Hôm nay lão tổ chí tôn binh bại, Tĩnh Liên quan sắp sửa gặp phải tai ương ngập đầu. Mặc dù đây không phải là lỗi của nàng, thậm chí nàng còn từng bị phạt tù, thế nhưng khi tông môn tồn vong thì Tần Kiếm Dao không hề do dự mà gánh vác trách nhiệm, gánh vác đại tội, dẫn chư vị lão tổ của tông môn đến đây thỉnh tội, chỉ mong rằng cái chết của bọn họ có thể giúp Tĩnh Liên quan kéo dài.
Tần Kiếm Dao biết, hôm nay Tĩnh Liên quan xong đời rồi, Lý Thất Dạ chắc chắn sẽ ra tay tiêu diệt Tĩnh Liên quan. Chuyện mà nàng có thể làm bây giờ đó là cố gắng tranh thủ đường sống cho đệ tử trẻ tuổi, cho dù liên lụy tính mạng của mình thì nàng cũng không chối từ.
- Tha bọn họ một mạng sao.
Lý Thất Dạ đứng đó, đứng im không nhúc nhích, cười nhạt một tiếng.
- Đúng vậy, cầu xin bệ hạ từ bi.
Tần Kiếm Dao nói:
- Tĩnh Liên quan nguyện ý dâng lên cương thổ, nguyện ý dâng lên thần tàng, ta cùng chư lão lấy cái chết đền tội, chỉ xin bệ hạ tha cho đệ tử Tĩnh Liên quan một con đường sống. Bọn họ chỉ là đệ tử bình thường, đạo cạn sức mỏng, giống như giun dế, không thể cản trở nghiệp lớn của bệ hạ.
Nghe Tần Kiếm Dao nói vậy, những người gần đó đều nín thở. Tĩnh Liên quan giao ra cương thổ, giao ra thần tàng, như vậy cũng có nghĩa Tĩnh Liên quan từ đây sẽ tan thành mây khói, Tĩnh Liên quan từ đây sẽ không còn tồn tại.
Tĩnh Liên quan chính là truyền thừa mạnh nhất Cửu Bí đạo thống nha, thế mà hôm nay lại sắp sửa tan thành mây khói, kết quả này, khiến người ta không khỏi thở dài.
Thế nhưng lúc này mọi người biết rằng Tần Kiếm Dao không còn lựa chọn nào khác, đây là hành động sáng suốt nhất. Được tân hoàng khai ân, ít nhất có thể giúp đệ tử trẻ tuổi của Tĩnh Liên quan thoát được một kiếp, cho dù Tĩnh Liên quan có thật sự tan thành mây khói thì ít ra truyền thừa của Tĩnh Liên quan vẫn còn có cơ hội kéo dài.
Nếu như lúc này Tĩnh Liên quan ngoan cố chống cự, một khi khiến tân hoàng giận dữ thì Tĩnh Liên quan sẽ thật sự máu chảy thành sông, toàn bộ Tĩnh Liên quan sẽ tan thành mây khói, tất cả đệ tử Tĩnh Liên quan đều bị giết sạch, từ đó Tĩnh Liên quan sẽ đứt đoạn truyền thừa.
- Có tội, tự nhiên phải chết, không tội, tất nhiên sẽ tha.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
- Ngươi không ngỗ nghịch ta, làm sao có tội.
- Điều này...
Tần Kiếm Dao nghe vậy, không khỏi sững sờ, nhất thời không hiểu rõ lời này của Lý Thất Dạ.
- Thôi, tuy ngươi có hơi tục, thế nhưng cũng có mấy phần thông minh, vẫn còn có thể nhìn thấy đại thế.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, nói rằng:
- Nếu ngươi vô tội thì sẽ không giáng tội nhà ngươi, còn phần chư tổ thì đáng chết, Tĩnh Liên quan cũng phải phạt nặng, răn đe!
- Điều này...
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Tần Kiếm Dao không khỏi giật mình. Hôm nay nàng cùng chư vị lão tổ của Tĩnh Liên quan tới đây thỉnh tổi, nàng chưa từng nghĩ tới việc còn sống rời khỏi, đã quyết tâm muốn chết. Nàng chấp nhận lấy cái chết của mình để cầu đường sống cho đệ tử trẻ tuổi của Tĩnh Liên quan.
Thế nhưng không ngờ lúc này Lý Thất Dạ lại tha thứ nàng.
- Tiểu nữ chấp nhận chịu phạt thay tông môn, lấy chết chuộc tội, rửa sạch tội phản nghịch của tông môn.
Tần Kiếm Dao cúi thấp vầng trán, thái độ chân thành cung kính.
