Nhìn đất đai mênh mông của đạo thống Mộc gia vỡ tan, có lão tổ biến sắc mặt bất đắc dĩ khẽ thở dài:
- Không chỉ Mộc gia tiêu đời, nguyên đạo thống Mộc gia xong rồi, Đế Thống giới không còn ba thủ lĩnh nữa, chỉ còn hai.
Bách Nhật Đạo Nhân rút về trường mâu, chép miệng thèm thuồng:
- Thật là ngon.
Bách Nhật Đạo Nhân đã hoàn toàn thay đổi hình dáng, không còn vẻ tiên phong đạo cốt nữa. Mái tóc Bách Nhật Đạo Nhân đỏ rực như từng lũ máu chảy ra, đỏ thẫm, trông không giống tóc mà như máu tươi.
Sau lưng Bách Nhật Đạo Nhân kéo pháp tắc đại đạo thật dài như cái đuôi, đó là hậu quả nuốt đạo nguyên Mộc gia. Mặc dù Bách Nhật Đạo Nhân đã ăn nguyên đạo nguyên nhưng chưa tiêu hóa hoàn toàn, nên pháp tắc Thủy Tổ bài xích với căn nguyên của lão, không thể hoàn toàn dung hợp, vì vậy có pháp tắc đại đạo dài kéo lê sau lưng lão.
Quanh người Bách Nhật Đạo Nhân tràn ngập huyết sát cực đậm tựa như đạo hoàn, cách thật xa vẫn ngửi được mùi máu tanh. Lại liên tưởng những gì Bách Nhật Đạo Nhân đã làm, mọi người nhìn lão không thấy vẻ tiên phong đạo cốt, hình tượng cao nhân đắc đạo.
Trong mắt mọi người lúc này Bách Nhật Đạo Nhân là ác ma, một ác ma khủng bố tuyệt luân, ác ma hai tay dính đầy máu tươi.
Khi đám người nhìn bộ dạng Bách Nhật Đạo Nhân như vậy thì rùng mình, mọi người không còn kính, uy lão mà sợ hãi, sợ ác ma.
Đối lập với Đệ Nhất Hung Nhân bỗng mọi người cảm thấy hắn thật đáng yêu, tuy hắn bá đạo hung mãnh, sát phạt quyết đoán, nhưng hắn quang minh chính đại, đại khí bàng bạc.
Còn Bách Nhật Đạo Nhân lúc trước bọn họ tôn kính, kính sợ mới là ác ma đi ra từ hắc ám, ác ma cực kỳ độc ác, hung tàn.
Lý Thất Dạ luôn bàng quan nhìn Bách Nhật Đạo Nhân diệt đạo thống Mộc gia, lạnh nhạt nói:
- Dẫn sói vào nhà. Trên đời không có bữa cơm miễn phí, chính mình nuôi dưỡng ác ma mà không nhận ra.
Nghe câu đó mọi người thở dài thườn thượt, ai mà biết kết cục như vậy đâu.
Mọi người đều cho rằng Mộc gia sẽ bị Lý Thất Dạ tiêu diệt, nhưng rồi ai ngờ kẻ tiêu diệt Mộc gia là bằng hữu, ân nhân của họ, Bách Nhật Đạo Nhân.
Người Mộc gia chết không nhắm mắt, đặc biệt là Mộc Kiếm Chân Đế, vì Bách Nhật Đạo Nhân từng cứu mạng gã, truyền dạy đại pháp hòa tan cho Mộc gia, cùng Mộc gia suy nghĩ cách đẩy lùi địch.
Có thể nói từ đầu tới đuôi Bách Nhật Đạo Nhân là ân nhân của Mộc gia, nhưng bọn họ chẳng ngờ Bách Nhật Đạo Nhân chỉ là ác ma ẩn núp bên cạnh họ, còn họ thì dẫn sói vào nhà tự hại chết mình.
