Bùm!
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó thiếu niên có lực lượng tuyệt đối, Cổ Thao Chiến Côn đè xuống.
Một tiếng bùm nhức óc, trời trăng sao vỡ nát, Lý Thất Dạ lại bị đè lún xuống đất, thiên địa thành đống hoang tàn. Cảnh tượng này rung động hồn người biết bao, khiến người nhìn rợn tóc gáy. Bất Hủ Chân Thần vô địch thấy uy lực cú đập cũng run chân như cầy sấy.
Một lúc lâu sau có người nhìn thiên địa thành phế tích, thì thào:
- Giờ nên chết rồi đi?
Người hỏi câu này không tự tin chút nào.
- Chết rồi sao?
Thật ra lúc này không chỉ mình người đó phân vân, mọi người nhìn phế tích cũng tràn đầy băn khoăn, ngần ngừ không dám khẳng định.
Đổi lại người khác bị gậy này đập trúng mọi người chắc chắn kẻ xấu số đã thành thịt băm, bãi máu.
Nhưng khi chuyện như vậy rơi lên người Đệ Nhất Hung Nhân thì bọn họ không xác định. Đừng nói cây gậy đó đập vào người Đệ Nhất Hung Nhân, dù cả bầu trời rơi xuống mọi người không cho rằng hắn sẽ không bị đập chết.
Không chỉ người xem ngần ngừ không chắc Đệ Nhất Hung Nhân đã bị gậy đập chết chưa, bản thân Mộc Kiếm Chân Đế cũng không khẳng định mình có thành công đập chết Đệ Nhất Hung Nhân không.
Khi mọi người phân vân Đệ Nhất Hung Nhân đã bị gậy đập chết rồi chưa thì giọng hắn ung dung vang lên:
- Đêm thứ nhất có ánh sáng, khởi nguồn hỗn độn!
Nghe giọng Đệ Nhất Hung Nhân nhàn nhã, có người hét lên một tiếng, kinh hoàng nhũn chân ngã bệch xuống đất:
- Tổ cha nó, thật sự không chết! Hắn là yêu quái sao?
Có người bất đắc dĩ nói:
- Ngươi từng thấy trên đời có yêu quái mạnh vậy sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đì đùng bên tai, thiên địa lắc lư. Bùm một tiếng Lý Thất Dạ nổi lên từ lòng đất, vẫn là hai tay giao nhau chắn Cổ Thao Chiến Côn, đẩy Cổ Thao Chiến Côn nặng đến đè sập chư thiên, trấn diệt thần ma từ từ lên cao.
Nhìn Đệ Nhất Hung Nhân một lần nữa đẩy Cổ Thao Chiến Côn lên, Mộc Kiếm Chân Đế hét to:
- Không!!!
Phản ứng của Mộc Kiếm Chân Đế như mèo bị đạp đuôi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc này Cổ Thao Chiến Côn rung bần bật, Mộc Kiếm Chân Đế điên cuồng vận dụng đại đạo chân thủy đè xuống. Nhưng vô dụng, Lý Thất Dạ vẫn hai tay giao nhau đẩy Cổ Thao Chiến Côn lên.
Thiên địa quanh quẩn giọng Lý Thất Dạ:
- Đêm thứ nhất có ánh sáng, khởi nguồn hỗn độn!
Trước ngực Lý Thất Dạ lóe tia sáng, cả thế giới chìm trong hỗn độn, bị hỗn độn nhấn chìm.
Lý Thất Dạ thành tồn tại duy nhất trong tuyên cổ, hắn là hỗn độn, hỗn độn chính là hắn, hắn là khởi nguồn của thế giới, thế giới bắt nguồn từ hắn.
Mặc kệ Cổ Thao Chiến Côn có lực lượng cỡ nào cũng không thể lay động Lý Thất Dạ chút gì, vì đây là đại đạo của hắn: Đạo Thất Dạ. Đây là thức khởi đầu của Đạo Thất Dạ: Đêm thứ nhất có ánh sáng, khởi nguồn hỗn độn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng nổ inh ỏi, mặc cho Cổ Thao Chiến Côn ẩn chứa lực lượng cường đại cỡ nào đều không trấn áp Lý Thất Dạ nổi, bị hắn từ từ đẩy lên.
Khi Lý Thất Dạ đẩy Cổ Thao Chiến Côn lên, hắn mỉm cười nói:
- Ngươi nên tự hào, có thể khiến ta nghiêm túc đánh nhau, đáng để ta dùng chút đại đạo mà ta sáng tạo ra là rất ghê gớm rồi. Dù đây không phải sức mạnh của chính ngươi nhưng có thể vận dụng đến trình độ này xứng là thiên chi kiêu tử.
Mộc Kiếm Chân Đế câm nín thật lâu, được Lý Thất Dạ khen gã không biết nên thấy kiêu ngạo hay tuyệt vọng.
