- A Di Đà Phật...
Vào lúc này, phật hiệu khôn cùng, phật quang dâng trào, phật lực vô cùng vô tận chớp mắt ngưng tụ vào lòng hai bàn tay. Trong tiếng nổ "đùng, đùng, đùng", phật thủ liều mạng khép lại, muốn nghiền nát Lý Thất Dạ thành thịt vụn.
- Coi như Chân Phật giá lâm thì cũng chỉ có nước quỳ trước mặt ta, chứ đừng nói thứ Giả Phật như các ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, trong nháy mắt, hai tay của hắn phát sáng.
"Đùng"
Trong nháy mắt, hai bàn tay của Lý Thất Dạ phóng đại vô hạn, vào lúc này, hai bàn tay này có thể bắt lấy thiên địa, che lấp vạn vực.
Chỉ nghe "đùng", phật thủ muốn nghiền diệt Lý Thất Dạ bị tách ra một cách dễ dàng, không cần tốn quá nhiều sức lực.
Vào lúc này, bàn tay của Lý Thất Dạ giơ cao phật chưởng, nắm khít phật chưởng, hai bàn phật chưởng không thể nhúc nhích.
- Không hay...
Thập Đại Kim Cương hoảng hốt, bọn họ phát hiện sau khi phật chưởng bị Lý Thất Dạ bắt lấy thì không cách nào thi triển "Phật Thủ Kinh" được nữa.
- Cái này mà cũng gọi là phật thủ? Dùng để xào rao sao? Cũng tốt, ta bẽ về nhắm rượu.
Lý Thất Dạ cười nhạt, vặn bàn tay.
Tiếng vỡ vụn "răng rắc" vang lên, tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ tươi sống bẽ gãy phật thủ.
Nhìn thấy phật thủ bị Lý Thất Dạ tươi sống bẽ gãy, tất cả mọi người trợn mắt, phật thủ vô địch lọt vào tay Lý Thất Dạ chẳng khác nào hoa dại bị xé, vô cùng nhẹ nhàng.
- Phật thủ ăn ngon không?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ăn ngon.
Nói xong, chỉ nghe "răng rắc", một ngón tay bị bẽ gãy.
- Ăn không ngon.
Sau đó lại bẽ gãy một ngón tay, tiếp đến lại cười một tiếng, nói:
- Ăn ngon...
Lý Thất Dạ một câu "ăn ngon", một câu "không ăn ngon",
- A...
Từng tiếng kêu thảm vang lên, chỉ thấy Thập Đại Kim Cương vẫn lạc từng người một, máu tươi tung tóe, sương máu đầy trời. Thập Đại Kim Cương bị Lý Thất Dạ bẽ gãy thân thể, nhục thân vô cùng cứng rắn của bọn họ bị Lý Thất Dạ bẽ gãy dễ như trở bàn tay.
Chỉ nghe "phanh, phanh, phanh", từng bộ thân thể từ trên trời rơi xuống, đụng mạnh lên mặt đất, ngã thành thịt vụn. Trong nháy mắt, Thập Đại Kim Cương bị bẽ chết từng người một.
Nhìn thấy Thập Đại Kim Cương vẫn lạc từng người một, tất cả mọi người chấn động, mọi người không ngờ rằng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà Thập Đại Kim Cương đã chết rồi.
Thập Đại Kim Cương nha, cả đời quét ngang cửu thiên thập địa, cả đời hành xử bá đạo hung ác, không ngờ mới chớp mắt đó mà lại bị bẽ gãy thể, bị xé rách như cánh hoa.
Cuối cùng chỉ nghe "phanh" một cái, Lý Thất Dạ quăng mười ngón tay phật xuống đất, nhẹ nhàng phủi tay, giống như sợ bẩn hai tay, lạnh nhạt nói:
- Phật Thủ Kinh gì chứ, ta cảm thấy gọi là Rách Rưới Kinh thấy hợp hơn.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, tất cả mọi người nín thở, tất cả mọi người đều run rẩy. Đệ nhất hung nhân giết chết Thập Đại Kim Cương dễ như trở bàn tay, cho nên lúc này bất kể hắn nói cái gì thì cũng sẽ khiến mọi người rùng mình, biết hắn là tồn tại vô cùng cường đại.
- Thập Đại Kim Cương cứ như thế xong đời rồi sao?
Có lão tu sĩ giật mình, thì thào:
- Thập Đại Kim Cương tung hoành một thế, không ngờ lại bị một tên vãn bối giết chết.
- Thực lực này, tuyệt đối có thể sánh ngang với Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế.
