Lý Thất Dạ cười nhạt, hết sức tùy ý, hoàn toàn không lọt mắt Tru Tiên Cổ Trận, dường như tất cả mọi thứ đều nằm trong sự khống chế của hắn.
Lúc này Bát Trận Chân Đế mặt mày khó coi, dù sao thì cảm giác bị người khác xem thường cũng hết sức khó chịu. Hắn chính là Chân Đế, được sức mạnh của Vạn Trận quốc gia trì, còn có Tru Tiên tam kiếm nơi tay. Đừng nói thế hệ trẻ, nhìn khắp Cửu Bí đạo thống, thậm chí là nhìn khắp Đế Thống Giới, có ai mà dám xem thường hắn chứ.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không thèm ngó tới, không coi hắn ra gì, Bát Trận Chân Đế không nổi nóng mới là lạ.
Bát Trận Chân Đế dù sao cũng là Chân Đế. Hắn ghìm lại lửa giận, hai mắt mở ra, bên trong hai mắt nở rộ kiếm trận. Trong nháy mắt, hắn như đắm chìm trong thế giới kiếm đạo, ở trong thế giới này, tất cả mọi thứ đều hóa thành đại trận vô thượng, thiên địa chính là trận, còn hắn chính là thiên địa.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được sự biến hóa của Bát Trận Chân Đế. Toàn thân Bát Trận Chân Đế tỏa ra luật vận của đại trận, hắn như hòa vào thiên địa, diễn hóa thành đại trận vô thượng.
- Đúng là hiểu được trận pháp tam muội.
Lý Thất Dạ nhìn trạng thái này của Bát Trận Chân Đế, gật đầu, cười nhạt nói rằng:
- Cũng hoàn toàn có tư cách trở thành Chân Đế. Tiếc là vội vàng xao động, thiếu mất ma luyện lắng đọng, điểm này kém xa Hải tiểu tử.
Lý Thất Dạ đánh giá như thế, tất cả mọi người không biết phải nói gì, cũng không biết lời này là khen hay là châm biếm, vì vậy mọi người chỉ biết nhìn nhau.
- Hôm nay, không chết không thôi!
Khi Bát Trận Chân Đế nói ra câu này, tiếng nói rõ ràng, sát phạt quyết đoán, khí tức sát phạt tràn khắp thiên địa.
Lúc này, tất cả mọi người đều có thể thấy Bát Trận Chân Đế ôm lòng quyết tử. Hắn muốn chiến một trận tới cùng, không thành công thì thành nhân.
Lúc này, vô số người hít lạnh. Bất kể như thế nào, bọn họ đều có chút bội phục Bát Trận Chân Đế.
Lúc này, tân hoàng vô địch làm người ta cảm thấy tuyệt vọng. Bất kể Bát Trận Chân Đế cường đại như thế nào đi nữa thì cũng không thể tranh phong với tân hoàng.
Huống chi lại có chuyện của Binh Trì Hàm Ngọc. Vị hôn thê của hắn bị tân hoàng chinh phục, không một người đàn ông nào có thể chịu đựng được chuyện này hết.
Dưới cục diện như vậy mà Bát Trận Chân Đế vẫn giữ vững tâm trạng, vẫn có quyết tâm chiến một trận đến cùng, có nghị lực không thành công thì thành nhân, chuyện này khiến một số người cảm thấy bội phục.
Mọi người biết, lúc này Bát Trận Chân Đế đã ôm lòng quyết tử, thậm chí là ngọc đá cùng vỡ. Mọi người đều thông cảm với hắn.
Bởi vì Bát Trận Chân Đế còn sống đã chẳng có ý nghĩa gì rồi, cho dù hắn thật sự có thể trốn khỏi lòng bàn tay của tân hoàng, có thể giữ được tính mạng thì quãng đời còn lại cũng sẽ sống dưới bóng ma của tân hoàng, tâm ma sẽ ăn mòn quãng đời còn lại của hắn. Khi đó, hắn chỉ sống trong nhục nhã mà thôi.
Cho nên, thay vì sống trong nhục nhã, còn không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một trận đến cùng. Cho dù chết thì cũng chết một cách oanh oanh liệt liệt. Ít ra hắn là người đã từng tranh giành hoàng vị với tân hoàng, ít nhất cũng là một đề tài nói chuyện.
- Được, ta cũng muốn xem xem ngươi muốn chết theo cách nào.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói chậm:
- Lấy ra bản lĩnh lớn nhất của mình đi, đừng khiến ta quá thất vọng. Chuẩn bị lâu như vậy, được ca tụng là tuyệt thế đại trận, nếu như không chịu nổi một đòn thì quá là vô nghĩa.
