mộc Nhân Hạng.
Đỉnh hào, diệu tới đỉnh hào. Đây chính là ảo diệu mà Lý Thất Dạ đã tìm hiểu ở trước vách đá. Môn công pháp này cũng được Lý Thất Dạ đặt tên là "Đỉnh Hào"!
"Đùng" một cái. Toàn bộ Mộc Nhân Hạng đổ nát, trở thành một vùng phế tích. Về sau Chu Tương võ đình sẽ không còn Mộc Nhân Hạng nữa. Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm.
- Bây giờ thì sao?
Khi đứng ngay trước mặt Truy Phong Thần Ẩu, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt.
Mộc Nhân Hạng đổ nát, Truy Phong Thần Ẩu lập tức trợn mắt ngoác mồm, vì vậy nhất thời không phản ứng kịp. Khi giọng nói của Lý Thất Dạ vang bên tai nàng thì nàng lập tức rùng mình.
Trong nháy mắt, Truy Phong Thần Ẩu dùng tốc độ nhanh nhất lui ra phía sau. Lúc này nàng đã sợ vỡ mật, nàng nằm mơ cũng không ngờ rằng Mộc Nhân Hạng dùng để sát hạch Chân Đế của Chu Tương võ đình bọn họ lại bị Lý Thất Dạ công phá nhanh như vậy.
Tốc độ của Truy Phong Thần Ẩu nhanh mấy thì cũng không có tác dụng. Trong nháy mắt, ầm một tiếng, bàn tay của Lý Thất Dạ vỗ xuống.
Khi bàn tay của Lý Thất Dạ vỗ xuống thì bất kể không gian hay là thời gian thì cũng đều ngưng đọng lại. Chân Thần đăng thiên mạnh như Truy Phong Thần Ẩu cũng không thể nhúc nhích.
"Đùng..." Một chưởng vỗ xuống, không gian cùng thời gian sụp đổ. Tiếng "răng rắc" vang lên, thân thể của Truy Phong Thần Ẩu bắt đầu vỡ vụn.
- Sư tôn, cứu ta...
Truy Phong Thần Ẩu hét lên. Lúc này nàng sợ tới mức hồn phi phách tán, toàn thân xụi lơ.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không xuất hiện, cũng không ra tay cứu đồ đệ của mình. Chỉ nghe cái "bẹp", Truy Phong Thần Ẩu bị vỗ thành sương máu, chớp mắt tan biến.
Nhất thời, toàn bộ Chu Tương võ đình yên lặng đáng sợ. Tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Việc khiến mọi người chấn động nhất là, không phải chỉ vì Chân Thần đăng thiên mạnh như Truy Phong Thần Ẩu bị vỗ thành sương máu trong nháy mắt. Mà là ở trong Chu Tương võ đình, ở dưới mí mắt của Long Tượng Võ Thần, đồ đệ của hắn bị Lý Thất Dạ vỗ thành sương máu.
Tất cả mọi người thấy vậy, ai cũng trợn trừng mắt, không dám tin vào mắt mình. Khiến mọi người khó tin hơn đó là, dưới tình huống như vậy mà đệ nhất cường giả Long Tượng Võ Thần lại không ra tay cứu giúp đồ đệ của mình, khiến cho mọi người không thể tin nổi.
Truy Phong Thần Ẩu chính là đồ đệ của Long Tượng Võ Thần. Hơn nữa hiện tại còn đang ở võ đình, ở ngay dưới mí mắt của Long Tượng Võ Thần, gần trong gang tấc.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không ra tay cứu giúp tính mạng của đồ đệ, đúng là khiến cho mọi người cảm thấy quá khó tin. Truy Phong Thần Ẩu cứ như vậy bị Lý Thất Dạ giết chết.
- Còn ai muốn lên không?
Lý Thất Dạ đứng đó, cười nhạt.
- Đạo hữu, nếu ngươi muốn tới làm khách thì Chu Tương võ đình hoan nghênh. Thế nhưng nếu muốn gây sự thì xin mời đạo hữu rời đi.
Lúc này giọng nói của Long Tượng Võ Thần vang lên, hắn nói chậm:
- Đồ đệ của ta không tốt, chuyện hôm nay là do nàng không biết tiến thối, nên có một kiếp.
Nghe Long Tượng Võ Thần nói thế, mọi người nhìn nhau. Truy Phong Thần Ẩu bị giết, phận là sư tôn thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không truy cứu trách nhiệm Lý Thất Dạ. Thật khiến người ta không dám tin.
Theo mọi người nghĩ, Lý Thất Dạ giết Truy Phong Thần Ẩu ngay dưới mí mắt của Long Tượng Võ Thần, phận làm sư phụ Long Tượng Võ Thần nên nổi giận lôi đình, báo thù cho đồ đệ của mình thì mới đúng.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không nổi giận, trái lại bình thản nói một câu bỏ qua chuyện này, không truy cứu chuyện này.
