Khi gốc Văn Trúc Kim Thạch Thụ này sinh trưởng đủ lớn thì nó có thể tiếp tục sinh trưởng ở nơi này, cũng có thể rút khỏi mặt đất bay trở về Văn Trúc đạo thống. Sau khi nó bay về Văn Trúc đạo thống thì nó sẽ khô kiệt mà chết, tất cả tinh khí, dinh dưỡng mà nó hấp thu đều bị cây mẹ lấy hết, qua đó lớn mạnh cây mẹ.
Cũng chính vì vậy, từ trước tới nay, Văn Trúc Kim Thạch Thụ của Văn Trúc đạo thống càng ngày càng mạnh, hơn nữa còn có thần thông cực kỳ nghịch thiên. Ở bên trong Văn Trúc đạo thống, vô số Chân Thần bất hủ coi nó là trưởng bối. Ở Văn Trúc đạo thống, vô số Chân Đế coi nó là thần thủ hộ của Văn Trúc đạo thống.
Thực tế cũng là như vậy, trăm ngàn vạn năm nay, Văn Trúc đạo thống dưới sự che chở của Văn Trúc Kim Thạch Thụ mà luôn trường tồn hưng thịnh, từng có mấy lần bị cường địch xâm lấn, thế nhưng đều bị Văn Trúc Kim Thạch Thụ đánh lui.
- Văn Trúc Kim Thạch Thụ quá bá đạo rồi.
Lúc này, chỉ thấy Văn Trúc Kim Thạch Thụ có thể che khuất bầu trời. Dưới cây suối chảy róc rách, sinh cơ dồi dào, giống như tự thành thiên địa, khiến không ít người thấy mà giật mình, đồng thời cũng hâm mộ.
Văn Trúc Kim Thạch Thụ trưởng thành được như thế là nhờ ép khô tinh khí của cao nguyên, có thể nói, sau khi Văn Trúc Kim Thạch Thụ trưởng thành thì cao nguyên này sẽ lụi tàn.
- Sao không xem Văn Trúc đạo thống là đạo thống như thế nào. Nó nổi tiếng ngang với Tàng Kim Động, thực lực không hề yếu hơn Tàng Kim Động. Mặc dù Văn Trúc đạo thống không chinh chiến bốn phía như Tàng Kim Động, thế nhưng nó cũng là nhân vật hung ác, môn phái truyền thừa bị bọn họ hủy diệt còn ít sao?
Có cường giả thế hệ trước lạnh nhạt nói.
Đương nhiên, cũng có lão tổ lắc đầu, nói:
- Thông thường thì Văn Trúc đạo thống sẽ không dùng tới Văn Trúc Kim Thạch Thụ, nếu như Văn Trúc đạo thống dùng tới Văn Trúc Kim Thạch Thụ thì cũng có nghĩa chuyện đó là chuyện lớn, cũng có nghĩa Văn Trúc đạo thống nghiêm túc hành động.
- Cũng không phải là bọn họ nhân từ.
Nói tới đây, vị lão tổ này mỉm cười, nói chậm:
- Dù sao thì Văn Trúc Kim Thạch Thụ cũng quá bá đạo, thử nghĩ mà xem, động một tí là ép khô một vùng thiên địa, cách làm này trái với thiên hòa, khiến cho Văn Trúc đạo thống kết thù khắp nơi, cho dù Văn Trúc đạo thống cường đại cách mấy, nhưng một khi kẻ thù quá nhiều thì cũng là tự tìm đường chết.
"Ông..."
Lúc này, Văn Trúc Kim Thạch Thụ đã sinh trưởng tới mức tối đa, chỉ thấy bên trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ mọc ra từng tòa lầu cao. Những tòa lâu cao này có treo trên ngọn cây, có mọc trên chạc cây, giống hệt như quỳnh lâu ngọc vũ.
Có tiếng "két..." vang lên, có lầu cao mở cửa lớn, bóng người đông đúc. Ở trên đỉnh ngọn của Văn Trúc Kim Thạch Thụ có một tòa đại điện nhìn giống như là thần điện, khi cửa lớn mở ra thì có một bóng người ngồi thẳng, bễ nghễ bát phương.
Mặc dù bóng người này mông lung, thế nhưng mọi người đều cảm nhận được khí thế bễ nghễ thiên hạ hết sức rõ ràng.
- Đó là ai...