Có lão tổ hít lạnh, nội tâm rùng mình.
Nhìn Lý Thất Dạ hời hợt giết chết Thập Đại Kim Cương, tất cả mọi người rùng mình. Nhìn người trẻ tuổi này, tất cả mọi người kính sợ. Thực lực này, đúng là quá mạnh, đi tới đâu thì cũng đều có thể quét ngang bát phương.
"Ông, ông, ông"
Ngay lúc này, chỉ thấy mười chiếc chủ hạm trên bầu trời đột nhiên phát sáng, ánh sáng tụ tập lại với nhau thành những ao nước to lớn, sóng gợn chập chờn.
Ngay lúc này, mười ao nước do ánh sáng tụ tập mà thành xuất hiện bóng dáng của Thập Đại Kim Cương.
- Chuyện gì thế...
Nhìn thấy mười chiếc chủ hạm tụ tập ánh sáng tạo thành ao nước, tất cả mọi người giật mình, đưa mắt nhìn qua.
Tiếng nước "soạt, soạt, soạt" vang lên, chỉ thấy Thập Đại Kim Cương đã bị bẽ chết bước ra khỏi ao nước.
Khi Thập Đại Kim Cương bước ra khỏi ao nước thì toàn thân bọn họ phát tán hào quang, giống như mười tôn thần linh chí cao vô thượng.
- Sao có thể...
Nhìn thấy Thập Đại Kim Cương khởi tử hoàn sinh, có người gào lớn:
- Đây... đây... đây là chết đi sống lại... đây... đây là thần thoại sao?
Nhìn thấy Thập Đại Kim Cương khởi tử hoàn sinh, tất cả mọi người trợn mắt, không sao tin nổi. Có người dụi mắt, cho rằng mình nhìn lầm.
Tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy Thập Đại Kim Cương bị Lý Thất Dạ bẽ chết từng người một, bây giờ Thập Đại Kim Cương lại sống lại, đúng là không thể tin nổi.
- Tiểu bối, không tưởng tượng nổi đúng không, chúng ta là không thể giết chết.
Sau khi Thập Đại Kim Cương phục sinh thì lại giàn hàng, lại bao vây Lý Thất Dạ, cười lớn.
- Có cái gì mà không tưởng tượng nổi chứ.
Lý Thất Dạ nhìn Thập Đại Kim Cương, lạnh nhạt nói:
- Đơn giản là sinh ra từ bụng Thước Kim tộc, ngậm hoạt kim ra đời, còn chiến hạm thì dùng lượng lớn hoạt kim đúc thành, hồn bám trên chiến hạm, hạm còn người còn, hạm chết người chết mà thôi.
- Ngươi...
Nghe Lý Thất Dạ nói toạc ra, Thập Đại Kim Cương không biết nên giật mình, hay là nên giận dữ. Rất ít người có thể nói ra lai lịch thật sự của bọn họ, có thể nói, bọn họ quét ngang Đế Thống Giới lâu như vậy, thế nhưng rất ít người biết rõ gốc rễ của bọn họ.
- Lời đồn là thật, Thập Đại Kim Cương quả nhiên xuất thân Thước Kim tộc, Thước Kim tộc quả nhiên chưa bị diệt vong.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, có một vị lão tổ cổ xưa giật mình.
- Thước Kim tộc là gì?
Có vãn bối lần đầu tiên nghe nói đến Thước Kim tộc, không khỏi giật mình.
- Là một chủng tộc của Tả Ngạn đạo thống, đã từng là một đại tộc ở Tả Ngạn đạo thống, sau này tranh quyền thất bại, bị người khác diệt tộc, biến mất khỏi Tả Ngạn đạo thống rất lâu. Tộc này rất giỏi rèn đúc, có thể chế tạo vô số đồ vật thần kỳ, sau này Tàng Kim Động chế tạo rất nhiều chiến hạm, có người hoài nghi Thước Kim tộc vẫn chưa diệt vong...
-... mà Tàng Kim Động chứa chấp hậu nhân của Thước Kim tộc. Nhất là sau khi chiến hạm đoàn của Thập Đại Kim Cương quét ngang Tả Ngạn đạo thống, hỏa lực của bọn họ không gì sánh bằng, nên có người hoài nghi Thập Đại Kim Cương chính là Thước Kim tộc, thế nhưng không ngờ chuyện này lại là sự thật.
Vào lúc này, phật hiệu khôn cùng, phật quang dâng trào, phật lực vô cùng vô tận chớp mắt ngưng tụ vào lòng hai bàn tay. Trong tiếng nổ "đùng, đùng, đùng", phật thủ liều mạng khép lại, muốn nghiền nát Lý Thất Dạ thành thịt vụn.