Trong tình trạng này Đệ Nhất Hung Nhân mới chỉ nghiêm túc chiến một trận của gã, chỉ mới sử dụng đại đạo hắn tự khai sáng, còn lâu mới đến ngưỡng dốc hết sức. Mộc Kiếm Chân Đế thì dùng lực lượng toàn đạo thống, sử dụng nội tình đạo thống, bao gồm lực lượng đại đạo của ức vạn đệ tử nhưng vẫn không thể đánh lại Đệ Nhất Hung Nhân.
Đối diện kẻ địch như thế là chuyện tàn nhẫn biết bao? Khiến người tuyệt vọng đến cỡ nào?
Không chỉ mình Mộc Kiếm Chân Đế tuyệt vọng, thật ra nhiều người đều tuyệt vọng. Bị vô địch trấn áp như thế mà Đệ Nhất Hung Nhân mới chỉ nghiêm túc đánh nhau, trên đời còn ai là địch thủ của hắn?
Rầm!
Lý Thất Dạ vung hai cánh tay hất Cổ Thao Chiến Côn đè người mình ra. Một chuỗi tiếng đùng đùng, Mộc Kiếm Chân Đế với trạng thái cao nhất bị Lý Thất Dạ hất liên tục thụt lùi, cả người suýt bay đi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Được rồi, đến lượt ta ra tay.
Lúc này hai cánh tay Lý Thất Dạ như búa chém thẳng vào, miệng phun chân ngôn ngâm nga:
- Đêm thứ hai có đạo, khai thiên tích địa!
Hai tay như búa chém xuống khai thiên tích địa, mọi người chỉ biết dùng từ này hình dung, ngoài ra không còn biết dùng ngôn ngữ gì để miêu tả.
Hai tay như búa chém xuống, ba ngàn thế giới như bị nhát búa của Lý Thất Dạ mở mang, trở thành đệ nhất vạn cổ.
Hai tay khai thiên tích địa giáng xuống, Mộc Kiếm Chân Đế hoảng vội giơ cao Cổ Thao Chiến Côn cứng rắn đỡ một kích.
Bùm!
Vang tiếng nổ lớn, nhát chém làm thiên địa vỡ, vạn pháp nát, hai tay Lý Thất Dạ như búa chém mạnh vào Cổ Thao Chiến Côn.
Bùm một tiếng, Mộc Kiếm Chân Đế không ngăn được hộc bãi máu, người như thiên thạch lớn từ trên cao bị chém rớt xuống đập mạnh xuống nền đất.
Mộc Kiếm Chân Đế tựa như cái đinh to bị đập lún xuống đất.
Mộc Kiếm Chân Đế bị đóng đinh xuống đất Lý Thất Dạ liền đuổi theo, hai tay tiếp tục đập xuống:
- Đến nữa!
Lý Thất Dạ thét dài:
- Đêm thứ hai có đạo, khai thiên tích địa!
Hai cánh tay chém, khai thiên tích địa.
Mộc Kiếm Chân Đế hoảng hốt, nhưng lúc này gã không có sự lựa chọn, vẫn giơ Cổ Thao Chiến Côn nghênh địch đỡ đôi tay Lý Thất Dạ chém tới.
Bùm!
Lại một tiếng nổ lớn đập vào chiến côn, rắc một tiếng, không chỉ Mộc Kiếm Chân Đế bị gãy xương, lực lượng khủng bố của Lý Thất Dạ trùng kích làm đất đai tan vỡ nứt nẻ lan tràn. Đất rộng mênh mông nứt ra các hiệp cốc to lớn, có thể nói lực lượng một kích của Lý Thất Dạ hủy diệt đất đai.
Mộc Kiếm Chân Đế hộc máu:
- Phụt!
Người Mộc Kiếm Chân Đế ướt đẫm máu tươi, dù thân hình gã cao lớn cỡ nào thì hơn một nửa thân thể bị đè lún xuống đất bùn.
Thấy cảnh đó ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia hét to một tiếng:
- Không!!!
Vì lúc này Mộc Kiếm Chân Đế xuất hiện với hình tượng Thủy Tổ, ở trong lòng ức vạn đệ tử thì gã như Thủy Tổ của bọn họ. Nhìn Thủy Tổ của mình bị đánh thảm như thế, ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia không cách nào chấp nhận được.
Trong phút chốc ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia điên cuồng tụng niệm tâm pháp, sóng âm cao vút tận trời, từng đợt sóng cao hơn cái cũ:
- Pháp hiệu thiên vân, đạo nhập Chung Nam, khấu tam thủ, tố vấn tâm...
Vang tiếng nổ điếc tai, trong khoảnh khắc đó thiếu niên có lực lượng tuyệt đối, Cổ Thao Chiến Côn đè xuống.
