Trần Duy Chính trầm giọng hỏi:
- Nói vậy là Phù Tuần Sử muốn trái ý thiên hạ? Phù Tuần Sử muốn sửa đổi ý chỉ của Thủy Tổ? Phù Tuần Sử không sợ bị thiên hạ chất vấn? Bị ngàn vạn truyền thừa môn phái Tiên Ma đạo thống chất vấn?
Phù Khôn lạnh lùng cười:
- Ha, Trần tông chủ xem trọng mình quá. Gì mà thiên hạ chất vấn, đó chỉ là lời nói suông. Bát Quái Cổ quốc ta là nước lớn nhất Tiên Ma đạo thống đương thời, nắm giữ quyền lực vô thượng, là chính thống, nên kế thừa và phát dương tất cả ý chí của Thủy Tổ.
Trần Duy Chính trầm giọng hỏi:
- Phù Tuần Sử, còn Trường Sinh Điện thì sao? Phù Tuần Sử đặt Trường Sinh Điện ở nơi nào?
Phù Khôn cạn lời, ức chế tái mặt.
Bát Quái Cổ quốc xứng là nước lớn số một Tiên Ma đạo thống, thực lực cực kỳ mạnh, rất hùng hậu. Nhưng mạnh như Bát Quái Cổ quốc cũng phải kiêng dè một truyền thừa: Trường Sinh Điện.
Trường Sinh Điện là một trong truyền thừa tông môn mạnh nhất, bí ẩn nhất Tiên Ma đạo thống, là truyền thừa tông môn nắm quyền lớn thật sự trong Tiên Ma đạo thống.
Thời địa Trường Sinh Lão Nhân tuy lão từng luân hồi chuyển kiếp nhưng cả đời lão thần long thấy đầu không thấy đuôi, khó nắm bắt tung tích, người đời không biết lão ở đâu. Thời đại đó làm theo ý Trường Sinh Lão Nhân do Trường Sinh Điện nắm quyền lớn Tiên Ma đạo thống, phát lệnh thay cho Trường Sinh Lão Nhân. Trong thời đại đó hiệu lệnh của Trường Sinh Điện là của Trường Sinh Lão Nhân. Trong thời gian dài Trường Sinh Điện có địa vị tối cao vô thượng trong Tiên Ma đạo thống.
Về sau Trường Sinh Lão Nhân không luân hồi chuyển kiếp nữa,Trường Sinh Điện càn bí ẩn hơn, không còn hỏi chuyện đơn. Dù vậy Trường Sinh Điện vẫn có địa vị hết sức quan trọng trong Tiên Ma đạo thống, thực lực cường đại không gì sánh bằng, nắm quyền lực vô thượng.
Tuy đến ngày nay Trường Sinh Điện càng lúc càng điệu thấp, Bát Quái Cổ quốc mạnh mẽ nổi lên. Trong thời gian dài Bát Quái Cổ quốc vỗ ngực bảo mình là chính thống Tiên Ma đạo thống, nắm giữ quyền lực Tiên Ma đạo thống.
Nhưng trong Tiên Ma đạo thống nhiều dại giáo hoàng môn không thừa nhận địa vị của Bát Quái Cổ quốc.
Mọi người không thể phủ nhận Bát Quái Cổ quốc là nước lớn số một Bát Quái Cổ quốc, nhưng Bát Quái Cổ quốc muốn ngồi lên chính thống, nắm quyền lực Tiên Ma đạo thống thì phải được Trường Sinh Điện đồng ý hoặc Trường Sinh Điện thành tro bụi.
Nên Bát Quái Cổ quốc luôn thầm e ngại Trường Sinh Điện.
Đây cũng là lý do quan trọng Bát Quái Cổ quốc muốn có Thánh Hiền Quan. Nếu Bát Quái Cổ quốc có Thánh Hiền Quan, nâng lên tiên hiền mới nghĩa là bọn họ đã gần với chính thống, dễ vỗ ngực mình là chính thống. Không chừng có ngày bọn họ có thể khiêu chiến vị trí của Trường Sinh Điện trong Tiên Ma đạo thống.