Dù không đối địch với Đệ Nhất Hung Nhân thì Bách Nhật Đạo Nhân vẫn sẽ dùng cách khác ăn Mộc gia, lão cần nội tình như vậy để mình mạnh hơn. Đối với Bách Nhật Đạo Nhân thì nội tình của Mộc gia là đồ bổ tuyệt vời nhất.
Mọi người nhìn hướng Lý Thất Dạ, vì tất cả hy vọng hắn sẽ ra tay, mong hắn giết Bách Nhật Đạo Nhân cho rồi.
Trước đó có lẽ nhiều người hy vọng Bách Nhật Đạo Nhân đánh bại Lý Thất Dạ, để họ trông thấy hy vọng. Nhưng giờ thì cường giả trẻ tuổi hay Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước, trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ là mong Đệ Nhất Hung Nhân ra tay giết Bách Nhật Đạo Nhân đi.
Bách Nhật Đạo Nhân làm chuyện khiến người giận sôi, rất khủng khiếp. Người tà đạo mới làm chuyện diệt môn hoàn toàn, thật là bôi nhọ thân phận, địa vị Trường Tồn Bất Hủ.
Khiến người sợ hơn là Bách Nhật Đạo Nhân vốn là Trường Tồn Bất Hủ đã đủ vô địch, trong thiên hạ còn ai ngăn được lão? Giờ Bách Nhật Đạo Nhân nuốt nguyên đạo thống Mộc gia thì càng khủng bố hơn, không chỉ là Đế Thống giới, e rằng lão có thể leo lên đỉnh Tiên Thống giới.
Điều này càng làm người sợ, vì bây giờ Bách Nhật Đạo Nhân nuốt đạo thống Mộc gia thì ngày mai lão có thể ăn đạo thống khác, cuối cùng đạo thống trong Đế Thống giới đều sẽ bị lão ăn hết. Bách Nhật Đạo Nhân vô địch, sẽ chẳng còn ai có thể ngăn cản lão.
Nên mọi người nhìn Đệ Nhất Hung Nhân, trong lòng có một điều mong mỏi là hắn sẽ giết Bách Nhật Đạo Nhân.
Hiện giờ mọi người gửi gắm hy vọng vào Lý Thất Dạ, vì nguyên Đế Thống giới nếu nói còn ai có thể chém giết Bách Nhật Đạo Nhân thì chỉ có Đệ Nhất Hung Nhân.
Nhìn Đệ Nhất Hung Nhân, có người hai tay chắp vào nhau thầm cầu nguyện:
- Hãy trừ hại vì Đế Thống giới đi.
Lúc này không chỉ một, hai người thầm cầu nguyện, biết bao người âm thầm cầu. Bọn họ khiếp sợ hung uy của Bách Nhật Đạo Nhân nên không dám ra tiếng.
Lý Thất Dạ chỉ khoanh tay đứng, hờ hững thản nhiên, không có ai biết hắn đang nghĩ gì.
Bách Nhật Đạo Nhân chép miệng bỗng chắp tay hướng Lý Thất Dạ:
- Lý công tử, bần đạo không biết tự lượng sức mình vừa rồi đã đồ diệt đạo thống Mộc gia thay Lý công tử, trút giận cho Lý công tử rồi. Không biết Lý công tử có vừa lòng?
Bách Nhật Đạo Nhân đặt tư thái rất thấp, không có vẻ nổi giận như vừa rồi, bộ dáng nịnh nọt Lý Thất Dạ.
Nhìn thái độ của Bách Nhật Đạo Nhân khiến nhiều người lòng lạnh lẽo, vì nếu lão yếu thế với Lý Thất Dạ không chừng hai người sẽ bắt tay giảng hòa. Vì Bách Nhật Đạo Nhân nuốt đạo thống Mộc gia rồi thực lực sẽ trở nên sâu không lường được, chưa chắc Đệ Nhất Hung Nhân muốn huyết chiến đến cùng với lão. Huống chi giữa hai người không có ân oán thù hận gì lớn.
