Nhìn thấy Lý Thất Dạ cùng Vương Thế Hoa đứng trong hư không quyết đấu, tất cả mọi người nín thở, tập trung quan sát cảnh này.
- Liệt Thiên Cuồng Hủy so với Long Tượng Võ Thần thì thế nào?
Có người tò mò hỏi.
- Không biết, thế nhưng đáp án sẽ công bố nhanh thôi.
Có lão tổ lắc đầu.
"Xùy..." Vào lúc này, chỉ thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy hòa vào hư không, nháy mắt biến mất không thấy tung tích.
- Là thuật độn hình sao?
Nhìn thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy nháy mắt biến mất vào hư không, có cường giả hỏi.
- Không, thứ này cao minh hơn thuật độn hình, là luyện hư.
Có lão tổ đạo thống nói:
- Hư không chính là thủ đoạn thảo phạt của nó, cũng là sức mạnh của nó.
"Ầm" Trong nháy mắt, một đòn đánh bất ngờ đánh tới lồng ngực Lý Thất Dạ. Đòn đánh này không có uy thế kinh thiên, thế nhưng nó được luyện từ hư không, có thể nháy mắt xuyên thủng lồng ngực Lý Thất Dạ. Cứ như khi đối mặt với cú đấm này thì tất cả mọi thứ đều trở nên trong suốt.
Đối mặt với đòn đánh ngưng luyện hư không này, Lý Thất Dạ chỉ hất tay. Chỉ nghe "đùng", một vùng không gian ập tới như bão tố.
Chỉ nghe "ầm", đòn đánh ngưng luyện hư không nháy mắt đổ nát, mà vùng không gian ập tới như bão tố cũng bị đánh thủng.
Nhìn thấy trận quyết đấu này, vô số người rùng mình. Đây không phải là quyết đấu chiêu thức, cũng không phải quyết đấu biến hóa chiêu thức, mà là quyết đấu điều khiển hư không.
Thế gian không nhiều tu sĩ tinh thông không gian, càng khỏi phải nói ngưng luyện hư không. Liệt Thiên Cuồng Hủy không chỉ tinh thông không gian, mà còn có thể ngưng luyện hư không nữa.
- Phá...
Lúc này, Lý Thất Dạ mỉm cười, đấm ra một quyền, quyền này chỉ đi được một tấc, thế nhưng một tấc quyền kình này lại xung kích toàn bộ không gian. Chỉ nghe "đùng", không gian gần cú đấm này lập tức đổ nát, hóa thành hố đen.
Chỉ nghe "răng rắc". Dưới cú đấm này, toàn bộ không gian đổ nát, vô số mảnh vỡ không gian bay loạn xạ, toàn bộ thế giới như muốn tan vỡ.
"Keng... keng... keng... keng..." Chỉ thấy trong hư không đổ nát có phù văn di chuyển, toàn bộ không gian như hóa thành một bộ áo giáp tỏa sáng lập lòe. Chỉ nghe tiếng "ầm" vang lớn, từng tầng áo giáp ngăn cản cú đấm của Lý Thất Dạ.
Tuy rằng có tiểng đổ nát "răng rắc, răng rắc, răng rắc", thế nhưng cuối cùng cũng ngăn cản được cú đấm đánh nát hư không này.
- Liệt Thiên Chiến Giáp của hắn có thể hòa tan không gian.
Nhìn thấy cảnh này, có lão tổ nhìn ra đầu mối, thì thào:
- Liệt Thiên Cuồng Hủy không chỉ có thể dung luyện không gian, mà bộ áo giáp này của hắn còn có thể giúp hắn hòa tan vào không gian nữa.
"Ầm..." Trong nháy mắt, chỉ thấy Lý Thất Dạ bị đánh từ trên cao rớt xuống. Chỉ nghe "ầm" một cái, Lý Thất Dạ bị đánh rơi xuống đất, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất, bùn đất sụp xuống chôn lấy hắn, không biết sống chết.
Lúc này, ở vị trí Lý Thất Dạ vừa đứng, ngay chỗ lồng ngực xuất hiện một đồ đằng hình rồng. Con rồng này như âm dương chuyển động, sinh sôi không dừng.
Chính con rồng này đánh bay Lý Thất Dạ. Con rồng này như nắm giữ sức mạnh âm dương, hơn nữa nó có mặt ở khắp mọi nơi trong vùng không gian này, như thể nó đang thao túng toàn bộ vùng không gian này.
Cũng có nghĩa, trong vùng không gian nó thao túng, ngươi không có cách nào chống lại nó cả.