Nên khi Trần Duy Chính nhắc đến Trường Sinh Điện làm Phù Khôn biến sắc mặt, vì bọn họ đúng là kiêng dè Trường Sinh Điện.
Phù Khôn khó khăn lấy lại bình tĩnh, nét mặt sa sầm nói:
- Trần tông chủ, ta không nói nhảm nhiều với tông chủ, kẻ biết thời thế mới là tuấn kiệt. Nếu tông chủ biết điều sẽ có lợi rất lớn cho Hộ Sơn tông, còn không thì đừng trách Phù mỗ!
Phù Khôn giở giọng lợi dụ:
- Nếu Hộ Sơn tông biết điều thì tương lai nâng lên tiên hiền còn nghĩ tình các ngươi, sẽ không bạc đãi Hộ Sơn tông. Đây xem như Trần tông chủ lập công lao lớn cho tông môn.
Đương nhiên Bát Quái Cổ quốc càng vui vẻ nếu Hộ Sơn tông phối hợp bọn họ nâng lên tiên hiền, cho họ lấy Thánh Hiền Quan, có địa vị hợp pháp.
Phù Khôn cười gằn:
- Hừ! Nếu tông chủ không biết tiến lùi, không rõ thời thế thì sẽ trở thành tội nhân của Hộ Sơn tông. Nếu Hộ Sơn tông thành tro bụi, mọi sai lầm đều là lỗi Trần tông chủ không biết thời thế.
Phù Khôn dùng hết thủ đoạn dụ dỗ và bắt ép, với gã mặc kệ kết quả hôm nay ra sao Bát Quái Cổ quốc quyết mang Thánh Hiền Quan đi, họ phải có được nó. Tiên hiền mới phải ra từ Bát Quái Cổ quốc bọn họ. Vì được mục đíchn ày, khi cần thiết bọn họ không tiếc tiêu diệt Hộ Sơn tông.
Trần Duy Chính biến sắc mặt hỏi:
- Phù Tuần Sử muốn cứng rắn cướp?
Dù Trần Duy Chính đã chuẩn bị tâm lý tình huống như vậy nhưng vẫn khó kiềm nén lửa giận.
Phù Khôn cười gằn:
- Cướp?
Phù Khôn ngạo nghễ nhìn các trưởng lão Hộ Sơn tông, trên cao nhìn xuống Trần Duy Chính, lạnh lùng nói:
- Trần tông chủ, cướp đã là khách sáo nhất, nếu Hộ Sơn tông các ngươi dám chống cự là giết không tha! Khi đó đừng trách chúng ta huyết tẩy Hộ Sơn tông!
Có trưởng lão không thể nhịn được nữa, đứng bật dậy tức giận quát:
- Ngươi nghĩ Hộ Sơn tông chúng ta không có ai sao!
Phù Khôn khinh thường cười khẩy nói:
- Xem thường Hộ Sơn tông không có người rồi sao? Hộ Sơn tông tầm thường các ngươi một mình ta có thể đánh mười người, một bàn tay của ta quét hết Hộ Sơn tông. Nếu ngươi không phục thì đi lên thử, xem coi có đỡ nổi bàn tay của ta không?
Trưởng lão biểu tình cực kỳ khó xem:
- Ngươi...!
Trưởng lão muốn xông ra nhưng bị người người khác kéo lại.
Các trưởng lão Hộ Sơn tông mặt tái mét, Phù Khôn nói như thế rõ ràng là không xem Hộ Sơn tông ra gì, hỏi sao bọn họ không bùng cháy lửa giận.
Phù Khôn khinh thường chậm rãi xòe tay ra trước mặt Trần Duy Chính:
- Chỉ là đám kiến. Đưa đây, Trần tông chủ, không muốn bị diệt môn thì ngoan ngoãn giao Thánh Hiền Quan ra.