Mặc dù tòa thần điện này cao hơn chân trời, hết sức xa xôi, thế nhưng mọi người ai cũng đều có thể cảm nhận được khí thế mênh mông cuồn cuộn đấy. Bên dưới khí thế bễ nghễ bát phương này, tất cả mọi người đều mường tượng được hắn ngồi ở nơi đó, nhìn xuống chúng sinh.
- E là Văn Trúc Thiên Vương, Cát Vũ Thành.
Có cường giả thế hệ trước nhìn đại thụ, thì thào rằng.
Có người nhìn thấy từng tòa lầu cao treo trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ, không khỏi hâm mộ, nói:
- Một chạc cây bay tới, vượt qua thiên địa, vượt qua vạn vực, thần kỳ hơn là có thể mọc ra một cây Văn Trúc Kim Thạch Thụ ở bất kỳ nơi nào, ở trên một cái cây như thế, chính là an toàn tới mức không thể nào an toàn hơn. Xem ra, đệ tử Văn Trúc đạo thống xuất hành dễ chịu hơn mọi đạo thống còn lại.
Lúc này, chỉ thấy Lãnh Điện Kiếm Thần bay lên không, trèo lên Văn Trúc Kim Thạch Thụ, vượt qua chân trời, đứng trước thần điện ở đỉnh ngọn, nói chậm:
- Vãn bối Tô Mặc Bạch, đến đây bái kiến thiên vương.
- Là hiền chất sao, vào đi, Mộc Kiếm huynh vẫn mạnh khỏe chứ.
Lúc này, bên trong thần điện truyền ra tiếng nói, tiếng nói này rất trẻ trung, thế nhưng lại có khí thế không giận mà uy.
- Nhờ phúc của thiên vương mà sư tôn vẫn khỏe, đã xuất quan, sẽ nhanh chóng đến đây.
Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch cúi người chào, đi vào thần điện.
- Quả nhiên là Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành.
Nhìn thấy Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch đến bái kiến, có cường giả nhận ra người bên trong thần điện là ai, gật đầu nói.
- Nghe nói Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành với Mộc Kiếm Chân Đế kết bái huynh đệ. Hôm nay Văn Trúc đạo thống tới đây, Mộc gia cũng tới đây, sợ là hai nhà sẽ liên thủ với nhau.
Có người thì thầm.
Chuyện này khiến không ít tu sĩ cường giả nhìn nhau, không ít tu sĩ cường giả mặt mày bất thường.
Mộc gia đã đủ mạnh rồi, thậm chí có thể nói rằng, Mộc gia không chỉ mạnh, mà đơn giản chính là vô địch. Bây giờ lại thêm Văn Trúc đạo thống, chính là dệt hoa trên gấm.
Nếu như hai nhà bọn họ thật sự liên thủ với nhau thì thử nghĩ mà xem, còn có đạo thống nào có thể địch lại? Phải biết rằng mọi người tới đây đều là vì tiên thạch, có bao nhiêu Chân Thần bất hủ muốn trường sinh chứ?
- Có lẽ, đã tới lúc tìm kiếm minh hữu rồi.
Có Chân Thần bất hủ mặt mày nghiêm lại, lúc này, bọn họ nhất định phải tìm kiếm minh hữu, bằng không, bọn họ căn bản không thể nào chống lại Mộc gia cùng Văn Trúc đạo thống.
"Đùng..."
Ngay khi không ít người đắn đo chuyện Mộc gia cùng Văn Trúc đạo thống thì bầu trời đột nhiên ầm vang, tiếng "đùng" này chấn động thiên địa, trong nháy mắt, bầu trời ảm đạm một ít.
- Cái gì kia...
Lúc này, mọi người ngước đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên có một vật khổng lồ bay tới.
Vật khổng lồ này bay tới như thiên ngoại lưu tinh, trong tiếng "đùng" vang, nháy mắt từ vũ trụ xông vào bầu trời Thạch Vận đạo thống. Khi nó xông vào bầu trời Thạch Vận đạo thống thì bầu trời sẩm tối, nháy mắt che khuất bầu
trời.
"Phanh..."
Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì vật khổng lồ này chớp mắt đã đụng vào bình nguyên.
Khi vật khổng lồ như thiên ngoại lưu tinh này đụng vào bình nguyên thì không có cảnh trời long đất lở như mọi người đã tưởng, chỉ thấy bùn đất bị cấy văng, mặt đất bị cày thành một cái rãnh sâu.