- Hư Không Âm Dương Đoàn Long Kích...
Thấy vậy, có một vị lão tổ từng nghe nói đến chiêu thức này. Đây chính là đòn tấn công vô địch nhất của Liệt Thiên Cuồng Hủy, cũng là pháp thuật đắc ý nhất đời này của Liệt Thiên Cuồng Hủy. Năm đó hắn dùng thuật này đánh trọng thương Chiến Bào Chân Đế.
- Lý Thất Dạ trọng thương rồi sao?
Nhìn hố to trên mặt đất, không ít người quan sát, thì thào rằng.
- Há, họ Lý! Dám khoác lác không biết ngượng này. So với Ưng Thần, Vương lão nhà ta đây mạnh hơn gấp nhiều lần.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị đánh rớt, Mộc Thiếu Thần cười ngạo nghễ.
Nhìn hố lớn trên đất, không ít người rùng mình. Liệt Thiên Cuồng Hủy đúng là danh bất hư truyền. Chẳng trách năm đó lại có thể đánh trọng thương Chân Đế thời trẻ, thực lực đúng là mạnh mẽ.
- Già rồi.
Liệt Thiên Cuồng Hủy đứng tại chỗ, cảm khái rằng:
- Tay chân không lưu loát, ra tay cũng không đủ tàn nhẫn.
- Đúng là già rồi.
Lúc này, một giọng nói thản nhiên vang lên. Chỉ nghe "rầm", Lý Thất Dạ nhảy khỏi hố sâu, chớp mắt đã đứng trên hư không.
Mọi người nhìn tới, chỉ thấy Lý Thất Dạ hoàn hảo không tổn tại, ngay cả chút xíu trầy da cũng không có. Mọi người không bất ngờ lắm, đệ nhất hung nhân là đệ nhất hung nhân, cho dù trúng phải một đòn của Liệt Thiên Cuồng Hủy thì vẫn bình an vô sự.
Lúc này Lý Thất Dạ phủi nhẹ bụi bặm trên người, lạnh nhạt nói:
- Vất vả lắm mới gặp được một người tinh thông không gian, còn tưởng có đòn sát thủ kinh thiên động địa nên muốn chơi với ngươi một chút. Không ngờ chờ hơn nửa ngày, đòn sát thủ lại chỉ là trò vặt ngưng luyện không gian, vẫn chưa khiêu thoát, đúng là khiến người ta tiếc nuối mà.
- Lão thân cũng muốn xem thử tuyệt sát ngưng luyện không gian của ngươi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dính đòn tấn công mạnh nhất của mình mà vẫn bình yên vô sự, làm cho Liệt Thiên Cuồng Hủy co rút tròng mắt.
Vương Thế Hoa biết uy lực của đòn tấn công này. Nếu như đòn tấn công này không có uy lực cường đại thì năm đó cũng sẽ không đánh trọng thương Chiến Bào Chân Đế. Thế nhưng Lý Thất Dạ dùng cơ thể hứng lấy đòn tấn công mạnh nhất của mình mà lại không hề thương tổn, ngay cả một chút trầy da cũng không có.
Sức chịu dựng kinh khủng như vậy, thân thể mạnh mẽ như vậy, Vương Thế Hoa không co rút tròng mắt mới lạ. Lần này hắn biết mình gặp phải một đối thủ vô cùng khủng bố rồi.
- Ta thật sự không có tuyệt sát không gian nào hết.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
- Chỉ là quyền cước phổ thông mà thôi, đều là mấy thứ sơ sài thô kệch.
Dứt lời, Lý Thất Dạ đã đứng ở trước mặt của hắn. Lý Thất Dạ nháy mắt xuất hiện trước mặt mình khiến Vương Thế Hoa kinh ngạc. Trong nháy mắt, hắn lùi ra phía sau, rời xa Lý Thất Dạ.
Thế nhưng lúc này hắn phát hiện thuật ngưng luyện không gian của mình đã mất tác dụng, hắn không thể nào xuyên qua không gian, toàn bộ không gian như bị giam cầm. Cho dù lúc này Liệt Thiên Chiến Giáp trên người hắn dâng trào ánh sáng chói mắt, thế nhưng không gian vẫn cứ bị khóa chặt, hắn bị giam cầm nguyên tại chỗ.
Khi này Lý Thất Dạ đã khống chế toàn bộ không gian, tất cả đều nằm dưới sự điều khiển của hắn. Không được hắn cho phép thì không ai có thể xuyên qua, không ai có thể nhúc nhích.