Một tiếng bùm nhức óc, trời trăng sao vỡ nát, Lý Thất Dạ lại bị đè lún xuống đất, thiên địa thành đống hoang tàn. Cảnh tượng này rung động hồn người biết bao, khiến người nhìn rợn tóc gáy. Bất Hủ Chân Thần vô địch thấy uy lực cú đập cũng run chân như cầy sấy.
Một lúc lâu sau có người nhìn thiên địa thành phế tích, thì thào:
- Giờ nên chết rồi đi?
Người hỏi câu này không tự tin chút nào.
- Chết rồi sao?
Thật ra lúc này không chỉ mình người đó phân vân, mọi người nhìn phế tích cũng tràn đầy băn khoăn, ngần ngừ không dám khẳng định.
Đổi lại người khác bị gậy này đập trúng mọi người chắc chắn kẻ xấu số đã thành thịt băm, bãi máu.
Nhưng khi chuyện như vậy rơi lên người Đệ Nhất Hung Nhân thì bọn họ không xác định. Đừng nói cây gậy đó đập vào người Đệ Nhất Hung Nhân, dù cả bầu trời rơi xuống mọi người không cho rằng hắn sẽ không bị đập chết.
Không chỉ người xem ngần ngừ không chắc Đệ Nhất Hung Nhân đã bị gậy đập chết chưa, bản thân Mộc Kiếm Chân Đế cũng không khẳng định mình có thành công đập chết Đệ Nhất Hung Nhân không.
Khi mọi người phân vân Đệ Nhất Hung Nhân đã bị gậy đập chết rồi chưa thì giọng hắn ung dung vang lên:
- Đêm thứ nhất có ánh sáng, khởi nguồn hỗn độn!
Nghe giọng Đệ Nhất Hung Nhân nhàn nhã, có người hét lên một tiếng, kinh hoàng nhũn chân ngã bệch xuống đất:
- Tổ cha nó, thật sự không chết! Hắn là yêu quái sao?
Có người bất đắc dĩ nói:
- Ngươi từng thấy trên đời có yêu quái mạnh vậy sao?
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Tiếng nổ đì đùng bên tai, thiên địa lắc lư. Bùm một tiếng Lý Thất Dạ nổi lên từ lòng đất, vẫn là hai tay giao nhau chắn Cổ Thao Chiến Côn, đẩy Cổ Thao Chiến Côn nặng đến đè sập chư thiên, trấn diệt thần ma từ từ lên cao.
Nhìn Đệ Nhất Hung Nhân một lần nữa đẩy Cổ Thao Chiến Côn lên, Mộc Kiếm Chân Đế hét to:
- Không!!!
Phản ứng của Mộc Kiếm Chân Đế như mèo bị đạp đuôi.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong khoảnh khắc này Cổ Thao Chiến Côn rung bần bật, Mộc Kiếm Chân Đế điên cuồng vận dụng đại đạo chân thủy đè xuống. Nhưng vô dụng, Lý Thất Dạ vẫn hai tay giao nhau đẩy Cổ Thao Chiến Côn lên.
Thiên địa quanh quẩn giọng Lý Thất Dạ:
- Đêm thứ nhất có ánh sáng, khởi nguồn hỗn độn!
Trước ngực Lý Thất Dạ lóe tia sáng, cả thế giới chìm trong hỗn độn, bị hỗn độn nhấn chìm.
Lý Thất Dạ thành tồn tại duy nhất trong tuyên cổ, hắn là hỗn độn, hỗn độn chính là hắn, hắn là khởi nguồn của thế giới, thế giới bắt nguồn từ hắn.
Mặc kệ Cổ Thao Chiến Côn có lực lượng cỡ nào cũng không thể lay động Lý Thất Dạ chút gì, vì đây là đại đạo của hắn: Đạo Thất Dạ. Đây là thức khởi đầu của Đạo Thất Dạ: Đêm thứ nhất có ánh sáng, khởi nguồn hỗn độn.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong tiếng nổ inh ỏi, mặc cho Cổ Thao Chiến Côn ẩn chứa lực lượng cường đại cỡ nào đều không trấn áp Lý Thất Dạ nổi, bị hắn từ từ đẩy lên.
Khi Lý Thất Dạ đẩy Cổ Thao Chiến Côn lên, hắn mỉm cười nói:
- Ngươi nên tự hào, có thể khiến ta nghiêm túc đánh nhau, đáng để ta dùng chút đại đạo mà ta sáng tạo ra là rất ghê gớm rồi. Dù đây không phải sức mạnh của chính ngươi nhưng có thể vận dụng đến trình độ này xứng là thiên chi kiêu tử.
Mộc Kiếm Chân Đế câm nín thật lâu, được Lý Thất Dạ khen gã không biết nên thấy kiêu ngạo hay tuyệt vọng.