- Coi như Chân Phật giá lâm thì cũng chỉ có nước quỳ trước mặt ta, chứ đừng nói thứ Giả Phật như các ngươi.
Lý Thất Dạ cười nhạt, trong nháy mắt, hai tay của hắn phát sáng.
"Đùng"
Trong nháy mắt, hai bàn tay của Lý Thất Dạ phóng đại vô hạn, vào lúc này, hai bàn tay này có thể bắt lấy thiên địa, che lấp vạn vực.
Chỉ nghe "đùng", phật thủ muốn nghiền diệt Lý Thất Dạ bị tách ra một cách dễ dàng, không cần tốn quá nhiều sức lực.
Vào lúc này, bàn tay của Lý Thất Dạ giơ cao phật chưởng, nắm khít phật chưởng, hai bàn phật chưởng không thể nhúc nhích.
- Không hay...
Thập Đại Kim Cương hoảng hốt, bọn họ phát hiện sau khi phật chưởng bị Lý Thất Dạ bắt lấy thì không cách nào thi triển "Phật Thủ Kinh" được nữa.
- Cái này mà cũng gọi là phật thủ? Dùng để xào rao sao? Cũng tốt, ta bẽ về nhắm rượu.
Lý Thất Dạ cười nhạt, vặn bàn tay.
Tiếng vỡ vụn "răng rắc" vang lên, tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy Lý Thất Dạ tươi sống bẽ gãy phật thủ.
Nhìn thấy phật thủ bị Lý Thất Dạ tươi sống bẽ gãy, tất cả mọi người trợn mắt, phật thủ vô địch lọt vào tay Lý Thất Dạ chẳng khác nào hoa dại bị xé, vô cùng nhẹ nhàng.
- Phật thủ ăn ngon không?
Lý Thất Dạ cười nói:
- Ăn ngon.
Nói xong, chỉ nghe "răng rắc", một ngón tay bị bẽ gãy.
- Ăn không ngon.
Sau đó lại bẽ gãy một ngón tay, tiếp đến lại cười một tiếng, nói:
- Ăn ngon...
Lý Thất Dạ một câu "ăn ngon", một câu "không ăn ngon",
- A...
Từng tiếng kêu thảm vang lên, chỉ thấy Thập Đại Kim Cương vẫn lạc từng người một, máu tươi tung tóe, sương máu đầy trời. Thập Đại Kim Cương bị Lý Thất Dạ bẽ gãy thân thể, nhục thân vô cùng cứng rắn của bọn họ bị Lý Thất Dạ bẽ gãy dễ như trở bàn tay.
Chỉ nghe "phanh, phanh, phanh", từng bộ thân thể từ trên trời rơi xuống, đụng mạnh lên mặt đất, ngã thành thịt vụn. Trong nháy mắt, Thập Đại Kim Cương bị bẽ chết từng người một.
Nhìn thấy Thập Đại Kim Cương vẫn lạc từng người một, tất cả mọi người chấn động, mọi người không ngờ rằng chỉ trong thời gian ngắn ngủi mà Thập Đại Kim Cương đã chết rồi.
Thập Đại Kim Cương nha, cả đời quét ngang cửu thiên thập địa, cả đời hành xử bá đạo hung ác, không ngờ mới chớp mắt đó mà lại bị bẽ gãy thể, bị xé rách như cánh hoa.
Cuối cùng chỉ nghe "phanh" một cái, Lý Thất Dạ quăng mười ngón tay phật xuống đất, nhẹ nhàng phủi tay, giống như sợ bẩn hai tay, lạnh nhạt nói:
- Phật Thủ Kinh gì chứ, ta cảm thấy gọi là Rách Rưới Kinh thấy hợp hơn.
Nghe Lý Thất Dạ nói vậy, tất cả mọi người nín thở, tất cả mọi người đều run rẩy. Đệ nhất hung nhân giết chết Thập Đại Kim Cương dễ như trở bàn tay, cho nên lúc này bất kể hắn nói cái gì thì cũng sẽ khiến mọi người rùng mình, biết hắn là tồn tại vô cùng cường đại.
- Thập Đại Kim Cương cứ như thế xong đời rồi sao?
Có lão tu sĩ giật mình, thì thào:
- Thập Đại Kim Cương tung hoành một thế, không ngờ lại bị một tên vãn bối giết chết.