Lý Thất Dạ tùy ý đứng đó, mỉm cười nói:
- Chuyện ta muốn làm không cần người khác vất vả làm thay.
Bách Nhật Đạo Nhân vội khom người cười giả lả:
- Vậy là bần đạo đáng chết, lỗi của bàn đạo đã không nghĩ đến điểm này.
Bách Nhật Đạo Nhân khiêm tốn nói:
- Mới rồi bần đạo hơi ngông đắc tội công tử, mong công tử người lớn rộng lượng đừng so đo với bần đạo.
Lý Thất Dạ nhìn Bách Nhật Đạo Nhân khiêm tốn, cười hỏi:
- Nói vậy là ngươi không báo thù thay tử tôn đã chết của mình?
Bách Nhật Đạo Nhân vội nói:
- Không dám, không dám. Đó là hắn đáng chết, đồ ngu không biết trời cao đất rộng, một con kiến tầm thường mà dám dương oai diệu võ trước mặt công tử, chết là đáng đời. Cho dù công tử không giết hắn thì bần đạo cũng sẽ tự bẻ đầu hắn xin lỗi công tử.
Nghe đối thoại của Lý Thất Dạ và Bách Nhật Đạo Nhân, mọi người lạnh lòng. Có mắt đều thấy Bách Nhật Đạo Nhân rất e ngại Lý Thất Dạ nên lão luôn nịnh nọt hắn, nhún nhường hắn.
Có câu tục ngữ không ai đánh khuôn mặt tươi cười, trong tình huống này Đệ Nhất Hung Nhân không giết Bách Nhật Đạo Nhân cũng chẳng lạ gì.
Nếu Bách Nhật Đạo Nhân sống sót rời đi thì sẽ có ngày trở thành mối họa của Đế Thống giới, là ngọn nguồn tai nạn.
Nghĩ đến đây nhiều cường giả tu sĩ rùng mình.
- Không chỉ Mộc gia tiêu đời, nguyên đạo thống Mộc gia xong rồi, Đế Thống giới không còn ba thủ lĩnh nữa, chỉ còn hai.
Bách Nhật Đạo Nhân rút về trường mâu, chép miệng thèm thuồng:
- Thật là ngon.
Bách Nhật Đạo Nhân đã hoàn toàn thay đổi hình dáng, không còn vẻ tiên phong đạo cốt nữa. Mái tóc Bách Nhật Đạo Nhân đỏ rực như từng lũ máu chảy ra, đỏ thẫm, trông không giống tóc mà như máu tươi.
Sau lưng Bách Nhật Đạo Nhân kéo pháp tắc đại đạo thật dài như cái đuôi, đó là hậu quả nuốt đạo nguyên Mộc gia. Mặc dù Bách Nhật Đạo Nhân đã ăn nguyên đạo nguyên nhưng chưa tiêu hóa hoàn toàn, nên pháp tắc Thủy Tổ bài xích với căn nguyên của lão, không thể hoàn toàn dung hợp, vì vậy có pháp tắc đại đạo dài kéo lê sau lưng lão.
Quanh người Bách Nhật Đạo Nhân tràn ngập huyết sát cực đậm tựa như đạo hoàn, cách thật xa vẫn ngửi được mùi máu tanh. Lại liên tưởng những gì Bách Nhật Đạo Nhân đã làm, mọi người nhìn lão không thấy vẻ tiên phong đạo cốt, hình tượng cao nhân đắc đạo.
Trong mắt mọi người lúc này Bách Nhật Đạo Nhân là ác ma, một ác ma khủng bố tuyệt luân, ác ma hai tay dính đầy máu tươi.
Khi đám người nhìn bộ dạng Bách Nhật Đạo Nhân như vậy thì rùng mình, mọi người không còn kính, uy lão mà sợ hãi, sợ ác ma.