Khi vật khổng lồ này dừng lại, mọi người đưa mắt quan sát, lúc này mới thấy nó là một chiếc hồ lô khổng lồ.
Cũng chính vì vậy, từ trước tới nay, Văn Trúc Kim Thạch Thụ của Văn Trúc đạo thống càng ngày càng mạnh, hơn nữa còn có thần thông cực kỳ nghịch thiên. Ở bên trong Văn Trúc đạo thống, vô số Chân Thần bất hủ coi nó là trưởng bối. Ở Văn Trúc đạo thống, vô số Chân Đế coi nó là thần thủ hộ của Văn Trúc đạo thống.
Thực tế cũng là như vậy, trăm ngàn vạn năm nay, Văn Trúc đạo thống dưới sự che chở của Văn Trúc Kim Thạch Thụ mà luôn trường tồn hưng thịnh, từng có mấy lần bị cường địch xâm lấn, thế nhưng đều bị Văn Trúc Kim Thạch Thụ đánh lui.
- Văn Trúc Kim Thạch Thụ quá bá đạo rồi.
Lúc này, chỉ thấy Văn Trúc Kim Thạch Thụ có thể che khuất bầu trời. Dưới cây suối chảy róc rách, sinh cơ dồi dào, giống như tự thành thiên địa, khiến không ít người thấy mà giật mình, đồng thời cũng hâm mộ.
Văn Trúc Kim Thạch Thụ trưởng thành được như thế là nhờ ép khô tinh khí của cao nguyên, có thể nói, sau khi Văn Trúc Kim Thạch Thụ trưởng thành thì cao nguyên này sẽ lụi tàn.
- Sao không xem Văn Trúc đạo thống là đạo thống như thế nào. Nó nổi tiếng ngang với Tàng Kim Động, thực lực không hề yếu hơn Tàng Kim Động. Mặc dù Văn Trúc đạo thống không chinh chiến bốn phía như Tàng Kim Động, thế nhưng nó cũng là nhân vật hung ác, môn phái truyền thừa bị bọn họ hủy diệt còn ít sao?
Có cường giả thế hệ trước lạnh nhạt nói.
Đương nhiên, cũng có lão tổ lắc đầu, nói:
- Thông thường thì Văn Trúc đạo thống sẽ không dùng tới Văn Trúc Kim Thạch Thụ, nếu như Văn Trúc đạo thống dùng tới Văn Trúc Kim Thạch Thụ thì cũng có nghĩa chuyện đó là chuyện lớn, cũng có nghĩa Văn Trúc đạo thống nghiêm túc hành động.
- Cũng không phải là bọn họ nhân từ.
Nói tới đây, vị lão tổ này mỉm cười, nói chậm:
- Dù sao thì Văn Trúc Kim Thạch Thụ cũng quá bá đạo, thử nghĩ mà xem, động một tí là ép khô một vùng thiên địa, cách làm này trái với thiên hòa, khiến cho Văn Trúc đạo thống kết thù khắp nơi, cho dù Văn Trúc đạo thống cường đại cách mấy, nhưng một khi kẻ thù quá nhiều thì cũng là tự tìm đường chết.
"Ông..."
Lúc này, Văn Trúc Kim Thạch Thụ đã sinh trưởng tới mức tối đa, chỉ thấy bên trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ mọc ra từng tòa lầu cao. Những tòa lâu cao này có treo trên ngọn cây, có mọc trên chạc cây, giống hệt như quỳnh lâu ngọc vũ.
Có tiếng "két..." vang lên, có lầu cao mở cửa lớn, bóng người đông đúc. Ở trên đỉnh ngọn của Văn Trúc Kim Thạch Thụ có một tòa đại điện nhìn giống như là thần điện, khi cửa lớn mở ra thì có một bóng người ngồi thẳng, bễ nghễ bát phương.
Mặc dù bóng người này mông lung, thế nhưng mọi người đều cảm nhận được khí thế bễ nghễ thiên hạ hết sức rõ ràng.
- Đó là ai...
Mặc dù tòa thần điện này cao hơn chân trời, hết sức xa xôi, thế nhưng mọi người ai cũng đều có thể cảm nhận được khí thế mênh mông cuồn cuộn đấy. Bên dưới khí thế bễ nghễ bát phương này, tất cả mọi người đều mường tượng được hắn ngồi ở nơi đó, nhìn xuống chúng sinh.
- E là Văn Trúc Thiên Vương, Cát Vũ Thành.