Trong tình trạng này Đệ Nhất Hung Nhân mới chỉ nghiêm túc chiến một trận của gã, chỉ mới sử dụng đại đạo hắn tự khai sáng, còn lâu mới đến ngưỡng dốc hết sức. Mộc Kiếm Chân Đế thì dùng lực lượng toàn đạo thống, sử dụng nội tình đạo thống, bao gồm lực lượng đại đạo của ức vạn đệ tử nhưng vẫn không thể đánh lại Đệ Nhất Hung Nhân.
Đối diện kẻ địch như thế là chuyện tàn nhẫn biết bao? Khiến người tuyệt vọng đến cỡ nào?
Không chỉ mình Mộc Kiếm Chân Đế tuyệt vọng, thật ra nhiều người đều tuyệt vọng. Bị vô địch trấn áp như thế mà Đệ Nhất Hung Nhân mới chỉ nghiêm túc đánh nhau, trên đời còn ai là địch thủ của hắn?
Rầm!
Lý Thất Dạ vung hai cánh tay hất Cổ Thao Chiến Côn đè người mình ra. Một chuỗi tiếng đùng đùng, Mộc Kiếm Chân Đế với trạng thái cao nhất bị Lý Thất Dạ hất liên tục thụt lùi, cả người suýt bay đi.
Lý Thất Dạ mỉm cười nói:
- Được rồi, đến lượt ta ra tay.
Lúc này hai cánh tay Lý Thất Dạ như búa chém thẳng vào, miệng phun chân ngôn ngâm nga:
- Đêm thứ hai có đạo, khai thiên tích địa!
Hai tay như búa chém xuống khai thiên tích địa, mọi người chỉ biết dùng từ này hình dung, ngoài ra không còn biết dùng ngôn ngữ gì để miêu tả.
Hai tay như búa chém xuống, ba ngàn thế giới như bị nhát búa của Lý Thất Dạ mở mang, trở thành đệ nhất vạn cổ.
Hai tay khai thiên tích địa giáng xuống, Mộc Kiếm Chân Đế hoảng vội giơ cao Cổ Thao Chiến Côn cứng rắn đỡ một kích.
Bùm!
Vang tiếng nổ lớn, nhát chém làm thiên địa vỡ, vạn pháp nát, hai tay Lý Thất Dạ như búa chém mạnh vào Cổ Thao Chiến Côn.
Bùm một tiếng, Mộc Kiếm Chân Đế không ngăn được hộc bãi máu, người như thiên thạch lớn từ trên cao bị chém rớt xuống đập mạnh xuống nền đất.
Mộc Kiếm Chân Đế tựa như cái đinh to bị đập lún xuống đất.
Mộc Kiếm Chân Đế bị đóng đinh xuống đất Lý Thất Dạ liền đuổi theo, hai tay tiếp tục đập xuống:
- Đến nữa!
Lý Thất Dạ thét dài:
- Đêm thứ hai có đạo, khai thiên tích địa!
Hai cánh tay chém, khai thiên tích địa.
Mộc Kiếm Chân Đế hoảng hốt, nhưng lúc này gã không có sự lựa chọn, vẫn giơ Cổ Thao Chiến Côn nghênh địch đỡ đôi tay Lý Thất Dạ chém tới.
Bùm!
Lại một tiếng nổ lớn đập vào chiến côn, rắc một tiếng, không chỉ Mộc Kiếm Chân Đế bị gãy xương, lực lượng khủng bố của Lý Thất Dạ trùng kích làm đất đai tan vỡ nứt nẻ lan tràn. Đất rộng mênh mông nứt ra các hiệp cốc to lớn, có thể nói lực lượng một kích của Lý Thất Dạ hủy diệt đất đai.
Mộc Kiếm Chân Đế hộc máu:
- Phụt!
Người Mộc Kiếm Chân Đế ướt đẫm máu tươi, dù thân hình gã cao lớn cỡ nào thì hơn một nửa thân thể bị đè lún xuống đất bùn.
Thấy cảnh đó ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia hét to một tiếng:
- Không!!!
Vì lúc này Mộc Kiếm Chân Đế xuất hiện với hình tượng Thủy Tổ, ở trong lòng ức vạn đệ tử thì gã như Thủy Tổ của bọn họ. Nhìn Thủy Tổ của mình bị đánh thảm như thế, ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia không cách nào chấp nhận được.
Trong phút chốc ức vạn đệ tử đạo thống Mộc gia điên cuồng tụng niệm tâm pháp, sóng âm cao vút tận trời, từng đợt sóng cao hơn cái cũ:
- Pháp hiệu thiên vân, đạo nhập Chung Nam, khấu tam thủ, tố vấn tâm...
/5110
|