- Đã vô tội thì làm sao phải chết.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, nói rằng:
- Những người còn lại tội chết khó thoát, tự mình hành quyết đi.
- Ta...
Tần Kiếm Dao mở miệng muốn nói, thế nhưng không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể quay đầu nhìn chư vị lão tổ quỳ phía sau.
Chư vị lão tổ quỳ phía sau có trưởng bối của nàng, cũng có sư tôn của nàng. Có thể nói những lão tổ này đều nhìn nàng trưởng thành, là người thân của nàng. Thế nhưng hôm nay bọn họ lại phải đi xuống hoàng tuyền trước nàng một bước.
- Hài tử, tương lai của Tĩnh Liên quan, giao cho ngươi đấy.
Vị lão tổ ở hàng cuối cùng trịnh trọng gật đầu với Tần Kiếm Dao, nói rằng:
- Chúng ta trừng phạt đúng tội, hãy bảo trọng.
Nói xong thì gầm nhẹ, máu tươi chảy khỏi khóe miệng, thân thể ngã xuống đất.
Thấy có người cầm đầu, chư vị lão tổ của Tĩnh Liên quan cũng lần lượt ra tay. Từng tiếng gầm nhẹ vang lên, bọn họ tự đoạn kinh mạch, tự hủy chân mệnh, máu tươi chảy khỏi khóe miệng, thân thể lần lượt ngã xuống đất.
Trong nháy mắt, chư vị lão tổ của Tĩnh Liên quan đều phơi thây trên đất.
Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người trầm mặc. Những lão tổ của Tĩnh Liên quan cường đại biết mấy, đều là nhân vật cường đại nhất của Cửu Bí đạo thống, thế nhưng hôm nay lại tự mình hành quyết, lấy cái chết để đổi lấy Tĩnh Liên quan kéo dài.
Đối với Tĩnh Liên quan, đây chính là kết cục tốt nhất, bọn họ không chỉ có thế hệ trẻ còn sống, mà Tần Kiếm Dao cũng may mắn còn sống. Chỉ cần bọn họ còn sống thì Tĩnh Liên quan vẫn còn có hi vọng.
Nhìn thấy chư tổ ngã xuống, Tần Kiếm Dao bất giác khóc ướt mặt, thế nhưng nàng lại không khóc thành tiếng.
- Đi đi, tha Tĩnh Liên quan các ngươi không chết, thế nhưng, cũng nên phạt nặng.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, phân phó.
- Tạ chủ long ân.
Tần Kiếm Dao quỳ lạy Lý Thất Dạ, cuối cùng đi nhặt xác cho chư vị lão tổ tông môn.
- Bệnh Quân.
Lý Thất Dạ gọi nhỏ.
- Công tử, có gì phân phó.
Lý Thất Dạ vừa gọi, Bệnh Quân liền xuất hiện, hắn đứng trước mặt Lý Thất Dạ vái lạy.
- Ngươi dẫn đám Bát Tí Kim Long dọn dẹp một trận, năm quân đoàn lớn, Vạn Trận quốc, đều dọn dẹp hết cho ta, xém nữa là ta đã quên việc này rồi.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, phân phó.
- Lĩnh mệnh.
Lúc này bốn người Bát Tí Kim Long cũng xuất hiện sau lưng Bệnh Quân, cùng nhau quát lớn.
Nghe mệnh lệnh này, tất cả mọi người gần đó hít lạnh, biết Cửu Bí đạo thống lại có gió tanh mưa máu rồi.
Đám người Bệnh Quân ra tay, Cửu Bí đạo thống trong vòng một đêm nhấc lên gió tanh mưa máu. Trong vòng một đêm, Bệnh Quân dẫn dắt bốn người Bát Tí Kim Long đánh vào hoàng cung Vạn Trận quốc, phá tan tuyệt thế đại trận của Vạn Trận quốc, lật tung nội tình của Vạn Trận quốc, giết chết chư vị lão tổ của Vạn Trận quốc, tàn sát các quân đoàn lớn của Vạn Trận quốc.
Trong vòng một đêm ngắn ngủi, hoàng cung Vạn Trận quốc tan vỡ, toàn bộ vương triều chết sạch, tuyên cáo Vạn Trận quốc diệt vong, do người được tân hoàng lựa chọn tới tiếp quản Vạn Trận quốc.
Trong vòng một đêm, Vạn Trận quốc tan thành mây khói, rung động toàn bộ Cửu Bí đạo thống.