- Muốn ta rời đi cũng không khó.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
- Thứ nhất, thả Vũ Băng Ngưng, để nàng đi theo ta. Thứ hai, giao Mộc Thiếu Thần ra. Ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, xoay người rời đi.
Câu nói của Lý Thất Dạ khiến mọi người cười khổ. Đạp cửa thành, giết cấm quân, thậm chí còn giết cả đồ đệ của người khác, vậy mà còn hùng hồn nói chỉ cần thỏa mãn điều kiện của hắn thì hắn sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, sẽ xoay người rời đi.
Lời nói vừa hào hùng vừa bá đạo như vậy, cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới nói được. Cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới nói câu nói bá đạo như vậy một cách hào hùng.
- Nói về bá đạo, chỉ có đệ nhất hung nhân mà thôi.
Có lão tổ đạo thống thán phục. Cả thế gian này còn có ai dám ăn nói với Long Tượng Võ Thần như thế chứ.
- Đây là chuyện riêng của Chu Tương võ đình, mong rằng đạo hữu chớ dính líu quá nhiều.
Long Tượng Võ Thần nói chậm.
- Bây giờ không phải rồi.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
- Tạm gác chuyện Vũ nha đầu nương nhờ ta, chỉ riêng việc họ Mộc đám đối địch với ta thì cũng đã đủ rồi. Ngày hôm nay ta muốn lấy mạng chó của hắn, ai ngăn cản ta, giết không tha!
"Đùng..." Cuối cùng, Mộc Nhân Hạng không chịu đựng nổi những chiêu thức trên con phố tan vỡ. Trong nháy mắt, Mộc Nhân Hạng bị những chiêu thức của chính mình đánh nát. Trong tiếng nổ vang "đùng đùng đùng", chỉ thấy Mộc Nhân Hạng sụp đổ, đường phố dài thênh thang vỡ nát, trở thành phế tích.
Đây không phải là do Lý Thất Dạ đánh nát Mộc Nhân Hạng, mà là chiêu thức của Mộc Nhân Hạng mất khống chế, đập nát toàn bộ Mộc Nhân Hạng, trở thành phế tích.
Nhìn thấy toàn bộ Mộc Nhân Hạng đổ nát, tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm. Bởi vì rất nhiều người không rõ Lý Thất Dạ ra tay như thế nào, thậm chí mọi người còn không biết Lý Thất Dạ dùng chiêu thức gì nữa.
- Diệu, quá diệu rồi.
Có lão tổ mạnh mẽ nhìn ra đầu mối, không khỏi thán phục:
- Diệu tới đỉnh hào. Ở đỉnh hào, thành bại chỉ cách nhau một đường kẻ.
Đối với những lão tổ có thể nhìn hiểu thì cảnh tượng này quá sức chấn động. Bởi vì Lý Thất Dạ không hề lãng phí sức mạnh của mình, chính xác trên từng động tác, như thể đã trải qua tính toán tỉ mỉ. Mỗi cái gõ, mỗi cái nắm đều vừa vặn trúng đường kẻ mà chiêu thức của Mộc Nhân Hạng sẽ mất khống chế.
Như thể đường kẻ nhỏ bé này nằm ngay trong lòng bàn tay Lý Thất Dạ, bị hắn khống chế, khiến cho chiêu thức của Mộc Nhân Hạng mất khống chế, cuối cùng chiêu thức của chính Mộc Nhân Hạng phá vỡ toàn bộ Mộc Nhân Hạng.
Đỉnh hào, diệu tới đỉnh hào. Đây chính là ảo diệu mà Lý Thất Dạ đã tìm hiểu ở trước vách đá. Môn công pháp này cũng được Lý Thất Dạ đặt tên là "Đỉnh Hào"!
"Đùng" một cái. Toàn bộ Mộc Nhân Hạng đổ nát, trở thành một vùng phế tích. Về sau Chu Tương võ đình sẽ không còn Mộc Nhân Hạng nữa. Cảnh tượng này khiến cho tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm.
- Bây giờ thì sao?
Khi đứng ngay trước mặt Truy Phong Thần Ẩu, Lý Thất Dạ chỉ cười nhạt.
Mộc Nhân Hạng đổ nát, Truy Phong Thần Ẩu lập tức trợn mắt ngoác mồm, vì vậy nhất thời không phản ứng kịp. Khi giọng nói của Lý Thất Dạ vang bên tai nàng thì nàng lập tức rùng mình.
Trong nháy mắt, Truy Phong Thần Ẩu dùng tốc độ nhanh nhất lui ra phía sau. Lúc này nàng đã sợ vỡ mật, nàng nằm mơ cũng không ngờ rằng Mộc Nhân Hạng dùng để sát hạch Chân Đế của Chu Tương võ đình bọn họ lại bị Lý Thất Dạ công phá nhanh như vậy.
Tốc độ của Truy Phong Thần Ẩu nhanh mấy thì cũng không có tác dụng. Trong nháy mắt, ầm một tiếng, bàn tay của Lý Thất Dạ vỗ xuống.