Đối lập với Đệ Nhất Hung Nhân bỗng mọi người cảm thấy hắn thật đáng yêu, tuy hắn bá đạo hung mãnh, sát phạt quyết đoán, nhưng hắn quang minh chính đại, đại khí bàng bạc.
Còn Bách Nhật Đạo Nhân lúc trước bọn họ tôn kính, kính sợ mới là ác ma đi ra từ hắc ám, ác ma cực kỳ độc ác, hung tàn.
Lý Thất Dạ luôn bàng quan nhìn Bách Nhật Đạo Nhân diệt đạo thống Mộc gia, lạnh nhạt nói:
- Dẫn sói vào nhà. Trên đời không có bữa cơm miễn phí, chính mình nuôi dưỡng ác ma mà không nhận ra.
Nghe câu đó mọi người thở dài thườn thượt, ai mà biết kết cục như vậy đâu.
Mọi người đều cho rằng Mộc gia sẽ bị Lý Thất Dạ tiêu diệt, nhưng rồi ai ngờ kẻ tiêu diệt Mộc gia là bằng hữu, ân nhân của họ, Bách Nhật Đạo Nhân.
Người Mộc gia chết không nhắm mắt, đặc biệt là Mộc Kiếm Chân Đế, vì Bách Nhật Đạo Nhân từng cứu mạng gã, truyền dạy đại pháp hòa tan cho Mộc gia, cùng Mộc gia suy nghĩ cách đẩy lùi địch.
Có thể nói từ đầu tới đuôi Bách Nhật Đạo Nhân là ân nhân của Mộc gia, nhưng bọn họ chẳng ngờ Bách Nhật Đạo Nhân chỉ là ác ma ẩn núp bên cạnh họ, còn họ thì dẫn sói vào nhà tự hại chết mình.
Dù không đối địch với Đệ Nhất Hung Nhân thì Bách Nhật Đạo Nhân vẫn sẽ dùng cách khác ăn Mộc gia, lão cần nội tình như vậy để mình mạnh hơn. Đối với Bách Nhật Đạo Nhân thì nội tình của Mộc gia là đồ bổ tuyệt vời nhất.
Mọi người nhìn hướng Lý Thất Dạ, vì tất cả hy vọng hắn sẽ ra tay, mong hắn giết Bách Nhật Đạo Nhân cho rồi.
Trước đó có lẽ nhiều người hy vọng Bách Nhật Đạo Nhân đánh bại Lý Thất Dạ, để họ trông thấy hy vọng. Nhưng giờ thì cường giả trẻ tuổi hay Bất Hủ Chân Thần thế hệ trước, trong lòng mọi người chỉ có một ý nghĩ là mong Đệ Nhất Hung Nhân ra tay giết Bách Nhật Đạo Nhân đi.
Bách Nhật Đạo Nhân làm chuyện khiến người giận sôi, rất khủng khiếp. Người tà đạo mới làm chuyện diệt môn hoàn toàn, thật là bôi nhọ thân phận, địa vị Trường Tồn Bất Hủ.
Khiến người sợ hơn là Bách Nhật Đạo Nhân vốn là Trường Tồn Bất Hủ đã đủ vô địch, trong thiên hạ còn ai ngăn được lão? Giờ Bách Nhật Đạo Nhân nuốt nguyên đạo thống Mộc gia thì càng khủng bố hơn, không chỉ là Đế Thống giới, e rằng lão có thể leo lên đỉnh Tiên Thống giới.
Điều này càng làm người sợ, vì bây giờ Bách Nhật Đạo Nhân nuốt đạo thống Mộc gia thì ngày mai lão có thể ăn đạo thống khác, cuối cùng đạo thống trong Đế Thống giới đều sẽ bị lão ăn hết. Bách Nhật Đạo Nhân vô địch, sẽ chẳng còn ai có thể ngăn cản lão.