Bệnh Quân dùng thế lôi đình tấn công Vạn Trận quốc cũng không có gì lạ. Bệnh Quân vốn xuất thân Cửu Bí đạo thống, đã từng là thiên tài lợi hại nhất Cửu Bí đạo thống, nên hắn hiểu biết Cửu Bí đạo thống hơn ai hết.
Tần Kiếm Dao biết, hôm nay Tĩnh Liên quan xong đời rồi, Lý Thất Dạ chắc chắn sẽ ra tay tiêu diệt Tĩnh Liên quan. Chuyện mà nàng có thể làm bây giờ đó là cố gắng tranh thủ đường sống cho đệ tử trẻ tuổi, cho dù liên lụy tính mạng của mình thì nàng cũng không chối từ.
- Tha bọn họ một mạng sao.
Lý Thất Dạ đứng đó, đứng im không nhúc nhích, cười nhạt một tiếng.
- Đúng vậy, cầu xin bệ hạ từ bi.
Tần Kiếm Dao nói:
- Tĩnh Liên quan nguyện ý dâng lên cương thổ, nguyện ý dâng lên thần tàng, ta cùng chư lão lấy cái chết đền tội, chỉ xin bệ hạ tha cho đệ tử Tĩnh Liên quan một con đường sống. Bọn họ chỉ là đệ tử bình thường, đạo cạn sức mỏng, giống như giun dế, không thể cản trở nghiệp lớn của bệ hạ.
Nghe Tần Kiếm Dao nói vậy, những người gần đó đều nín thở. Tĩnh Liên quan giao ra cương thổ, giao ra thần tàng, như vậy cũng có nghĩa Tĩnh Liên quan từ đây sẽ tan thành mây khói, Tĩnh Liên quan từ đây sẽ không còn tồn tại.
Tĩnh Liên quan chính là truyền thừa mạnh nhất Cửu Bí đạo thống nha, thế mà hôm nay lại sắp sửa tan thành mây khói, kết quả này, khiến người ta không khỏi thở dài.
Thế nhưng lúc này mọi người biết rằng Tần Kiếm Dao không còn lựa chọn nào khác, đây là hành động sáng suốt nhất. Được tân hoàng khai ân, ít nhất có thể giúp đệ tử trẻ tuổi của Tĩnh Liên quan thoát được một kiếp, cho dù Tĩnh Liên quan có thật sự tan thành mây khói thì ít ra truyền thừa của Tĩnh Liên quan vẫn còn có cơ hội kéo dài.
Nếu như lúc này Tĩnh Liên quan ngoan cố chống cự, một khi khiến tân hoàng giận dữ thì Tĩnh Liên quan sẽ thật sự máu chảy thành sông, toàn bộ Tĩnh Liên quan sẽ tan thành mây khói, tất cả đệ tử Tĩnh Liên quan đều bị giết sạch, từ đó Tĩnh Liên quan sẽ đứt đoạn truyền thừa.
- Có tội, tự nhiên phải chết, không tội, tất nhiên sẽ tha.
Lý Thất Dạ cười nhạt, nói rằng:
- Ngươi không ngỗ nghịch ta, làm sao có tội.
- Điều này...
Tần Kiếm Dao nghe vậy, không khỏi sững sờ, nhất thời không hiểu rõ lời này của Lý Thất Dạ.
- Thôi, tuy ngươi có hơi tục, thế nhưng cũng có mấy phần thông minh, vẫn còn có thể nhìn thấy đại thế.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, nói rằng:
- Nếu ngươi vô tội thì sẽ không giáng tội nhà ngươi, còn phần chư tổ thì đáng chết, Tĩnh Liên quan cũng phải phạt nặng, răn đe!
- Điều này...
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, Tần Kiếm Dao không khỏi giật mình. Hôm nay nàng cùng chư vị lão tổ của Tĩnh Liên quan tới đây thỉnh tổi, nàng chưa từng nghĩ tới việc còn sống rời khỏi, đã quyết tâm muốn chết. Nàng chấp nhận lấy cái chết của mình để cầu đường sống cho đệ tử trẻ tuổi của Tĩnh Liên quan.
Thế nhưng không ngờ lúc này Lý Thất Dạ lại tha thứ nàng.
- Tiểu nữ chấp nhận chịu phạt thay tông môn, lấy chết chuộc tội, rửa sạch tội phản nghịch của tông môn.
Tần Kiếm Dao cúi thấp vầng trán, thái độ chân thành cung kính.
- Đã vô tội thì làm sao phải chết.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, nói rằng:
- Những người còn lại tội chết khó thoát, tự mình hành quyết đi.
- Ta...
Tần Kiếm Dao mở miệng muốn nói, thế nhưng không biết nên nói gì, cuối cùng chỉ có thể quay đầu nhìn chư vị lão tổ quỳ phía sau.