Tân hoàng nói thế, nếu đổi lại là trước kia thì rất là chói tai, rất là cuồng vọng.
Thế nhưng bây giờ mọi người đều cảm thấy tân hoàng có tư cách nói như thế, hơn nữa còn hết sức hiển nhiên.
Lúc này Bát Trận Chân Đế hai mắt lạnh căm. Hai mắt của hắn nở rộ hào quang lộng lẫy nhất, chói mắt nhất, như thể có thể chiếu rọi vạn thế, chiếu sáng cửu u.
- Nói y như thật.
Bát Trận Chân Đế quát nhẹ, tiếng quát như tiếng sấm giữa mùa xuân, âm thanh cuồn cuộn, rung chuyển bát phương. Khi hắn đứng đó, hệt như là chí tôn vô thượng, làm người ta cảm thấy hít thở không thông.
Nhất là Tru Tiên tam kiếm trước người hắn lóe lên ánh sáng rét lạnh, làm mọi người bất giác run rẩy. Khi Tru Tiên ba kiếm lóe lên ánh sáng rét lạnh thì từng sợi ánh sáng đều như thể đâm sâu vào xương tủy, làm người ta cảm thấy đau nhức, làm người ta cảm thấy tim gan lạnh lẽo.
Mặc dù Tru Tiên tam kiếm vẫn chưa ra tay, nhưng cũng đã làm mọi người ngửi được mùi vị chết chóc đáng sợ, thậm chí còn khiến mọi người có ảo giác Tru Tiên tam kiếm gác trên cổ mình, có thể chặt bỏ đầu mình trong nháy mắt.
- Ra tay đi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, không hề bận tâm, hời hợt nói rằng:
- Ta chờ Tru Tiên Cổ Trận của ngươi, xem xem ngươi lĩnh hội cổ trận được mấy phần.
- Hừ --
Bát Trận Chân Đế hừ lạnh, hai mắt bừng sáng. Trong nháy mắt, "keng" một cái, Tru Tiên ba kiếm cùng reo vang.
Tiếng kiếm reo, mọi người đều đã nghe qua. Thế nhưng khi Tru Tiên tam kiếm cùng reo thì tất cả mọi người không khỏi rùng mình. Bởi vì tiếng kiếm reo này không phải truyền vào lỗ tai, mà là truyền vào trái tim của mọi người, thậm chí còn giống như là vang lên từ trái tim của mọi người.
Khi tiếng kiếm reo vang lên thì Tru Tiên tam kiếm bắt đầu giết chóc trong trái tim mọi người, chớp mắt mọi người phát lạnh, hù không ít người sợ hãi lùi lại phía sau, lông tơ toàn thân như muốn nổ tung.
"Ông..."
Trong nháy mắt, không gian gợn sóng, không gian như bị cắt đứt. Chỉ thấy Tru Tiên tam kiếm chuyển động xung quanh Bát Trận Chân Đế.
Khi Tru Tiên tam kiếm chuyển động xung quanh Bát Trận Chân Đế thì thân thể Bát Trận Chân Đế cũng vang "ông", trong nháy mắt, thân thể Bát Trận Chân Đế tuôn ra phù văn vô cùng vô tận.
Bên trong thân thể của Bát Trận Chân Đế như cất giấu một thế giới phù văn, nhất thời phù văn vô cùng vô tận tuôn ra khỏi thân thể của hắn. Trong nháy mắt, toàn thân Bát Trận Chân Đế bị phù văn vô cùng vô tận nhấn chìm. Mặt khác phù văn tuôn ra từ thân thể Bát Trận Chân Đế vừa cổ xưa vừa ảo diệu, mỗi một phù văn đều chứa đựng sức mạnh vô cùng vô tận. Cho nên khi vô số phù văn xuất hiện thì chẳng khác gì ba ngàn đại thế giới xuất hiện, mênh mông vô tận.
"Keng..."
Lúc này Tru Tiên tam kiếm cộng hưởng, trong nháy mắt, ba thanh cổ kiếm như mở ra một thế giới tuyên cổ, chớp mắt tuôn ra hào quang sáng chói, chớp mắt khóa chặt phù văn cổ xưa tuôn ra từ thân thể Bát Trận Chân Đế.
"Đùng..."
Sau khi phù văn bị hào quang của Tru Tiên tam kiếm khóa chặt thì nháy mắt kết thành một tòa đại trận to lớn vô song.