- Thực lực này, tuyệt đối có thể sánh ngang với Đoạn Ngọc Chân Đế, Mộc Kiếm Chân Đế.
Có lão tổ hít lạnh, nội tâm rùng mình.
Nhìn Lý Thất Dạ hời hợt giết chết Thập Đại Kim Cương, tất cả mọi người rùng mình. Nhìn người trẻ tuổi này, tất cả mọi người kính sợ. Thực lực này, đúng là quá mạnh, đi tới đâu thì cũng đều có thể quét ngang bát phương.
"Ông, ông, ông"
Ngay lúc này, chỉ thấy mười chiếc chủ hạm trên bầu trời đột nhiên phát sáng, ánh sáng tụ tập lại với nhau thành những ao nước to lớn, sóng gợn chập chờn.
Ngay lúc này, mười ao nước do ánh sáng tụ tập mà thành xuất hiện bóng dáng của Thập Đại Kim Cương.
- Chuyện gì thế...
Nhìn thấy mười chiếc chủ hạm tụ tập ánh sáng tạo thành ao nước, tất cả mọi người giật mình, đưa mắt nhìn qua.
Tiếng nước "soạt, soạt, soạt" vang lên, chỉ thấy Thập Đại Kim Cương đã bị bẽ chết bước ra khỏi ao nước.
Khi Thập Đại Kim Cương bước ra khỏi ao nước thì toàn thân bọn họ phát tán hào quang, giống như mười tôn thần linh chí cao vô thượng.
- Sao có thể...
Nhìn thấy Thập Đại Kim Cương khởi tử hoàn sinh, có người gào lớn:
- Đây... đây... đây là chết đi sống lại... đây... đây là thần thoại sao?
Nhìn thấy Thập Đại Kim Cương khởi tử hoàn sinh, tất cả mọi người trợn mắt, không sao tin nổi. Có người dụi mắt, cho rằng mình nhìn lầm.
Tất cả mọi người tận mắt nhìn thấy Thập Đại Kim Cương bị Lý Thất Dạ bẽ chết từng người một, bây giờ Thập Đại Kim Cương lại sống lại, đúng là không thể tin nổi.
- Tiểu bối, không tưởng tượng nổi đúng không, chúng ta là không thể giết chết.
Sau khi Thập Đại Kim Cương phục sinh thì lại giàn hàng, lại bao vây Lý Thất Dạ, cười lớn.
- Có cái gì mà không tưởng tượng nổi chứ.
Lý Thất Dạ nhìn Thập Đại Kim Cương, lạnh nhạt nói:
- Đơn giản là sinh ra từ bụng Thước Kim tộc, ngậm hoạt kim ra đời, còn chiến hạm thì dùng lượng lớn hoạt kim đúc thành, hồn bám trên chiến hạm, hạm còn người còn, hạm chết người chết mà thôi.
- Ngươi...
Nghe Lý Thất Dạ nói toạc ra, Thập Đại Kim Cương không biết nên giật mình, hay là nên giận dữ. Rất ít người có thể nói ra lai lịch thật sự của bọn họ, có thể nói, bọn họ quét ngang Đế Thống Giới lâu như vậy, thế nhưng rất ít người biết rõ gốc rễ của bọn họ.
- Lời đồn là thật, Thập Đại Kim Cương quả nhiên xuất thân Thước Kim tộc, Thước Kim tộc quả nhiên chưa bị diệt vong.
Nghe Lý Thất Dạ nói thế, có một vị lão tổ cổ xưa giật mình.
- Thước Kim tộc là gì?
Có vãn bối lần đầu tiên nghe nói đến Thước Kim tộc, không khỏi giật mình.
- Là một chủng tộc của Tả Ngạn đạo thống, đã từng là một đại tộc ở Tả Ngạn đạo thống, sau này tranh quyền thất bại, bị người khác diệt tộc, biến mất khỏi Tả Ngạn đạo thống rất lâu. Tộc này rất giỏi rèn đúc, có thể chế tạo vô số đồ vật thần kỳ, sau này Tàng Kim Động chế tạo rất nhiều chiến hạm, có người hoài nghi Thước Kim tộc vẫn chưa diệt vong...
-... mà Tàng Kim Động chứa chấp hậu nhân của Thước Kim tộc. Nhất là sau khi chiến hạm đoàn của Thập Đại Kim Cương quét ngang Tả Ngạn đạo thống, hỏa lực của bọn họ không gì sánh bằng, nên có người hoài nghi Thập Đại Kim Cương chính là Thước Kim tộc, thế nhưng không ngờ chuyện này lại là sự thật.
/5110
|