- Liệt Thiên Cuồng Hủy so với Long Tượng Võ Thần thì thế nào?
Có người tò mò hỏi.
- Không biết, thế nhưng đáp án sẽ công bố nhanh thôi.
Có lão tổ lắc đầu.
"Xùy..." Vào lúc này, chỉ thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy hòa vào hư không, nháy mắt biến mất không thấy tung tích.
- Là thuật độn hình sao?
Nhìn thấy Liệt Thiên Cuồng Hủy nháy mắt biến mất vào hư không, có cường giả hỏi.
- Không, thứ này cao minh hơn thuật độn hình, là luyện hư.
Có lão tổ đạo thống nói:
- Hư không chính là thủ đoạn thảo phạt của nó, cũng là sức mạnh của nó.
"Ầm" Trong nháy mắt, một đòn đánh bất ngờ đánh tới lồng ngực Lý Thất Dạ. Đòn đánh này không có uy thế kinh thiên, thế nhưng nó được luyện từ hư không, có thể nháy mắt xuyên thủng lồng ngực Lý Thất Dạ. Cứ như khi đối mặt với cú đấm này thì tất cả mọi thứ đều trở nên trong suốt.
Đối mặt với đòn đánh ngưng luyện hư không này, Lý Thất Dạ chỉ hất tay. Chỉ nghe "đùng", một vùng không gian ập tới như bão tố.
Chỉ nghe "ầm", đòn đánh ngưng luyện hư không nháy mắt đổ nát, mà vùng không gian ập tới như bão tố cũng bị đánh thủng.
Nhìn thấy trận quyết đấu này, vô số người rùng mình. Đây không phải là quyết đấu chiêu thức, cũng không phải quyết đấu biến hóa chiêu thức, mà là quyết đấu điều khiển hư không.
Thế gian không nhiều tu sĩ tinh thông không gian, càng khỏi phải nói ngưng luyện hư không. Liệt Thiên Cuồng Hủy không chỉ tinh thông không gian, mà còn có thể ngưng luyện hư không nữa.
- Phá...
Lúc này, Lý Thất Dạ mỉm cười, đấm ra một quyền, quyền này chỉ đi được một tấc, thế nhưng một tấc quyền kình này lại xung kích toàn bộ không gian. Chỉ nghe "đùng", không gian gần cú đấm này lập tức đổ nát, hóa thành hố đen.
Chỉ nghe "răng rắc". Dưới cú đấm này, toàn bộ không gian đổ nát, vô số mảnh vỡ không gian bay loạn xạ, toàn bộ thế giới như muốn tan vỡ.
"Keng... keng... keng... keng..." Chỉ thấy trong hư không đổ nát có phù văn di chuyển, toàn bộ không gian như hóa thành một bộ áo giáp tỏa sáng lập lòe. Chỉ nghe tiếng "ầm" vang lớn, từng tầng áo giáp ngăn cản cú đấm của Lý Thất Dạ.
Tuy rằng có tiểng đổ nát "răng rắc, răng rắc, răng rắc", thế nhưng cuối cùng cũng ngăn cản được cú đấm đánh nát hư không này.
- Liệt Thiên Chiến Giáp của hắn có thể hòa tan không gian.
Nhìn thấy cảnh này, có lão tổ nhìn ra đầu mối, thì thào:
- Liệt Thiên Cuồng Hủy không chỉ có thể dung luyện không gian, mà bộ áo giáp này của hắn còn có thể giúp hắn hòa tan vào không gian nữa.
"Ầm..." Trong nháy mắt, chỉ thấy Lý Thất Dạ bị đánh từ trên cao rớt xuống. Chỉ nghe "ầm" một cái, Lý Thất Dạ bị đánh rơi xuống đất, tạo thành một cái hố sâu trên mặt đất, bùn đất sụp xuống chôn lấy hắn, không biết sống chết.
Lúc này, ở vị trí Lý Thất Dạ vừa đứng, ngay chỗ lồng ngực xuất hiện một đồ đằng hình rồng. Con rồng này như âm dương chuyển động, sinh sôi không dừng.
Chính con rồng này đánh bay Lý Thất Dạ. Con rồng này như nắm giữ sức mạnh âm dương, hơn nữa nó có mặt ở khắp mọi nơi trong vùng không gian này, như thể nó đang thao túng toàn bộ vùng không gian này.
Cũng có nghĩa, trong vùng không gian nó thao túng, ngươi không có cách nào chống lại nó cả.
- Hư Không Âm Dương Đoàn Long Kích...