Khi bàn tay của Lý Thất Dạ vỗ xuống thì bất kể không gian hay là thời gian thì cũng đều ngưng đọng lại. Chân Thần đăng thiên mạnh như Truy Phong Thần Ẩu cũng không thể nhúc nhích.
"Đùng..." Một chưởng vỗ xuống, không gian cùng thời gian sụp đổ. Tiếng "răng rắc" vang lên, thân thể của Truy Phong Thần Ẩu bắt đầu vỡ vụn.
- Sư tôn, cứu ta...
Truy Phong Thần Ẩu hét lên. Lúc này nàng sợ tới mức hồn phi phách tán, toàn thân xụi lơ.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không xuất hiện, cũng không ra tay cứu đồ đệ của mình. Chỉ nghe cái "bẹp", Truy Phong Thần Ẩu bị vỗ thành sương máu, chớp mắt tan biến.
Nhất thời, toàn bộ Chu Tương võ đình yên lặng đáng sợ. Tất cả mọi người trố mắt ngoác mồm nhìn cảnh tượng trước mắt.
Việc khiến mọi người chấn động nhất là, không phải chỉ vì Chân Thần đăng thiên mạnh như Truy Phong Thần Ẩu bị vỗ thành sương máu trong nháy mắt. Mà là ở trong Chu Tương võ đình, ở dưới mí mắt của Long Tượng Võ Thần, đồ đệ của hắn bị Lý Thất Dạ vỗ thành sương máu.
Tất cả mọi người thấy vậy, ai cũng trợn trừng mắt, không dám tin vào mắt mình. Khiến mọi người khó tin hơn đó là, dưới tình huống như vậy mà đệ nhất cường giả Long Tượng Võ Thần lại không ra tay cứu giúp đồ đệ của mình, khiến cho mọi người không thể tin nổi.
Truy Phong Thần Ẩu chính là đồ đệ của Long Tượng Võ Thần. Hơn nữa hiện tại còn đang ở võ đình, ở ngay dưới mí mắt của Long Tượng Võ Thần, gần trong gang tấc.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không ra tay cứu giúp tính mạng của đồ đệ, đúng là khiến cho mọi người cảm thấy quá khó tin. Truy Phong Thần Ẩu cứ như vậy bị Lý Thất Dạ giết chết.
- Còn ai muốn lên không?
Lý Thất Dạ đứng đó, cười nhạt.
- Đạo hữu, nếu ngươi muốn tới làm khách thì Chu Tương võ đình hoan nghênh. Thế nhưng nếu muốn gây sự thì xin mời đạo hữu rời đi.
Lúc này giọng nói của Long Tượng Võ Thần vang lên, hắn nói chậm:
- Đồ đệ của ta không tốt, chuyện hôm nay là do nàng không biết tiến thối, nên có một kiếp.
Nghe Long Tượng Võ Thần nói thế, mọi người nhìn nhau. Truy Phong Thần Ẩu bị giết, phận là sư tôn thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không truy cứu trách nhiệm Lý Thất Dạ. Thật khiến người ta không dám tin.
Theo mọi người nghĩ, Lý Thất Dạ giết Truy Phong Thần Ẩu ngay dưới mí mắt của Long Tượng Võ Thần, phận làm sư phụ Long Tượng Võ Thần nên nổi giận lôi đình, báo thù cho đồ đệ của mình thì mới đúng.
Thế nhưng Long Tượng Võ Thần lại không nổi giận, trái lại bình thản nói một câu bỏ qua chuyện này, không truy cứu chuyện này.
- Muốn ta rời đi cũng không khó.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
- Thứ nhất, thả Vũ Băng Ngưng, để nàng đi theo ta. Thứ hai, giao Mộc Thiếu Thần ra. Ta sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, xoay người rời đi.
Câu nói của Lý Thất Dạ khiến mọi người cười khổ. Đạp cửa thành, giết cấm quân, thậm chí còn giết cả đồ đệ của người khác, vậy mà còn hùng hồn nói chỉ cần thỏa mãn điều kiện của hắn thì hắn sẽ coi như không có chuyện gì xảy ra, sẽ xoay người rời đi.
Lời nói vừa hào hùng vừa bá đạo như vậy, cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới nói được. Cũng chỉ có đệ nhất hung nhân mới nói câu nói bá đạo như vậy một cách hào hùng.
- Nói về bá đạo, chỉ có đệ nhất hung nhân mà thôi.
Có lão tổ đạo thống thán phục. Cả thế gian này còn có ai dám ăn nói với Long Tượng Võ Thần như thế chứ.
- Đây là chuyện riêng của Chu Tương võ đình, mong rằng đạo hữu chớ dính líu quá nhiều.
Long Tượng Võ Thần nói chậm.
- Bây giờ không phải rồi.
Lý Thất Dạ cười nhạt:
- Tạm gác chuyện Vũ nha đầu nương nhờ ta, chỉ riêng việc họ Mộc đám đối địch với ta thì cũng đã đủ rồi. Ngày hôm nay ta muốn lấy mạng chó của hắn, ai ngăn cản ta, giết không tha!
/5110
|