Mặt Trần Duy Chính lúc đỏ lúc trắng,lạnh lùng nói:
- Hộ Sơn tông cùng tồn tại với Thánh Hiền Quan, Thánh Hiền Quan còn thì Hộ Sơn tông còn!
Phù Khôn cười gằn:
- Tốt, ta chống mắt xem Hộ Sơn tông các ngươi còn có người tài ba gì, xem ai ngăn được ta!
Mắt Phù Khôn tràn đầy sát ý, bước ra một bước, một tay chộp Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu Quách Giai Tuệ.
Khoảnh khắc Phù Khôn ra tay Trần Duy Chính muốn ngăn nhưng đã muộn. Thực lực hai bên cách biệt quá xa, Trần Duy Chính chỉ là Chân Thần, Phù Khôn là Đăng Thiên Chân Thần Tam Trọng Thiên, thực lực hay tốc độ Trần Duy Chính đều kém xa Phù Khôn.
Phù Khôn sắp chộp Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu Quách Giai Tuệ vào tay.
Bốp!
Tay Phù Khôn bị đánh bật ra.
Phù Khôn bị chấn lùi một bước, ánh mắt sắc bén nhìn Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn.
Mới rồi là Lý Thất Dạ đánh bật bàn tay Phù Khôn, hắn ngồi trên xe lăn không nhúc nhích, chỉ búng nhẹ ngón tay.
Ánh mắt Phù Khôn sắc bén nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm:
- Ngươi là ai!?
Lý Thất Dạ nằm trên xe lăn không nhúc nhích, không để ý Phù Khôn, không mở mắt nhìn gã cái nào.
Mặt Phù Khôn lúc trắng lúc xanh, trong tiểu môn tiểu phái như Hộ Sơn tông không ngờ gã bị một người trẻ tuổi coi khinh, làm gã biểu tình cực kỳ khó xem.
- Nói vậy là Phù Tuần Sử muốn trái ý thiên hạ? Phù Tuần Sử muốn sửa đổi ý chỉ của Thủy Tổ? Phù Tuần Sử không sợ bị thiên hạ chất vấn? Bị ngàn vạn truyền thừa môn phái Tiên Ma đạo thống chất vấn?
Phù Khôn lạnh lùng cười:
- Ha, Trần tông chủ xem trọng mình quá. Gì mà thiên hạ chất vấn, đó chỉ là lời nói suông. Bát Quái Cổ quốc ta là nước lớn nhất Tiên Ma đạo thống đương thời, nắm giữ quyền lực vô thượng, là chính thống, nên kế thừa và phát dương tất cả ý chí của Thủy Tổ.
Trần Duy Chính trầm giọng hỏi:
- Phù Tuần Sử, còn Trường Sinh Điện thì sao? Phù Tuần Sử đặt Trường Sinh Điện ở nơi nào?
Phù Khôn cạn lời, ức chế tái mặt.
Bát Quái Cổ quốc xứng là nước lớn số một Tiên Ma đạo thống, thực lực cực kỳ mạnh, rất hùng hậu. Nhưng mạnh như Bát Quái Cổ quốc cũng phải kiêng dè một truyền thừa: Trường Sinh Điện.
Trường Sinh Điện là một trong truyền thừa tông môn mạnh nhất, bí ẩn nhất Tiên Ma đạo thống, là truyền thừa tông môn nắm quyền lớn thật sự trong Tiên Ma đạo thống.
Thời địa Trường Sinh Lão Nhân tuy lão từng luân hồi chuyển kiếp nhưng cả đời lão thần long thấy đầu không thấy đuôi, khó nắm bắt tung tích, người đời không biết lão ở đâu. Thời đại đó làm theo ý Trường Sinh Lão Nhân do Trường Sinh Điện nắm quyền lớn Tiên Ma đạo thống, phát lệnh thay cho Trường Sinh Lão Nhân. Trong thời đại đó hiệu lệnh của Trường Sinh Điện là của Trường Sinh Lão Nhân. Trong thời gian dài Trường Sinh Điện có địa vị tối cao vô thượng trong Tiên Ma đạo thống.