Lúc này Bát Trận Chân Đế mặt mày khó coi, dù sao thì cảm giác bị người khác xem thường cũng hết sức khó chịu. Hắn chính là Chân Đế, được sức mạnh của Vạn Trận quốc gia trì, còn có Tru Tiên tam kiếm nơi tay. Đừng nói thế hệ trẻ, nhìn khắp Cửu Bí đạo thống, thậm chí là nhìn khắp Đế Thống Giới, có ai mà dám xem thường hắn chứ.
Thế nhưng Lý Thất Dạ lại không thèm ngó tới, không coi hắn ra gì, Bát Trận Chân Đế không nổi nóng mới là lạ.
Bát Trận Chân Đế dù sao cũng là Chân Đế. Hắn ghìm lại lửa giận, hai mắt mở ra, bên trong hai mắt nở rộ kiếm trận. Trong nháy mắt, hắn như đắm chìm trong thế giới kiếm đạo, ở trong thế giới này, tất cả mọi thứ đều hóa thành đại trận vô thượng, thiên địa chính là trận, còn hắn chính là thiên địa.
Tất cả mọi người đều cảm nhận được sự biến hóa của Bát Trận Chân Đế. Toàn thân Bát Trận Chân Đế tỏa ra luật vận của đại trận, hắn như hòa vào thiên địa, diễn hóa thành đại trận vô thượng.
- Đúng là hiểu được trận pháp tam muội.
Lý Thất Dạ nhìn trạng thái này của Bát Trận Chân Đế, gật đầu, cười nhạt nói rằng:
- Cũng hoàn toàn có tư cách trở thành Chân Đế. Tiếc là vội vàng xao động, thiếu mất ma luyện lắng đọng, điểm này kém xa Hải tiểu tử.
Lý Thất Dạ đánh giá như thế, tất cả mọi người không biết phải nói gì, cũng không biết lời này là khen hay là châm biếm, vì vậy mọi người chỉ biết nhìn nhau.
- Hôm nay, không chết không thôi!
Khi Bát Trận Chân Đế nói ra câu này, tiếng nói rõ ràng, sát phạt quyết đoán, khí tức sát phạt tràn khắp thiên địa.
Lúc này, tất cả mọi người đều có thể thấy Bát Trận Chân Đế ôm lòng quyết tử. Hắn muốn chiến một trận tới cùng, không thành công thì thành nhân.
Lúc này, vô số người hít lạnh. Bất kể như thế nào, bọn họ đều có chút bội phục Bát Trận Chân Đế.
Lúc này, tân hoàng vô địch làm người ta cảm thấy tuyệt vọng. Bất kể Bát Trận Chân Đế cường đại như thế nào đi nữa thì cũng không thể tranh phong với tân hoàng.
Huống chi lại có chuyện của Binh Trì Hàm Ngọc. Vị hôn thê của hắn bị tân hoàng chinh phục, không một người đàn ông nào có thể chịu đựng được chuyện này hết.
Dưới cục diện như vậy mà Bát Trận Chân Đế vẫn giữ vững tâm trạng, vẫn có quyết tâm chiến một trận đến cùng, có nghị lực không thành công thì thành nhân, chuyện này khiến một số người cảm thấy bội phục.
Mọi người biết, lúc này Bát Trận Chân Đế đã ôm lòng quyết tử, thậm chí là ngọc đá cùng vỡ. Mọi người đều thông cảm với hắn.
Bởi vì Bát Trận Chân Đế còn sống đã chẳng có ý nghĩa gì rồi, cho dù hắn thật sự có thể trốn khỏi lòng bàn tay của tân hoàng, có thể giữ được tính mạng thì quãng đời còn lại cũng sẽ sống dưới bóng ma của tân hoàng, tâm ma sẽ ăn mòn quãng đời còn lại của hắn. Khi đó, hắn chỉ sống trong nhục nhã mà thôi.
Cho nên, thay vì sống trong nhục nhã, còn không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một trận đến cùng. Cho dù chết thì cũng chết một cách oanh oanh liệt liệt. Ít ra hắn là người đã từng tranh giành hoàng vị với tân hoàng, ít nhất cũng là một đề tài nói chuyện.
- Được, ta cũng muốn xem xem ngươi muốn chết theo cách nào.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói chậm:
- Lấy ra bản lĩnh lớn nhất của mình đi, đừng khiến ta quá thất vọng. Chuẩn bị lâu như vậy, được ca tụng là tuyệt thế đại trận, nếu như không chịu nổi một đòn thì quá là vô nghĩa.