Chư vị lão tổ quỳ phía sau có trưởng bối của nàng, cũng có sư tôn của nàng. Có thể nói những lão tổ này đều nhìn nàng trưởng thành, là người thân của nàng. Thế nhưng hôm nay bọn họ lại phải đi xuống hoàng tuyền trước nàng một bước.
- Hài tử, tương lai của Tĩnh Liên quan, giao cho ngươi đấy.
Vị lão tổ ở hàng cuối cùng trịnh trọng gật đầu với Tần Kiếm Dao, nói rằng:
- Chúng ta trừng phạt đúng tội, hãy bảo trọng.
Nói xong thì gầm nhẹ, máu tươi chảy khỏi khóe miệng, thân thể ngã xuống đất.
Thấy có người cầm đầu, chư vị lão tổ của Tĩnh Liên quan cũng lần lượt ra tay. Từng tiếng gầm nhẹ vang lên, bọn họ tự đoạn kinh mạch, tự hủy chân mệnh, máu tươi chảy khỏi khóe miệng, thân thể lần lượt ngã xuống đất.
Trong nháy mắt, chư vị lão tổ của Tĩnh Liên quan đều phơi thây trên đất.
Nhìn thấy màn này, tất cả mọi người trầm mặc. Những lão tổ của Tĩnh Liên quan cường đại biết mấy, đều là nhân vật cường đại nhất của Cửu Bí đạo thống, thế nhưng hôm nay lại tự mình hành quyết, lấy cái chết để đổi lấy Tĩnh Liên quan kéo dài.
Đối với Tĩnh Liên quan, đây chính là kết cục tốt nhất, bọn họ không chỉ có thế hệ trẻ còn sống, mà Tần Kiếm Dao cũng may mắn còn sống. Chỉ cần bọn họ còn sống thì Tĩnh Liên quan vẫn còn có hi vọng.
Nhìn thấy chư tổ ngã xuống, Tần Kiếm Dao bất giác khóc ướt mặt, thế nhưng nàng lại không khóc thành tiếng.
- Đi đi, tha Tĩnh Liên quan các ngươi không chết, thế nhưng, cũng nên phạt nặng.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, phân phó.
- Tạ chủ long ân.
Tần Kiếm Dao quỳ lạy Lý Thất Dạ, cuối cùng đi nhặt xác cho chư vị lão tổ tông môn.
- Bệnh Quân.
Lý Thất Dạ gọi nhỏ.
- Công tử, có gì phân phó.
Lý Thất Dạ vừa gọi, Bệnh Quân liền xuất hiện, hắn đứng trước mặt Lý Thất Dạ vái lạy.
- Ngươi dẫn đám Bát Tí Kim Long dọn dẹp một trận, năm quân đoàn lớn, Vạn Trận quốc, đều dọn dẹp hết cho ta, xém nữa là ta đã quên việc này rồi.
Lý Thất Dạ khoát nhẹ tay áo, phân phó.
- Lĩnh mệnh.
Lúc này bốn người Bát Tí Kim Long cũng xuất hiện sau lưng Bệnh Quân, cùng nhau quát lớn.
Nghe mệnh lệnh này, tất cả mọi người gần đó hít lạnh, biết Cửu Bí đạo thống lại có gió tanh mưa máu rồi.
Đám người Bệnh Quân ra tay, Cửu Bí đạo thống trong vòng một đêm nhấc lên gió tanh mưa máu. Trong vòng một đêm, Bệnh Quân dẫn dắt bốn người Bát Tí Kim Long đánh vào hoàng cung Vạn Trận quốc, phá tan tuyệt thế đại trận của Vạn Trận quốc, lật tung nội tình của Vạn Trận quốc, giết chết chư vị lão tổ của Vạn Trận quốc, tàn sát các quân đoàn lớn của Vạn Trận quốc.
Trong vòng một đêm ngắn ngủi, hoàng cung Vạn Trận quốc tan vỡ, toàn bộ vương triều chết sạch, tuyên cáo Vạn Trận quốc diệt vong, do người được tân hoàng lựa chọn tới tiếp quản Vạn Trận quốc.
Trong vòng một đêm, Vạn Trận quốc tan thành mây khói, rung động toàn bộ Cửu Bí đạo thống.
Bệnh Quân dùng thế lôi đình tấn công Vạn Trận quốc cũng không có gì lạ. Bệnh Quân vốn xuất thân Cửu Bí đạo thống, đã từng là thiên tài lợi hại nhất Cửu Bí đạo thống, nên hắn hiểu biết Cửu Bí đạo thống hơn ai hết.
/5110
|