Về sau Trường Sinh Lão Nhân không luân hồi chuyển kiếp nữa,Trường Sinh Điện càn bí ẩn hơn, không còn hỏi chuyện đơn. Dù vậy Trường Sinh Điện vẫn có địa vị hết sức quan trọng trong Tiên Ma đạo thống, thực lực cường đại không gì sánh bằng, nắm quyền lực vô thượng.
Tuy đến ngày nay Trường Sinh Điện càng lúc càng điệu thấp, Bát Quái Cổ quốc mạnh mẽ nổi lên. Trong thời gian dài Bát Quái Cổ quốc vỗ ngực bảo mình là chính thống Tiên Ma đạo thống, nắm giữ quyền lực Tiên Ma đạo thống.
Nhưng trong Tiên Ma đạo thống nhiều dại giáo hoàng môn không thừa nhận địa vị của Bát Quái Cổ quốc.
Mọi người không thể phủ nhận Bát Quái Cổ quốc là nước lớn số một Bát Quái Cổ quốc, nhưng Bát Quái Cổ quốc muốn ngồi lên chính thống, nắm quyền lực Tiên Ma đạo thống thì phải được Trường Sinh Điện đồng ý hoặc Trường Sinh Điện thành tro bụi.
Nên Bát Quái Cổ quốc luôn thầm e ngại Trường Sinh Điện.
Đây cũng là lý do quan trọng Bát Quái Cổ quốc muốn có Thánh Hiền Quan. Nếu Bát Quái Cổ quốc có Thánh Hiền Quan, nâng lên tiên hiền mới nghĩa là bọn họ đã gần với chính thống, dễ vỗ ngực mình là chính thống. Không chừng có ngày bọn họ có thể khiêu chiến vị trí của Trường Sinh Điện trong Tiên Ma đạo thống.
Nên khi Trần Duy Chính nhắc đến Trường Sinh Điện làm Phù Khôn biến sắc mặt, vì bọn họ đúng là kiêng dè Trường Sinh Điện.
Phù Khôn khó khăn lấy lại bình tĩnh, nét mặt sa sầm nói:
- Trần tông chủ, ta không nói nhảm nhiều với tông chủ, kẻ biết thời thế mới là tuấn kiệt. Nếu tông chủ biết điều sẽ có lợi rất lớn cho Hộ Sơn tông, còn không thì đừng trách Phù mỗ!
Phù Khôn giở giọng lợi dụ:
- Nếu Hộ Sơn tông biết điều thì tương lai nâng lên tiên hiền còn nghĩ tình các ngươi, sẽ không bạc đãi Hộ Sơn tông. Đây xem như Trần tông chủ lập công lao lớn cho tông môn.
Đương nhiên Bát Quái Cổ quốc càng vui vẻ nếu Hộ Sơn tông phối hợp bọn họ nâng lên tiên hiền, cho họ lấy Thánh Hiền Quan, có địa vị hợp pháp.
Phù Khôn cười gằn:
- Hừ! Nếu tông chủ không biết tiến lùi, không rõ thời thế thì sẽ trở thành tội nhân của Hộ Sơn tông. Nếu Hộ Sơn tông thành tro bụi, mọi sai lầm đều là lỗi Trần tông chủ không biết thời thế.
Phù Khôn dùng hết thủ đoạn dụ dỗ và bắt ép, với gã mặc kệ kết quả hôm nay ra sao Bát Quái Cổ quốc quyết mang Thánh Hiền Quan đi, họ phải có được nó. Tiên hiền mới phải ra từ Bát Quái Cổ quốc bọn họ. Vì được mục đíchn ày, khi cần thiết bọn họ không tiếc tiêu diệt Hộ Sơn tông.