Thấy vậy, có một vị lão tổ từng nghe nói đến chiêu thức này. Đây chính là đòn tấn công vô địch nhất của Liệt Thiên Cuồng Hủy, cũng là pháp thuật đắc ý nhất đời này của Liệt Thiên Cuồng Hủy. Năm đó hắn dùng thuật này đánh trọng thương Chiến Bào Chân Đế.
- Lý Thất Dạ trọng thương rồi sao?
Nhìn hố to trên mặt đất, không ít người quan sát, thì thào rằng.
- Há, họ Lý! Dám khoác lác không biết ngượng này. So với Ưng Thần, Vương lão nhà ta đây mạnh hơn gấp nhiều lần.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ bị đánh rớt, Mộc Thiếu Thần cười ngạo nghễ.
Nhìn hố lớn trên đất, không ít người rùng mình. Liệt Thiên Cuồng Hủy đúng là danh bất hư truyền. Chẳng trách năm đó lại có thể đánh trọng thương Chân Đế thời trẻ, thực lực đúng là mạnh mẽ.
- Già rồi.
Liệt Thiên Cuồng Hủy đứng tại chỗ, cảm khái rằng:
- Tay chân không lưu loát, ra tay cũng không đủ tàn nhẫn.
- Đúng là già rồi.
Lúc này, một giọng nói thản nhiên vang lên. Chỉ nghe "rầm", Lý Thất Dạ nhảy khỏi hố sâu, chớp mắt đã đứng trên hư không.
Mọi người nhìn tới, chỉ thấy Lý Thất Dạ hoàn hảo không tổn tại, ngay cả chút xíu trầy da cũng không có. Mọi người không bất ngờ lắm, đệ nhất hung nhân là đệ nhất hung nhân, cho dù trúng phải một đòn của Liệt Thiên Cuồng Hủy thì vẫn bình an vô sự.
Lúc này Lý Thất Dạ phủi nhẹ bụi bặm trên người, lạnh nhạt nói:
- Vất vả lắm mới gặp được một người tinh thông không gian, còn tưởng có đòn sát thủ kinh thiên động địa nên muốn chơi với ngươi một chút. Không ngờ chờ hơn nửa ngày, đòn sát thủ lại chỉ là trò vặt ngưng luyện không gian, vẫn chưa khiêu thoát, đúng là khiến người ta tiếc nuối mà.
- Lão thân cũng muốn xem thử tuyệt sát ngưng luyện không gian của ngươi.
Nhìn thấy Lý Thất Dạ dính đòn tấn công mạnh nhất của mình mà vẫn bình yên vô sự, làm cho Liệt Thiên Cuồng Hủy co rút tròng mắt.
Vương Thế Hoa biết uy lực của đòn tấn công này. Nếu như đòn tấn công này không có uy lực cường đại thì năm đó cũng sẽ không đánh trọng thương Chiến Bào Chân Đế. Thế nhưng Lý Thất Dạ dùng cơ thể hứng lấy đòn tấn công mạnh nhất của mình mà lại không hề thương tổn, ngay cả một chút trầy da cũng không có.
Sức chịu dựng kinh khủng như vậy, thân thể mạnh mẽ như vậy, Vương Thế Hoa không co rút tròng mắt mới lạ. Lần này hắn biết mình gặp phải một đối thủ vô cùng khủng bố rồi.
- Ta thật sự không có tuyệt sát không gian nào hết.
Lý Thất Dạ mỉm cười, nói rằng:
- Chỉ là quyền cước phổ thông mà thôi, đều là mấy thứ sơ sài thô kệch.
Dứt lời, Lý Thất Dạ đã đứng ở trước mặt của hắn. Lý Thất Dạ nháy mắt xuất hiện trước mặt mình khiến Vương Thế Hoa kinh ngạc. Trong nháy mắt, hắn lùi ra phía sau, rời xa Lý Thất Dạ.
Thế nhưng lúc này hắn phát hiện thuật ngưng luyện không gian của mình đã mất tác dụng, hắn không thể nào xuyên qua không gian, toàn bộ không gian như bị giam cầm. Cho dù lúc này Liệt Thiên Chiến Giáp trên người hắn dâng trào ánh sáng chói mắt, thế nhưng không gian vẫn cứ bị khóa chặt, hắn bị giam cầm nguyên tại chỗ.
Khi này Lý Thất Dạ đã khống chế toàn bộ không gian, tất cả đều nằm dưới sự điều khiển của hắn. Không được hắn cho phép thì không ai có thể xuyên qua, không ai có thể nhúc nhích.
/5110
|