Có cường giả thế hệ trước nhìn đại thụ, thì thào rằng.
Có người nhìn thấy từng tòa lầu cao treo trên Văn Trúc Kim Thạch Thụ, không khỏi hâm mộ, nói:
- Một chạc cây bay tới, vượt qua thiên địa, vượt qua vạn vực, thần kỳ hơn là có thể mọc ra một cây Văn Trúc Kim Thạch Thụ ở bất kỳ nơi nào, ở trên một cái cây như thế, chính là an toàn tới mức không thể nào an toàn hơn. Xem ra, đệ tử Văn Trúc đạo thống xuất hành dễ chịu hơn mọi đạo thống còn lại.
Lúc này, chỉ thấy Lãnh Điện Kiếm Thần bay lên không, trèo lên Văn Trúc Kim Thạch Thụ, vượt qua chân trời, đứng trước thần điện ở đỉnh ngọn, nói chậm:
- Vãn bối Tô Mặc Bạch, đến đây bái kiến thiên vương.
- Là hiền chất sao, vào đi, Mộc Kiếm huynh vẫn mạnh khỏe chứ.
Lúc này, bên trong thần điện truyền ra tiếng nói, tiếng nói này rất trẻ trung, thế nhưng lại có khí thế không giận mà uy.
- Nhờ phúc của thiên vương mà sư tôn vẫn khỏe, đã xuất quan, sẽ nhanh chóng đến đây.
Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch cúi người chào, đi vào thần điện.
- Quả nhiên là Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành.
Nhìn thấy Lãnh Điện Kiếm Thần Tô Mặc Bạch đến bái kiến, có cường giả nhận ra người bên trong thần điện là ai, gật đầu nói.
- Nghe nói Văn Trúc Thiên Vương Cát Vũ Thành với Mộc Kiếm Chân Đế kết bái huynh đệ. Hôm nay Văn Trúc đạo thống tới đây, Mộc gia cũng tới đây, sợ là hai nhà sẽ liên thủ với nhau.
Có người thì thầm.
Chuyện này khiến không ít tu sĩ cường giả nhìn nhau, không ít tu sĩ cường giả mặt mày bất thường.
Mộc gia đã đủ mạnh rồi, thậm chí có thể nói rằng, Mộc gia không chỉ mạnh, mà đơn giản chính là vô địch. Bây giờ lại thêm Văn Trúc đạo thống, chính là dệt hoa trên gấm.
Nếu như hai nhà bọn họ thật sự liên thủ với nhau thì thử nghĩ mà xem, còn có đạo thống nào có thể địch lại? Phải biết rằng mọi người tới đây đều là vì tiên thạch, có bao nhiêu Chân Thần bất hủ muốn trường sinh chứ?
- Có lẽ, đã tới lúc tìm kiếm minh hữu rồi.
Có Chân Thần bất hủ mặt mày nghiêm lại, lúc này, bọn họ nhất định phải tìm kiếm minh hữu, bằng không, bọn họ căn bản không thể nào chống lại Mộc gia cùng Văn Trúc đạo thống.
"Đùng..."
Ngay khi không ít người đắn đo chuyện Mộc gia cùng Văn Trúc đạo thống thì bầu trời đột nhiên ầm vang, tiếng "đùng" này chấn động thiên địa, trong nháy mắt, bầu trời ảm đạm một ít.
- Cái gì kia...
Lúc này, mọi người ngước đầu nhìn lên, chỉ thấy trên bầu trời đột nhiên có một vật khổng lồ bay tới.
Vật khổng lồ này bay tới như thiên ngoại lưu tinh, trong tiếng "đùng" vang, nháy mắt từ vũ trụ xông vào bầu trời Thạch Vận đạo thống. Khi nó xông vào bầu trời Thạch Vận đạo thống thì bầu trời sẩm tối, nháy mắt che khuất bầu
trời.
"Phanh..."
Khi mọi người còn chưa kịp hoàn hồn thì vật khổng lồ này chớp mắt đã đụng vào bình nguyên.
Khi vật khổng lồ như thiên ngoại lưu tinh này đụng vào bình nguyên thì không có cảnh trời long đất lở như mọi người đã tưởng, chỉ thấy bùn đất bị cấy văng, mặt đất bị cày thành một cái rãnh sâu.
Khi vật khổng lồ này dừng lại, mọi người đưa mắt quan sát, lúc này mới thấy nó là một chiếc hồ lô khổng lồ.
/5110
|