Trần Duy Chính biến sắc mặt hỏi:
- Phù Tuần Sử muốn cứng rắn cướp?
Dù Trần Duy Chính đã chuẩn bị tâm lý tình huống như vậy nhưng vẫn khó kiềm nén lửa giận.
Phù Khôn cười gằn:
- Cướp?
Phù Khôn ngạo nghễ nhìn các trưởng lão Hộ Sơn tông, trên cao nhìn xuống Trần Duy Chính, lạnh lùng nói:
- Trần tông chủ, cướp đã là khách sáo nhất, nếu Hộ Sơn tông các ngươi dám chống cự là giết không tha! Khi đó đừng trách chúng ta huyết tẩy Hộ Sơn tông!
Có trưởng lão không thể nhịn được nữa, đứng bật dậy tức giận quát:
- Ngươi nghĩ Hộ Sơn tông chúng ta không có ai sao!
Phù Khôn khinh thường cười khẩy nói:
- Xem thường Hộ Sơn tông không có người rồi sao? Hộ Sơn tông tầm thường các ngươi một mình ta có thể đánh mười người, một bàn tay của ta quét hết Hộ Sơn tông. Nếu ngươi không phục thì đi lên thử, xem coi có đỡ nổi bàn tay của ta không?
Trưởng lão biểu tình cực kỳ khó xem:
- Ngươi...!
Trưởng lão muốn xông ra nhưng bị người người khác kéo lại.
Các trưởng lão Hộ Sơn tông mặt tái mét, Phù Khôn nói như thế rõ ràng là không xem Hộ Sơn tông ra gì, hỏi sao bọn họ không bùng cháy lửa giận.
Phù Khôn khinh thường chậm rãi xòe tay ra trước mặt Trần Duy Chính:
- Chỉ là đám kiến. Đưa đây, Trần tông chủ, không muốn bị diệt môn thì ngoan ngoãn giao Thánh Hiền Quan ra.
Mặt Trần Duy Chính lúc đỏ lúc trắng,lạnh lùng nói:
- Hộ Sơn tông cùng tồn tại với Thánh Hiền Quan, Thánh Hiền Quan còn thì Hộ Sơn tông còn!
Phù Khôn cười gằn:
- Tốt, ta chống mắt xem Hộ Sơn tông các ngươi còn có người tài ba gì, xem ai ngăn được ta!
Mắt Phù Khôn tràn đầy sát ý, bước ra một bước, một tay chộp Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu Quách Giai Tuệ.
Khoảnh khắc Phù Khôn ra tay Trần Duy Chính muốn ngăn nhưng đã muộn. Thực lực hai bên cách biệt quá xa, Trần Duy Chính chỉ là Chân Thần, Phù Khôn là Đăng Thiên Chân Thần Tam Trọng Thiên, thực lực hay tốc độ Trần Duy Chính đều kém xa Phù Khôn.
Phù Khôn sắp chộp Thánh Hiền Quan trên đỉnh đầu Quách Giai Tuệ vào tay.
Bốp!
Tay Phù Khôn bị đánh bật ra.
Phù Khôn bị chấn lùi một bước, ánh mắt sắc bén nhìn Lý Thất Dạ ngồi trên xe lăn.
Mới rồi là Lý Thất Dạ đánh bật bàn tay Phù Khôn, hắn ngồi trên xe lăn không nhúc nhích, chỉ búng nhẹ ngón tay.
Ánh mắt Phù Khôn sắc bén nhìn Lý Thất Dạ chằm chằm:
- Ngươi là ai!?
Lý Thất Dạ nằm trên xe lăn không nhúc nhích, không để ý Phù Khôn, không mở mắt nhìn gã cái nào.
Mặt Phù Khôn lúc trắng lúc xanh, trong tiểu môn tiểu phái như Hộ Sơn tông không ngờ gã bị một người trẻ tuổi coi khinh, làm gã biểu tình cực kỳ khó xem.
/5110
|