Nên mọi người nhìn Đệ Nhất Hung Nhân, trong lòng có một điều mong mỏi là hắn sẽ giết Bách Nhật Đạo Nhân.
Hiện giờ mọi người gửi gắm hy vọng vào Lý Thất Dạ, vì nguyên Đế Thống giới nếu nói còn ai có thể chém giết Bách Nhật Đạo Nhân thì chỉ có Đệ Nhất Hung Nhân.
Nhìn Đệ Nhất Hung Nhân, có người hai tay chắp vào nhau thầm cầu nguyện:
- Hãy trừ hại vì Đế Thống giới đi.
Lúc này không chỉ một, hai người thầm cầu nguyện, biết bao người âm thầm cầu. Bọn họ khiếp sợ hung uy của Bách Nhật Đạo Nhân nên không dám ra tiếng.
Lý Thất Dạ chỉ khoanh tay đứng, hờ hững thản nhiên, không có ai biết hắn đang nghĩ gì.
Bách Nhật Đạo Nhân chép miệng bỗng chắp tay hướng Lý Thất Dạ:
- Lý công tử, bần đạo không biết tự lượng sức mình vừa rồi đã đồ diệt đạo thống Mộc gia thay Lý công tử, trút giận cho Lý công tử rồi. Không biết Lý công tử có vừa lòng?
Bách Nhật Đạo Nhân đặt tư thái rất thấp, không có vẻ nổi giận như vừa rồi, bộ dáng nịnh nọt Lý Thất Dạ.
Nhìn thái độ của Bách Nhật Đạo Nhân khiến nhiều người lòng lạnh lẽo, vì nếu lão yếu thế với Lý Thất Dạ không chừng hai người sẽ bắt tay giảng hòa. Vì Bách Nhật Đạo Nhân nuốt đạo thống Mộc gia rồi thực lực sẽ trở nên sâu không lường được, chưa chắc Đệ Nhất Hung Nhân muốn huyết chiến đến cùng với lão. Huống chi giữa hai người không có ân oán thù hận gì lớn.
Lý Thất Dạ tùy ý đứng đó, mỉm cười nói:
- Chuyện ta muốn làm không cần người khác vất vả làm thay.
Bách Nhật Đạo Nhân vội khom người cười giả lả:
- Vậy là bần đạo đáng chết, lỗi của bàn đạo đã không nghĩ đến điểm này.
Bách Nhật Đạo Nhân khiêm tốn nói:
- Mới rồi bần đạo hơi ngông đắc tội công tử, mong công tử người lớn rộng lượng đừng so đo với bần đạo.
Lý Thất Dạ nhìn Bách Nhật Đạo Nhân khiêm tốn, cười hỏi:
- Nói vậy là ngươi không báo thù thay tử tôn đã chết của mình?
Bách Nhật Đạo Nhân vội nói:
- Không dám, không dám. Đó là hắn đáng chết, đồ ngu không biết trời cao đất rộng, một con kiến tầm thường mà dám dương oai diệu võ trước mặt công tử, chết là đáng đời. Cho dù công tử không giết hắn thì bần đạo cũng sẽ tự bẻ đầu hắn xin lỗi công tử.
Nghe đối thoại của Lý Thất Dạ và Bách Nhật Đạo Nhân, mọi người lạnh lòng. Có mắt đều thấy Bách Nhật Đạo Nhân rất e ngại Lý Thất Dạ nên lão luôn nịnh nọt hắn, nhún nhường hắn.
Có câu tục ngữ không ai đánh khuôn mặt tươi cười, trong tình huống này Đệ Nhất Hung Nhân không giết Bách Nhật Đạo Nhân cũng chẳng lạ gì.
Nếu Bách Nhật Đạo Nhân sống sót rời đi thì sẽ có ngày trở thành mối họa của Đế Thống giới, là ngọn nguồn tai nạn.
Nghĩ đến đây nhiều cường giả tu sĩ rùng mình.
/5110
|