Tân hoàng nói thế, nếu đổi lại là trước kia thì rất là chói tai, rất là cuồng vọng.
Thế nhưng bây giờ mọi người đều cảm thấy tân hoàng có tư cách nói như thế, hơn nữa còn hết sức hiển nhiên.
Lúc này Bát Trận Chân Đế hai mắt lạnh căm. Hai mắt của hắn nở rộ hào quang lộng lẫy nhất, chói mắt nhất, như thể có thể chiếu rọi vạn thế, chiếu sáng cửu u.
- Nói y như thật.
Bát Trận Chân Đế quát nhẹ, tiếng quát như tiếng sấm giữa mùa xuân, âm thanh cuồn cuộn, rung chuyển bát phương. Khi hắn đứng đó, hệt như là chí tôn vô thượng, làm người ta cảm thấy hít thở không thông.
Nhất là Tru Tiên tam kiếm trước người hắn lóe lên ánh sáng rét lạnh, làm mọi người bất giác run rẩy. Khi Tru Tiên ba kiếm lóe lên ánh sáng rét lạnh thì từng sợi ánh sáng đều như thể đâm sâu vào xương tủy, làm người ta cảm thấy đau nhức, làm người ta cảm thấy tim gan lạnh lẽo.
Mặc dù Tru Tiên tam kiếm vẫn chưa ra tay, nhưng cũng đã làm mọi người ngửi được mùi vị chết chóc đáng sợ, thậm chí còn khiến mọi người có ảo giác Tru Tiên tam kiếm gác trên cổ mình, có thể chặt bỏ đầu mình trong nháy mắt.
- Ra tay đi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, không hề bận tâm, hời hợt nói rằng:
- Ta chờ Tru Tiên Cổ Trận của ngươi, xem xem ngươi lĩnh hội cổ trận được mấy phần.
- Hừ --
Bát Trận Chân Đế hừ lạnh, hai mắt bừng sáng. Trong nháy mắt, "keng" một cái, Tru Tiên ba kiếm cùng reo vang.
Tiếng kiếm reo, mọi người đều đã nghe qua. Thế nhưng khi Tru Tiên tam kiếm cùng reo thì tất cả mọi người không khỏi rùng mình. Bởi vì tiếng kiếm reo này không phải truyền vào lỗ tai, mà là truyền vào trái tim của mọi người, thậm chí còn giống như là vang lên từ trái tim của mọi người.
Khi tiếng kiếm reo vang lên thì Tru Tiên tam kiếm bắt đầu giết chóc trong trái tim mọi người, chớp mắt mọi người phát lạnh, hù không ít người sợ hãi lùi lại phía sau, lông tơ toàn thân như muốn nổ tung.
"Ông..."
Trong nháy mắt, không gian gợn sóng, không gian như bị cắt đứt. Chỉ thấy Tru Tiên tam kiếm chuyển động xung quanh Bát Trận Chân Đế.
Khi Tru Tiên tam kiếm chuyển động xung quanh Bát Trận Chân Đế thì thân thể Bát Trận Chân Đế cũng vang "ông", trong nháy mắt, thân thể Bát Trận Chân Đế tuôn ra phù văn vô cùng vô tận.
Bên trong thân thể của Bát Trận Chân Đế như cất giấu một thế giới phù văn, nhất thời phù văn vô cùng vô tận tuôn ra khỏi thân thể của hắn. Trong nháy mắt, toàn thân Bát Trận Chân Đế bị phù văn vô cùng vô tận nhấn chìm. Mặt khác phù văn tuôn ra từ thân thể Bát Trận Chân Đế vừa cổ xưa vừa ảo diệu, mỗi một phù văn đều chứa đựng sức mạnh vô cùng vô tận. Cho nên khi vô số phù văn xuất hiện thì chẳng khác gì ba ngàn đại thế giới xuất hiện, mênh mông vô tận.
"Keng..."
Lúc này Tru Tiên tam kiếm cộng hưởng, trong nháy mắt, ba thanh cổ kiếm như mở ra một thế giới tuyên cổ, chớp mắt tuôn ra hào quang sáng chói, chớp mắt khóa chặt phù văn cổ xưa tuôn ra từ thân thể Bát Trận Chân Đế.
"Đùng..."
Sau khi phù văn bị hào quang của Tru Tiên tam kiếm khóa chặt thì nháy mắt kết thành một tòa đại trận to lớn vô song.
/5110
|